Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1955: Anh Diệp không nên làm thế
Hàn Tây Thi nhìn Hoa Thiên Thành, cười chế nhạo: “Anh Diệp, anh không nên làm chuyện như thế.”
Diệp Huyền Tần hiểu kỳ nói: “Ồ, tại sao lại không nên?” Hàn Tây Thi: "Anh không nên hủy hai cánh tay của Hoa
Thiên Thành, mà nên hủy cái miệng của anh ta. Cái miệng của người này đúng là miệng chó không mọc được ngà voi."
Diệp Huyền Tần gật đầu đồng tình: "Nói cũng có lý" “Miệng tôi thì làm sao...
Hoa Thiên Thành tức giận đến lệch cả miệng. Đủ rồi!
Hoa Văn Thịnh tức giận tím mặt, đập bàn đứng dậy “Hàn Tây Thi, mấy người khinh người quá đáng rồi!” “Ở chỗ của tôi, người đánh của tôi, thậm chí còn mở miệng ăn nói hàm hồ, thật sự cho rằng Hoa Văn Thịnh tôi dễ bắt nạt hay gì.”
Diệp Huyền Tần nói: “Nhân viên bảo vệ của anh bắt nạt khách hàng, đó nên đánh. “Hơn nữa, Hoa Văn Thịnh anh thật sự dễ bắt nạt”
Cút!
Hoa Văn Thịnh nằm chặt tay: "Hừ, tôi xem anh là thần thánh phương nào? Hay chỉ là một thằng nhóc chỉ biết đấu võ mồm!" "Hơn nữa, tôi với Hàn Tây Thi đã chấm dứt hợp tác rồi. Cô ta không phải khách hàng của tôi. Cô ta là người ngoài muốn đột nhập vào công ty của tôi. Bảo vệ đánh mấy người là chuyện bình thường"
Diệp Huyền Tần nói: "Không có sự cho phép của tôi, ai cho mấy người cắt đứt hợp tác với Hàn Tây Thi?" "Bây giờ tôi chính thức bãi nhiệm chức vụ tổng giám đốc của anh."
Hừ!
Hoa Văn Thịnh hừ lạnh một tiếng: "Anh dựa vào đâu mà sa thải tôi? Anh là cái thá gì chứ."
Diệp Huyền Tần: "Toàn bộ tập đoàn Đạo Vương này đều thuộc về tôi. Anh cho rằng tôi không có tư cách loại bỏ anh sao?"
Ha ha!
Hoa Văn Thịnh cười điên cuồng đứng lên: “Họ Diệp kia, đầu óc anh có phải bị lừa đá rồi không!” “Là nhân viên của tập đoàn Đạo Vương, tôi chẳng lẽ còn không biết ông chủ của chính mình sao?” “Tổng giám đốc tập đoàn Đạo Vương là một người phụ nữ xinh đẹp. Đừng nói với tôi rằng anh là phụ nữ cải trang thành đàn ông nhé."
Lúc này, trợ lý của Hoa Văn Thịnh đột nhiên chạy đến nói: “Anh Hoa, tôi vừa kiểm tra thông tin của anh ta và phát hiện anh ta đúng là người của trụ sở của tập đoàn Đạo Vương!”
Sao cơ?
Sắc mặt của Hoa Văn Thịnh không khỏi trở nên nghiêm túc: “Mau đưa cho tôi xem.
Tổng Thanh Nhàn và Hàn Tây Thi trở nên kích động,họ không ngờ rằng Diệp Huyền Tần lại là thành viên của tập đoàn Đạo Vương.
Hơn nữa còn dám tùy ý sa thải chức vụ tổng giám đốc chi nhánh của Hoa Văn Thịnh, xem ra quyền lực phải ở phía trên anh ta!
Bây giờ thì tốt rồi, đơn đặt hàng của Tập đoàn Đạo
Vương không bị hủy nữa.
Thậm chí với mối quan hệ này với Diệp Huyền Tần, cô ta còn có thể nhận được nhiều đơn đặt hàng hơn từ tập đoàn Đạo Vương!
Không biết anh ta rốt cuộc giữ chức vụ gì trong trụ sở của tập đoàn Đạo Vương.
Ha ha ha!
Sau khi đọc thông tin chi tiết của Diệp Huyền Tần, Hoa Văn Thịnh không thể nhịn được cười điên cuồng. "Tên họ Diệp kia, anh con mẹ nó tới đây diễn hài à? Ông đây thật sự bị anh chọc cười đến chết mất." "Tôi không biết anh ngu thật hay giả vờ ngu."
Có ý gì? Mọi người có chút mông lung.
Hoa Văn Thịnh cho mọi người xem thông tin của Diệp Huyền Tần.
Thông tin được viết rõ ràng, Diệp Huyền Tần chỉ là một nhân viên văn phòng nhỏ của tập đoàn Đạo Vương, và cho đến nay, anh ta vẫn chưa xuất được đơn hàng nào cho tập đoàn Đạo Vương.
Chỉ với mức lương 24 triệu mỗi tháng, đó là mức thấp nhất rồi!
Sau khi đọc hết thông tin, Diệp Huyền Tần đột nhiên vô cùng tức giận.
Tiền thân của Tập đoàn Đạo Vương là một nhà máy thép nhỏ do Từ Lam Khiết điều hành.
Khi đó, Diệp Huyền Tần được "thuế" làm nhân viên kinh doanh nhỏ, và anh đã mang về vô số đơn đặt hàng lớn cho nhà máy thép, thậm chí còn thâu tóm vô công ty, mới từng bước phát triển thành Tập đoàn Đạo Vương.
Không ngờ, vị trí của anh trong công ty vẫn chỉ là "nhân viên kinh doanh nhỏ", lương 24 triệu...
Từ Lam Khiết chắc chắn cố tình không chịu thay đổi hồ sơ cho mình, còn dùng chính mình để đùa bỡn. Thật đáng xấu hổ.
Tổng Thanh Nhàn và Hàn Tây Thi gần như không ngẩng đầu lên được.
Hy vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều. Vốn dĩ bọn họ cho rằng Diệp Huyền Tần tràn đầy tự tin, tưởng anh ta là cấp cao trong trụ sở của tập đoàn Đạo Vương, nhưng họ không ngờ rằng anh ta chỉ là một nhân viên kinh doanh nhỏ chưa có thành tích gì, lang thang trong hàng ngũ có nguy cơ bị đuổi việc.
Diệp Huyền Tần hiểu kỳ nói: “Ồ, tại sao lại không nên?” Hàn Tây Thi: "Anh không nên hủy hai cánh tay của Hoa
Thiên Thành, mà nên hủy cái miệng của anh ta. Cái miệng của người này đúng là miệng chó không mọc được ngà voi."
Diệp Huyền Tần gật đầu đồng tình: "Nói cũng có lý" “Miệng tôi thì làm sao...
Hoa Thiên Thành tức giận đến lệch cả miệng. Đủ rồi!
Hoa Văn Thịnh tức giận tím mặt, đập bàn đứng dậy “Hàn Tây Thi, mấy người khinh người quá đáng rồi!” “Ở chỗ của tôi, người đánh của tôi, thậm chí còn mở miệng ăn nói hàm hồ, thật sự cho rằng Hoa Văn Thịnh tôi dễ bắt nạt hay gì.”
Diệp Huyền Tần nói: “Nhân viên bảo vệ của anh bắt nạt khách hàng, đó nên đánh. “Hơn nữa, Hoa Văn Thịnh anh thật sự dễ bắt nạt”
Cút!
Hoa Văn Thịnh nằm chặt tay: "Hừ, tôi xem anh là thần thánh phương nào? Hay chỉ là một thằng nhóc chỉ biết đấu võ mồm!" "Hơn nữa, tôi với Hàn Tây Thi đã chấm dứt hợp tác rồi. Cô ta không phải khách hàng của tôi. Cô ta là người ngoài muốn đột nhập vào công ty của tôi. Bảo vệ đánh mấy người là chuyện bình thường"
Diệp Huyền Tần nói: "Không có sự cho phép của tôi, ai cho mấy người cắt đứt hợp tác với Hàn Tây Thi?" "Bây giờ tôi chính thức bãi nhiệm chức vụ tổng giám đốc của anh."
Hừ!
Hoa Văn Thịnh hừ lạnh một tiếng: "Anh dựa vào đâu mà sa thải tôi? Anh là cái thá gì chứ."
Diệp Huyền Tần: "Toàn bộ tập đoàn Đạo Vương này đều thuộc về tôi. Anh cho rằng tôi không có tư cách loại bỏ anh sao?"
Ha ha!
Hoa Văn Thịnh cười điên cuồng đứng lên: “Họ Diệp kia, đầu óc anh có phải bị lừa đá rồi không!” “Là nhân viên của tập đoàn Đạo Vương, tôi chẳng lẽ còn không biết ông chủ của chính mình sao?” “Tổng giám đốc tập đoàn Đạo Vương là một người phụ nữ xinh đẹp. Đừng nói với tôi rằng anh là phụ nữ cải trang thành đàn ông nhé."
Lúc này, trợ lý của Hoa Văn Thịnh đột nhiên chạy đến nói: “Anh Hoa, tôi vừa kiểm tra thông tin của anh ta và phát hiện anh ta đúng là người của trụ sở của tập đoàn Đạo Vương!”
Sao cơ?
Sắc mặt của Hoa Văn Thịnh không khỏi trở nên nghiêm túc: “Mau đưa cho tôi xem.
Tổng Thanh Nhàn và Hàn Tây Thi trở nên kích động,họ không ngờ rằng Diệp Huyền Tần lại là thành viên của tập đoàn Đạo Vương.
Hơn nữa còn dám tùy ý sa thải chức vụ tổng giám đốc chi nhánh của Hoa Văn Thịnh, xem ra quyền lực phải ở phía trên anh ta!
Bây giờ thì tốt rồi, đơn đặt hàng của Tập đoàn Đạo
Vương không bị hủy nữa.
Thậm chí với mối quan hệ này với Diệp Huyền Tần, cô ta còn có thể nhận được nhiều đơn đặt hàng hơn từ tập đoàn Đạo Vương!
Không biết anh ta rốt cuộc giữ chức vụ gì trong trụ sở của tập đoàn Đạo Vương.
Ha ha ha!
Sau khi đọc thông tin chi tiết của Diệp Huyền Tần, Hoa Văn Thịnh không thể nhịn được cười điên cuồng. "Tên họ Diệp kia, anh con mẹ nó tới đây diễn hài à? Ông đây thật sự bị anh chọc cười đến chết mất." "Tôi không biết anh ngu thật hay giả vờ ngu."
Có ý gì? Mọi người có chút mông lung.
Hoa Văn Thịnh cho mọi người xem thông tin của Diệp Huyền Tần.
Thông tin được viết rõ ràng, Diệp Huyền Tần chỉ là một nhân viên văn phòng nhỏ của tập đoàn Đạo Vương, và cho đến nay, anh ta vẫn chưa xuất được đơn hàng nào cho tập đoàn Đạo Vương.
Chỉ với mức lương 24 triệu mỗi tháng, đó là mức thấp nhất rồi!
Sau khi đọc hết thông tin, Diệp Huyền Tần đột nhiên vô cùng tức giận.
Tiền thân của Tập đoàn Đạo Vương là một nhà máy thép nhỏ do Từ Lam Khiết điều hành.
Khi đó, Diệp Huyền Tần được "thuế" làm nhân viên kinh doanh nhỏ, và anh đã mang về vô số đơn đặt hàng lớn cho nhà máy thép, thậm chí còn thâu tóm vô công ty, mới từng bước phát triển thành Tập đoàn Đạo Vương.
Không ngờ, vị trí của anh trong công ty vẫn chỉ là "nhân viên kinh doanh nhỏ", lương 24 triệu...
Từ Lam Khiết chắc chắn cố tình không chịu thay đổi hồ sơ cho mình, còn dùng chính mình để đùa bỡn. Thật đáng xấu hổ.
Tổng Thanh Nhàn và Hàn Tây Thi gần như không ngẩng đầu lên được.
Hy vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều. Vốn dĩ bọn họ cho rằng Diệp Huyền Tần tràn đầy tự tin, tưởng anh ta là cấp cao trong trụ sở của tập đoàn Đạo Vương, nhưng họ không ngờ rằng anh ta chỉ là một nhân viên kinh doanh nhỏ chưa có thành tích gì, lang thang trong hàng ngũ có nguy cơ bị đuổi việc.
Bình luận facebook