Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1074
Công Thâu Tử và Niết Phàm Trần chiến đấu cực lâu, mặc dù hơn mười ngày sau, cũng vẫn còn trong chiến đấu sinh tử.
Bốn phía Công Thâu Thánh Địa, tuy rằng đã trải qua tai họa khổng lồ lúc trước, rất nhiều kiến trúc bị hủy diệt, nhưng giờ phút này được các cường giả thi pháp khôi phục cũng không xê xích lắm.
Hiện tại mọi người đều ngẩng đầu nhìn trời, nhìn hai đốm lửa không ngừng va chạm trên bầu trời.
Hai đốm lửa luôn va chạm, tám thành tinh tú trong mảnh tinh không kia bị vỡ nát hầu như không còn, lại có mấy trăm hắc động khi hiện khi diệt. Tồn tại đứng đầu thế giới va chạm, thế tới mênh mông!
Lại chiến đấu hai ngày nữa, hai đốm lửa mới ngừng va chạm.
Bỗng nhiên, trong đó một đốm lửa từ trên trời giáng xuống, cấp tốc rơi xuống chỗ đám người Chung Sơn, tốc độ cực nhanh, ở trên hư không vạch ra một vệt lửa thật dài.
- Vù vù.................! Một cơn lốc cuồng bạo tử trên trời ép xuống phía dưới, rất nhiều cây rừng đều bị thổi cong. Tường vân chỗ Quắc Thạch Phụ cũng dâng lên gợn sóng.
Mặt đất nổi lên đầy bụi mù.
Một cỗ khí thế khổng lồ áp vào trong lòng mọi người, khiến mọi người có loại cảm giác khó có thể thở dốc.
- Vù!
Quắc Thạch Phụ vung tay áo, tất cả bụi mù đều bị biến mấtt. Bỗng nhiên lộ ra một thân ảnh.
Là Niết Phàm Trần, Niết Phàm Trần vẫn một thân long bào, nhưng giờ phút này trong hai mắt lại nhiều ra một cỗ lạnh lùng nhiếp tâm phách con người, một cỗ chiến ý còn chưa biến mất.
- Thánh Vương!
Đám người Quắc Thạch Phụ cung bái.
Niết Phàm Trần không để ý đến, mà lại nhìn về phía Công Thâu Thánh Địa đối diện. Xa xa, đệ tử Công Thâu Thánh Địa cùng nhau nhìn trời, bầu trời lại có một đốm lửa rơi xuống.
- Vù, vù!
Như lúc Niết Phàm Trần xuống dưới, sau khi cuồng phong thổi qua, xuát hiện thân ảnh Thánh nhân Công Thâu Tử.
- Sư tôn! Các đệ tử Công Thâu Tử cung bái.
Công Thâu Tử cũng không để ý đến, mà lại nhìn chằm chằm vào Niết Phàm Trần phía xa xa.
Hai đại cường giả đối diện với nhau, trên nét mặt nhìn không ra chút cảm xúc nào.
- Chung Sơn, ngươi nói người nào thắng? Thiên Linh Nhi ở một bên nhỏ giọng hỏi.
- Không nên nói! Chung Sơn nhỏ giọng nói.
Giờ phút này, không chỉ Thiên Linh Nhi tò mò, gần như mọi người ở đây đều tò mò, Niết Phàm Trần và Công Thâu Tử chiến một trận, đỉnh phong quyết đấu rốt cuộc người nào thắng?
Gió nhẹ thổi qua, qua suốt mười hơi thở.
Xa xa, Công Thâu Tử bỗng nhiên động.
Công Thâu Tử vươn hai tay ra, lòng bàn tay chắp vào trong, bỗng nhiên quay sang Niết Phàm Trần khom người xuống.
- Đệ tử Cơ thị gia tộc, Công Thâu Tử bái kiến gia chủ! Công Thâu Tử cung kính bái.
Bốn phía vẫn là một mảnh yên tĩnh, nhưng mọi người đều trừng mắt lên, hít một hơi nhìn một màn trước mắt.
Một Thánh nhân khom người thi lễ?
Cho dù thừa nhận thân phận Niết Phàm Trần, vậy cũng là gặp qua gia chủ mới đúng, nhưng Công Thâu Tử vừa nói gì? Bái kiến gia chủ!
Bái kiến? Không phải gặp qua? Nhìn hai chữ như không kém nhiều, nhưng mà ý tứ ẩn chứa bên trong lại khác biệt một trời một vực. Gặp qua đó là ý ngoài cuộc, cho dù thừa nhận thân phận gia chủ của đối phương, thì cũng tự nhận bình đẳng với đối phương, mà bái kiến là ý thuần phục.
Đường đường là 1 Thánh nhân lại thần phục một Đế Vương?
Đám người Quắc Thạch Phụ lập tức lộ ra vẻ mừng rỡ. Quắc Thạch Phụ là cựu thần Đại Chu ngày xưa, tự nhiên biết ý tứ thần tử Thánh nhân, tuy rằng ngày xưa bảy Thánh và Thánh Vương cùng nhau nghịch thiên, nhưng bảy Thánh này dù sao cũng không phải người Đại Chu. Không có khả năng nghe lệnh Thánh Vương, nhưng mà Thánh nhân trước mắt lại nghe lệnh Thánh Vương? Quắc Thạch Phụ làm sao lại không hưng phấn?
Còn các đệ tử Công Thâu Thánh Địa phía đối diện, trên mặt từng người lại lộ ra vẻ chua xót. Nhưng mà làm được gì chứ, sư tôn bái kiến đã hoàn toàn nói rõ ràng, 7 trận 7 lần liên tiếp bị đánh bại! Mình còn có cái gì mà kiêu ngạo?
Xa xa, vẫn còn một ít người vầy xem, những người vây xem kia giờ phút này đều hít một ngụm khí lạnh.
Tại trong lòng đám người kia, Thánh nhân chính là người cường đại nhất thiên hạ này, trong thiên địa mạnh nhất đúng là Thánh nhân, nhưng mà Thánh nhân trước mắt không ngờ quay sang một vị tiên nhân mà bái phục đại lễ? Này, thế giới này điên đảo rồi sao?
Niết Phàm Trần nhìn chằm chằm Công Thâu Tử, trong mắt tinh quang lóe lên lên một cái, hài lòng nói: - Tốt! Một tiếng tốt rung trời đất, đồng thời cũng biểu đạt ra hào khí ngập trời của Niết Phàm Trần, Cơ Cung Niết bá đạo ngày xưa đã trở lại.
Công Thâu Tử chậm rãi đứng thẳng người.
- Công Thâu Tử, theo ta đi tới Ly Hỏa Thánh Đô, xem đại lễ Phong Hỏa Liên Thiên! Niết Phàm Trần mở miệng nói.
- Vâng! Công Thâu Tử gật gật đầu.
- Vâng, mà không phải được, Công Thâu Tử đã chân chính xác định vị trí của mình.
Cách đó không xa, Chung Sơn hai mắt híp lại, không hưng phấn giống như Thiên Linh Nhi, Chung Sơn còn phải suy tính rất nhiều, tâm tình Chung Sơn cũng không hưng phấn như những người Đại Ly khác.
Bởi vì Chung Sơn biết, thời khắc này, Niết Phàm Trần đã không phải là Niết Phàm Trần lúc trước. Giống như trước và sau năm đó Doanh đồ Thánh, trước sau tuy rằng cùng là một người, nhưng mà, địa vị, thân phận, góc độ, hoàn toàn khác nhau, nếu còn tưởng là dáng vẻ lúc trước, vậy mười phần sai, ít nhất Chung Sơn sẽ không khờ dại như Thiên Linh Nhi lúc này.
Công Thâu Tử thần phục, Niết Phàm Trần mang theo mọi người cỡi tường vân trở về, Công Thâu Tử tự nhiên mang theo hậu tự mình còn có một đám đệ tử đi theo.
Được Niết Phàm Trần và Công Thâu Tử mang đi, thời gian trở lại Ly Hỏa Thánh Đô cũng không quá lâu.
Đến quảng trường Ly Hỏa Thánh điện rồi ngừng lại.
Giờ phút này, bốn phía Ly Hỏa Thánh Đô đã có thêm 108 cái ao to lớn, 108 cái ao lớn đều là hình hoa sen, mỗi một ao đều có đường kính vạn trượng.
Ao sâu vô cùng, bên trong lại ẩn chứa rất nhiều năng lượng màu vàng. Năng lượng màu vàng không ngừng bốc lên, giống như nối liền và thông với lòng đất vậy, nối liền và thông với địa tâm. Một sức nóng cực kỳ cường đại từ trong bốc ra.
Trong vòng Ly Hỏa Thánh Đô, gần như mỗi một kiến trúc của dân chúng đều được đại trận bảo vệ.
- Thánh Vương! Khương Thượng quay sang Niết Phàm Trần nói.
- Bắt đầu đi! Niết Phàm Trần nói.
- Vâng! Khương Thượng vung tay lên, Lễ quan viên (bên Lễ Bộ) xung quanh lập tức tấu lên nhạc lễ.
Khương Thượng vung tay lên.
- Bùng, bùng...
Xa xa một liên trì lập tức phun ra hỏa hoạn ngập trời, ánh lửa ngút trời, giống như thiên đạo, xông lên tận trời, đảo mắt đã bắn vào bầu trời, tiến vào trong tinh không.
- Bùng, bùng...
108 cái liên trì, cái trước nối cái sâu liên tiếp bùng lên hỏa hoạn. Ánh lửa ngút trời, bắn vào chỗ sâu trong bầu trời.
Ánh sáng rực rỡ chiếu sáng thiên địa.
Phượng Hoàng toàn bộ Phượng Hoàng Cương Vực cũng ngừng bay múa, bởi vì tất cả Phượng Hoàng đều cảm nhận được cổ khí thế khổng lồ kia.
108 đạo phong hỏa trùng thiên.
Thành trì bốn phương tám hướng Phượng Hoàng Cương Vực, mỗi một thành trì đều có một liên trì, mỗi một thành trì đều bốc lên một ngọn lửa ngút trời.
Trong lúc nhất thời, từng ngọn lửa tràn ngập Phượng Hoàng Cương Vực.
Ngọn lửa ngút trời, nhảy vào trong tinh thần, toàn bộ cường giả Tây Châu đại địa, đều giống như nhìn thấy một màn biến đổi kinh thiên này.
Không chỉ như vậy, vô số hỏa trì hiệu (giống như đốt lửa làm tín hiệu _ truyền thuyết phong hỏa phiên thiên đây mà) dường như hình thành một đại trận, 4 phía thiên địa bỗng nhiên hiện ra vô số ngọn lửa hình hoa sen.
Từng đóa bay bổng trên không trung, phủ kín toàn bộ Phượng Hoàng Cương Vực.
- Grào.................!
Mặt đất dưới Ly Hỏa Thánh Đô bỗng nhiên truyền ra một tiếng long ngâm rung trời. Tiếp đó, toàn bộ mặt đất Ly Hỏa Thánh Đô đều sôi trào. Mặt đất Ly Hỏa Thánh Đô bỗng nhiên chồi lên, càng ngày càng cao!
Đứng ở trước Ly Hỏa Thánh Điện, mọi người đều lộ ra vẻ kinh hãi.
Chung Sơn cảm thụ được đại địa chồi lên, hơn nữa xa xa còn có nhiều chỗ đang nhanh chóng chồi lên.
Thánh đô chồi lên? Niết Phàm Trần làm cái gì đây? Chẳng lẽ muốn đảo loạn long mạch đại địa?
Sau một canh giờ, Chung Sơn rốt cuộc biết tại sao.
Đại địa chồi lên, dần dần lộ ra hình dạng cao vót.
Đại địa không ngờ đột nhiên xuất hiện một con rồng to lớn, con rồng này quá khổng lồ, mà đầu rồng lớn lại ở Ly Hỏa Thánh Đô, thành trì to lớn kia chỉ bằng đầu rồng đè lên.
Một đầu rồng đường kính mấy chục vạn dặm.
Đầu rồng còn lớn hơn mấy lần Lăng Tiêu Thiên Đình, hoặc là nói, so với Địa Cầu Chung Sơn thời trẻ còn lớn hơn mấy lần.
Đây vẻn vẹn chỉ chỉ là một đầu rồng a!
Phía sau Chung Sơn, Thiên lão hút vào ngụm lãnh khí.
- Phong Hỏa Liên Thiên, khóa cương trừu mạch (tức là xác định biên cương, rút long mạch)! Thiên lão kinh hãi nói.
- Cái gì là khóa cương trừu mạch (tức là xác định biên cương, rút long mạch)? Kim Bằng không hiểu hỏi.
- Đại địa tồn tại long mạch, bình thường triều đô, vận triều đều xây ở đầu long mạch, trên có số mệnh thiên hạ, dưới có số mệnh địa mạch. Đại Ly mạnh mẽ rút toàn bộ long mạch Phượng Hoàng Cương Vực tới nơi này, thậm chí kinh khủng hơn còn đem long mạch những Cương Vực ngoài Phượng Hoàng Cương Vực rút đến, chỉ là không biết rút long mạch mấy đại Cương Vực, Đại Ly trừ Địa Sư ra, nhất định còn có Phong Thủy Sư cường đại hơn, vì Phong Thủy Đại Trận này quá mạnh mẻ, cho dù ta bây giờ cũng không thể bày ra được, khẳng định còn có cao thủ! Thiên lão kinh hãi nói.
- Đại địa long mạch! Chung Sơn hít sâu một hơi gật gật đầu. Chung Sơn bởi vì có thân phận Đế Vương, cho nên cực kỳ mẫn cảm với Chân Long Chi Khí, Chung Sơn từ trên đại địa dưới chân, cảm nhận được một cỗ Chân Long Chi Khí mênh mông chí cực, rất trạng bao la. Quá to lớn.
Hảo một Phong Hỏa Liên Thiên! Một đầu rồng thật lớn!
- Từ hôm nay, Đại Ly Thánh đình khôi phục tên cũ, Đại Chu! Niết Phàm Trần mở miệng nói.
- Đại Chu.................!
Vô số dân chúng, quan quân Đại Chu lập tức hô to. Cái tên Đại Chu này không chỉ có đại biểu cho quá khứ, cũng cũng đại biểu cho thái độ của Niết Phàm Trần, không bao giờ còn là Đế Vương giấu diễm thân phận nữa, đã khôi phục khí phách ngút trời năm đó!
- Trẫm cũng phục tên ngày xưa, Cơ Cung Niết, chiêu cáo thiên hạ! Niết Phàm Trần lại lần nữa nói.
- Vâng! Khương Thượng cung kính nói.
- Trên trời dưới đất, Thánh Vương độc tôn! Đủ loại quan lại cung bái.
Niết Phàm Trần từ nay về sau không còn, người chủ Đại Chu ngày xưa, Cơ Cung Niết lại đã trở lại!
Lúc này, bỗng nhiên tám cường giả cách đó không xa đi tới, đi đến Cơ trước mặt Cung Niết.
- Vực Chủ Đại Mãng Cương Vực, Mãng Bôn, mang theo Đại Mãng Cương Vực quay về Đại Chu, bái kiến Thánh Vương! Một người trong đó bỗng nhiên quỳ lạy.
- Vực Chủ Hồng Liễu Cương Vực, Liễu Diệu, mang theo Hồng Liễu Cương Vực quay về Đại Chu, bái kiến Thánh Vương!......... Liên tiếp Vực chủ tám đại Cương Vực bái lạy trước mặt Cơ Cung Niết, tám đại Cương Vực lập tức quay về dưới trướng Cơ Cung Niết! Cộng thêm Phượng Hoàng Cương Vực, cộng thêm Hoàng Tuyền Cương Vực. Trong lúc nhất thời, Cơ Cung Niết vừa mới nổi lên quản lý 10 đại Cương Vực! Đại Chu chính thức quật khởi.
Bốn phía Công Thâu Thánh Địa, tuy rằng đã trải qua tai họa khổng lồ lúc trước, rất nhiều kiến trúc bị hủy diệt, nhưng giờ phút này được các cường giả thi pháp khôi phục cũng không xê xích lắm.
Hiện tại mọi người đều ngẩng đầu nhìn trời, nhìn hai đốm lửa không ngừng va chạm trên bầu trời.
Hai đốm lửa luôn va chạm, tám thành tinh tú trong mảnh tinh không kia bị vỡ nát hầu như không còn, lại có mấy trăm hắc động khi hiện khi diệt. Tồn tại đứng đầu thế giới va chạm, thế tới mênh mông!
Lại chiến đấu hai ngày nữa, hai đốm lửa mới ngừng va chạm.
Bỗng nhiên, trong đó một đốm lửa từ trên trời giáng xuống, cấp tốc rơi xuống chỗ đám người Chung Sơn, tốc độ cực nhanh, ở trên hư không vạch ra một vệt lửa thật dài.
- Vù vù.................! Một cơn lốc cuồng bạo tử trên trời ép xuống phía dưới, rất nhiều cây rừng đều bị thổi cong. Tường vân chỗ Quắc Thạch Phụ cũng dâng lên gợn sóng.
Mặt đất nổi lên đầy bụi mù.
Một cỗ khí thế khổng lồ áp vào trong lòng mọi người, khiến mọi người có loại cảm giác khó có thể thở dốc.
- Vù!
Quắc Thạch Phụ vung tay áo, tất cả bụi mù đều bị biến mấtt. Bỗng nhiên lộ ra một thân ảnh.
Là Niết Phàm Trần, Niết Phàm Trần vẫn một thân long bào, nhưng giờ phút này trong hai mắt lại nhiều ra một cỗ lạnh lùng nhiếp tâm phách con người, một cỗ chiến ý còn chưa biến mất.
- Thánh Vương!
Đám người Quắc Thạch Phụ cung bái.
Niết Phàm Trần không để ý đến, mà lại nhìn về phía Công Thâu Thánh Địa đối diện. Xa xa, đệ tử Công Thâu Thánh Địa cùng nhau nhìn trời, bầu trời lại có một đốm lửa rơi xuống.
- Vù, vù!
Như lúc Niết Phàm Trần xuống dưới, sau khi cuồng phong thổi qua, xuát hiện thân ảnh Thánh nhân Công Thâu Tử.
- Sư tôn! Các đệ tử Công Thâu Tử cung bái.
Công Thâu Tử cũng không để ý đến, mà lại nhìn chằm chằm vào Niết Phàm Trần phía xa xa.
Hai đại cường giả đối diện với nhau, trên nét mặt nhìn không ra chút cảm xúc nào.
- Chung Sơn, ngươi nói người nào thắng? Thiên Linh Nhi ở một bên nhỏ giọng hỏi.
- Không nên nói! Chung Sơn nhỏ giọng nói.
Giờ phút này, không chỉ Thiên Linh Nhi tò mò, gần như mọi người ở đây đều tò mò, Niết Phàm Trần và Công Thâu Tử chiến một trận, đỉnh phong quyết đấu rốt cuộc người nào thắng?
Gió nhẹ thổi qua, qua suốt mười hơi thở.
Xa xa, Công Thâu Tử bỗng nhiên động.
Công Thâu Tử vươn hai tay ra, lòng bàn tay chắp vào trong, bỗng nhiên quay sang Niết Phàm Trần khom người xuống.
- Đệ tử Cơ thị gia tộc, Công Thâu Tử bái kiến gia chủ! Công Thâu Tử cung kính bái.
Bốn phía vẫn là một mảnh yên tĩnh, nhưng mọi người đều trừng mắt lên, hít một hơi nhìn một màn trước mắt.
Một Thánh nhân khom người thi lễ?
Cho dù thừa nhận thân phận Niết Phàm Trần, vậy cũng là gặp qua gia chủ mới đúng, nhưng Công Thâu Tử vừa nói gì? Bái kiến gia chủ!
Bái kiến? Không phải gặp qua? Nhìn hai chữ như không kém nhiều, nhưng mà ý tứ ẩn chứa bên trong lại khác biệt một trời một vực. Gặp qua đó là ý ngoài cuộc, cho dù thừa nhận thân phận gia chủ của đối phương, thì cũng tự nhận bình đẳng với đối phương, mà bái kiến là ý thuần phục.
Đường đường là 1 Thánh nhân lại thần phục một Đế Vương?
Đám người Quắc Thạch Phụ lập tức lộ ra vẻ mừng rỡ. Quắc Thạch Phụ là cựu thần Đại Chu ngày xưa, tự nhiên biết ý tứ thần tử Thánh nhân, tuy rằng ngày xưa bảy Thánh và Thánh Vương cùng nhau nghịch thiên, nhưng bảy Thánh này dù sao cũng không phải người Đại Chu. Không có khả năng nghe lệnh Thánh Vương, nhưng mà Thánh nhân trước mắt lại nghe lệnh Thánh Vương? Quắc Thạch Phụ làm sao lại không hưng phấn?
Còn các đệ tử Công Thâu Thánh Địa phía đối diện, trên mặt từng người lại lộ ra vẻ chua xót. Nhưng mà làm được gì chứ, sư tôn bái kiến đã hoàn toàn nói rõ ràng, 7 trận 7 lần liên tiếp bị đánh bại! Mình còn có cái gì mà kiêu ngạo?
Xa xa, vẫn còn một ít người vầy xem, những người vây xem kia giờ phút này đều hít một ngụm khí lạnh.
Tại trong lòng đám người kia, Thánh nhân chính là người cường đại nhất thiên hạ này, trong thiên địa mạnh nhất đúng là Thánh nhân, nhưng mà Thánh nhân trước mắt không ngờ quay sang một vị tiên nhân mà bái phục đại lễ? Này, thế giới này điên đảo rồi sao?
Niết Phàm Trần nhìn chằm chằm Công Thâu Tử, trong mắt tinh quang lóe lên lên một cái, hài lòng nói: - Tốt! Một tiếng tốt rung trời đất, đồng thời cũng biểu đạt ra hào khí ngập trời của Niết Phàm Trần, Cơ Cung Niết bá đạo ngày xưa đã trở lại.
Công Thâu Tử chậm rãi đứng thẳng người.
- Công Thâu Tử, theo ta đi tới Ly Hỏa Thánh Đô, xem đại lễ Phong Hỏa Liên Thiên! Niết Phàm Trần mở miệng nói.
- Vâng! Công Thâu Tử gật gật đầu.
- Vâng, mà không phải được, Công Thâu Tử đã chân chính xác định vị trí của mình.
Cách đó không xa, Chung Sơn hai mắt híp lại, không hưng phấn giống như Thiên Linh Nhi, Chung Sơn còn phải suy tính rất nhiều, tâm tình Chung Sơn cũng không hưng phấn như những người Đại Ly khác.
Bởi vì Chung Sơn biết, thời khắc này, Niết Phàm Trần đã không phải là Niết Phàm Trần lúc trước. Giống như trước và sau năm đó Doanh đồ Thánh, trước sau tuy rằng cùng là một người, nhưng mà, địa vị, thân phận, góc độ, hoàn toàn khác nhau, nếu còn tưởng là dáng vẻ lúc trước, vậy mười phần sai, ít nhất Chung Sơn sẽ không khờ dại như Thiên Linh Nhi lúc này.
Công Thâu Tử thần phục, Niết Phàm Trần mang theo mọi người cỡi tường vân trở về, Công Thâu Tử tự nhiên mang theo hậu tự mình còn có một đám đệ tử đi theo.
Được Niết Phàm Trần và Công Thâu Tử mang đi, thời gian trở lại Ly Hỏa Thánh Đô cũng không quá lâu.
Đến quảng trường Ly Hỏa Thánh điện rồi ngừng lại.
Giờ phút này, bốn phía Ly Hỏa Thánh Đô đã có thêm 108 cái ao to lớn, 108 cái ao lớn đều là hình hoa sen, mỗi một ao đều có đường kính vạn trượng.
Ao sâu vô cùng, bên trong lại ẩn chứa rất nhiều năng lượng màu vàng. Năng lượng màu vàng không ngừng bốc lên, giống như nối liền và thông với lòng đất vậy, nối liền và thông với địa tâm. Một sức nóng cực kỳ cường đại từ trong bốc ra.
Trong vòng Ly Hỏa Thánh Đô, gần như mỗi một kiến trúc của dân chúng đều được đại trận bảo vệ.
- Thánh Vương! Khương Thượng quay sang Niết Phàm Trần nói.
- Bắt đầu đi! Niết Phàm Trần nói.
- Vâng! Khương Thượng vung tay lên, Lễ quan viên (bên Lễ Bộ) xung quanh lập tức tấu lên nhạc lễ.
Khương Thượng vung tay lên.
- Bùng, bùng...
Xa xa một liên trì lập tức phun ra hỏa hoạn ngập trời, ánh lửa ngút trời, giống như thiên đạo, xông lên tận trời, đảo mắt đã bắn vào bầu trời, tiến vào trong tinh không.
- Bùng, bùng...
108 cái liên trì, cái trước nối cái sâu liên tiếp bùng lên hỏa hoạn. Ánh lửa ngút trời, bắn vào chỗ sâu trong bầu trời.
Ánh sáng rực rỡ chiếu sáng thiên địa.
Phượng Hoàng toàn bộ Phượng Hoàng Cương Vực cũng ngừng bay múa, bởi vì tất cả Phượng Hoàng đều cảm nhận được cổ khí thế khổng lồ kia.
108 đạo phong hỏa trùng thiên.
Thành trì bốn phương tám hướng Phượng Hoàng Cương Vực, mỗi một thành trì đều có một liên trì, mỗi một thành trì đều bốc lên một ngọn lửa ngút trời.
Trong lúc nhất thời, từng ngọn lửa tràn ngập Phượng Hoàng Cương Vực.
Ngọn lửa ngút trời, nhảy vào trong tinh thần, toàn bộ cường giả Tây Châu đại địa, đều giống như nhìn thấy một màn biến đổi kinh thiên này.
Không chỉ như vậy, vô số hỏa trì hiệu (giống như đốt lửa làm tín hiệu _ truyền thuyết phong hỏa phiên thiên đây mà) dường như hình thành một đại trận, 4 phía thiên địa bỗng nhiên hiện ra vô số ngọn lửa hình hoa sen.
Từng đóa bay bổng trên không trung, phủ kín toàn bộ Phượng Hoàng Cương Vực.
- Grào.................!
Mặt đất dưới Ly Hỏa Thánh Đô bỗng nhiên truyền ra một tiếng long ngâm rung trời. Tiếp đó, toàn bộ mặt đất Ly Hỏa Thánh Đô đều sôi trào. Mặt đất Ly Hỏa Thánh Đô bỗng nhiên chồi lên, càng ngày càng cao!
Đứng ở trước Ly Hỏa Thánh Điện, mọi người đều lộ ra vẻ kinh hãi.
Chung Sơn cảm thụ được đại địa chồi lên, hơn nữa xa xa còn có nhiều chỗ đang nhanh chóng chồi lên.
Thánh đô chồi lên? Niết Phàm Trần làm cái gì đây? Chẳng lẽ muốn đảo loạn long mạch đại địa?
Sau một canh giờ, Chung Sơn rốt cuộc biết tại sao.
Đại địa chồi lên, dần dần lộ ra hình dạng cao vót.
Đại địa không ngờ đột nhiên xuất hiện một con rồng to lớn, con rồng này quá khổng lồ, mà đầu rồng lớn lại ở Ly Hỏa Thánh Đô, thành trì to lớn kia chỉ bằng đầu rồng đè lên.
Một đầu rồng đường kính mấy chục vạn dặm.
Đầu rồng còn lớn hơn mấy lần Lăng Tiêu Thiên Đình, hoặc là nói, so với Địa Cầu Chung Sơn thời trẻ còn lớn hơn mấy lần.
Đây vẻn vẹn chỉ chỉ là một đầu rồng a!
Phía sau Chung Sơn, Thiên lão hút vào ngụm lãnh khí.
- Phong Hỏa Liên Thiên, khóa cương trừu mạch (tức là xác định biên cương, rút long mạch)! Thiên lão kinh hãi nói.
- Cái gì là khóa cương trừu mạch (tức là xác định biên cương, rút long mạch)? Kim Bằng không hiểu hỏi.
- Đại địa tồn tại long mạch, bình thường triều đô, vận triều đều xây ở đầu long mạch, trên có số mệnh thiên hạ, dưới có số mệnh địa mạch. Đại Ly mạnh mẽ rút toàn bộ long mạch Phượng Hoàng Cương Vực tới nơi này, thậm chí kinh khủng hơn còn đem long mạch những Cương Vực ngoài Phượng Hoàng Cương Vực rút đến, chỉ là không biết rút long mạch mấy đại Cương Vực, Đại Ly trừ Địa Sư ra, nhất định còn có Phong Thủy Sư cường đại hơn, vì Phong Thủy Đại Trận này quá mạnh mẻ, cho dù ta bây giờ cũng không thể bày ra được, khẳng định còn có cao thủ! Thiên lão kinh hãi nói.
- Đại địa long mạch! Chung Sơn hít sâu một hơi gật gật đầu. Chung Sơn bởi vì có thân phận Đế Vương, cho nên cực kỳ mẫn cảm với Chân Long Chi Khí, Chung Sơn từ trên đại địa dưới chân, cảm nhận được một cỗ Chân Long Chi Khí mênh mông chí cực, rất trạng bao la. Quá to lớn.
Hảo một Phong Hỏa Liên Thiên! Một đầu rồng thật lớn!
- Từ hôm nay, Đại Ly Thánh đình khôi phục tên cũ, Đại Chu! Niết Phàm Trần mở miệng nói.
- Đại Chu.................!
Vô số dân chúng, quan quân Đại Chu lập tức hô to. Cái tên Đại Chu này không chỉ có đại biểu cho quá khứ, cũng cũng đại biểu cho thái độ của Niết Phàm Trần, không bao giờ còn là Đế Vương giấu diễm thân phận nữa, đã khôi phục khí phách ngút trời năm đó!
- Trẫm cũng phục tên ngày xưa, Cơ Cung Niết, chiêu cáo thiên hạ! Niết Phàm Trần lại lần nữa nói.
- Vâng! Khương Thượng cung kính nói.
- Trên trời dưới đất, Thánh Vương độc tôn! Đủ loại quan lại cung bái.
Niết Phàm Trần từ nay về sau không còn, người chủ Đại Chu ngày xưa, Cơ Cung Niết lại đã trở lại!
Lúc này, bỗng nhiên tám cường giả cách đó không xa đi tới, đi đến Cơ trước mặt Cung Niết.
- Vực Chủ Đại Mãng Cương Vực, Mãng Bôn, mang theo Đại Mãng Cương Vực quay về Đại Chu, bái kiến Thánh Vương! Một người trong đó bỗng nhiên quỳ lạy.
- Vực Chủ Hồng Liễu Cương Vực, Liễu Diệu, mang theo Hồng Liễu Cương Vực quay về Đại Chu, bái kiến Thánh Vương!......... Liên tiếp Vực chủ tám đại Cương Vực bái lạy trước mặt Cơ Cung Niết, tám đại Cương Vực lập tức quay về dưới trướng Cơ Cung Niết! Cộng thêm Phượng Hoàng Cương Vực, cộng thêm Hoàng Tuyền Cương Vực. Trong lúc nhất thời, Cơ Cung Niết vừa mới nổi lên quản lý 10 đại Cương Vực! Đại Chu chính thức quật khởi.
Bình luận facebook