• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Truyện Chàng Rể Vô Địch - Chàng Rể Đệ Nhất (2 Viewers)

  • Chương 1290 Cuối cùng cũng đã cập bờ?

Hoàng Thiên đã từng được bơi trải nghiệm ở hồ nước ngầm lúc ở biên giới phía Bắc, nguy hiểm lần trước đã để lại bóng ma trong lòng Hoàng Thiên.


Hiện tại anh rất sợ lại xuất hiện quái vật biển dị, như vậy thì đúng là muốn


mạng anh mà.



Cũng may là không có gì ngoài ý muốn xảy ra, đám người Hoàng Thiên bơi về phía trước rất thuận lợi.


Đừng xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn nữa


Trong lòng Hoàng Thiên mặc niệm, hiện tại anh rất sợ xảy ra chuyện gì, chỉ mong có thể thuận lợi rời khỏi Tương Tây, trở lại thành phố Bắc Ninh.


Sự sợ hãi của con người đến từ những thứ không biết.


Ở trong hoàn cảnh tối đen như mực này, không biết tương lai sẽ như thế nào, đây chính là hoàn cảnh khiến người ta vô cùng căng thẳng.


Hoàng Thiên chưa đạt tới trình độ có thể nhìn thấu sinh tử, không có khả năng là không sợ chết.





Anh có khát khao sống sót mãnh liệt, cho dù chết cũng phải chết một cách rõ


ràng.


Hoàng Thiên vừa bơi về phía trước vừa chăm sóc cho Điềm Ni, lúc này cô gái


20


đã tỉnh táo lại, nhưng cảm xúc có chút suy sụp, đang khóc rất thương tâm.


“Anh Thiên, anh đừng dẫn theo em bơi nữa, dù sao em cũng đã không còn trong trắng nữa rồi, anh cứ để em chết ở đây đi”


Điềm Ni vừa khóc vừa nói với Hoàng Thiên.


Hoàng Thiên thấy cô ấy nói như vậy thì trong lòng càng thêm đồng cảm với cô ấy, cảm thấy rất đau lòng cho cô ấy.


Nếu mà bỏ rơi cô gái nhỏ khó khăn khốn khổ này, cả đời này Hoàng Thiên sẽ không thể tha thứ cho mình được.


“Đừng nói mấy lời ngu ngốc như vậy, cô đừng suy nghĩ bậy bạ, tôi nhất định sẽ mang cô ra ngoài”


Hoàng Thiên an ủi Điềm Ni.


Điềm Ni không nói chuyện, chỉ tiếp tục khóc.


Bà cụ Lam đang bơi ở cách đó không xa, nghe thấy con gái nói như vậy thì trong lòng rất là khó chịu, càng thêm căm hận Cao Thương Mặc và đồ đệ của ông ta tới tận xương tủy.


Mặc dù Cao Thương Mặc đã bị Hoàng Thiên giết, nhưng bà cụ Lam vẫn cảm. thấy chưa xả được ngụm tức này, hiện tại bà ấy chỉ muốn tìm đồ đệ của Cao Thương Mặc, sau đó giết chết thằng nhóc này.


Một con người lương thiện, nếu bị đẩy đến một sự đau khổ nhất định, trong lòng người đó sẽ xuất hiện quỷ.


Cũng không biết là đã bơi bao lâu, cuối cùng Hoàng Thiên cũng chạm được vào một tảng đá.


Cuối cùng cũng đã cập bờ?


Trong lòng Hoàng Thiên chấn động, bám lấy hòn đá lên bờ.


Hoàng Thiên kéo Điềm Ni lên bờ sau đó ngồi trên đó nghỉ ngơi một chút.


Bà cụ Lam, Fini và đám người Hạ Khôn cũng lần lượt đi lên.


Hoàng Thiên điểm danh từng người một, phát hiện tất cả đều đã lên bờ,


không có ai bị tụt lại phía sau.


“Anh Thiện, điện thoại di động của chúng tôi đều bị chìm vào nước, xem ra chỉ có thể tìm tòi trong bóng tối”


Fini lo lắng nói với Hoàng Thiên.


Hoàng Thiên biết tình huống này tồi tệ như thế nào, ở một nơi tối tăm như vậy, không có thiết bị chiếu sáng, muốn đi ra ngoài là một chuyện rất khó.


Quả thực là không khác gì một người mù, chỉ có thể mò mẫm từng tý một xem có thể thoát được khỏi đây không.


Điều nguy hiểm nhất chính là thằng nhóc kia đã biến mất không thấy tung tích đâu, nếu có thằng nhóc kia ở đây thì có lẽ có thể mang bọn họ rời khỏi đây rồi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom