Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1641
Chương 1641
Quách Thành lén lút lẩm bẩm bên tai Tân Vũ Phong: “Mấy người này nhìn không giống hòa thượng chút nào, cảm giác như mấy phạm nhân trốn trại vậy. Tôi thật muốn bắt bọn họ về tổng cục an ninh Đế Đô”
Tân Vũ Phong: “Nếu tôi nhớ không lầm, cậu là tướng sĩ ở doanh trại Thần Sách, chứ không phải người phụ trách an ninh của Đế Đô, phải không?”
Quách Thành: ”…”
“Vào!”
Đúng lúc này, một tiếng như xé rách không trung đột nhiên vang lên từ trên đỉnh đầu của mọi người. Tân Vũ Phong cũng không nhịn được mà nhìn qua theo bản năng.
Một người đàn ông mặc một chiếc áo choàng dài màu trắng, chân đạp trên kiếm, chiếc áo choàng đong đưa theo tiếng gió. Cả người toát lên vẻ phóng khoáng của tiên tử, thanh kiếm dưới chân được chiếu Sáng rực rỡ.
Anh ta có vẻ mặt hờ hững, mặt mày lạnh lùng, cứ như thể trên thế giới này không có việc gì xứng đáng để anh ta dừng lại hay dừng chân.
Vẻ lạnh lùng với góc áo bay bay giống như một vị thần tiên đang truy bắt người.
“Thiên Vũ Sơn, đây là người của Thiên Vũ Sơn”
“Ngự Kiếm Thuật của Thiên Vũ Sơn”
“Trời ơi, đời này của tôi vậy mà lại có thể tận mắt nhìn thấy Ngự Kiếm Thuật của Thiên Vũ Sơi “Ngự Kiếm Thuật? Ngự Kiếm Thuật của Thiên Vũ Sơn thì sao? Sau khi người tu kiếm đạt được bản mệnh của kiếm và tu luyện đến trình độ nhất định thì có thể bay cùng kiếm à?”
“Ôi, thật không hiểu là nói bậy bạ gì nữa? Ngự Kiếm Thuật của Thiên Vũ Sơn cũng có thể giống với Ngự Kiếm Thuật ở bên ngoài sao?”
“Đúng rồi! Ngự Kiếm Thuật ở bên ngoài chỉ có thể dựa vào sự lĩnh ngộ của chính mình mới có thể sử dụng được, còn chưa chắc đã ốn định”
“Ngự Kiếm Thuật của Thiên Vũ Sơn là một môn riêng. Sau khi tu vi đạt tới cảnh giới Tông Sư thì mới có thể bay cùng kiếm. Hơn nữa so với ở bên ngoài tự mình lĩnh ngộ, còn có lực công kích nhất định, nội kình bị hao phí cũng ít hơn”
“Khoan khoan, thanh niên trên kiếm đã đạt đến cảnh Tông Sư rồi sao?”
“Cũng không hẳn, người trên kiếm này là sư huynh Tùy Tịch của Thiên Vũ Sơn”
“Tùy Tịch? Thật sự là Tùy Tịch sao?”
Lập tức có người kinh hãi hét lên: “Tùy Tịch, cao thủ đứng thứ ba của bảng Thiên Kiêu, cũng đến tham gia đại hội tỷ thí võ công lần này sao?”
“Còn không phải sao, các người không thử nhìn lại xem, đây là đại hội tỷ thí võ công do La Phù Sơn tổ chức đó”
Quách Thành lén lút lẩm bẩm bên tai Tân Vũ Phong: “Mấy người này nhìn không giống hòa thượng chút nào, cảm giác như mấy phạm nhân trốn trại vậy. Tôi thật muốn bắt bọn họ về tổng cục an ninh Đế Đô”
Tân Vũ Phong: “Nếu tôi nhớ không lầm, cậu là tướng sĩ ở doanh trại Thần Sách, chứ không phải người phụ trách an ninh của Đế Đô, phải không?”
Quách Thành: ”…”
“Vào!”
Đúng lúc này, một tiếng như xé rách không trung đột nhiên vang lên từ trên đỉnh đầu của mọi người. Tân Vũ Phong cũng không nhịn được mà nhìn qua theo bản năng.
Một người đàn ông mặc một chiếc áo choàng dài màu trắng, chân đạp trên kiếm, chiếc áo choàng đong đưa theo tiếng gió. Cả người toát lên vẻ phóng khoáng của tiên tử, thanh kiếm dưới chân được chiếu Sáng rực rỡ.
Anh ta có vẻ mặt hờ hững, mặt mày lạnh lùng, cứ như thể trên thế giới này không có việc gì xứng đáng để anh ta dừng lại hay dừng chân.
Vẻ lạnh lùng với góc áo bay bay giống như một vị thần tiên đang truy bắt người.
“Thiên Vũ Sơn, đây là người của Thiên Vũ Sơn”
“Ngự Kiếm Thuật của Thiên Vũ Sơn”
“Trời ơi, đời này của tôi vậy mà lại có thể tận mắt nhìn thấy Ngự Kiếm Thuật của Thiên Vũ Sơi “Ngự Kiếm Thuật? Ngự Kiếm Thuật của Thiên Vũ Sơn thì sao? Sau khi người tu kiếm đạt được bản mệnh của kiếm và tu luyện đến trình độ nhất định thì có thể bay cùng kiếm à?”
“Ôi, thật không hiểu là nói bậy bạ gì nữa? Ngự Kiếm Thuật của Thiên Vũ Sơn cũng có thể giống với Ngự Kiếm Thuật ở bên ngoài sao?”
“Đúng rồi! Ngự Kiếm Thuật ở bên ngoài chỉ có thể dựa vào sự lĩnh ngộ của chính mình mới có thể sử dụng được, còn chưa chắc đã ốn định”
“Ngự Kiếm Thuật của Thiên Vũ Sơn là một môn riêng. Sau khi tu vi đạt tới cảnh giới Tông Sư thì mới có thể bay cùng kiếm. Hơn nữa so với ở bên ngoài tự mình lĩnh ngộ, còn có lực công kích nhất định, nội kình bị hao phí cũng ít hơn”
“Khoan khoan, thanh niên trên kiếm đã đạt đến cảnh Tông Sư rồi sao?”
“Cũng không hẳn, người trên kiếm này là sư huynh Tùy Tịch của Thiên Vũ Sơn”
“Tùy Tịch? Thật sự là Tùy Tịch sao?”
Lập tức có người kinh hãi hét lên: “Tùy Tịch, cao thủ đứng thứ ba của bảng Thiên Kiêu, cũng đến tham gia đại hội tỷ thí võ công lần này sao?”
“Còn không phải sao, các người không thử nhìn lại xem, đây là đại hội tỷ thí võ công do La Phù Sơn tổ chức đó”
Bình luận facebook