• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Trọng Sinh Truy Mỹ Ký (1 Viewer)

  • Chương 176

"Tiên sinh, ngài uống gì không?"



Nhân viên đưa cho tôi một Menu.



"Cho một chai rượu trắng đi."



Tôi không nhìn cái danh sách kia, thuận miệng nói.



Nhân viên kia dùng vẻ mặt kì quái nhìn tôi, nghĩ thầm trong quán Bar thì làm gì có rượu trắng!



Mà người nói như vậy, thì chỉ có hai loại người, một là người này lần đầu tiên tới quán Bar, còn một loại khác là người này có chủ tâm tới gây sự.



Đương nhiên không loại trừ một loại người nữa, đó là người bị bệnh thần kinh.



"Tiên sinh, trong quán Bar chúng tôi không có rượu trắng, ngài dùng một chút Whiskey hoặc là bia..."



Do nguyên nhân nghề nghiệp, nên người này vẫn kiên nhẫn mỉm cười giải thích.



"Không có thì cậu không biết đi mua hay sao?"



Tôi tiện tay móc ra mấy tờ 100 đồng, ném lên trên bàn.



Người phục vụ không nhận, mà nói vào ống nghe ở bên cạnh:



"Tiểu Mã ca, anh tới bàn số tám một chút, có chuyện xảy ra."



Tiểu Mã ca? Đây chẳng phải là nhân vật trong phim Hồng Kông “Bản sắc anh hùng” hay sao ?



Lúc tôi còn đang suy nghĩ xem “Tiểu Mã ca” này là ai, thì có một thanh niên mặc một bộ âu phục đen, ca vát trắng, trong miệng còn ngậm cây tăm bước nhanh tới.



Đúng là người này có chút giống Tiểu Mã ca ở trong phim, nhưng người này trên mặt lại có một vết sẹo to, đúng là có chút làm người khác kinh sợ.



Tiểu Mã ca đi tới trước bàn của tôi, hỏi người phục vụ:



"Có chuyện gì xảy ra vậy?"



"Người này muốn uống rượi trắng!"



Người phục vụ nói.



"Mày đã giải thích chưa?"



Tiểu Mã ca cau mày hỏi.



"Đã giải thích rồi, nhưng hắn lại rút tiền bảo tôi đi mua."



Tiểu Mã ca nghe xong, mặt lập tức trầm xuống, đặt mông ngồi dối diện với tôi, ngoài cười nhưng trong không cười, nói:



"Vị huynh đệ này, đây là lần đầu tiên cậu tới đây chơi hay sao? Quán Bar cũng có quy định, có rất nhiều loại rượu, nhưng lại không có rượu trắng."



"Sao vậy? Còn thiếu tiền ư?"



Nói xong, tôi lại móc mấy trăm đồng, ném lên mặt bàn.



"Có tiền thì giỏi lắm hay sao? Lão Tử nói cho mày biết, mày đúng là rượu mời không uống, lại muốn uống rượu phạt! Đã tới nơi này phải theo quy của của quán Bar! Tao xem mày đúng là tới đây gây chuyện?"



Tiểu Mã ca vỗ bàn một cái, lớn tiếng nói.



"Anh cho rằng, tôi tới đây gây chuyện, thì anh còn ngồi đây mà nói được hay sao?"



Tôi lạnh lùng nói.



"Mẹ kiếp, mày muốn chết sao! Có tin Lão Tử quảng mày ra ngoài hay không?" Tiểu Mã ca đứng lên, chỉ vào người của tôi quát lớn:



"Người đâu, đem thằng này ném ra ngoài!"



"Tiểu Mã ca, chuyện gì xảy ra vậy? Là hắn sao? Dám ở chỗ này gây chuyện, muốn đi gặp Diêm Vương hay sao!"



Tiểu Mã ca vừa gọi, đã có 4, 5 người chạy tới, người nào cũng nhuộm tóc xanh, đỏ, tím, vàng, đúng là loại lưu manh trong xã hội.



"Lão đại của chúng mày là ai?"



Tôi lạnh lùng quét mắt nhìn một vòng, mấy người này chỉ được cái bề ngoài, sức chiến đấu vô cùng thấp, không thể chịu được nếu tôi động thủ.



Đám người này dọa người thường còn được, chứ gặp phải người có tài, chỉ sợ không qua được 10 chiêu.



"Lão đại của bọn tao? ****, con mẹ nó, mày mù hay điếc, lão đại của chúng tao đương nhiên là Tiểu Mã ca rồi!"



Một tên lưu manh đầu vàng, chỉ vào người của tôi lớn lối nói.



"Đợi một chút!"



Tiểu Mã ca vung tay lên, đi tới, nói với tôi:



"Huynh đệ cũng là người cùng đường hay sao? Chúng tôi đi theo Đức ca!"



Trong giới hắc đạo cũng có một quy củ, đánh nhau phải tự giới thiệu về mình, tránh cho việc người mình đánh người mình.



"Đức ca?"



Tôi sửng sốt, tại sao lại mọc ra một Đức ca rồi? Lão đại của bọn hắn không phải là Quách Khánh hay sao?”



Tôi lại tiếp tục hỏi:



"Lão đại Đức ca của các người là ai?"



"Mẹ kiếp, tiểu tử mày đùa tao có phải không? Ngay cả Đức ca còn không biết, thì còn đánh rắm được gì, Lão đại của Đức ca, mày không xứng để hỏi!"



Tiểu Mã ca cả giận nói, hắn cho là tôi bịa chuyện.



"Hừ, mấy thằng chúng mày đúng là không có óc, tao hỏi lại một lần nữa, Lão đại của Đức ca là ai? Nếu như mày không nói rõ, thì hậu quả tự mày gánh chịu!"



Tôi lãnh đạm nói.



Sở dĩ tôi hỏi cặn kẽ tới như vậy, chính là tôi sợ đánh phải thủ hạ của Quách Khánh, với lại mấy người này còn chưa xứng để tôi động thủ.



"Vậy thì tao nói cho mày biết, lão đại của Đức ca là Tam ca! Cũng là một nhân vật nổi tiếng trong giới hắc đạo của thành phố Tân Giang!"



Tiểu Mã ca cố nén giận nói.



"Tam ca? Sao lại là Tam ca?"



Tôi kỳ quái, chẳng lẽ lại có bang phải khác xuất hiện rồi sao? Tại sao tôi không biết ai cả?



"Mày biết Tam ca?"



Tiểu Mã ca thấy vẻ mặt kỳ quái của tôi, liền vội vàng hỏi.



"Không biết." Tôi nói.



"Con mẹ nó! Mày đúng là muốn chết mà, dám đùa bỡn lão tử? Các huynh đệ, lên cho tao, đuổi tiểu tử này đi ra ngoài… không bò ra ngoài!"



Tiểu Mã ca hổn hển nói.



Nếu đã xác định đám người này không phải là người của Quách Khánh, vậy thì đừng trách tôi không khách khí!



Cho dù đám người này là người của Quách Khánh, tôi cũng muốn xuất thủ thay hắn quản giáo một chút!



Đúng là một đám người không có đại não. Người dám tới nơi này lớn lối, chắc chắn không phải là một người bình thường, vạn nhất đắc tội phải một đại nhân vật, vậy thì hậu quả sẽ không tốt, không những bản thân lo không xong, mà bang hội cũng tan tành!



Tôi đứng dậy, không đợi hắn kịp phản ứng, tát một cái trên mặt của Tiểu Mã ca!



"A... !"



Tiểu Mã ca gào lên một tiếng như heo bị chọc tiết, nửa má bên phải trong nháy mắt sưng lên như cái bánh bao, trên khóe miệng còn mang theo mấy tia máu, lấy tay bưng lấy cằm.



Xem ra cái tát này của tôi cũng không nhẹ.



"Mẹ kiếp, mày dám đánh tao? !"



Tiểu Mã ca thiếu chút nữa bị tôi đánh cho ngất đi! Hắn không nghĩ tới người này lại dám động thủ ở đây, hơn nữa một chút điềm báo cũng không có! Cho đến khi có cảm giác đau, thì hắn mới kịp lấy tay bưng mặt, một tay chỉ vào tôi, nói:



"Còn lo lắng gì nữa, xông lên diệt hắn đi!"



Mấy tiểu lưu manh ở bên cạnh bị hành động của tôi làm cho sửng sốt, không biết phải nói cái gì cả!



Dám tới đây gây chuyện, không để bọn họ trong mắt, lại con dám chủ động đánh người, đúng là lần đầu tiên bọn họ gặp được!



Chẳng lẽ người này ăn tim gấu gan báo hay sao? Hắn không biết chuyện này sẽ mang lại hậu quả vô cùng nghiêm trọng hay sao? Lúc này nghe thấy Tiểu Mã ca la lên, bọn họ mới hoàn hồn, xông tới.



Bọn tiểu lưu manh này lúc bình thường đánh nhau rất hăng, nên không để tôi vào trong mắt! Coi cái tát của tôi chỉ là sự kiện ngoài ý muốn! Tên đầu vàng tiện tay cầm một chia rượu ở gần đó đi tới.



"Dám đánh lén lão đại của chúng tao, hôm nay tao sẽ đánh cho mày sống đời thực vật!"



Đầu vàng hét lớn lao tới.



Tôi đứng ở đó căn bản không có bất kỳ né tránh gì, chỉ bằng với tốc độ này mà muốn đánh nhau với tôi!



Đợi khi tên tóc vàng lao tới, tôi tiện tay tước luôn chai rượu trên tay hắn, sút cho hắn một cước, Tên tóc vàng bay ra ngoài đập vào một cái bàn, máu chảy lênh láng, lập tức ngất đi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom