Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1372
Chương 1370
Phương thức dị dung của môn phiệt này quả rất tuyệt vời, e rằng ngay cả người thân cận với Chiến thần Côn Luân nhất cũng không nhận ra anh ta là giả mạo.
Đôi mắt Hòa Mạnh Trường không giấu được vẻ phấn khích: “Hừm, Diệp Huyền Tần, cậu đang chờ ông đây sao.”
“Ông đây sẽ trừng phạt cả nhà cậu”
“Còn nữa, nghe nói Từ Lam Khiết vợ cậu là người đứng đầu ở nhà họ Thiên?”
“Hì hì, tôi muốn cô gia chủ này mãi bên cạnh ông đây!”
Hôm nay, nhà họ Thiên vô cùng náo nhiệt.
Già trẻ lớn bé ở nhà họ Thiên, thậm chí con cháu ngoại môn cũng đều tụ tập tại đại sảnh của nhà họ Thiên.
Từ Lam Khiết với tư cách là chủ nhân mới của nhà họ Thiên, dĩ nhiên cũng đến.
Bởi vì bọn họ nhận được tin tức, rằng Chiến Thần Côn Luân sắp trở về.
Mọi người ở nhà họ Thiên đều cảm thấy có chút bất an trong lòng.
Bọn họ đều biết, Chiến thần Côn Luân rất nuông chiều Từ Lam Khiết, nếu để vua cha biết rằng trước đây họ nhiều lần nhằm vào ức hiếp Từ Lam Khiết, ông ta nhất định sẽ trừng trị bọn họ.
May mắn thay, tên đầu sỏ Thiên Hành Quân đã bị đuổi khỏi nhà họ Thiên, họ hoàn toàn có thể đổ tội danh này lên đầu Thiên Hành Quân.
Trong lúc mọi người sốt ruột đang chờ đợi, một bóng người cao lớn rắn rỏi xuất hiện ở cửa lớn.
Chính là Chiến thần Côn Luân.
Đánh chết họ cũng không bao giờ nghĩ rằng, Chiến thần Côn Luân này thực ra là do Hòa Mạnh Trường giả dạng thành.
Mọi người ở nhà họ Thiên đều cảm nhận rõ ràng uy lực và khí thế trên người Chiến thần Côn Luân, ông ta đã mạnh hơn trước rất nhiều.
Điều này cho thấy ông ta không chỉ hồi phục hoàn toàn, mà ngay cả sức mạnh cũng được cải thiện đáng kể.
Đám người ở nhà họ Thiên lần lượt quỳ xuống: “Chúc mừng vua cha đã trở về!”
Đối với việc cúi đầu bái lạy của đám người nhà họ Thiên, Chiến thần Côn Luân cũng thấy dương dương tự đắc trong lòng.
Anh ta phất tay một cái: “Đều đứng lên cả đi.”
Mọi người liền đứng dậy.
Ánh mắt Chiến thần quét qua đám đông, nghi ngờ nói: “Con trai yêu quý của tôi, Thiên Hành Quân đâu?”
Thiên Hành Kiện, con trai trưởng của nhà họ Thiên vội nói: “Vua cha, Thiên Hành Quân đã bị phế mất đôi tay, và bị đuổi khỏi nhà họ Thiên rồi.”
Hửm?
Vầng trán Chiến thần Côn Luân nhăn lại, trong đôi mắt tỏa ra lửa giận nhàn nhạt.
“Là ai đã đuổi Thiên Hành Quân ra khỏi nhà họ Thiên của tôi?”
Từ Lam Khiết nói: “Thiên Hành Quân và Diệp Huyền Tần đã cược với nhau, kết quả anh ta thua nên phải thực hiện giao ước, tự mình rời khỏi nhà họ Thiên.”
Càn rỡ!
Chiến thần Côn Luân giận tái người: “Diệp Huyền Tần chỉ là người ngoài, dựa vào cái gì mà dám đuổi người ở nhà họ Thiên?”
“Từ Lam Khiết, Diệp Huyền Tần là chồng của cô, cô cũng nhúng tay vào việc này sao?”
Từ Lam Khiết dè dặt nói: “Huyền Tần đã vì tôi mà cược với Thiên Hành Quân…”
Chiến thần Côn Luân càng tức giận hơn: “Cô là người của nhà họ Thiên, mà lại thông đồng với người ngoài đối đầu với người nhà họ Thiên, tội không thể tha thứ.”
“Cô đây là khi sư diệt tổ!”
“Vị trí gia chủ này cô không làm thì tốt hơn.”
Soạt!
Đám đông bỗng xôn xao hẳn lên. Đây là tình huống gì?
Không ai biết rằng Chiến thần Côn Luân đang cảm thấy hổ thẹn, từ trước đến nay ông ta đều rất nuông chiều Từ Lam Khiết.
Nhưng bây giờ, ông ta lại có hiêm nghi cố tình nhắm đến Từ Lam Khiết, thậm chí còn tước bỏ vị trí gia chủ của cô.
Bọn họ đều tỏ ra khó hiểu.
Từ Lam Khiết, người có liên quan đến việc này, đầu óc càng ong ong u u hơn, mất một lúc vẫn không định thần lại được.
Chiến thần Côn Luân nói: “Đúng rôi, nhà xưởng quân đội thứ ba, hiện tại là ai đang phụ trách?”
Từ Lam Khiết dè dặt nói: “Là…là tôi đang phụ trách.”
Chiến Thần Côn Luân tức giận nói: “Nhà xưởng quân đội thứ ba là sản nghiệp cốt lõi của nhà họ Thiên, làm sao có thể giao cho phụ nữ quản lý được?”
“Bắt đầu từ hôm nay, cô không cần phụ trách nhà xưởng quân đội nữa.’ Mọi người càng kinh ngạc hơn nữa, không sai, Chiến thân Côn Luân quả thực đang nhằm vào Từ Lam Khiết.
Thái độ của ông, sao đột nhiên lại thay đổi nhanh như vậy.
Chiến thần Côn Luân tiếp tục nói: “Thiên Hành Kiện, con là con trai trưởng của nhà họ Thiên chúng ta, lý ra nhà xưởng quân đội phải do con phụ trách.”
Thiên Hành Kiện xúc động sắp khóc rồi.
Phương thức dị dung của môn phiệt này quả rất tuyệt vời, e rằng ngay cả người thân cận với Chiến thần Côn Luân nhất cũng không nhận ra anh ta là giả mạo.
Đôi mắt Hòa Mạnh Trường không giấu được vẻ phấn khích: “Hừm, Diệp Huyền Tần, cậu đang chờ ông đây sao.”
“Ông đây sẽ trừng phạt cả nhà cậu”
“Còn nữa, nghe nói Từ Lam Khiết vợ cậu là người đứng đầu ở nhà họ Thiên?”
“Hì hì, tôi muốn cô gia chủ này mãi bên cạnh ông đây!”
Hôm nay, nhà họ Thiên vô cùng náo nhiệt.
Già trẻ lớn bé ở nhà họ Thiên, thậm chí con cháu ngoại môn cũng đều tụ tập tại đại sảnh của nhà họ Thiên.
Từ Lam Khiết với tư cách là chủ nhân mới của nhà họ Thiên, dĩ nhiên cũng đến.
Bởi vì bọn họ nhận được tin tức, rằng Chiến Thần Côn Luân sắp trở về.
Mọi người ở nhà họ Thiên đều cảm thấy có chút bất an trong lòng.
Bọn họ đều biết, Chiến thần Côn Luân rất nuông chiều Từ Lam Khiết, nếu để vua cha biết rằng trước đây họ nhiều lần nhằm vào ức hiếp Từ Lam Khiết, ông ta nhất định sẽ trừng trị bọn họ.
May mắn thay, tên đầu sỏ Thiên Hành Quân đã bị đuổi khỏi nhà họ Thiên, họ hoàn toàn có thể đổ tội danh này lên đầu Thiên Hành Quân.
Trong lúc mọi người sốt ruột đang chờ đợi, một bóng người cao lớn rắn rỏi xuất hiện ở cửa lớn.
Chính là Chiến thần Côn Luân.
Đánh chết họ cũng không bao giờ nghĩ rằng, Chiến thần Côn Luân này thực ra là do Hòa Mạnh Trường giả dạng thành.
Mọi người ở nhà họ Thiên đều cảm nhận rõ ràng uy lực và khí thế trên người Chiến thần Côn Luân, ông ta đã mạnh hơn trước rất nhiều.
Điều này cho thấy ông ta không chỉ hồi phục hoàn toàn, mà ngay cả sức mạnh cũng được cải thiện đáng kể.
Đám người ở nhà họ Thiên lần lượt quỳ xuống: “Chúc mừng vua cha đã trở về!”
Đối với việc cúi đầu bái lạy của đám người nhà họ Thiên, Chiến thần Côn Luân cũng thấy dương dương tự đắc trong lòng.
Anh ta phất tay một cái: “Đều đứng lên cả đi.”
Mọi người liền đứng dậy.
Ánh mắt Chiến thần quét qua đám đông, nghi ngờ nói: “Con trai yêu quý của tôi, Thiên Hành Quân đâu?”
Thiên Hành Kiện, con trai trưởng của nhà họ Thiên vội nói: “Vua cha, Thiên Hành Quân đã bị phế mất đôi tay, và bị đuổi khỏi nhà họ Thiên rồi.”
Hửm?
Vầng trán Chiến thần Côn Luân nhăn lại, trong đôi mắt tỏa ra lửa giận nhàn nhạt.
“Là ai đã đuổi Thiên Hành Quân ra khỏi nhà họ Thiên của tôi?”
Từ Lam Khiết nói: “Thiên Hành Quân và Diệp Huyền Tần đã cược với nhau, kết quả anh ta thua nên phải thực hiện giao ước, tự mình rời khỏi nhà họ Thiên.”
Càn rỡ!
Chiến thần Côn Luân giận tái người: “Diệp Huyền Tần chỉ là người ngoài, dựa vào cái gì mà dám đuổi người ở nhà họ Thiên?”
“Từ Lam Khiết, Diệp Huyền Tần là chồng của cô, cô cũng nhúng tay vào việc này sao?”
Từ Lam Khiết dè dặt nói: “Huyền Tần đã vì tôi mà cược với Thiên Hành Quân…”
Chiến thần Côn Luân càng tức giận hơn: “Cô là người của nhà họ Thiên, mà lại thông đồng với người ngoài đối đầu với người nhà họ Thiên, tội không thể tha thứ.”
“Cô đây là khi sư diệt tổ!”
“Vị trí gia chủ này cô không làm thì tốt hơn.”
Soạt!
Đám đông bỗng xôn xao hẳn lên. Đây là tình huống gì?
Không ai biết rằng Chiến thần Côn Luân đang cảm thấy hổ thẹn, từ trước đến nay ông ta đều rất nuông chiều Từ Lam Khiết.
Nhưng bây giờ, ông ta lại có hiêm nghi cố tình nhắm đến Từ Lam Khiết, thậm chí còn tước bỏ vị trí gia chủ của cô.
Bọn họ đều tỏ ra khó hiểu.
Từ Lam Khiết, người có liên quan đến việc này, đầu óc càng ong ong u u hơn, mất một lúc vẫn không định thần lại được.
Chiến thần Côn Luân nói: “Đúng rôi, nhà xưởng quân đội thứ ba, hiện tại là ai đang phụ trách?”
Từ Lam Khiết dè dặt nói: “Là…là tôi đang phụ trách.”
Chiến Thần Côn Luân tức giận nói: “Nhà xưởng quân đội thứ ba là sản nghiệp cốt lõi của nhà họ Thiên, làm sao có thể giao cho phụ nữ quản lý được?”
“Bắt đầu từ hôm nay, cô không cần phụ trách nhà xưởng quân đội nữa.’ Mọi người càng kinh ngạc hơn nữa, không sai, Chiến thân Côn Luân quả thực đang nhằm vào Từ Lam Khiết.
Thái độ của ông, sao đột nhiên lại thay đổi nhanh như vậy.
Chiến thần Côn Luân tiếp tục nói: “Thiên Hành Kiện, con là con trai trưởng của nhà họ Thiên chúng ta, lý ra nhà xưởng quân đội phải do con phụ trách.”
Thiên Hành Kiện xúc động sắp khóc rồi.
Bình luận facebook