Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 102
Tô Tiểu Nhu, là con gái của Tô Hải anh trai của Tô Lam, năm nay mới mười lăm tuổi.
Nha đầu này khắc hẳn với người mẹ Lý Thục Phương của cô ta, mặc dù là người rất thích nổi loạn, là một cái bà cô chính cống, so với tên của cô ta thì khác một trời một vực, nhưng tổng thể mà nói, tam quan coi như chính trực, cho nên cô ta luôn duy trì quan hệ tốt với cô Tô Lam và chị họ Tô Mạn.
Chỉ có điều, quan hệ với Diệp Trần mà nói, cũng rất bình thường, hai người bất hòa từ nhỏ, thường xuyên đấu võ mồm.
Đi tới trước cửa, sau đó mở cửa ra,
Chỉ thấy, Tô Tiểu Nhu hôm nay, trên người mặc một cái áo thun màu tím, dưới người mặc một cái quần bò, dưới chân đeo một đôi giày thể thao màu trắng, đầu tóc vẫn kiểu xõa lung tung, dáng người thon dài yểu điệu, lại phối hợp với bộ trang phục này, hiện ra một bầu không khí trẻ trung.
"Ngươi là...Diệp Trần? Ngươi đi phẫu thuật thẩm mỹ rồi?"
Nhìn thấy Diệp Trần, Tô Tiểu Nhu rõ ràng sững sờ, sau đó thốt ra, suýt chút nữa phun kẹo cao su ở trong mồm ra.
Tuy rằng tuổi tác của Diệp Trần so với Tô Tiểu Nhu lớn hơn, nhưng nha đầu này chưa bao giờ gọi hắn là anh, theo suy nghĩ của nàng, Diệp Trần với nàng không có quan hệ máu mủ.
Ở trong ấn tượng của Tô Tiểu Nhu, tuy rằng dung mạo của Diệp Trần cũng tạm được, nhưng còn lâu mới tới loại trình độ đẹp trai tới hút hồn.
Thế nhưng là bây giờ Diệp Trần trước mắt, so sánh với một tháng trước, quả thực giống như thoái thai hoán cốt, chẳng những làn da tốt không tưởng nổi, cả người cũng nhiều hơn một luống khí chất khó mà hình dung, lại thêm ngũ quan bản thân cũng không tệ, gần như tương đương với những anh chàng ngôi sao!
Kinh ngạc nhìn chằm chằm Diệp Trần một lúc lâu, Tô Tiểu Nhu cũng ý thức được chính mình có chút thất thố, khuôn mặt nhỏ không thể không kiềm chế có hơi đỏ lên, trực tiếp vượt qua Diệp Trần đi vào, khôi phục giọng điệu tùy tiện,
"Này, cô ta đâu?"
"Đi làm, còn chưa có về nhà!"
Diệp Trần thuận miệng trả lời một câu, trong lòng đã bắt đầu suy nghĩ, có cách nào đuổi tiểu nha đầu này đi, chính mình cũng nhanh được trở về.
Nhưng lại không nghĩ tới, Tô Tiểu Nhu lại có thái độ khác thường, ở trong biệt thự đông dạo chơi, tây nhìn một cái, lôi kéo Diệp Trần hỏi chuyện này kia lung ta lung tung,
"Biệt thự này rất lớn! Khẳng định không rẻ a? Thực sự là cô của ta mua sau? Các ngươi lấy ở đâu ra nhiều tiền như vậy? Chẳng lẽ là mua xổ số trúng thưởng rồi?"
Diệp Trần cũng không tốt trực tiếp đuổi người đi, đành phải thuận miệng hùa theo.
Lúc này, điện thoại của Tô Tiểu Nhu đột nhiên vang lên, nha đầu này nhìn thấy số điện thoại trên màn hình, đôi mi thanh tú lập tức nhăn lại, hiện ra vẻ chán ghét, trực tiếp hủy cuộc gọi.
Thế nhưng cũng không lâu lắm, điện thoại lại vang lên lần nữa, vẫn là cái số kia gọi tới, Tô Tiểu Nhu lần nữa hủy cuộc gọi.
Sau khi hủy cuộc gọi liên tiếp mấy lần, Tô Tiểu Nhu hiển nhiên tức giận không nhịn được nữa, đành phải bấm nghe điện thoại, lạnh lùng nói:
"Dư Hoa! Con mẹ nó ngươi có bị bệnh không? Ta nói, ta không thích ngươi, sau này đừng có lại quấn lấy ta!"
Nhưng rất nhanh, điện thoại lại vang lên lần nữa, khiến Tô Tiểu Nhu tức giấn đến mức nghĩ muốn quẳng điện thoại di động đi.
"Có chuyện thì nói chuyện là được, đừng hơi một tí liền quẳng điện thoại đi, lại đập hỏng đồ dùng trong nhà ta!"
Diệp Trần ngồi ở một bên trên ghế salon, ung dung mở miệng nhắc nhở.
"Ngươi!"
Tô Tiểu Nhu hướng về phía Diệp Trần trừng hai mắt một cái, tuy nhiên sau đó giống như nghĩ tới điều gì, khóe miệng bỗng nhiên hiện ra nụ cười giảo hoạt, thế mà rất bình tĩnh nhận nghe điện thoại,
"Này, Dư Hoa, ngươi không phải muốn biết tại sao ta không thích ngươi sao? Bởi vì ta đã có bạn trai! Cái gì? Ngươi không tin? Được, ta đây mang theo bạn trai ta đi tìm ngươi, để cho ngươi hết hi vọng!"
Sau khi gúp điện thoại xong, Tô Tiểu Nhu thế mà có thái độ khác thường, áp vào bên cạnh Diệp Trần ngồi xuống.
"Diệp Trần, ta thương lượng với ngươi chuyện này a!"
Lấy tai thính của Diệp Trần, đã sớm nghe thấy đối thoại của hai người, nghe vô cùng cẩn thận, thản nhiên nói:
"Muốn để ta giả vờ làm bạn trai của ngươi đúng không?"
Tô Tiểu Nhu lập tức tròn xoe mắt, miệng há to ra thành hình chữ "O",
"Ngươi như vậy mà cũng có thể đoán được! Ngươi còn là Diệp Trần con mọt sách mà ta biết sao?"
Diệp Trần không thể không cười nhạo một tiếng,
"Ngươi cảm thấy chút tâm tử nhỏ đó của ngươi, có thể giấu giếm được ta sao?"
Tô Tiểu Nhu lập tức chớp chớp đôi mắt, đôi mắt kia của cô ta to sáng ngời, mặt mũi tràn đầy vẻ vui mừng nói:
"Nói như vậy ngươi đồng ý?"
"Ta không đồng ý!"
Diệp Trần dứt khoát từ chối, sau đó trực tiếp đứng dậy,
"Ta còn có việc, không rảnh nghịch ngợm với ngươi!"
Nói xong, Diệp Trần muốn rời khỏi.
Tô Tiểu Nhu lập tức khẩn trương, vội vàng kéo cánh tay Diệp Trần lại, hiện ra vẻ mặt tội nghiệp,
"Anh..."
Diệp Trần lập tức vui vẻ,
"Đừng! Ta nhưng không đảm đương nổi, hai ta lại không có quan hệ máu mủ!"
Tô Tiểu Nhu lập tức cong đôi môi, gắt gao dữ chặt cánh tay Diệp Trần,
"Ta không biết! Chuyện này ngươi giúp cũng phải giúp mà không giúp cũng phải giúp! Nếu như ngươi không giúp ta, ta sẽ nói cho cô của ta, nói ngươi xàm xỡ ta!"
Diệp Trần lập tức xạm mặt lại,
"Người cảm thấy dì Lam sẽ tin tưởng ngươi nói bậy bạ sao?"
Tô Tiểu Nhu thấy uy hiếp không thành, vẻ mặt lập tức xoay một cái, lại cười hì hì nói:
"Anh~ anh giúp em một tí đi mà! Chỉ cần anh giúp em lần này, em cam đoan, sau này coi anh như anh ruột của em!"
"Thôi đừng!! Ta nhưng không chịu đựng nổi~"
...
Vốn Diệp Trần không hứng thú giúp Tô Tiểu Nhu nghịch ngợm, thế nhưng nha đầu này hôm nay cũng không biết làm sao vậy, cứ mãi quấn chặt lấy, không dứt, hết lần này tới lần khác Tô Lam vẫn còn chưa trở về.
Diệp Trần suy nghĩ một lúc, mình cứ như vậy sẽ lãng phí thời gian, chẳng bằng động động ngón tay, giúp tiểu nha đầu này giải quyết chút chuyện nhỏ, ngược lại càng thêm bớt việc, thế là gật đầu nói:
"Được rồi! Tuy nhiên tôi đang vội, cô tốt nhất nhanh lên!"
Tô Tiểu Nhu lập tức mừng rỡ, vội vàng cuống quít gật đầu nói vâng.
Hai người đi ra cửa, để Diệp Trần không nghĩ tới là, Tô Tiểu Nhu lại lái xe tới, là một chiếc Civic gần đây đang rất hot ở trên mạng.
Tô Tiểu Nhu rất thành thạo lên xe, hướng về phía Diệp Trần vẫy tay một cái,
"Lên xe!"
Diệp Trần nhướng mày,
"Ngươi năm nay hình như mới 15 tuổi a? Có bằng lái chưa? Không phải là chưa có bằng lái chứ?"
Tô Tiểu Nhu cau mũi một cái, và tiểu nha đầu này không quan tâm nói:
"Ta bảo ông cậu tìm người làm, lấy tuổi của ta sửa lại một chút, yên tâm! Tài lái xe của ta thế nhưng rất cao!"
Diệp Trần lắc đầu, cuối cùng đành ngồi vào ghế tay lái phụ.
Tô Tiểu Nhu không có nói láo, Diệp Trần vừa mới đóng cửa xe lại, cô ta rất thành thạo khởi động ô tô, sau đó giẫm mạnh chân ga, chà xát một chút bay ra ngoài, sau khi lao đi được mấy chục mét, đi tới một cái chỗ ngoặt, trực tiếp làm một cái cua xinh đẹp...
Không thể không nói, lấy tuổi tác của cô ta mới chỉ có mười lắm tuổi, có thể lái chiếc xe tới trình độ như thế, hoàn toàn chính xác được tính là có thiên phú cực cao, điều này cũng làm cho Diệp Trần giật mình nhớ lại, nhớ rõ kiếp trước Tô Tiểu Nhu, về sao hình như thực sự trở thành một tay đua xe chuyên nghiệp.
"Bây giờ chúng ta đi đâu?"
Sau khi ra khỏi tiểu khu, Diệp Trần không nhịn được mở miệng hỏi.
Vẻ mặt Tô Tiểu Nhu hưng phấn nói:
"Ta và tên kia hẹn gặp nhau ở bãi xe đua núi Vân Đầu, ngh nói hôm nay ở chỗ đó có tranh tài, ngay cả Long Tại Thiên danh xưng xa vương ở Giang Nam cũng có mặt, giống như cũng sẽ tham gia cuộc đua này! Cơ hội ngàn năm có một này, ta không thể bỏ lỡ!"
P/S: Ta thích nào....Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Nha đầu này khắc hẳn với người mẹ Lý Thục Phương của cô ta, mặc dù là người rất thích nổi loạn, là một cái bà cô chính cống, so với tên của cô ta thì khác một trời một vực, nhưng tổng thể mà nói, tam quan coi như chính trực, cho nên cô ta luôn duy trì quan hệ tốt với cô Tô Lam và chị họ Tô Mạn.
Chỉ có điều, quan hệ với Diệp Trần mà nói, cũng rất bình thường, hai người bất hòa từ nhỏ, thường xuyên đấu võ mồm.
Đi tới trước cửa, sau đó mở cửa ra,
Chỉ thấy, Tô Tiểu Nhu hôm nay, trên người mặc một cái áo thun màu tím, dưới người mặc một cái quần bò, dưới chân đeo một đôi giày thể thao màu trắng, đầu tóc vẫn kiểu xõa lung tung, dáng người thon dài yểu điệu, lại phối hợp với bộ trang phục này, hiện ra một bầu không khí trẻ trung.
"Ngươi là...Diệp Trần? Ngươi đi phẫu thuật thẩm mỹ rồi?"
Nhìn thấy Diệp Trần, Tô Tiểu Nhu rõ ràng sững sờ, sau đó thốt ra, suýt chút nữa phun kẹo cao su ở trong mồm ra.
Tuy rằng tuổi tác của Diệp Trần so với Tô Tiểu Nhu lớn hơn, nhưng nha đầu này chưa bao giờ gọi hắn là anh, theo suy nghĩ của nàng, Diệp Trần với nàng không có quan hệ máu mủ.
Ở trong ấn tượng của Tô Tiểu Nhu, tuy rằng dung mạo của Diệp Trần cũng tạm được, nhưng còn lâu mới tới loại trình độ đẹp trai tới hút hồn.
Thế nhưng là bây giờ Diệp Trần trước mắt, so sánh với một tháng trước, quả thực giống như thoái thai hoán cốt, chẳng những làn da tốt không tưởng nổi, cả người cũng nhiều hơn một luống khí chất khó mà hình dung, lại thêm ngũ quan bản thân cũng không tệ, gần như tương đương với những anh chàng ngôi sao!
Kinh ngạc nhìn chằm chằm Diệp Trần một lúc lâu, Tô Tiểu Nhu cũng ý thức được chính mình có chút thất thố, khuôn mặt nhỏ không thể không kiềm chế có hơi đỏ lên, trực tiếp vượt qua Diệp Trần đi vào, khôi phục giọng điệu tùy tiện,
"Này, cô ta đâu?"
"Đi làm, còn chưa có về nhà!"
Diệp Trần thuận miệng trả lời một câu, trong lòng đã bắt đầu suy nghĩ, có cách nào đuổi tiểu nha đầu này đi, chính mình cũng nhanh được trở về.
Nhưng lại không nghĩ tới, Tô Tiểu Nhu lại có thái độ khác thường, ở trong biệt thự đông dạo chơi, tây nhìn một cái, lôi kéo Diệp Trần hỏi chuyện này kia lung ta lung tung,
"Biệt thự này rất lớn! Khẳng định không rẻ a? Thực sự là cô của ta mua sau? Các ngươi lấy ở đâu ra nhiều tiền như vậy? Chẳng lẽ là mua xổ số trúng thưởng rồi?"
Diệp Trần cũng không tốt trực tiếp đuổi người đi, đành phải thuận miệng hùa theo.
Lúc này, điện thoại của Tô Tiểu Nhu đột nhiên vang lên, nha đầu này nhìn thấy số điện thoại trên màn hình, đôi mi thanh tú lập tức nhăn lại, hiện ra vẻ chán ghét, trực tiếp hủy cuộc gọi.
Thế nhưng cũng không lâu lắm, điện thoại lại vang lên lần nữa, vẫn là cái số kia gọi tới, Tô Tiểu Nhu lần nữa hủy cuộc gọi.
Sau khi hủy cuộc gọi liên tiếp mấy lần, Tô Tiểu Nhu hiển nhiên tức giận không nhịn được nữa, đành phải bấm nghe điện thoại, lạnh lùng nói:
"Dư Hoa! Con mẹ nó ngươi có bị bệnh không? Ta nói, ta không thích ngươi, sau này đừng có lại quấn lấy ta!"
Nhưng rất nhanh, điện thoại lại vang lên lần nữa, khiến Tô Tiểu Nhu tức giấn đến mức nghĩ muốn quẳng điện thoại di động đi.
"Có chuyện thì nói chuyện là được, đừng hơi một tí liền quẳng điện thoại đi, lại đập hỏng đồ dùng trong nhà ta!"
Diệp Trần ngồi ở một bên trên ghế salon, ung dung mở miệng nhắc nhở.
"Ngươi!"
Tô Tiểu Nhu hướng về phía Diệp Trần trừng hai mắt một cái, tuy nhiên sau đó giống như nghĩ tới điều gì, khóe miệng bỗng nhiên hiện ra nụ cười giảo hoạt, thế mà rất bình tĩnh nhận nghe điện thoại,
"Này, Dư Hoa, ngươi không phải muốn biết tại sao ta không thích ngươi sao? Bởi vì ta đã có bạn trai! Cái gì? Ngươi không tin? Được, ta đây mang theo bạn trai ta đi tìm ngươi, để cho ngươi hết hi vọng!"
Sau khi gúp điện thoại xong, Tô Tiểu Nhu thế mà có thái độ khác thường, áp vào bên cạnh Diệp Trần ngồi xuống.
"Diệp Trần, ta thương lượng với ngươi chuyện này a!"
Lấy tai thính của Diệp Trần, đã sớm nghe thấy đối thoại của hai người, nghe vô cùng cẩn thận, thản nhiên nói:
"Muốn để ta giả vờ làm bạn trai của ngươi đúng không?"
Tô Tiểu Nhu lập tức tròn xoe mắt, miệng há to ra thành hình chữ "O",
"Ngươi như vậy mà cũng có thể đoán được! Ngươi còn là Diệp Trần con mọt sách mà ta biết sao?"
Diệp Trần không thể không cười nhạo một tiếng,
"Ngươi cảm thấy chút tâm tử nhỏ đó của ngươi, có thể giấu giếm được ta sao?"
Tô Tiểu Nhu lập tức chớp chớp đôi mắt, đôi mắt kia của cô ta to sáng ngời, mặt mũi tràn đầy vẻ vui mừng nói:
"Nói như vậy ngươi đồng ý?"
"Ta không đồng ý!"
Diệp Trần dứt khoát từ chối, sau đó trực tiếp đứng dậy,
"Ta còn có việc, không rảnh nghịch ngợm với ngươi!"
Nói xong, Diệp Trần muốn rời khỏi.
Tô Tiểu Nhu lập tức khẩn trương, vội vàng kéo cánh tay Diệp Trần lại, hiện ra vẻ mặt tội nghiệp,
"Anh..."
Diệp Trần lập tức vui vẻ,
"Đừng! Ta nhưng không đảm đương nổi, hai ta lại không có quan hệ máu mủ!"
Tô Tiểu Nhu lập tức cong đôi môi, gắt gao dữ chặt cánh tay Diệp Trần,
"Ta không biết! Chuyện này ngươi giúp cũng phải giúp mà không giúp cũng phải giúp! Nếu như ngươi không giúp ta, ta sẽ nói cho cô của ta, nói ngươi xàm xỡ ta!"
Diệp Trần lập tức xạm mặt lại,
"Người cảm thấy dì Lam sẽ tin tưởng ngươi nói bậy bạ sao?"
Tô Tiểu Nhu thấy uy hiếp không thành, vẻ mặt lập tức xoay một cái, lại cười hì hì nói:
"Anh~ anh giúp em một tí đi mà! Chỉ cần anh giúp em lần này, em cam đoan, sau này coi anh như anh ruột của em!"
"Thôi đừng!! Ta nhưng không chịu đựng nổi~"
...
Vốn Diệp Trần không hứng thú giúp Tô Tiểu Nhu nghịch ngợm, thế nhưng nha đầu này hôm nay cũng không biết làm sao vậy, cứ mãi quấn chặt lấy, không dứt, hết lần này tới lần khác Tô Lam vẫn còn chưa trở về.
Diệp Trần suy nghĩ một lúc, mình cứ như vậy sẽ lãng phí thời gian, chẳng bằng động động ngón tay, giúp tiểu nha đầu này giải quyết chút chuyện nhỏ, ngược lại càng thêm bớt việc, thế là gật đầu nói:
"Được rồi! Tuy nhiên tôi đang vội, cô tốt nhất nhanh lên!"
Tô Tiểu Nhu lập tức mừng rỡ, vội vàng cuống quít gật đầu nói vâng.
Hai người đi ra cửa, để Diệp Trần không nghĩ tới là, Tô Tiểu Nhu lại lái xe tới, là một chiếc Civic gần đây đang rất hot ở trên mạng.
Tô Tiểu Nhu rất thành thạo lên xe, hướng về phía Diệp Trần vẫy tay một cái,
"Lên xe!"
Diệp Trần nhướng mày,
"Ngươi năm nay hình như mới 15 tuổi a? Có bằng lái chưa? Không phải là chưa có bằng lái chứ?"
Tô Tiểu Nhu cau mũi một cái, và tiểu nha đầu này không quan tâm nói:
"Ta bảo ông cậu tìm người làm, lấy tuổi của ta sửa lại một chút, yên tâm! Tài lái xe của ta thế nhưng rất cao!"
Diệp Trần lắc đầu, cuối cùng đành ngồi vào ghế tay lái phụ.
Tô Tiểu Nhu không có nói láo, Diệp Trần vừa mới đóng cửa xe lại, cô ta rất thành thạo khởi động ô tô, sau đó giẫm mạnh chân ga, chà xát một chút bay ra ngoài, sau khi lao đi được mấy chục mét, đi tới một cái chỗ ngoặt, trực tiếp làm một cái cua xinh đẹp...
Không thể không nói, lấy tuổi tác của cô ta mới chỉ có mười lắm tuổi, có thể lái chiếc xe tới trình độ như thế, hoàn toàn chính xác được tính là có thiên phú cực cao, điều này cũng làm cho Diệp Trần giật mình nhớ lại, nhớ rõ kiếp trước Tô Tiểu Nhu, về sao hình như thực sự trở thành một tay đua xe chuyên nghiệp.
"Bây giờ chúng ta đi đâu?"
Sau khi ra khỏi tiểu khu, Diệp Trần không nhịn được mở miệng hỏi.
Vẻ mặt Tô Tiểu Nhu hưng phấn nói:
"Ta và tên kia hẹn gặp nhau ở bãi xe đua núi Vân Đầu, ngh nói hôm nay ở chỗ đó có tranh tài, ngay cả Long Tại Thiên danh xưng xa vương ở Giang Nam cũng có mặt, giống như cũng sẽ tham gia cuộc đua này! Cơ hội ngàn năm có một này, ta không thể bỏ lỡ!"
P/S: Ta thích nào....Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook