• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full TRÙM LẦU BA (5 Viewers)

  • Chương 6

Vừa đi ra khỏi WC liền thấy hắn đứng ở cạnh cửa WC dựa vào vách tường, Tỉnh Vu Hiểu khinh ngạc sửng sốt, nhưng vẫn lễ phép đến trước mặt hắn, thật thành ý đối với hắn gật đầu nói cảm ơn. “ Cám ơn WC của anh, tôi đi đây, hẹn gặp lại.”

cô lui lại hai bước mới xoay người, vừa xoay người chợt nghe thấy tiếng hắn lạnh như băng. “ Đứng lại!”

Cô rụt cổ, thật cẩn thận quay đầu nhìn hắn.

“ Xin hỏi có việc sao?”

“ Cô lần trước nói với tôi cô ở lầu tám, vì sao không trở về chính nhà cô đi WC, ngược lại chạy đến chỗ tôi mượn?”

hắn nhìn chằm chằm cô hỏi. “ Bởi vì tôi bây giờ còn không thể về nhà.”

cô vẻ mặt bất đắc dĩ. “ Vì sao không thể về nhà?”

hắn truy vấn. “ Bởi vì tôi……”

cô theo phản ứng bản năng mở miệng định trả lời hắn, trong một giây lại bối rối, “ Tôi không thể nói.”

thanh âm hàm hồ theo kẽ môi cô phát ra. “Vì sao không thể nói?”

ánh mắt hắn trong nháy mắt trở nên càng thêm lợi hại. “ Bởi vì tôi đáp ứng Quan Hàm Tư không thể nói cho bất luận kẻ nào, cho nên không thể nói.”

“ Quan Hàm Tư?”

Viên Diệp nheo lại hai mắt, cả người lập tức tiến vào trạng thái cảnh giới, “ Hắn là ai vậy? bạn trai của cô ?”

hắn cố ý lấy ngữ khí lơ lỏng bình thường hỏi, không cho cảm xúc chân chính hiện ra ngoài.

(~Tần Nhi:mùi gì chua quá ta?~~Diệp ca *trừng mắt*~~Tần Nhi *đập tay* ta biết,dấm a*chạy mất dép*) Tỉnh Vu Hiểu nghe vậy trừng lớn hai mắt, mãnh liệt lắc đầu.

“Không phải, đương nhiên không phải!”

cô kích động phủ nhận. Viên Diệp cũng không bởi vì câu trả lời của cô mà thả lỏng cảnh giới.

“ Vậy hắn là ai vậy?”

“ Hắn là bằng hữu của Vu Hi, ở lầu sáu này, sau đó……”

cô muốn nói lại thôi. “ Sau đó cái gì?”

Cô do dự có nên nói với hắn hay không. Quan Hàm Tư muốn cô đáp ứng không mang chuyện bọn họ dự tính, cũng là bọn họ cả hai làm bộ kết giao, để kích thích Vu Hi nhìn thẳng vào tình cảm đối với hắn, nói cho bất cứ ai biết.Hắn nói đây là vì tránh phức tạp. Nhưng mà hắn thích Vu Hi là sự thật, hẳn là không có gì có thể phức tạp đi? “ Quan Hàm Tư thích Vu Hi.”

cô quyết định nói cho hắn. “ Hắn thích em gái cô?”

“Phải.”

Thấy cô vẻ mặt biểu tình thật sự, Viên Diệp thần kinh đang căng thẳng rốt cục thoáng trầm tĩnh lại.
Nguyên lai họ Quan mục tiêu là em gái cô nha, vậy không có gì phải lo lắng. Hắn đi đến bên người cô, dắt tay cô đi đến sô pha trong phòng khách, đem cô ấn xuống sô pha, chính mình thì ngồi xuống chỗ đối diện với cô. Hắn nhìn cô không chớp mắt, đột nhiên nói: “ Viên Diệp.”

“ Sao?”

Tỉnh Vu Hiểu vẻ mặt mờ mịt.

Tay cô tựa hồ vẫn còn độ ấm của hắn, hắn vừa mới thật sự cầm tay cô sao? Hay là cô nằm mơ? “ Tôi gọi là Viên Diệp, Viên thế khải viên, Diệp là chữ hỏa thêm một chữ hoa.

Nghe rõ rồi chứ?”

(ai da,các nàng nghe rõ rồi chứ,thứ lỗi cho ta chả hiểu gì *che mặt xấu hổ*) Cô chớp chớp đôi mắt to trong suốt, một hồi lâu mới hoàn hồn gật đầu. Thấy cô gật đầu, hắn tiếp tục nói: “ Tôi năm nay ba mươi tuổi, phụ thân đã tạ thế, trong nhà có mẹ, chị gái cùng một em gái.

Chị tôi ba năm trước đã kết hôn lập gia đình, hiện tại cùng anh rể một nhà bốn người định cư ở bang Washington.”

“ Úc.”

Thấy cô một bộ dáng ngây thơ, Viên Diệp hoài nghi cô có thật sự đem lời hắn nói nghe vào hay không.

Bất quá không nghe vào cũng không quan hệ, dù sao về sau trở thành người một nhà, này hết thảy cô tự nhiên sẽ nhớ kỹ. “ Em còn muốn biết chuyện gì về tôi, có thể trực tiếp hỏi tôi.”

Tỉnh Vu Hiểu mờ mịt nhìn hắn, sau đó lắc lắc đầu.

Cô nghĩ không ra có chuyện gì muốn hỏi hắn. “ Em đối với tôi chẳng lẽ không có một chút lòng hiếu kỳ sao?”

hắn nhịn không được hỏi. “ Lòng hiếu kỳ?”

cô vẻ mặt mờ mịt nhìn hắn sau một lúc lâu, cuối cùng vẫn là lắc đầu.

Lập tức bảo cô nghĩ, cô thật đúng là không biết chính mình muốn hỏi hắn cái gì. “ Được, em không có, tôi có.”

Viên Diệp đáy mắt phát ra một tia sáng. Tỉnh Vu Hiểu không nói nhìn hắn. “ Tôi rất muốn biết em đối với tôi có cảm giác gì, đối với kỹ thuật hôn cùng kỹ xảo làm tình của tôi có ý kiến gì không?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom