Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 826
**********
Cả hai người Tần Vũ Phong và Mộc Dung Chi nghe được tiếng bước chân dồn dập của đối phương thì đều đồng loạt quay đầu lại nhìn.
Chỉ thấy một mảnh đông nghịt giống như là những con thú ở trong rừng cùng đồng loạt đi đến. Rất nhanh đám người như là thủy triều vọt tới ngày càng gần cũng ngày càng rõ ràng.
Trên trăm người mặc trên mình da thú, trong tay cầm vũ khí, giống như là một bộ lạc người nguyên thủy lao đến bao vây lại hướng bên này.
Đôi mắt đẹp của Mộc Dung Chi ngưng tụ vốn là sắp hải được quả bồ đề có thể chữa bệnh cho mẹ mình cho nên đang cảm thấy rất vui thì gương mặt đang tươi cười trở nên ngưng trọng lại. “Ngụy rồi, chính là người của Ly Hỏa Trại.
Gió cuốn lấy lời nói thì thầm của Mộc Dung Chi đến bên tại của Tần Vũ Phong.
Ly Hỏa Trại cũng chính một trong bảy mươi hai trại của Thập Vạn Đại Sơn ở Miêu Cương.
So với trại Thanh Mộc của Mộc Dung Chi thì thực lực mạnh hơn rất nhiều, chính là đứng ở vị trí thứ mười trong bảy mươi hai trại.Mục tiêu của đám người như thủy triều kéo đến kia cũng chính là quả bồ đề ở chỗ này.
Sau khi bao vây lấy Tần Vũ Phong và Mộc Dung Chi thì đám người như thủy triều liền đứng lại.
Sau đó ở trong đám người bỗng xuất hiện một người trẻ tuổi có tướng mạo vô cùng hoang dã.
Người trẻ tuổi kia, trên mình mang một thân da thú, đĩnh đạc mà lộ ra bờ vai, làn da có tông màu ngăm đen. Tóc dài tán loạn được khoác ở trên vai mà không được buộc lại, ở trên mũi còn có một chiếc khuyên mũi bằng kim loại.
Bên cạnh chiếc khuyên mũi kia chính là đôi mắt bé nhưng lại tròn, chiếc mũi to thùng thình, hoàn toàn không phù hợp với tỉ lệ của người có gương mặt bình thường.
Nếu như Tần Vũ Phong không chắc chắn đây là mình đang đứng ở giữa của Thập Đại Vạn Sơn thì sẽ tự cho rằng mình đang ở trong tây du ký nhìn thấy Ngưu Ma vương.
Mộc Dung Chi nuốt một ngụm nước miếng rồi vô ý thức mà lùi lại phía sau một bước: “Thiếu chủ của Ly Hỏa Trại, Chúc Cửu Sinh? Tại sao anh lại ở đây?”
Cô ta đã mơ hồ nhận ra thân phận của người này.
Chúc Cửu Sinh có thân phận chính là thiếu chủ của Ly
Hỏa Trại, mà Ly Hỏa Trại lại ở trong núi lớn cách Miêu
Cương vô cùng quý những thảo dược, cho nên tất nhiên là anh từ nhỏ đến lớn đều sống trong bong bóng lớn của nguyên liệu của trời, báu vật của đất. Tu vi của Chúc Cửu Sinh vô cùng tương xứng với vị trí của anh ta.
Tuy là tuổi của anh ta cũng không lớn nhưng mà đã có thân phận lớn, chính là cao thủ trẻ nhất giỏi nhất của Ly Hỏa Trại, ngay cả Nam Tuấn Sái cũng gọi anh ta là hậu sinh khả úy.
So với thực lực của công tử Linh Hoa thì càng giỏi hơn.
Còn có lời đồn đại... Chúc Cửu Sinh từng đạt được kỳ ngộ ở Thập Vạn Đại Sơn đã chiếm được truyền thừa thần bí, thực lực phi phàm, không chỉ là bán tông sư bình thường có thể so sánh được.
Tần Vũ Phong đang suy nghĩ thì Chúc Cửu Sinh đã mở miệng nói trước: “Tôi đến đây để lấy quả bồ đề kia!”
Sắc mặt của Tần Vũ Phong ngưng trọng, nhìn tư thế và ngữ khí của thiếu chủ Ly Hỏa Trại này ở sau lưng mênh mông là người giống như là nhất định phải có được quả bồ đề kia? Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.*vip
Chuyện này... Tần Vũ Phong cũng thực sự thấy Mộc Dùng Chi sốt ruột muốn cứu mẹ của mình cho nên anh có ý muốn tương trợ Mộc Dung Chi.
Hơn nữa nhìn bộ dáng này thì chắc chắn Mộc Dung Chi cũng không dễ dàng bỏ qua quả bồ đề này.
Nếu như người nào cũng không chịu nhường lại thì chắc chắn không tránh được sẽ phát sinh một hồi tranh đấu.
Nhìn thấy trận thế này thì bên kia có hơn trăm người cho nên Mộc Dung Chi chắc chắn không phải là đối thủ của bọn họ.
Đối diện với Chúc Cửu Sinh, anh ta cũng không thèm nhìn vào “Hạng người vô danh” như Tần Vũ Phong mà chỉ nói chuyện với Mộc Dung Chi.
Tần Vũ Phong thấy thế thì cũng thuận thế bắt đầu đánh giá Chúc Cửu Sinh toàn thể.
Càng nhìn kỹ thì càng thấy giống trâu bò.
Trong đôi mắt tròn kia thì tròng mắt trắng chiếm đa số, còn cái mũi thì rất to, chóp mũi có hình tròn, không cần ngửa đầu thì người khác cũng nhìn thấy rõ lỗ mũi của anh ta.
Khoảng cách giữa đôi lông mày quá gần khiến cho người ta có một loại cảm giác đây hoàn toàn không phải là người tốt.
Còn cơ thể thì mặc da thú, cơ bắp từng khối được sắp xếp san sát nhau, tông của màu da như màu đồng. Trong lòng của Tần Vũ Phong thầm nghĩ bất kể nhìn như thế nào thì cũng cảm thấy giống ngưu ma vương...
Tên là Chúc Cửu Sinh thì gọi là Ngưu Cửu là được rồi. Ngay khi Tần Vũ Phong đang suy nghĩ thì Mộc Dung Chi mủi chân một cái sau đó nhảy xuống dưới vách núi. “Thiếu chủ Chúc Cửu Sinh. "
Cả hai người Tần Vũ Phong và Mộc Dung Chi nghe được tiếng bước chân dồn dập của đối phương thì đều đồng loạt quay đầu lại nhìn.
Chỉ thấy một mảnh đông nghịt giống như là những con thú ở trong rừng cùng đồng loạt đi đến. Rất nhanh đám người như là thủy triều vọt tới ngày càng gần cũng ngày càng rõ ràng.
Trên trăm người mặc trên mình da thú, trong tay cầm vũ khí, giống như là một bộ lạc người nguyên thủy lao đến bao vây lại hướng bên này.
Đôi mắt đẹp của Mộc Dung Chi ngưng tụ vốn là sắp hải được quả bồ đề có thể chữa bệnh cho mẹ mình cho nên đang cảm thấy rất vui thì gương mặt đang tươi cười trở nên ngưng trọng lại. “Ngụy rồi, chính là người của Ly Hỏa Trại.
Gió cuốn lấy lời nói thì thầm của Mộc Dung Chi đến bên tại của Tần Vũ Phong.
Ly Hỏa Trại cũng chính một trong bảy mươi hai trại của Thập Vạn Đại Sơn ở Miêu Cương.
So với trại Thanh Mộc của Mộc Dung Chi thì thực lực mạnh hơn rất nhiều, chính là đứng ở vị trí thứ mười trong bảy mươi hai trại.Mục tiêu của đám người như thủy triều kéo đến kia cũng chính là quả bồ đề ở chỗ này.
Sau khi bao vây lấy Tần Vũ Phong và Mộc Dung Chi thì đám người như thủy triều liền đứng lại.
Sau đó ở trong đám người bỗng xuất hiện một người trẻ tuổi có tướng mạo vô cùng hoang dã.
Người trẻ tuổi kia, trên mình mang một thân da thú, đĩnh đạc mà lộ ra bờ vai, làn da có tông màu ngăm đen. Tóc dài tán loạn được khoác ở trên vai mà không được buộc lại, ở trên mũi còn có một chiếc khuyên mũi bằng kim loại.
Bên cạnh chiếc khuyên mũi kia chính là đôi mắt bé nhưng lại tròn, chiếc mũi to thùng thình, hoàn toàn không phù hợp với tỉ lệ của người có gương mặt bình thường.
Nếu như Tần Vũ Phong không chắc chắn đây là mình đang đứng ở giữa của Thập Đại Vạn Sơn thì sẽ tự cho rằng mình đang ở trong tây du ký nhìn thấy Ngưu Ma vương.
Mộc Dung Chi nuốt một ngụm nước miếng rồi vô ý thức mà lùi lại phía sau một bước: “Thiếu chủ của Ly Hỏa Trại, Chúc Cửu Sinh? Tại sao anh lại ở đây?”
Cô ta đã mơ hồ nhận ra thân phận của người này.
Chúc Cửu Sinh có thân phận chính là thiếu chủ của Ly
Hỏa Trại, mà Ly Hỏa Trại lại ở trong núi lớn cách Miêu
Cương vô cùng quý những thảo dược, cho nên tất nhiên là anh từ nhỏ đến lớn đều sống trong bong bóng lớn của nguyên liệu của trời, báu vật của đất. Tu vi của Chúc Cửu Sinh vô cùng tương xứng với vị trí của anh ta.
Tuy là tuổi của anh ta cũng không lớn nhưng mà đã có thân phận lớn, chính là cao thủ trẻ nhất giỏi nhất của Ly Hỏa Trại, ngay cả Nam Tuấn Sái cũng gọi anh ta là hậu sinh khả úy.
So với thực lực của công tử Linh Hoa thì càng giỏi hơn.
Còn có lời đồn đại... Chúc Cửu Sinh từng đạt được kỳ ngộ ở Thập Vạn Đại Sơn đã chiếm được truyền thừa thần bí, thực lực phi phàm, không chỉ là bán tông sư bình thường có thể so sánh được.
Tần Vũ Phong đang suy nghĩ thì Chúc Cửu Sinh đã mở miệng nói trước: “Tôi đến đây để lấy quả bồ đề kia!”
Sắc mặt của Tần Vũ Phong ngưng trọng, nhìn tư thế và ngữ khí của thiếu chủ Ly Hỏa Trại này ở sau lưng mênh mông là người giống như là nhất định phải có được quả bồ đề kia? Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.*vip
Chuyện này... Tần Vũ Phong cũng thực sự thấy Mộc Dùng Chi sốt ruột muốn cứu mẹ của mình cho nên anh có ý muốn tương trợ Mộc Dung Chi.
Hơn nữa nhìn bộ dáng này thì chắc chắn Mộc Dung Chi cũng không dễ dàng bỏ qua quả bồ đề này.
Nếu như người nào cũng không chịu nhường lại thì chắc chắn không tránh được sẽ phát sinh một hồi tranh đấu.
Nhìn thấy trận thế này thì bên kia có hơn trăm người cho nên Mộc Dung Chi chắc chắn không phải là đối thủ của bọn họ.
Đối diện với Chúc Cửu Sinh, anh ta cũng không thèm nhìn vào “Hạng người vô danh” như Tần Vũ Phong mà chỉ nói chuyện với Mộc Dung Chi.
Tần Vũ Phong thấy thế thì cũng thuận thế bắt đầu đánh giá Chúc Cửu Sinh toàn thể.
Càng nhìn kỹ thì càng thấy giống trâu bò.
Trong đôi mắt tròn kia thì tròng mắt trắng chiếm đa số, còn cái mũi thì rất to, chóp mũi có hình tròn, không cần ngửa đầu thì người khác cũng nhìn thấy rõ lỗ mũi của anh ta.
Khoảng cách giữa đôi lông mày quá gần khiến cho người ta có một loại cảm giác đây hoàn toàn không phải là người tốt.
Còn cơ thể thì mặc da thú, cơ bắp từng khối được sắp xếp san sát nhau, tông của màu da như màu đồng. Trong lòng của Tần Vũ Phong thầm nghĩ bất kể nhìn như thế nào thì cũng cảm thấy giống ngưu ma vương...
Tên là Chúc Cửu Sinh thì gọi là Ngưu Cửu là được rồi. Ngay khi Tần Vũ Phong đang suy nghĩ thì Mộc Dung Chi mủi chân một cái sau đó nhảy xuống dưới vách núi. “Thiếu chủ Chúc Cửu Sinh. "
Bình luận facebook