Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1882
Thiên Ma Vương và Diệp Hiến Tần mừng rỡ nhìn qua, lập tức ngồi xuống, hai mắt nhắm chặt, hai tai dựng thẳng, cẩn thận cảm nhận.
Hai người tỏa ra một luồng âm khí lớn, trong chốc lát đã lấp đầy toàn bộ phòng giam.
Lúc này không khí trong phòng ngầm chuyển động, gió thổi không ngừng, nhiệt độ đột nhiên hạ thấp.
Lão Lục có chút không thích nghi được với sự thay đổi của môi trường xảy ra bất ngờ này, liên tục hắt hơi mấy cái.
Tầm mười phút trôi qua. Tống Thanh Nhàn mới xem như là tỉnh lại.
Ánh mắt cô ta mờ mịt nhìn xung quanh, rõ ràng vẫn chưa thoát ra khỏi mộng cảnh.
Diệp Hiến Tần và Thiên Ma Vương đứng lên, hùng hổ hăm dọa dò hỏi lão Lục: “Ông có biết quan bar Thanh Tửu ở đầu không?”
Lão Lục lập tức gật đầu: “Biết “Đó là quán bar của Tống Thanh Nhàn.”
Diệp Hiến Tần và Thiên Ma Vương mừng rỡ: “Mau đưa chúng tôi đến quán bar Thanh Tửu.”
Vâng.
Ba người lập tức rời khỏi.
Tống Thanh Nhàn vô cùng lo lắng.
Nhưng lại không rõ đã xảy ra chuyện gì, và tiếp theo đây bọn họ muốn làm gì.
Nhưng cô ta chắc chắn, bọn họ nhất định sẽ làm chuyện bất lợi đối với cô ta và quán bar Thanh Tửu của cô ta. Cô ta gào thét ngăn cản, nhưng đối phương không hề quan tâm, tuyệt tình rời khỏi.
Trên đường đến quán bar Thanh Tửu, lão Lục cẩn thận dè dặt hỏi: “Hai vị, lúc nãy hai vị rốt cuộc đã làm gì với Tống Thanh Nhàn vậy?”
“Chắc không phải là có thể nhìn thấy mộng cảnh của cô ta chứ.”
Diệp Hiến Tần mặt đầy kiêu ngạo đáp: “Ông đoán không sai, lúc nãy chúng tôi thực sự đã nhìn trộm mộng cảnh của cô ta.
Lão Lục mặt đầy kinh hãi.
Bọn họ quả nhiên là ma quỷ, chỉ có ma quỷ mới làm được những chuyện như vậy.
Diệp Hiến Tần tiếp tục giải thích: “Tống Thanh Nhàn nằm mơ, trên thực tế là bố của cô ta đã báo mộng cho cô ta.”
“Cái gọi là báo mộng đó, là do bố của Tống Thanh Nhàn đã lợi dụng tinh thần lực đến quấy nhiễu ý niệm của Tống Thanh Nhàn.”
“Chúng tôi thả âm khí ra, lần theo dấu vết tinh thần lực của bố Tống Thanh Nhàn, liền có thể khóa được vị trí của ông ta.”
“Tôi và sư phụ tôi đã khóa đầu nguồn của tinh thần lực, là cùng một nơi, quán bar Thanh Tửu.”
Lão Lục bừng tỉnh lớn tiếng: “Cao siêu, cao siêu Thiên Ma Vương nói: “Tôi hỏi ông, quán bar Thanh Tửu này có gì bất thường không?”
Lão Lục lắc đầu: “Bất thường? Chưa từng nghe nói có điều gì bất thường cả.
“Đúng rồi, hai vị lúc nãy nói đến bố của Tống Thanh Nhàn? Bố của Tống Thanh Nhàn không phải đã tạo phản Huy Hoàng, chạy ra nước ngoài mấy năm rồi sao? Hiện tại sống chết chưa rõ.” “Ông ta làm sao có thể vượt qua ngăn cách biên giới, báo mộng cho Tống Thanh Nhàn được?”
Thiên Ma Vương cười lạnh: “Cái mà ông biết được, quá ít rồi.”
“Thậm chí có thể nói, ông chẳng biết gì về bố của Tống Thanh Nhàn cả.”
“Câu chuyện ở phía sau ông ta, cả đời này ông cũng chẳng có tư cách nào mà đạt được.”
Lão Lục bừng tỉnh, thật không ngờ, trong mắt ông ta, một người con gái sống ở đáy xã hội lại có thân thể không hề tầm thường như vậy.
Bọn họ nhanh chóng đến quán bar Thanh Tửu.
Theo lý mà nói, lúc này là lúc mà quán bar náo nhiệt nhất, nhưng hôm nay quán bar lại vô cùng yên ắng, đóng cửa ngừng kinh doanh.
Bà chủ Tống Thanh Nhàn hiện tại sống chết chưa rõ, quán bar đầu có thể mở cửa kinh doanh.
Cửa bị khóa chặt, Diệp Hiên Tần đưa chân đạp bay cánh cửa.
Tiếng phá sập cực lớn, kinh động đến vô số con chó gần đó, bọn chúng đồng thời sửa lớn không ngừng.
Ba người đột nhập vào quán bar.
Bên trong quán bar là một mảng lộn xộn, sự hỗn loạn được tạo ra bởi Diệp Huyền Tần lúc dạy dỗ đám người Mặt Sẹo để lại.
Nhìn thấy quán bar lớn như vậy, Thiên Ma Vương và Diệp Hiến Tần biết, muốn dựa vào mắt thường để tìm ra bố của Tống Thanh Nhàn trong quán bar này thì chẳng khác nào mò kim đáy bể.
Bọn họ chỉ có thể một lần nữa vận dụng kỹ năng chiến đấu của mình.
Hai người thả đầy âm khí ra, tràn ngập khắp quán bar.
Lúc này, toàn bộ bên trong quán bar chướng khí mù mịt, không khí ảm đạm.
Chỉ ba phút sau, Thiên Ma Vương liền thu lại âm khí: “Đi với tôi, tôi có phát hiện rồi.”
Thiên Ma Vương đưa lão Lục và Diệp Hiên Tần vượt qua hết đống ghế của quán bar, chui vào trong nhà kho.
Ông ta chỉ vào một đống bia rượu trong góc, lệnh cho lão Lục: “Chuyển hết đống bia rượu này ra”
Hai người tỏa ra một luồng âm khí lớn, trong chốc lát đã lấp đầy toàn bộ phòng giam.
Lúc này không khí trong phòng ngầm chuyển động, gió thổi không ngừng, nhiệt độ đột nhiên hạ thấp.
Lão Lục có chút không thích nghi được với sự thay đổi của môi trường xảy ra bất ngờ này, liên tục hắt hơi mấy cái.
Tầm mười phút trôi qua. Tống Thanh Nhàn mới xem như là tỉnh lại.
Ánh mắt cô ta mờ mịt nhìn xung quanh, rõ ràng vẫn chưa thoát ra khỏi mộng cảnh.
Diệp Hiến Tần và Thiên Ma Vương đứng lên, hùng hổ hăm dọa dò hỏi lão Lục: “Ông có biết quan bar Thanh Tửu ở đầu không?”
Lão Lục lập tức gật đầu: “Biết “Đó là quán bar của Tống Thanh Nhàn.”
Diệp Hiến Tần và Thiên Ma Vương mừng rỡ: “Mau đưa chúng tôi đến quán bar Thanh Tửu.”
Vâng.
Ba người lập tức rời khỏi.
Tống Thanh Nhàn vô cùng lo lắng.
Nhưng lại không rõ đã xảy ra chuyện gì, và tiếp theo đây bọn họ muốn làm gì.
Nhưng cô ta chắc chắn, bọn họ nhất định sẽ làm chuyện bất lợi đối với cô ta và quán bar Thanh Tửu của cô ta. Cô ta gào thét ngăn cản, nhưng đối phương không hề quan tâm, tuyệt tình rời khỏi.
Trên đường đến quán bar Thanh Tửu, lão Lục cẩn thận dè dặt hỏi: “Hai vị, lúc nãy hai vị rốt cuộc đã làm gì với Tống Thanh Nhàn vậy?”
“Chắc không phải là có thể nhìn thấy mộng cảnh của cô ta chứ.”
Diệp Hiến Tần mặt đầy kiêu ngạo đáp: “Ông đoán không sai, lúc nãy chúng tôi thực sự đã nhìn trộm mộng cảnh của cô ta.
Lão Lục mặt đầy kinh hãi.
Bọn họ quả nhiên là ma quỷ, chỉ có ma quỷ mới làm được những chuyện như vậy.
Diệp Hiến Tần tiếp tục giải thích: “Tống Thanh Nhàn nằm mơ, trên thực tế là bố của cô ta đã báo mộng cho cô ta.”
“Cái gọi là báo mộng đó, là do bố của Tống Thanh Nhàn đã lợi dụng tinh thần lực đến quấy nhiễu ý niệm của Tống Thanh Nhàn.”
“Chúng tôi thả âm khí ra, lần theo dấu vết tinh thần lực của bố Tống Thanh Nhàn, liền có thể khóa được vị trí của ông ta.”
“Tôi và sư phụ tôi đã khóa đầu nguồn của tinh thần lực, là cùng một nơi, quán bar Thanh Tửu.”
Lão Lục bừng tỉnh lớn tiếng: “Cao siêu, cao siêu Thiên Ma Vương nói: “Tôi hỏi ông, quán bar Thanh Tửu này có gì bất thường không?”
Lão Lục lắc đầu: “Bất thường? Chưa từng nghe nói có điều gì bất thường cả.
“Đúng rồi, hai vị lúc nãy nói đến bố của Tống Thanh Nhàn? Bố của Tống Thanh Nhàn không phải đã tạo phản Huy Hoàng, chạy ra nước ngoài mấy năm rồi sao? Hiện tại sống chết chưa rõ.” “Ông ta làm sao có thể vượt qua ngăn cách biên giới, báo mộng cho Tống Thanh Nhàn được?”
Thiên Ma Vương cười lạnh: “Cái mà ông biết được, quá ít rồi.”
“Thậm chí có thể nói, ông chẳng biết gì về bố của Tống Thanh Nhàn cả.”
“Câu chuyện ở phía sau ông ta, cả đời này ông cũng chẳng có tư cách nào mà đạt được.”
Lão Lục bừng tỉnh, thật không ngờ, trong mắt ông ta, một người con gái sống ở đáy xã hội lại có thân thể không hề tầm thường như vậy.
Bọn họ nhanh chóng đến quán bar Thanh Tửu.
Theo lý mà nói, lúc này là lúc mà quán bar náo nhiệt nhất, nhưng hôm nay quán bar lại vô cùng yên ắng, đóng cửa ngừng kinh doanh.
Bà chủ Tống Thanh Nhàn hiện tại sống chết chưa rõ, quán bar đầu có thể mở cửa kinh doanh.
Cửa bị khóa chặt, Diệp Hiên Tần đưa chân đạp bay cánh cửa.
Tiếng phá sập cực lớn, kinh động đến vô số con chó gần đó, bọn chúng đồng thời sửa lớn không ngừng.
Ba người đột nhập vào quán bar.
Bên trong quán bar là một mảng lộn xộn, sự hỗn loạn được tạo ra bởi Diệp Huyền Tần lúc dạy dỗ đám người Mặt Sẹo để lại.
Nhìn thấy quán bar lớn như vậy, Thiên Ma Vương và Diệp Hiến Tần biết, muốn dựa vào mắt thường để tìm ra bố của Tống Thanh Nhàn trong quán bar này thì chẳng khác nào mò kim đáy bể.
Bọn họ chỉ có thể một lần nữa vận dụng kỹ năng chiến đấu của mình.
Hai người thả đầy âm khí ra, tràn ngập khắp quán bar.
Lúc này, toàn bộ bên trong quán bar chướng khí mù mịt, không khí ảm đạm.
Chỉ ba phút sau, Thiên Ma Vương liền thu lại âm khí: “Đi với tôi, tôi có phát hiện rồi.”
Thiên Ma Vương đưa lão Lục và Diệp Hiên Tần vượt qua hết đống ghế của quán bar, chui vào trong nhà kho.
Ông ta chỉ vào một đống bia rượu trong góc, lệnh cho lão Lục: “Chuyển hết đống bia rượu này ra”
Bình luận facebook