Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2084-2085
Chương 2084
Sao có thể thể được?
Thiếu chủ không phạt anh ta?
Đôi tay của Chu Du run rẩy, trong lúc nhất thời không biết phải làm như thế nào cho đúng.
Vẫn là những người khác của Bát Tướng Thiên Môn phải ứng lại được.
“Nào Chu Du, cậu thất thần gì chứ?”
“Đúng vậy, anh thất thần làm gì? Nhanh nói lời cảm ơn với thiếu chủ đi!”
“Đúng vậy, Chu Du còn không mau chóng cảm ơn thiếu chủ đi!”
Chu Du như là mới vừa lấy lại được tinh thần, vội vàng bắt đầu nói lời cảm ơn với Triệu Hào: “Cảm ơn thiếu chủ, cảm ơn thiếu chủ, cảm ơn thiếu chủ đã khai ân….
Triệu Hào cười lạnh một tiếng, thái độ thay đổi nhanh chóng như thời tiết nói: “Mau cút đi!”
Chu Du lập tức lăn đi, đúng thật là dùng từ lăn, nằm trên mặt đất mà lăn đi khỏi tầm mắt của Triệu Hào.
Triệu Hào cắn răng, không nói một tiếng nào. Không phải anh ta không muốn giết Chu Du.
Vừa rồi bị kích động liền giết Địch Kiệt, đây cũng là một ngoại lệ. Bát Tướng Thiên Môn vốn dĩ chính là của bố ruột anh ta, không phải anh ta nói động là có thể động được. Nếu không phải bởi vì vừa rồi anh ta nhất thời tức giận, Triệu Hào tuyệt đối sẽ không giết Địch Kiệt.
Ở trong lòng anh ta, bố vẫn là có chút trọng lượng.
Nhưng mà cũng may tên Địch Kiệt này, vốn dĩ địa vị ở trong Bát Tướng Thiên Môn không lớn, hơn nữa bố vẫn luôn đang suy xét xem có muốn đổi người này đi hay.
Nói cách khác, Triệu Hào mặc dù là trong cơn thịnh nộ, cũng tuyệt đối không dám động đến Địch Kiệt.
Giống như là Chu Du của hiện tại.
Chu Du vẫn luôn là can tướng đắc lực của bố, có được sự trọng dụng của bố. Nếu vừa rồi bản thân mình động vào Chu Du, bố tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha thứ cho mình. Nghĩ đến điều này, Triệu Hào liền cảm thấy tâm phiền ý loạn.
Triệu Hào nhìn chằm chằm vào hình bóng của Chu Du, như là muốn chém Chu Du ngàn lần vạn lần, nhưng bàn tay gắt gao mà nắm chặt lại, rõ ràng là đang nỗ lực khắc chế.
Không được, ít nhất là bây giờ thì không được. Can tướng đắc lực của bố, anh ta còn không thể động.
Đáng tiếc!
Bằng không, hôm nay mỗi một người lên sàn đấu Khôi tinh túc đấu, những người thua cuộc, đều phải chết!
Trong ánh mắt của Triệu Hào, hiện lên một màu đỏ tươi, nhìn về phía người tiếp theo của Bát Tướng Thiên Môn.
Mà cùng lúc đó, Diệp Thanh Đình hít vào một ngụm khí lạnh, cau mày nhìn về phía bụng của mình.
Đây vẫn là hôm nay sau khi Diệp Thanh Đình đi tới nhà xưởng bỏ hoang, xuất hiện cảm xúc đầu tiên.
Không còn cách nào khác, có đầy gai sắt trên lưu tinh chùy, Diệp Thanh Đình bị quật vào làn da, thật sự là cực kì đau đớn, trong một khoảng thời gian ngắn, liền có chút nhịn không được.
Cũng may trước khi tới, Diệp Thanh Đình đã có sự chuẩn bị.
Bởi vì Diệp Thanh Đình, đã sớm đoán trước được hậu quả xấu nhất.
Cũng may chuyện này, so sự tưởng tượng của cô ta dễ xử lí hơn nhiều, Triệu Hào đã cho cô ta một cơ hội.
Chương 2085
Khôi tinh túc đấu.
Kết quả này, so với tất cả những người có mặt ở Thiên Môn ngày hôm nay, triển khai cuộc hỗn chiến lớn khá hơn nhiều.
Nói cách khác, Diệp Thanh Đình cũng không biết, bản thân mình hiện tại còn có thể đứng ở chỗ này hay không.
Diệp Thanh Đình cắn chặt răng, từ trong túi móc ra một chiếc bình thuốc nho nhỏ, ngay sau đó rắc lên quần áo.
Một mảnh trắng tinh tinh tế, có chiếc eo nữ tính nhu mì và có lực, hiện ra ở trước mặt mọi người. Trên đó có nhiều vết máu màu đỏ tươi, nhìn qua đánh vào thị giác cực mạnh.
Nếu mà đổi lại ở trước kia, mọi người ở Thiên Môn khẳng định không có chút do dự, bắt đầu trêu chọc Diệp Thanh Đình.
Nhưng mà bây giờ không giống nhau.
Diệp Thanh Đình đã chứng minh được thực lực của mình, đồng thời cũng đang thông báo khắp nơi…
Cô ta tuyệt đối không phải là một người phụ nữ vô năng có thể từ trong miệng bọn họ mà dễ dàng bị trêu đùa.
Mà là một người phụ nữ tông sư, bất luận là kinh
Hình như khi chính mình nhìn Diệp Thanh Đình nhiều hơn, sự đau đớn trên người Diệp Thanh Đình hình như sẽ giảm bớt.
Mà sau khi Diệp Thanh Đình nói với Diệp Kính Dương xong, cũng liền dịch chuyển ánh mắt về phía Tần Vũ Phong ở bên cạnh Diệp Kính Dương.
Sự tồn tại của Tần Vũ Phong giờ phút này quá thấp, nếu không phải sớm biết Tần Vũ Phong chắc chắn là đang ở bên cạnh Diệp Kính Dương, Diệp Thanh Đình cũng không dám cam đoan nói bản thân mình có thể tìm được Tần Vũ Phong.
Diệp Thanh Đình cũng cười với Tần Vũ Phong một chút. Trong lòng Tần Vũ Phong có chút cảm động.
Thân là cô chủ của Long Môn, Diệp Thanh Đình không hề bị nuông chiều từ bé mà có sự kiêu căng, ngược lại mà lại cực kì cứng cỏi.
Mặc dù là Tần Vũ Phong đang nhìn, cũng nhịn không được muốn khen một câu.
Nhưng mà thời gian để cho bọn họ dùng ánh mắt hàn huyện cũng không nhiều.
Triệu Hào ở bên kia, đã phải ra Bát Tướng Thiên Môn mới, tiếp tục thi đấu Khôi tinh túc đấu với Diệp Thanh Đình.
“Tề Vinh!” Sắc mặt của Triệu Hào âm trầm đến cực điểm, ánh mắt ngoan độc như nước sắp tràn hết ra ngoài, vừa nhìn chằm chằm vào mặt của Diệp Thanh Đình, vừa gọi tên một người khác.
Người vừa bị nhắc đến, từ trong Bát Tướng Thiên Môn đi ra.
Anh ta là người có dáng người nhỏ gầy nhất ở trong Bát Tướng Thiên Môn, đương nhiên, cũng chỉ là ở trong Bát Tướng Thiên Môn.
Trên thực tế đối với một người phụ nữ cao gầy như Diệp Thanh Đình mà nói, Tề Vinh vẫn là một người đàn ông cực kì cao lớn.
Bên hông của Tề Vinh có một thanh kiếm, Diệp Kính Dương đã thấy được, liền chấn động không thôi, mở to hai mắt nhìn.
“Hoá ra là anh ta!”
Tần Vũ Phong nhướng mày nhìn qua: “Anh ta là ai?” Đôi môi của Diệp Kính Dương động đậy: “Kiếm sĩ giỏi nhất của Nước Mễ…Tề Vinh!”
Tần Vũ Phong cười nhạo một tiếng. Một nơi như nước Mễ, còn có kiếm sĩ giỏi nhất sao?
Sao có thể thể được?
Thiếu chủ không phạt anh ta?
Đôi tay của Chu Du run rẩy, trong lúc nhất thời không biết phải làm như thế nào cho đúng.
Vẫn là những người khác của Bát Tướng Thiên Môn phải ứng lại được.
“Nào Chu Du, cậu thất thần gì chứ?”
“Đúng vậy, anh thất thần làm gì? Nhanh nói lời cảm ơn với thiếu chủ đi!”
“Đúng vậy, Chu Du còn không mau chóng cảm ơn thiếu chủ đi!”
Chu Du như là mới vừa lấy lại được tinh thần, vội vàng bắt đầu nói lời cảm ơn với Triệu Hào: “Cảm ơn thiếu chủ, cảm ơn thiếu chủ, cảm ơn thiếu chủ đã khai ân….
Triệu Hào cười lạnh một tiếng, thái độ thay đổi nhanh chóng như thời tiết nói: “Mau cút đi!”
Chu Du lập tức lăn đi, đúng thật là dùng từ lăn, nằm trên mặt đất mà lăn đi khỏi tầm mắt của Triệu Hào.
Triệu Hào cắn răng, không nói một tiếng nào. Không phải anh ta không muốn giết Chu Du.
Vừa rồi bị kích động liền giết Địch Kiệt, đây cũng là một ngoại lệ. Bát Tướng Thiên Môn vốn dĩ chính là của bố ruột anh ta, không phải anh ta nói động là có thể động được. Nếu không phải bởi vì vừa rồi anh ta nhất thời tức giận, Triệu Hào tuyệt đối sẽ không giết Địch Kiệt.
Ở trong lòng anh ta, bố vẫn là có chút trọng lượng.
Nhưng mà cũng may tên Địch Kiệt này, vốn dĩ địa vị ở trong Bát Tướng Thiên Môn không lớn, hơn nữa bố vẫn luôn đang suy xét xem có muốn đổi người này đi hay.
Nói cách khác, Triệu Hào mặc dù là trong cơn thịnh nộ, cũng tuyệt đối không dám động đến Địch Kiệt.
Giống như là Chu Du của hiện tại.
Chu Du vẫn luôn là can tướng đắc lực của bố, có được sự trọng dụng của bố. Nếu vừa rồi bản thân mình động vào Chu Du, bố tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha thứ cho mình. Nghĩ đến điều này, Triệu Hào liền cảm thấy tâm phiền ý loạn.
Triệu Hào nhìn chằm chằm vào hình bóng của Chu Du, như là muốn chém Chu Du ngàn lần vạn lần, nhưng bàn tay gắt gao mà nắm chặt lại, rõ ràng là đang nỗ lực khắc chế.
Không được, ít nhất là bây giờ thì không được. Can tướng đắc lực của bố, anh ta còn không thể động.
Đáng tiếc!
Bằng không, hôm nay mỗi một người lên sàn đấu Khôi tinh túc đấu, những người thua cuộc, đều phải chết!
Trong ánh mắt của Triệu Hào, hiện lên một màu đỏ tươi, nhìn về phía người tiếp theo của Bát Tướng Thiên Môn.
Mà cùng lúc đó, Diệp Thanh Đình hít vào một ngụm khí lạnh, cau mày nhìn về phía bụng của mình.
Đây vẫn là hôm nay sau khi Diệp Thanh Đình đi tới nhà xưởng bỏ hoang, xuất hiện cảm xúc đầu tiên.
Không còn cách nào khác, có đầy gai sắt trên lưu tinh chùy, Diệp Thanh Đình bị quật vào làn da, thật sự là cực kì đau đớn, trong một khoảng thời gian ngắn, liền có chút nhịn không được.
Cũng may trước khi tới, Diệp Thanh Đình đã có sự chuẩn bị.
Bởi vì Diệp Thanh Đình, đã sớm đoán trước được hậu quả xấu nhất.
Cũng may chuyện này, so sự tưởng tượng của cô ta dễ xử lí hơn nhiều, Triệu Hào đã cho cô ta một cơ hội.
Chương 2085
Khôi tinh túc đấu.
Kết quả này, so với tất cả những người có mặt ở Thiên Môn ngày hôm nay, triển khai cuộc hỗn chiến lớn khá hơn nhiều.
Nói cách khác, Diệp Thanh Đình cũng không biết, bản thân mình hiện tại còn có thể đứng ở chỗ này hay không.
Diệp Thanh Đình cắn chặt răng, từ trong túi móc ra một chiếc bình thuốc nho nhỏ, ngay sau đó rắc lên quần áo.
Một mảnh trắng tinh tinh tế, có chiếc eo nữ tính nhu mì và có lực, hiện ra ở trước mặt mọi người. Trên đó có nhiều vết máu màu đỏ tươi, nhìn qua đánh vào thị giác cực mạnh.
Nếu mà đổi lại ở trước kia, mọi người ở Thiên Môn khẳng định không có chút do dự, bắt đầu trêu chọc Diệp Thanh Đình.
Nhưng mà bây giờ không giống nhau.
Diệp Thanh Đình đã chứng minh được thực lực của mình, đồng thời cũng đang thông báo khắp nơi…
Cô ta tuyệt đối không phải là một người phụ nữ vô năng có thể từ trong miệng bọn họ mà dễ dàng bị trêu đùa.
Mà là một người phụ nữ tông sư, bất luận là kinh
Hình như khi chính mình nhìn Diệp Thanh Đình nhiều hơn, sự đau đớn trên người Diệp Thanh Đình hình như sẽ giảm bớt.
Mà sau khi Diệp Thanh Đình nói với Diệp Kính Dương xong, cũng liền dịch chuyển ánh mắt về phía Tần Vũ Phong ở bên cạnh Diệp Kính Dương.
Sự tồn tại của Tần Vũ Phong giờ phút này quá thấp, nếu không phải sớm biết Tần Vũ Phong chắc chắn là đang ở bên cạnh Diệp Kính Dương, Diệp Thanh Đình cũng không dám cam đoan nói bản thân mình có thể tìm được Tần Vũ Phong.
Diệp Thanh Đình cũng cười với Tần Vũ Phong một chút. Trong lòng Tần Vũ Phong có chút cảm động.
Thân là cô chủ của Long Môn, Diệp Thanh Đình không hề bị nuông chiều từ bé mà có sự kiêu căng, ngược lại mà lại cực kì cứng cỏi.
Mặc dù là Tần Vũ Phong đang nhìn, cũng nhịn không được muốn khen một câu.
Nhưng mà thời gian để cho bọn họ dùng ánh mắt hàn huyện cũng không nhiều.
Triệu Hào ở bên kia, đã phải ra Bát Tướng Thiên Môn mới, tiếp tục thi đấu Khôi tinh túc đấu với Diệp Thanh Đình.
“Tề Vinh!” Sắc mặt của Triệu Hào âm trầm đến cực điểm, ánh mắt ngoan độc như nước sắp tràn hết ra ngoài, vừa nhìn chằm chằm vào mặt của Diệp Thanh Đình, vừa gọi tên một người khác.
Người vừa bị nhắc đến, từ trong Bát Tướng Thiên Môn đi ra.
Anh ta là người có dáng người nhỏ gầy nhất ở trong Bát Tướng Thiên Môn, đương nhiên, cũng chỉ là ở trong Bát Tướng Thiên Môn.
Trên thực tế đối với một người phụ nữ cao gầy như Diệp Thanh Đình mà nói, Tề Vinh vẫn là một người đàn ông cực kì cao lớn.
Bên hông của Tề Vinh có một thanh kiếm, Diệp Kính Dương đã thấy được, liền chấn động không thôi, mở to hai mắt nhìn.
“Hoá ra là anh ta!”
Tần Vũ Phong nhướng mày nhìn qua: “Anh ta là ai?” Đôi môi của Diệp Kính Dương động đậy: “Kiếm sĩ giỏi nhất của Nước Mễ…Tề Vinh!”
Tần Vũ Phong cười nhạo một tiếng. Một nơi như nước Mễ, còn có kiếm sĩ giỏi nhất sao?
Bình luận facebook