Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1941: Cấp Quốc Y mới có thể chữa khỏi, mà ông ta không phải
**********
Không hay rồi!
Diệp Huyền Tần trầm giọng nói: “Thanh Nhàn, có khả năng Phương Như đang gặp nguy hiểm.
Câm miệng!
Lý Mỹ Quyên mắng: “Mày đừng có mà ở chỗ này nói linh tinh dọa người khác nữa. “Tao cảnh cáo mày, nếu mày còn dám quấy rối, khiến cho thần y không chữa khỏi cho Phương Như, tao... Tao liều mạng với mày!”
Diệp Huyền Tần: “Tôi chỉ ăn ngay nói thật mà thôi.” “Nếu mấy người không đưa tôi đi tìm Phương Như, có khả năng Phương Như sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng, đến lúc đó hối hận cũng không kịp
Chuyện liên quan đến mạng sống của Phương Như, Tống Thanh Nhàn không dám xem nhẹ.
Cô ta trịnh trọng nói: “Anh Diệp, câu này của anh là có ý gì?”
Diệp Huyền Tần nói: “Theo tôi được biết, tập đoàn Đạo Linh không có bác sĩ nào đạt đến cấp Quốc Y, tất cả bọn họ đều không có năng lực chữa khỏi tật ở chân cho Phương Như: “Nhưng người kia vẫn đồng ý chữa bệnh cho Phương Như, lại còn không cho phép người nhà ở bên cạnh. Tại thời điểm nhạy cảm như này tôi không thể không nghi ngờ, việc người kia chữa bệnh cho Phương Như chỉ là giả, chắc chân có mục đích khác không đảm để ai biết" “Hơn nữa tôi đã nói với mấy người không dưới một lần, tật ở chân của Phương Như đã được tôi chữa khỏi rồi, đêm nay là có thể đi lại bình thường “Bây giờ tốt nhất là chúng ta đi tìm Phương Như đã đón con bé về
Tổng Thanh Nhàn bắt đầu thấy khó xử, cô ta vẫn nửa tin nửa ngờ với lời Diệp Huyền Tấn nói.
Lý Mỹ Quyên giễu cợt: “Cậu nói là chỉ có cấp Quốc Y mới có thể trị khỏi tật ở chân cho Phương Như, cậu lại chữa khỏi cho Phương Như, chẳng lẽ cậu đã đạt đến cấp Quốc Y rồi?" “Ha ha, chưa từng thấy người nào đạt đến cấp Quốc Y lại nghèo rớt mùng tơi giống cậu cả, suốt ngày giao du với dẫn chợ búa như chúng tôi
Diệp Huyền Tần: “Nếu bà không tin thì tôi có thể chứng minh cho bà xem “Trên người bà có chỗ nào không thoải mái, tôi không cam đoàn có thể lập tức chữa khỏi cho bà... Nhưng ít nhất Có thể giúp bà giảm bớt đau đớn"
Lý Mỹ Quyên nói: “Hừ, tôi có bệnh nhức đầu, mỗi lần cáu giận là lại đau đầu" “Nếu cậu thật sự muốn chữa khỏi bệnh đau đầu của tôi thì không cần làm gì cả, chỉ cần cút đi là được." Diệp Huyền Tần liếc nhìn đầu của Lý Mỹ Quyền, sau đó lặc người một cái, lập tức xuất hiện bên bên cạnh bà ta, trong tay cầm Thiên La Thập Tam châm đàm vào vài huyệt vị trên đầu bà ta
A!
Lý Mỹ Quyên kinh ngạc kêu lên: “Cậu đang làm cái gì.” Vừa nói còn muốn động tay động chân với Diệp Huyền
Tân.
Diệp Huyền Tẫn thoải mái né tránh sự tấn công của Lý Mỹ Quyền, nói: "Bây giờ bà có cảm giác như thế nào? Đầu có đỡ đau hơn không?"
Lý Mỹ Quyên đứng hình tại chỗ, đồng thời mừng rơi nước mắt.
Bệnh đau đầu của bà ta thực sự đỡ rất nhiều, hầu như không còn cảm thấy đau nữa.
Cả người bà ta cũng thấy thoải mái hơn, tinh thần tốt hơn, đúng là sảng khoái không gì sánh được.
Cậu ta... Cậu ta đúng là có thể cải tử hoàn sinh. Diệp Huyền Tần: “Bây giờ đã tin tôi chưa?"
Lý Mỹ Quyên cũng là một người cứng đầu, sao bằng lòng nhận thua dễ dàng như thế. *
Bà ta lạnh lùng nói: "Hừ, có cái gì hay đâu mà cậu đắc “Loại bệnh đau đầu bình thường này của tôi, bất cứ bác sĩ nào cũng có thể chữa khỏi, điều này cũng không thể chứng minh cậu là cấp Quốc Y được."
Thế nhưng trong lòng bà ta lại chậm rãi tin tưởng Diệp Huyền Tần rồi, bắt đầu hốt hoảng.
Nếu Phương Như thật sự xảy ra chuyện gì không may, nửa đời sau của bà ta biết sống sao bây giờ. Tống Thanh Nhàn luống cuống, vội vàng nói: “Anh Diệp, chuyện này không thể chậm trễ, bây giờ chúng ta lập túc đi tìm Phương Nh
Dù con gái chỉ có một phần vạn khả năng cấp ngày hiểm thì có là cũng phải dùng hết sức mình để giải quyết.
Diệp Huyện Tân gật đầu: "Đi thôi"
Thái độ của Lý Mỹ Quyền rất cứng rắn, nói: "Họ Diệp kia, nếu như cầu đoán sai, hiểu lầm thân y, cậu lập tức các cho tôi, cả đời này cũng không được đến gần Thành Nhân nhà chúng tôi một bước
Diệp Huyền Tân không để ý đến Lý Mỹ Quyền,
Diệp Huyền Tần giúp Tổng Thanh Nhàn chỉ đơn giản là do áy náy mà thôi,
Sau khi thu xếp mọi chuyện của cô ta ổn thỏa, Diệp Huyền Tần sẽ rời đi, e là cả đời này bọn họ cũng không có cơ hội gặp lại nhau nữa, không bao lâu sau, ba người đến phòng khám Hồi
Sinh, Bên trong phòng khám Hồi Sinh vô cùng đồng đúc, người xếp hàng chờ khám đừng thành hàng dài ngoài cửa
Thế nhưng, “thần y" Hoa Thiên Thành lại không có mặt ở đó, không nhìn thấy bóng dáng của ông ta trong phòng khách.
Tổng Thanh Nhàn sốt ruột tìm con, vội vàng muốn đi vào, nhưng lại bị Diệp Huyền Tần ngăn lại.
Không hay rồi!
Diệp Huyền Tần trầm giọng nói: “Thanh Nhàn, có khả năng Phương Như đang gặp nguy hiểm.
Câm miệng!
Lý Mỹ Quyên mắng: “Mày đừng có mà ở chỗ này nói linh tinh dọa người khác nữa. “Tao cảnh cáo mày, nếu mày còn dám quấy rối, khiến cho thần y không chữa khỏi cho Phương Như, tao... Tao liều mạng với mày!”
Diệp Huyền Tần: “Tôi chỉ ăn ngay nói thật mà thôi.” “Nếu mấy người không đưa tôi đi tìm Phương Như, có khả năng Phương Như sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng, đến lúc đó hối hận cũng không kịp
Chuyện liên quan đến mạng sống của Phương Như, Tống Thanh Nhàn không dám xem nhẹ.
Cô ta trịnh trọng nói: “Anh Diệp, câu này của anh là có ý gì?”
Diệp Huyền Tần nói: “Theo tôi được biết, tập đoàn Đạo Linh không có bác sĩ nào đạt đến cấp Quốc Y, tất cả bọn họ đều không có năng lực chữa khỏi tật ở chân cho Phương Như: “Nhưng người kia vẫn đồng ý chữa bệnh cho Phương Như, lại còn không cho phép người nhà ở bên cạnh. Tại thời điểm nhạy cảm như này tôi không thể không nghi ngờ, việc người kia chữa bệnh cho Phương Như chỉ là giả, chắc chân có mục đích khác không đảm để ai biết" “Hơn nữa tôi đã nói với mấy người không dưới một lần, tật ở chân của Phương Như đã được tôi chữa khỏi rồi, đêm nay là có thể đi lại bình thường “Bây giờ tốt nhất là chúng ta đi tìm Phương Như đã đón con bé về
Tổng Thanh Nhàn bắt đầu thấy khó xử, cô ta vẫn nửa tin nửa ngờ với lời Diệp Huyền Tấn nói.
Lý Mỹ Quyên giễu cợt: “Cậu nói là chỉ có cấp Quốc Y mới có thể trị khỏi tật ở chân cho Phương Như, cậu lại chữa khỏi cho Phương Như, chẳng lẽ cậu đã đạt đến cấp Quốc Y rồi?" “Ha ha, chưa từng thấy người nào đạt đến cấp Quốc Y lại nghèo rớt mùng tơi giống cậu cả, suốt ngày giao du với dẫn chợ búa như chúng tôi
Diệp Huyền Tần: “Nếu bà không tin thì tôi có thể chứng minh cho bà xem “Trên người bà có chỗ nào không thoải mái, tôi không cam đoàn có thể lập tức chữa khỏi cho bà... Nhưng ít nhất Có thể giúp bà giảm bớt đau đớn"
Lý Mỹ Quyên nói: “Hừ, tôi có bệnh nhức đầu, mỗi lần cáu giận là lại đau đầu" “Nếu cậu thật sự muốn chữa khỏi bệnh đau đầu của tôi thì không cần làm gì cả, chỉ cần cút đi là được." Diệp Huyền Tần liếc nhìn đầu của Lý Mỹ Quyền, sau đó lặc người một cái, lập tức xuất hiện bên bên cạnh bà ta, trong tay cầm Thiên La Thập Tam châm đàm vào vài huyệt vị trên đầu bà ta
A!
Lý Mỹ Quyên kinh ngạc kêu lên: “Cậu đang làm cái gì.” Vừa nói còn muốn động tay động chân với Diệp Huyền
Tân.
Diệp Huyền Tẫn thoải mái né tránh sự tấn công của Lý Mỹ Quyền, nói: "Bây giờ bà có cảm giác như thế nào? Đầu có đỡ đau hơn không?"
Lý Mỹ Quyên đứng hình tại chỗ, đồng thời mừng rơi nước mắt.
Bệnh đau đầu của bà ta thực sự đỡ rất nhiều, hầu như không còn cảm thấy đau nữa.
Cả người bà ta cũng thấy thoải mái hơn, tinh thần tốt hơn, đúng là sảng khoái không gì sánh được.
Cậu ta... Cậu ta đúng là có thể cải tử hoàn sinh. Diệp Huyền Tần: “Bây giờ đã tin tôi chưa?"
Lý Mỹ Quyên cũng là một người cứng đầu, sao bằng lòng nhận thua dễ dàng như thế. *
Bà ta lạnh lùng nói: "Hừ, có cái gì hay đâu mà cậu đắc “Loại bệnh đau đầu bình thường này của tôi, bất cứ bác sĩ nào cũng có thể chữa khỏi, điều này cũng không thể chứng minh cậu là cấp Quốc Y được."
Thế nhưng trong lòng bà ta lại chậm rãi tin tưởng Diệp Huyền Tần rồi, bắt đầu hốt hoảng.
Nếu Phương Như thật sự xảy ra chuyện gì không may, nửa đời sau của bà ta biết sống sao bây giờ. Tống Thanh Nhàn luống cuống, vội vàng nói: “Anh Diệp, chuyện này không thể chậm trễ, bây giờ chúng ta lập túc đi tìm Phương Nh
Dù con gái chỉ có một phần vạn khả năng cấp ngày hiểm thì có là cũng phải dùng hết sức mình để giải quyết.
Diệp Huyện Tân gật đầu: "Đi thôi"
Thái độ của Lý Mỹ Quyền rất cứng rắn, nói: "Họ Diệp kia, nếu như cầu đoán sai, hiểu lầm thân y, cậu lập tức các cho tôi, cả đời này cũng không được đến gần Thành Nhân nhà chúng tôi một bước
Diệp Huyền Tân không để ý đến Lý Mỹ Quyền,
Diệp Huyền Tần giúp Tổng Thanh Nhàn chỉ đơn giản là do áy náy mà thôi,
Sau khi thu xếp mọi chuyện của cô ta ổn thỏa, Diệp Huyền Tần sẽ rời đi, e là cả đời này bọn họ cũng không có cơ hội gặp lại nhau nữa, không bao lâu sau, ba người đến phòng khám Hồi
Sinh, Bên trong phòng khám Hồi Sinh vô cùng đồng đúc, người xếp hàng chờ khám đừng thành hàng dài ngoài cửa
Thế nhưng, “thần y" Hoa Thiên Thành lại không có mặt ở đó, không nhìn thấy bóng dáng của ông ta trong phòng khách.
Tổng Thanh Nhàn sốt ruột tìm con, vội vàng muốn đi vào, nhưng lại bị Diệp Huyền Tần ngăn lại.
Bình luận facebook