Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2671
Chương 2671:
Sau đó anh ta còn phải chinh phục Phượng Hoàng Lửa, mà tính cách Phượng Hoàng Lửa rất bướng bỉnh, tỉ lệ lớn sẽ không khuất phục mình.
Giữ lại Tào Đại Minh, nói không chừng còn có thể giúp mình hoà giải.
Cư Sĩ Bạch Y cung kính nói: “Vậy thì tốt, tôi cũng không giữ ngài Tào nữa, tôi đưa ngài ra ngoài.”
Tào Đại Minh vội khách khí nói: “Không cần quấy rầy ngài Bạch Y, tự tôi rời khỏi cũng được.”
Chẳng qua Cư Sĩ Bạch Y vẫn kiên trì tiễn Tào Đại Minh ra ngoài.
Tào Đại Minh rời khỏi, chờ sau khi đi xa, anh ta ngừng lại hít từng hơi một.
Giờ phút này sau lưng anh ta đã đổ mồ hôi ướt nhẹp, hai chân nhu nhữn ra.
Sợ quát Vừa nấy trong ánh mắt của Cư Sĩ Bạch Y thoáng hiện vẻ chết chóc, vừa nấy bị Tào Đại Minh bắt gặp được.
Lúc ấy anh ta sợ đến nỗi gân như nghẹt thở, Cư Sĩ Bạch Y quả thực muốn tháo cối giết lừa.
Còn may, chẳng biết tại sao Cư Sĩ Bạch Y bỗng nhiên thay đổi chủ ý, điều này khiến anh ta nhặt về được một cái mạng.
“Mẹ nó, may mà ông đây sớm đề phòng mày, nếu không cái mạng này sẽ khó giữ được.”
“Đồ chó hoang, ai không chết mày cũng không được chết”
Tào Đại Minh lo lắng trở về đoàn Phượng Hoàng.
Đoàn người Phượng Hoàng cũng không biết sự thay đổi của Tào Đại Minh, vẫn nhiệt tình chủ động chào hỏi với Tào Đại Minh.
Tào Đại Minh cười rất miễn cưỡng.
Anh ta trở về chỗ ở của mình, đẩy cửa ra, trong căn phòng vô cùng quạnh quẽ, không có ai.
“Đáng chết!” Vẻ mặt Tào Đại Minh lập tức chìm xuống: “Vợ con của tôi đâu? Khẳng định chị Phượng Hoàng đưa bọn họ đi”
Tào Đại Minh không hề suy nghĩ quá nhiều, một đường chạy tới trước cửa nhà Phượng Hoàng Lửa, gõ một cái.
“Chị Phượng Hoàng, là tôi, Tào Đại Minh, tôi về rồi”
Vào đi!
Trong căn phòng truyền ra giọng nói lười biếng của Phượng Hoàng Lửa.
Tào Đại Minh đẩy cửa ra, hé mồm nói: “Chị Phượng Hoàng, người nhà của tôi đâu? Chị muốn trừng phạt thì hãy trừng phạt một mình tôi, tôi chỉ xin chị đừng làm tổn thương người nhà tôi”
Phượng Hoàng Lửa lạnh nhạt nói: “Đóng cửa lại trước”
Tào Đại Minh đóng cửa thật kỹ.
Phượng Hoàng Lửa nói: “Yên tâm, người nhà cậu tôi có sắp xếp khác, bọn họ có người chăm sóc, không sao.”
“Đã hứa với cậu thì tôi đương nhiên sẽ không lật lọng.”
Tào Đại Minh nói: “Chị Phượng Hoàng, bây giờ tôi muốn gặp mặt họ, như vậy tôi mới yên tâm”
Phượng Hoàng Lửa nói: “Được, đợi lát tôi sẽ sắp xếp cho các người gặp mặt, bây giờ nói tình huống bên kia của đoàn Bạch Y trước đi.”
Tào Đại Minh rất cố chấp: “Tôi muốn gặp họ trước, sau khi xác nhận họ an toàn thì mới báo cáo tình huống với chị”
Phượng Hoàng Lửa tức giận: “Tào Đại Minh, chẳng lẽ cậu không hề tin tưởng tôi à?”
“Tôi nói rồi, bảo cậu báo cáo tình huống trước, sau đó mới sắp xếp cho các người gặp mặt, đây là mệnh lệnh”
Sau đó anh ta còn phải chinh phục Phượng Hoàng Lửa, mà tính cách Phượng Hoàng Lửa rất bướng bỉnh, tỉ lệ lớn sẽ không khuất phục mình.
Giữ lại Tào Đại Minh, nói không chừng còn có thể giúp mình hoà giải.
Cư Sĩ Bạch Y cung kính nói: “Vậy thì tốt, tôi cũng không giữ ngài Tào nữa, tôi đưa ngài ra ngoài.”
Tào Đại Minh vội khách khí nói: “Không cần quấy rầy ngài Bạch Y, tự tôi rời khỏi cũng được.”
Chẳng qua Cư Sĩ Bạch Y vẫn kiên trì tiễn Tào Đại Minh ra ngoài.
Tào Đại Minh rời khỏi, chờ sau khi đi xa, anh ta ngừng lại hít từng hơi một.
Giờ phút này sau lưng anh ta đã đổ mồ hôi ướt nhẹp, hai chân nhu nhữn ra.
Sợ quát Vừa nấy trong ánh mắt của Cư Sĩ Bạch Y thoáng hiện vẻ chết chóc, vừa nấy bị Tào Đại Minh bắt gặp được.
Lúc ấy anh ta sợ đến nỗi gân như nghẹt thở, Cư Sĩ Bạch Y quả thực muốn tháo cối giết lừa.
Còn may, chẳng biết tại sao Cư Sĩ Bạch Y bỗng nhiên thay đổi chủ ý, điều này khiến anh ta nhặt về được một cái mạng.
“Mẹ nó, may mà ông đây sớm đề phòng mày, nếu không cái mạng này sẽ khó giữ được.”
“Đồ chó hoang, ai không chết mày cũng không được chết”
Tào Đại Minh lo lắng trở về đoàn Phượng Hoàng.
Đoàn người Phượng Hoàng cũng không biết sự thay đổi của Tào Đại Minh, vẫn nhiệt tình chủ động chào hỏi với Tào Đại Minh.
Tào Đại Minh cười rất miễn cưỡng.
Anh ta trở về chỗ ở của mình, đẩy cửa ra, trong căn phòng vô cùng quạnh quẽ, không có ai.
“Đáng chết!” Vẻ mặt Tào Đại Minh lập tức chìm xuống: “Vợ con của tôi đâu? Khẳng định chị Phượng Hoàng đưa bọn họ đi”
Tào Đại Minh không hề suy nghĩ quá nhiều, một đường chạy tới trước cửa nhà Phượng Hoàng Lửa, gõ một cái.
“Chị Phượng Hoàng, là tôi, Tào Đại Minh, tôi về rồi”
Vào đi!
Trong căn phòng truyền ra giọng nói lười biếng của Phượng Hoàng Lửa.
Tào Đại Minh đẩy cửa ra, hé mồm nói: “Chị Phượng Hoàng, người nhà của tôi đâu? Chị muốn trừng phạt thì hãy trừng phạt một mình tôi, tôi chỉ xin chị đừng làm tổn thương người nhà tôi”
Phượng Hoàng Lửa lạnh nhạt nói: “Đóng cửa lại trước”
Tào Đại Minh đóng cửa thật kỹ.
Phượng Hoàng Lửa nói: “Yên tâm, người nhà cậu tôi có sắp xếp khác, bọn họ có người chăm sóc, không sao.”
“Đã hứa với cậu thì tôi đương nhiên sẽ không lật lọng.”
Tào Đại Minh nói: “Chị Phượng Hoàng, bây giờ tôi muốn gặp mặt họ, như vậy tôi mới yên tâm”
Phượng Hoàng Lửa nói: “Được, đợi lát tôi sẽ sắp xếp cho các người gặp mặt, bây giờ nói tình huống bên kia của đoàn Bạch Y trước đi.”
Tào Đại Minh rất cố chấp: “Tôi muốn gặp họ trước, sau khi xác nhận họ an toàn thì mới báo cáo tình huống với chị”
Phượng Hoàng Lửa tức giận: “Tào Đại Minh, chẳng lẽ cậu không hề tin tưởng tôi à?”
“Tôi nói rồi, bảo cậu báo cáo tình huống trước, sau đó mới sắp xếp cho các người gặp mặt, đây là mệnh lệnh”
Bình luận facebook