Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1931-1940
Chương 1931
“Sao nào? Sợ không nói nên lời rồi?”
Khuôn mặt của Ma Quân Cửu U nở nụ cười đắc ý đến độc ác, vô cùng ngạo mạn nhìn Tu La đang ngã ngồi trước mắt.
“Sao nào, không phải lúc nãy rất đắc ý sao?”
“Nói là phải đánh cho tôi giao Sách Địa Hồn ra mới thôi.” Ma Quân Cửu U nói rồi lại đạp một cú thật mạnh.
Tần Vũ Phong kêu lên một tiếng đau đớn, lại phun một ngụm máu tươi ra.
Chỉ là máu lần này sền sệt hơi đậm, giống như lờ mờ có nội tạng bị vỡ.
Nhưng Tần Vũ Phong như không cảm thấy đau đớn vậy, sắc mặt cũng không thay đổi chút nào.
Chứ đừng nói đến đáp lại lời của Ma Quân Cửu U. Có lẽ Ma Quân Cửu U cũng cảm thấy Tu La không đáp lời không để ý đến như thế này rất nhàm chán, cơn giận trong lòng càng tăng thêm, đang định nhấc chân đạp Tu La thêm một cái.
Đúng lúc này.
Một bóng người bay vọt tới, trực tiếp ngăn trước mặt Tu La.
Là Đường Sương.
Đôi mắt đẹp của Đường Sương rưng rưng nước mắt, thấy Ma Quân Cửu U dừng lại thì trực tiếp quỳ xuống.
“Đại nhân Ma Quân… Đại nhân Ma Quân, ngài tha cho Tu La đi!”
“Ngài mạnh như thế, sao Tu La còn sức mà chống lại chứ? Còn mong Đại nhân Ma Quân tha cho một lần…
Sắc mặt Ma Quân Cửu U cũng ngày ra, sau đó lập tức mở miệng: “Sao tôi lại phải tha cho cậu ta?”
Đường Sương cắn răng, bất chấp nói: “Bẩm báo đại nhân Ma Quân Cửu U, Tu La này vốn là cao thủ bảo vệ Đường Gia Bảo gặp được trên đường, cố ý mời đến để bảo vệ.”
“Nếu không có Tu La, đội xe của Đường Gia Bảo chúng tôi sợ là khó đến được tiệc sinh nhật của Đại nhân Ma Quân, cũng không thể đưa Huyết Liên Tâm ngàn năm đến tay Đại nhân Ma Quân được.
“Không biết Tu La này nghe được chuyện Sách Địa Hồn từ đầu, mất hết lương tâm, dám mạo phạm Đại nhân Ma Quân hết lần này đến lần khác, còn mong Đại nhân Ma Quân nể tình Tu La này một đường bảo vệ Huyết Liên Tâm ngàn năm mà tha cho Tu La một lần..
“Đường Sương nguyện vì Đại nhân Ma Quân làm trâu làm ngựa để bảo đáp!”
Ma Quân Cửu U nghe thấy lời của Đường Sương, có hơi hứng thú ồ lên một tiếng, giơ tay nâng cằm Đường Sương lên.
“Nguyện vì tôi làm trâu làm ngựa?”
Đường Sương đã liên tục chảy mồ hôi lạnh, thậm chí không biết dũng khí của mình ở đâu ra mà ngăn trước người Tu La.
“Vâng… Giọng nói của Đường Sương vẫn bé như muỗi kêu, toàn thân run rẩy, mồ hôi lạnh chảy liên tục.
Khuôn mặt xinh đẹp của Đường Sương đã trắng bệch ra, nhưng vẫn cố gắng duy trì khả năng ngôn ngữ: “Đường Gia Bảo… Đường Gia Bảo nguyện mấy đời ra sức vì Đại nhân Ma Quân, chỉ cần đại nhân Ma Quân Cửu U muốn, Đường Gia Bảo sẽ làm hết khả năng.
Mà lúc này, âm thanh hỗn loạn vang lên dưới đài.
“Có nhầm hay không, bây giờ bảo chủ Đường Gia Bảo lại bảo vệ cho Tu La đó?”
“Đường Sương đây là muốn chết sao?”
“Xong rồi xong rồi, chắc chắn lần này Đại nhân Ma Quân giận lây sang cả Đường Gia Bảo rồi, chậc chậc chậc, tiếc quá, Đường Sương là một cô gái rất xinh đẹp “Ai nói không phải chứ?”
“Có điều thằng nhãi Tu La đó đúng là đồ bỏ đi, một người đàn ông to lớn như thế mà lại để một cô gái ra mặt thay “Đúng là mất hết mặt mũi đàn ông trên thế giới.”
“Ai nói không phải chứ? Đúng là quá mất mặt, trốn sau lưng một cô gái.
Chương 1932
Mà Ma Quân Cửu U nghe thấy lời Đường Sương nói lại ngửa mặt lên trời cười không ngừng.
“Ha ha ha…”
“Hay cho một cái làm trâu làm ngựa, hay cho mấy đời thành tâm cống hiến sức lực!”
Ma Quân Cửu U nói xong thì cúi đầu xuống, nụ cười trên mặt lại chuyển thành mây đen dày đặc.
Ông ta u ám nhìn Đường Sương chăm chăm “Tôi chính là Ma Quân Cửu U, một trong Tam Đại Ma Quân của Ma Môn, một phần ba Ma Môn là lãnh thổ của bổn quân…
“Bổn quân cần một con nhóc như cô cống hiến sức lực sao? Cút cho tôi!” Ma Quân Cửu U nói rồi, ánh mắt lóe lên sự hung ác tàn bạo, sau đó tung cước đá thẳng về phía Đường Sương! Đường Sương run rẩy cả người mới hiểu được mình cũng chỉ là hạng thấp cổ bé họng!
Bố đã chết, nếu không phải vì Huyết Liên Tâm ngàn năm thì lần này có lẽ nhà họ Đường còn chẳng có tư cách bước vào cửa tiệc sinh nhật của Ma Quân Cửu U.
Cô ấy bàn điều kiện với Ma Quân Cửu U, sao Ma Quân
Cửu U có thể đồng ý chứ!
Đường Sương bị dọa đến mức cả người không ngừng run rẩy, nhằm chặt mắt lại, sợ hãi cú đá của Ma Quân Cửu U.
Đường Sương gần như có thể tưởng tượng được nỗi đau đó.
Nhưng mấy giây trôi qua, sự đau đớn kịch liệt đủ khiến xương người vỡ vụn trong tưởng tượng không xuất hiện. Đường Sương vô cùng cẩn thận mở mắt ra.
Chỉ thấy trước mặt mình là một bóng lưng cao gầy.
Cũng không phải là rất cao lớn, nhưng dường như có thể chống đỡ cả một vùng trời vậy, cứ ngăn trước mặt cô ấy như thế.
Không cho phép bất kỳ ai tổn thương đến cô ấy dù chỉ một chút.
Như thể đội trời đạp đất, giống như một ngọn núi, có thể chống lại tất cả hiểm nguy.
Là Đại nhân Tu La…
Đại nhân Tu La cuối cùng cũng đứng dậy.
Mắt Đường Sương lập tức lấp lánh nước mắt, cô ấy biết mà!
Cô ấy biết thực lực của Đại nhân Tu La mạnh mẽ nhường nào, cũng chỉ là trúng một chiêu mà thôi, chắc chắn không thể dễ dàng bị đánh bại như vậy.
Dẫu sao thì lúc trước Đại nhân Tu La cũng có đánh trả lại Ma Quân Cửu U.
Chắc chắn không thể dễ dàng thất bại như thế.
Ban nãy, có lẽ là Đại nhân Tu La trơ mắt nhìn Huyết Liên Tâm ngàn năm bị dùng mất nên mới nản lòng thoái chí.
Nhưng không sao.
Chỉ cần bây giờ Đại nhân Tu La có thể đứng dậy được thì cái gì cũng dễ nói. Huống hồ điều khiển Đường Sương không ngờ nhất là.
Đại nhân Tu La lại một lần nữa lấy tư thế của người bảo vệ để đứng trước mặt cô ấy!
Đường Sương gần như đã nước mắt lưng tròng.
Tần Vũ Phong vừa phục hồi tinh thần đã thấy bóng lưng một người con gái chắn trước mặt mình.
Trong chớp mắt, cảnh tượng trong ký ức chồng lên hình bóng ấy. Nếu ngày hôm ấy không nhờ Lâm Kiều Như cản trước mặt, có lẽ anh đã chết sớm rồi. Vì che chắn cho anh mà sau này Lâm Kiều Như phải chết.
Giây phút Đường Sương chắn trước mặt anh, anh không kìm được nhớ lại bi kịch ngày ấy.
Bây giờ Tần Vũ Phong không đời nào muốn bi kịch đó xảy ra nữa.
Vì vậy anh gần như chẳng do dự đứng phắt dậy che chắn cho Đường Sương, cản đường Ma Quân Cửu U! Anh không cho phép người khác chịu tổn thương vì mình nữa!
Tần Vũ Phong không muốn sau này mỗi ngày mỗi đêm đều nhớ đến một loạt bóng lưng mà đau khổ.
Chương 1933
Nếu không vì bảo vệ Tần Vũ Phong, mẹ anh Thượng Quan Uyển Nhi cũng không bị đè dưới La Phù Sơn, làm linh hồn trận pháp nhiều năm như vậy.
Nếu không vì anh, Kiều Như đã không chết.
Vì anh mà bao nhiêu bi kịch xảy ra.
Bây giờ bất kể thế nào, Tần Vũ Phong đều phải ngăn cán! Ma Quân Cửu U thấy cuối cùng Tần Vũ Phong cũng ra tay, ông ta không khỏi mỉm cười khinh bỉ.
“Sao hả? Không trốn sau lưng đàn bà nữa à?”
Tần Vũ Phong không nói câu nào mà nhìn chằm chằm Ma Quân Cửu U, ánh mắt ấy như thể coi đối phương là người chết.
Ma Quân Cửu U không hiểu vì sao tự dưng bị Tu La nhìn chằm chằm đến nổi lạnh sống lưng.
“Cậu…”
Ma Quân Cửu U định nói gì đó nhưng đã bị Tần Vũ Phong cắt ngang.
“Ông đáng chết.” Tần Vũ Phong lạnh lùng nói.
Ma Quân Cửu U sửng sốt, sau đó giận dữ nói: “Cậu thật sự rất to gan!”
Tần Vũ Phong không nói câu nào, rút kiểm đánh nhau với Ma Quân Cửu U. Đối phương cũng không chịu yếu thế, rút Bích Huyết Bàn Xà Phong ra đánh trả. Bao ánh kiếm lóe lên, từng luồng kiếm khí bay vun vút.
Tình cảnh trở nên vô cùng phấn khích. Mọi người nhìn mà hoa mắt.
Đường Sương đã sớm bị Đường Trưởng lão kéo đi, sợ cuộc chiến nơi này lan đến gần.
Đường Sương không hề chớp mắt, một mực theo dõi cuộc chiến.
Tốt quá rồi.
Chỉ cần Đại nhân Tu La có thể đứng dậy thì chuyện gì cũng tốt.
Đúng lúc này, Đường Trưởng lão đau lòng nói với Đường Sương: “Cô Cả! Hai người họ đánh nhau, cô chen vào làm gì?”
“Nếu không nhờ Đại nhân Tu La kịp thời, e rằng cô đã sớm…”
Đôi mắt đẹp của Đường Sương trở nên quyết đoán, cô ấy nhìn Đường Trưởng lão.
“Đường Trưởng lão, ông cũng biết rằng nếu không có Đại nhân Tu La, Đường Gia Bảo của chúng ta sẽ rơi vào kết cục thế nào nhỉ?”
“Nếu lần này chúng ta không thể đưa Huyết Liên Tâm ngàn năm đến tiệc sinh nhật, e rằng cả Đường Gia Bảo sẽ hủy hoại trong phút chốc!”
“Tu La đã cứu cả Đường Gia Bảo. Đã như vậy rồi, nếu thật sự cần thiết, cho dù phải liều mình đổi mạng, Đường Sương này cũng có thể mà?”
“Cô… Ấy, cô thiệt là!” Đường Trưởng lão lắc đầu, không nói chuyện nữa.
Phải biết rằng năm đó Đường Sương được chọn làm Bảo chủ của Đường Gia Bảo, không phải vì Đường Sương có tấm lòng lương thiện thuần khiết, cực kỳ khác biệt với hầu hết người trong Ma Môn đó sao?
Ban đầu Đường Gia Bảo chỉ là một gia tộc đời đời luyện thuốc, vốn không có lòng tham dự vào chuyện môn phải tranh đấu.
Tiếc rằng sau này Ma Môn và Chính Đạo đánh nhau với quy mô lớn, cố ý phân tranh thiên hạ, cuối cùng bị các môn phái Chính Đạo đánh cho lui về Đại Hạ ở tận cùng phương Bắc.
Xui xẻo làm sao, năm ấy nơi ở của Đường Gia Bảo là địa bàn của Ma Môn. Cứ như vậy, Đường Gia Bảo không cam lòng cũng phải phụ thuộc Ma Môn.
Hơn nữa Đường Gia Bảo luôn là gia tộc luyện thuốc, hiếm khi xuất hiện thiên tài giỏi cả luyện thuốc và võ thuật, phần lớn chỉ có tố chất bình thường, vốn không đủ sức phản kháng.
Chương 1934
Đành phải trở thành lệ thuộc Ma Môn.
Nhưng dù vậy, bảo chủ Đường Gia Bảo ngay lúc đó cũng không bằng lòng cùng một giuộc với Ma Môn làm hại nhân gian.
Chỉ là dặn dò các đệ tử trong bảo giữ vững ý muốn lúc đầu, làm người chí thiện trong sạch. Bảo chủ nhiều lần đảm nhiệm của Đường Gia Bảo, ngoài việc muốn xem tài năng chế thuốc ra, tính cách cũng là điều cực kỳ quan trọng.
Sở dĩ Đường Sương có thể vào lúc tuổi còn trẻ như thế, sức mạnh chỉ vẻn vẹn là tông sư cường giả đã trở thành bảo chủ của Đường Gia Bảo nhất định không phải bởi vì bảo chủ nhiệm kỳ trước chết sớm. Mà là bởi vì tính cách lương thiện thuần khiết nên mới trở thành bảo chủ của Đường Gia Bảo.
Đường trường lão lắc đầu, không biết rốt cuộc nói cái gì, cũng không biết Đường Gia Bảo dùng cách này giúp mọi người làm điều tốt thì khi Ma Môn tiếp tục phát triển, suy cho cùng là đúng hay sai. Nhưng ít ra, ngay cả bản thân Đường trường lão cũng không sẵn lòng thay đổi.
Lúc này, Tần Vũ Phong và Ma Quân Cửu U vẫn đang trong trận chiến như trước. Tần Vũ Phong hít sâu một hơi, rút kiếm ra đâm về phía Ma Quân Cửu U. Thế cục bây giờ rất rõ ràng. Tần Vũ Phong đã bị rơi vào thế yếu rồi. Ma Quân Cửu U dũng mãnh đã chiếm thế mạnh, lộ ra vẻ mặt đắc ý không gì bằng. Đây gọi là người trẻ tuổi của Tu La, trước đây có kiêu ngạo như thế nào thì đã sao chứ?
Mặc dù trước giờ nói đều tên giả, làm người ta không biết tìm thân phận thật của ông ta. Càng không nói đến dùng Sách Địa Hồn đối phó ông ta.
Nhưng không vấn đề gì hết. Cũng không phải là bị thua dưới tay thuộc hạ của mình. Kiêu ngạo thì cũng phải có sức mạnh xứng với cái danh kiêu ngạo đó mới được. Thế mà ngay lúc này, Tu La trước mắt đột nhiên rống giận một tiếng.
Ngay sau đó một tiếng rầm vang lên, dường như có xiềng xích gì đó bị Tu La phá vỡ rồi. Tiếp đó, một chuyện khiến Ma Quân Cửu U hoàn toàn không thể tin được, cũng vô cùng kỳ diệu bắt xảy ra.
Sức mạnh của Tu La ban đầu đã đủ mạnh rồi, đến nỗi làm cho người ta không nhìn thấu được. Ngay cả Ngũ đại Quỷ vương cũng không phải là đối thủ của Tu La. Thế nhưng trước mắt lúc này rất rõ ràng, sức mạnh của Tu La lại lần nữa bắt đầu tăng cấp liên tiếp. Giống như dòng nước chảy không có điểm dừng. Bát môn độn giáp.
Tần Vũ Phong lại sử dụng bí thuật bát môn độn giáp lần nữa, không màng bất kỳ giả nào! Tần Vũ Phong chỉ biết là ít nhất hiện tại, không phải bởi vì mất đi Huyết Liên Tâm nghìn năm mà nản chí ngã lòng. Ngay cả Đường Sương cũng vì anh mà dũng cảm đứng ra, anh càng không thể cứ như vậy mà bại.
Cho dù phải trả cái giá nào đi nữa, Tần Vũ Phong cũng nhất định phải đánh bại Ma Quân Cửu U trước mắt. Anh đã mất đi Huyết Liên Tâm nghìn năm rồi. Càng không thể bỏ lỡ cơ hội đem Sách Địa Hồn đi, cứ như vậy mà vứt bỏ.
Tần Vũ Phong đang nghĩ như vậy, ánh mắt hiện lên vẻ tàn nhẫn. Bát môn độn giáp đang thăng cấp tu vi của Tần Vũ Phong một cách điên cuồng. Gần như trong nháy mắt, những vết thương ấy trên người Tần Vũ Phong liền khép lại, máu bốc hơi lên.
Nội tạng bị thương được bắt môn độn giáp nhanh chóng tự chữa lành, thậm chí mang đến những cơn đau đớn liên tiếp nhau.
Nhưng tất cả những thứ này, Tần Vũ Phong đều lặng lẽ chịu đựng. Phải biết rằng tu vi của Tần Vũ Phong vốn cũng đã đạt tới cảnh giới Tông Sư Ngũ Trọng Thiên rồi. Bây giờ có thêm sức mạnh của bát môn độn giáp thì đúng là như diều gặp gió!
Đối với anh mà nói, muốn đạt đến Tông Sư Cửu Trọng Thiên hoàn toàn không phải việc gì khó khăn.
Rốt cuộc thì lần trước ở La Phù Sơn, tu vi của Tần Vũ Phong đã được bát môn độn giáp, nhất thời thăng cấp đến tông sư Cửu Trọng Thiên.
Thế nhưng lần này, không biết là vì cái gì.
Ở thời điểm bát môn độn giáp vọt tới Tông Sư Bát Trọng Thiên, đột nhiên bỗng trở nên vô cùng khó hiểu.
Dường như có thứ gì đó ở phía trước đang cản trở. Trong lòng Tần Vũ Phong biết rõ là bởi vì lúc này bản thân đang bị thương nặng.
Ngay cả nội tạng cũng bắt đầu chảy máu, bát môn độn giáp có khả năng khiến cho anh khỏi bệnh đã là cực kỳ không dễ dàng.
Càng không nói đến những thứ khác.
Thế nhưng Tần Vũ Phong tuyệt đối không thể từ bỏ, nâng sức mạnh tới tông sư Bát Trọng Thiên rồi mới dừng lại.
Sức mạnh của Ma Quân Cửu U trước mắt không hề yếu.
Hiện tại hẳn đã là tu vi tông sư Bát Trọng Thiên rồi.
Nếu như cứ vậy mà dừng lại thì chỉ sợ vẫn sẽ khó phân thắng thua như trước.
Chương 1935
Tần Vũ Phong phải nhanh chóng giết chết đối phương mới có thể có càng nhiều cơ hội để làm những việc tiếp theo.
Phải biết rằng, thời gian để thu thập chí bảo của Ma tộc chỉ có gần một năm. Đối với Tần Vũ Phong mà nói, cứ lãng phía một giây đều là một sự thiệt hại cho anh. Nghĩ tới đây, Tần Vũ Phong liền nghiến răng: “Phá cho tôi!”
Cùng với tiếng gầm lên giận dữ này, hai mắt của Tần Vũ Phong bỗng chốc biến màu đỏ tươi, sắc mặt anh đồng thời cũng đỏ rực.
Không chỉ có vậy, bởi tiếng gầm thét này mà trên cổ của Tần Vũ Phong nổi dầy gân xanh. Ma Quân Cửu U nhìn thấy bộ dạng này của Tần Vũ Phong cũng bị dọa cho kinh hoảng.
Thậm chí Ma Quân Cửu U nhịn không được mà cau mày lại, trong chốc lát không hiểu được rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra với Tu La.
Nhất là khi nhìn thấy sức mạnh của Tần Vũ Phong trực tiếp tăng vọt, Ma Quân Cửu U không khỏi càng thêm kinh hãi.
Ma Quân Cửu U thật sự không thể ngờ Tu La ở trước mặt lại có thể có được sức mạnh như vậy.
Gần như là cái đáng sợ hủy diệt đất trời. Dần dần đã đến mức có thể sánh bước cùng với ông ta.
Tuy vậy, điều mà Ma Quân Cửu U không ngờ tới được chính là tất cả thậm chí còn lâu mới đến hồi kết. Sức mạnh của Tần Vũ Phong vẫn đang được nâng cao.
Ma Quân Cửu U tính một chút, không khỏi nhìn thấy mà phát hoảng.
Tông Sư Ngũ Trọng Thiên, Lục Trọng Thiên, Thất Trọng Thiên…Bát Trọng Thiên!
Khoảng cách tới Cửu Trọng Thiên đã chỉ còn một bước chân thôi!
Ma Quân Cửu U không nghĩ ra được rốt cuộc Tu La ở trước mắt làm sao có thể thăng cấp lên như vậy.
Mặc dù có thể loáng thoáng suy đoán được do bí thuật hoặc bí pháp nào đó.
Nhưng dù là bí pháp có thể làm được điều này thì cũng đã đủ khiến cho người ta phải giật mình!
Thật là quá mức đáng sợ!
Ma Quân Cửu U thậm chí không khỏi có chút kinh hồn bạt vía, thậm chí còn cảm thấy sợ hãi!
Không sai, chính là sợ hãi!
Ma Quân Cửu U thậm chí không biết bản thân mình đã bao nhiêu năm rồi không trải qua cái cảm giác sợ hãi này.
Thế nhưng người thanh niên ở trước mặt lại khiến cho Ma Quân Cửu U có cảm giác hoảng hốt và sợ hãi.
Ông ta hít một hơi lạnh, hai mắt vẫn gắt gao nhìn chằm chằm vào Tần Vũ Phong như trước
Mắt thấy sắp đạt tới tông sư Cửu Trọng Thiên.
Đó gần như là một sức mạnh mà trời đất không thể dung tha.
Cơn mưa xối xả trên đầu càng lúc càng lớn. Vài tiếng sấm liên tục vang lên.
Ma Quân Cửu U càng thêm kinh hãi trong lòng, thầm nghĩ nhất định không thể để cho thằng nhóc Tu La này tiếp tục đột phá nữa.
Ngộ nhỡ anh đạt tới cảnh giới tông sư Cửu Trọng Thiên, vậy còn không phải là muốn trực tiếp giết chết ông ta hay sao?
Đến lúc đó Ma Quân Cửu U cũng không thể nắm chắc được, thậm chí còn không dám khẳng định rốt cuộc bản thân mình có còn sức mạnh để đánh trả lại hay không!
Ma Quân Cửu U hít một hơi lạnh, không do dự mà lao nhanh như tên bắn hướng về phía Tu La, muốn lợi dụng lúc Tu La dùng bí pháp điên cuồng nâng cao tu vi mà dùng một chiêu đánh chết anh.
Thế nhưng vào giây tiếp theo!
Ầm ầm ầm!
Trên chín tầng trời, một đường sấm sét xẹt qua, Ma
Quân Cửu U thậm chí còn chưa kịp tới gần Tu La. Chỉ nhìn thấy một tia sét cực lớn trực tiếp rơi vào người của Tu La.
Chương 1936
Da đầu của Ma Quân Cửu U tê dại, ông ta vô thức lùi lại phía sau hai bước!
Tia sấm sét này ban nãy mà đánh vào người mình thì không biết có thể giữ nổi mạng sống không!
Thế nhưng ngay sau đó, trong lòng Ma Quân Cửu U liền vui mừng khôn xiết. Bị sét đánh rồi!
Cái thằng nhóc tên Tu La này, còn đường nào để mà sống? Trên đời này lại có chuyện tốt như vậy sao?
Khi đối mặt với đối thủ của mình, ông ta thậm chí còn không phải tự mình thực hiện, ông trời liền tóm gọn cậu ta rồi! Một tia mừng thầm thoáng qua trên khuôn mặt của
Ma Quân Cửu U.
Nhưng giây tiếp theo.
Ánh chớp tiêu tan.
Cơ thể của Tu La vẫn không bị bất kỳ tổn thương nào.
Thậm chí bởi vì tia sấm sét tấn công đó đã trực tiếp khiến cho Tu La hấp thu Cửu thiên lôi điện chi ý!
Căn cơ tu luyện nhất thời đạt tới Tông sư Cửu Trọng Thiên!
Nhưng ngay cả chỉ nhất thời đạt tới Tông sư Cửu Trọng Thiên cũng đã đủ để làm cho tất cả mọi người có mặt ở đó phải kinh ngạc.
“Con mẹ nó, tên này đã làm gì để đạt tới Tông sư Cửu Trọng Thiên?”
“Cái này, cái này, cái này, hóa ra là Tông sư Cửu Trọng Thiên là có thật”
“Cái này cũng quá đáng sợ rồi.”
“Chỉ riêng uy lực thôi cũng đã khiến tôi khó thở rồi!”
“Làm sao chuyện này có thể xảy ra chứ? Tên Tu La này đã sử dụng phương pháp bí mật gì vậy?”
“Không, tôi thật sự không thể tin đây là sự thật …
“Thật khủng khiếp … Tôi sắp không thở được nữa rồi…
“Sức mạnh của Tông sư Cửu Trọng Thiên…
Trong chốc lát.
Ngoại trừ Ma Quân Cửu U thì hầu như không ai có mặt ở đó có thể chống lại được sự áp chế này.
Áp chế của Tông sư Cửu Trọng Thiên.
Hầu như tất cả đều cùng nhau quỳ xuống lạy Tần Vũ Phong.
Đây chính là sự áp chế đến từ huyết mạch.
Sự áp chế giai cấp.
Tất cả những người có mặt ở đó, nhất thời đều không chống cự lại được, họ cúi rạp người dập đầu quỳ lạy.
Vẻ mặt của Tần Vũ Phong vô cùng lạnh lùng, khí thế xung quanh trào dâng như gió nhẹ lướt qua.
Ma Quân Cửu U nhìn Tu La trước mặt, đã kinh hoàng sợ hãi không thôi. Anh lại có thể như vậy đạt được tới cảnh giới của Tông sư Cửu Trọng Thiên.
Điều này thật sự không thể nào tin được! Hơn nữa, không chỉ có vậy.
Thời điểm mà Tu La đạt tới Tông sư Cửu Trọng Thiên. Giữa trời và đất, một cảnh tượng kì lạ đột nhiên xuất hiện.
Cơn mưa vốn dĩ gần như điên cuồng trút xuống không ngừng bỗng nhiên dừng lại.
Võ công gần như ngay lập tức khiến cho màn mưa đang trút cuồn cuộn xuống liền dừng lại như thế này.
Ngay sau đó, mây đen tản ra, một tia nắng vàng xuyên qua những tầng mây, trực tiếp chiếu sáng khắp nơi, chiếu vào người Tu La.
Trong khi đại điện còn chìm trong u tối, anh liền giống như một vị thần thực sự duy nhất trên thế giới này.
Vị thần duy nhất trên thế giới này đang đứng ở đây, ngay vào lúc này.
Toàn thân được mạ một lớp ánh vàng, dưới ánh mặt trời sáng ngời.
Vô cùng chói mắt.
Mọi người không khỏi bàng hoàng trước điều đó.
Trên thế giới này, thật sự có cao thủ Tông sư Cửu Trọng Thiên.
Bọn họ hôm nay lại có thể có diễm phúc được tận mắt chứng kiến.
Thật sự không thể tin được.
Chương 1937
Cần phải biết rằng, một vị cao thủ như vậy, cho dù có ở trong Ma môn, có gần một ngàn năm cũng không xuất hiện.
Nhưng Tu La đang đứng trước mặt đã làm thay đổi tất cả.
Đột nhiên, cảm xúc trong lòng mỗi người trở nên phức tạp không nói nên lời.
Tu La không chỉ đơn thuần là người trong Ma giáo. Nếu từ trước đến nay anh thực sự luyện tập ma đạo thì có lẽ lúc này tất cả mọi người đều sẽ không còn quan tâm đến sắc mặt của Ma Quận Cửu U nữa.
Chắc chắn sẽ quỳ xuống và hô to Ma tôn giáng thế. Nhưng trên thực tế, Tu La lại là song tu thiện ác. Nhìn tình thể hiện tại, Tu La hiển nhiên là thực lực chính đạo, đã đạt tới Tông sư Cửu Trọng Thiên.
Vốn dĩ không thể được coi là người của Ma môn.
Người như vậy không phải là người trong Ma môn, mà là song tu thiện ác, thêm nữa lại càng nghiêng về chính đạo.
Kết quả này khiến mỗi một người trong Ma môn khó lòng có thể hiểu rõ được.
Từ xưa đến nay, chính tà đều không lượng sức.
Hoặc là tà không đàn áp được chính nghĩa, thì là chính nghĩa không thể chiến thắng được tà
Trong những thập kỷ gần đây, vốn dĩ thực lực của cả hai bên đều đã rất cân bằng. Mặc dù phía Ma môn có Tam Đại Ma Quân, nhưng chính đạo bên kia cũng có Ẩn Môn Môn Phái.
Tuy rằng thực lực mỗi người không bằng Ma môn, nhưng suy cho cùng cũng là có nhiều người hơn.
Nhưng bây giờ.
Bây giờ lại xuất hiện một Tu La uy lực hơn người hơn nữa thậm chí còn bị người khác nghi ngờ là người của triều đình.
Tạm thời đã đạt đến cấp độ Tông sư Cửu Trọng Thiên. Sức chiến đấu này thực sự rất kinh người.
Những người khác có mặt tại Ma môn không khỏi kinh hồn bạt vía.
Đột nhiên, tất cả đều lần lượt dập đầu quỳ lạy.
Đây chính là sự áp chế đến từ huyết mạch.
Phàm là Thần minh, loài người đều phải cúi đầu quỳ
Trong chốc lát, cả đại điện lặng ngắt như tờ. Tất cả chìm trong im lặng.
Không một ai dám nói.
Bao gồm cả Ma Quân Cửu U ngay lúc này cũng rơi vào im lặng.
Nhất thời, Ma Quân Cửu U cũng kinh ngạc chẳng thốt nên lời. Nhưng ngay sau đó, Ma Quần Cửu U đã định thần lại và nhìn Tu La với vẻ mặt méo mó.
“Cậu, cậu rốt cuộc là làm sao làm được?”
Nếu như là bí thuật để nâng cao tu vi theo lẽ thông thường, thì trình độ đứng đầu chính là Tông sư Thất Bát
Trọng Thiên!
Ngay cả khi Tông sư Bát Trọng Thiên sử dụng bí pháp để tăng cường sức mạnh thì cũng không thể tiến bộ lên Tông sư Cửu Trọng Thiên được.
Bởi vì Tông sư Cửu Trọng Thiên là bờ bên kia thế gian không thể nào chạm tới, là bờ bên kia không thể nào vượt qua.
Một cấp bậc không thể cách vượt qua.
Cho đến nay, Ma Quân Cửu U thậm chí còn chưa chạm đến ngưỡng cửa đó. Nhưng Tu La lại có thể dễ như trở bàn tay thông qua bí pháp để nâng cao tu vi cho mình. Mặc dù chỉ là tạm thời.
Nhưng Ma Quân Cửu U cũng biết rằng bản thân mình không có cơ hội chiến thắng.
Nhưng Ma Quân Cửu U tuyệt đối không muốn từ bỏ.
Chương 1938
Suy cho cùng sau bao nhiêu năm dốc lòng dự tính lập mưu đã sắp được nếm mùi thành quả của chiến thắng. Ma Quân Cửu U không muốn có bất cứ kẻ nào ngáng đường mình.
Trước đó, tất cả những ai ngáng đường đều sẽ bị Ma Quân Cửu U dọn sạch.
Lần này, Ma Quân Cửu U không muốn để Tu La sống sót rời đi.
Nghĩ đến điều này, Ma Quân Cửu U nghiến răng nghiến lợi hét lên: “Đại pháp Thiên Ma giải thể.”
Nhất thời, tất cả mọi người đều bị làm cho kinh hãi!
Đây chính là bí pháp tối cao của Ma môn!
Đại pháp Thiên Ma giải thể chỉ đơn giản là công pháp đổi máu lấy máu mà thôi! Trong những tình huống bình thường, sẽ không ai sử dụng nó cả. Nhưng bây giờ Ma Quân Cửu U đã sử dụng Đại pháp Thiên Ma giải thể.
Điều này có nghĩa là……
Có nghĩa là Ma Quân Cửu U sẽ không ngần ngại bất chấp tất cả mọi thứ để có thể giết chết được Tu La
Có tiếng nuốt nước miếng, lau mồ hôi lạnh.
“Hay là… chúng ta vẫn là nên đi thôi.”
“Ừ, chúng ta vẫn là nên đi trước.”
“Đây là Đại pháp Thiên Ma giải thể, ngộ nhỡ ảnh hưởng đến chúng ta… chúng ta sẽ chết oan uổng.
“Còn không phải sao?”
“Chạy mau, chạy mau!”
Mọi người xôn xao bàn tán, sau đó liền giống như làn sóng vội vàng rút lui khỏi đại điện.
Phải biết rằng, nếu bị ảnh hưởng bởi phạm vi tấn công của hai người này thì chắc chắn không phải là một trò đùa.
Một người là cao thủ của Tông sư Cửu Trọng Thiên. Một người sử dụng Đại pháp Thiên Ma giải thể cũng chính là cấm thuật cấp cao nhất.
Đại pháp Thiên Ma giải thể.
Một khi bị hai người này tác động đến, đó chẳng còn là chuyện bị thương hay không bị thương.
Chắc chắn sẽ chết
Không ai nghi ngờ điều này cả.
Chỉ cần bị ảnh hưởng đến, sẽ chết không nghi ngờ gì.
Mọi người lần lượt bỏ chạy khỏi đại điện.
Đường Sương ngay từ lúc đầu đã không cam lòng rời đi, đứng trên đài nước mắt lưng tròng nhìn chằm chằm vào bóng dáng Tu La không chịu rời khỏi đó.
Đường Sương đương nhiên biết uy lực mạnh mẽ của Đại pháp Thiên Ma giải thể.
Ngay cả khi Tu La hiện tại đã đạt đến Tông sư Cửu Trọng Thiên, Đường Sương cũng không dám nằm chắc rằng Đại nhân Tu La nhất định sẽ giành được phần thắng.
Đường Sương không muốn nhìn thấy Đại nhân Tu La phải chết.
“Bảo chủ, đừng nhìn nữa, mau đi thôi!”
Trưởng lão vốn đã nóng ruột không biết làm sao mới tốt, kéo lấy Đường Sương chuẩn bị rời đi.
Đường Sương nghiến răng, hai chân như đóng đinh tại chỗ: “Tôi…
Tôi sẽ bảo vệ tốt cho bản thân!”
“Bảo chủ à!” Trưởng lão lo lắng: “Cô là niềm hy vọng của cả Đường Gia Bảo chúng ta. Nếu có chuyện gì xảy ra với cô, cô bảo lão già này làm sao mới được chứ?”
“Nhưng mà, ngài Tu La…
“Chẳng lẽ cô có thể cùng Đại nhân Tu La ra tay chống lại Ma Quân Cửu U hay sao! Bảo chủ à!” Trưởng lão gần như bật khóc nước mắt đầm đìa, liều mạng kéo Đường Sương rời đi.
Đường Sương nghiến răng, cuối cùng cùng đại trưởng lão rời khỏi đại sảnh.
Một đám người nhốn nháo hoảng loạn và không ngừng lo lắng.
Chương 1939
Trong lúc mọi người đang chạy thoát thân, một số người vì hai luồng khí tức này mà sợ hãi đến mức không thể bước đi, kêu rằng chân đã mềm nhũn.
Có người giống như Đường Sảng cũng còn tốt, ít nhất còn có người sẵn sàng lôi đi. Nhưng có một số người lại chẳng có ai thực sự quan tâm đến. Thậm chí còn bị người khác dẫm đạp lên người thi nhau tháo chạy.
Chỉ là trong lúc rút khỏi đã có không ít người phải bỏ mạng lại.
Ở bên ngoài có không ít người không đủ tiêu chuẩn để vào đấu trường.
Trước đây trong điện từng có một phong trào lớn như vậy, và nó đã được chú ý từ lâu.
Bây giờ nhìn thấy mọi người lũ lượt tháo chạy, nhất thời kinh ngạc không thôi
Tất cả đều bắt đầu túm lấy những khuôn mặt quen thuộc của mình và tra hỏi xem bên trong đã xảy ra chuyện gì.
Những người từ bên trong chạy ra cũng kinh hãi không thôi, hoa tay múa chân ra sức diễn tả lại.
“Tông môn… Cửu! Cửu Trọng Thiên! Đại pháp Thiên
Ma giải thể!”
“Chết tiệt, rốt cuộc là đang nói cái gì vậy?” Người bên ngoài nghe không hiểu rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra.
Đường Sương mím môi, mở lời.
“Đại nhân Tu La ở bên trong, thực lực tạm thời đột phá tới Tông môn Cửu Trọng Thiên.
“Ma Quân Cửu U, sử dụng Đại pháp Thiên Ma giải thể.” Lời vừa dứt, tất cả đều kinh hãi Trong thoáng chốc, khung cảnh vốn ồn ào ban đầu bỗng trở nên im lặng như tờ. Tông môn Cửu Trọng Thiên!
Đại pháp Thiên Ma giải thể.
Ở bên trong rốt cuộc đã có trận chiến kinh thiên động địa đến thế nào?
Cuối cùng thì chuyện gì đã xảy ra?
Tu La, đó là ai?
Hết câu hỏi này đến câu hỏi khác không ngừng hiện lên trong đầu mỗi người.
Thấy vậy, Đường Sương nhanh chóng tổ chức lại một chút.
“Mọi người đừng ngần người ra nữa, mau chạy ra xa một chút đi!”
“Khi hai người xuất chiến, e rằng toàn bộ cốc Huyền Sát không phải là nơi an toàn!”
Nghe được lời nói của Đường Sương, tất cả mọi người đều lần lượt bừng tỉnh, liền nói Bảo chủ đã nói rất đúng, sau đó đều bỏ chạy không dám ngoảnh đầu lại.
Có kẻ không tin vào tà muốn tìm vào bên trong để xem, Đường Sương đã ra lệnh cho mọi người trong Đường Gia Bảo thuyết phục anh ta rời đi.
Đồng thời trong lúc đó, hai người trong đại điện đứng đối diện nhau. Sắc mặt của Mà Quân Cửu U vô cùng dữ tợn: “Tu La à Tu La, tôi vẫn là đã đánh giá thấp cậu, thực sự không ngờ đến rằng cậu lại có thể ép buộc tôi làm đến mức này!”
“Nếu biết sớm chuyện như vậy, khi cậu và Đường Sương hợp lại, đáng ra tôi nên phải người đến giết chết cậu!”
Tần Vũ Phong khinh bỉ cười thầm một tiếng: “Ngài có thể thử xem!”
Sắc mặt Ma Quân Cửu U u ám, nhìn chằm chằm vào Tần Vũ Phong: “Gan cậu cũng thật to.”
“Tôi muốn hỏi cậu một câu cuối cùng, rốt cuộc cậu là ai?”
Tần Vũ Phong lại có thể trả lời câu hỏi này của Ma Quân Cửu U sao?
Dù cho giờ phút này chỉ có hai người, Tần Vũ Phong cũng không muốn trả lời.
Lười để ý.
Chương 1940
Đối với một người hấp hối sắp chết, biết thân phận của anh hay không biết, thì còn làm được gì?
Trừ khi Tần Vũ Phong đột nhiên rủ lòng từ bi, bằng không thì anh thật sự không muốn nói cho Ma Quân Cửu U biết thân phận của mình.
Ngay cả sức lực để nói ra cũng không đáng.
“Bớt nói nhảm lại đi.”
Ánh mắt Tần Vũ Phong lạnh lùng, giống như hai lưỡi dao mỏng, tựa như một giây sau là có thể phanh thấy xé xác Ma Quân Cửu U.
Ma Quân Cửu U bị ánh mắt này nhìn chằm chằm vào đột nhiên toàn thân run lên. Tu La lúc này giống như một con sói hoang cực kỳ hung dữ.
Có thể xé nát kẻ thù đang còn sống sở sở ở đối diện mình!
Mặc dù ông ta là Ma Quân Cửu U, ông ta là sự tồn tại tối cao giữa Ma Môn, là sự tồn tại giữa Ma Môn mà không ai có thể sánh bằng được, cho dù ông ta đã thần kinh bách chiến, mặc dù ông ta đã trải qua nhiều trận đẫm máu vô số lần…
Nhưng dưới con mắt của Tu La, trong tiềm thức của Ma Quân Cửu U vẫn còn cảm thấy khiếp sợ.
Dù sao bất kể nói như thế nào đi nữa, Tần Vũ Phong vẫn là sự tồn tại tối cao thực sự trong võ thuật Đại Hạ. Cho dù là ở trong thế tục, hay là ở trong Ẩn Môn Môn Phái.
Đến nỗi không ai có thể chi phối được.
Suy cho cùng thì đây là thần bảo vệ của Đại Hạ, Chiến thần Thiên Vũ. Gần một ngàn năm trôi qua, đã nhiều năm như vậy, là người duy nhất còn sống mới ngoài hai mươi tuổi đã được phong thần.
Ma Quân Cửu U không biết tất cả những chuyện này, nhưng cũng không tránh khỏi việc bị dọa đến kinh sợ trước khí thế khiếp người của Tần Vũ Phong.
Vẻ mặt Tần Vũ Phong lạnh lùng, phảng phất có chút kiêu ngạo, ánh mắt vô cùng dữ tợn, bất cứ lúc nào cũng có ý định xé xác kẻ thù đứng đối diện.
Ngay sau đó, Tần Vũ Phong cũng không do dự nữa, cầm Hiên Viên Kiếm trong tay, lao thẳng tới Ma Quân Cửu U.
Trong tầm mắt, mũi kiếm của Hiên Viên Kiểm không ngừng phóng to rồi lại phóng to nữa.
Ma Quân Cửu U nuốt nước miếng ừng ực, rõ ràng cây kiếm đó chẳng qua chỉ là một thanh kiếm sắt bình thường không có gì lạ.
Tại sao lại có sức mạnh to lớn như vậy?
Đây là câu hỏi thứ hai mà Ma Quân Cửu U không thể nghĩ ra trên người Tu La.
Ma Quân Cửu U hít một hơi lạnh thật sâu, sau đó cả người nhanh chóng cúi xuống, khó khăn lắm mới né qua cú đánh của Tần Vũ Phong.
Ngay sau đó, Ma Quân Cửu U thuận thế nằm xuống đất lần một vòng, toàn thân lại nảy lên.
Ma Quân Cửu U cuối cùng cũng nhận ra rằng trong trận chiến với Tu La, ông ta không được phân tâm.
Một lần mất tập trung, thiệt hại không chỉ là một cơ hội. Còn có khả năng đó là tính mạng của mình.
Ma Quân Cửu U dùng lưỡi chạm vào vòm miệng của mình để nín thở tập trung suy nghĩ, không bao giờ dám có một chút sơ suất.
Mười lăm phút sau, Ma Quân Cửu U được bao phủ trong một luồng ma khí cực mạnh, cơ thể của ông ta phát ra một thứ ánh sáng yếu ớt.
Hộ Thể Ma Cương.
Tần Vũ Phong cũng không phải là khinh thường Hộ Thế Ma Cương của Ma Quân Cửu U, dù sao bất kể nói thế nào đi nữa, Ma Quân Cửu U cũng là cao thủ bậc thầy mà mọi người coi trọng.
Nếu đã như vậy, Hộ Thể Ma Cương của Ma Quân Cửu U như thế, chắc chắn ít nhiều gì cũng có chút hiệu quả.
Tần Vũ Phong không dám chắc chắn rằng nếu mình tùy tiện tấn công sẽ có thể giống như bị người khác tấn công bản thân mình vậy, hoặc là lúc trước tâm tính không ổn định, sẽ bị Hộ Thể Ma Cương bắn thẳng ra.
Tần Vũ Phong khẽ nhíu mày.
Không phải là không có cách để giải quyết Ma Quân Cửu U.
“Sao nào? Sợ không nói nên lời rồi?”
Khuôn mặt của Ma Quân Cửu U nở nụ cười đắc ý đến độc ác, vô cùng ngạo mạn nhìn Tu La đang ngã ngồi trước mắt.
“Sao nào, không phải lúc nãy rất đắc ý sao?”
“Nói là phải đánh cho tôi giao Sách Địa Hồn ra mới thôi.” Ma Quân Cửu U nói rồi lại đạp một cú thật mạnh.
Tần Vũ Phong kêu lên một tiếng đau đớn, lại phun một ngụm máu tươi ra.
Chỉ là máu lần này sền sệt hơi đậm, giống như lờ mờ có nội tạng bị vỡ.
Nhưng Tần Vũ Phong như không cảm thấy đau đớn vậy, sắc mặt cũng không thay đổi chút nào.
Chứ đừng nói đến đáp lại lời của Ma Quân Cửu U. Có lẽ Ma Quân Cửu U cũng cảm thấy Tu La không đáp lời không để ý đến như thế này rất nhàm chán, cơn giận trong lòng càng tăng thêm, đang định nhấc chân đạp Tu La thêm một cái.
Đúng lúc này.
Một bóng người bay vọt tới, trực tiếp ngăn trước mặt Tu La.
Là Đường Sương.
Đôi mắt đẹp của Đường Sương rưng rưng nước mắt, thấy Ma Quân Cửu U dừng lại thì trực tiếp quỳ xuống.
“Đại nhân Ma Quân… Đại nhân Ma Quân, ngài tha cho Tu La đi!”
“Ngài mạnh như thế, sao Tu La còn sức mà chống lại chứ? Còn mong Đại nhân Ma Quân tha cho một lần…
Sắc mặt Ma Quân Cửu U cũng ngày ra, sau đó lập tức mở miệng: “Sao tôi lại phải tha cho cậu ta?”
Đường Sương cắn răng, bất chấp nói: “Bẩm báo đại nhân Ma Quân Cửu U, Tu La này vốn là cao thủ bảo vệ Đường Gia Bảo gặp được trên đường, cố ý mời đến để bảo vệ.”
“Nếu không có Tu La, đội xe của Đường Gia Bảo chúng tôi sợ là khó đến được tiệc sinh nhật của Đại nhân Ma Quân, cũng không thể đưa Huyết Liên Tâm ngàn năm đến tay Đại nhân Ma Quân được.
“Không biết Tu La này nghe được chuyện Sách Địa Hồn từ đầu, mất hết lương tâm, dám mạo phạm Đại nhân Ma Quân hết lần này đến lần khác, còn mong Đại nhân Ma Quân nể tình Tu La này một đường bảo vệ Huyết Liên Tâm ngàn năm mà tha cho Tu La một lần..
“Đường Sương nguyện vì Đại nhân Ma Quân làm trâu làm ngựa để bảo đáp!”
Ma Quân Cửu U nghe thấy lời của Đường Sương, có hơi hứng thú ồ lên một tiếng, giơ tay nâng cằm Đường Sương lên.
“Nguyện vì tôi làm trâu làm ngựa?”
Đường Sương đã liên tục chảy mồ hôi lạnh, thậm chí không biết dũng khí của mình ở đâu ra mà ngăn trước người Tu La.
“Vâng… Giọng nói của Đường Sương vẫn bé như muỗi kêu, toàn thân run rẩy, mồ hôi lạnh chảy liên tục.
Khuôn mặt xinh đẹp của Đường Sương đã trắng bệch ra, nhưng vẫn cố gắng duy trì khả năng ngôn ngữ: “Đường Gia Bảo… Đường Gia Bảo nguyện mấy đời ra sức vì Đại nhân Ma Quân, chỉ cần đại nhân Ma Quân Cửu U muốn, Đường Gia Bảo sẽ làm hết khả năng.
Mà lúc này, âm thanh hỗn loạn vang lên dưới đài.
“Có nhầm hay không, bây giờ bảo chủ Đường Gia Bảo lại bảo vệ cho Tu La đó?”
“Đường Sương đây là muốn chết sao?”
“Xong rồi xong rồi, chắc chắn lần này Đại nhân Ma Quân giận lây sang cả Đường Gia Bảo rồi, chậc chậc chậc, tiếc quá, Đường Sương là một cô gái rất xinh đẹp “Ai nói không phải chứ?”
“Có điều thằng nhãi Tu La đó đúng là đồ bỏ đi, một người đàn ông to lớn như thế mà lại để một cô gái ra mặt thay “Đúng là mất hết mặt mũi đàn ông trên thế giới.”
“Ai nói không phải chứ? Đúng là quá mất mặt, trốn sau lưng một cô gái.
Chương 1932
Mà Ma Quân Cửu U nghe thấy lời Đường Sương nói lại ngửa mặt lên trời cười không ngừng.
“Ha ha ha…”
“Hay cho một cái làm trâu làm ngựa, hay cho mấy đời thành tâm cống hiến sức lực!”
Ma Quân Cửu U nói xong thì cúi đầu xuống, nụ cười trên mặt lại chuyển thành mây đen dày đặc.
Ông ta u ám nhìn Đường Sương chăm chăm “Tôi chính là Ma Quân Cửu U, một trong Tam Đại Ma Quân của Ma Môn, một phần ba Ma Môn là lãnh thổ của bổn quân…
“Bổn quân cần một con nhóc như cô cống hiến sức lực sao? Cút cho tôi!” Ma Quân Cửu U nói rồi, ánh mắt lóe lên sự hung ác tàn bạo, sau đó tung cước đá thẳng về phía Đường Sương! Đường Sương run rẩy cả người mới hiểu được mình cũng chỉ là hạng thấp cổ bé họng!
Bố đã chết, nếu không phải vì Huyết Liên Tâm ngàn năm thì lần này có lẽ nhà họ Đường còn chẳng có tư cách bước vào cửa tiệc sinh nhật của Ma Quân Cửu U.
Cô ấy bàn điều kiện với Ma Quân Cửu U, sao Ma Quân
Cửu U có thể đồng ý chứ!
Đường Sương bị dọa đến mức cả người không ngừng run rẩy, nhằm chặt mắt lại, sợ hãi cú đá của Ma Quân Cửu U.
Đường Sương gần như có thể tưởng tượng được nỗi đau đó.
Nhưng mấy giây trôi qua, sự đau đớn kịch liệt đủ khiến xương người vỡ vụn trong tưởng tượng không xuất hiện. Đường Sương vô cùng cẩn thận mở mắt ra.
Chỉ thấy trước mặt mình là một bóng lưng cao gầy.
Cũng không phải là rất cao lớn, nhưng dường như có thể chống đỡ cả một vùng trời vậy, cứ ngăn trước mặt cô ấy như thế.
Không cho phép bất kỳ ai tổn thương đến cô ấy dù chỉ một chút.
Như thể đội trời đạp đất, giống như một ngọn núi, có thể chống lại tất cả hiểm nguy.
Là Đại nhân Tu La…
Đại nhân Tu La cuối cùng cũng đứng dậy.
Mắt Đường Sương lập tức lấp lánh nước mắt, cô ấy biết mà!
Cô ấy biết thực lực của Đại nhân Tu La mạnh mẽ nhường nào, cũng chỉ là trúng một chiêu mà thôi, chắc chắn không thể dễ dàng bị đánh bại như vậy.
Dẫu sao thì lúc trước Đại nhân Tu La cũng có đánh trả lại Ma Quân Cửu U.
Chắc chắn không thể dễ dàng thất bại như thế.
Ban nãy, có lẽ là Đại nhân Tu La trơ mắt nhìn Huyết Liên Tâm ngàn năm bị dùng mất nên mới nản lòng thoái chí.
Nhưng không sao.
Chỉ cần bây giờ Đại nhân Tu La có thể đứng dậy được thì cái gì cũng dễ nói. Huống hồ điều khiển Đường Sương không ngờ nhất là.
Đại nhân Tu La lại một lần nữa lấy tư thế của người bảo vệ để đứng trước mặt cô ấy!
Đường Sương gần như đã nước mắt lưng tròng.
Tần Vũ Phong vừa phục hồi tinh thần đã thấy bóng lưng một người con gái chắn trước mặt mình.
Trong chớp mắt, cảnh tượng trong ký ức chồng lên hình bóng ấy. Nếu ngày hôm ấy không nhờ Lâm Kiều Như cản trước mặt, có lẽ anh đã chết sớm rồi. Vì che chắn cho anh mà sau này Lâm Kiều Như phải chết.
Giây phút Đường Sương chắn trước mặt anh, anh không kìm được nhớ lại bi kịch ngày ấy.
Bây giờ Tần Vũ Phong không đời nào muốn bi kịch đó xảy ra nữa.
Vì vậy anh gần như chẳng do dự đứng phắt dậy che chắn cho Đường Sương, cản đường Ma Quân Cửu U! Anh không cho phép người khác chịu tổn thương vì mình nữa!
Tần Vũ Phong không muốn sau này mỗi ngày mỗi đêm đều nhớ đến một loạt bóng lưng mà đau khổ.
Chương 1933
Nếu không vì bảo vệ Tần Vũ Phong, mẹ anh Thượng Quan Uyển Nhi cũng không bị đè dưới La Phù Sơn, làm linh hồn trận pháp nhiều năm như vậy.
Nếu không vì anh, Kiều Như đã không chết.
Vì anh mà bao nhiêu bi kịch xảy ra.
Bây giờ bất kể thế nào, Tần Vũ Phong đều phải ngăn cán! Ma Quân Cửu U thấy cuối cùng Tần Vũ Phong cũng ra tay, ông ta không khỏi mỉm cười khinh bỉ.
“Sao hả? Không trốn sau lưng đàn bà nữa à?”
Tần Vũ Phong không nói câu nào mà nhìn chằm chằm Ma Quân Cửu U, ánh mắt ấy như thể coi đối phương là người chết.
Ma Quân Cửu U không hiểu vì sao tự dưng bị Tu La nhìn chằm chằm đến nổi lạnh sống lưng.
“Cậu…”
Ma Quân Cửu U định nói gì đó nhưng đã bị Tần Vũ Phong cắt ngang.
“Ông đáng chết.” Tần Vũ Phong lạnh lùng nói.
Ma Quân Cửu U sửng sốt, sau đó giận dữ nói: “Cậu thật sự rất to gan!”
Tần Vũ Phong không nói câu nào, rút kiểm đánh nhau với Ma Quân Cửu U. Đối phương cũng không chịu yếu thế, rút Bích Huyết Bàn Xà Phong ra đánh trả. Bao ánh kiếm lóe lên, từng luồng kiếm khí bay vun vút.
Tình cảnh trở nên vô cùng phấn khích. Mọi người nhìn mà hoa mắt.
Đường Sương đã sớm bị Đường Trưởng lão kéo đi, sợ cuộc chiến nơi này lan đến gần.
Đường Sương không hề chớp mắt, một mực theo dõi cuộc chiến.
Tốt quá rồi.
Chỉ cần Đại nhân Tu La có thể đứng dậy thì chuyện gì cũng tốt.
Đúng lúc này, Đường Trưởng lão đau lòng nói với Đường Sương: “Cô Cả! Hai người họ đánh nhau, cô chen vào làm gì?”
“Nếu không nhờ Đại nhân Tu La kịp thời, e rằng cô đã sớm…”
Đôi mắt đẹp của Đường Sương trở nên quyết đoán, cô ấy nhìn Đường Trưởng lão.
“Đường Trưởng lão, ông cũng biết rằng nếu không có Đại nhân Tu La, Đường Gia Bảo của chúng ta sẽ rơi vào kết cục thế nào nhỉ?”
“Nếu lần này chúng ta không thể đưa Huyết Liên Tâm ngàn năm đến tiệc sinh nhật, e rằng cả Đường Gia Bảo sẽ hủy hoại trong phút chốc!”
“Tu La đã cứu cả Đường Gia Bảo. Đã như vậy rồi, nếu thật sự cần thiết, cho dù phải liều mình đổi mạng, Đường Sương này cũng có thể mà?”
“Cô… Ấy, cô thiệt là!” Đường Trưởng lão lắc đầu, không nói chuyện nữa.
Phải biết rằng năm đó Đường Sương được chọn làm Bảo chủ của Đường Gia Bảo, không phải vì Đường Sương có tấm lòng lương thiện thuần khiết, cực kỳ khác biệt với hầu hết người trong Ma Môn đó sao?
Ban đầu Đường Gia Bảo chỉ là một gia tộc đời đời luyện thuốc, vốn không có lòng tham dự vào chuyện môn phải tranh đấu.
Tiếc rằng sau này Ma Môn và Chính Đạo đánh nhau với quy mô lớn, cố ý phân tranh thiên hạ, cuối cùng bị các môn phái Chính Đạo đánh cho lui về Đại Hạ ở tận cùng phương Bắc.
Xui xẻo làm sao, năm ấy nơi ở của Đường Gia Bảo là địa bàn của Ma Môn. Cứ như vậy, Đường Gia Bảo không cam lòng cũng phải phụ thuộc Ma Môn.
Hơn nữa Đường Gia Bảo luôn là gia tộc luyện thuốc, hiếm khi xuất hiện thiên tài giỏi cả luyện thuốc và võ thuật, phần lớn chỉ có tố chất bình thường, vốn không đủ sức phản kháng.
Chương 1934
Đành phải trở thành lệ thuộc Ma Môn.
Nhưng dù vậy, bảo chủ Đường Gia Bảo ngay lúc đó cũng không bằng lòng cùng một giuộc với Ma Môn làm hại nhân gian.
Chỉ là dặn dò các đệ tử trong bảo giữ vững ý muốn lúc đầu, làm người chí thiện trong sạch. Bảo chủ nhiều lần đảm nhiệm của Đường Gia Bảo, ngoài việc muốn xem tài năng chế thuốc ra, tính cách cũng là điều cực kỳ quan trọng.
Sở dĩ Đường Sương có thể vào lúc tuổi còn trẻ như thế, sức mạnh chỉ vẻn vẹn là tông sư cường giả đã trở thành bảo chủ của Đường Gia Bảo nhất định không phải bởi vì bảo chủ nhiệm kỳ trước chết sớm. Mà là bởi vì tính cách lương thiện thuần khiết nên mới trở thành bảo chủ của Đường Gia Bảo.
Đường trường lão lắc đầu, không biết rốt cuộc nói cái gì, cũng không biết Đường Gia Bảo dùng cách này giúp mọi người làm điều tốt thì khi Ma Môn tiếp tục phát triển, suy cho cùng là đúng hay sai. Nhưng ít ra, ngay cả bản thân Đường trường lão cũng không sẵn lòng thay đổi.
Lúc này, Tần Vũ Phong và Ma Quân Cửu U vẫn đang trong trận chiến như trước. Tần Vũ Phong hít sâu một hơi, rút kiếm ra đâm về phía Ma Quân Cửu U. Thế cục bây giờ rất rõ ràng. Tần Vũ Phong đã bị rơi vào thế yếu rồi. Ma Quân Cửu U dũng mãnh đã chiếm thế mạnh, lộ ra vẻ mặt đắc ý không gì bằng. Đây gọi là người trẻ tuổi của Tu La, trước đây có kiêu ngạo như thế nào thì đã sao chứ?
Mặc dù trước giờ nói đều tên giả, làm người ta không biết tìm thân phận thật của ông ta. Càng không nói đến dùng Sách Địa Hồn đối phó ông ta.
Nhưng không vấn đề gì hết. Cũng không phải là bị thua dưới tay thuộc hạ của mình. Kiêu ngạo thì cũng phải có sức mạnh xứng với cái danh kiêu ngạo đó mới được. Thế mà ngay lúc này, Tu La trước mắt đột nhiên rống giận một tiếng.
Ngay sau đó một tiếng rầm vang lên, dường như có xiềng xích gì đó bị Tu La phá vỡ rồi. Tiếp đó, một chuyện khiến Ma Quân Cửu U hoàn toàn không thể tin được, cũng vô cùng kỳ diệu bắt xảy ra.
Sức mạnh của Tu La ban đầu đã đủ mạnh rồi, đến nỗi làm cho người ta không nhìn thấu được. Ngay cả Ngũ đại Quỷ vương cũng không phải là đối thủ của Tu La. Thế nhưng trước mắt lúc này rất rõ ràng, sức mạnh của Tu La lại lần nữa bắt đầu tăng cấp liên tiếp. Giống như dòng nước chảy không có điểm dừng. Bát môn độn giáp.
Tần Vũ Phong lại sử dụng bí thuật bát môn độn giáp lần nữa, không màng bất kỳ giả nào! Tần Vũ Phong chỉ biết là ít nhất hiện tại, không phải bởi vì mất đi Huyết Liên Tâm nghìn năm mà nản chí ngã lòng. Ngay cả Đường Sương cũng vì anh mà dũng cảm đứng ra, anh càng không thể cứ như vậy mà bại.
Cho dù phải trả cái giá nào đi nữa, Tần Vũ Phong cũng nhất định phải đánh bại Ma Quân Cửu U trước mắt. Anh đã mất đi Huyết Liên Tâm nghìn năm rồi. Càng không thể bỏ lỡ cơ hội đem Sách Địa Hồn đi, cứ như vậy mà vứt bỏ.
Tần Vũ Phong đang nghĩ như vậy, ánh mắt hiện lên vẻ tàn nhẫn. Bát môn độn giáp đang thăng cấp tu vi của Tần Vũ Phong một cách điên cuồng. Gần như trong nháy mắt, những vết thương ấy trên người Tần Vũ Phong liền khép lại, máu bốc hơi lên.
Nội tạng bị thương được bắt môn độn giáp nhanh chóng tự chữa lành, thậm chí mang đến những cơn đau đớn liên tiếp nhau.
Nhưng tất cả những thứ này, Tần Vũ Phong đều lặng lẽ chịu đựng. Phải biết rằng tu vi của Tần Vũ Phong vốn cũng đã đạt tới cảnh giới Tông Sư Ngũ Trọng Thiên rồi. Bây giờ có thêm sức mạnh của bát môn độn giáp thì đúng là như diều gặp gió!
Đối với anh mà nói, muốn đạt đến Tông Sư Cửu Trọng Thiên hoàn toàn không phải việc gì khó khăn.
Rốt cuộc thì lần trước ở La Phù Sơn, tu vi của Tần Vũ Phong đã được bát môn độn giáp, nhất thời thăng cấp đến tông sư Cửu Trọng Thiên.
Thế nhưng lần này, không biết là vì cái gì.
Ở thời điểm bát môn độn giáp vọt tới Tông Sư Bát Trọng Thiên, đột nhiên bỗng trở nên vô cùng khó hiểu.
Dường như có thứ gì đó ở phía trước đang cản trở. Trong lòng Tần Vũ Phong biết rõ là bởi vì lúc này bản thân đang bị thương nặng.
Ngay cả nội tạng cũng bắt đầu chảy máu, bát môn độn giáp có khả năng khiến cho anh khỏi bệnh đã là cực kỳ không dễ dàng.
Càng không nói đến những thứ khác.
Thế nhưng Tần Vũ Phong tuyệt đối không thể từ bỏ, nâng sức mạnh tới tông sư Bát Trọng Thiên rồi mới dừng lại.
Sức mạnh của Ma Quân Cửu U trước mắt không hề yếu.
Hiện tại hẳn đã là tu vi tông sư Bát Trọng Thiên rồi.
Nếu như cứ vậy mà dừng lại thì chỉ sợ vẫn sẽ khó phân thắng thua như trước.
Chương 1935
Tần Vũ Phong phải nhanh chóng giết chết đối phương mới có thể có càng nhiều cơ hội để làm những việc tiếp theo.
Phải biết rằng, thời gian để thu thập chí bảo của Ma tộc chỉ có gần một năm. Đối với Tần Vũ Phong mà nói, cứ lãng phía một giây đều là một sự thiệt hại cho anh. Nghĩ tới đây, Tần Vũ Phong liền nghiến răng: “Phá cho tôi!”
Cùng với tiếng gầm lên giận dữ này, hai mắt của Tần Vũ Phong bỗng chốc biến màu đỏ tươi, sắc mặt anh đồng thời cũng đỏ rực.
Không chỉ có vậy, bởi tiếng gầm thét này mà trên cổ của Tần Vũ Phong nổi dầy gân xanh. Ma Quân Cửu U nhìn thấy bộ dạng này của Tần Vũ Phong cũng bị dọa cho kinh hoảng.
Thậm chí Ma Quân Cửu U nhịn không được mà cau mày lại, trong chốc lát không hiểu được rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra với Tu La.
Nhất là khi nhìn thấy sức mạnh của Tần Vũ Phong trực tiếp tăng vọt, Ma Quân Cửu U không khỏi càng thêm kinh hãi.
Ma Quân Cửu U thật sự không thể ngờ Tu La ở trước mặt lại có thể có được sức mạnh như vậy.
Gần như là cái đáng sợ hủy diệt đất trời. Dần dần đã đến mức có thể sánh bước cùng với ông ta.
Tuy vậy, điều mà Ma Quân Cửu U không ngờ tới được chính là tất cả thậm chí còn lâu mới đến hồi kết. Sức mạnh của Tần Vũ Phong vẫn đang được nâng cao.
Ma Quân Cửu U tính một chút, không khỏi nhìn thấy mà phát hoảng.
Tông Sư Ngũ Trọng Thiên, Lục Trọng Thiên, Thất Trọng Thiên…Bát Trọng Thiên!
Khoảng cách tới Cửu Trọng Thiên đã chỉ còn một bước chân thôi!
Ma Quân Cửu U không nghĩ ra được rốt cuộc Tu La ở trước mắt làm sao có thể thăng cấp lên như vậy.
Mặc dù có thể loáng thoáng suy đoán được do bí thuật hoặc bí pháp nào đó.
Nhưng dù là bí pháp có thể làm được điều này thì cũng đã đủ khiến cho người ta phải giật mình!
Thật là quá mức đáng sợ!
Ma Quân Cửu U thậm chí không khỏi có chút kinh hồn bạt vía, thậm chí còn cảm thấy sợ hãi!
Không sai, chính là sợ hãi!
Ma Quân Cửu U thậm chí không biết bản thân mình đã bao nhiêu năm rồi không trải qua cái cảm giác sợ hãi này.
Thế nhưng người thanh niên ở trước mặt lại khiến cho Ma Quân Cửu U có cảm giác hoảng hốt và sợ hãi.
Ông ta hít một hơi lạnh, hai mắt vẫn gắt gao nhìn chằm chằm vào Tần Vũ Phong như trước
Mắt thấy sắp đạt tới tông sư Cửu Trọng Thiên.
Đó gần như là một sức mạnh mà trời đất không thể dung tha.
Cơn mưa xối xả trên đầu càng lúc càng lớn. Vài tiếng sấm liên tục vang lên.
Ma Quân Cửu U càng thêm kinh hãi trong lòng, thầm nghĩ nhất định không thể để cho thằng nhóc Tu La này tiếp tục đột phá nữa.
Ngộ nhỡ anh đạt tới cảnh giới tông sư Cửu Trọng Thiên, vậy còn không phải là muốn trực tiếp giết chết ông ta hay sao?
Đến lúc đó Ma Quân Cửu U cũng không thể nắm chắc được, thậm chí còn không dám khẳng định rốt cuộc bản thân mình có còn sức mạnh để đánh trả lại hay không!
Ma Quân Cửu U hít một hơi lạnh, không do dự mà lao nhanh như tên bắn hướng về phía Tu La, muốn lợi dụng lúc Tu La dùng bí pháp điên cuồng nâng cao tu vi mà dùng một chiêu đánh chết anh.
Thế nhưng vào giây tiếp theo!
Ầm ầm ầm!
Trên chín tầng trời, một đường sấm sét xẹt qua, Ma
Quân Cửu U thậm chí còn chưa kịp tới gần Tu La. Chỉ nhìn thấy một tia sét cực lớn trực tiếp rơi vào người của Tu La.
Chương 1936
Da đầu của Ma Quân Cửu U tê dại, ông ta vô thức lùi lại phía sau hai bước!
Tia sấm sét này ban nãy mà đánh vào người mình thì không biết có thể giữ nổi mạng sống không!
Thế nhưng ngay sau đó, trong lòng Ma Quân Cửu U liền vui mừng khôn xiết. Bị sét đánh rồi!
Cái thằng nhóc tên Tu La này, còn đường nào để mà sống? Trên đời này lại có chuyện tốt như vậy sao?
Khi đối mặt với đối thủ của mình, ông ta thậm chí còn không phải tự mình thực hiện, ông trời liền tóm gọn cậu ta rồi! Một tia mừng thầm thoáng qua trên khuôn mặt của
Ma Quân Cửu U.
Nhưng giây tiếp theo.
Ánh chớp tiêu tan.
Cơ thể của Tu La vẫn không bị bất kỳ tổn thương nào.
Thậm chí bởi vì tia sấm sét tấn công đó đã trực tiếp khiến cho Tu La hấp thu Cửu thiên lôi điện chi ý!
Căn cơ tu luyện nhất thời đạt tới Tông sư Cửu Trọng Thiên!
Nhưng ngay cả chỉ nhất thời đạt tới Tông sư Cửu Trọng Thiên cũng đã đủ để làm cho tất cả mọi người có mặt ở đó phải kinh ngạc.
“Con mẹ nó, tên này đã làm gì để đạt tới Tông sư Cửu Trọng Thiên?”
“Cái này, cái này, cái này, hóa ra là Tông sư Cửu Trọng Thiên là có thật”
“Cái này cũng quá đáng sợ rồi.”
“Chỉ riêng uy lực thôi cũng đã khiến tôi khó thở rồi!”
“Làm sao chuyện này có thể xảy ra chứ? Tên Tu La này đã sử dụng phương pháp bí mật gì vậy?”
“Không, tôi thật sự không thể tin đây là sự thật …
“Thật khủng khiếp … Tôi sắp không thở được nữa rồi…
“Sức mạnh của Tông sư Cửu Trọng Thiên…
Trong chốc lát.
Ngoại trừ Ma Quân Cửu U thì hầu như không ai có mặt ở đó có thể chống lại được sự áp chế này.
Áp chế của Tông sư Cửu Trọng Thiên.
Hầu như tất cả đều cùng nhau quỳ xuống lạy Tần Vũ Phong.
Đây chính là sự áp chế đến từ huyết mạch.
Sự áp chế giai cấp.
Tất cả những người có mặt ở đó, nhất thời đều không chống cự lại được, họ cúi rạp người dập đầu quỳ lạy.
Vẻ mặt của Tần Vũ Phong vô cùng lạnh lùng, khí thế xung quanh trào dâng như gió nhẹ lướt qua.
Ma Quân Cửu U nhìn Tu La trước mặt, đã kinh hoàng sợ hãi không thôi. Anh lại có thể như vậy đạt được tới cảnh giới của Tông sư Cửu Trọng Thiên.
Điều này thật sự không thể nào tin được! Hơn nữa, không chỉ có vậy.
Thời điểm mà Tu La đạt tới Tông sư Cửu Trọng Thiên. Giữa trời và đất, một cảnh tượng kì lạ đột nhiên xuất hiện.
Cơn mưa vốn dĩ gần như điên cuồng trút xuống không ngừng bỗng nhiên dừng lại.
Võ công gần như ngay lập tức khiến cho màn mưa đang trút cuồn cuộn xuống liền dừng lại như thế này.
Ngay sau đó, mây đen tản ra, một tia nắng vàng xuyên qua những tầng mây, trực tiếp chiếu sáng khắp nơi, chiếu vào người Tu La.
Trong khi đại điện còn chìm trong u tối, anh liền giống như một vị thần thực sự duy nhất trên thế giới này.
Vị thần duy nhất trên thế giới này đang đứng ở đây, ngay vào lúc này.
Toàn thân được mạ một lớp ánh vàng, dưới ánh mặt trời sáng ngời.
Vô cùng chói mắt.
Mọi người không khỏi bàng hoàng trước điều đó.
Trên thế giới này, thật sự có cao thủ Tông sư Cửu Trọng Thiên.
Bọn họ hôm nay lại có thể có diễm phúc được tận mắt chứng kiến.
Thật sự không thể tin được.
Chương 1937
Cần phải biết rằng, một vị cao thủ như vậy, cho dù có ở trong Ma môn, có gần một ngàn năm cũng không xuất hiện.
Nhưng Tu La đang đứng trước mặt đã làm thay đổi tất cả.
Đột nhiên, cảm xúc trong lòng mỗi người trở nên phức tạp không nói nên lời.
Tu La không chỉ đơn thuần là người trong Ma giáo. Nếu từ trước đến nay anh thực sự luyện tập ma đạo thì có lẽ lúc này tất cả mọi người đều sẽ không còn quan tâm đến sắc mặt của Ma Quận Cửu U nữa.
Chắc chắn sẽ quỳ xuống và hô to Ma tôn giáng thế. Nhưng trên thực tế, Tu La lại là song tu thiện ác. Nhìn tình thể hiện tại, Tu La hiển nhiên là thực lực chính đạo, đã đạt tới Tông sư Cửu Trọng Thiên.
Vốn dĩ không thể được coi là người của Ma môn.
Người như vậy không phải là người trong Ma môn, mà là song tu thiện ác, thêm nữa lại càng nghiêng về chính đạo.
Kết quả này khiến mỗi một người trong Ma môn khó lòng có thể hiểu rõ được.
Từ xưa đến nay, chính tà đều không lượng sức.
Hoặc là tà không đàn áp được chính nghĩa, thì là chính nghĩa không thể chiến thắng được tà
Trong những thập kỷ gần đây, vốn dĩ thực lực của cả hai bên đều đã rất cân bằng. Mặc dù phía Ma môn có Tam Đại Ma Quân, nhưng chính đạo bên kia cũng có Ẩn Môn Môn Phái.
Tuy rằng thực lực mỗi người không bằng Ma môn, nhưng suy cho cùng cũng là có nhiều người hơn.
Nhưng bây giờ.
Bây giờ lại xuất hiện một Tu La uy lực hơn người hơn nữa thậm chí còn bị người khác nghi ngờ là người của triều đình.
Tạm thời đã đạt đến cấp độ Tông sư Cửu Trọng Thiên. Sức chiến đấu này thực sự rất kinh người.
Những người khác có mặt tại Ma môn không khỏi kinh hồn bạt vía.
Đột nhiên, tất cả đều lần lượt dập đầu quỳ lạy.
Đây chính là sự áp chế đến từ huyết mạch.
Phàm là Thần minh, loài người đều phải cúi đầu quỳ
Trong chốc lát, cả đại điện lặng ngắt như tờ. Tất cả chìm trong im lặng.
Không một ai dám nói.
Bao gồm cả Ma Quân Cửu U ngay lúc này cũng rơi vào im lặng.
Nhất thời, Ma Quân Cửu U cũng kinh ngạc chẳng thốt nên lời. Nhưng ngay sau đó, Ma Quần Cửu U đã định thần lại và nhìn Tu La với vẻ mặt méo mó.
“Cậu, cậu rốt cuộc là làm sao làm được?”
Nếu như là bí thuật để nâng cao tu vi theo lẽ thông thường, thì trình độ đứng đầu chính là Tông sư Thất Bát
Trọng Thiên!
Ngay cả khi Tông sư Bát Trọng Thiên sử dụng bí pháp để tăng cường sức mạnh thì cũng không thể tiến bộ lên Tông sư Cửu Trọng Thiên được.
Bởi vì Tông sư Cửu Trọng Thiên là bờ bên kia thế gian không thể nào chạm tới, là bờ bên kia không thể nào vượt qua.
Một cấp bậc không thể cách vượt qua.
Cho đến nay, Ma Quân Cửu U thậm chí còn chưa chạm đến ngưỡng cửa đó. Nhưng Tu La lại có thể dễ như trở bàn tay thông qua bí pháp để nâng cao tu vi cho mình. Mặc dù chỉ là tạm thời.
Nhưng Ma Quân Cửu U cũng biết rằng bản thân mình không có cơ hội chiến thắng.
Nhưng Ma Quân Cửu U tuyệt đối không muốn từ bỏ.
Chương 1938
Suy cho cùng sau bao nhiêu năm dốc lòng dự tính lập mưu đã sắp được nếm mùi thành quả của chiến thắng. Ma Quân Cửu U không muốn có bất cứ kẻ nào ngáng đường mình.
Trước đó, tất cả những ai ngáng đường đều sẽ bị Ma Quân Cửu U dọn sạch.
Lần này, Ma Quân Cửu U không muốn để Tu La sống sót rời đi.
Nghĩ đến điều này, Ma Quân Cửu U nghiến răng nghiến lợi hét lên: “Đại pháp Thiên Ma giải thể.”
Nhất thời, tất cả mọi người đều bị làm cho kinh hãi!
Đây chính là bí pháp tối cao của Ma môn!
Đại pháp Thiên Ma giải thể chỉ đơn giản là công pháp đổi máu lấy máu mà thôi! Trong những tình huống bình thường, sẽ không ai sử dụng nó cả. Nhưng bây giờ Ma Quân Cửu U đã sử dụng Đại pháp Thiên Ma giải thể.
Điều này có nghĩa là……
Có nghĩa là Ma Quân Cửu U sẽ không ngần ngại bất chấp tất cả mọi thứ để có thể giết chết được Tu La
Có tiếng nuốt nước miếng, lau mồ hôi lạnh.
“Hay là… chúng ta vẫn là nên đi thôi.”
“Ừ, chúng ta vẫn là nên đi trước.”
“Đây là Đại pháp Thiên Ma giải thể, ngộ nhỡ ảnh hưởng đến chúng ta… chúng ta sẽ chết oan uổng.
“Còn không phải sao?”
“Chạy mau, chạy mau!”
Mọi người xôn xao bàn tán, sau đó liền giống như làn sóng vội vàng rút lui khỏi đại điện.
Phải biết rằng, nếu bị ảnh hưởng bởi phạm vi tấn công của hai người này thì chắc chắn không phải là một trò đùa.
Một người là cao thủ của Tông sư Cửu Trọng Thiên. Một người sử dụng Đại pháp Thiên Ma giải thể cũng chính là cấm thuật cấp cao nhất.
Đại pháp Thiên Ma giải thể.
Một khi bị hai người này tác động đến, đó chẳng còn là chuyện bị thương hay không bị thương.
Chắc chắn sẽ chết
Không ai nghi ngờ điều này cả.
Chỉ cần bị ảnh hưởng đến, sẽ chết không nghi ngờ gì.
Mọi người lần lượt bỏ chạy khỏi đại điện.
Đường Sương ngay từ lúc đầu đã không cam lòng rời đi, đứng trên đài nước mắt lưng tròng nhìn chằm chằm vào bóng dáng Tu La không chịu rời khỏi đó.
Đường Sương đương nhiên biết uy lực mạnh mẽ của Đại pháp Thiên Ma giải thể.
Ngay cả khi Tu La hiện tại đã đạt đến Tông sư Cửu Trọng Thiên, Đường Sương cũng không dám nằm chắc rằng Đại nhân Tu La nhất định sẽ giành được phần thắng.
Đường Sương không muốn nhìn thấy Đại nhân Tu La phải chết.
“Bảo chủ, đừng nhìn nữa, mau đi thôi!”
Trưởng lão vốn đã nóng ruột không biết làm sao mới tốt, kéo lấy Đường Sương chuẩn bị rời đi.
Đường Sương nghiến răng, hai chân như đóng đinh tại chỗ: “Tôi…
Tôi sẽ bảo vệ tốt cho bản thân!”
“Bảo chủ à!” Trưởng lão lo lắng: “Cô là niềm hy vọng của cả Đường Gia Bảo chúng ta. Nếu có chuyện gì xảy ra với cô, cô bảo lão già này làm sao mới được chứ?”
“Nhưng mà, ngài Tu La…
“Chẳng lẽ cô có thể cùng Đại nhân Tu La ra tay chống lại Ma Quân Cửu U hay sao! Bảo chủ à!” Trưởng lão gần như bật khóc nước mắt đầm đìa, liều mạng kéo Đường Sương rời đi.
Đường Sương nghiến răng, cuối cùng cùng đại trưởng lão rời khỏi đại sảnh.
Một đám người nhốn nháo hoảng loạn và không ngừng lo lắng.
Chương 1939
Trong lúc mọi người đang chạy thoát thân, một số người vì hai luồng khí tức này mà sợ hãi đến mức không thể bước đi, kêu rằng chân đã mềm nhũn.
Có người giống như Đường Sảng cũng còn tốt, ít nhất còn có người sẵn sàng lôi đi. Nhưng có một số người lại chẳng có ai thực sự quan tâm đến. Thậm chí còn bị người khác dẫm đạp lên người thi nhau tháo chạy.
Chỉ là trong lúc rút khỏi đã có không ít người phải bỏ mạng lại.
Ở bên ngoài có không ít người không đủ tiêu chuẩn để vào đấu trường.
Trước đây trong điện từng có một phong trào lớn như vậy, và nó đã được chú ý từ lâu.
Bây giờ nhìn thấy mọi người lũ lượt tháo chạy, nhất thời kinh ngạc không thôi
Tất cả đều bắt đầu túm lấy những khuôn mặt quen thuộc của mình và tra hỏi xem bên trong đã xảy ra chuyện gì.
Những người từ bên trong chạy ra cũng kinh hãi không thôi, hoa tay múa chân ra sức diễn tả lại.
“Tông môn… Cửu! Cửu Trọng Thiên! Đại pháp Thiên
Ma giải thể!”
“Chết tiệt, rốt cuộc là đang nói cái gì vậy?” Người bên ngoài nghe không hiểu rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra.
Đường Sương mím môi, mở lời.
“Đại nhân Tu La ở bên trong, thực lực tạm thời đột phá tới Tông môn Cửu Trọng Thiên.
“Ma Quân Cửu U, sử dụng Đại pháp Thiên Ma giải thể.” Lời vừa dứt, tất cả đều kinh hãi Trong thoáng chốc, khung cảnh vốn ồn ào ban đầu bỗng trở nên im lặng như tờ. Tông môn Cửu Trọng Thiên!
Đại pháp Thiên Ma giải thể.
Ở bên trong rốt cuộc đã có trận chiến kinh thiên động địa đến thế nào?
Cuối cùng thì chuyện gì đã xảy ra?
Tu La, đó là ai?
Hết câu hỏi này đến câu hỏi khác không ngừng hiện lên trong đầu mỗi người.
Thấy vậy, Đường Sương nhanh chóng tổ chức lại một chút.
“Mọi người đừng ngần người ra nữa, mau chạy ra xa một chút đi!”
“Khi hai người xuất chiến, e rằng toàn bộ cốc Huyền Sát không phải là nơi an toàn!”
Nghe được lời nói của Đường Sương, tất cả mọi người đều lần lượt bừng tỉnh, liền nói Bảo chủ đã nói rất đúng, sau đó đều bỏ chạy không dám ngoảnh đầu lại.
Có kẻ không tin vào tà muốn tìm vào bên trong để xem, Đường Sương đã ra lệnh cho mọi người trong Đường Gia Bảo thuyết phục anh ta rời đi.
Đồng thời trong lúc đó, hai người trong đại điện đứng đối diện nhau. Sắc mặt của Mà Quân Cửu U vô cùng dữ tợn: “Tu La à Tu La, tôi vẫn là đã đánh giá thấp cậu, thực sự không ngờ đến rằng cậu lại có thể ép buộc tôi làm đến mức này!”
“Nếu biết sớm chuyện như vậy, khi cậu và Đường Sương hợp lại, đáng ra tôi nên phải người đến giết chết cậu!”
Tần Vũ Phong khinh bỉ cười thầm một tiếng: “Ngài có thể thử xem!”
Sắc mặt Ma Quân Cửu U u ám, nhìn chằm chằm vào Tần Vũ Phong: “Gan cậu cũng thật to.”
“Tôi muốn hỏi cậu một câu cuối cùng, rốt cuộc cậu là ai?”
Tần Vũ Phong lại có thể trả lời câu hỏi này của Ma Quân Cửu U sao?
Dù cho giờ phút này chỉ có hai người, Tần Vũ Phong cũng không muốn trả lời.
Lười để ý.
Chương 1940
Đối với một người hấp hối sắp chết, biết thân phận của anh hay không biết, thì còn làm được gì?
Trừ khi Tần Vũ Phong đột nhiên rủ lòng từ bi, bằng không thì anh thật sự không muốn nói cho Ma Quân Cửu U biết thân phận của mình.
Ngay cả sức lực để nói ra cũng không đáng.
“Bớt nói nhảm lại đi.”
Ánh mắt Tần Vũ Phong lạnh lùng, giống như hai lưỡi dao mỏng, tựa như một giây sau là có thể phanh thấy xé xác Ma Quân Cửu U.
Ma Quân Cửu U bị ánh mắt này nhìn chằm chằm vào đột nhiên toàn thân run lên. Tu La lúc này giống như một con sói hoang cực kỳ hung dữ.
Có thể xé nát kẻ thù đang còn sống sở sở ở đối diện mình!
Mặc dù ông ta là Ma Quân Cửu U, ông ta là sự tồn tại tối cao giữa Ma Môn, là sự tồn tại giữa Ma Môn mà không ai có thể sánh bằng được, cho dù ông ta đã thần kinh bách chiến, mặc dù ông ta đã trải qua nhiều trận đẫm máu vô số lần…
Nhưng dưới con mắt của Tu La, trong tiềm thức của Ma Quân Cửu U vẫn còn cảm thấy khiếp sợ.
Dù sao bất kể nói như thế nào đi nữa, Tần Vũ Phong vẫn là sự tồn tại tối cao thực sự trong võ thuật Đại Hạ. Cho dù là ở trong thế tục, hay là ở trong Ẩn Môn Môn Phái.
Đến nỗi không ai có thể chi phối được.
Suy cho cùng thì đây là thần bảo vệ của Đại Hạ, Chiến thần Thiên Vũ. Gần một ngàn năm trôi qua, đã nhiều năm như vậy, là người duy nhất còn sống mới ngoài hai mươi tuổi đã được phong thần.
Ma Quân Cửu U không biết tất cả những chuyện này, nhưng cũng không tránh khỏi việc bị dọa đến kinh sợ trước khí thế khiếp người của Tần Vũ Phong.
Vẻ mặt Tần Vũ Phong lạnh lùng, phảng phất có chút kiêu ngạo, ánh mắt vô cùng dữ tợn, bất cứ lúc nào cũng có ý định xé xác kẻ thù đứng đối diện.
Ngay sau đó, Tần Vũ Phong cũng không do dự nữa, cầm Hiên Viên Kiếm trong tay, lao thẳng tới Ma Quân Cửu U.
Trong tầm mắt, mũi kiếm của Hiên Viên Kiểm không ngừng phóng to rồi lại phóng to nữa.
Ma Quân Cửu U nuốt nước miếng ừng ực, rõ ràng cây kiếm đó chẳng qua chỉ là một thanh kiếm sắt bình thường không có gì lạ.
Tại sao lại có sức mạnh to lớn như vậy?
Đây là câu hỏi thứ hai mà Ma Quân Cửu U không thể nghĩ ra trên người Tu La.
Ma Quân Cửu U hít một hơi lạnh thật sâu, sau đó cả người nhanh chóng cúi xuống, khó khăn lắm mới né qua cú đánh của Tần Vũ Phong.
Ngay sau đó, Ma Quân Cửu U thuận thế nằm xuống đất lần một vòng, toàn thân lại nảy lên.
Ma Quân Cửu U cuối cùng cũng nhận ra rằng trong trận chiến với Tu La, ông ta không được phân tâm.
Một lần mất tập trung, thiệt hại không chỉ là một cơ hội. Còn có khả năng đó là tính mạng của mình.
Ma Quân Cửu U dùng lưỡi chạm vào vòm miệng của mình để nín thở tập trung suy nghĩ, không bao giờ dám có một chút sơ suất.
Mười lăm phút sau, Ma Quân Cửu U được bao phủ trong một luồng ma khí cực mạnh, cơ thể của ông ta phát ra một thứ ánh sáng yếu ớt.
Hộ Thể Ma Cương.
Tần Vũ Phong cũng không phải là khinh thường Hộ Thế Ma Cương của Ma Quân Cửu U, dù sao bất kể nói thế nào đi nữa, Ma Quân Cửu U cũng là cao thủ bậc thầy mà mọi người coi trọng.
Nếu đã như vậy, Hộ Thể Ma Cương của Ma Quân Cửu U như thế, chắc chắn ít nhiều gì cũng có chút hiệu quả.
Tần Vũ Phong không dám chắc chắn rằng nếu mình tùy tiện tấn công sẽ có thể giống như bị người khác tấn công bản thân mình vậy, hoặc là lúc trước tâm tính không ổn định, sẽ bị Hộ Thể Ma Cương bắn thẳng ra.
Tần Vũ Phong khẽ nhíu mày.
Không phải là không có cách để giải quyết Ma Quân Cửu U.
Bình luận facebook