Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 591
Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ truyen88 trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên Truyen88.vip. Xin cảm ơn!
**********
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Chương 591: Mất mặt
Đến một lúc nào đó, trên thế giới này không có gì là bí mật nữa!
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Hơn nữa tên tuổi Ma quân hai trăm năm trước thực ra cũng làm người ta nghe tên đã sợ mất mật.
Trong hai trăm năm này, cuối cùng cũng có người có trách nhiệm lưu giữ lại những tư liệu về Ma quân, để đề phòng Ma quân tái thể hay có ai đó sẽ kế thừa.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Tần Vũ Phong thân là chiến thần của Đại Hạ, là biểu tượng của Đại Hạ, tự nhiên sẽ biết những chuyện thế này.
“Hừ!”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Đột nhiên, Hoạt Diêm Vương cười khẩy một tiếng.
Một thằng nhóc mới chỉ hai mươi tuổi đầu, cho dù biết võ công mà ông ta tu luyện là gì thì cũng có sao? Chỉ là biết những thứ này có tự tin hơn không? “Thằng nhãi ranh, cho dù cậu biết lại lịch của tôi thì có sao? Tôi muốn giết cậu cũng chỉ như giết một con kiến, dễ như trở bàn tay!”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Hoạt Diêm Vương độc đoán nói, giọng nói đầy sát ý.
Chỉ thấy ông ta đầy sát khí từng bước đi về phía Tần Vũ Phong, áo khoác trên người ông ta lại tự động bay phấp phới mặc dù không hề có chút gió nào, giống như có một loại năng lượng nào đó đang vận công.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Trong lòng Hoạt Diêm Vương đầy sát ý, cho dù thế nào, đám người này bây giờ đã biết lại lịch của ông ta.
Tuyệt đối không thể để ai sống cả!
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nhất là thằng ranh kia, hôm nay, chắc chắn phải chết!
Mặc dù ngay lúc đầu Hoạt Diêm Vương đã không có ý định cho ai sống cả!
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Thế nhưng cho dù ông ta có hung hãn hay muốn giết người thế nào, Tân Vũ Phong vẫn đứng nguyên ở đó như cũ, không hề lui bước hay có ý định trốn tránh.
Phía xa, Hàn Sướng Âm nghiến chặt răng bạc, bí mật ngưng kết một sức mạnh hắc ám.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Tình hình lúc này, hai vị tông sư Lý Tổng La và Thẩm Chiêu đã không còn sức chiến đấu, nói trắng ra là chỉ có thể khoanh tay đứng nhìn.
Ông nội đã già rồi làm sao có thể đầu lại Hoạt Diêm Vương tu luyện Ma công cơ chứ? Hơn nữa bản thân cũng chỉ là tu luyện một môn võ hắc ám!
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Thế nhưng dù sao Tân Vũ Phong cũng chỉ là người có danh không tiếng, làm thế nào có thể đấu lại Hoạt Diêm Vương chứ? Hàn Sướng Âm bất lực cắn môi, trong đôi mắt đẹp đẽ ấy lại hiện lên tia tuyệt vọng.
Lẽ nào thật sự không còn cách nào xoay chuyển cục diện ư? “Chậc chậc chậc..”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Lúc này Hoạt Diêm Vương lại cười khẩy chậc chậc vài tiếng: “Nhóc con, nếu như cậu đã biết đến “Vô Tướng Thiên Ma Công”, vậy thì tôi sẽ có cậu được mở mang xem môn võ này rốt cuộc lợi hại như thế nào!”
“Vô ngã vô tương, vô ma ấn!”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
------
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên Truyện88!
**********
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Chương 591: Mất mặt
Đến một lúc nào đó, trên thế giới này không có gì là bí mật nữa!
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Hơn nữa tên tuổi Ma quân hai trăm năm trước thực ra cũng làm người ta nghe tên đã sợ mất mật.
Trong hai trăm năm này, cuối cùng cũng có người có trách nhiệm lưu giữ lại những tư liệu về Ma quân, để đề phòng Ma quân tái thể hay có ai đó sẽ kế thừa.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Tần Vũ Phong thân là chiến thần của Đại Hạ, là biểu tượng của Đại Hạ, tự nhiên sẽ biết những chuyện thế này.
“Hừ!”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Đột nhiên, Hoạt Diêm Vương cười khẩy một tiếng.
Một thằng nhóc mới chỉ hai mươi tuổi đầu, cho dù biết võ công mà ông ta tu luyện là gì thì cũng có sao? Chỉ là biết những thứ này có tự tin hơn không? “Thằng nhãi ranh, cho dù cậu biết lại lịch của tôi thì có sao? Tôi muốn giết cậu cũng chỉ như giết một con kiến, dễ như trở bàn tay!”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Hoạt Diêm Vương độc đoán nói, giọng nói đầy sát ý.
Chỉ thấy ông ta đầy sát khí từng bước đi về phía Tần Vũ Phong, áo khoác trên người ông ta lại tự động bay phấp phới mặc dù không hề có chút gió nào, giống như có một loại năng lượng nào đó đang vận công.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Trong lòng Hoạt Diêm Vương đầy sát ý, cho dù thế nào, đám người này bây giờ đã biết lại lịch của ông ta.
Tuyệt đối không thể để ai sống cả!
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nhất là thằng ranh kia, hôm nay, chắc chắn phải chết!
Mặc dù ngay lúc đầu Hoạt Diêm Vương đã không có ý định cho ai sống cả!
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Thế nhưng cho dù ông ta có hung hãn hay muốn giết người thế nào, Tân Vũ Phong vẫn đứng nguyên ở đó như cũ, không hề lui bước hay có ý định trốn tránh.
Phía xa, Hàn Sướng Âm nghiến chặt răng bạc, bí mật ngưng kết một sức mạnh hắc ám.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Tình hình lúc này, hai vị tông sư Lý Tổng La và Thẩm Chiêu đã không còn sức chiến đấu, nói trắng ra là chỉ có thể khoanh tay đứng nhìn.
Ông nội đã già rồi làm sao có thể đầu lại Hoạt Diêm Vương tu luyện Ma công cơ chứ? Hơn nữa bản thân cũng chỉ là tu luyện một môn võ hắc ám!
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Thế nhưng dù sao Tân Vũ Phong cũng chỉ là người có danh không tiếng, làm thế nào có thể đấu lại Hoạt Diêm Vương chứ? Hàn Sướng Âm bất lực cắn môi, trong đôi mắt đẹp đẽ ấy lại hiện lên tia tuyệt vọng.
Lẽ nào thật sự không còn cách nào xoay chuyển cục diện ư? “Chậc chậc chậc..”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Lúc này Hoạt Diêm Vương lại cười khẩy chậc chậc vài tiếng: “Nhóc con, nếu như cậu đã biết đến “Vô Tướng Thiên Ma Công”, vậy thì tôi sẽ có cậu được mở mang xem môn võ này rốt cuộc lợi hại như thế nào!”
“Vô ngã vô tương, vô ma ấn!”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
------
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên Truyện88!
Bình luận facebook