Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1563
Chương 1563: Phái Thái Son
Bánh Nưởng nói: “Anh Hồ, cho hai ấm trà Long
Tinh tốt nhất.
Tên râu quai cắm nói: “Ừm, mời ngồi, xin hãy đợi
Bánh Nướng vội nói: “Anh Hồ, bọn em ra sân sau uống trà
Tên râu quai cầm liếc mắt nhìn Diệp Huyền Tần.
Bánh Nưởng vội vàng giải thích: “Yên tâm, anh em tụi mình, làm buôn bán vật liệu thép.
Râu quai hàm lúc này mới gật đầu, dẫn bọn họ ra sân sau.
Râu quai hàm mở một cái nắp cống thoát nước, Bánh Nướng dẫn Diệp Huyền Tần chui vào trong đó.
Phía dưới này là một không gian dưới lòng đất vô cùng rộng rãi, bên trong trang trí xa hoa, có vô số bàn đánh bạc, rồi dụng cụ đánh bạc, tiếng người huyện náo, không khí ngột ngạt. Đồng hồ được treo trên vách tường, kim đồng hồ thì vĩnh viễn chỉ về hướng chín giờ, ý bảo dân cờ bạc nơi đây thời gian còn sớm, đánh cước thêm một lần nữa di.
Bánh Nướng đã cơn ghiến, xoa xoa tay nói: "Có muốn cược một trận không?" “Thắng thì cho anh, thua thì cho tôi.
Diệp Huyền Tần chẳng nói gì, chỉ nhìn anh ta cười nhạt.
Bánh Nưởng rụt đầu một cái, chột dạ cười cười, dẫn anh đi trên một hành lang thật dài. “Nhân viên quản lý sòng bạc đều ở trong hành lang này."
Bọn họ vừa tới gần hành lang thì đã bị hai người đàn ông lực lưỡng cản lại. “Bánh Nướng, cậu không biết chỗ này là chỗ nào “Chỗ này cậu vào được à?"
Bánh Nướng hít hít mũi: "Hì hì, anh em châm chước một tỉa" "Anh em dạo này hơi nghèo, muốn tìm anh Hoàng mượn chút tiền hoa hồng a à?" "Cut!"
Bảo về màng: “Lần trước thiếu cả hai trăm triệu còn chưa trả, giờ lại muốn mượn thêm tiền “phí công cho anh Hoàng giữ cậu lại "
Bánh Nướng bày ra vẻ mặt khổ sở nhìn về phía Diệp Huyền Tần, nhún nhún vai.
Ý nói rằng, tôi không có cách nào để dắt anh vào, anh tự mà nghĩ cách đi nhé.
Diệp Huyền Tần bỗng nhiên mở miệng: “Xin hỏi hai người hôm qua có theo dõi Diệp Niệm Quân hay không?"
Hai người bảo vệ lập tức lộ vẻ hoảng sợ. "Mày... mày là ai?"
Diệp Huyền Tần: "Người giết chúng mày!"
Anh vươn bàn tay to, nắm lấy hai cái đầu của chúng, dùng sức đập vào nhau.
Tốc độ của anh nhanh như sấm chớp, hai người bảo vệ còn chẳng có thời gian phản ứng thì đầu đã đụng vào.
Răng rắc
Một âm thanh lanh lành vang lên, xương sọ của hai người bảo vệ nát ngay tại chỗ, thất khiêu chảy máu, cơ thể lại không tiếng động nắm lặng yên có quấp tên mặt đất, cũng chẳng còn nhúc nhích gì nữa.
Động tĩnh quá nhỏ, thời gian lại quá nhanh, đảm dân cờ bạc đang tập trung đánh bài vẫn chưa chú ý tới chuyện bên đây, vẫn vô cùng phấn khởi mà đánh bài. Bánh Nướng dẫn Diệp Huyền Tần vào trong hành lang.
Ở hai bên hành lang có vô số gian phòng nhỏ, có vẻ là người bình thường hay ở trong những phòng này nghỉ ngơi.
Căn phòng ở phía cuối cùng là phòng nghỉ ngơi của lão đại anh Hoàng.
Bánh Nướng vừa muốn gõ cửa thì Diệp Huyền Tần đã đá tung cửa rồi.
Trong phòng đang diễn ra một màn cay cả mắt, cơ thể khỏa thân của một nam hai nữ quấn quýt lấy nhau, tiếng thở dốc liên hồi.
Người đàn ông đương nhiên chính là lão đại, Hoàng Chí Kiểu
Hoàng Chí Kiểu thấy hai người liền chửi một câu chết tiết, vội vàng leo xuống khỏi người phụ nữ, một bên thì mặc quần một bên thì chửi ẩm lên. “Chết tiết, mày là ai, ai cho mày vào đây Diệp Huyền Tản đi vào tháng chủ đề "Tối hôm qua máy theo dõi con gái tạo.
Hoàng Chỉ Kiểu sửng sốt: "Máy là bố của Diệp
Niệm Quân?"
Diệp Huyền Tần gật đầu.
Hoàng Chí Kiểu nhìn Diệp Huyền Tần, rồi lại nhìn sang Bảnh Nưởng, cũng hiểu được tình huống.
Ông ta mắng: “Đệch, Bánh Nướng, mẹ nó mày dám phản bội ông!”
Bánh Nưởng thở dài nói: “Xin lỗi anh Hoàng, người trong giang hồ mạng không phải của chính mình." "Còn nữa, tôi không phải là người phải Thái Sơn, cho nên là cũng không phải là phản bội anh."
Con mẹ nó chết ông đây rồi!
Bánh Nưởng nói: “Anh Hồ, cho hai ấm trà Long
Tinh tốt nhất.
Tên râu quai cắm nói: “Ừm, mời ngồi, xin hãy đợi
Bánh Nướng vội nói: “Anh Hồ, bọn em ra sân sau uống trà
Tên râu quai cầm liếc mắt nhìn Diệp Huyền Tần.
Bánh Nưởng vội vàng giải thích: “Yên tâm, anh em tụi mình, làm buôn bán vật liệu thép.
Râu quai hàm lúc này mới gật đầu, dẫn bọn họ ra sân sau.
Râu quai hàm mở một cái nắp cống thoát nước, Bánh Nướng dẫn Diệp Huyền Tần chui vào trong đó.
Phía dưới này là một không gian dưới lòng đất vô cùng rộng rãi, bên trong trang trí xa hoa, có vô số bàn đánh bạc, rồi dụng cụ đánh bạc, tiếng người huyện náo, không khí ngột ngạt. Đồng hồ được treo trên vách tường, kim đồng hồ thì vĩnh viễn chỉ về hướng chín giờ, ý bảo dân cờ bạc nơi đây thời gian còn sớm, đánh cước thêm một lần nữa di.
Bánh Nướng đã cơn ghiến, xoa xoa tay nói: "Có muốn cược một trận không?" “Thắng thì cho anh, thua thì cho tôi.
Diệp Huyền Tần chẳng nói gì, chỉ nhìn anh ta cười nhạt.
Bánh Nưởng rụt đầu một cái, chột dạ cười cười, dẫn anh đi trên một hành lang thật dài. “Nhân viên quản lý sòng bạc đều ở trong hành lang này."
Bọn họ vừa tới gần hành lang thì đã bị hai người đàn ông lực lưỡng cản lại. “Bánh Nướng, cậu không biết chỗ này là chỗ nào “Chỗ này cậu vào được à?"
Bánh Nướng hít hít mũi: "Hì hì, anh em châm chước một tỉa" "Anh em dạo này hơi nghèo, muốn tìm anh Hoàng mượn chút tiền hoa hồng a à?" "Cut!"
Bảo về màng: “Lần trước thiếu cả hai trăm triệu còn chưa trả, giờ lại muốn mượn thêm tiền “phí công cho anh Hoàng giữ cậu lại "
Bánh Nướng bày ra vẻ mặt khổ sở nhìn về phía Diệp Huyền Tần, nhún nhún vai.
Ý nói rằng, tôi không có cách nào để dắt anh vào, anh tự mà nghĩ cách đi nhé.
Diệp Huyền Tần bỗng nhiên mở miệng: “Xin hỏi hai người hôm qua có theo dõi Diệp Niệm Quân hay không?"
Hai người bảo vệ lập tức lộ vẻ hoảng sợ. "Mày... mày là ai?"
Diệp Huyền Tần: "Người giết chúng mày!"
Anh vươn bàn tay to, nắm lấy hai cái đầu của chúng, dùng sức đập vào nhau.
Tốc độ của anh nhanh như sấm chớp, hai người bảo vệ còn chẳng có thời gian phản ứng thì đầu đã đụng vào.
Răng rắc
Một âm thanh lanh lành vang lên, xương sọ của hai người bảo vệ nát ngay tại chỗ, thất khiêu chảy máu, cơ thể lại không tiếng động nắm lặng yên có quấp tên mặt đất, cũng chẳng còn nhúc nhích gì nữa.
Động tĩnh quá nhỏ, thời gian lại quá nhanh, đảm dân cờ bạc đang tập trung đánh bài vẫn chưa chú ý tới chuyện bên đây, vẫn vô cùng phấn khởi mà đánh bài. Bánh Nướng dẫn Diệp Huyền Tần vào trong hành lang.
Ở hai bên hành lang có vô số gian phòng nhỏ, có vẻ là người bình thường hay ở trong những phòng này nghỉ ngơi.
Căn phòng ở phía cuối cùng là phòng nghỉ ngơi của lão đại anh Hoàng.
Bánh Nướng vừa muốn gõ cửa thì Diệp Huyền Tần đã đá tung cửa rồi.
Trong phòng đang diễn ra một màn cay cả mắt, cơ thể khỏa thân của một nam hai nữ quấn quýt lấy nhau, tiếng thở dốc liên hồi.
Người đàn ông đương nhiên chính là lão đại, Hoàng Chí Kiểu
Hoàng Chí Kiểu thấy hai người liền chửi một câu chết tiết, vội vàng leo xuống khỏi người phụ nữ, một bên thì mặc quần một bên thì chửi ẩm lên. “Chết tiết, mày là ai, ai cho mày vào đây Diệp Huyền Tản đi vào tháng chủ đề "Tối hôm qua máy theo dõi con gái tạo.
Hoàng Chỉ Kiểu sửng sốt: "Máy là bố của Diệp
Niệm Quân?"
Diệp Huyền Tần gật đầu.
Hoàng Chí Kiểu nhìn Diệp Huyền Tần, rồi lại nhìn sang Bảnh Nưởng, cũng hiểu được tình huống.
Ông ta mắng: “Đệch, Bánh Nướng, mẹ nó mày dám phản bội ông!”
Bánh Nưởng thở dài nói: “Xin lỗi anh Hoàng, người trong giang hồ mạng không phải của chính mình." "Còn nữa, tôi không phải là người phải Thái Sơn, cho nên là cũng không phải là phản bội anh."
Con mẹ nó chết ông đây rồi!
Bình luận facebook