Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1116
Chương 1116: Từ Lam Khiết bị hủy dung
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bên này, Diệp Huyền Tần nói với Độc Lang: "Hiện tại tôi đã bị quân đoàn Thiết Kỵ "giết chết" “Kế tiếp, tôi phải ẩn núp một thời gian, cho đến hôn lễ ngày Quốc Khánh.”
“Trong thời gian này, kẻ thù của tôi có thể làm tổn thương Lam Khiết.
Cậu hãy âm thầm bảo vệ cô ấy.”
“Đã rõ!”
Độc Lang vội vàng rời đi.
Diệp Huyền Tần lại lần lượt gọi điện thoại cho Thiên Sát và Bạch Mẫu Đơn.
"Giúp tôi điều tra một chuyện”
“Nửa năm trước, có một đám thế lực thần bí lẻn vào Thủ Đô.
Càng đến gần ngày Quốc khánh, họ có thể sẽ có nhiều hành động.
“Tìm được bọn họ, giám sát bọn họ, tạm thời không nên hành động thiếu suy nghĩ."
“Được!”
Thiên Sát cùng Bạch Mẫu Đơn vội vàng đồng ý.
Sáng sớm hôm sau, Từ Lam Khiết rời khỏi nhà cha mẹ, cũng không vội vàng đến công ty mà là trước tiên trở về biệt thự của mình một chuyến.
Hôm qua Diệp Huyền Tần nói với cô, rằng anh có mấy người bạn tốt sẽ đến làm phù rể cho anh, tạm thời sẽ ở trong biệt thự.
Anh lo lắng sẽ quấy rầy Từ Lam Khiết nghỉ ngơi, liền để Từ Lam Khiết ở lại với cha mẹ anh một đêm.
Anh em của Diệp Huyền Tần đến, Từ Lam Khiết làm chị dâu nếu không lộ diện thì không thích hợp.
Cô mang theo bữa sáng cho mười người.
Nhưng sau khi đến biệt thự Từ Lam Khiết mới phát hiện trong biệt thự trống rỗng, không có một bóng người.
"Thật kỳ lạ.
Đầu gỗ kia đã đến công ty sớm như vậy? Anh siêng năng như vậy từ khi nào thế?" Từ Lam Khiết cũng không nghĩ nhiều, xoay người đi ra ngoài.
Nhưng vừa mở cửa đi ra ngoài đã đụng phải một người đàn ông cường tráng.
Từ Lam Khiết lùi lại.
Cô đau đớn xoa xoa trán, nhìn người đàn ông xa lạ này: "Anh là ai?" “Có phải là anh em của Diệp Huyền Trần không?”
Anh ta cười lạnh: "Ha ha, một người chết không có tư cách làm anh em với tôi.”
Người chết? Ý anh là sao? Từ Lam Khiết hơi bối rối.
Người đàn ông cường tráng tránh ra, phía sau anh ta lộ ra vài người.
Chính là bà cụ Thượng Quan cùng với mấy người dòng chính nhà họ Thượng Quan.
Từ Lam Khiết bỗng chốc thấy căng thẳng.
Người của nhà họ Thượng Quan vì sao lại tới đây? Lần trước Diệp Huyền Tần đã tìm đến tướng quân Trấn Huy, đem hơn một trăm người thuộc dòng chính nhà họ Thượng Quan đến quân đội.
Họ có phải đã lành sẹo và quên đau không? Từ Lam Khiết khẩn trương nói: "Các người lại tới nơi này làm gì?”
"Diệp Huyền Tần ngay lập tức sẽ trở về, tốt nhất là các người nên nhanh rời đi."
"Bằng không Diệp Huyền Tần sẽ không tha cho các người."
Bà cụ Thượng Quan cười lạnh nói: "Ha ha, lấy một người chết uy hiếp chúng tôi, thật sự nực cười”
Từ Lam Khiết bối rối: "Các người nói vậy có nghĩa là gì?”
Bà cụ Thượng quan nói: "Cô không biết sao?”
"Tên Diệp Huyền Tần kia đã chết rồi."
"Chúng tôi đến viếng anh ta."
Làm thế nào có thể như thế! Từ Lam Khiết kinh ngạc hô lên: "Các người đang lừa gạt tôi.”
"Tối hôm qua tôi còn gặp Diệp Huyền Tần, anh ấy không có việc gì."
Bà cụ Thượng Quan mỉm cười: "Không tin sao? Ngươi có thể gọi cho anh ta thử xem có ai trả lời không”
Từ Lam Khiết luống cuống lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho Diệp Huyền Tần.
Tuy nhiên, cô đã gọi nhiều lần, nhưng không có ai trả lời.
Trái tim cô cũng dần dần trở nên lạnh lẽo.
Diệp Huyền Tần, thật sự đã chết? Không, làm sao anh có thể chết được! Anh ấy sẽ cưới cô làm vợ ngay mà! Trước khi cô kịp nhận ra, hốc mắt cô đã tràn đầy những giọt nước mắt.
Cô điên cuồng chạy ra ngoài: "Các người đang lừa tôi, Diệp Huyền Tần không thể nào chết."
"Tôi muốn đi tìm anh ấy, chắc anh ấy vẫn đi làm ở Tập đoàn Diệp Linh như thường lệ."
Bà cụ Thượng Quan vội vàng nháy mắt cho tên đàn ông to lớn.
Thân hình vạm vỡ to lớn của người đàn vội vàng chặn cửa.
Từ Lam Khiết liều mạng xông ra ngoài, khóc lóc kêu lên: "Anh cút ra cho tôi, tôi muốn đi tìm Diệp Huyền Tần!”
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bên này, Diệp Huyền Tần nói với Độc Lang: "Hiện tại tôi đã bị quân đoàn Thiết Kỵ "giết chết" “Kế tiếp, tôi phải ẩn núp một thời gian, cho đến hôn lễ ngày Quốc Khánh.”
“Trong thời gian này, kẻ thù của tôi có thể làm tổn thương Lam Khiết.
Cậu hãy âm thầm bảo vệ cô ấy.”
“Đã rõ!”
Độc Lang vội vàng rời đi.
Diệp Huyền Tần lại lần lượt gọi điện thoại cho Thiên Sát và Bạch Mẫu Đơn.
"Giúp tôi điều tra một chuyện”
“Nửa năm trước, có một đám thế lực thần bí lẻn vào Thủ Đô.
Càng đến gần ngày Quốc khánh, họ có thể sẽ có nhiều hành động.
“Tìm được bọn họ, giám sát bọn họ, tạm thời không nên hành động thiếu suy nghĩ."
“Được!”
Thiên Sát cùng Bạch Mẫu Đơn vội vàng đồng ý.
Sáng sớm hôm sau, Từ Lam Khiết rời khỏi nhà cha mẹ, cũng không vội vàng đến công ty mà là trước tiên trở về biệt thự của mình một chuyến.
Hôm qua Diệp Huyền Tần nói với cô, rằng anh có mấy người bạn tốt sẽ đến làm phù rể cho anh, tạm thời sẽ ở trong biệt thự.
Anh lo lắng sẽ quấy rầy Từ Lam Khiết nghỉ ngơi, liền để Từ Lam Khiết ở lại với cha mẹ anh một đêm.
Anh em của Diệp Huyền Tần đến, Từ Lam Khiết làm chị dâu nếu không lộ diện thì không thích hợp.
Cô mang theo bữa sáng cho mười người.
Nhưng sau khi đến biệt thự Từ Lam Khiết mới phát hiện trong biệt thự trống rỗng, không có một bóng người.
"Thật kỳ lạ.
Đầu gỗ kia đã đến công ty sớm như vậy? Anh siêng năng như vậy từ khi nào thế?" Từ Lam Khiết cũng không nghĩ nhiều, xoay người đi ra ngoài.
Nhưng vừa mở cửa đi ra ngoài đã đụng phải một người đàn ông cường tráng.
Từ Lam Khiết lùi lại.
Cô đau đớn xoa xoa trán, nhìn người đàn ông xa lạ này: "Anh là ai?" “Có phải là anh em của Diệp Huyền Trần không?”
Anh ta cười lạnh: "Ha ha, một người chết không có tư cách làm anh em với tôi.”
Người chết? Ý anh là sao? Từ Lam Khiết hơi bối rối.
Người đàn ông cường tráng tránh ra, phía sau anh ta lộ ra vài người.
Chính là bà cụ Thượng Quan cùng với mấy người dòng chính nhà họ Thượng Quan.
Từ Lam Khiết bỗng chốc thấy căng thẳng.
Người của nhà họ Thượng Quan vì sao lại tới đây? Lần trước Diệp Huyền Tần đã tìm đến tướng quân Trấn Huy, đem hơn một trăm người thuộc dòng chính nhà họ Thượng Quan đến quân đội.
Họ có phải đã lành sẹo và quên đau không? Từ Lam Khiết khẩn trương nói: "Các người lại tới nơi này làm gì?”
"Diệp Huyền Tần ngay lập tức sẽ trở về, tốt nhất là các người nên nhanh rời đi."
"Bằng không Diệp Huyền Tần sẽ không tha cho các người."
Bà cụ Thượng Quan cười lạnh nói: "Ha ha, lấy một người chết uy hiếp chúng tôi, thật sự nực cười”
Từ Lam Khiết bối rối: "Các người nói vậy có nghĩa là gì?”
Bà cụ Thượng quan nói: "Cô không biết sao?”
"Tên Diệp Huyền Tần kia đã chết rồi."
"Chúng tôi đến viếng anh ta."
Làm thế nào có thể như thế! Từ Lam Khiết kinh ngạc hô lên: "Các người đang lừa gạt tôi.”
"Tối hôm qua tôi còn gặp Diệp Huyền Tần, anh ấy không có việc gì."
Bà cụ Thượng Quan mỉm cười: "Không tin sao? Ngươi có thể gọi cho anh ta thử xem có ai trả lời không”
Từ Lam Khiết luống cuống lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho Diệp Huyền Tần.
Tuy nhiên, cô đã gọi nhiều lần, nhưng không có ai trả lời.
Trái tim cô cũng dần dần trở nên lạnh lẽo.
Diệp Huyền Tần, thật sự đã chết? Không, làm sao anh có thể chết được! Anh ấy sẽ cưới cô làm vợ ngay mà! Trước khi cô kịp nhận ra, hốc mắt cô đã tràn đầy những giọt nước mắt.
Cô điên cuồng chạy ra ngoài: "Các người đang lừa tôi, Diệp Huyền Tần không thể nào chết."
"Tôi muốn đi tìm anh ấy, chắc anh ấy vẫn đi làm ở Tập đoàn Diệp Linh như thường lệ."
Bà cụ Thượng Quan vội vàng nháy mắt cho tên đàn ông to lớn.
Thân hình vạm vỡ to lớn của người đàn vội vàng chặn cửa.
Từ Lam Khiết liều mạng xông ra ngoài, khóc lóc kêu lên: "Anh cút ra cho tôi, tôi muốn đi tìm Diệp Huyền Tần!”
Bình luận facebook