• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Truyện Chàng Rể Vô Địch - Chàng Rể Đệ Nhất (5 Viewers)

  • Chương 1343 Tuyệt đối không thể cho anh

Lâm Sơn Nhất liếc mắt qua, sau khi nhìn qua Hoàng Thiên một đợt, lạnh lùng hừ một tiếng.


"Này bắt con, mày từ đầu tới? Vì sao mà đột nhập nhà dân?"


Sau khi Lâm Sơn Nhất đánh giá Hoàng Thiên một lượt, vô cùng âm trầm mà hỏi.



Hoàng Thiên cũng âm trầm mà nhìn Lâm Sơn Nhất này, dựa vào kinh nghiệm anh từng trải qua, liếc mắt có thể nhìn ra người này cũng không lương thiện gì.


F


Hơn nữa, trong đôi mắt có chút ửng đỏ lên, lộ ra một luồng sáng cực âm vô cùng quỷ mị, nhìn thấy đều khiếp sợ.


"Anh tên là Lâm Sơn Nhất?"


Hoàng Thiên hỏi.


"Đúng vậy, còn biết được cả tên của tôi xem ra cậu là có chuẩn bị mà tới. Nói đi, tìm tôi có việc gì?"





Lâm Sơn Nhất nhàn nhã nhả ra một hơi xì gà, không nóng không lạnh mà hỏi Hoàng Thiên.


Hoàng Thiên cũng nhìn ra được, tên Lâm Sơn Nhất này rất có thể là giả vờ đàng hoàng, chỉ sợ với loại như thế này muốn lấy được tấm bản đồ là rất khó khăn.


"Là Đường Vạn Hải bạn tốt của ông giới thiệu tôi qua đây, ông biết Đường Vạn Hải không?"


Hoàng Thiên hỏi Lâm Sơn Nhất.


Lâm Sơn Nhất thay đổi sắc mặt, hỏi Hoàng Thiên: "Thảo nào mà tổng giám đốc Vạn Hải trước đây gọi điện hỏi tôi có ở nhà không, hóa ra là ông ấy để cậu lại gặp tôi hả?"


"Đúng vậy."


Hoàng Thiên đáp.


"Được thôi, nếu đã là tổng giám đốc Vạn Hải giới thiệu cậu tới, vậy thì mời ngồi."


Lâm Sơn Nhất đối với Đường Vạn Hải vẫn là rất xem trọng, vì vậy lúc này đối với Hoàng Thiên cũng khách khí hơn rất nhiều.


Hoàng Thiên cũng không có ngồi xuống, anh không có thời gian cùng Lâm Sơn Nhất tán dóc mấy thứ vô dụng, chỉ muốn nhanh một chút lấy được tấm bản đồ tiến vào sa hải.


“Không cần ngồi, ngài Sơn Nhất, lần này tôi đến đây tìm anh là muốn anh đưa tấm bản đồ sa mạc Tây Bắc kia cho tôi.”


Hoàng Thiên đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp nói với Lâm Sơn Nhất. Lâm Sơn Nhất nghe thế giật mình, vẻ mặt rất khó coi.


Ban nãy vì anh ta nể mặt Đường Vạn Hải nên đã rất khách khí với Hoàng Thiên rồi, nhưng bây giờ anh ta lại rất nghi ngờ Hoàng Thiên.


“Anh này, bản đồ sa mạc là do tôi vẽ đúng là có thật, nhưng tuyệt đối không thể cho anh.”


Lâm Sơn Nhất trợn trừng mắt, tức giận nói với Hoàng Thiên.


“Giữ lấy làm bảo vật gia truyền à? Cho tôi mượn, tôi có thể cho anh thêm nhiều tiền”


Hoàng Thiên nhẫn nhịn, chuẩn bị tốt để thuyết phục Lâm Sơn Nhất.


Dĩ nhiên thuyết phục được là tốt nhất, không thuyết phục được, Hoàng Thiên cũng sẽ không để Lâm Sơn Nhất được yên ổn, đến lúc đó Lâm Sơn Nhất vẫn phải đưa bản đồ Tây Bắc ra.


Tấm bản đồ này đối với Hoàng Thiên mà nói rất quan trọng, có thể vào được sa mạc tìm Đường Quốc Long hay không, tất cả phụ thuộc vào nó.


Không ngờ tới, Lâm Sơn Nhất thực sự không thức thời.


Anh ta cũng không nhìn nổi Hoàng Thiên, theo anh ta thấy, Hoàng Thiên chỉ là một người trẻ tuổi bình thường, mới có hơn hai mươi tuổi, có thể có năng lực gì chứ?


“Hừ hừ, người trẻ tuổi như anh rất ngang ngược, tấm bản đồ này là tự tay tôi vẽ, dựa vào cái gì mà phải cho anh mượn? Lại nói, anh muốn dùng tấm bản đồ này có lẽ là muốn đi tìm ông Quốc Long? Ha ha, tôi thấy anh nghĩ nhiều rồi, dù anh có lấy bản đồ tìm được ông Quốc Long, ông Quốc Long cũng sẽ làm thịt anh thôi.”


Lâm Sơn Nhất lạnh lùng cười, nhìn Hoàng Thiên, ánh mắt tràn đầy ý khiêu khích.


Hoàng Thiên cũng thực sự phiền lòng, bây giờ anh đang trong thời điểm


gấp như lửa cháy, làm gì còn tâm trạng nào tán dóc ở đây với Lâm Sơn Nhất?


“Nói như thế là anh không đưa tấm bản đồ này phải không?” Sắc mặt Hoàng Thiên lạnh xuống, nhìn chằm chằm Lâm Sơn Nhất hỏi.


Lâm Sơn Nhất thấy Hoàng Thiên đầy ý đe dọa, cũng nổi giận trong chốc lát, trừng Hoàng Thiên nói: “Không sai, không đưa bản đồ cho anh, anh có đưa nhiều tiền hơn cũng không được.”


“Xem ra anh chưa thấy quan tài chưa đổ lệ rồi.”


Hoàng Thiên lạnh lùng nói, lời tốt đã nói hết rồi. Lâm Sơn Nhất này tự mình gây rối, cũng không thể trách ai được.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom