Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 220
Liễu Mộ Bạch bị Lục Thiếu Khanh một câu chọc thủng, đầu tiên là xấu hổ một lúc, tuy nhiên nghĩ đi nghĩ lại một chút, dù sao chính mình và Đường Thanh Nhã đã không có khả năng, cũng không quan trọng, thế là hướng về phía tên nhân viên kia khoát tay áo, "Ta và hai vị ca ca có chút chuyện muốn nói, ngươi dẫn bạn của ta đi vào trước!"
Tên nhân viên kia tự nhiên không dám có ý gì khác, lập tức dẫn mấy người Diệp Trần tiếp túc đi vào bên trong.
Mà Vũ Liên Thành và Lục Thiếu Khanh lúc này cũng mới chú ý tới nhóm người ở đằng sau hóa ra là bạn cùng lớp với Liễu Mộ Bạch.
Lục Thiếu Khanh theo bản nhưng quét trên người của những người này một lượt, đột nhiên ánh mắt ngưng tụ nhìn chòng chọc vào một người trong đó, lạnh giọng nói:
"Diệp Trần!"
Diệp Trần thấy Lục Thiếu Khanh rốt cuộc cũng đã nhìn thấy mình, khóe miệng cũng không thể không nhếch lên một chút, không để ý tới hắn trực tiếp đi qua trước mặt hắn.
Lúc vừa nhìn thấy Diệp Trần, Lục Thiếu Khanh bỗng nhiên nhớ tới chuyện trước đó ở trên du thuyền chính mình bị làm cho nhục nhã, lập tức giận không chỗ phát tiết, thật hận không thể đi lên hành hung hắn một trận, thế nhưng rất nhanh hắn lại nhớ ra chính mình còn lâu mới là đối thủ của đối phương, lúc này mới mạnh mẽ nhịn xuống.
Mà ngay tại lúc này, đám người Diệp Trần đã đi theo tên nhân viên công tác kia đi vào trong phòng khách.
Liễu Mộ Bạch ở một bên thấy thế lập tức nhìn ra mánh khóe vội vàng cười nói:
"Lục ca, làm sao? Ngươi cũng có khúc mắc cới tiểu tử kia sao?"
Lục Thiếu Khanh một mặt oán hận nói:
"Ta hận không thể rút gân lột da tiểu tử này ra!"
Vũ Liên Thành ở bên cạnh cũng mơ hồ nhớ lại Diệp Trần, ở một bên chen lời nói:
"Em họ, đây chính là tiểu tử lần trước ở trên thuyền, hại ngươi mất hết thanh danh sao?"
Lục Thiếu Khanh nhẹ gật đầu, hai mắt như muốn phun ra lửa, "Lúc trước nếu nư không phải cậu xảy ra chuyện, hơn nữa hai tháng gần đây bởi vì Vân Châu Diệp tiên sinh chèn ép, lòng người trong gia tộc bàng hoàng, ta sớm tìm người đi xử lý tên tiểu tử này!"
Liễu Mộ Bạch nghe được lời này của Lục Thiếu Khanh, lập tức cao hứng suýt chút nữa muốn nhảy dựng lên, "Quá tốt rồi! Lục ca thực không dám giấu diếm, ta và tiểu tử này cũng có thâm cừu đại hận! Buổi sáng nếu như không phải tiểu tử này có vận khí tốt, ta đã giết chết hắn!"
Lục Thiếu Khanh nghe được điều này, trong nháy mắt cảm thấy Liễu Mộ Bạch thuận mắt hơn rất nhiều, không thể không hướng nơi mà Diệp Trần biến mất nhìn một cái, sau đó lạnh giọng nói:
"Đã như vậy, không bằng chúng ta dứt khoát, đã không làm thì thôi, mà đã làm thì phải làm đến cùng!"
Nói đến đây, Lục Thiếu Khanh làm một cái thủ thể cắt cổ, ý tứ hiển nhiên là muốn xử lý Diệp Trần.
Liễu Mộ Bạch vội vàng gật đầu, "Tiểu đệ cũng đang có ý này!"
...
Ngay tại lúc tam đại thiếu của Thiên Hải, tập trung ở một chỗ, mưu đồ xử lý Diệp Trần như thế nào.
Thì một bên khác, mấy người Diệp Trần đã thay đổi thành áo tắm, đã đi tới khu ao suối nước nóng ở đỉnh núi.
Một nhóm bọn họ tổng cộng có mười một người, sáu nam năm nữ.
Nữ nhân thay quần áo, luôn chậm hơn so với nam nhân, sáu người Diệp Trần đều đã ngâm ở trong suối nước nóng một lúc lâu, năm cố gái còn chưa từ trong phòng thay quần áo đi ra.
"Ta đi! Diệp Trần, thật không nhìn ra, da của ông lại tốt như vậy! Giống như của nữ nhân a!"
Trương Bằng Vũ bỗng nhiên hô to kêu nhỏ lên, lập tức dẫn tới những người khác cũng thi nhau trêu ghẹo, "Thật đúng a! Theo như tôi thấy coi như nữ nhân chỉ sợ cũng không sánh bằng ông a!"
"Diệp Trần, ông sẽ không phải giả gái trong truyền thuyết a?"
...
Diệp Trần cũng không biết phải nói cái gì, sau khi bước vào cảnh giới Trúc Cơ, thân thể của hắn lên một nấc thang mới, làn da có thể so với mỹ ngọc, hoàn toàn chính xác có phần chướng mắt.
Lúc mọi người ở đây đang nghị luận, mấy người Đường Thanh Nhã cuối cùng cũng thay áo tắm xong, từ từ đi tới.
Bạch! Bạch! Bạch!
Ngoài Diệp Trần ra, ánh mắt năm người gần như đồng thời bị hấp dẫn.
"Oa! Dáng người của lớp trưởng cũng quá tốt đi!"
Người nói chuyện tên là Lưu Hiểu Quân, nhìn nước bọt đều nhanh muốn chảy ra, Trương Bằng Vũ ở một bên trực tiếp đập nhẹ vào trên đầu Lưu Hiểu Quân một cái, cười mắng:
"Lớp trưởng thế nhưng là danh hoa đã có chủ, cần thận Trần ca diệt ngươi!"
Lúc này Lưu Hiểu Quân mới đưa ánh mắt lưu luyến không rời dịch chuyển sang chỗ khác, gãi đầu một cái, nghiêm túc nói:
"Ta chỉ là đơn thuần thưởng thức vẻ đẹp thôi a! Đừng dùng tư tưởng bẩn thỉu kia của người đến phỏng đoán thế giới nội tâm của ta!"
"Ta thấy nội tâm thế giới của ngươi nha chính là ở trong ổ cứng máy tính có tới mấy chục gigabytes toàn là phim hành động của Đảo quốc đi!"
"Cái gì, chuyện này cũng bị người phát hiện!"
...
Diệp Trần nhìn thấy hai cái tên dở hơi này đấu võ mồm với nhau, không thể không cười lắc đầu, cũng không thể không ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy, lúc này Đường Thanh Nhã thay đổi một bộ bikini màu đen, bên ngoài còn có một cái váy mỏng màu xanh sẫm, tự nhiên hào phóng lại không mất đi sự gợi cảm, còn lộ ra sức hấp dẫn thần bí.
Đi so sánh với bốn người khác mà nói, dáng người của Đường Thanh Nhã tuyệt đối là tốt nhất, có thể gọi là hoàn mỹ, thiếu hụt duy nhất khả năng chính là tuổi còn nhỏ, có vẻ hơi non nớt.
Rất nhanh, năm cô gái cũng xuống nước, bắt đầu ngâm mình chìm vào trong nước nóng.
...
Chỉ chớp mắt nửa giờ đi qua, để mọi người cảm thấy buồn bực là, Liễu Mộ Bạch chẳng những không có tới, trong khu vực VIP thế mà không có khách hàng nào khác.
Lúc mọi người ở đây đều mơ hồ nhận ra được, chuyện này có chút quỷ dị thì một loạt nữ phục vụ viên mặc bikini đồng màu nối đuôi nhau mà vào, hơn nữa trong tau còn bưng các loại đồ uống cao cấp, đưa đến trước mặt mọi người.
Một nữ phục vụ viên trong đó điểm nhiêm nói:
"Liễu thiếu để cho ta tới truyền một lời cho các vị, hắn đã bao hết toàn bộ khu vực VIP này, để các vị khách quý vui đùa thỏa thích, sau khi hắn xử lý xong chuyện của mình sẽ lập tức chạy tới!"
Nghe được điều này, mọi người vốn còn có chút lo nghĩ, lập tức triển để yên lòng.
Hơn nữa ngâm suối nước nóng nửa giờ, sớm đã khát không chịu được thế là mọi người thi nhau cầm lấy đồ uống vừa mới được mang tới kia, bắt đầu uống.
Diệp Trần lại khẽ cau mày, biết chuyện này khẳng định không có đơn giản như vậy!
Quả nhiên sau khi mọi người uống những thứ đồ uống này, lập tức thi nhau kêu buồn ngủ, chỉ trong nháy mắt, ngoài Diệp Trần ra, toàn bộ đã ngã nghiêng ngã ngửa ngủ thật say.
Diệp Trần thấy thế, lông mày nhíu lại, lập tức dùng thần niệm quét qua, lúc này mới phát hiện trong đám người có độc!
Tuy nhiên khí tức của mọi người bình thường, chắc là một loại độc dược gây cho người hôn mê, ngược lại là không có ảnh hưởng tới tính mệnh.
Không cần hỏi, đây nhất định là kiệt tác của Liễu Mộ Bạch, trong đồ uống lúc trước có động tay chân!
Tuy nhiên độc dược này cũng không giống bình thường, thế mà ngay cả Diệp Trần trong lúc nhất thời không có phát giác.
Ngay tại lúc Diệp Trần đảo mắt suy nghĩ, ở nơi xa truyền tới một hồi xao động.
Diệp Trần tâm niệm vừa động, dứt khoát dựa vào bên cạnh ao, nhắm mắt lại, giả vờ bị trúng độc mà hôn mê.
Rất nhanh, ba người Liễu Mộ Bạch, Lục Thiếu Khanh, Vũ Liên Thành đã đi tới bên cạnh ao suối nước nóng, sau lưng còn có một lão giả mặc quần áo cổ rang.
"Lưu trưởng lão không gổ là cao nhân Tiêu Dao sơn trang, Mê Hồn tán này quả nhiên dễ dùng, xem tiểu tử này hôm này còn không chết được sao!"
Người nói chuyện chính là Lục Thiếu Khanh, mà Lưu trưởng lão trong miệng hắn, chắc là lão giả bên cạnh hắn kia.
Lưu trưởng lão cười nhạt một tiếng, "Thật ra thì đối phó loại mặt hàng này, không cần lãng phí một bình Mê Hồn tán của ta, nếu như không phải Tiêu Dao sơn trang chúng ta nghiêm cấm không được động võ với người thế tục, một chưởng của bản trưởng lão là có thể kết liễu hắn!"
"Đúng vậy! Đúng vậy!"
Ba người Lục Thiếu Khanh thi nhau gật đầu nói phải, hiển nhiên địa vị của Lưu trưởng lão này không thấp, ngay cả Tam đại thiếu cao cấp nhất thành phố Thiên Hải đều phải cố gắng lấy lòng.
Tuy nhiên, lời này của hắn vừa mới nói ra không lâu, một giọng nói tràn ngập âm thanh đùa cợt vang lên,
"Thật sao? Vậy ta sẽ cho ngươi cơ hội này, ta ngược lại muốn nhìn một chút, ngươi dùng một chưởng kết liễu ta như thế nào!"
P/S: Ta thích a...dịch từ sáng tới h mà chửa có đồng kim phiếu hay ủng hộ nào nhể, oải quá a....))Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Tên nhân viên kia tự nhiên không dám có ý gì khác, lập tức dẫn mấy người Diệp Trần tiếp túc đi vào bên trong.
Mà Vũ Liên Thành và Lục Thiếu Khanh lúc này cũng mới chú ý tới nhóm người ở đằng sau hóa ra là bạn cùng lớp với Liễu Mộ Bạch.
Lục Thiếu Khanh theo bản nhưng quét trên người của những người này một lượt, đột nhiên ánh mắt ngưng tụ nhìn chòng chọc vào một người trong đó, lạnh giọng nói:
"Diệp Trần!"
Diệp Trần thấy Lục Thiếu Khanh rốt cuộc cũng đã nhìn thấy mình, khóe miệng cũng không thể không nhếch lên một chút, không để ý tới hắn trực tiếp đi qua trước mặt hắn.
Lúc vừa nhìn thấy Diệp Trần, Lục Thiếu Khanh bỗng nhiên nhớ tới chuyện trước đó ở trên du thuyền chính mình bị làm cho nhục nhã, lập tức giận không chỗ phát tiết, thật hận không thể đi lên hành hung hắn một trận, thế nhưng rất nhanh hắn lại nhớ ra chính mình còn lâu mới là đối thủ của đối phương, lúc này mới mạnh mẽ nhịn xuống.
Mà ngay tại lúc này, đám người Diệp Trần đã đi theo tên nhân viên công tác kia đi vào trong phòng khách.
Liễu Mộ Bạch ở một bên thấy thế lập tức nhìn ra mánh khóe vội vàng cười nói:
"Lục ca, làm sao? Ngươi cũng có khúc mắc cới tiểu tử kia sao?"
Lục Thiếu Khanh một mặt oán hận nói:
"Ta hận không thể rút gân lột da tiểu tử này ra!"
Vũ Liên Thành ở bên cạnh cũng mơ hồ nhớ lại Diệp Trần, ở một bên chen lời nói:
"Em họ, đây chính là tiểu tử lần trước ở trên thuyền, hại ngươi mất hết thanh danh sao?"
Lục Thiếu Khanh nhẹ gật đầu, hai mắt như muốn phun ra lửa, "Lúc trước nếu nư không phải cậu xảy ra chuyện, hơn nữa hai tháng gần đây bởi vì Vân Châu Diệp tiên sinh chèn ép, lòng người trong gia tộc bàng hoàng, ta sớm tìm người đi xử lý tên tiểu tử này!"
Liễu Mộ Bạch nghe được lời này của Lục Thiếu Khanh, lập tức cao hứng suýt chút nữa muốn nhảy dựng lên, "Quá tốt rồi! Lục ca thực không dám giấu diếm, ta và tiểu tử này cũng có thâm cừu đại hận! Buổi sáng nếu như không phải tiểu tử này có vận khí tốt, ta đã giết chết hắn!"
Lục Thiếu Khanh nghe được điều này, trong nháy mắt cảm thấy Liễu Mộ Bạch thuận mắt hơn rất nhiều, không thể không hướng nơi mà Diệp Trần biến mất nhìn một cái, sau đó lạnh giọng nói:
"Đã như vậy, không bằng chúng ta dứt khoát, đã không làm thì thôi, mà đã làm thì phải làm đến cùng!"
Nói đến đây, Lục Thiếu Khanh làm một cái thủ thể cắt cổ, ý tứ hiển nhiên là muốn xử lý Diệp Trần.
Liễu Mộ Bạch vội vàng gật đầu, "Tiểu đệ cũng đang có ý này!"
...
Ngay tại lúc tam đại thiếu của Thiên Hải, tập trung ở một chỗ, mưu đồ xử lý Diệp Trần như thế nào.
Thì một bên khác, mấy người Diệp Trần đã thay đổi thành áo tắm, đã đi tới khu ao suối nước nóng ở đỉnh núi.
Một nhóm bọn họ tổng cộng có mười một người, sáu nam năm nữ.
Nữ nhân thay quần áo, luôn chậm hơn so với nam nhân, sáu người Diệp Trần đều đã ngâm ở trong suối nước nóng một lúc lâu, năm cố gái còn chưa từ trong phòng thay quần áo đi ra.
"Ta đi! Diệp Trần, thật không nhìn ra, da của ông lại tốt như vậy! Giống như của nữ nhân a!"
Trương Bằng Vũ bỗng nhiên hô to kêu nhỏ lên, lập tức dẫn tới những người khác cũng thi nhau trêu ghẹo, "Thật đúng a! Theo như tôi thấy coi như nữ nhân chỉ sợ cũng không sánh bằng ông a!"
"Diệp Trần, ông sẽ không phải giả gái trong truyền thuyết a?"
...
Diệp Trần cũng không biết phải nói cái gì, sau khi bước vào cảnh giới Trúc Cơ, thân thể của hắn lên một nấc thang mới, làn da có thể so với mỹ ngọc, hoàn toàn chính xác có phần chướng mắt.
Lúc mọi người ở đây đang nghị luận, mấy người Đường Thanh Nhã cuối cùng cũng thay áo tắm xong, từ từ đi tới.
Bạch! Bạch! Bạch!
Ngoài Diệp Trần ra, ánh mắt năm người gần như đồng thời bị hấp dẫn.
"Oa! Dáng người của lớp trưởng cũng quá tốt đi!"
Người nói chuyện tên là Lưu Hiểu Quân, nhìn nước bọt đều nhanh muốn chảy ra, Trương Bằng Vũ ở một bên trực tiếp đập nhẹ vào trên đầu Lưu Hiểu Quân một cái, cười mắng:
"Lớp trưởng thế nhưng là danh hoa đã có chủ, cần thận Trần ca diệt ngươi!"
Lúc này Lưu Hiểu Quân mới đưa ánh mắt lưu luyến không rời dịch chuyển sang chỗ khác, gãi đầu một cái, nghiêm túc nói:
"Ta chỉ là đơn thuần thưởng thức vẻ đẹp thôi a! Đừng dùng tư tưởng bẩn thỉu kia của người đến phỏng đoán thế giới nội tâm của ta!"
"Ta thấy nội tâm thế giới của ngươi nha chính là ở trong ổ cứng máy tính có tới mấy chục gigabytes toàn là phim hành động của Đảo quốc đi!"
"Cái gì, chuyện này cũng bị người phát hiện!"
...
Diệp Trần nhìn thấy hai cái tên dở hơi này đấu võ mồm với nhau, không thể không cười lắc đầu, cũng không thể không ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy, lúc này Đường Thanh Nhã thay đổi một bộ bikini màu đen, bên ngoài còn có một cái váy mỏng màu xanh sẫm, tự nhiên hào phóng lại không mất đi sự gợi cảm, còn lộ ra sức hấp dẫn thần bí.
Đi so sánh với bốn người khác mà nói, dáng người của Đường Thanh Nhã tuyệt đối là tốt nhất, có thể gọi là hoàn mỹ, thiếu hụt duy nhất khả năng chính là tuổi còn nhỏ, có vẻ hơi non nớt.
Rất nhanh, năm cô gái cũng xuống nước, bắt đầu ngâm mình chìm vào trong nước nóng.
...
Chỉ chớp mắt nửa giờ đi qua, để mọi người cảm thấy buồn bực là, Liễu Mộ Bạch chẳng những không có tới, trong khu vực VIP thế mà không có khách hàng nào khác.
Lúc mọi người ở đây đều mơ hồ nhận ra được, chuyện này có chút quỷ dị thì một loạt nữ phục vụ viên mặc bikini đồng màu nối đuôi nhau mà vào, hơn nữa trong tau còn bưng các loại đồ uống cao cấp, đưa đến trước mặt mọi người.
Một nữ phục vụ viên trong đó điểm nhiêm nói:
"Liễu thiếu để cho ta tới truyền một lời cho các vị, hắn đã bao hết toàn bộ khu vực VIP này, để các vị khách quý vui đùa thỏa thích, sau khi hắn xử lý xong chuyện của mình sẽ lập tức chạy tới!"
Nghe được điều này, mọi người vốn còn có chút lo nghĩ, lập tức triển để yên lòng.
Hơn nữa ngâm suối nước nóng nửa giờ, sớm đã khát không chịu được thế là mọi người thi nhau cầm lấy đồ uống vừa mới được mang tới kia, bắt đầu uống.
Diệp Trần lại khẽ cau mày, biết chuyện này khẳng định không có đơn giản như vậy!
Quả nhiên sau khi mọi người uống những thứ đồ uống này, lập tức thi nhau kêu buồn ngủ, chỉ trong nháy mắt, ngoài Diệp Trần ra, toàn bộ đã ngã nghiêng ngã ngửa ngủ thật say.
Diệp Trần thấy thế, lông mày nhíu lại, lập tức dùng thần niệm quét qua, lúc này mới phát hiện trong đám người có độc!
Tuy nhiên khí tức của mọi người bình thường, chắc là một loại độc dược gây cho người hôn mê, ngược lại là không có ảnh hưởng tới tính mệnh.
Không cần hỏi, đây nhất định là kiệt tác của Liễu Mộ Bạch, trong đồ uống lúc trước có động tay chân!
Tuy nhiên độc dược này cũng không giống bình thường, thế mà ngay cả Diệp Trần trong lúc nhất thời không có phát giác.
Ngay tại lúc Diệp Trần đảo mắt suy nghĩ, ở nơi xa truyền tới một hồi xao động.
Diệp Trần tâm niệm vừa động, dứt khoát dựa vào bên cạnh ao, nhắm mắt lại, giả vờ bị trúng độc mà hôn mê.
Rất nhanh, ba người Liễu Mộ Bạch, Lục Thiếu Khanh, Vũ Liên Thành đã đi tới bên cạnh ao suối nước nóng, sau lưng còn có một lão giả mặc quần áo cổ rang.
"Lưu trưởng lão không gổ là cao nhân Tiêu Dao sơn trang, Mê Hồn tán này quả nhiên dễ dùng, xem tiểu tử này hôm này còn không chết được sao!"
Người nói chuyện chính là Lục Thiếu Khanh, mà Lưu trưởng lão trong miệng hắn, chắc là lão giả bên cạnh hắn kia.
Lưu trưởng lão cười nhạt một tiếng, "Thật ra thì đối phó loại mặt hàng này, không cần lãng phí một bình Mê Hồn tán của ta, nếu như không phải Tiêu Dao sơn trang chúng ta nghiêm cấm không được động võ với người thế tục, một chưởng của bản trưởng lão là có thể kết liễu hắn!"
"Đúng vậy! Đúng vậy!"
Ba người Lục Thiếu Khanh thi nhau gật đầu nói phải, hiển nhiên địa vị của Lưu trưởng lão này không thấp, ngay cả Tam đại thiếu cao cấp nhất thành phố Thiên Hải đều phải cố gắng lấy lòng.
Tuy nhiên, lời này của hắn vừa mới nói ra không lâu, một giọng nói tràn ngập âm thanh đùa cợt vang lên,
"Thật sao? Vậy ta sẽ cho ngươi cơ hội này, ta ngược lại muốn nhìn một chút, ngươi dùng một chưởng kết liễu ta như thế nào!"
P/S: Ta thích a...dịch từ sáng tới h mà chửa có đồng kim phiếu hay ủng hộ nào nhể, oải quá a....))Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook