Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1586
Chương 1586
Miyamoto Takuro hít một hơi thật sâu, theo lời đứa con trai ông ta từng nói, một mình chiến thần Thiên Vũ đã tiêu diệt mười tám căn cứ điểm ở Vân Ninh, ông ta cũng chỉ tin tám phần mười.
Nếu đối phương thật sự có sức mạnh này, có thể trực tiếp tiêu diệt chỉ nhánh Âm Dương Sư.
Thì tiêu diệt mười tám căn cứ điểm cũng không phải là việc gì khó.
Dù sao tất cả các căn cứ mà Đông Hoàng đóng quân ở Đại Hạ Vân Ninh lúc trước, sức chiến đấu khẳng định là không bằng Đại bản doanh của gia tộc Miyamoto ở Đông Hoàng.
Miyamoto Takuro cau mày nhăn mặt, hỏi đứa con trai của mình, Miyamoto Yuichi.
“Con biết lý do chiến thần Thiên Vũ tiêu diệt căn cứ điểm của chúng ta ở Vân Ninh không?”
“Theo con biết, lúc đó quan hệ giữa chiến thần Thiên Vũ và hoàng thất Đại Hạ rất kém”
“Hoàng thất Đại Hạ đã phát lệnh truy nã chiến thần Thiên Vũ! Nên chiến thần Thiễn không có khả năng vì mục đích của hoàng thất Đại Hạ mà đến đây đâu?”
Miyamoto Yuichi hít một hơi thật sâu, chậm rãi nói ra suy đoán của mình.
“Bố… hoặc là, quan hệ giữa chiến thần Thiên Vũ và hoàng thất Đại Hạ, không giống những gì mà họ thể hiện ra bên ngoài, không phải kém mà là ngấm ngầm liên hợp với nhau”
“Cho nên hành động lần này, hoàng thất Đại Hạ hẳn đã biết những chuyện chúng ta làm với đỉnh Cửu Châu, nên cố ý phái người tới đây”
“Nhưng…”
Miyamoto Yuichi ngừng một chút rồi nói tiếp.
Mọi người đều biết, những từ sau chữ nhưng mới thật sự hàm chứa ý nghĩa.
Miyamoto Yuichi dừng lại một chút, hít một hơi.
“Nhưng cũng có thể, chiến thần Thiên Vũ hoàn toàn không phải vì hoàng thất tới đây, mà là vì…
“Báo thù”
“Báo thù?”
Miyamoto Takuro cau mày khó hiểu, trong thời gian ngản, ông ta không hiểu được con trai mình đang nói cái gì Miyamoto Yuichi nuốt nước miếng, nói tiếp: “Trước đây, chúng ta từng ở Vân Ninh, bắt được một tên tướng sĩ Đại hạ… đương nhiên không chỉ có một người”
“Thời gian đó, rất nhiều tướng sĩ Đại Hạ phát hiện ra sự khác thường của chúng ta, năm lần bảy lượt cho người tới tra xét, đều bị người của chúng ta bắt được và xử lý”
“Chính vì nguyên nhân đó, mà hành động của chúng mới vẫn giữ được bí mật, cho nên nói xác suất chiến thần Thiên Vũ tới đây vì mục đích của Đại Hạ là không lớn”
“Chúng ta che giấu chuyện này rất tốt”
“Nhưng…”
Miyamoto Yuichi bối rối, lông mày xoắn vào nhau.
“Có một lần, chúng ta bắt được một tên tướng sĩ Đại Hạ, mà thân phận của tên này cũng không bình thường, anh ta là tướng sĩ dưới trướng của chiến thần Thiên Vũ, mười hai vệ trung thiết huyết, trực tiếp nhận lệnh từ chiến thần Thiên Vũ.
“Thời điểm đó, chúng ta sắp lấy được Đỉnh Cửu Châu, có chút đắc ý vênh váo”
Miyamoto Yuichi nói xong, vô cùng hối hận gõ vài cái lên đầu mình: “Cho nên chúng ta không những tra tấn hành hạ cái tên tướng sĩ gọi là mười hai Vệ Trung Thuyết Huyết kia tới chết, mà còn gửi thư ghi lại toàn bộ quá trình đó cho chiến thần Thiên Vũ!”
Miyamoto Takuro nghe xong, mặt biến sắc.
“Sao không nói chuyện này bố biết sớm!”
*“Xong rồi, chiến thần Thiên Vũ tới đây khẳng định là đế báo thù!”
Khuôn mặt Miyamoto Yuichi mang theo vài phần ấm ức: “Bố… mấy ngày nay con tính nói chuyện này cho bố rồi, những bố chỉ quan tâm tới Đỉnh Cửu Châu thôi…”
“Dù sao con cũng hy vọng, về tới địa bàn Đông Hoàng, tên chiến thần Thiên Vũ đó sẽ không dám đuổi theo nữa..”
Miyamoto Takuro hừ một tiếng.
“Không dám? Tên chiến thần Thiên Vũ đó, có gì mà hắn không dám!”
“Anh ta dám một mình xông vào Vân Ninh, tiêu diệt mười tám căn cứ điểm của chúng tai”
“Dám ở trước mặt mọi người, khiêu chiến với Kitano Takeshi ở núi Vân Ninh và nói mình sẽ đến Đông Hoàng!”
Miyamoto Takuro hít một hơi thật sâu, theo lời đứa con trai ông ta từng nói, một mình chiến thần Thiên Vũ đã tiêu diệt mười tám căn cứ điểm ở Vân Ninh, ông ta cũng chỉ tin tám phần mười.
Nếu đối phương thật sự có sức mạnh này, có thể trực tiếp tiêu diệt chỉ nhánh Âm Dương Sư.
Thì tiêu diệt mười tám căn cứ điểm cũng không phải là việc gì khó.
Dù sao tất cả các căn cứ mà Đông Hoàng đóng quân ở Đại Hạ Vân Ninh lúc trước, sức chiến đấu khẳng định là không bằng Đại bản doanh của gia tộc Miyamoto ở Đông Hoàng.
Miyamoto Takuro cau mày nhăn mặt, hỏi đứa con trai của mình, Miyamoto Yuichi.
“Con biết lý do chiến thần Thiên Vũ tiêu diệt căn cứ điểm của chúng ta ở Vân Ninh không?”
“Theo con biết, lúc đó quan hệ giữa chiến thần Thiên Vũ và hoàng thất Đại Hạ rất kém”
“Hoàng thất Đại Hạ đã phát lệnh truy nã chiến thần Thiên Vũ! Nên chiến thần Thiễn không có khả năng vì mục đích của hoàng thất Đại Hạ mà đến đây đâu?”
Miyamoto Yuichi hít một hơi thật sâu, chậm rãi nói ra suy đoán của mình.
“Bố… hoặc là, quan hệ giữa chiến thần Thiên Vũ và hoàng thất Đại Hạ, không giống những gì mà họ thể hiện ra bên ngoài, không phải kém mà là ngấm ngầm liên hợp với nhau”
“Cho nên hành động lần này, hoàng thất Đại Hạ hẳn đã biết những chuyện chúng ta làm với đỉnh Cửu Châu, nên cố ý phái người tới đây”
“Nhưng…”
Miyamoto Yuichi ngừng một chút rồi nói tiếp.
Mọi người đều biết, những từ sau chữ nhưng mới thật sự hàm chứa ý nghĩa.
Miyamoto Yuichi dừng lại một chút, hít một hơi.
“Nhưng cũng có thể, chiến thần Thiên Vũ hoàn toàn không phải vì hoàng thất tới đây, mà là vì…
“Báo thù”
“Báo thù?”
Miyamoto Takuro cau mày khó hiểu, trong thời gian ngản, ông ta không hiểu được con trai mình đang nói cái gì Miyamoto Yuichi nuốt nước miếng, nói tiếp: “Trước đây, chúng ta từng ở Vân Ninh, bắt được một tên tướng sĩ Đại hạ… đương nhiên không chỉ có một người”
“Thời gian đó, rất nhiều tướng sĩ Đại Hạ phát hiện ra sự khác thường của chúng ta, năm lần bảy lượt cho người tới tra xét, đều bị người của chúng ta bắt được và xử lý”
“Chính vì nguyên nhân đó, mà hành động của chúng mới vẫn giữ được bí mật, cho nên nói xác suất chiến thần Thiên Vũ tới đây vì mục đích của Đại Hạ là không lớn”
“Chúng ta che giấu chuyện này rất tốt”
“Nhưng…”
Miyamoto Yuichi bối rối, lông mày xoắn vào nhau.
“Có một lần, chúng ta bắt được một tên tướng sĩ Đại Hạ, mà thân phận của tên này cũng không bình thường, anh ta là tướng sĩ dưới trướng của chiến thần Thiên Vũ, mười hai vệ trung thiết huyết, trực tiếp nhận lệnh từ chiến thần Thiên Vũ.
“Thời điểm đó, chúng ta sắp lấy được Đỉnh Cửu Châu, có chút đắc ý vênh váo”
Miyamoto Yuichi nói xong, vô cùng hối hận gõ vài cái lên đầu mình: “Cho nên chúng ta không những tra tấn hành hạ cái tên tướng sĩ gọi là mười hai Vệ Trung Thuyết Huyết kia tới chết, mà còn gửi thư ghi lại toàn bộ quá trình đó cho chiến thần Thiên Vũ!”
Miyamoto Takuro nghe xong, mặt biến sắc.
“Sao không nói chuyện này bố biết sớm!”
*“Xong rồi, chiến thần Thiên Vũ tới đây khẳng định là đế báo thù!”
Khuôn mặt Miyamoto Yuichi mang theo vài phần ấm ức: “Bố… mấy ngày nay con tính nói chuyện này cho bố rồi, những bố chỉ quan tâm tới Đỉnh Cửu Châu thôi…”
“Dù sao con cũng hy vọng, về tới địa bàn Đông Hoàng, tên chiến thần Thiên Vũ đó sẽ không dám đuổi theo nữa..”
Miyamoto Takuro hừ một tiếng.
“Không dám? Tên chiến thần Thiên Vũ đó, có gì mà hắn không dám!”
“Anh ta dám một mình xông vào Vân Ninh, tiêu diệt mười tám căn cứ điểm của chúng tai”
“Dám ở trước mặt mọi người, khiêu chiến với Kitano Takeshi ở núi Vân Ninh và nói mình sẽ đến Đông Hoàng!”
Bình luận facebook