Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-420
Chương 420
Vừa dứt lời, Tần Trạm giơ tay lên, “vèo” một cái vươn ra ngoài!
Bàn tay anh vô cùng kiên cố cộng thêm lực lượng không gì sánh kịp, chỉ trong nháy mắt đã xuyên qua thân thể quái nhân!
Gần như chỉ trong nháy mắt, trên ngực bọn họ xuất hiện một lỗ máu đen tuyền!
Sau đó thân thể cao lớn của bọn họ trực tiếp ngã xuống đất.
Khải Văn ở trong xe cách đó không xa đều đã trợn to mắt, ông ta nghiến chặt răng, cúi thấp người trốn ở trong xe.
Rất nhanh, Tần Trạm đã đi tới chiếc xe này, anh gõ cửa kính xe, ý bảo Khải Văn ra ngoài.
Nhưng lúc này Khải Văn đã sớm bị dọa mất mật, cả cơ thể ông ta cuộn tròn trong xe, sợ bị Tần Trạm phát hiện.
Tần Trạm nhíu mày, sau đó anh giơ tay lên, một quyền đánh lên cửa xe.
Tất cả cửa xe lập tức bị đập nát! Dưới lực đạo mạnh này, thậm chí cả xe đều bay ra xa mấy mét!
“Đừng… Đừng giết tôi!” Khải Văn hoảng sợ chui từ trong xe ra.
Ông ta rầm một tiếng quỳ trên đất, khổ sở cầu xin: “Đừng giết tôi, đừng giết tôi…”
Tần Trạm nhìn bộ dạng này của ông ta, không khỏi cười nhạo nói: “Ông là đệ tử tâm đắc nhất của hội trưởng, mà chỉ có cốt khí đó sao?”
“Tôi không có cốt khí, tôi là phế vật, tôi sai rồi, cậu đừng giết tôi!” Khải Văn quỳ trên đất, càng không ngừng dập đầu.
Tần Trạm cười mỉa một tiếng, anh khom người xuống, nói: “Tôi có thể không giết ông, nhưng ông phải đồng ý với tôi một điều kiện.”
“Đừng nói là một điều kiện, một trăm điều kiện cũng được!” Khải Văn sốt ruột nói.
Tần Trạm khom người xuống, thản nhiên nói: “Hiệp hội luyện dược quốc tế các ông, có phải có khách hàng họ Tô hay không?”
Khải Văn ngẩn người, ông ta xấu hổ nói: “Chuyện này… Chuyện này tôi cũng không nhớ rõ lắm, mỗi ngày đều có vô số người tới chỗ chúng tôi xin thuốc, họ gì cũng có…”
“Ông ta là ông cụ Tô ở thủ đô, ông không có khả năng không biết.” Vẻ mặt Tần Trạm lạnh lùng, uy áp lập tức tràn ngập ra.
Dưới uy áp này, Khải Văn sợ tới mức gần như sắp đái ra quần rồi.
Ông ta vội vàng nói: “Tôi nhớ ra rồi! Đúng là có! Hình như tên là Tô Yên Thế! Còn có quan hệ hợp tác với hiệp hội luyện dược quốc tế chúng tôi!”
“Tô Yên Thế…” Tần Trạm gật đầu: “Ông ba nhà họ Tô?”
Tô Yên Thế là con trai thứ ba của ông cụ Tô, mà việc ông ta phụ trách, là kinh doanh của nhà họ Tô.
Dưới sự dẫn dắt của Tô Yên Thế, kinh doanh của nhà họ Tô trong nước được củng cố, không chỉ tiền bạc có thể phân cao thấp với nhà họ Sở, nhà họ Vương và thế gia lớn, hàng năm còn dùng tiền dư khuếch trương.
Trong số ba người con trai nắm kinh doanh, chính trị và quân sự, ông cụ Tô coi trọng Tô Yên Thế người nắm giữ kinh doanh nhất!
“Không nghĩ tới Tô Yên Thế làm công ty dược, còn có quan hệ với hiệp hội luyện dược quốc tế.” Tần Trạm gật đầu nói.
“Ngoại trừ hợp tác thì sao?” Tần Trạm tiếp tục hỏi.
Khải Văn vội vàng nói: “Ngoài ra hàng năm Tô Yên Thế còn lấy một lượng lớn đan dược từ chỗ chúng tôi, nghe nói là đám đan dược này để người nhà bọn họ dùng. Nhưng loại đan dược này tôi không tiếp xúc được, đều là sư phụ tôi tự tay luyện chế…”
Tần Trạm gật đầu nói: “Tôi hiểu được.”
“Tôi có thể làm gì giúp cậu không?” Khải Văn hỏi dò.
Tần Trạm đứng dậy, nói: “Lúc cần ông, tôi sẽ gọi điện thoại cho ông.”
Sau khi nói xong, Tần Trạm giơ tay lên, lưu lại ấn ký linh hỏa vào trong trán Khải Văn.
“Đây là gì thế?” Khải Văn kinh hãi sờ đầu mình: “Tôi đã nói hết những chuyện tôi biết cho cậu rồi mà, cậu tha cho tôi đi…”
Tần Trạm cười mỉa nói: “Yên tâm, chỉ cần ông ngoan ngoãn nghe lời, tôi đảm bảo ông sẽ không chết, thậm chí còn cho ông ngồi lên vị trí hội trưởng của hiệp hội luyện dược quốc tế.”
Khải Văn ngẩn người, ông ta hưng phấn nói: “Thật sao?”
“Đương nhiên” Tần Trạm nói: “Lúc cần thiết, tôi sẽ nói cho ông làm thế nào.”
“Được, được!” Khải Văn liều mạng gật đầu.
Đối với vị trí hội trưởng, Khải Văn đã mơ ước không phải ngày một ngày hai rồi! Vị trí này ngoại trừ có địa vị rất cao ra, còn nắm giữ mạng lưới quan hệ khắp nơi trên thế giới!
“Ông có thể trở về rồi, nhớ rõ chuyện này phải bí mật.” Tần Trạm nói.
Sau đó Tần Trạm dẫn theo Lâm Tuyết Trinh chuẩn bị rời đi.
Lúc này Khải Văn đột nhiên hô lớn: “Cậu Trạm, cậu có thể tặng tôi phương thuốc Song Long Đan được không?”
Tần Trạm nhíu mày, sau đó nói: “Đồ tôi không đưa cho ông, tốt nhất là ông đừng chủ động muốn.”
Sau khi nói xong những lời này, Tần Trạm dẫn Lâm Tuyết Trinh rời đi.
Trên đường đi tới sân bay, Tần Trạm ngồi trong xe vẫn luôn cảm thấy kỳ lạ, mọi chuyện giống như được người ta sắp xếp cả.
“Anh đang nghĩ gì thế?” Lâm Tuyết Trinh tiến lại gân hỏi.
Đúng lúc này, Tần Trạm vỗ đầu, lập tức hiểu rõi “Xem ra phủ chủ bảo mình tham gia so tài lần này, ngoại trừ lấy được vinh dự ra, còn có mục đích của bà ấy.”
Chuyện này không khỏi khiến Tần Trạm vô cùng cảm thán.
Nếu đúng như những gì Tần Trạm suy nghĩ, vậy phủ chủ của phủ Dược Thần đúng là đáng sợi Bà ấy giống như biết rõ mọi chuyện, cố gắng khiến Tần Trạm tiếp xúc với Khải Văn này, còn có cơ hội đối phó Tô Yên Thế.
Tâm cơ cỡ này, người bình thường tuyệt đối không đoán được.
Phủ Dược Thần.
Phủ chủ ngồi trên giường La Hán, cầm một ly trà trong tay.
Trước mặt bà ấy còn đặt một quyển sách.
“Phủ chủ.”
Lúc này đại trưởng lão đi tới.
Ông ta khom người nói: “Mọi chuyện đều như dự đoán của bà, Khải Văn đúng là tìm người ám sát Tân Trạm rồi.”
“Ừm.” Phủ chủ uống một ngụm trà, ý bảo đại trưởng lão tiếp tục nói.
Vẻ mặt đại trưởng lão bội phục nói: “Tần Trạm đúng là tìm hiểu tin tức liên quan tới nhà họ Tô, còn có ý thu phục Khải Văn!”
Sau khi phủ chủ nghe xong, trên mặt không có quá nhiều biểu cảm dao động, chỉ nhấp một ngụm trà đậm.
“Phủ chủ, tôi cả gan hỏi, nếu Tần Trạm trực tiếp giết Khải Văn thì sao?”
Đại trưởng lão hỏi thăm dò.
Phủ chủ nghe thấy thế, thản nhiên nói: “Vậy nói lên cậu ta vĩnh viễn không lật đổ được nhà họ Tô.”
Đại trưởng lão nghe thấy thế, khát khao trên mặt càng nông đậm hơn.
“Phủ chủ, tôi nghĩ mãi mà không rõ, sao bà lại âm thầm giúp cậu ta thúc giục cậu ta?” Đại trưởng lão tiếp tục nói.
Phủ chủ liếc mắt nhìn ông ta một cái, thản nhiên nói: “Giúp cậu ta, cũng là giúp tôi. Phủ Dược Thần to như vậy, ngoại trừ Tân Trạm, ông cảm thấy còn ai có thể thắng Khải Văn? Cho dù có người thắng Khải Văn, người nào lại có bản lĩnh cao như thế?”
Đại trưởng lão nghe thấy thế, lập tức hiểu ra.
Ông ta thản nhiên nói: “Thì ra là thế, đúng lúc Tần Trạm có thù oán với nhà họ Tô, cậu ta nhất định sẽ lợi dụng Khải Văn âm thầm đối phó nhà họ Tô, chỉ có dựa vào Khải Văn, mới có thể cách ngàn dặm chiến thắng hội trưởng của hiệp hội luyện dược quốc tế! Ba điều kiện này, thiếu một thứ cũng không được!”
“Tần Trạm đúng là người duy nhất được chọn!”
Phủ chủ uống một ngụm trà, không nói câu nào nữa.
Trong bày mưu đặt kế, cách ngàn dặm quyết định thắng bại cuối cùng!
Phủ chủ và hội trưởng của hiệp hội luyện dược vốn là đồng môn, hai bên kết thù nhiều năm, chỉ sợ đây chính là cơ hội duy nhất để phủ chủ diệt trừ hội trưởng của hiệp hội luyện dượ!
c “Phủ chủ, tôi còn một câu hỏi cuối cùng, sao bà biết Khải Văn nhất định sẽ giết Tần Trạm?” Đại trưởng lão vẫn có chút không rõ lắm.
Phủ chủ liếc mắt nhìn ông ta, thản nhiên nói: “Đoán. Còn nữa, câu hỏi của ông có chút nhiều quá rồi.”
Vừa dứt lời, Tần Trạm giơ tay lên, “vèo” một cái vươn ra ngoài!
Bàn tay anh vô cùng kiên cố cộng thêm lực lượng không gì sánh kịp, chỉ trong nháy mắt đã xuyên qua thân thể quái nhân!
Gần như chỉ trong nháy mắt, trên ngực bọn họ xuất hiện một lỗ máu đen tuyền!
Sau đó thân thể cao lớn của bọn họ trực tiếp ngã xuống đất.
Khải Văn ở trong xe cách đó không xa đều đã trợn to mắt, ông ta nghiến chặt răng, cúi thấp người trốn ở trong xe.
Rất nhanh, Tần Trạm đã đi tới chiếc xe này, anh gõ cửa kính xe, ý bảo Khải Văn ra ngoài.
Nhưng lúc này Khải Văn đã sớm bị dọa mất mật, cả cơ thể ông ta cuộn tròn trong xe, sợ bị Tần Trạm phát hiện.
Tần Trạm nhíu mày, sau đó anh giơ tay lên, một quyền đánh lên cửa xe.
Tất cả cửa xe lập tức bị đập nát! Dưới lực đạo mạnh này, thậm chí cả xe đều bay ra xa mấy mét!
“Đừng… Đừng giết tôi!” Khải Văn hoảng sợ chui từ trong xe ra.
Ông ta rầm một tiếng quỳ trên đất, khổ sở cầu xin: “Đừng giết tôi, đừng giết tôi…”
Tần Trạm nhìn bộ dạng này của ông ta, không khỏi cười nhạo nói: “Ông là đệ tử tâm đắc nhất của hội trưởng, mà chỉ có cốt khí đó sao?”
“Tôi không có cốt khí, tôi là phế vật, tôi sai rồi, cậu đừng giết tôi!” Khải Văn quỳ trên đất, càng không ngừng dập đầu.
Tần Trạm cười mỉa một tiếng, anh khom người xuống, nói: “Tôi có thể không giết ông, nhưng ông phải đồng ý với tôi một điều kiện.”
“Đừng nói là một điều kiện, một trăm điều kiện cũng được!” Khải Văn sốt ruột nói.
Tần Trạm khom người xuống, thản nhiên nói: “Hiệp hội luyện dược quốc tế các ông, có phải có khách hàng họ Tô hay không?”
Khải Văn ngẩn người, ông ta xấu hổ nói: “Chuyện này… Chuyện này tôi cũng không nhớ rõ lắm, mỗi ngày đều có vô số người tới chỗ chúng tôi xin thuốc, họ gì cũng có…”
“Ông ta là ông cụ Tô ở thủ đô, ông không có khả năng không biết.” Vẻ mặt Tần Trạm lạnh lùng, uy áp lập tức tràn ngập ra.
Dưới uy áp này, Khải Văn sợ tới mức gần như sắp đái ra quần rồi.
Ông ta vội vàng nói: “Tôi nhớ ra rồi! Đúng là có! Hình như tên là Tô Yên Thế! Còn có quan hệ hợp tác với hiệp hội luyện dược quốc tế chúng tôi!”
“Tô Yên Thế…” Tần Trạm gật đầu: “Ông ba nhà họ Tô?”
Tô Yên Thế là con trai thứ ba của ông cụ Tô, mà việc ông ta phụ trách, là kinh doanh của nhà họ Tô.
Dưới sự dẫn dắt của Tô Yên Thế, kinh doanh của nhà họ Tô trong nước được củng cố, không chỉ tiền bạc có thể phân cao thấp với nhà họ Sở, nhà họ Vương và thế gia lớn, hàng năm còn dùng tiền dư khuếch trương.
Trong số ba người con trai nắm kinh doanh, chính trị và quân sự, ông cụ Tô coi trọng Tô Yên Thế người nắm giữ kinh doanh nhất!
“Không nghĩ tới Tô Yên Thế làm công ty dược, còn có quan hệ với hiệp hội luyện dược quốc tế.” Tần Trạm gật đầu nói.
“Ngoại trừ hợp tác thì sao?” Tần Trạm tiếp tục hỏi.
Khải Văn vội vàng nói: “Ngoài ra hàng năm Tô Yên Thế còn lấy một lượng lớn đan dược từ chỗ chúng tôi, nghe nói là đám đan dược này để người nhà bọn họ dùng. Nhưng loại đan dược này tôi không tiếp xúc được, đều là sư phụ tôi tự tay luyện chế…”
Tần Trạm gật đầu nói: “Tôi hiểu được.”
“Tôi có thể làm gì giúp cậu không?” Khải Văn hỏi dò.
Tần Trạm đứng dậy, nói: “Lúc cần ông, tôi sẽ gọi điện thoại cho ông.”
Sau khi nói xong, Tần Trạm giơ tay lên, lưu lại ấn ký linh hỏa vào trong trán Khải Văn.
“Đây là gì thế?” Khải Văn kinh hãi sờ đầu mình: “Tôi đã nói hết những chuyện tôi biết cho cậu rồi mà, cậu tha cho tôi đi…”
Tần Trạm cười mỉa nói: “Yên tâm, chỉ cần ông ngoan ngoãn nghe lời, tôi đảm bảo ông sẽ không chết, thậm chí còn cho ông ngồi lên vị trí hội trưởng của hiệp hội luyện dược quốc tế.”
Khải Văn ngẩn người, ông ta hưng phấn nói: “Thật sao?”
“Đương nhiên” Tần Trạm nói: “Lúc cần thiết, tôi sẽ nói cho ông làm thế nào.”
“Được, được!” Khải Văn liều mạng gật đầu.
Đối với vị trí hội trưởng, Khải Văn đã mơ ước không phải ngày một ngày hai rồi! Vị trí này ngoại trừ có địa vị rất cao ra, còn nắm giữ mạng lưới quan hệ khắp nơi trên thế giới!
“Ông có thể trở về rồi, nhớ rõ chuyện này phải bí mật.” Tần Trạm nói.
Sau đó Tần Trạm dẫn theo Lâm Tuyết Trinh chuẩn bị rời đi.
Lúc này Khải Văn đột nhiên hô lớn: “Cậu Trạm, cậu có thể tặng tôi phương thuốc Song Long Đan được không?”
Tần Trạm nhíu mày, sau đó nói: “Đồ tôi không đưa cho ông, tốt nhất là ông đừng chủ động muốn.”
Sau khi nói xong những lời này, Tần Trạm dẫn Lâm Tuyết Trinh rời đi.
Trên đường đi tới sân bay, Tần Trạm ngồi trong xe vẫn luôn cảm thấy kỳ lạ, mọi chuyện giống như được người ta sắp xếp cả.
“Anh đang nghĩ gì thế?” Lâm Tuyết Trinh tiến lại gân hỏi.
Đúng lúc này, Tần Trạm vỗ đầu, lập tức hiểu rõi “Xem ra phủ chủ bảo mình tham gia so tài lần này, ngoại trừ lấy được vinh dự ra, còn có mục đích của bà ấy.”
Chuyện này không khỏi khiến Tần Trạm vô cùng cảm thán.
Nếu đúng như những gì Tần Trạm suy nghĩ, vậy phủ chủ của phủ Dược Thần đúng là đáng sợi Bà ấy giống như biết rõ mọi chuyện, cố gắng khiến Tần Trạm tiếp xúc với Khải Văn này, còn có cơ hội đối phó Tô Yên Thế.
Tâm cơ cỡ này, người bình thường tuyệt đối không đoán được.
Phủ Dược Thần.
Phủ chủ ngồi trên giường La Hán, cầm một ly trà trong tay.
Trước mặt bà ấy còn đặt một quyển sách.
“Phủ chủ.”
Lúc này đại trưởng lão đi tới.
Ông ta khom người nói: “Mọi chuyện đều như dự đoán của bà, Khải Văn đúng là tìm người ám sát Tân Trạm rồi.”
“Ừm.” Phủ chủ uống một ngụm trà, ý bảo đại trưởng lão tiếp tục nói.
Vẻ mặt đại trưởng lão bội phục nói: “Tần Trạm đúng là tìm hiểu tin tức liên quan tới nhà họ Tô, còn có ý thu phục Khải Văn!”
Sau khi phủ chủ nghe xong, trên mặt không có quá nhiều biểu cảm dao động, chỉ nhấp một ngụm trà đậm.
“Phủ chủ, tôi cả gan hỏi, nếu Tần Trạm trực tiếp giết Khải Văn thì sao?”
Đại trưởng lão hỏi thăm dò.
Phủ chủ nghe thấy thế, thản nhiên nói: “Vậy nói lên cậu ta vĩnh viễn không lật đổ được nhà họ Tô.”
Đại trưởng lão nghe thấy thế, khát khao trên mặt càng nông đậm hơn.
“Phủ chủ, tôi nghĩ mãi mà không rõ, sao bà lại âm thầm giúp cậu ta thúc giục cậu ta?” Đại trưởng lão tiếp tục nói.
Phủ chủ liếc mắt nhìn ông ta một cái, thản nhiên nói: “Giúp cậu ta, cũng là giúp tôi. Phủ Dược Thần to như vậy, ngoại trừ Tân Trạm, ông cảm thấy còn ai có thể thắng Khải Văn? Cho dù có người thắng Khải Văn, người nào lại có bản lĩnh cao như thế?”
Đại trưởng lão nghe thấy thế, lập tức hiểu ra.
Ông ta thản nhiên nói: “Thì ra là thế, đúng lúc Tần Trạm có thù oán với nhà họ Tô, cậu ta nhất định sẽ lợi dụng Khải Văn âm thầm đối phó nhà họ Tô, chỉ có dựa vào Khải Văn, mới có thể cách ngàn dặm chiến thắng hội trưởng của hiệp hội luyện dược quốc tế! Ba điều kiện này, thiếu một thứ cũng không được!”
“Tần Trạm đúng là người duy nhất được chọn!”
Phủ chủ uống một ngụm trà, không nói câu nào nữa.
Trong bày mưu đặt kế, cách ngàn dặm quyết định thắng bại cuối cùng!
Phủ chủ và hội trưởng của hiệp hội luyện dược vốn là đồng môn, hai bên kết thù nhiều năm, chỉ sợ đây chính là cơ hội duy nhất để phủ chủ diệt trừ hội trưởng của hiệp hội luyện dượ!
c “Phủ chủ, tôi còn một câu hỏi cuối cùng, sao bà biết Khải Văn nhất định sẽ giết Tần Trạm?” Đại trưởng lão vẫn có chút không rõ lắm.
Phủ chủ liếc mắt nhìn ông ta, thản nhiên nói: “Đoán. Còn nữa, câu hỏi của ông có chút nhiều quá rồi.”
Bình luận facebook