Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 470: Tố Nhiên đã rời khỏi Tố gia.
Hôm nay ăn cơm cùng với Phó lão phu nhân, Tố Tâm cũng không ăn được bao nhiêu.
Tố Nguyên tiện tay đem áo khoác âu phục để lên chỗ tựa lưng ở ghế, lấy hộp thuốc lá cùng cái bật lửa ra, ngồi xuống, mở miệng nói với Tố Tâm: "Em gọi món đi ..."
Tố Tâm ở cạnh Tố Nguyên nhiều năm nên rất quen thuộc với khẩu vị của anh, cô gọi vài món.
Sau khi người phục vụ rời khỏi đây, điện thoại di động của Tố Tâm bỗng vang lên, chính là Bạch Hiểu Niên nhắn tin.
Bạch Hiểu Niên: thế nào rồi ! bà ngoại của Phó Kiến Văn có làm khó cậu không !
Tố Tâm cúi đầu nhắn tin trả lời Bạch Hiểu Niên.
Tố Tâm: Cũng không có gì cả, gặp lại sẽ kể rõ với cậu sau ...
Tố Tâm nghe được âm thanh tiếng bật lửa do Tố Nguyên đốt thuốc , cô tắt màn hình điện thoại, không nhịn được nói một câu: "Anh, anh hút ít thuốc một chút."
Bàn tay mang theo điếu thuốc lá của Tố Nguyên kéo cái gạt tàn thuốc qua, anh gạt gạt tàn thuốc, mở miệng nói: "Tố Nhiên đã rời khỏi Tố gia."
Tố Tâm đang chuẩn bị dùng khăn giấy lau chùi bát đũa, bỗng dừng lại, nhìn về phía Tố Nguyên: "Cãi nhau với mọi người trong nhà sao !"
Tố Tâm chỉ thấy con mắt của Tố Nguyên nhìn xa xăm sau làn khói trắng, anh lắc lắc đầu: "Lần này, không nhao nhao cũng làm náo loạn, chỉ yên lặng rời đi ..."
"Xảy ra chuyện gì sao !" Tố Tâm hỏi.
Ngày đó Tố Tâm đi rồi, Lương Mộ Lan cùng Tố Cảnh Toàn nghĩ Tố Nhiên đã lớn rồi, vừa rạng sáng ngày thứ hai, ở trên bàn ăn Lương Mộ Lan đã bàn bạc với Tố Cảnh Toàn, còn mấy ngày nữa là đến tiệc mừng thọ của Tố lão phu nhân, lần này Tố Cảnh Toàn cùng với Tố Cảnh Huy trong hoạ gặp phúc, phải làm tiệc lớn để ăn mừng.
Tố Cảnh Toàn gật đầu tán thành.
Lương Mộ Lan nhớ tới tối hôm qua Tố Nhiên ở chung rất hòa thuận với Tố Tâm, không nhịn được nói với Tố Nhiên: "Tiểu Nhiên, hiện tại con đã lớn hơn hiểu chuyện hơn rồi, tiệc mừng thọ của bà nội lần này, chúng ta cùng mời Tố Tâm đến, người một nhà cùng nhau ăn mừng vui vẻ, con thấy có được không !"
Tố Nhiên không hé răng, cúi đầu ăn cháo của mình.
Lương Mộ Lan xấu hổ cười cười, nói: "Không sao, con không muốn để Tố Tâm lại đây, thì sẽ không gọi nữa! Buổi chiều mẹ cùng con đi xem thử lễ phục, xem có chỗ nào cần thay đổi không, rồi thay đổi lần cuối."
Toàn bộ quá trình, Tố Nhiên đều không nói gì, chỉ ăn xong cháo trong bát của mình, Tố Nhiên dùng khăn ăn lau miệng sau mới mở nói: "Mẹ muốn mời Tố Tâm tham gia tiệc mừng thọ của bà nội, một chút ý kiến con đều không có ..."
Tố Nguyên tiện tay đem áo khoác âu phục để lên chỗ tựa lưng ở ghế, lấy hộp thuốc lá cùng cái bật lửa ra, ngồi xuống, mở miệng nói với Tố Tâm: "Em gọi món đi ..."
Tố Tâm ở cạnh Tố Nguyên nhiều năm nên rất quen thuộc với khẩu vị của anh, cô gọi vài món.
Sau khi người phục vụ rời khỏi đây, điện thoại di động của Tố Tâm bỗng vang lên, chính là Bạch Hiểu Niên nhắn tin.
Bạch Hiểu Niên: thế nào rồi ! bà ngoại của Phó Kiến Văn có làm khó cậu không !
Tố Tâm cúi đầu nhắn tin trả lời Bạch Hiểu Niên.
Tố Tâm: Cũng không có gì cả, gặp lại sẽ kể rõ với cậu sau ...
Tố Tâm nghe được âm thanh tiếng bật lửa do Tố Nguyên đốt thuốc , cô tắt màn hình điện thoại, không nhịn được nói một câu: "Anh, anh hút ít thuốc một chút."
Bàn tay mang theo điếu thuốc lá của Tố Nguyên kéo cái gạt tàn thuốc qua, anh gạt gạt tàn thuốc, mở miệng nói: "Tố Nhiên đã rời khỏi Tố gia."
Tố Tâm đang chuẩn bị dùng khăn giấy lau chùi bát đũa, bỗng dừng lại, nhìn về phía Tố Nguyên: "Cãi nhau với mọi người trong nhà sao !"
Tố Tâm chỉ thấy con mắt của Tố Nguyên nhìn xa xăm sau làn khói trắng, anh lắc lắc đầu: "Lần này, không nhao nhao cũng làm náo loạn, chỉ yên lặng rời đi ..."
"Xảy ra chuyện gì sao !" Tố Tâm hỏi.
Ngày đó Tố Tâm đi rồi, Lương Mộ Lan cùng Tố Cảnh Toàn nghĩ Tố Nhiên đã lớn rồi, vừa rạng sáng ngày thứ hai, ở trên bàn ăn Lương Mộ Lan đã bàn bạc với Tố Cảnh Toàn, còn mấy ngày nữa là đến tiệc mừng thọ của Tố lão phu nhân, lần này Tố Cảnh Toàn cùng với Tố Cảnh Huy trong hoạ gặp phúc, phải làm tiệc lớn để ăn mừng.
Tố Cảnh Toàn gật đầu tán thành.
Lương Mộ Lan nhớ tới tối hôm qua Tố Nhiên ở chung rất hòa thuận với Tố Tâm, không nhịn được nói với Tố Nhiên: "Tiểu Nhiên, hiện tại con đã lớn hơn hiểu chuyện hơn rồi, tiệc mừng thọ của bà nội lần này, chúng ta cùng mời Tố Tâm đến, người một nhà cùng nhau ăn mừng vui vẻ, con thấy có được không !"
Tố Nhiên không hé răng, cúi đầu ăn cháo của mình.
Lương Mộ Lan xấu hổ cười cười, nói: "Không sao, con không muốn để Tố Tâm lại đây, thì sẽ không gọi nữa! Buổi chiều mẹ cùng con đi xem thử lễ phục, xem có chỗ nào cần thay đổi không, rồi thay đổi lần cuối."
Toàn bộ quá trình, Tố Nhiên đều không nói gì, chỉ ăn xong cháo trong bát của mình, Tố Nhiên dùng khăn ăn lau miệng sau mới mở nói: "Mẹ muốn mời Tố Tâm tham gia tiệc mừng thọ của bà nội, một chút ý kiến con đều không có ..."
Bình luận facebook