Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-224
Chương 224
Ngày kế, một tin tức mạnh mẽ oanh động toàn bộ thành phố Tân Hải, thậm chí tình Hà Sơn.
Bạo Long, hoàng đế của thế giới ngầm ở thành phố Tân Hải đã thất bại trong tay người trẻ tuổi Diệp Huyền Tần.
Người trẻ tuổi kia đã tạo ra kỳ tích dùng 20 người đánh ngã 300 người!
Hơn nữa, đêm đó khi Bạo Long ở trại giam thì lại bị người ta hạ độc độc chết.
Cùng ngày, chỉ có một mình Diệp Huyền Tần đi thăm Bạo Long.
Hiện tại tất cả mọi người đều nghi ngờ là Diệp Huyền Tần đã độc chết Bạo Long.
Diệp Huyền Tần một trận chiến thành danh, ở trong thế giới ngầm ở tỉnh Hà Sơn bộc lộ tài năng, dẫn tới sự quan tâm của khắp nơi!
Sáng sớm, Trần Hạ Lan tắm rửa xong xuôi, chuẩn bị đi làm.
Trần Tiến Hà chợt gọi lại cô ta lại: “Chị, hôm nay chị đừng đi làm nữa.”
Trần Hạ Lan nói: “Tại sao?”
Trần Tiến Hà: “Ngày hôm nay em được trao tặng hàm thiếu úy, quyền thế càng lớn, em có thể giới thiệu cho chị một công việc tốt hơn!”
“Cái… cái gì!” Trần Hạ Lan bị cậu ta làm cho kinh ngạc, túi xách không nắm chặt bị rơi xuống mặt đất: “Em vừa mới thăng làm sĩ quan bây giờ lại muốn thăng? Hơn nữa là liên tục vượt cấp mấy?”
Trần Tiến Hà gật đầu: “Đúng. Chờ một lúc cố vấn Sơn sẽ đích thân đến trao quân hàm cho em.”
“Tốt, tốt lắm.” Trần Hạ Lan hưng phấn không biết làm sao: “Em trai chị quả nhiên không uổng công yêu thương em!”
Trần Uyên ở một bên cũng đã mừng đến phát khóc, từng giọt từng giọt nước mắt rơi xuống.
Khoảng thời gian này, bà ta sắp ngột ngạt chết rồi.
Một nhà Từ Lam Khiết vui vẻ hết chuyện này đến chuyện khác, cuộc sống trôi qua càng ngày càng náo nhiệt.
Mà nhìn lại nhà mình, vắng ngắt, từ từ suy sụp.
Nhà mình bị người ta ép không nhấc đầu lên nổi, ở trong khu nhà tình cờ gặp hàng xóm cũng không dám ngẩng mặt chào hỏi.
Bà ta chỉ sợ các bà hàng xóm nghị luận chuyện chia tay của Trần Hạ Lan và Diệp Huyền Tần để nhà Từ Lam Khiết lượm một món hời lớn.
Dù sao, tháng ngày Từ Lam Khiết luôn trải qua tốt như vậy, tất cả đều là do công lao của Diệp Huyền Tần!
Bây giờ, Trần Tiến Hà được trao quân hàm thiếu úy, cuối cùng cũng làm cho nhà bà ta có thể hòa nhau 1 trận rồi!
Trần Tiến Hà nói: “Mẹ, con còn có một tin tức tốt hơn phải nói cho mẹ biết.”
Trần Uyên nói: “Đứa bé ngốc, còn có chuyện gì có thể tốt hơn việc con được thăng quan tiến chức sao?”
Trần Tiến Hà: “Mẹ, mẹ hãy nghe con nói hết đã.”
“Hôm nay ông Sơn tới nơi này, ngoại trừ trao quân hàm cho con, còn có một nhiệm vụ khác.”
“Hiện tại ông Sơn đã thu thập được đầy đủ chứng cứ, chứng minh Diệp Huyền Tần sát hại Bạo Long. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì ngày hôm nay Diệp Huyền Tần sẽ bị bắt!”
“Cái gì?” Trần Hạ Lan hưng phấn hét lên một tiếng: “Diệp Huyền Tần vậy mà lại là hung thủ giết người.”
“Ha ha, anh ta thật đúng là tự tìm đường chết a. Tiến Hà, con nhất định phải phối hợp để ông Sơn bắt Diệp Huyền Tần đi nha.”
“Chúng ta lưu lạc tới mức độ này, cũng đều là do tên Diệp Huyền Tần này làm hại.”
Trần Tiến Hà khẽ mỉm cười: “Yên tâm đi, con đã nói chuyện với ông Sơn rồi.”
Trần Uyên cười không ngậm được mồm: “Vẫn là con trai của mẹ có tiền đồ. Này cái tên Diệp Huyền Tần gì đó ở trước mặt con trai của mẹ chính là tên rác rưởi.”
“May mà lúc trước chị với anh ta chia tay, nếu không tội danh giết người này chắc chắn sẽ liên lụy đến chúng ta.”
“Đúng rồi Tiến Hà, có thể cử hành nghi thức trao quân hàm ở trước cổng khu nhà của chúng ta để mẹ có thể nở mày nở mặt.”
Trần Tiến Hà gật đầu: “Mẹ, con cũng nghĩ như vậy.”
Trần Uyên gật đầu: “Ừ, vậy thì tốt. Chờ một lúc mẹ đi thông báo
cho toàn bộ người ở khu nhà này đến chứng kiến nghi thức trao quân hàm cho con, cuối cùng ngày hôm nay mẹ cũng có thể hãnh diện rồi.”
“Đúng rồi Hạ Lan, con gọi cả nhà Từ Kiến Quốc và Từ Liên đến đi.”
“Lần trước mẹ giới thiệu Tiến Hà cho Từ Liên, cô ta lại dám không vui.”
“Hừ, bây giờ con trai của mẹ đã thành thiếu úy, mẹ muốn nhìn thấy tận mắt cô ta hối hận.”
Trần Tiến Hà cười nói: “Mẹ, thật ra con cũng rất vừa ý Từ Liên. Chờ lát nữa mẹ cũng đừng làm khó dễ cô ấy, nếu như cô ấy đáp ứng, ngày hôm nay con sẽ hạ sính lễ.”
Trần Uyên gật đầu: “Được, chỉ cần Tiến Hà yêu thích là được.”
“Tiến Hà bây giờ con đã là thiếu úy, sính lễ cũng không thể keo kiệt.”
“Tối thiểu phải đưa 1 tỷ ra. Tiến Hà, bây giờ con có bao nhiêu tiền?”
Ngày kế, một tin tức mạnh mẽ oanh động toàn bộ thành phố Tân Hải, thậm chí tình Hà Sơn.
Bạo Long, hoàng đế của thế giới ngầm ở thành phố Tân Hải đã thất bại trong tay người trẻ tuổi Diệp Huyền Tần.
Người trẻ tuổi kia đã tạo ra kỳ tích dùng 20 người đánh ngã 300 người!
Hơn nữa, đêm đó khi Bạo Long ở trại giam thì lại bị người ta hạ độc độc chết.
Cùng ngày, chỉ có một mình Diệp Huyền Tần đi thăm Bạo Long.
Hiện tại tất cả mọi người đều nghi ngờ là Diệp Huyền Tần đã độc chết Bạo Long.
Diệp Huyền Tần một trận chiến thành danh, ở trong thế giới ngầm ở tỉnh Hà Sơn bộc lộ tài năng, dẫn tới sự quan tâm của khắp nơi!
Sáng sớm, Trần Hạ Lan tắm rửa xong xuôi, chuẩn bị đi làm.
Trần Tiến Hà chợt gọi lại cô ta lại: “Chị, hôm nay chị đừng đi làm nữa.”
Trần Hạ Lan nói: “Tại sao?”
Trần Tiến Hà: “Ngày hôm nay em được trao tặng hàm thiếu úy, quyền thế càng lớn, em có thể giới thiệu cho chị một công việc tốt hơn!”
“Cái… cái gì!” Trần Hạ Lan bị cậu ta làm cho kinh ngạc, túi xách không nắm chặt bị rơi xuống mặt đất: “Em vừa mới thăng làm sĩ quan bây giờ lại muốn thăng? Hơn nữa là liên tục vượt cấp mấy?”
Trần Tiến Hà gật đầu: “Đúng. Chờ một lúc cố vấn Sơn sẽ đích thân đến trao quân hàm cho em.”
“Tốt, tốt lắm.” Trần Hạ Lan hưng phấn không biết làm sao: “Em trai chị quả nhiên không uổng công yêu thương em!”
Trần Uyên ở một bên cũng đã mừng đến phát khóc, từng giọt từng giọt nước mắt rơi xuống.
Khoảng thời gian này, bà ta sắp ngột ngạt chết rồi.
Một nhà Từ Lam Khiết vui vẻ hết chuyện này đến chuyện khác, cuộc sống trôi qua càng ngày càng náo nhiệt.
Mà nhìn lại nhà mình, vắng ngắt, từ từ suy sụp.
Nhà mình bị người ta ép không nhấc đầu lên nổi, ở trong khu nhà tình cờ gặp hàng xóm cũng không dám ngẩng mặt chào hỏi.
Bà ta chỉ sợ các bà hàng xóm nghị luận chuyện chia tay của Trần Hạ Lan và Diệp Huyền Tần để nhà Từ Lam Khiết lượm một món hời lớn.
Dù sao, tháng ngày Từ Lam Khiết luôn trải qua tốt như vậy, tất cả đều là do công lao của Diệp Huyền Tần!
Bây giờ, Trần Tiến Hà được trao quân hàm thiếu úy, cuối cùng cũng làm cho nhà bà ta có thể hòa nhau 1 trận rồi!
Trần Tiến Hà nói: “Mẹ, con còn có một tin tức tốt hơn phải nói cho mẹ biết.”
Trần Uyên nói: “Đứa bé ngốc, còn có chuyện gì có thể tốt hơn việc con được thăng quan tiến chức sao?”
Trần Tiến Hà: “Mẹ, mẹ hãy nghe con nói hết đã.”
“Hôm nay ông Sơn tới nơi này, ngoại trừ trao quân hàm cho con, còn có một nhiệm vụ khác.”
“Hiện tại ông Sơn đã thu thập được đầy đủ chứng cứ, chứng minh Diệp Huyền Tần sát hại Bạo Long. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì ngày hôm nay Diệp Huyền Tần sẽ bị bắt!”
“Cái gì?” Trần Hạ Lan hưng phấn hét lên một tiếng: “Diệp Huyền Tần vậy mà lại là hung thủ giết người.”
“Ha ha, anh ta thật đúng là tự tìm đường chết a. Tiến Hà, con nhất định phải phối hợp để ông Sơn bắt Diệp Huyền Tần đi nha.”
“Chúng ta lưu lạc tới mức độ này, cũng đều là do tên Diệp Huyền Tần này làm hại.”
Trần Tiến Hà khẽ mỉm cười: “Yên tâm đi, con đã nói chuyện với ông Sơn rồi.”
Trần Uyên cười không ngậm được mồm: “Vẫn là con trai của mẹ có tiền đồ. Này cái tên Diệp Huyền Tần gì đó ở trước mặt con trai của mẹ chính là tên rác rưởi.”
“May mà lúc trước chị với anh ta chia tay, nếu không tội danh giết người này chắc chắn sẽ liên lụy đến chúng ta.”
“Đúng rồi Tiến Hà, có thể cử hành nghi thức trao quân hàm ở trước cổng khu nhà của chúng ta để mẹ có thể nở mày nở mặt.”
Trần Tiến Hà gật đầu: “Mẹ, con cũng nghĩ như vậy.”
Trần Uyên gật đầu: “Ừ, vậy thì tốt. Chờ một lúc mẹ đi thông báo
cho toàn bộ người ở khu nhà này đến chứng kiến nghi thức trao quân hàm cho con, cuối cùng ngày hôm nay mẹ cũng có thể hãnh diện rồi.”
“Đúng rồi Hạ Lan, con gọi cả nhà Từ Kiến Quốc và Từ Liên đến đi.”
“Lần trước mẹ giới thiệu Tiến Hà cho Từ Liên, cô ta lại dám không vui.”
“Hừ, bây giờ con trai của mẹ đã thành thiếu úy, mẹ muốn nhìn thấy tận mắt cô ta hối hận.”
Trần Tiến Hà cười nói: “Mẹ, thật ra con cũng rất vừa ý Từ Liên. Chờ lát nữa mẹ cũng đừng làm khó dễ cô ấy, nếu như cô ấy đáp ứng, ngày hôm nay con sẽ hạ sính lễ.”
Trần Uyên gật đầu: “Được, chỉ cần Tiến Hà yêu thích là được.”
“Tiến Hà bây giờ con đã là thiếu úy, sính lễ cũng không thể keo kiệt.”
“Tối thiểu phải đưa 1 tỷ ra. Tiến Hà, bây giờ con có bao nhiêu tiền?”