Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 140
Diệp Trần nghe đến đó, trong lòng lập tức khẽ động,
"Bản mệnh phi kiếm? Đây chính là vũ kỹ của tu chân! Chẳng lẽ thiếu niên kia tu luyện chính là truyền thừa tu chân?"
Diệp Trần âm thầm buồn bực, chỉ nghe được Dịch Sơn Hà lại nói tiếp:
"Sau khi đánh xong trạn này, giới võ đạo của Hoa Hạ quốc tổn binh hao tướng, thất bại tan tác mà quay trở về, mà tên tuổi của Côn Lôn Thánh Tâm các lại truyền đi khắp thiên hạ, rốt cuộc không ai dám coi nhẹ môn phái ẩn thế này nữa..."
Dịch Sơn Ha kể xong chuyện xưa của Thánh Tâm các, lại thổn thức cảm thán một lúc lâu, mới chậm rãi nói:
"Vũ gia ở thành phố Thiên Hải kia, không biết làm sao tạo dựng được quan hệ với Thánh Tâm các, có tin đồn nói, Vũ gia là thế lực phụ thuộc của Thánh Tâm các ở thế tục."
"Diệp tiên sinh giết Vũ Thế Mậu kia, gia gia của hắn là Vũ Trường Không chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, nghe nói đã tiến về Thánh Tâm các đi tìm viện binh!"
Dịch Sơn Hà nói tới đây, dừng lại một chút, trong đôi mắt léo ra tia sáng, nói:
"Diệp tiên sinh, tuy rằng võ công của ngươi rất cao, nhưng lấy lực lượng một người chống lại Thánh Tâm các, chỉ sợ là chưa đủ."
"Vũ gia ở Thánh Tâm các có địa vị không cao, nếu như Diệp tiên sinh gia nhập Thần Long về chúng ta, vậy Thánh Tâm các khẳng định cũng phải tính toán một hai, dù sao đứng sau lưng chúng ta chính là cả một quốc gia!"
Diệp Trần nghe tới đó, biết Dịch Sơn Hà đã bắt đầu thực hiện ý định dựa vào chủ đề của ngày hôm nay để mời chào hắn, Diệp Trần không thể không cười nhạt một tiếng,
"Đa tạ ý tốt của lão tướng quân! Cho dù là Thánh Tâm các thực sự muốn vì Vũ Thế Mậu báo thù, ta cũng không sợ, hơn nữa vừa đúng ta cũng muốn gặp để học hỏi một chút thủ đoạn của tông môn ẩn thế này!"
Nói đến đâym không đợi Dịch Sơn Hà mở miệng, Diệp Trần bỗng nhiên lại thay đổi chủ đề,
"Đương nhiên, nếu như điều kiện thích hợp, ta cũng không để ý vì quốc gia cố gắng hết khả năng giúp chút sức mọn!"
Dịch Sơn Hà nghe được điều này, vẻ mặt lập tức vui mừng lộ rõ trên nét mặt, vội vàng nói:
"Diệp tiên sinh có điều kiện gì cứ việc nói, chỉ cần không phải quá đáng, đều không thành vấn đề!"
Diệp Trần cười nhạt một tiếng,
"Vậy thì ta không khách khí! Đầu tiên, con người của ta nhàn hạ đã quen, cho dù ta gia nhập tổ chức của các ngươi, cũng không nhận bất luận người nào điều động chỉ huy!"
Dịch Sơn Hà nói ngay:
"Đây là tự nhiên! Bản thân Thần Long vệ không thuộc về bất kỳ một cái cơ cấu nào, thành viên bình thường của Thần Long vệ, đều được chọn lựa từ những người tinh anh đỉnh cấp ở trong các quân khu, thì sẽ do thủ trưởng trực tiếp điều động, còn người giống như Diệp tiên sinh, đã giống với cung phụng, không nhận quản hạt của bất luận người nào!"
Diệp Trần nghe được lời giả thích này, lập tức suy nghĩ một chút,
"Vậy không biết ở bên trong Thần Long vệ các ngươi, cung phụng như vậy có bao nhiêu người?"
Dịch Sơn Hà chậm rãi nói:
"Bây giờ ở bên trong Thần Long vệ, dựa theo địa vị sắp xếp, theo thứ tự là một thần, hai thánh, bốn quân chủ, sáu Vương, mười ba người này toàn bộ đều có tu vi Thánh Cảnh trở lên, nếu như Diệp tiên sinh gia nhập, chính là cung phụng thứ mười bốn, có thể trực tiếp nhận quân hàm Thiếu tướng, sau này lấy công lao lại đi đánh giá!"
"Ồ? Vậy không biết Diệp Thiên Ca, là ai trong số đó?"
Diệp Trần suy đoán, Diệp Thiên Ca khẳng định là một trong số mười ba đại cung phụng, cho nên thuận miệng hỏi một chút.
Dịch Sơn Hà lập tức nghiêm mặt nói:
"Một thần này, chính là Diệp Thiên Ca chiến thần của Hoa Hạ!"
Nói tới đây, Dịch Sơn Hà dừng lại một chút, vẻ mặt có chút kỳ lạ nói:
"Nhắc tới, Diệp tiên sinh chẳng những cùng họ với chiến thần Diệp Thiên Ca, ngay cả dung mạo cũng giống nhau tới mấy phần..."
Diệp Trần biết, lấy thân phận của Dịch Sơn Hà, chỉ cần muốn tìm hiểu, không có khả năng tìm không được thân phận thực sự của hắn, đoán chừng còn chưa tìm hiểu tới cùng, hoặc là cố ý giả vờ như không biết, thế là thản nhiên nói:
"Ta và Diệp Thiên Ca không có bất cứ quan hệ nào! Tuy nhiên, nếu như ta gia nhập Thần Long vệ, ta không hi vọng địa vị của ta thấp hơn hắn!"
"Cái này..."
Dịch Sơn Hà lập tức không biết nên nói tiếp như thế nào,
Cho dù thực lực mà Diệp Trần biểu hiện ra, đã không kém Diệp Thiên Ca một chút nào, nhưng mọi thứ đều có tới trước tới sau, vừa mới gia nhập đã muốn vượt lên trên vị đệ nhất nhân Hoa Hạ kia, việc này quả thực có chút khó làm.
Tuy nhiên, Dịch Sơn Hà cũng không có lập tức từ chối,
"Việc này ta còn phải hướng lên trên xin phép một chút, ngoài đó ra, ngài còn có điều kiện gì khác nữa không?"
Diệp Trần suy nghĩ một chút, mới nói:
"Tiền tài, mỹ nữ, quyền thế, những thứ này với ta mà nói đều chỉ là phù vân, thực ra thì ta chỉ có một cái điều kiên, đó chính là an toàn cho người nhà của ta!"
Dịch Sơn Hà nghe được điều này, lập tức thả lỏng thở phào nhẹ nhõ,
"Chuyện này xin Diệp tiên sinh cứ việc yên tâm, ta sẽ phái Long Ảnh tinh nhuệ nhất trong Thần Long vệ, bảo vệ an toàn cho người nhà của ngài hai tư trên hai tư giờ!"
...
Lúc từ biện thự trong trang viên rời đi, đã là lúc chạng vạng tối, sắc trời cũng đã mờ đi.
Đường Minh Phin tỏ ra rất hưng phấn,
Tuy nhiên như vậy cũng khó trách, một khi thành công kéo Diệp Trần vào Thần Long vệ, hắn chính là được một cái công lớn, nói không chừng có thể thăng lên Đại tá sớm trước mấy năm.
Đương Minh Phi đang đắc ý nghĩ về điều đó, chiếc xe đang đi ở một chỗ đường núi vắng vẻ, đột nhiên ngừng lại!
"Tình huống như thế nào?"
Đường Minh Phi vừa nói, đồng thời vội vàng đi về phía trước kiểm tra, lập tức ngây ngẩn cả người,
Chỉ thấy ở phía trước có một chiếc xe Hummer đang đậu ngang đường, vừa đúng chắn gần như hết cả đường đi, mà ở trước xe có ba người đang đứng, một tên nam thanh niên trên người mặc quần áo cổ xưa mào trắng, một tên là một người đàn ông trung niên có dáng người cao gầy, còn có một ông lão râu tóc bạc trắng.
Rất rõ ràng, đối phương là cố ý chặn lại đường đi của bọn họ!
"Người nào to gan như vậy? Thậm chí ngay cả xe quân đội cũng dám cản?"
Trong cơn giận dữ Đường Minh Phi đang chuẩn bị xuống xe, đuổi đi ba người ở phía trước, ngay vào lúc này, Diệp Trần lại đè đầu vai của hắn xuống,
"Bọn họ chắc là hướng tới ta mà đến, các ngươi nên thành thành thật thật đợi ở trên xe đi!"
Nói xong, Diệp Trần trực tiếp đẩy cửa xe ra, xuống xe, chậm rãi đi về phía ba người kia.
"Ngươi chính là Diệp Cuồng Tiên một chưởng vỗ chết Bạch Thiên Hành có phải không?"
Đi tới trước mặt, tên thanh niên áo trắng trong ba người đứng ở giữa, vừa đánh gia khắp nơi trên người Diệp Trần, vừa chậm rãi mở miệng nói.
"Là ta, các ngươi là ai?"
Đối phương đang đánh giá Diệp Trần, đồng thời Diệp Trần cũng đang quan sát bọn họ, để hắn cảm thấy hơi kinh ngạc là,
Ba người này, thế mà cả ba đều có tu vi Thánh Cảnh trở lên!
Lúc này, ở bên cạnh thanh niên áo trắng, ông lão râu tóc bạc trắng bỗng nhiên mở miệng, sát khí cuộn trào nói:
"Diệp Cuồng Tiên! Ngươi giết cháu yêu của ta, làm nhục Vũ gia ta, hôm nay lão già này nhất định phải để ngươi nợ máu phải trả bằng máu!"
Diệp Trần hơi sững sờ, lập tức giật mình,
"Hóa ra ngươi chính là Vũ Trường Không lão tổ Vũ gia a!"
Nói đến đây, Diệp Trần chuyển dời ánh mắt tới trên thân của hai người khác,
"Như vậy mà nói, hai vị chắc là người của Côn Lôn Thánh Tâm các phải không?"
Nam thanh niên cầm một cái quạt xếp, nhẹ nhàng hất lên, mở quạt xếp ra, cười nhạt nói:
"Nếu đã biết thân phận của chúng ta, còn không quỳ xuống cầu xin tha thứ? Có lẽ bản Thánh tử rủ lòng từ bi, có thể thả cho ngươi một con đường sống!"
Hai mắt Diệp Trần khẽ híp lại, trong đôi mắt hiện lên vẻ lạnh lùng, lạnh giọng nói:
"Ta không cần biết ngươi là cái gì Thánh Tâm các, hay là Thánh tử chó má gì, nếu không muốn chết, tranh thủ thời gian cút ngay cho ta! Bằng không, Bạch Thiên Hành chính là tấm gương của các ngươi!"
Không nghĩ tới, thanh niên áo trắng kia lập tức cười ha hả,
"Tiểu tử! Ngươi thực sự cho rằng, giết một tên như Bạch Thiên Hành, là đã trở nên vô địch thiên hạ rồi hay sao?"
Nói xong lời này, thanh niên áo trắng đột nhiên gập quạt xếp lại, đánh về phía Diệp Trần.
P/S: Ta thích nào.......chuẩn bị xem oánh nhah....Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
"Bản mệnh phi kiếm? Đây chính là vũ kỹ của tu chân! Chẳng lẽ thiếu niên kia tu luyện chính là truyền thừa tu chân?"
Diệp Trần âm thầm buồn bực, chỉ nghe được Dịch Sơn Hà lại nói tiếp:
"Sau khi đánh xong trạn này, giới võ đạo của Hoa Hạ quốc tổn binh hao tướng, thất bại tan tác mà quay trở về, mà tên tuổi của Côn Lôn Thánh Tâm các lại truyền đi khắp thiên hạ, rốt cuộc không ai dám coi nhẹ môn phái ẩn thế này nữa..."
Dịch Sơn Ha kể xong chuyện xưa của Thánh Tâm các, lại thổn thức cảm thán một lúc lâu, mới chậm rãi nói:
"Vũ gia ở thành phố Thiên Hải kia, không biết làm sao tạo dựng được quan hệ với Thánh Tâm các, có tin đồn nói, Vũ gia là thế lực phụ thuộc của Thánh Tâm các ở thế tục."
"Diệp tiên sinh giết Vũ Thế Mậu kia, gia gia của hắn là Vũ Trường Không chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, nghe nói đã tiến về Thánh Tâm các đi tìm viện binh!"
Dịch Sơn Hà nói tới đây, dừng lại một chút, trong đôi mắt léo ra tia sáng, nói:
"Diệp tiên sinh, tuy rằng võ công của ngươi rất cao, nhưng lấy lực lượng một người chống lại Thánh Tâm các, chỉ sợ là chưa đủ."
"Vũ gia ở Thánh Tâm các có địa vị không cao, nếu như Diệp tiên sinh gia nhập Thần Long về chúng ta, vậy Thánh Tâm các khẳng định cũng phải tính toán một hai, dù sao đứng sau lưng chúng ta chính là cả một quốc gia!"
Diệp Trần nghe tới đó, biết Dịch Sơn Hà đã bắt đầu thực hiện ý định dựa vào chủ đề của ngày hôm nay để mời chào hắn, Diệp Trần không thể không cười nhạt một tiếng,
"Đa tạ ý tốt của lão tướng quân! Cho dù là Thánh Tâm các thực sự muốn vì Vũ Thế Mậu báo thù, ta cũng không sợ, hơn nữa vừa đúng ta cũng muốn gặp để học hỏi một chút thủ đoạn của tông môn ẩn thế này!"
Nói đến đâym không đợi Dịch Sơn Hà mở miệng, Diệp Trần bỗng nhiên lại thay đổi chủ đề,
"Đương nhiên, nếu như điều kiện thích hợp, ta cũng không để ý vì quốc gia cố gắng hết khả năng giúp chút sức mọn!"
Dịch Sơn Hà nghe được điều này, vẻ mặt lập tức vui mừng lộ rõ trên nét mặt, vội vàng nói:
"Diệp tiên sinh có điều kiện gì cứ việc nói, chỉ cần không phải quá đáng, đều không thành vấn đề!"
Diệp Trần cười nhạt một tiếng,
"Vậy thì ta không khách khí! Đầu tiên, con người của ta nhàn hạ đã quen, cho dù ta gia nhập tổ chức của các ngươi, cũng không nhận bất luận người nào điều động chỉ huy!"
Dịch Sơn Hà nói ngay:
"Đây là tự nhiên! Bản thân Thần Long vệ không thuộc về bất kỳ một cái cơ cấu nào, thành viên bình thường của Thần Long vệ, đều được chọn lựa từ những người tinh anh đỉnh cấp ở trong các quân khu, thì sẽ do thủ trưởng trực tiếp điều động, còn người giống như Diệp tiên sinh, đã giống với cung phụng, không nhận quản hạt của bất luận người nào!"
Diệp Trần nghe được lời giả thích này, lập tức suy nghĩ một chút,
"Vậy không biết ở bên trong Thần Long vệ các ngươi, cung phụng như vậy có bao nhiêu người?"
Dịch Sơn Hà chậm rãi nói:
"Bây giờ ở bên trong Thần Long vệ, dựa theo địa vị sắp xếp, theo thứ tự là một thần, hai thánh, bốn quân chủ, sáu Vương, mười ba người này toàn bộ đều có tu vi Thánh Cảnh trở lên, nếu như Diệp tiên sinh gia nhập, chính là cung phụng thứ mười bốn, có thể trực tiếp nhận quân hàm Thiếu tướng, sau này lấy công lao lại đi đánh giá!"
"Ồ? Vậy không biết Diệp Thiên Ca, là ai trong số đó?"
Diệp Trần suy đoán, Diệp Thiên Ca khẳng định là một trong số mười ba đại cung phụng, cho nên thuận miệng hỏi một chút.
Dịch Sơn Hà lập tức nghiêm mặt nói:
"Một thần này, chính là Diệp Thiên Ca chiến thần của Hoa Hạ!"
Nói tới đây, Dịch Sơn Hà dừng lại một chút, vẻ mặt có chút kỳ lạ nói:
"Nhắc tới, Diệp tiên sinh chẳng những cùng họ với chiến thần Diệp Thiên Ca, ngay cả dung mạo cũng giống nhau tới mấy phần..."
Diệp Trần biết, lấy thân phận của Dịch Sơn Hà, chỉ cần muốn tìm hiểu, không có khả năng tìm không được thân phận thực sự của hắn, đoán chừng còn chưa tìm hiểu tới cùng, hoặc là cố ý giả vờ như không biết, thế là thản nhiên nói:
"Ta và Diệp Thiên Ca không có bất cứ quan hệ nào! Tuy nhiên, nếu như ta gia nhập Thần Long vệ, ta không hi vọng địa vị của ta thấp hơn hắn!"
"Cái này..."
Dịch Sơn Hà lập tức không biết nên nói tiếp như thế nào,
Cho dù thực lực mà Diệp Trần biểu hiện ra, đã không kém Diệp Thiên Ca một chút nào, nhưng mọi thứ đều có tới trước tới sau, vừa mới gia nhập đã muốn vượt lên trên vị đệ nhất nhân Hoa Hạ kia, việc này quả thực có chút khó làm.
Tuy nhiên, Dịch Sơn Hà cũng không có lập tức từ chối,
"Việc này ta còn phải hướng lên trên xin phép một chút, ngoài đó ra, ngài còn có điều kiện gì khác nữa không?"
Diệp Trần suy nghĩ một chút, mới nói:
"Tiền tài, mỹ nữ, quyền thế, những thứ này với ta mà nói đều chỉ là phù vân, thực ra thì ta chỉ có một cái điều kiên, đó chính là an toàn cho người nhà của ta!"
Dịch Sơn Hà nghe được điều này, lập tức thả lỏng thở phào nhẹ nhõ,
"Chuyện này xin Diệp tiên sinh cứ việc yên tâm, ta sẽ phái Long Ảnh tinh nhuệ nhất trong Thần Long vệ, bảo vệ an toàn cho người nhà của ngài hai tư trên hai tư giờ!"
...
Lúc từ biện thự trong trang viên rời đi, đã là lúc chạng vạng tối, sắc trời cũng đã mờ đi.
Đường Minh Phin tỏ ra rất hưng phấn,
Tuy nhiên như vậy cũng khó trách, một khi thành công kéo Diệp Trần vào Thần Long vệ, hắn chính là được một cái công lớn, nói không chừng có thể thăng lên Đại tá sớm trước mấy năm.
Đương Minh Phi đang đắc ý nghĩ về điều đó, chiếc xe đang đi ở một chỗ đường núi vắng vẻ, đột nhiên ngừng lại!
"Tình huống như thế nào?"
Đường Minh Phi vừa nói, đồng thời vội vàng đi về phía trước kiểm tra, lập tức ngây ngẩn cả người,
Chỉ thấy ở phía trước có một chiếc xe Hummer đang đậu ngang đường, vừa đúng chắn gần như hết cả đường đi, mà ở trước xe có ba người đang đứng, một tên nam thanh niên trên người mặc quần áo cổ xưa mào trắng, một tên là một người đàn ông trung niên có dáng người cao gầy, còn có một ông lão râu tóc bạc trắng.
Rất rõ ràng, đối phương là cố ý chặn lại đường đi của bọn họ!
"Người nào to gan như vậy? Thậm chí ngay cả xe quân đội cũng dám cản?"
Trong cơn giận dữ Đường Minh Phi đang chuẩn bị xuống xe, đuổi đi ba người ở phía trước, ngay vào lúc này, Diệp Trần lại đè đầu vai của hắn xuống,
"Bọn họ chắc là hướng tới ta mà đến, các ngươi nên thành thành thật thật đợi ở trên xe đi!"
Nói xong, Diệp Trần trực tiếp đẩy cửa xe ra, xuống xe, chậm rãi đi về phía ba người kia.
"Ngươi chính là Diệp Cuồng Tiên một chưởng vỗ chết Bạch Thiên Hành có phải không?"
Đi tới trước mặt, tên thanh niên áo trắng trong ba người đứng ở giữa, vừa đánh gia khắp nơi trên người Diệp Trần, vừa chậm rãi mở miệng nói.
"Là ta, các ngươi là ai?"
Đối phương đang đánh giá Diệp Trần, đồng thời Diệp Trần cũng đang quan sát bọn họ, để hắn cảm thấy hơi kinh ngạc là,
Ba người này, thế mà cả ba đều có tu vi Thánh Cảnh trở lên!
Lúc này, ở bên cạnh thanh niên áo trắng, ông lão râu tóc bạc trắng bỗng nhiên mở miệng, sát khí cuộn trào nói:
"Diệp Cuồng Tiên! Ngươi giết cháu yêu của ta, làm nhục Vũ gia ta, hôm nay lão già này nhất định phải để ngươi nợ máu phải trả bằng máu!"
Diệp Trần hơi sững sờ, lập tức giật mình,
"Hóa ra ngươi chính là Vũ Trường Không lão tổ Vũ gia a!"
Nói đến đây, Diệp Trần chuyển dời ánh mắt tới trên thân của hai người khác,
"Như vậy mà nói, hai vị chắc là người của Côn Lôn Thánh Tâm các phải không?"
Nam thanh niên cầm một cái quạt xếp, nhẹ nhàng hất lên, mở quạt xếp ra, cười nhạt nói:
"Nếu đã biết thân phận của chúng ta, còn không quỳ xuống cầu xin tha thứ? Có lẽ bản Thánh tử rủ lòng từ bi, có thể thả cho ngươi một con đường sống!"
Hai mắt Diệp Trần khẽ híp lại, trong đôi mắt hiện lên vẻ lạnh lùng, lạnh giọng nói:
"Ta không cần biết ngươi là cái gì Thánh Tâm các, hay là Thánh tử chó má gì, nếu không muốn chết, tranh thủ thời gian cút ngay cho ta! Bằng không, Bạch Thiên Hành chính là tấm gương của các ngươi!"
Không nghĩ tới, thanh niên áo trắng kia lập tức cười ha hả,
"Tiểu tử! Ngươi thực sự cho rằng, giết một tên như Bạch Thiên Hành, là đã trở nên vô địch thiên hạ rồi hay sao?"
Nói xong lời này, thanh niên áo trắng đột nhiên gập quạt xếp lại, đánh về phía Diệp Trần.
P/S: Ta thích nào.......chuẩn bị xem oánh nhah....Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook