Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1130
Cả đời chỉ yêu em - Chương 631-2: Rời đi
Chương 631-2: Rời đi.
Phó Kiến Văn tinh lực dồi dào, một khi đã bắt tay vào làm thì không thể dứt ra, này nếu như vừa bắt đầu, sợ là không thu lại được rồi.
Phó Kiến Văn hôn xuống, Tố Tâm có chút sợ, cô nhanh chóng nâng đầu của Phó Kiến Văn đang chôn ở trước ngực của mình dậy, nói: "Em còn chưa nghỉ ngơi tốt đây! nó vẫn còn sưng không thoải mái ..."
Thấy Tố Tâm xác thực không có nói dối, đúng là có chút sưng đỏ, Phó Kiến Văn nhẫn nhịn , hung hăng hôn hít Tố Tâm một phen lúc này mới buông cô ra.
Để tiểu Lục an bài sau đó Phó Kiến Văn dắt tay Tố Tâm rồi cùng nhau đi ra ngoài.
Vưu Nại Nại liền ở dưới lầu, dựa vào chiếc xe mà Phó Kiến Văn đưa, tiểu Lục mua hai ly cà phê đưa cho Vưu Nại Nại một ly.
Vưu Nại Nại chưa có đưa tay tiếp nhận liền nhìn thấy Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm đi ra, cô nhấc chân đi về phía hai người họ, thay Tố Tâm xách túi.
Tiểu Lục cũng vội vàng đem cà phê đặt ở đầu xe, chạy chậm hướng về phía Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn: "Phó tổng, phu nhân ..."
Vưu Nại Nại buộc tóc đuôi ngựa, mặc một thân màu đen khiến cho khuôn mặt nhỏ nhắn càng thêm trắng nõn, một bộ tiêu chuẩn mỹ nhân lạnh lùng.
Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn đứng ở trước xe, tay còn sít sao nắm lấy nhau.
"Em phải đi rồi ..." Tố Tâm mở miệng.
"Buổi tối gặp lại!" Phó Kiến Văn dùng sức nắm nắm tay nhỏ của Tố Tâm, thay Tố Tâm kéo cửa xe ra.
Tố Tâm một tay vịn cửa xe, một tay nắm chặt bàn tay lớn của Phó Kiến Văn, gật đầu: "Buổi trưa nhớ rõ phải ăn cơm!"
Vưu Nại Nại cùng tiểu Lục đều đang ở, Tố Tâm không tiện nói với Phó Kiến Văn những lời sến sẩm, dặn dò mấy câu xong, liền khom lưng lên xe.
Nhìn theo Vưu Nại Nại lái xe mang Tố Tâm rời đi, lúc này Phó Kiến Văn mới lên xe.
Đóng cửa xe cho Phó Kiến Văn xong, tiểu Lục cùng Phó Kiến Văn đi đón Lục Tân Nam sau đó mới lái về sân bay.
**********
Các nàng hãy like, cmt và bỏ phiếu ủng hộ shu nha. Đủ 86k phiếu mai shu bão 10 chương nhé
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Chương 631-2: Rời đi.
Phó Kiến Văn tinh lực dồi dào, một khi đã bắt tay vào làm thì không thể dứt ra, này nếu như vừa bắt đầu, sợ là không thu lại được rồi.
Phó Kiến Văn hôn xuống, Tố Tâm có chút sợ, cô nhanh chóng nâng đầu của Phó Kiến Văn đang chôn ở trước ngực của mình dậy, nói: "Em còn chưa nghỉ ngơi tốt đây! nó vẫn còn sưng không thoải mái ..."
Thấy Tố Tâm xác thực không có nói dối, đúng là có chút sưng đỏ, Phó Kiến Văn nhẫn nhịn , hung hăng hôn hít Tố Tâm một phen lúc này mới buông cô ra.
Để tiểu Lục an bài sau đó Phó Kiến Văn dắt tay Tố Tâm rồi cùng nhau đi ra ngoài.
Vưu Nại Nại liền ở dưới lầu, dựa vào chiếc xe mà Phó Kiến Văn đưa, tiểu Lục mua hai ly cà phê đưa cho Vưu Nại Nại một ly.
Vưu Nại Nại chưa có đưa tay tiếp nhận liền nhìn thấy Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm đi ra, cô nhấc chân đi về phía hai người họ, thay Tố Tâm xách túi.
Tiểu Lục cũng vội vàng đem cà phê đặt ở đầu xe, chạy chậm hướng về phía Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn: "Phó tổng, phu nhân ..."
Vưu Nại Nại buộc tóc đuôi ngựa, mặc một thân màu đen khiến cho khuôn mặt nhỏ nhắn càng thêm trắng nõn, một bộ tiêu chuẩn mỹ nhân lạnh lùng.
Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn đứng ở trước xe, tay còn sít sao nắm lấy nhau.
"Em phải đi rồi ..." Tố Tâm mở miệng.
"Buổi tối gặp lại!" Phó Kiến Văn dùng sức nắm nắm tay nhỏ của Tố Tâm, thay Tố Tâm kéo cửa xe ra.
Tố Tâm một tay vịn cửa xe, một tay nắm chặt bàn tay lớn của Phó Kiến Văn, gật đầu: "Buổi trưa nhớ rõ phải ăn cơm!"
Vưu Nại Nại cùng tiểu Lục đều đang ở, Tố Tâm không tiện nói với Phó Kiến Văn những lời sến sẩm, dặn dò mấy câu xong, liền khom lưng lên xe.
Nhìn theo Vưu Nại Nại lái xe mang Tố Tâm rời đi, lúc này Phó Kiến Văn mới lên xe.
Đóng cửa xe cho Phó Kiến Văn xong, tiểu Lục cùng Phó Kiến Văn đi đón Lục Tân Nam sau đó mới lái về sân bay.
**********
Các nàng hãy like, cmt và bỏ phiếu ủng hộ shu nha. Đủ 86k phiếu mai shu bão 10 chương nhé
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook