Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1537
Chương 1537
Diệp Huyền Tần nhẹ giọng nói: “Độc Lang, mau dừng tay!”
Vẻ mặt Độc Lang hiện lên vẻ không cam lòng.
Lão quốc tướng quân thở phào nhẹ nhõm. Được đấy, Thần Soái vẫn có thể giữ được chút lý trí cuối cùng.
Diệp Huyền Tân lại nói: “Không cần phải lột da, khi tôi ăn tôi không muốn nhìn thấy máu!”
“Nếu bọn họ thích xem người khác quỹ như thế vậy thì hãy để cho bọn họ quỳ xuống mà đọc lệnh đi!” Lão quốc tướng quân: “…”
Chuyện này thì có khác gì với lột da đâu chứ? Dù sao thì cũng đắc tội với môn phiệt Long Thị cơ mà.
Sát Lang cũng nhanh chóng đứng dậy, cùng kề vai sát cánh với Độc Lang đi giải quyết năm vị sứ giả của môn phiệt Long Thị.
Năm vị sứ giả của môn phiệt Long Thị tức muốn bể phổi, trông như bọn họ chuẩn bị ra tay thật rồi.
tôi!” Vị sứ giả kia tức giận nói: “Mau đứng lại cho “Môn phiệt Long Thị của chúng tôi, địa vị của chúng tôi vượt trên tất cả các thế lực của Đại Hạ. Một đám tép riu như các người có tư cách gì mà dám động đến chúng tôi?”
“Nếu thật sự chộc giận môn phiệt Long Thị của chúng tôi thì các người có ganh nổi hậu quả không?”
“Biến mẹ mày đi!” Độc Lang mắng: “Vượt trên tất cả mọi thể lực sao? Thế thì hôm nay tôi sẽ cho các người quỳ xuống gọi tôi một tiếng ông nội!”
Độc Lang và Sát Lang đột nhiên tăng tốc, xông thẳng về phía năm vị sứ giả kia bắt đầu chém giết.
Năm vị sứ giả này đều là cường giả cấp Chiến Thần.
Còn Độc Lang và Sát Lang thì cũng đã phong vương rồi.
Năm pho tượng chiến thần này đương nhiên không phải đối thủ của hai vị Tôn Vương Giả Còn chưa tới ba phút, đầu gối của năm vị sử giả kia đều bị đánh nát, nhanh chóng quỳ xuống đất.
Những vị sứ giả đó cảm thấy vô cùng xấu hổ, liên tục gào thét.
“Vô liêm sỉ!”
“Mấy tên khốn!”
“Các người chờ nhận lấy sự báo thù từ môn phiệt Long Thị của bọn tôi đi!” “Tôi muốn tất cả quân binh của đội cảm tử Lang Vương đều phải chết hết!”
Bop!
Độc Lang nhanh chóng rút một con dao găm từ trong túi ra, sau đó đâm thẳng vào cuống họng của sứ giả.
“Có phải ông nghĩ rằng khi anh tôi ngăn cản thì tôi không dám lột da ông đúng không?”
“Bắt đầu từ bây giờ hay cầm cái miệng lại cho ông! Nếu còn quấy rầy cuộc vui của chúng tôi thì tôi vẫn sẽ lột da rút gân của các người như thường đấy!”
Lời chửi mắng của vị sứ giải kia đến miệng thì lại nhanh chóng nuốt ngược vào trong.
Ông ta đã nhìn ra Độc Lang đã không còn bình tĩnh được nữa, anh ta có thể ra tay bất cứ lúc nào.
Năm vị sứ giả này không dám nói một câu nào nữa.
Tiếp tục thưởng thức rượu tuyệt mồi ngon! Độc Lang cười vui vẻ quay về chỗ ngồi.
Chỉ trong chốc lát, giữa không trung lại lần nữa truyền tới một tiếng nổ.
Ngay sau đo, hai hàng năm người nhanh chóng nhảy dù xuống đất.
Bọn họ cũng mặc trang phục cổ trang. Trên ngực họ viết một chữ “Tần” vô cùng lớn.
Một nhóm khác thì đều là phụ nữ, trên ngực họ biết một chữ “Diệt”.
Nếu người có hiểu biết một chút thì có thể phân biệt được đây chính là hai môn phiệt còn lại trong tứ đại môn phiệt. Một nhóm là môn phiệt Tần Thị ở đỉnh Thái Sơn.
Còn một nhóm khánh chính là môn phiệt Diệt Tự đang cư ngụ ở núi Nga Mi.
Bọn họ đều tới đây để gây áp lực cho Diệp Huyền Tần.
Người của môn phiệt Tần Thị và môn phiệt Diệt Tự thấy người của môn phiệt Long Thị đang quỳ trên đất thì vẻ mặt hiện lên vẻ khinh bỉ.
“Hừ, đường đường là môn phiệt Long Thị mà lại quỳ xuống trước mặt kẻ thù, các người đúng là một sự sỉ nhục đối với tử đại môn phiệt đấy!” Người của môn phiệt Long Thị thấp giọng nhắc ngở: “Các người mua rút lui đi!”
“Đám người này vô cùng dã man, chuyện gì cũng dám làm!”
“Mau quay về gọi cứu viện đi, chỉ với mấy người các người thì không phải đối thủ của họ đâu.”
Sứ giả của môn phiệt Tần Thị cười nhạt: “Không cần môn phiệt Long Thị các người nhắc nhở bọn tôi!”
Sau đó người đó nhanh chóng bước về phía Diệp Huyền Tần.
Người này chính là cường giả cấp Vương, đương nhiên sẽ chẳng xem nhóm Diệp Huyền Tần ra gì.
“Trong số các người thì tên nào là Diệp Huyền Tần? Mau quỳ xuống nhận lệnh!”
Diệp Huyền Tần lên tiếng than thở: “Lại có hai con ruồi tới!”
“Độc Lang, mau để bọn họ quỳ xuống đọc lệnh đi!”
“Được!”
Độc Lang và Sát Lang lại đứng dậy, bắt đầu đi về phía sứ giả môn phiệt Tần Thị và môn phiệt Diệt Tự Các vị sứ giả của hai môn phiệt đều siết chặt nắm đấm, ngay sau đó bắt đầu bước vào trạng thái chiến đấu.
Diệp Huyền Tần nhẹ giọng nói: “Độc Lang, mau dừng tay!”
Vẻ mặt Độc Lang hiện lên vẻ không cam lòng.
Lão quốc tướng quân thở phào nhẹ nhõm. Được đấy, Thần Soái vẫn có thể giữ được chút lý trí cuối cùng.
Diệp Huyền Tân lại nói: “Không cần phải lột da, khi tôi ăn tôi không muốn nhìn thấy máu!”
“Nếu bọn họ thích xem người khác quỹ như thế vậy thì hãy để cho bọn họ quỳ xuống mà đọc lệnh đi!” Lão quốc tướng quân: “…”
Chuyện này thì có khác gì với lột da đâu chứ? Dù sao thì cũng đắc tội với môn phiệt Long Thị cơ mà.
Sát Lang cũng nhanh chóng đứng dậy, cùng kề vai sát cánh với Độc Lang đi giải quyết năm vị sứ giả của môn phiệt Long Thị.
Năm vị sứ giả của môn phiệt Long Thị tức muốn bể phổi, trông như bọn họ chuẩn bị ra tay thật rồi.
tôi!” Vị sứ giả kia tức giận nói: “Mau đứng lại cho “Môn phiệt Long Thị của chúng tôi, địa vị của chúng tôi vượt trên tất cả các thế lực của Đại Hạ. Một đám tép riu như các người có tư cách gì mà dám động đến chúng tôi?”
“Nếu thật sự chộc giận môn phiệt Long Thị của chúng tôi thì các người có ganh nổi hậu quả không?”
“Biến mẹ mày đi!” Độc Lang mắng: “Vượt trên tất cả mọi thể lực sao? Thế thì hôm nay tôi sẽ cho các người quỳ xuống gọi tôi một tiếng ông nội!”
Độc Lang và Sát Lang đột nhiên tăng tốc, xông thẳng về phía năm vị sứ giả kia bắt đầu chém giết.
Năm vị sứ giả này đều là cường giả cấp Chiến Thần.
Còn Độc Lang và Sát Lang thì cũng đã phong vương rồi.
Năm pho tượng chiến thần này đương nhiên không phải đối thủ của hai vị Tôn Vương Giả Còn chưa tới ba phút, đầu gối của năm vị sử giả kia đều bị đánh nát, nhanh chóng quỳ xuống đất.
Những vị sứ giả đó cảm thấy vô cùng xấu hổ, liên tục gào thét.
“Vô liêm sỉ!”
“Mấy tên khốn!”
“Các người chờ nhận lấy sự báo thù từ môn phiệt Long Thị của bọn tôi đi!” “Tôi muốn tất cả quân binh của đội cảm tử Lang Vương đều phải chết hết!”
Bop!
Độc Lang nhanh chóng rút một con dao găm từ trong túi ra, sau đó đâm thẳng vào cuống họng của sứ giả.
“Có phải ông nghĩ rằng khi anh tôi ngăn cản thì tôi không dám lột da ông đúng không?”
“Bắt đầu từ bây giờ hay cầm cái miệng lại cho ông! Nếu còn quấy rầy cuộc vui của chúng tôi thì tôi vẫn sẽ lột da rút gân của các người như thường đấy!”
Lời chửi mắng của vị sứ giải kia đến miệng thì lại nhanh chóng nuốt ngược vào trong.
Ông ta đã nhìn ra Độc Lang đã không còn bình tĩnh được nữa, anh ta có thể ra tay bất cứ lúc nào.
Năm vị sứ giả này không dám nói một câu nào nữa.
Tiếp tục thưởng thức rượu tuyệt mồi ngon! Độc Lang cười vui vẻ quay về chỗ ngồi.
Chỉ trong chốc lát, giữa không trung lại lần nữa truyền tới một tiếng nổ.
Ngay sau đo, hai hàng năm người nhanh chóng nhảy dù xuống đất.
Bọn họ cũng mặc trang phục cổ trang. Trên ngực họ viết một chữ “Tần” vô cùng lớn.
Một nhóm khác thì đều là phụ nữ, trên ngực họ biết một chữ “Diệt”.
Nếu người có hiểu biết một chút thì có thể phân biệt được đây chính là hai môn phiệt còn lại trong tứ đại môn phiệt. Một nhóm là môn phiệt Tần Thị ở đỉnh Thái Sơn.
Còn một nhóm khánh chính là môn phiệt Diệt Tự đang cư ngụ ở núi Nga Mi.
Bọn họ đều tới đây để gây áp lực cho Diệp Huyền Tần.
Người của môn phiệt Tần Thị và môn phiệt Diệt Tự thấy người của môn phiệt Long Thị đang quỳ trên đất thì vẻ mặt hiện lên vẻ khinh bỉ.
“Hừ, đường đường là môn phiệt Long Thị mà lại quỳ xuống trước mặt kẻ thù, các người đúng là một sự sỉ nhục đối với tử đại môn phiệt đấy!” Người của môn phiệt Long Thị thấp giọng nhắc ngở: “Các người mua rút lui đi!”
“Đám người này vô cùng dã man, chuyện gì cũng dám làm!”
“Mau quay về gọi cứu viện đi, chỉ với mấy người các người thì không phải đối thủ của họ đâu.”
Sứ giả của môn phiệt Tần Thị cười nhạt: “Không cần môn phiệt Long Thị các người nhắc nhở bọn tôi!”
Sau đó người đó nhanh chóng bước về phía Diệp Huyền Tần.
Người này chính là cường giả cấp Vương, đương nhiên sẽ chẳng xem nhóm Diệp Huyền Tần ra gì.
“Trong số các người thì tên nào là Diệp Huyền Tần? Mau quỳ xuống nhận lệnh!”
Diệp Huyền Tần lên tiếng than thở: “Lại có hai con ruồi tới!”
“Độc Lang, mau để bọn họ quỳ xuống đọc lệnh đi!”
“Được!”
Độc Lang và Sát Lang lại đứng dậy, bắt đầu đi về phía sứ giả môn phiệt Tần Thị và môn phiệt Diệt Tự Các vị sứ giả của hai môn phiệt đều siết chặt nắm đấm, ngay sau đó bắt đầu bước vào trạng thái chiến đấu.
Bình luận facebook