Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1818
Chương 1818
Đương nhiên lúc tỉnh thì ít mà hôn mê thì nhiều.
Nhưng vừa rồi Lâm Kiều Như tỉnh táo, không thì vốn không thể trả lời Tần Vũ Phong được.
Nhưng mà vừa rồi đáp lại đã làm tiêu hao quá nhiều năng lượng của Lâm Kiều Như, cô mê man lần nữa.
Tiểu Quỷ Vương dẫn theo người đi nhanh đuổi theo đội xe của Đường Gia Bảo.
Huyết Liên Tâm ngàn năm vốn hấp dẫn sự chú ý của Quỷ vương Huyền Viêm, ông ta đã phải người điều tra.
Vì thế tìm được tung tích đối phương cũng không phải chuyện gì đó.
Không bao lâu sau, Tiểu Quỷ Vương gặp được đội xe của Đường Gia Bảo.
Tiểu Quỷ Vương dẫn theo mấy người ngăn cản đội xe của Đường Gia Bảo.
Mấy người lái xe ngựa đi đầu nhận ra thân phận của Tiểu Quỷ Vương nên dừng xe lại.
“Bái, bái kiến Tiểu Quỷ Vương…
Đối phương nơm nớp lo sợ tung người xuống ngựa, quỳ gối trước mặt Tiểu Quỷ Vương.
Mà trong lúc đó, Đường Sương và Tần Vũ Phong ở trong xe cảm nhận được xe ngựa bất chợt dừng lại, thi nhau nghi hoặc nhíu mày. Tần Vũ Phong ló người ra khỏi cửa sổ, quả nhiên thấy có người cản xe ngựa.
Đường Sương hơi lo lắng hỏi: “Đại nhân Tu La, bên ngoài sao thế?”
Tần Vũ Phong nhướng mày đáp: “… Không biết, có người cản xe lại.”
Trong lòng Đường Sương hoảng sợ: “Sẽ không phải có người đến cướp báu vật của chúng ta chứ!”
Đường Sương vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào hộp đựng Huyết Liên Tâm, ôm sát vào ngực mình.
Tần Vũ Phong nhìn dáng vẻ lo lắng của Đường Sương, nhịn không được an ủi một câu: “Đừng lo lắng, có tôi ở đây sẽ không sao đâu.”
“Dù sao tôi cũng đã thu tiền của cô.”
Đường Sương mím chặt môi, ban đầu miệng nhỏ hồng nhuận đã bị Đường Sương cắn đến trắng bệch, vô cùng lo lång.
Nhưng mà Tần Vũ Phong đã mở miệng, Đường Sương chỉ đành khẽ gật đầu: “Đại nhân Tu La, vậy thì nhờ anh.”
“Không sao.” Tần Vũ Phong kéo màn cửa sổ ra, nhìn thoảng ra bên ngoài lần nữa: “Tôi đi xuống nhìn thử xem.” Đường Sương sợ hãi gật gật đầu: “Được, vất vả cho Đại nhân Tu La.
Tần Vũ Phong ừ một tiếng, không nói gì nữa, mở cửa xe ngựa mà đi xuống.
Vừa xuống xe, Tần Vũ Phong bị cảnh trước mắt làm hoảng sợ, kinh ngạc nhíu mày.
Tiểu Quỷ Vương đang đứng trước mặt, ngón tay giơ lên nhìn người đánh xe đang quỳ gối trước mặt mình.
“Nghe nói trong đội xe mấy người có một người gọi là người áp tải Tu La, mau gọi anh ta ra đây cho tôi!”
Thân thể người đánh xe run lên một cái.
Nói thật, bây giờ trong toàn bộ đội xe Đường gia bảo, không ai không biết có Đại nhân Tu La.
Hơn nữa bây giờ nhìn dáng vẻ của Tiểu Quỷ Vương đã biết đến không có chuyện tốt, chắc chắn là muốn gây chuyện với đội xe nhà họ Đường bọn họ.
Nghĩ đến đây, trong lòng người đánh xe dâng lên nổi sợ hãi.
Đối phương là Tiểu Quỷ Vương đó.
Tuy nói sức mạnh của Tiểu Quỷ Vương ở trong Ma Môn chỉ là tầm trung.
Nhưng Tiểu Quỷ Vương lại dẫn theo nhiều người như thế, hơn nữa, sau lưng Tiểu Quỷ Vương là Quỷ vương Huyền Viêm.
Đương nhiên lúc tỉnh thì ít mà hôn mê thì nhiều.
Nhưng vừa rồi Lâm Kiều Như tỉnh táo, không thì vốn không thể trả lời Tần Vũ Phong được.
Nhưng mà vừa rồi đáp lại đã làm tiêu hao quá nhiều năng lượng của Lâm Kiều Như, cô mê man lần nữa.
Tiểu Quỷ Vương dẫn theo người đi nhanh đuổi theo đội xe của Đường Gia Bảo.
Huyết Liên Tâm ngàn năm vốn hấp dẫn sự chú ý của Quỷ vương Huyền Viêm, ông ta đã phải người điều tra.
Vì thế tìm được tung tích đối phương cũng không phải chuyện gì đó.
Không bao lâu sau, Tiểu Quỷ Vương gặp được đội xe của Đường Gia Bảo.
Tiểu Quỷ Vương dẫn theo mấy người ngăn cản đội xe của Đường Gia Bảo.
Mấy người lái xe ngựa đi đầu nhận ra thân phận của Tiểu Quỷ Vương nên dừng xe lại.
“Bái, bái kiến Tiểu Quỷ Vương…
Đối phương nơm nớp lo sợ tung người xuống ngựa, quỳ gối trước mặt Tiểu Quỷ Vương.
Mà trong lúc đó, Đường Sương và Tần Vũ Phong ở trong xe cảm nhận được xe ngựa bất chợt dừng lại, thi nhau nghi hoặc nhíu mày. Tần Vũ Phong ló người ra khỏi cửa sổ, quả nhiên thấy có người cản xe ngựa.
Đường Sương hơi lo lắng hỏi: “Đại nhân Tu La, bên ngoài sao thế?”
Tần Vũ Phong nhướng mày đáp: “… Không biết, có người cản xe lại.”
Trong lòng Đường Sương hoảng sợ: “Sẽ không phải có người đến cướp báu vật của chúng ta chứ!”
Đường Sương vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào hộp đựng Huyết Liên Tâm, ôm sát vào ngực mình.
Tần Vũ Phong nhìn dáng vẻ lo lắng của Đường Sương, nhịn không được an ủi một câu: “Đừng lo lắng, có tôi ở đây sẽ không sao đâu.”
“Dù sao tôi cũng đã thu tiền của cô.”
Đường Sương mím chặt môi, ban đầu miệng nhỏ hồng nhuận đã bị Đường Sương cắn đến trắng bệch, vô cùng lo lång.
Nhưng mà Tần Vũ Phong đã mở miệng, Đường Sương chỉ đành khẽ gật đầu: “Đại nhân Tu La, vậy thì nhờ anh.”
“Không sao.” Tần Vũ Phong kéo màn cửa sổ ra, nhìn thoảng ra bên ngoài lần nữa: “Tôi đi xuống nhìn thử xem.” Đường Sương sợ hãi gật gật đầu: “Được, vất vả cho Đại nhân Tu La.
Tần Vũ Phong ừ một tiếng, không nói gì nữa, mở cửa xe ngựa mà đi xuống.
Vừa xuống xe, Tần Vũ Phong bị cảnh trước mắt làm hoảng sợ, kinh ngạc nhíu mày.
Tiểu Quỷ Vương đang đứng trước mặt, ngón tay giơ lên nhìn người đánh xe đang quỳ gối trước mặt mình.
“Nghe nói trong đội xe mấy người có một người gọi là người áp tải Tu La, mau gọi anh ta ra đây cho tôi!”
Thân thể người đánh xe run lên một cái.
Nói thật, bây giờ trong toàn bộ đội xe Đường gia bảo, không ai không biết có Đại nhân Tu La.
Hơn nữa bây giờ nhìn dáng vẻ của Tiểu Quỷ Vương đã biết đến không có chuyện tốt, chắc chắn là muốn gây chuyện với đội xe nhà họ Đường bọn họ.
Nghĩ đến đây, trong lòng người đánh xe dâng lên nổi sợ hãi.
Đối phương là Tiểu Quỷ Vương đó.
Tuy nói sức mạnh của Tiểu Quỷ Vương ở trong Ma Môn chỉ là tầm trung.
Nhưng Tiểu Quỷ Vương lại dẫn theo nhiều người như thế, hơn nữa, sau lưng Tiểu Quỷ Vương là Quỷ vương Huyền Viêm.
Bình luận facebook