Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 494: Muốn chết thế nào Anh quay đầu nhìn về phía Húc Phú, trong mắt tràn đầy sự mỉa mai
Húc Phú đứng sững tại cl Người ở chỗ này, không ai là không nể anh ta ba phần.
Tên này chỉ là một vệ sĩ của Hồ Yên, thế mà lại dám dùng giọng điệu này nói chuyện với mình?
Chán sống rồi phải không?
“Anh đang nói chuyện với tôi x2”
Húc Phú duỗi ngón tay mập mạp tự chỉ vào mình.
vhm nhếch mép: “Không không không, tôi chỉ đang nói chuyện với một con lợn thôi.”
Sắc mặt Húc Phú nháy mắt tối đi, trong mặt tràn đầy tia lạnh Toàn bộ Quý Thành này, cho tới bây giờ chưa ai dám mắng anh ta là con lợn.
Chỉ là một tên vệ sĩ, lại dám nhục mạ mình như vậy?
“Được, được lắm.”
“Mày là người đầu tiên dám mắng tao như vậy đấy.”
“Mày đã nghĩ xong sẽ chết thế nào chưa?”
Gương mặt Húc Phú trờ nên lạnh lùng, tay nắm chặt thành đấm.
Lý Vân Thiên đứng cạnh không khỏi cười mìa mai, đúng là một tên vệ sĩ dốt nát.
Lại dám chọc cả vào Húc Phú.
Phải biết là nhà họ Lý của anh ta cũng phải nể mặt Húc Phú ba phần.
Thế lực ngầm của Húc Phú còn khủng bố hơn nhiều so với nhà họ Lý của anh ta.
‘Về phần Hồ Yên, sắc mặt cô đã tái cả đi rồi, trong lòng thầm hô tiêu r( Tần Giang chọc ai không chọc, lại cứ phải đi dây vào Húc Phú.
Cho dù anh ta có đạp Lý Vân Thiên một cước, cô cũng sẽ có biện pháp xoay xð.
Nhưng bây giỡ, cô thật sự không còn cách nào.
“Tổng giám đốc Phú, không phải như anh nghĩ đâu, thành thật xin lỗi, tôi thay anh ta xin lỗi anh Hồ Yên tiến lên, một tay kéo vhm ra phía sau, có hơi khom người với Húc Phú.
Nếu Húc Phú không chịu buông tha vhm, vậy cô chỉ đành đề vhm rời khỏi.
Ở lại Quý Thành, chờ đợi anh phía trước chỉ có một con đường chết “Tổng giám đốc Yên, chuyện này không liên quan gì tới cô, giống như anh ta đã nói, đây là ân oán cá nhân của tôi và anh ta.”
Húc Phú lạnh lùng châm một điếu xì gà, dùng sức rít một hơi.
Khói mù nồng đậm phả lên mặt Hồ Yên, có điều cô cùng không dám có phản ứng gì.
Chỉ có thể chịu đựng khó chịu, hít sâu một hơi.
“Tổng giám đốc Phú, là do tôi không quản tốt người cua mình, mong rằng anh đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân, tha cho anh ta một lần này đi,”
Vừa dứt lời, một bàn tay mạnh mế cảm lấy cánh tay cô.
Sau đó cô liền càm nhận được một lực kéo.
mình lại về sau lưng vhm.
“Đây là chuyện của tôi, không liên quan gì đến cô.”
“Mặc dù tôi là vệ sĩ của cô, nhưng tôi chỉ chịu trách nhiệm cho sự an toàn của cô, những việc khác, cô không quản được tôi.”
“Đừng ð đằng sau đi.”
vhm dùng ánh mắt bình tình nhìn cô một cái, sau đó mới quay đầu đối diện với Húc Phú.
“Anh vừa hỏi tôi muốn chết thế nào đúng không, bây gið tôi muốn hỏi lại anh một chút, anh muốn chết thể nào?”
‘Vừa dứt lời, anh lập tức vươn tay bóp cổ Húc.
Phú.
Trực tiếp nhấc cả người anh ta khỏi mặt đất, người chung quanh đều trợn tròn mắt nhìn.
Cân nặng của Húc Phú không sai biệt lắm thì ột trăm cân, vậy mà anh có thể dùng một tay.
nhấc lên?
Thực lực của người này rốt cuộc khủng bố Cỡ nào!
Lý Vân Thiên sợ hãi nuốt một ngụm nước bọt Nếu đổi lại là mình chỉ sợ bây giờ đang được đưa đến phòng cấp cứu rồi.
“Muốn chết àt”
Vệ sĩ của Húc Phú đứng sau thấy thế liền vung quyền về phía tay của vhm.
Muốn cướp được ông chủ lại từ trên tay của anh.
Nhưng, chớp mặt một cái, một bàn tay khác.
lại tóm lấy cồ của gã.
Còn chưa kịp rên một tiếng, xương cốt đã bị bóp nát.
Răng rắ!
c Âm thanh giòn tan văng vằng quanh tai mọi người.
Đám người chỉ cảm thấy da gà toàn thân đều nồi lên.
Thi thể của tên vệ sĩ kia chậm rãi trượt khỏi tay vhm.
Hồ Yên sợ đến choáng váng, mở to mắt nhìn, che miệng không dám lên tiếng.
Đúng lúc này, một người đàn ông ngậm điếu xì gà trên miệng thong thả đi từ ngoài cửa vào.
“Ôi trời, náo nhiệt quá, người đều đến đông đủ rồi sao?”
Tên này chỉ là một vệ sĩ của Hồ Yên, thế mà lại dám dùng giọng điệu này nói chuyện với mình?
Chán sống rồi phải không?
“Anh đang nói chuyện với tôi x2”
Húc Phú duỗi ngón tay mập mạp tự chỉ vào mình.
vhm nhếch mép: “Không không không, tôi chỉ đang nói chuyện với một con lợn thôi.”
Sắc mặt Húc Phú nháy mắt tối đi, trong mặt tràn đầy tia lạnh Toàn bộ Quý Thành này, cho tới bây giờ chưa ai dám mắng anh ta là con lợn.
Chỉ là một tên vệ sĩ, lại dám nhục mạ mình như vậy?
“Được, được lắm.”
“Mày là người đầu tiên dám mắng tao như vậy đấy.”
“Mày đã nghĩ xong sẽ chết thế nào chưa?”
Gương mặt Húc Phú trờ nên lạnh lùng, tay nắm chặt thành đấm.
Lý Vân Thiên đứng cạnh không khỏi cười mìa mai, đúng là một tên vệ sĩ dốt nát.
Lại dám chọc cả vào Húc Phú.
Phải biết là nhà họ Lý của anh ta cũng phải nể mặt Húc Phú ba phần.
Thế lực ngầm của Húc Phú còn khủng bố hơn nhiều so với nhà họ Lý của anh ta.
‘Về phần Hồ Yên, sắc mặt cô đã tái cả đi rồi, trong lòng thầm hô tiêu r( Tần Giang chọc ai không chọc, lại cứ phải đi dây vào Húc Phú.
Cho dù anh ta có đạp Lý Vân Thiên một cước, cô cũng sẽ có biện pháp xoay xð.
Nhưng bây giỡ, cô thật sự không còn cách nào.
“Tổng giám đốc Phú, không phải như anh nghĩ đâu, thành thật xin lỗi, tôi thay anh ta xin lỗi anh Hồ Yên tiến lên, một tay kéo vhm ra phía sau, có hơi khom người với Húc Phú.
Nếu Húc Phú không chịu buông tha vhm, vậy cô chỉ đành đề vhm rời khỏi.
Ở lại Quý Thành, chờ đợi anh phía trước chỉ có một con đường chết “Tổng giám đốc Yên, chuyện này không liên quan gì tới cô, giống như anh ta đã nói, đây là ân oán cá nhân của tôi và anh ta.”
Húc Phú lạnh lùng châm một điếu xì gà, dùng sức rít một hơi.
Khói mù nồng đậm phả lên mặt Hồ Yên, có điều cô cùng không dám có phản ứng gì.
Chỉ có thể chịu đựng khó chịu, hít sâu một hơi.
“Tổng giám đốc Phú, là do tôi không quản tốt người cua mình, mong rằng anh đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân, tha cho anh ta một lần này đi,”
Vừa dứt lời, một bàn tay mạnh mế cảm lấy cánh tay cô.
Sau đó cô liền càm nhận được một lực kéo.
mình lại về sau lưng vhm.
“Đây là chuyện của tôi, không liên quan gì đến cô.”
“Mặc dù tôi là vệ sĩ của cô, nhưng tôi chỉ chịu trách nhiệm cho sự an toàn của cô, những việc khác, cô không quản được tôi.”
“Đừng ð đằng sau đi.”
vhm dùng ánh mắt bình tình nhìn cô một cái, sau đó mới quay đầu đối diện với Húc Phú.
“Anh vừa hỏi tôi muốn chết thế nào đúng không, bây gið tôi muốn hỏi lại anh một chút, anh muốn chết thể nào?”
‘Vừa dứt lời, anh lập tức vươn tay bóp cổ Húc.
Phú.
Trực tiếp nhấc cả người anh ta khỏi mặt đất, người chung quanh đều trợn tròn mắt nhìn.
Cân nặng của Húc Phú không sai biệt lắm thì ột trăm cân, vậy mà anh có thể dùng một tay.
nhấc lên?
Thực lực của người này rốt cuộc khủng bố Cỡ nào!
Lý Vân Thiên sợ hãi nuốt một ngụm nước bọt Nếu đổi lại là mình chỉ sợ bây giờ đang được đưa đến phòng cấp cứu rồi.
“Muốn chết àt”
Vệ sĩ của Húc Phú đứng sau thấy thế liền vung quyền về phía tay của vhm.
Muốn cướp được ông chủ lại từ trên tay của anh.
Nhưng, chớp mặt một cái, một bàn tay khác.
lại tóm lấy cồ của gã.
Còn chưa kịp rên một tiếng, xương cốt đã bị bóp nát.
Răng rắ!
c Âm thanh giòn tan văng vằng quanh tai mọi người.
Đám người chỉ cảm thấy da gà toàn thân đều nồi lên.
Thi thể của tên vệ sĩ kia chậm rãi trượt khỏi tay vhm.
Hồ Yên sợ đến choáng váng, mở to mắt nhìn, che miệng không dám lên tiếng.
Đúng lúc này, một người đàn ông ngậm điếu xì gà trên miệng thong thả đi từ ngoài cửa vào.
“Ôi trời, náo nhiệt quá, người đều đến đông đủ rồi sao?”
Bình luận facebook