Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 62
Ngày 26/11/1994 là một ngày vô cùng quan trọng..
Ngày hôm nay, tập đoàn khoa học kỹ thuật Ánh Rạng Đông, chính thức khai trương, các công ty thành viên bao gồm:
Công ty TNHH điện tử và khoa học kỹ thuật Ánh Rạng Đông, và công ty phần mềm máy tính Ánh Rạng Đông, do Triệu Quân Sinh làm tổng giám đốc của tập đoàn.
Ngày khai trương, chú Triệu liên tục gọi điện thoại nhắc nhở tôi, nói tôi ngàn vạn lần không được nhớ nhầm thời gian.
Vốn tôi không muốn tham gia sự kiện này, nhưng nhịn không được do sự nài nỉ của Triệu Quân Sinh, cho nên không còn cách nào khác, tôi chỉ đành làm khách quý tham gia khai trương mà thôi.
Địa điểm tổ chức chính là cái công ty trước kia của chú Triệu.
Công ty máy tính Thiên Hành sau khi được cải tổ, được biến thành Công ty phần mềm máy tính Ánh Rạng Đông, Chú Triệu lại còn thuê thêm tất cả các nhà xưởng xung quanh, coi như là đất của tập đoàn.
Bởi vì sự kiện lần này có ý nghĩa rất trọng đại, nên khách quý tới cũng gần 1000 người, Chính quyền phải huy động cảnh sát giao thông tạm thời phong tỏa một số tuyến đường trọng yếu, rồi cấm luôn cả các xe cộ giao thông lưu hành trên con đường trước mặt của công ty.
Đương nhiên, tất cả những chuyện này là do nể mặt người cha của Triệu Quân Sinh.
Tất cả các lãnh đạo của thành phố và tỉnh đều tới tham dự nghi thức cắt băng khánh thành, cảnh tượng cực kỳ long trọng, trước nay chưa từng có.
Bí thư Tỉnh ủy kiêm Chủ tịch tỉnh Triệu Lợi Dân dẫn đầu tất cả các quan chức quan trọng của tỉnh đều tới tham dự, làm cho tập đoàn của Triệu Quân Sinh tiếng vang ầm trời.
Triệu Quân Sinh dùng âm thanh kích động, nói:
"Ngày hôm nay, sẽ mở đầu một thời đại huy hoàng cho ngàng IT, cho toàn bộ công dân của nước Z!"
Sau khi cắt băng khánh thành, Triệu Quân Sinh muốn đem tôi giới thiệu với những lãnh đạo cấp cao của tỉnh, nhưng bị tôi uyển chuyển cự tuyệt.
Cũng không phải là tôi không muốn tiếp xúc với những người này, mà là tôi không muốn làm cho thân phận của tôi bộc lộ một cách quá sớm.
Để người khác biết tin một học sinh cấp III lại có thể sáng lập một tập đoàn lớn tới như vậy, thì không cách nào lường trước được bụng dạ con người, có khi lại chế ra vài chuyện bêu xấu cũng nên.
Nhưng mà Triệu Quân Sinh chết sống gì cũng không đồng ý, muốn đem tôi giới thiệu cho các lãnh đạo của tỉnh.
Không có cách nào khác, tôi đành thương lượng với Triệu Quân Sinh, là chỉ dùng thân phận con rể giới thiệu với một số quan chức trọng yếu mà thôi.
Những vị lãnh đạo này đối với tôi cũng có thái độ khá tốt, có thể trở thành cháu rể của Bí thư tỉnh ủy thì không phải là một người thường, họ nhìn thấy thái độ của Triệu Lợi Dân đối với tôi, đương nhiên biết Triệu Lợi Dân đã ngầm đồng ý hôn sự này.
Tất cả mọi người đều đang suy đoán bối cảnh và thân phận của tôi, nhưng mà cho dù bọn họ có nghĩ vỡ đầu cũng không cách nào tưởng tượng được, tôi lại xuất thân trong một gia đình có cha mẹ làm công nhân.
Hơn nữa bọn họ cũng không cách nào tưởng tượng được là tôi mới chính là Chủ tịch tập đoàn, là người thống soái phía sau của tập đoàn Ánh Rạng Đông.
Lúc đó còn xảy ra một chuyện tương đối ly kì, đó là Cục trưởng cục công an thành phố Khương Vĩnh Phú cũng tham dự lễ khai trương lần này.
Khi Triệu Quân Sinh đem thân phận con rể giới thiệu với Khương Vĩnh Phú, trên mặt của Khương Vĩnh Phú hiện lên sự lúng túng tới cực điểm, bắt tay tôi mà hận không tìm được một cái lỗ nào để chui vào.
Đồng thời hắn cũng toát mồ hôi, lần trước may có Trương thư ký tới kịp, nếu không con lợn Dương Thụ Quang kia lại gây ra đại họa rồi.
Có khi hôm nay mình không còn ngồi đây nữa mà lại biết thành một anh cảnh sát giao thông đang duy trì trật tự ở trên đường phố rồi.
Dù sao thì Khương Vĩnh Phú cũng được coi như quan phụ mẫu đứng đầu một phương, tôi cũng không làm khó hắn, mà ghé vào tai hắn nói nhỏ:
"Tôi biết chuyện lần trước không có quan hệ gì với ông, ông yên tâm đi! Có tính sổ thì tôi cũng tính lên đầu cái con lợn mập mạp kia!"
Khương Vĩnh Phú cảm kích nhìn tôi một cái, trịnh trọng nói:
"Sau này lúc nào cần tới Lão Khương tôi, đều có thể gọi một tiếng!"
Thật ra thì Khương Vĩnh Phú cũng biết rõ, lấy thân phận của tôi bây giờ, muốn động đến hắn cũng khó.
Nhưng là vì tiền đồ của mình, cho nên hắn nhất định phải nói ra lập trường của mình.
Đúng là tôi cũng cần dùng tới Khương Vĩnh Phú, Quách Khánh bây giờ càng ngày càng lớn lối, cũng đã có chút danh tiếng trong giới giang hồ Tân Giang, bây giờ người nào cũng biết tới cái tên Quách Tử liều mạng, cái danh hiệu này cũng coi như vang dội ở xung quanh thành phố.
Cứ theo tốc độ phát triển của hắn, thì chắc chắn cũng có ngày hắn bị bắt, cho nên tôi xuống nước với Khương Vĩnh Phú cũng là tạo cho Quách Khánh một cơ hội.
Đi được một vòng, trong tay tôi đã đầy ắp những danh thiếp, trong đó có không ít những danh nhân, thương nhân, quan chức.
Tôi đem tất cả chúng cất đi, có lúc biết đâu lại phải dùng tới.
Tiếp theo, Triệu Quân Sinh cùng với 1 số lãnh đạo của tỉnh, thành phố thăm xưởng làm việc của công ty phần mềm máy tính Ánh Rạng Đông.
Còn trụ sở của công ty TNHH khoa học kỹ thuật và điện tử Ánh Rạng Đông thì ở tận ngoại thành, cách nơi này quá xa, cho nên không cách nào đi thăm được.
Sau khi đoàn người ăn cơm xong, cũng đã 16h chiều, nghi thức khai trương kết thúc.
Tất cả báo đài TV, các kênh truyền thông đều đánh giá rất cao tập đoàn Ánh Rạng Đông.
Tập đoàn Ánh Rạng Đông nghiễm nhiên trở thành một ngôi sao chói mắt trong giới IT của nước Z, đăng ký vốn điều lệ là 150 triệu NDT, đây là một con số khổng lồ chưa từng có ở nước Z!
Tất cả các công ty khác đều muốn bắt tay hợp tác với tập đoàn Ánh Rạng Đông, nhưng họ không biết rằng Triệu Quân Sinh thực ra không có một chút cổ phần nào.
Dựa theo ước định, cổ phần của tập đoàn Ánh Rạng Đông do tôi nắm giữ 90%, Triệu Nhan Nghiên 10%. Tôi là người khống chế tuyệt đối tập đoàn Ánh Rạng Đông.
Sau khi tập đoàn Ánh Rạng Đông ra đời được một ngày, Triệu Quân Sinh tiến hành họp báo thông báo một tin tức chấn động.
Công ty phần mềm máy tính Ánh Rạng Đông, đã căn cứ vào Windowz 95 sáng tạo ra một phần mềm trí năng, làm việc văn phòng có tên là:
"Ánh rạng đông Office 95" .
Ánh rạng đông Office 95 là do tôi chỉ đạo, những lập trình viên do chú Triệu tuyển mộ là người hoàn thành một số công việc.
Chẳng những nó còn có tất cả các chức năng của Office 97, mà thao tác sử dụng nó còn dễ dàng và vượt trội hơn so với phiên bản Office 97!
Đây cũng là phần mềm máy tính được sáng tạo đầu tiên ở nước Z dựa theo phần mềm Windowz!
Điều này cũng làm cho công ty Microsoft vô cùng khiếp sợ, bởi vì trước nay họ không coi trình độ phần mềm của nước Z vào đâu cả.
Nhưng công ty Microsoft có nằm mơ cũng không nghĩ tới, người đứng đằng sau Ánh Rạng Đông lại là tôi, người đã từng sáng chế ra hệ điều hành Ánh Rạng Đông 95!
Sau khi Ánh rạng đông Office 95 được đưa ra thị trường, công ty Microsoft lập tức gửi thư đến, xem có đồng ý khai thác bản quyền ở các quốc gia trên thế giới hay không?
Tôi bảo Triệu Quân Sinh trực tiếp cự tuyệt, bởi vì trước mắt tôi không thiếu tiền, những thứ này mình làm cũng được, không cần thiết phải cho người khác múc đi một chén canh trong cái bát to của mình
Ngày hôm nay, tập đoàn khoa học kỹ thuật Ánh Rạng Đông, chính thức khai trương, các công ty thành viên bao gồm:
Công ty TNHH điện tử và khoa học kỹ thuật Ánh Rạng Đông, và công ty phần mềm máy tính Ánh Rạng Đông, do Triệu Quân Sinh làm tổng giám đốc của tập đoàn.
Ngày khai trương, chú Triệu liên tục gọi điện thoại nhắc nhở tôi, nói tôi ngàn vạn lần không được nhớ nhầm thời gian.
Vốn tôi không muốn tham gia sự kiện này, nhưng nhịn không được do sự nài nỉ của Triệu Quân Sinh, cho nên không còn cách nào khác, tôi chỉ đành làm khách quý tham gia khai trương mà thôi.
Địa điểm tổ chức chính là cái công ty trước kia của chú Triệu.
Công ty máy tính Thiên Hành sau khi được cải tổ, được biến thành Công ty phần mềm máy tính Ánh Rạng Đông, Chú Triệu lại còn thuê thêm tất cả các nhà xưởng xung quanh, coi như là đất của tập đoàn.
Bởi vì sự kiện lần này có ý nghĩa rất trọng đại, nên khách quý tới cũng gần 1000 người, Chính quyền phải huy động cảnh sát giao thông tạm thời phong tỏa một số tuyến đường trọng yếu, rồi cấm luôn cả các xe cộ giao thông lưu hành trên con đường trước mặt của công ty.
Đương nhiên, tất cả những chuyện này là do nể mặt người cha của Triệu Quân Sinh.
Tất cả các lãnh đạo của thành phố và tỉnh đều tới tham dự nghi thức cắt băng khánh thành, cảnh tượng cực kỳ long trọng, trước nay chưa từng có.
Bí thư Tỉnh ủy kiêm Chủ tịch tỉnh Triệu Lợi Dân dẫn đầu tất cả các quan chức quan trọng của tỉnh đều tới tham dự, làm cho tập đoàn của Triệu Quân Sinh tiếng vang ầm trời.
Triệu Quân Sinh dùng âm thanh kích động, nói:
"Ngày hôm nay, sẽ mở đầu một thời đại huy hoàng cho ngàng IT, cho toàn bộ công dân của nước Z!"
Sau khi cắt băng khánh thành, Triệu Quân Sinh muốn đem tôi giới thiệu với những lãnh đạo cấp cao của tỉnh, nhưng bị tôi uyển chuyển cự tuyệt.
Cũng không phải là tôi không muốn tiếp xúc với những người này, mà là tôi không muốn làm cho thân phận của tôi bộc lộ một cách quá sớm.
Để người khác biết tin một học sinh cấp III lại có thể sáng lập một tập đoàn lớn tới như vậy, thì không cách nào lường trước được bụng dạ con người, có khi lại chế ra vài chuyện bêu xấu cũng nên.
Nhưng mà Triệu Quân Sinh chết sống gì cũng không đồng ý, muốn đem tôi giới thiệu cho các lãnh đạo của tỉnh.
Không có cách nào khác, tôi đành thương lượng với Triệu Quân Sinh, là chỉ dùng thân phận con rể giới thiệu với một số quan chức trọng yếu mà thôi.
Những vị lãnh đạo này đối với tôi cũng có thái độ khá tốt, có thể trở thành cháu rể của Bí thư tỉnh ủy thì không phải là một người thường, họ nhìn thấy thái độ của Triệu Lợi Dân đối với tôi, đương nhiên biết Triệu Lợi Dân đã ngầm đồng ý hôn sự này.
Tất cả mọi người đều đang suy đoán bối cảnh và thân phận của tôi, nhưng mà cho dù bọn họ có nghĩ vỡ đầu cũng không cách nào tưởng tượng được, tôi lại xuất thân trong một gia đình có cha mẹ làm công nhân.
Hơn nữa bọn họ cũng không cách nào tưởng tượng được là tôi mới chính là Chủ tịch tập đoàn, là người thống soái phía sau của tập đoàn Ánh Rạng Đông.
Lúc đó còn xảy ra một chuyện tương đối ly kì, đó là Cục trưởng cục công an thành phố Khương Vĩnh Phú cũng tham dự lễ khai trương lần này.
Khi Triệu Quân Sinh đem thân phận con rể giới thiệu với Khương Vĩnh Phú, trên mặt của Khương Vĩnh Phú hiện lên sự lúng túng tới cực điểm, bắt tay tôi mà hận không tìm được một cái lỗ nào để chui vào.
Đồng thời hắn cũng toát mồ hôi, lần trước may có Trương thư ký tới kịp, nếu không con lợn Dương Thụ Quang kia lại gây ra đại họa rồi.
Có khi hôm nay mình không còn ngồi đây nữa mà lại biết thành một anh cảnh sát giao thông đang duy trì trật tự ở trên đường phố rồi.
Dù sao thì Khương Vĩnh Phú cũng được coi như quan phụ mẫu đứng đầu một phương, tôi cũng không làm khó hắn, mà ghé vào tai hắn nói nhỏ:
"Tôi biết chuyện lần trước không có quan hệ gì với ông, ông yên tâm đi! Có tính sổ thì tôi cũng tính lên đầu cái con lợn mập mạp kia!"
Khương Vĩnh Phú cảm kích nhìn tôi một cái, trịnh trọng nói:
"Sau này lúc nào cần tới Lão Khương tôi, đều có thể gọi một tiếng!"
Thật ra thì Khương Vĩnh Phú cũng biết rõ, lấy thân phận của tôi bây giờ, muốn động đến hắn cũng khó.
Nhưng là vì tiền đồ của mình, cho nên hắn nhất định phải nói ra lập trường của mình.
Đúng là tôi cũng cần dùng tới Khương Vĩnh Phú, Quách Khánh bây giờ càng ngày càng lớn lối, cũng đã có chút danh tiếng trong giới giang hồ Tân Giang, bây giờ người nào cũng biết tới cái tên Quách Tử liều mạng, cái danh hiệu này cũng coi như vang dội ở xung quanh thành phố.
Cứ theo tốc độ phát triển của hắn, thì chắc chắn cũng có ngày hắn bị bắt, cho nên tôi xuống nước với Khương Vĩnh Phú cũng là tạo cho Quách Khánh một cơ hội.
Đi được một vòng, trong tay tôi đã đầy ắp những danh thiếp, trong đó có không ít những danh nhân, thương nhân, quan chức.
Tôi đem tất cả chúng cất đi, có lúc biết đâu lại phải dùng tới.
Tiếp theo, Triệu Quân Sinh cùng với 1 số lãnh đạo của tỉnh, thành phố thăm xưởng làm việc của công ty phần mềm máy tính Ánh Rạng Đông.
Còn trụ sở của công ty TNHH khoa học kỹ thuật và điện tử Ánh Rạng Đông thì ở tận ngoại thành, cách nơi này quá xa, cho nên không cách nào đi thăm được.
Sau khi đoàn người ăn cơm xong, cũng đã 16h chiều, nghi thức khai trương kết thúc.
Tất cả báo đài TV, các kênh truyền thông đều đánh giá rất cao tập đoàn Ánh Rạng Đông.
Tập đoàn Ánh Rạng Đông nghiễm nhiên trở thành một ngôi sao chói mắt trong giới IT của nước Z, đăng ký vốn điều lệ là 150 triệu NDT, đây là một con số khổng lồ chưa từng có ở nước Z!
Tất cả các công ty khác đều muốn bắt tay hợp tác với tập đoàn Ánh Rạng Đông, nhưng họ không biết rằng Triệu Quân Sinh thực ra không có một chút cổ phần nào.
Dựa theo ước định, cổ phần của tập đoàn Ánh Rạng Đông do tôi nắm giữ 90%, Triệu Nhan Nghiên 10%. Tôi là người khống chế tuyệt đối tập đoàn Ánh Rạng Đông.
Sau khi tập đoàn Ánh Rạng Đông ra đời được một ngày, Triệu Quân Sinh tiến hành họp báo thông báo một tin tức chấn động.
Công ty phần mềm máy tính Ánh Rạng Đông, đã căn cứ vào Windowz 95 sáng tạo ra một phần mềm trí năng, làm việc văn phòng có tên là:
"Ánh rạng đông Office 95" .
Ánh rạng đông Office 95 là do tôi chỉ đạo, những lập trình viên do chú Triệu tuyển mộ là người hoàn thành một số công việc.
Chẳng những nó còn có tất cả các chức năng của Office 97, mà thao tác sử dụng nó còn dễ dàng và vượt trội hơn so với phiên bản Office 97!
Đây cũng là phần mềm máy tính được sáng tạo đầu tiên ở nước Z dựa theo phần mềm Windowz!
Điều này cũng làm cho công ty Microsoft vô cùng khiếp sợ, bởi vì trước nay họ không coi trình độ phần mềm của nước Z vào đâu cả.
Nhưng công ty Microsoft có nằm mơ cũng không nghĩ tới, người đứng đằng sau Ánh Rạng Đông lại là tôi, người đã từng sáng chế ra hệ điều hành Ánh Rạng Đông 95!
Sau khi Ánh rạng đông Office 95 được đưa ra thị trường, công ty Microsoft lập tức gửi thư đến, xem có đồng ý khai thác bản quyền ở các quốc gia trên thế giới hay không?
Tôi bảo Triệu Quân Sinh trực tiếp cự tuyệt, bởi vì trước mắt tôi không thiếu tiền, những thứ này mình làm cũng được, không cần thiết phải cho người khác múc đi một chén canh trong cái bát to của mình
Bình luận facebook