Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 689: nhận lỗi!
Nhỏ bé nói xong, uốn thân thể một cái, chỉ vào hai người bạn học ở sau lưng mình.
Hai đứa trẻ ở đằng sau kích cỡ cao hơn một chút, nhìn lên cũng to béo hơn một chút, so với Đoàn Đoàn cũng tráng sĩ hơn một chút.
Tố Tâm giơ tay xoa đầu nhỏ của Tiểu Bàn, lại hỏi Đoàn Đoàn: "Đúng như bạn học của con nói có phải hay không !"
Đoàn Đoàn gật gật đầu sau đó gập ghềnh trắc trở bổ sung vài câu. . .
Tố Tâm nghe rõ, mới đầu Đoàn Đoàn không có tham dự, hai bạn học to con kia đánh không lại Tiểu Đường Quả, hai người hô muốn giết Tiểu Đường Quả, liền trực tiếp đem Tiểu Đường Quả đẩy xuống khỏi bậc thang trơn bóng, nhìn xem đầu của Tiểu Đường Quả đầy máu, chính lúc Đoàn Đoàn đang chổng mông lên ở trong đống cát đào hố, không biết tại sao chạy tới đứng ở bên cạnh Tiểu Đường Quả, nghe Tiểu Đường Quả hô bảo Đoàn Đoàn giúp cô nhóc đánh nhau, Đoàn Đoàn liền vô cùng nghĩa khí cộc cộc cộc xông lên trên, lúc này mới quấn vào vòng loạn chiến bốn người này, bị bọn họ kêu là nhóc nói lắp.
Nói đến, thì vừa bắt đầu căn bản Đoàn Đoàn sẽ không có chuyện gì, chỉ là hai bạn học kia không ưa Tiểu Đường Quả, nói chuyện khiêu khích trước.
Tiểu Đường Quả đã do cô giáo đưa đến bệnh viện, nói là cũng liên hệ với mẹ của Tiểu Đường Quả rồi, nói sẽ gặp lại ở bệnh viện.
Tố Tâm ngước mắt nhìn về phía hai đứa bé kia, đôi mắt dưới mũ lưỡi trai cũng không tính là lạnh lẽo, nhiều lắm có phần nghiêm túc, nhưng lại làm cho cả người hai đứa bé kia căng thẳng, oan ức mà nhìn về phía cô giáo của bọn họ, thật giống như Tố Tâm khi dễ bọn chúng không bằng.
Cô giáo nhà trẻ nghe xong liền sốt sắng lên, chỉ sợ Tố Tâm nã pháo với hai đứa trẻ kia.
Nguyên bản, cô giáo định giải thích với Tố Tâm và Phó Kiến Văn như vậy là muốn chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ coi như không có. . .
Ở thành phố A, cái nhà trẻ này có thể nói là nhà trẻ dành cho con nhà giàu, chi phí hằng năm đắt tiền khiến người ta líu lưỡi, có thể tưởng tượng được những đứa trẻ trong nhà trẻ này có bao nhiêu tự phụ, cha mẹ của những đứa trẻ này có bao nhiêu giàu có!
Nếu chuyện này trở nên to tát, quay đầu lại những cha mẹ này đều nháo lên. . . Người ta đều là có quyền thế, sau lưng hiệu trưởng nhà trẻ cũng là có quyền thế, cuối cùng người chịu thiệt vẫn là mấy cô giáo trông trẻ này.
Sau khi nghe xong Đoàn Đoàn và Tiểu Bàn nói, Tố Tâm đứng lên vỗ vỗ đầu nhỏ của Đoàn Đoàn, sau đó nhìn về phía cô giáo: "Nhìn lên thì cô giáo không biết rõ mọi chuyện rồi !"
Cô giáo nhà trẻ nghe Tố Tâm nói như thế, gương mặt có phần ngượng ngùng, lại thấy Tố Tâm quay đầu lại nhìn hai đứa trẻ đang đứng đơ ở kia, Tố Tâm cúi người xuống hỏi: "Đoàn Đoàn nói hai con như vậy có đúng hay không !"
Hai đứa bé nhìn lẫn nhau, cúi đầu đỏ cả vành mắt, đây chính là nhận. . .
Hai đứa trẻ ở đằng sau kích cỡ cao hơn một chút, nhìn lên cũng to béo hơn một chút, so với Đoàn Đoàn cũng tráng sĩ hơn một chút.
Tố Tâm giơ tay xoa đầu nhỏ của Tiểu Bàn, lại hỏi Đoàn Đoàn: "Đúng như bạn học của con nói có phải hay không !"
Đoàn Đoàn gật gật đầu sau đó gập ghềnh trắc trở bổ sung vài câu. . .
Tố Tâm nghe rõ, mới đầu Đoàn Đoàn không có tham dự, hai bạn học to con kia đánh không lại Tiểu Đường Quả, hai người hô muốn giết Tiểu Đường Quả, liền trực tiếp đem Tiểu Đường Quả đẩy xuống khỏi bậc thang trơn bóng, nhìn xem đầu của Tiểu Đường Quả đầy máu, chính lúc Đoàn Đoàn đang chổng mông lên ở trong đống cát đào hố, không biết tại sao chạy tới đứng ở bên cạnh Tiểu Đường Quả, nghe Tiểu Đường Quả hô bảo Đoàn Đoàn giúp cô nhóc đánh nhau, Đoàn Đoàn liền vô cùng nghĩa khí cộc cộc cộc xông lên trên, lúc này mới quấn vào vòng loạn chiến bốn người này, bị bọn họ kêu là nhóc nói lắp.
Nói đến, thì vừa bắt đầu căn bản Đoàn Đoàn sẽ không có chuyện gì, chỉ là hai bạn học kia không ưa Tiểu Đường Quả, nói chuyện khiêu khích trước.
Tiểu Đường Quả đã do cô giáo đưa đến bệnh viện, nói là cũng liên hệ với mẹ của Tiểu Đường Quả rồi, nói sẽ gặp lại ở bệnh viện.
Tố Tâm ngước mắt nhìn về phía hai đứa bé kia, đôi mắt dưới mũ lưỡi trai cũng không tính là lạnh lẽo, nhiều lắm có phần nghiêm túc, nhưng lại làm cho cả người hai đứa bé kia căng thẳng, oan ức mà nhìn về phía cô giáo của bọn họ, thật giống như Tố Tâm khi dễ bọn chúng không bằng.
Cô giáo nhà trẻ nghe xong liền sốt sắng lên, chỉ sợ Tố Tâm nã pháo với hai đứa trẻ kia.
Nguyên bản, cô giáo định giải thích với Tố Tâm và Phó Kiến Văn như vậy là muốn chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ coi như không có. . .
Ở thành phố A, cái nhà trẻ này có thể nói là nhà trẻ dành cho con nhà giàu, chi phí hằng năm đắt tiền khiến người ta líu lưỡi, có thể tưởng tượng được những đứa trẻ trong nhà trẻ này có bao nhiêu tự phụ, cha mẹ của những đứa trẻ này có bao nhiêu giàu có!
Nếu chuyện này trở nên to tát, quay đầu lại những cha mẹ này đều nháo lên. . . Người ta đều là có quyền thế, sau lưng hiệu trưởng nhà trẻ cũng là có quyền thế, cuối cùng người chịu thiệt vẫn là mấy cô giáo trông trẻ này.
Sau khi nghe xong Đoàn Đoàn và Tiểu Bàn nói, Tố Tâm đứng lên vỗ vỗ đầu nhỏ của Đoàn Đoàn, sau đó nhìn về phía cô giáo: "Nhìn lên thì cô giáo không biết rõ mọi chuyện rồi !"
Cô giáo nhà trẻ nghe Tố Tâm nói như thế, gương mặt có phần ngượng ngùng, lại thấy Tố Tâm quay đầu lại nhìn hai đứa trẻ đang đứng đơ ở kia, Tố Tâm cúi người xuống hỏi: "Đoàn Đoàn nói hai con như vậy có đúng hay không !"
Hai đứa bé nhìn lẫn nhau, cúi đầu đỏ cả vành mắt, đây chính là nhận. . .
Bình luận facebook