Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-753
Chương 753: Quá khứ trăng hoa của Diệp Huyền Tần
Bạch Phụ Lưỡng, người sáng lập tập đoàn sát thủ Tử Dạ, những sát thủ cấp dưới đều tôn kính mà gọi một tiếng “Thủ lĩnh”, bởi vì ngoại hình như hoa sen mới nở, thanh thoát đoan trang, những người trong giới đều đặt biệt danh là “giáo chủ Sen Trắng”.
Bảy năm trước, trong khoảng thời gian Diệp Huyền Tân đang thi hành nhiệm vụ, tình cờ gặp được Bạch Phụ Lưỡng đang bị thương Diệp Huyền Tân làm theo bản năng của một bác sĩ mà cứu mạng của cô ta, chữa bệnh trị thương.
Trong quá trình tiếp xúc, Bạch Phụ Lưỡng đã bị khí chất đặc biệt của Diệp Huyền Tân hấp dẫn, yêu anh một cách sâu đậm, không thể dứt bỏ được, thậm chí Bạch Phụ Lưỡng còn chuẩn bị tốt tinh thần để lấy thân báo đáp, ở cùng nhau đến cuối đời.
Thế nhưng đúng lúc này, Diệp Huyền Tân lại rời đi mà không để lại lời từ biệt nào, hoàn toàn biến mất khỏi thế giới của cô ta.
Từ trước đến nay, Bạch Phụ Lưỡng đều cho rằng Diệp Huyền Tân đã chết rồi, túc trực bên linh cữu ba năm, sau đó ẩn, mỗi ngày ăn chay niệm Phật, tích góp âm đức cho Diệp Huyền Tần, thậm chí cũng không thèm quản lý cả một tập đoàn sát thủ Tử Dạ to lớn này, mà giao cho đàn em quản lý.
Diệp Huyền Tân hít sâu một hơi: “Kỹ thuật cải trang của Phụ Lưỡng, cướp lấy tạo hóa của đất trời, chìm đắm trong tinh hoa của mặt trời và mặt trăng, cô ta “làm lại” một Mã Như Long, sẽ không có khó khăn gì đâu”
Phạm Thúy Lan cười lên một cách cay đảng: “Những năm này, anh đã hại thủ lĩnh phải chịu khổ rồi”
“Nếu như để cho thủ lĩnh biết được người đàn ông phụ tình như anh còn sống, ngài ấy sẽ đập chết anh đấy!”
Diệp Huyền Tân trừng mắt mà nhìn cô ta một cái: “Nói gì vậy, cái gì gọi là người đàn ông phụ tình chứ”
“Năm đó, tôi chỉ là làm theo bản năng của một bác sĩ mà cứu lấy cô ấy mà thôi, không có suy nghĩ gì khác.”
“Ai biết được tính cách của Phụ Lưỡng đơn giản đến vậy, EQ bằng không, nhầm lẫn nó thành tình yêu chứ?
“May mà năm đó tôi không nợ Phụ Lưỡng bất cứ điều gì, bây giờ cũng nên chấm dứt thôi”
Phạm Thúy Lan: “Không nợ thủ lĩnh sao?
Khi nói những lời này anh không cảm thấy có lỗi à? Những năm thủ lĩnh đã ăn chay niệm Phật này đều là cầu phúc cho con chó à?”
Diệp Huyền Tân: “Tôi tặng tỉnh Đông Tam cho cô ấy, hẳn là có thể bù đắp lại Phạm Thúy Lan: “Ha ha, anh thật không hiểu rõ suy nghĩ của một người phụ nữ rồi.
Không lấy được trái tim của người đàn ông, cho dù lấy được cả thế giới thì có thể làm được gì chứ.”
Diệp Huyền Tân: “Ö? Một đứa bách hợp như cô cũng có thể nói ra một câu trích dẫn về tình cảm đầy triết lý đến như vậy à?”
Phạm Thúy Lan ngay lập tức mặt đỏ tía tai, mẹ nó, suýt chút nữa là bị anh thay đổi xu hướng tính dục rồi.
Cô ta vội vàng đổi đề tài: “Tôi không có.
quyền hạn liên lạc với thủ lĩnh, phải, phải chờ thủ lĩnh liên lạc với t Diệp Huyền Tân lấy điện thoại ra, chuyển sang chế độ riêng tư, do dự một hồi lâu, cuối cùng vẫn lấy hết can đảm ra mà gọi đến một dãy số.
Điện thoại rất nhanh được kết nối, ở đầu bên kia có một giọng nữ rất hay truyền đến, chỉ là bởi vì cô ta kích động mà khiến cho giọng nói run lên một cách dữ dội: “Ai đó? Vì sao lại có số thoại này?”
Diệp Huyền Tân hít sâu một hơi nói: “Phụ Lưỡng, tôi đã trở về rồi”
Sau một lúc im lặng…
“Cút”
Tút!
Điện thoại đã bị ngắt Diệp Huyền Tân nở một nụ cười cay đẳng, mình biết ngay sẽ như vậy mà.
Thế nhưng, anh cũng không trách cô ta, một người phụ nữ, lại vì một người đàn ông mà ở ẩn đến bảy năm, cả ngày ăn chay niệm Phật để cầu phúc, bây giờ đột nhiên biết được người đàn ông kia chưa chết, cố tình biến mất cả bảy năm, cho dù là ai cũng phải phát điên lên.
Phạm Thúy Lan an ủi nói: “Nhóc con, đừng nản lòng, lúc chúng tôi bị thủ lĩnh mảng còn thảm hơn anh đấy”
Diệp Huyền Tân: “Đừng có so sánh tôi với mấy người.”
*Tôi dám mắng trở lại, mấy người dám sao?”
Mẹ kiếp! .
truyện ngôn tình
Cuối cùng, Phạm Thúy Lan vẫn mang thi thể của Mã Như Long trở về.
Lỡ như thủ lĩnh đồng ý giúp đỡ thì sao.
Ngày hôm sau, một tin tức dữ dội, làm oanh tạc cả thành phố Lâm Hải: Thái Bảo.
Mười Ba đã bị giết chết chỉ trong một đêm!
Đặc biệt là thái bảo hai, người chết thảm nhất, lớp da bên ngoài đều bị điện giật thành than cốc, đôi mắt cũng bị nổ tan tành.
Hơn nữa, đôi tai của cả Thái Bảo Mười Ba, toàn bộ đều bị người khác chém đứt, cách làm cực kỳ độc ác và tàn nhẫn.
Toàn bộ giới ngầm của cả tỉnh Đông Tam hoàn toàn bùng nổ.
Bạch Phụ Lưỡng, người sáng lập tập đoàn sát thủ Tử Dạ, những sát thủ cấp dưới đều tôn kính mà gọi một tiếng “Thủ lĩnh”, bởi vì ngoại hình như hoa sen mới nở, thanh thoát đoan trang, những người trong giới đều đặt biệt danh là “giáo chủ Sen Trắng”.
Bảy năm trước, trong khoảng thời gian Diệp Huyền Tân đang thi hành nhiệm vụ, tình cờ gặp được Bạch Phụ Lưỡng đang bị thương Diệp Huyền Tân làm theo bản năng của một bác sĩ mà cứu mạng của cô ta, chữa bệnh trị thương.
Trong quá trình tiếp xúc, Bạch Phụ Lưỡng đã bị khí chất đặc biệt của Diệp Huyền Tân hấp dẫn, yêu anh một cách sâu đậm, không thể dứt bỏ được, thậm chí Bạch Phụ Lưỡng còn chuẩn bị tốt tinh thần để lấy thân báo đáp, ở cùng nhau đến cuối đời.
Thế nhưng đúng lúc này, Diệp Huyền Tân lại rời đi mà không để lại lời từ biệt nào, hoàn toàn biến mất khỏi thế giới của cô ta.
Từ trước đến nay, Bạch Phụ Lưỡng đều cho rằng Diệp Huyền Tân đã chết rồi, túc trực bên linh cữu ba năm, sau đó ẩn, mỗi ngày ăn chay niệm Phật, tích góp âm đức cho Diệp Huyền Tần, thậm chí cũng không thèm quản lý cả một tập đoàn sát thủ Tử Dạ to lớn này, mà giao cho đàn em quản lý.
Diệp Huyền Tân hít sâu một hơi: “Kỹ thuật cải trang của Phụ Lưỡng, cướp lấy tạo hóa của đất trời, chìm đắm trong tinh hoa của mặt trời và mặt trăng, cô ta “làm lại” một Mã Như Long, sẽ không có khó khăn gì đâu”
Phạm Thúy Lan cười lên một cách cay đảng: “Những năm này, anh đã hại thủ lĩnh phải chịu khổ rồi”
“Nếu như để cho thủ lĩnh biết được người đàn ông phụ tình như anh còn sống, ngài ấy sẽ đập chết anh đấy!”
Diệp Huyền Tân trừng mắt mà nhìn cô ta một cái: “Nói gì vậy, cái gì gọi là người đàn ông phụ tình chứ”
“Năm đó, tôi chỉ là làm theo bản năng của một bác sĩ mà cứu lấy cô ấy mà thôi, không có suy nghĩ gì khác.”
“Ai biết được tính cách của Phụ Lưỡng đơn giản đến vậy, EQ bằng không, nhầm lẫn nó thành tình yêu chứ?
“May mà năm đó tôi không nợ Phụ Lưỡng bất cứ điều gì, bây giờ cũng nên chấm dứt thôi”
Phạm Thúy Lan: “Không nợ thủ lĩnh sao?
Khi nói những lời này anh không cảm thấy có lỗi à? Những năm thủ lĩnh đã ăn chay niệm Phật này đều là cầu phúc cho con chó à?”
Diệp Huyền Tân: “Tôi tặng tỉnh Đông Tam cho cô ấy, hẳn là có thể bù đắp lại Phạm Thúy Lan: “Ha ha, anh thật không hiểu rõ suy nghĩ của một người phụ nữ rồi.
Không lấy được trái tim của người đàn ông, cho dù lấy được cả thế giới thì có thể làm được gì chứ.”
Diệp Huyền Tân: “Ö? Một đứa bách hợp như cô cũng có thể nói ra một câu trích dẫn về tình cảm đầy triết lý đến như vậy à?”
Phạm Thúy Lan ngay lập tức mặt đỏ tía tai, mẹ nó, suýt chút nữa là bị anh thay đổi xu hướng tính dục rồi.
Cô ta vội vàng đổi đề tài: “Tôi không có.
quyền hạn liên lạc với thủ lĩnh, phải, phải chờ thủ lĩnh liên lạc với t Diệp Huyền Tân lấy điện thoại ra, chuyển sang chế độ riêng tư, do dự một hồi lâu, cuối cùng vẫn lấy hết can đảm ra mà gọi đến một dãy số.
Điện thoại rất nhanh được kết nối, ở đầu bên kia có một giọng nữ rất hay truyền đến, chỉ là bởi vì cô ta kích động mà khiến cho giọng nói run lên một cách dữ dội: “Ai đó? Vì sao lại có số thoại này?”
Diệp Huyền Tân hít sâu một hơi nói: “Phụ Lưỡng, tôi đã trở về rồi”
Sau một lúc im lặng…
“Cút”
Tút!
Điện thoại đã bị ngắt Diệp Huyền Tân nở một nụ cười cay đẳng, mình biết ngay sẽ như vậy mà.
Thế nhưng, anh cũng không trách cô ta, một người phụ nữ, lại vì một người đàn ông mà ở ẩn đến bảy năm, cả ngày ăn chay niệm Phật để cầu phúc, bây giờ đột nhiên biết được người đàn ông kia chưa chết, cố tình biến mất cả bảy năm, cho dù là ai cũng phải phát điên lên.
Phạm Thúy Lan an ủi nói: “Nhóc con, đừng nản lòng, lúc chúng tôi bị thủ lĩnh mảng còn thảm hơn anh đấy”
Diệp Huyền Tân: “Đừng có so sánh tôi với mấy người.”
*Tôi dám mắng trở lại, mấy người dám sao?”
Mẹ kiếp! .
truyện ngôn tình
Cuối cùng, Phạm Thúy Lan vẫn mang thi thể của Mã Như Long trở về.
Lỡ như thủ lĩnh đồng ý giúp đỡ thì sao.
Ngày hôm sau, một tin tức dữ dội, làm oanh tạc cả thành phố Lâm Hải: Thái Bảo.
Mười Ba đã bị giết chết chỉ trong một đêm!
Đặc biệt là thái bảo hai, người chết thảm nhất, lớp da bên ngoài đều bị điện giật thành than cốc, đôi mắt cũng bị nổ tan tành.
Hơn nữa, đôi tai của cả Thái Bảo Mười Ba, toàn bộ đều bị người khác chém đứt, cách làm cực kỳ độc ác và tàn nhẫn.
Toàn bộ giới ngầm của cả tỉnh Đông Tam hoàn toàn bùng nổ.
Bình luận facebook