Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1531: Về sau sẽ không phát sinh nữa
“Vậy em hãy nói một chút, để anh xem có doạ được anh sợ hay không!” chóp mũi của Phó Kiến Văn đụng vào chóp mũi của Tố Tâm, dưới ánh đèn ấm áp, ánh mắt thâm thúy của Phó Kiến Văn sâu hơn.
Tố Tâm nuốt nước miếng, lồng ngực vi vi phập phồng, trên lông mi như có hơi nước: “Ý đồ của em... Chính là chiếm lấy anh cả đời này, đời sau... Kiếp sau sau nữa!”
Tố Tâm nói xong, hai gò má nóng bỏng.
Thẳng thắn phát biểu suy nghĩ trong lòng của mình, Tố Tâm vẫn còn có chút khẩn trương, ở cùng với Phó Kiến Văn, Tố Tâm phảng phất như về tới thời cấp 3, trong lòng hồn nhiên tràn ngập trong tình yêu, trở nên vô cùng lớn mật... Cũng biến thành vô cùng nhát gan.
Phó Kiến Văn không nhịn được, không để ý tới Đoàn Đoàn còn ở phòng khách, liền hôn xuống tấm miệng nhỏ ngọt đến muốn đòi mạng này.
Tố Tâm nghiêng đầu, hai tay đẩy lồng ngực Phó Kiến Văn ra, tầm mắt hướng về phía cửa phòng ăn liếc mắt một cái, hạ thấp giọng làm nũng nói: “Em đói...”
Bữa tối vẫn chưa có chuẩn bị kỹ càng, Phó Kiến Văn đành thở phào một hơi để bình tĩnh lại tâm tình vừa bị Tố Tâm làm cho sôi trào, giúp Tố Tâm rửa rau.
Phó Kiến Văn đang thái rau bỗng ngẩng đầu nhìn xem Tố Tâm đang cúi đầu chuyên trú rửa cà chua, nghĩ tới chuyện xảy ra ở Phó gia buổi tối ngày hôm ấy, anh nói một câu: “Việc để cho em phải chịu uỷ khuất ở nhà cũ Phó gia, về sau sẽ không phát sinh nữa.”
Tố Tâm nuốt nước miếng, lồng ngực vi vi phập phồng, trên lông mi như có hơi nước: “Ý đồ của em... Chính là chiếm lấy anh cả đời này, đời sau... Kiếp sau sau nữa!”
Tố Tâm nói xong, hai gò má nóng bỏng.
Thẳng thắn phát biểu suy nghĩ trong lòng của mình, Tố Tâm vẫn còn có chút khẩn trương, ở cùng với Phó Kiến Văn, Tố Tâm phảng phất như về tới thời cấp 3, trong lòng hồn nhiên tràn ngập trong tình yêu, trở nên vô cùng lớn mật... Cũng biến thành vô cùng nhát gan.
Phó Kiến Văn không nhịn được, không để ý tới Đoàn Đoàn còn ở phòng khách, liền hôn xuống tấm miệng nhỏ ngọt đến muốn đòi mạng này.
Tố Tâm nghiêng đầu, hai tay đẩy lồng ngực Phó Kiến Văn ra, tầm mắt hướng về phía cửa phòng ăn liếc mắt một cái, hạ thấp giọng làm nũng nói: “Em đói...”
Bữa tối vẫn chưa có chuẩn bị kỹ càng, Phó Kiến Văn đành thở phào một hơi để bình tĩnh lại tâm tình vừa bị Tố Tâm làm cho sôi trào, giúp Tố Tâm rửa rau.
Phó Kiến Văn đang thái rau bỗng ngẩng đầu nhìn xem Tố Tâm đang cúi đầu chuyên trú rửa cà chua, nghĩ tới chuyện xảy ra ở Phó gia buổi tối ngày hôm ấy, anh nói một câu: “Việc để cho em phải chịu uỷ khuất ở nhà cũ Phó gia, về sau sẽ không phát sinh nữa.”
Bình luận facebook