Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-582
Chương 582: Ngậm máu phun người
Diệp Huyền Tân giễu cợt: “Đúng là ngậm máu phun người. Rõ ràng là cậu ta tấn công trước, tôi chỉ tự vệ”
Trương Văn Lương cười nhạt: “Người của tôi thi hành công vụ bình thường, anh không muốn hợp tác, sau đó liền đánh người”
Hoàng Phúc Lâm và những người khác đồng ý.
“chúng tôi có thể làm chứng rằng Diệp Huyền Tần này đã ra tay trước!”
“Diệp Huyền Tần tôi khuyên anh đừng làm những việc phản kháng không cần thiết nữa Trước pháp luật, ngươi phải cúi đầu trước tòa Diệp Huyền Tân thở dài: “Này thật sự là quan lại bao che nhau. Lương tâm mấy người đúng là chó cắn hết rồi, không xứng làm quan”
Trương Văn Lương tức giận mảng: “Thêm cho Diệp Huyền Tần tội phỉ báng”
“Hoàng Phúc Lâm, gọi cảnh sát ngay lập tức và cử một lực lượng cảnh sát vũ trang đến trấn áp anh ta”
“Được, được” – Hoàng Phúc Lâm nhanh chóng lấy điện thoại di động ra gọi cảnh sát.
Đám người Nhậm Tiền thì lần này coi như đã triệt để tuyệt vọng.
Đúng lúc này, cửa nhỏ của xưởng đột nhiên bị đẩy ra, một tiếng hét tức giận truyền đến: “Ở đây xảy ra chuyện gì?”
Là chủ tịch thành phố Tân Hải!
Chính là Hài Thị!
Trương Văn Lương và những người khác suy tư sau đó nhanh chóng chạy ra chào hỏi “Hanshi, sao ông lại ở đây?”
“Có những thành phần cực kỳ nguy hiểm ở đây. Tôi nghi ngờ rằng bên kia là khủng bố.
Đừng đi vào nữa sẽ nguy hiểm”
“Đừng nên đi vào, tên đó rất đáng sợ, có thể gây hại cho bất kỳ ai”
Nhậm Tiền tức nhưng không nói được, không ngờ bọn họ dám đổi trắng thay đen, đem cái danh khủng bố gán ghép cho Diệp Huyền Tân.
Một khi bị coi là khủng bố thì có thể tùy ý mà giết! Đúng là khốn nạn!
Chủ tịch Hàn đột nhiên căng thẳng. Ông ta đến lần này vì Diệp Huyền Tân nói với ông ta rãng có thể có một chuỗi dây chuyền sản xuất buôn bán ma túy ở đây.
Hầu hết những kẻ tham gia vào các hoạt động ma túy là những kẻ liều lĩnh, và không có gì ngạc nhiên khi có những kẻ khủng bố.
“Vậy còn ở đây nói nhảm sao? Mau báo cho lực lượng cảnh sát vũ trang đến trấn áp”.
Hoàng Phúc Lâm vội vàng nói: “Tôi đã thông báo với họ, họ đang trên đường đến”
Nhậm Tiền nghe Chủ tịch Hàn nói thế sợ ông cũng về một phe với đám người Trương Văn Lương vội vàng biện hộ: “Chủ tịch tỉnh, ông không thể chỉ nghe..”
Trương Văn Lương ngất lời cô: “Câm miệng, cô đang biện họ cho những kẻ khủng bố, cô cũng là khủng bố: “Mau lên, đi bắt bọn họ!”
Diệp Huyền Tân giễu cợt: “Đúng là ngậm máu phun người. Rõ ràng là cậu ta tấn công trước, tôi chỉ tự vệ”
Trương Văn Lương cười nhạt: “Người của tôi thi hành công vụ bình thường, anh không muốn hợp tác, sau đó liền đánh người”
Hoàng Phúc Lâm và những người khác đồng ý.
“chúng tôi có thể làm chứng rằng Diệp Huyền Tần này đã ra tay trước!”
“Diệp Huyền Tần tôi khuyên anh đừng làm những việc phản kháng không cần thiết nữa Trước pháp luật, ngươi phải cúi đầu trước tòa Diệp Huyền Tân thở dài: “Này thật sự là quan lại bao che nhau. Lương tâm mấy người đúng là chó cắn hết rồi, không xứng làm quan”
Trương Văn Lương tức giận mảng: “Thêm cho Diệp Huyền Tần tội phỉ báng”
“Hoàng Phúc Lâm, gọi cảnh sát ngay lập tức và cử một lực lượng cảnh sát vũ trang đến trấn áp anh ta”
“Được, được” – Hoàng Phúc Lâm nhanh chóng lấy điện thoại di động ra gọi cảnh sát.
Đám người Nhậm Tiền thì lần này coi như đã triệt để tuyệt vọng.
Đúng lúc này, cửa nhỏ của xưởng đột nhiên bị đẩy ra, một tiếng hét tức giận truyền đến: “Ở đây xảy ra chuyện gì?”
Là chủ tịch thành phố Tân Hải!
Chính là Hài Thị!
Trương Văn Lương và những người khác suy tư sau đó nhanh chóng chạy ra chào hỏi “Hanshi, sao ông lại ở đây?”
“Có những thành phần cực kỳ nguy hiểm ở đây. Tôi nghi ngờ rằng bên kia là khủng bố.
Đừng đi vào nữa sẽ nguy hiểm”
“Đừng nên đi vào, tên đó rất đáng sợ, có thể gây hại cho bất kỳ ai”
Nhậm Tiền tức nhưng không nói được, không ngờ bọn họ dám đổi trắng thay đen, đem cái danh khủng bố gán ghép cho Diệp Huyền Tân.
Một khi bị coi là khủng bố thì có thể tùy ý mà giết! Đúng là khốn nạn!
Chủ tịch Hàn đột nhiên căng thẳng. Ông ta đến lần này vì Diệp Huyền Tân nói với ông ta rãng có thể có một chuỗi dây chuyền sản xuất buôn bán ma túy ở đây.
Hầu hết những kẻ tham gia vào các hoạt động ma túy là những kẻ liều lĩnh, và không có gì ngạc nhiên khi có những kẻ khủng bố.
“Vậy còn ở đây nói nhảm sao? Mau báo cho lực lượng cảnh sát vũ trang đến trấn áp”.
Hoàng Phúc Lâm vội vàng nói: “Tôi đã thông báo với họ, họ đang trên đường đến”
Nhậm Tiền nghe Chủ tịch Hàn nói thế sợ ông cũng về một phe với đám người Trương Văn Lương vội vàng biện hộ: “Chủ tịch tỉnh, ông không thể chỉ nghe..”
Trương Văn Lương ngất lời cô: “Câm miệng, cô đang biện họ cho những kẻ khủng bố, cô cũng là khủng bố: “Mau lên, đi bắt bọn họ!”
Bình luận facebook