Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 104
Chung Sơn chỉ mới đạt tới Tiên thiên tầng thứ sáu mà thôi.
-Không ngờ tu vi của hắn đã tới tiên thiên tầng thứ sáu, lần trước ta thất bại, định rằng sẽ khiêu chiến với hắn, chỉ là không ngờ hắn lại dám khiêu chiến với một Tiên thiên tầng thứ chính, quả nhiên là muốn chết.
- Chỉ là, hắn cũng có dũng khí thật lớn. Đổi lại là ngươi, ngươi dám không?
- Ta không cần, đây là do hắn tự rước nhục lấy mà thôi.
Những đệ tử hai nắm trước hắn được thu nhận vào Khai Dương Tông bàn luận xôn xao.
Bốn phía ước chừng có năm mươi đệ tư đời thứ ba nói chuyện với nhau, bọn họ đều có cái nhìn không tốt với Chung Sơn.
Chung Sơn nhắm mắt đứng ở trong sân, đôi mắt trần ngập vẻ lạnh lùng nhìn về phía mọi người, không thèm để ý. Mà lúc này, thứ mà hắn chờ đợi chính là đối thủ của mình, Nam PháchThiên.
Cuối cùng, sau một nén nhang, Nam Phách Thiên đã từ từ bước ra.
Nam Phách Thiên cũng như Chung Sơn, không thèm để ý đến những người này, bởi vì hắn biết rằng bọn chúng là do sư tôn báo cho mà biết.
Nam Phách Thiên chỉ quan tâm tới Chung Sơn đứng ở đó xa xa.
Tay hắn cầm Đại Quan Đao, từ từ đi tới đối diện với Chung Sơn.
- Nam Phách Thiên rút đại quan đao ra, nhìn chằm chằm về phía Chung Sơn.
- Keng.
Chung Sơn cũng rút đại đao của mình lên.
- Chung Sơn, hy vọng hôm nay ngươi có thể dốc toàn lực với ta một phen.
Nam Phách Thiên trầm giọng nói.
Chung Sơn nhìn Nam Phách Thiên, trịnh trọng nói:
- Ta sẽ dốc toàn lưc, ngươi hãy cẩn thận.
Nghe thấy lời nòi này của Chung Sơn, mọi người đều cảm thấy Chung Sơn thật là ngông cuồng. Dám nói với Nam Phách Thiên những lời nói như vậy sao?
- Được.
Nam Phách Thiên hảo sảng cười nói.
Nam Phách Thiên vừa nói xong, Đại Quan đao đã vung lên, chém từ trên trời xuống trước mặt Chung Sơn.
Thiên Ma Thối Thể tầng thứ hai.
Hai mắt của Chung Sơn mở to lên, Thiên Ma Thối Thể tầng thứ hai thực lực có thể tăng lên gấp ba lần.
Thân hình Chung Sơn hơi nghiêng lại, thanh đao vung lên chống đỡ Đại Quan đao.
- Ẩm.
Một tiếng nổ vang lên, dưới hai chân của hai người xuất hiện một đạo sóng. Ở trên mặt đất, xuất hiện vết rạn nứt, một tiếng vang lớn khiến cho những người đứng xem đều giật mình, thậm chí còn líu lưỡi lại.
Nam Phách Thiên thật không ngờ, Chung Sơn mới đạt tới Tiên thiên tầng thứ sáu thôi, tại sao hắn lại làm được như vậy?
Những người này giễu cợt Chung Sơn, cũng ngưng thần lại.
Nam Phách Thiên dốc hết sức lực, vung lên Đại Quan Đao lên tấn công, tay phải vung đao lên, tạo ra một luống đao quang vô cùng lớn, hướng về phía Chung Sơn mà chém xuống.
Tiên thiên tầng thứ chính thực lực quả nhiên mạnh mẽ.
Chung Sơn tuy đã tăng thực lực lên gấp ba mới có thể chống đỡ được, nếu chỉ là gấp hai, thi e là đã thất bại.
Thực lực đã tăng lên gấp ba, Chung Sơn vung đao lên, hai mắt mở trừng trừng, đao vung lên hướng về phía Nam Phách Thiên mà chém tới. Sát khí trên đao phun ra tứ phương.
Chung Sơn tiếp tục vung lên ba đap, đại đao vung về phía Nam Phách Thiên, chém mạnh.
Trong lúc nhất thời, bốn đạo đao quang mang đã bức bách Nam Phách Thiên phải lùi xuống. Hơn nữa, điều vô cùng quỷ dị chính là, đao khí này tựa như đã chém trúng nhược điểm của Nam Phách Thiên, tuy nhiên, Nam Phách Thiên vẫn có thể né tránh rất nhanh.
Mọi người ở bốn phía đều dường như ngừng hít thở lại, ba luồng đao khí liên tục phát ra, đây là Tiên thiên tầng thứ sáu hay sao? Đây là dáng vẻ của một người mới đạt tới Tiên thiên tầng thứ sáu ư?
- Hống.
Nam Phách Thiên hống to một tiếng, thanh Đại Quan đao ở trên đầu chém thẳng xuống phía dưới.
Vũ khí của Nam Phách Thiên chính là Đại Quan đaom hắn huy vũ Đại Quan đao lên, vô luận là lực đạo hay khí thế cũng tạo nên đao khí vô cùng nhiều.
Nam Phách Thiên hung ác vung đao xuống, chém thẳng vào ba đạo đao khí trước mặt.
Nhìn thấy Nam Phách Thiên bức bách mình như vậy, đồng tử của Chung Sơn liền cu rút lại. Một dao kia của Nam Phách Thiên đã tiếp cận Chung Sơn.
- Ầm.
Ba đạo đao khí của Chung Sơn tán ra hết. Tuy nhiên, Nam Phách Thiên vẫn không dừng lại ở nguyên một đao này, hẵn hung hăng bổ tới Chung Sơn.
- Ầm.
Một tiếng vang thật lớn, ở trên mặt đất xuất hiện một cái hố sâu mười mét.
Chung Sơn nhảy lên trên không trung, từ trên đó chém xuống phía dưới.
Trảm tận sát tuyệt.
Một đao này mang theo đại lượng sát khí của Chung Sơn, chém xuống phía Nam Phách Thiên.
Nam Phách Thiên không kịp rút Đại Quan đao về cứu, thân hình né sang một bên, tránh đại đao của Chung Sơn, Đại Quan đao ở bên cạnh liền chém ra.
- Ầm.
Đại đạo của Chung Sơn bổ mạnh về phía Nam Phách Thiên, vô cũng dữ tợn.
Chung Sơn biết rõ, lực đạo của mình không bằng Nam Phách Thiên, chỉ vì Nam Phách Thiên lúc đầu bị ba đạo khí bức ép, cho nên mới yếu đi một chút.
Hai người đao đối đao, càng ngày càng nhanh. Trên khoảng sân, đao quang lấp lóe, cây cỏ ở bốn phía bị đao khí đụng phải đều bị chém đứt đoạn.
Những người ở bên ngoài đều mở to hai mắt mà nhìn.
Đại chiến này thật là kinh hãi thế tục, sự hung hãn của Chung Sơn khiến cho mọi người phải kính phục,
Đó là Tiên thiên tầng thư sáu sao?
- Hồng Ngưu, ngươi có muốn khiêu chiến với Chung Sơn không?
Một đệ tử đời thứ ba hướng về phía người đã bị Chung Sơn đánh bại trước kia hỏi.
Hồng Ngưu chỉ im lặng không nói gì.
Ở trên đỉnh núi phía bên kia, Thiên Tinh Tử nhìn cảnh tượng trước mắt mà vô cùng thỏa mãn khẽ vuốt râu. Huyền Tâm Từ ở bên cạnh thì mở to mắt, trong giọng nói mang theo một sự cảm thán:
- Sư huynh, lúc này đệ nghe nói Chung Sơn có thể chống lại Tiên thiên tầng thứ chín còn không tin, nhưng bây giờ xem ra huynh nói không sai.
- không thể tưởng tượng được, ta cũng không ngờ, nhưng trước kia ta đã nghe Thiên Linh Nhi kể lại, Chung Sơn lúc còn là tầng thứ tư đã đối đầu với Diệu tiên nhân, người đã đạt tới Kim Đan kỳ. Ở trong Chung phủ, từng làm trọng thương Tiên thiên đỉnh phong, cho nên ta suy đoán có thể vượt cấp khiêu chiến. Nhờ lại lần tranh đoạt Không Linh Châu trước kia, ta đã đoán ra hắn có bí pháp.
Thiên Tinh Tử lắc đầu cảm thán nói.
- Đúng thế, Phách Thiên tuy là đạt tới Tiên thiên tầng thứ chín nhưng mà đao hắn phóng ra tuyệt đối không hề kém gì Tiên thiên tầng thứ mười. Mà Chung Sơn lại có thể chống lại, không hề bại trận trong thời gian dài như vậy, thật là kỳ lạ. Xem ra lúc trước đệ đã nhìn lầm.
Huyền Tâm Tử lắc đầu than thở nói.
- Bây giờ hắn là đệ tử ký danh của ta, nếu như đệ nguyện ý thì có thể thu Chung Sơn làm đệ tử lần nữa.
Thiên Tinh Tử đột nhiên nghiêm túc nói.
- Sư huynh.
Huyền Tâm Từ lập tức cau mày nói.
- Ha ha, không sao, nếu như ta có chuyện gì thì đệ thay ta chiếu cố gắng cho thật tốt.
Thiên Tinh Tử đột nhiên cười nói.
Nhưng Huyền Tâm Tử tựa như nghĩ ra điều gì đó, y như nhíu mày nói:
- Sư huynh, lúc trước huynh không phải nói là sẽ sống thật tốt hay sao?
- Linh nhi đã lớn rồi, chỉ là chuyện này tạm thời không đề cập tới, sau này hãy nói.
Thiên Tinh Tử liền chấm dứt đề tài này lại.
- Dạ.
Huyền Tâm Tử nhíu mày, nhìn thiên tinh tử gật đầu nói.
Chung Sơn và Nam Phách Thiên đánh nhau say sưa, hai người càng ngày càng tấn công vào chỗ hiểm của nhau. Niết Thanh Thanh trông thấy thì cau mày lại, trong mắt hiện lên một vẻ lo lắng.
Ở một chỗ khác, Niết Thanh Thanh nheo hai mắt lại, không ngừng cầu nguyện Nam Phách Thiên hãy đem Chung Sơn bổ thành hai mảnh, như vậy thì Thiên Linh Nhi sẽ được giải thoát. Tuy, Chung Sơn thật là thần kỳ, thực lực của hắn rõ ràng đã tăng lên gấp ba nhưng dù sao cũng không phải là đối thủ của Nam Phách Thiên. Chỉ là bây giờ hắn vẫn đứng vững, chưa phân thắng phụ.
- Hống.
Sau khoảng thời gian ba nén hương, Chung Sơn và Nam Phách Thiên đột nhiên đồng thời rống to lên, song đao chạm vào nhau.
Ầm.
Một tiếng vang lớn, phế tịch đại địa bị chấn động thêm một lần nữa. Hai người bỗng nhiên lùi về phía sau.
Nam Phách Thiên lùi về phía sau hai bước. Đại Quan đao cắm xuống mặt đất, định trụ lại thân hình. Mà Chung Sơn cũng lui về sau hơn mười bước, chân đạp len một tảng đá lớn mới ổn định được thân hình.
Lần này song đao chạm vào nhau, Chung Sơn cảm thấy hơi loạng choạng, bởi vì thời gian Thiên Ma Thối Thể bộc phát đã qua, qua ba nén hương không thể chiểm thượng phong, tiếp tục đánh cũng chỉ có thua mà thôi.
Chung Sơn định cất tiếng nói muốn chấm dứt cuộc luận võ này ở đây thì ở cách đo không xa, Nam Phách Thiên đột nhiên nhắm mắt lại, ngồi xuống đất để điều tức không phải… mà là nhắm mắt đột phá!
Nam Phách Thiên cuối cùng cũng đã đột phá.
Cuộc chiến đã cong nhưng những người xung quanh vẫn chưa hết ngỡ ngàng, đây là Chung Sơn, người mới chỉ vừa tiến vào Khai Dương Tông hai năm trước sao?
Thiên Tinh Tử và Huyền Tâm Tử liếc nhìn nhau sau đó đều đưa mắt nhìn về đám phế tích ở trên sân rồi từ từ bay xuống Khai Dương Phong, hạ xuống trước mặt Chung Sơn và Nam Phách Thiên.
- Bái kiến sư tôn, bái kiến sư tôn.
Chung Sơn lập tức cất tiếng nói.
Nhìn Chung Sơn, Thiên Tinh Tử gật đầu nói:
- ngươi quay về đi.
Thiên Tinh Tử biết rằng Chung Sơn đã sử dụng bí pháp và bí pháp này chắc chắn là có di chứng cho nên mới kêu Chung Sơn mau chóng về nhà điều tức.
- Dạ, Sư tôn.
Chung Sơn gật gật đầu, nhanh chóng trở về thủy ta. Nam Phách Thiên đã được Huyền Tâm Tử chú ý đến cho nên hắn cũng không cần phải lo lắng nữa.
Thấy Chung Sơn rời khỏi, Bi Thanh Ti cũng quay đầu trở về, mà Niết Thanh Thanh thì lại oán hận nhìn về phía thân ảnh của Chung Sơn.
Các đệ tử đời thứ ba nhìn thấy Chung Sơn rời đi thì đều lộ ra một vẻ kính sợ. Đây là cường giả, đã là cường giả thì đều xứng đáng để tôn kính.
-Không ngờ tu vi của hắn đã tới tiên thiên tầng thứ sáu, lần trước ta thất bại, định rằng sẽ khiêu chiến với hắn, chỉ là không ngờ hắn lại dám khiêu chiến với một Tiên thiên tầng thứ chính, quả nhiên là muốn chết.
- Chỉ là, hắn cũng có dũng khí thật lớn. Đổi lại là ngươi, ngươi dám không?
- Ta không cần, đây là do hắn tự rước nhục lấy mà thôi.
Những đệ tử hai nắm trước hắn được thu nhận vào Khai Dương Tông bàn luận xôn xao.
Bốn phía ước chừng có năm mươi đệ tư đời thứ ba nói chuyện với nhau, bọn họ đều có cái nhìn không tốt với Chung Sơn.
Chung Sơn nhắm mắt đứng ở trong sân, đôi mắt trần ngập vẻ lạnh lùng nhìn về phía mọi người, không thèm để ý. Mà lúc này, thứ mà hắn chờ đợi chính là đối thủ của mình, Nam PháchThiên.
Cuối cùng, sau một nén nhang, Nam Phách Thiên đã từ từ bước ra.
Nam Phách Thiên cũng như Chung Sơn, không thèm để ý đến những người này, bởi vì hắn biết rằng bọn chúng là do sư tôn báo cho mà biết.
Nam Phách Thiên chỉ quan tâm tới Chung Sơn đứng ở đó xa xa.
Tay hắn cầm Đại Quan Đao, từ từ đi tới đối diện với Chung Sơn.
- Nam Phách Thiên rút đại quan đao ra, nhìn chằm chằm về phía Chung Sơn.
- Keng.
Chung Sơn cũng rút đại đao của mình lên.
- Chung Sơn, hy vọng hôm nay ngươi có thể dốc toàn lực với ta một phen.
Nam Phách Thiên trầm giọng nói.
Chung Sơn nhìn Nam Phách Thiên, trịnh trọng nói:
- Ta sẽ dốc toàn lưc, ngươi hãy cẩn thận.
Nghe thấy lời nòi này của Chung Sơn, mọi người đều cảm thấy Chung Sơn thật là ngông cuồng. Dám nói với Nam Phách Thiên những lời nói như vậy sao?
- Được.
Nam Phách Thiên hảo sảng cười nói.
Nam Phách Thiên vừa nói xong, Đại Quan đao đã vung lên, chém từ trên trời xuống trước mặt Chung Sơn.
Thiên Ma Thối Thể tầng thứ hai.
Hai mắt của Chung Sơn mở to lên, Thiên Ma Thối Thể tầng thứ hai thực lực có thể tăng lên gấp ba lần.
Thân hình Chung Sơn hơi nghiêng lại, thanh đao vung lên chống đỡ Đại Quan đao.
- Ẩm.
Một tiếng nổ vang lên, dưới hai chân của hai người xuất hiện một đạo sóng. Ở trên mặt đất, xuất hiện vết rạn nứt, một tiếng vang lớn khiến cho những người đứng xem đều giật mình, thậm chí còn líu lưỡi lại.
Nam Phách Thiên thật không ngờ, Chung Sơn mới đạt tới Tiên thiên tầng thứ sáu thôi, tại sao hắn lại làm được như vậy?
Những người này giễu cợt Chung Sơn, cũng ngưng thần lại.
Nam Phách Thiên dốc hết sức lực, vung lên Đại Quan Đao lên tấn công, tay phải vung đao lên, tạo ra một luống đao quang vô cùng lớn, hướng về phía Chung Sơn mà chém xuống.
Tiên thiên tầng thứ chính thực lực quả nhiên mạnh mẽ.
Chung Sơn tuy đã tăng thực lực lên gấp ba mới có thể chống đỡ được, nếu chỉ là gấp hai, thi e là đã thất bại.
Thực lực đã tăng lên gấp ba, Chung Sơn vung đao lên, hai mắt mở trừng trừng, đao vung lên hướng về phía Nam Phách Thiên mà chém tới. Sát khí trên đao phun ra tứ phương.
Chung Sơn tiếp tục vung lên ba đap, đại đao vung về phía Nam Phách Thiên, chém mạnh.
Trong lúc nhất thời, bốn đạo đao quang mang đã bức bách Nam Phách Thiên phải lùi xuống. Hơn nữa, điều vô cùng quỷ dị chính là, đao khí này tựa như đã chém trúng nhược điểm của Nam Phách Thiên, tuy nhiên, Nam Phách Thiên vẫn có thể né tránh rất nhanh.
Mọi người ở bốn phía đều dường như ngừng hít thở lại, ba luồng đao khí liên tục phát ra, đây là Tiên thiên tầng thứ sáu hay sao? Đây là dáng vẻ của một người mới đạt tới Tiên thiên tầng thứ sáu ư?
- Hống.
Nam Phách Thiên hống to một tiếng, thanh Đại Quan đao ở trên đầu chém thẳng xuống phía dưới.
Vũ khí của Nam Phách Thiên chính là Đại Quan đaom hắn huy vũ Đại Quan đao lên, vô luận là lực đạo hay khí thế cũng tạo nên đao khí vô cùng nhiều.
Nam Phách Thiên hung ác vung đao xuống, chém thẳng vào ba đạo đao khí trước mặt.
Nhìn thấy Nam Phách Thiên bức bách mình như vậy, đồng tử của Chung Sơn liền cu rút lại. Một dao kia của Nam Phách Thiên đã tiếp cận Chung Sơn.
- Ầm.
Ba đạo đao khí của Chung Sơn tán ra hết. Tuy nhiên, Nam Phách Thiên vẫn không dừng lại ở nguyên một đao này, hẵn hung hăng bổ tới Chung Sơn.
- Ầm.
Một tiếng vang thật lớn, ở trên mặt đất xuất hiện một cái hố sâu mười mét.
Chung Sơn nhảy lên trên không trung, từ trên đó chém xuống phía dưới.
Trảm tận sát tuyệt.
Một đao này mang theo đại lượng sát khí của Chung Sơn, chém xuống phía Nam Phách Thiên.
Nam Phách Thiên không kịp rút Đại Quan đao về cứu, thân hình né sang một bên, tránh đại đao của Chung Sơn, Đại Quan đao ở bên cạnh liền chém ra.
- Ầm.
Đại đạo của Chung Sơn bổ mạnh về phía Nam Phách Thiên, vô cũng dữ tợn.
Chung Sơn biết rõ, lực đạo của mình không bằng Nam Phách Thiên, chỉ vì Nam Phách Thiên lúc đầu bị ba đạo khí bức ép, cho nên mới yếu đi một chút.
Hai người đao đối đao, càng ngày càng nhanh. Trên khoảng sân, đao quang lấp lóe, cây cỏ ở bốn phía bị đao khí đụng phải đều bị chém đứt đoạn.
Những người ở bên ngoài đều mở to hai mắt mà nhìn.
Đại chiến này thật là kinh hãi thế tục, sự hung hãn của Chung Sơn khiến cho mọi người phải kính phục,
Đó là Tiên thiên tầng thư sáu sao?
- Hồng Ngưu, ngươi có muốn khiêu chiến với Chung Sơn không?
Một đệ tử đời thứ ba hướng về phía người đã bị Chung Sơn đánh bại trước kia hỏi.
Hồng Ngưu chỉ im lặng không nói gì.
Ở trên đỉnh núi phía bên kia, Thiên Tinh Tử nhìn cảnh tượng trước mắt mà vô cùng thỏa mãn khẽ vuốt râu. Huyền Tâm Từ ở bên cạnh thì mở to mắt, trong giọng nói mang theo một sự cảm thán:
- Sư huynh, lúc này đệ nghe nói Chung Sơn có thể chống lại Tiên thiên tầng thứ chín còn không tin, nhưng bây giờ xem ra huynh nói không sai.
- không thể tưởng tượng được, ta cũng không ngờ, nhưng trước kia ta đã nghe Thiên Linh Nhi kể lại, Chung Sơn lúc còn là tầng thứ tư đã đối đầu với Diệu tiên nhân, người đã đạt tới Kim Đan kỳ. Ở trong Chung phủ, từng làm trọng thương Tiên thiên đỉnh phong, cho nên ta suy đoán có thể vượt cấp khiêu chiến. Nhờ lại lần tranh đoạt Không Linh Châu trước kia, ta đã đoán ra hắn có bí pháp.
Thiên Tinh Tử lắc đầu cảm thán nói.
- Đúng thế, Phách Thiên tuy là đạt tới Tiên thiên tầng thứ chín nhưng mà đao hắn phóng ra tuyệt đối không hề kém gì Tiên thiên tầng thứ mười. Mà Chung Sơn lại có thể chống lại, không hề bại trận trong thời gian dài như vậy, thật là kỳ lạ. Xem ra lúc trước đệ đã nhìn lầm.
Huyền Tâm Tử lắc đầu than thở nói.
- Bây giờ hắn là đệ tử ký danh của ta, nếu như đệ nguyện ý thì có thể thu Chung Sơn làm đệ tử lần nữa.
Thiên Tinh Tử đột nhiên nghiêm túc nói.
- Sư huynh.
Huyền Tâm Từ lập tức cau mày nói.
- Ha ha, không sao, nếu như ta có chuyện gì thì đệ thay ta chiếu cố gắng cho thật tốt.
Thiên Tinh Tử đột nhiên cười nói.
Nhưng Huyền Tâm Tử tựa như nghĩ ra điều gì đó, y như nhíu mày nói:
- Sư huynh, lúc trước huynh không phải nói là sẽ sống thật tốt hay sao?
- Linh nhi đã lớn rồi, chỉ là chuyện này tạm thời không đề cập tới, sau này hãy nói.
Thiên Tinh Tử liền chấm dứt đề tài này lại.
- Dạ.
Huyền Tâm Tử nhíu mày, nhìn thiên tinh tử gật đầu nói.
Chung Sơn và Nam Phách Thiên đánh nhau say sưa, hai người càng ngày càng tấn công vào chỗ hiểm của nhau. Niết Thanh Thanh trông thấy thì cau mày lại, trong mắt hiện lên một vẻ lo lắng.
Ở một chỗ khác, Niết Thanh Thanh nheo hai mắt lại, không ngừng cầu nguyện Nam Phách Thiên hãy đem Chung Sơn bổ thành hai mảnh, như vậy thì Thiên Linh Nhi sẽ được giải thoát. Tuy, Chung Sơn thật là thần kỳ, thực lực của hắn rõ ràng đã tăng lên gấp ba nhưng dù sao cũng không phải là đối thủ của Nam Phách Thiên. Chỉ là bây giờ hắn vẫn đứng vững, chưa phân thắng phụ.
- Hống.
Sau khoảng thời gian ba nén hương, Chung Sơn và Nam Phách Thiên đột nhiên đồng thời rống to lên, song đao chạm vào nhau.
Ầm.
Một tiếng vang lớn, phế tịch đại địa bị chấn động thêm một lần nữa. Hai người bỗng nhiên lùi về phía sau.
Nam Phách Thiên lùi về phía sau hai bước. Đại Quan đao cắm xuống mặt đất, định trụ lại thân hình. Mà Chung Sơn cũng lui về sau hơn mười bước, chân đạp len một tảng đá lớn mới ổn định được thân hình.
Lần này song đao chạm vào nhau, Chung Sơn cảm thấy hơi loạng choạng, bởi vì thời gian Thiên Ma Thối Thể bộc phát đã qua, qua ba nén hương không thể chiểm thượng phong, tiếp tục đánh cũng chỉ có thua mà thôi.
Chung Sơn định cất tiếng nói muốn chấm dứt cuộc luận võ này ở đây thì ở cách đo không xa, Nam Phách Thiên đột nhiên nhắm mắt lại, ngồi xuống đất để điều tức không phải… mà là nhắm mắt đột phá!
Nam Phách Thiên cuối cùng cũng đã đột phá.
Cuộc chiến đã cong nhưng những người xung quanh vẫn chưa hết ngỡ ngàng, đây là Chung Sơn, người mới chỉ vừa tiến vào Khai Dương Tông hai năm trước sao?
Thiên Tinh Tử và Huyền Tâm Tử liếc nhìn nhau sau đó đều đưa mắt nhìn về đám phế tích ở trên sân rồi từ từ bay xuống Khai Dương Phong, hạ xuống trước mặt Chung Sơn và Nam Phách Thiên.
- Bái kiến sư tôn, bái kiến sư tôn.
Chung Sơn lập tức cất tiếng nói.
Nhìn Chung Sơn, Thiên Tinh Tử gật đầu nói:
- ngươi quay về đi.
Thiên Tinh Tử biết rằng Chung Sơn đã sử dụng bí pháp và bí pháp này chắc chắn là có di chứng cho nên mới kêu Chung Sơn mau chóng về nhà điều tức.
- Dạ, Sư tôn.
Chung Sơn gật gật đầu, nhanh chóng trở về thủy ta. Nam Phách Thiên đã được Huyền Tâm Tử chú ý đến cho nên hắn cũng không cần phải lo lắng nữa.
Thấy Chung Sơn rời khỏi, Bi Thanh Ti cũng quay đầu trở về, mà Niết Thanh Thanh thì lại oán hận nhìn về phía thân ảnh của Chung Sơn.
Các đệ tử đời thứ ba nhìn thấy Chung Sơn rời đi thì đều lộ ra một vẻ kính sợ. Đây là cường giả, đã là cường giả thì đều xứng đáng để tôn kính.
Bình luận facebook