Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1682
Chương 1682
Ánh mắt của Tả Thanh Phùng tràn đầy sự hoang dại mà nhìn xung quanh, tự hào nói: “Thần Hổ Thú của tôi có thể có uy lực bằng với cao thủ Tông Sư Nhị Trọng Thiên!”
“Hơn nữa, khi Tông Sư Nhị Trọng Thiên chiến đấu sẽ nương tay, nhưng Thần Hổ Thú của tôi thì không!”
“Nếu như Thần Hổ Thú phát động bão tố thì ra tay cũng sẽ không dè chừng. Đến lúc đó tôi mải mê đối phó với địch, cho dù có phát hiện thì cũng không có thời gian quan tâm đến nó!”
“Các người không muốn bị thương nặng… không, trong đám các người, ai muốn sống thì hãy nhanh chóng từ bỏ và đi xuống lôi đài!”
Ngay khi Tả Thanh Phùng nói xong câu này, Thần Hố Thú cũng gầm lên.
“Gào..”
Một tiếng gầm rú của con thú dường như có thể gây chấn động trời đất!
Làm cho mọi thứ xung quanh đây đều rung chuyển!
“Thậm chí võ giả có thực lực hơi kém đã bắt đầu chảy máu tai, rõ ràng là ngay cả màng nhĩ cũng đã bị rách!
Nhìn thấy tình cảnh này, có mấy ai dũng cảm, không sợ chết?
Phải biết rằng, Tông Sư Nhị Trọng Thiên đã vượt qua tiêu chuẩn bình thường của bảo bối.
Có bao nhiêu người được các môn phái nhỏ xem là bảo bối của môn phái, mà đến bây giờ còn đang loanh quanh ở cảnh giới Tông Sư?
Nhị Trọng Thiên là một rào cản không biết khi nào sẽ có thể đột phá.
Có thể đạt tới cảnh giới của Tông Sư cũng đã không t( Mà Tả Thanh Phù thôi đã đạt tới cảnh giới Tông Sư Nhị Trọng Thiên.
Nó đạp móng xuống một cái thôi, e rằng cũng đã mất mạng rồi!
Khi không ai do dự, cũng không có ai chần chừ thì ngay lập tức có người đưa tay ra.
Mọi người theo bản năng đều ngoái lại nhìn.
Chính là nữ tu của Mộng Trạch Môn trước đó ở trước mặt, chỉ với trình độ của Thần Hổ Thú Cô gái đứng giữa một nhóm võ giả cao lớn thô kệch, giọng nói trong trẻo như một con chim vàng anh: “Tôi bỏ cuộc, tôi sẽ không.
đánh nhau với con thú lớn của anh đâu!”
Sau khi nữ tu của Mộng Trạch Môn nói xong, cô ta bước ra khỏi sàn đấu.
Có nữ tu của Mộng Trạch Môn dãn đầu, chẳng mấy chốc lại có người giơ tay.
Nói thế nào thì cô ta cũng là con gái, mà mấy nam võ giả đắng sau lại còn chần chừ, đúng là mất mặt.
Nhưng sau khi người tiếp theo giơ tay với biểu cảm từ bỏ.
Tình hình ở đây lập tức giống như một dàn quân bài domino.
Ngay sau đó nổi lên phản ứng dây chuyền.
Nhiều người lần lượt bắt đầu giơ tay tuyên bố mình sẽ bỏ cuộc.
Khi quân bài domino đầu tiên ngã xuống, quân bài domino phía sau cũng sẽ sụp đố.
Cho dù nó được xây dựng đồ sộ như thế nào.
Đều vì cú ngã của quân bài Domino đầu tiên mà ngay lập tức biến thành một đống đổ nát.
Quả nhiên.
Sau một thời gian ngắn, tất cả mọi người trên lôi đài đã lần lượt rời khỏi sàn đấu.
Và kết quả ngoài dự đoán của mọi người.
Ban đầu, những người vây quanh xem đều cảm thấy rằng lời cảnh cáo của Tả Thanh Phùng và uy lực của Thần Hổ Thú thì không một ai sẽ ở lại lôi đài.
Nhưng vào lúc này, ngoài Tả Thanh Phùng ra, vẫn còn một người trên lôi đài.
Lúc này, trên đỉnh La Phù Sơn, phía trên lôi đài.
Hai người đàn ông đứng đối diện nhau trên lôi đài, bên cạnh không có ai.
Vốn là nơi chiến trường của một trăm người giao chiến.
Bây giờ, đã trở thành một cuộc đọ sức đối đầu của hai người!
Ngoại trừ Tả Thanh Phùng, người còn lại…
Chính là Tân Vũ Phong!
Dáng người Tân Vũ Phong cao ngạo mạnh mẽ, giống như một cây giáo dài xuyên thủng bầu trời.
Ngay cả khi anh đang đối mặt với Tả Thanh Phùng, là cao thủ xuất sắc đứng thứ tư trong bảng Thiên Kiêu, bên cạnh đó còn có một Thần Hổ Thú có công lực tương đương với cao thủ Tông Sư Nhị Trọng Thiên.
Trên mặt Tân Vũ Phong cũng không lộ ra một tia sợ hãi nào.
Chỉ có sự bình tĩnh, điềm đạm.
Và tràn đầy tinh thần chiến đấu!
Ánh mắt của Tả Thanh Phùng tràn đầy sự hoang dại mà nhìn xung quanh, tự hào nói: “Thần Hổ Thú của tôi có thể có uy lực bằng với cao thủ Tông Sư Nhị Trọng Thiên!”
“Hơn nữa, khi Tông Sư Nhị Trọng Thiên chiến đấu sẽ nương tay, nhưng Thần Hổ Thú của tôi thì không!”
“Nếu như Thần Hổ Thú phát động bão tố thì ra tay cũng sẽ không dè chừng. Đến lúc đó tôi mải mê đối phó với địch, cho dù có phát hiện thì cũng không có thời gian quan tâm đến nó!”
“Các người không muốn bị thương nặng… không, trong đám các người, ai muốn sống thì hãy nhanh chóng từ bỏ và đi xuống lôi đài!”
Ngay khi Tả Thanh Phùng nói xong câu này, Thần Hố Thú cũng gầm lên.
“Gào..”
Một tiếng gầm rú của con thú dường như có thể gây chấn động trời đất!
Làm cho mọi thứ xung quanh đây đều rung chuyển!
“Thậm chí võ giả có thực lực hơi kém đã bắt đầu chảy máu tai, rõ ràng là ngay cả màng nhĩ cũng đã bị rách!
Nhìn thấy tình cảnh này, có mấy ai dũng cảm, không sợ chết?
Phải biết rằng, Tông Sư Nhị Trọng Thiên đã vượt qua tiêu chuẩn bình thường của bảo bối.
Có bao nhiêu người được các môn phái nhỏ xem là bảo bối của môn phái, mà đến bây giờ còn đang loanh quanh ở cảnh giới Tông Sư?
Nhị Trọng Thiên là một rào cản không biết khi nào sẽ có thể đột phá.
Có thể đạt tới cảnh giới của Tông Sư cũng đã không t( Mà Tả Thanh Phù thôi đã đạt tới cảnh giới Tông Sư Nhị Trọng Thiên.
Nó đạp móng xuống một cái thôi, e rằng cũng đã mất mạng rồi!
Khi không ai do dự, cũng không có ai chần chừ thì ngay lập tức có người đưa tay ra.
Mọi người theo bản năng đều ngoái lại nhìn.
Chính là nữ tu của Mộng Trạch Môn trước đó ở trước mặt, chỉ với trình độ của Thần Hổ Thú Cô gái đứng giữa một nhóm võ giả cao lớn thô kệch, giọng nói trong trẻo như một con chim vàng anh: “Tôi bỏ cuộc, tôi sẽ không.
đánh nhau với con thú lớn của anh đâu!”
Sau khi nữ tu của Mộng Trạch Môn nói xong, cô ta bước ra khỏi sàn đấu.
Có nữ tu của Mộng Trạch Môn dãn đầu, chẳng mấy chốc lại có người giơ tay.
Nói thế nào thì cô ta cũng là con gái, mà mấy nam võ giả đắng sau lại còn chần chừ, đúng là mất mặt.
Nhưng sau khi người tiếp theo giơ tay với biểu cảm từ bỏ.
Tình hình ở đây lập tức giống như một dàn quân bài domino.
Ngay sau đó nổi lên phản ứng dây chuyền.
Nhiều người lần lượt bắt đầu giơ tay tuyên bố mình sẽ bỏ cuộc.
Khi quân bài domino đầu tiên ngã xuống, quân bài domino phía sau cũng sẽ sụp đố.
Cho dù nó được xây dựng đồ sộ như thế nào.
Đều vì cú ngã của quân bài Domino đầu tiên mà ngay lập tức biến thành một đống đổ nát.
Quả nhiên.
Sau một thời gian ngắn, tất cả mọi người trên lôi đài đã lần lượt rời khỏi sàn đấu.
Và kết quả ngoài dự đoán của mọi người.
Ban đầu, những người vây quanh xem đều cảm thấy rằng lời cảnh cáo của Tả Thanh Phùng và uy lực của Thần Hổ Thú thì không một ai sẽ ở lại lôi đài.
Nhưng vào lúc này, ngoài Tả Thanh Phùng ra, vẫn còn một người trên lôi đài.
Lúc này, trên đỉnh La Phù Sơn, phía trên lôi đài.
Hai người đàn ông đứng đối diện nhau trên lôi đài, bên cạnh không có ai.
Vốn là nơi chiến trường của một trăm người giao chiến.
Bây giờ, đã trở thành một cuộc đọ sức đối đầu của hai người!
Ngoại trừ Tả Thanh Phùng, người còn lại…
Chính là Tân Vũ Phong!
Dáng người Tân Vũ Phong cao ngạo mạnh mẽ, giống như một cây giáo dài xuyên thủng bầu trời.
Ngay cả khi anh đang đối mặt với Tả Thanh Phùng, là cao thủ xuất sắc đứng thứ tư trong bảng Thiên Kiêu, bên cạnh đó còn có một Thần Hổ Thú có công lực tương đương với cao thủ Tông Sư Nhị Trọng Thiên.
Trên mặt Tân Vũ Phong cũng không lộ ra một tia sợ hãi nào.
Chỉ có sự bình tĩnh, điềm đạm.
Và tràn đầy tinh thần chiến đấu!
Bình luận facebook