Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-469
Chương 469: Cảnh đêm
*Chương có nội dung hình ảnh
**********
Truyện88.vip trang web cập nhậ*t nhanh nhất
Chương 469: Cảnh đêm
“Vô cùng chính xác."
Tần Vũ Phong cười nói.
"Thật tuyệt vời!
Vân Tú Anh cảm thấy phấn khích đến mức chân tay múa loạn.
Sở dĩ cô ấy kích động đến như vậy cũng không phải bởi vì mình có thể nhờ và mà là vì đứa em trai lúc trước còn theo sau mồng mình cuối cùng cũng đã lớn rồi, còn trở thành một đại anh hùng đầu đội trời chân đạp đất nữa
"Chị Tú Anh đi thôi. Chị cùng em đi đến chỗ này
di."
Tân Vũ Phong nam lấy bàn tay ngọc ngà của cô ấy rồi rời khỏi phòng yến tiệc và đi thang máy tới sân thương trên tầng cao nhất của nhà hàng Côn Luân
Đứng trên sân thương của làng tăm mươi tám có thể nhìn thấy toàn bộ cánh đám của De Do
Ánh sáng rực rỡ và tráng lệ làm người ta chỉ nhìn một cái là thấy được tất cả vạn vật bên dưới.
Lúc này, dường như cả thế giới đang nằm dưới chân mình cảm giác như chỉ cần nhảy nhẹ một cái là có thể biến thành tiên vậy.
"Oa... Thật là đẹp quá đi!”
Vân Tủ Anh cảm thán, trong mắt cô ấy như có cái gì đó sáng lên. Cô ấy chưa bao giờ được nhìn thấy một cảnh đẹp như vậy.
Đột nhiên, cô ấy phát hiện Tần Vũ Phong đứng phía trước đã đưa tay ra. Lúc này, ánh mắt của anh trở nên thâm thủy mà nhìn bốn phương.
Chỉ có một bóng lưng, mà dường như có thể làm chấn động cả trời xanh.
Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Truyện*88.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truy*ện88.vip để ủng hộ bên mình nhé !
"Em trai, em đang nhìn cái gì vậy?" Văn Tú Anh to
mò hỏi.
Đột nhiên, Tân Vũ Phong đứng lưng thang Cá cơ thể anh như phát ra khi thể thông trị bên biển, tựa như một vị để vương thực thụ vậy.
“Sông núi như tranh
Tân Vũ Phong không quay đầu lại, anh vẫn nhìn về phía xa rồi thản nhiên nói ra bồn chữ.
Sông núi cách đây hàng trăm nghìn kilet trăng lẽ như tranh vẽ
Mà Tân Vũ Phong ảnh chính là người cầm bút và tranh.
Anh muốn lấy vẻ tươi đẹp này của non sông để vẽ nên một bức tranh thật tráng lệ t
Toi nay chính là nét vẽ đầu tiên anh đặt xuống Để Đô này, nhưng nó cũng lại đủ để khuấy động cả gió mây!
Vân Tủ Anh nhìn bóng lưng sừng sững của anh với ánh mắt say mê mà không khỏi ngây dại.
Nửa tiếng sau, tại phủ nhà họ Khương.
Khương Thiên Tử dùng dược liệu cao cấp nhất để chữa khỏi vết bầm tím trên mặt. Cuối cùng cũng không nhìn ra dấu bàn tay nữa.
Tuy nhiên, chấn thương thế chất thì còn có thể dễ dàng chữa trị, nhưng nỗi sỉ nhục về tinh thần lại không phải là một chuyện có thể được giải quyết một cách dễ dàng.
"Bố tôi. Đã có chuyện gì vậy?
Anh ta hướng về phía một Huyện Giap Về hỏi
"Cái này.
Vệ binh do dự một chút rồi mới nổi ra 'Ông chủ trở về, nổi gian nên đã đạp vỡ võ số đo sự có. Sau đó ông ấy tư nhất minh trong phòng đọc sách, nghiêm cảm tất cả mọi người không một ai được phép đến quấy rầy
Nh*ớ đọc truyện trên Truyện88.vip để ủng hộ team nha !!!
Đảng ghét. Đều trách lên nghiệt chúng kia, Cầu ta vì muốn cướp Vân Tú Anh đi mà làm tôi bị thương, lại còn vũ nhục bố tôi nữa. Thật là không thể chịu đựng được.
Khương Thiên Tử nghiến răng nghiến lợi, hai mắt anh ta như đang phun ra lửa.
Trong lòng anh ta, sự tồn tại của người bố Khương Cửu Đỉnh giống như một vị thần, là tín ngưỡng trong lòng anh ta.
Ngày thường, Khương Cửu Đỉnh trông có vẻ vô
cùng uy nghiêm, cho dù có là ai thì mỗi khi gặp ông
ta, bọn họ đều cảm thấy nơm nớp lo sợ
Tuy nhiên, khi nhìn thấy bố mình quỳ xuống, niềm tin trong trái tim của anh ta... Cũng theo đó mà sụp
Chuyện này sẽ trở thành vết nhơ của Khương phiêt, sẽ là một sự sỉ nhục bị đóng định vào bọn họ.
Cho dù qua nhiều năm nữa cũng sẽ luôn có người không ngừng nhắc tới chuyện này.
Nếu như là người khác, Khương phiệt có thể lập
tức trả thù bằng cách trực tiếp giết chết kẻ địch
Nhưng hết lần này tới lần khác, Tấn Vũ Phong đều cho thấy mình không phải là một người bình thường, mà là Chiến thân Thiên Vũ, vị tương đừng đầu cả trăm vị tương khác
Xét về thực lực cho du là cao thủ trên Long bảng
*Chương có nội dung hình ảnh
**********
Truyện88.vip trang web cập nhậ*t nhanh nhất
Chương 469: Cảnh đêm
“Vô cùng chính xác."
Tần Vũ Phong cười nói.
"Thật tuyệt vời!
Vân Tú Anh cảm thấy phấn khích đến mức chân tay múa loạn.
Sở dĩ cô ấy kích động đến như vậy cũng không phải bởi vì mình có thể nhờ và mà là vì đứa em trai lúc trước còn theo sau mồng mình cuối cùng cũng đã lớn rồi, còn trở thành một đại anh hùng đầu đội trời chân đạp đất nữa
"Chị Tú Anh đi thôi. Chị cùng em đi đến chỗ này
di."
Tân Vũ Phong nam lấy bàn tay ngọc ngà của cô ấy rồi rời khỏi phòng yến tiệc và đi thang máy tới sân thương trên tầng cao nhất của nhà hàng Côn Luân
Đứng trên sân thương của làng tăm mươi tám có thể nhìn thấy toàn bộ cánh đám của De Do
Ánh sáng rực rỡ và tráng lệ làm người ta chỉ nhìn một cái là thấy được tất cả vạn vật bên dưới.
Lúc này, dường như cả thế giới đang nằm dưới chân mình cảm giác như chỉ cần nhảy nhẹ một cái là có thể biến thành tiên vậy.
"Oa... Thật là đẹp quá đi!”
Vân Tủ Anh cảm thán, trong mắt cô ấy như có cái gì đó sáng lên. Cô ấy chưa bao giờ được nhìn thấy một cảnh đẹp như vậy.
Đột nhiên, cô ấy phát hiện Tần Vũ Phong đứng phía trước đã đưa tay ra. Lúc này, ánh mắt của anh trở nên thâm thủy mà nhìn bốn phương.
Chỉ có một bóng lưng, mà dường như có thể làm chấn động cả trời xanh.
Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Truyện*88.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Truy*ện88.vip để ủng hộ bên mình nhé !
"Em trai, em đang nhìn cái gì vậy?" Văn Tú Anh to
mò hỏi.
Đột nhiên, Tân Vũ Phong đứng lưng thang Cá cơ thể anh như phát ra khi thể thông trị bên biển, tựa như một vị để vương thực thụ vậy.
“Sông núi như tranh
Tân Vũ Phong không quay đầu lại, anh vẫn nhìn về phía xa rồi thản nhiên nói ra bồn chữ.
Sông núi cách đây hàng trăm nghìn kilet trăng lẽ như tranh vẽ
Mà Tân Vũ Phong ảnh chính là người cầm bút và tranh.
Anh muốn lấy vẻ tươi đẹp này của non sông để vẽ nên một bức tranh thật tráng lệ t
Toi nay chính là nét vẽ đầu tiên anh đặt xuống Để Đô này, nhưng nó cũng lại đủ để khuấy động cả gió mây!
Vân Tủ Anh nhìn bóng lưng sừng sững của anh với ánh mắt say mê mà không khỏi ngây dại.
Nửa tiếng sau, tại phủ nhà họ Khương.
Khương Thiên Tử dùng dược liệu cao cấp nhất để chữa khỏi vết bầm tím trên mặt. Cuối cùng cũng không nhìn ra dấu bàn tay nữa.
Tuy nhiên, chấn thương thế chất thì còn có thể dễ dàng chữa trị, nhưng nỗi sỉ nhục về tinh thần lại không phải là một chuyện có thể được giải quyết một cách dễ dàng.
"Bố tôi. Đã có chuyện gì vậy?
Anh ta hướng về phía một Huyện Giap Về hỏi
"Cái này.
Vệ binh do dự một chút rồi mới nổi ra 'Ông chủ trở về, nổi gian nên đã đạp vỡ võ số đo sự có. Sau đó ông ấy tư nhất minh trong phòng đọc sách, nghiêm cảm tất cả mọi người không một ai được phép đến quấy rầy
Nh*ớ đọc truyện trên Truyện88.vip để ủng hộ team nha !!!
Đảng ghét. Đều trách lên nghiệt chúng kia, Cầu ta vì muốn cướp Vân Tú Anh đi mà làm tôi bị thương, lại còn vũ nhục bố tôi nữa. Thật là không thể chịu đựng được.
Khương Thiên Tử nghiến răng nghiến lợi, hai mắt anh ta như đang phun ra lửa.
Trong lòng anh ta, sự tồn tại của người bố Khương Cửu Đỉnh giống như một vị thần, là tín ngưỡng trong lòng anh ta.
Ngày thường, Khương Cửu Đỉnh trông có vẻ vô
cùng uy nghiêm, cho dù có là ai thì mỗi khi gặp ông
ta, bọn họ đều cảm thấy nơm nớp lo sợ
Tuy nhiên, khi nhìn thấy bố mình quỳ xuống, niềm tin trong trái tim của anh ta... Cũng theo đó mà sụp
Chuyện này sẽ trở thành vết nhơ của Khương phiêt, sẽ là một sự sỉ nhục bị đóng định vào bọn họ.
Cho dù qua nhiều năm nữa cũng sẽ luôn có người không ngừng nhắc tới chuyện này.
Nếu như là người khác, Khương phiệt có thể lập
tức trả thù bằng cách trực tiếp giết chết kẻ địch
Nhưng hết lần này tới lần khác, Tấn Vũ Phong đều cho thấy mình không phải là một người bình thường, mà là Chiến thân Thiên Vũ, vị tương đừng đầu cả trăm vị tương khác
Xét về thực lực cho du là cao thủ trên Long bảng
Bình luận facebook