Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1435-1440
Vương hậu không thể làm gì với mẹ, dù sao đúng như những gì mẹ nói, mẹ đối với bọn họ không có chút uy hiếp!! Nhưng cô lại khác!!
Trước đó vương hậu có thể gọi mẹ đến sỉ nhục mẹ cũng là vì việc trước đó bọn họ đều không biết, bây giờ đại vương tử đã biết chuyện này, tự nhiên sẽ không tiếp tục cho phép chuyện giống như hôm nay xảy ra nữa.
Mà vương hậu cũng không thể vì chuyện nhỏ như vậy mà đắc tội với đại vương tử.
Cho nên vương hậu muốn tìm cũng là tìm cô gây phiền phức.
Cho nên mẹ ở lại sẽ không có nguy hiểm gì, dù sao nếu như hai người sau khi cùng rời khỏi sẽ càng khiến đám người vương hậu nghi ngờ.
Nhưng Lâm Bối vẫn không yên tâm: “Mẹ, không bằng mẹ cùng con ra nước ngoài chơi vài ngày, mẹ còn chưa từng ra nước ngoài.”
Lâm Bối cảm thấy có lý do này để hai người ra nước ngoài, vương hậu dù sao cũng tìm không ra chỗ sai gì, chỉ có điều nếu muốn tránh được Đường Lăng chắc chắn rất khó.
“Không, mẹ không ra nước ngoài, ngày mai mẹ còn hẹn người khác đi dạo phố, đánh mạt chược, ra nước ngoài quá mệt, có nơi nào thoải mái bằng nhà mình, con tự đi, mẹ không theo con đi chịu mệt đâu.” Mẹ Lâm dường như có hơi mất kiên nhẫn, xua tay thẳng với Lâm Bối.
Lâm Bối nhìn bà ta, thần sắc có hơi phức tạp, lại lên tiếng.
“Được rồi, con đừng ngây ngốc ở đây nữa, mẹ vốn là tưởng thân phận của con bị vương hậu phát hiện rồi, cho nên mới lo lắng, bây giờ không sao rồi thì mẹ yên tâm, giờ không còn sớm nữa, mẹ đi ngủ đây, con là ngủ ở đây hay quay về?” Mẹ Lâm lại trực tiếp cắt ngang lời Lâm Bối còn chưa nói ra thì bà ta đã nói xong, không có tiếp tục quản Lâm Bối, tự mình về phòng.
Lâm Bối đứng ở đại sảnh, nhìn bóng lưng của mẹ, ánh mắt có hơi sững sờ, không biết đang nghĩ cái gì.
Một lát sau, phòng của mẹ Lâm tắt đèn, Lâm Bối vẫn rời đi.
Đại khái một tiếng sau, trong khách sạn Đường Lăng nhận được một cuộc điện thoại.
“Cậu Đường, tiểu vương tử đặt vé máy bay đến nước Q.” Cuộc gọi vừa kết nối, người kia liền trực tiếp báo cáo, hiển nhiên Đường Lăng cho người mà Dương Tầm Chiêu cử tới đi điều tra một số việc của Lâm Bối, nhưng trước đó anh kêu người đó chú ý hành tung của tiểu vương tử, có chuyện gì đều sẽ lập tức thông báo cho Đường Lăng.
Đường Lăng cầm điện thoại, đôi mắt hơi nheo lại, đi nước Q.
Cô đi nước Q? Cô vừa quay về không bao lâu thì đặt vé máy bay?
Cô đây là muốn trốn anh?
Lời trước đó anh nói rõ ràng như vậy, cô thật sự một câu cũng không nghe lọt.
Chỉ là cô thông minh như vậy, làm việc gì luôn thận trọng, sao lại trực tiếp đặt vé máy bay trên mạng?!
Đường Lăng đột nhiên mỉm cười, sợ là cố ý làm cho anh xem.
“Bây giờ tiểu vương tử đang ở đâu?” Đường Lăng cảm thấy vấn đề vé máy bay đó anh không cần để ý.
“Tiểu vương tử về biệt thự không bao lâu thì rời đi, sau đó người đi theo của chúng tôi bị tiểu vương tử cắt đuôi rồi, sau đó thì tra được chuyện tiểu vương tử đặt vé máy bay, vé máy bay mà tiểu vương tử đặt còn có ba tiếng nữa, lúc này tiểu vương tử chắc đang chạy đến sân bay?”
Khóe miệng của Đường Lăng hơi mím lại, chạy đến sân bay? Nếu thật sự chạy tới sân bay thì không cần cắt đuôi người của anh ta rồi.
Có điều, Đường Lăng ngược lại rất muốn biết cô muốn làm cái gì?
Trốn anh? Trốn như nào? Muốn trốn đi đâu?
“Cậu Đường, chúng ta có cần đến sân bay canh chừng không?” Người đó không có nghe thấy tiếng của Đường Lăng, không nhịn được hỏi một câu.
“Đi chứ.” Giọng của Đường Lăng nhàn nhạt, nghe không ra cảm xúc gì, nếu đã làm lạc người rồi, cũng không có chỗ dùng gì khác, đến sân bay canh cũng được.
Tuy anh nhận định Lâm Bối đang chơi chiêu giương đông kích tây, anh nhận định Lâm Bối không thể tới sân bay, nhưng ngộ nhỡ cô thật sự đi rồi thì sao?!
Cho người đến sân bay canh anh cũng tương đối yên tâm.
Vì thế, còn anh, chắc chắn là phải tìm được người trước mới được, chuyện của Quỷ Vực Chi Thành đều đã giải quyết rồi, vậy thì tiếp theo, chuyện anh phải giải quyết cũng chỉ có một chuyện này.
Cho nên, mặc kệ cô trốn đi đâu, anh đều sẽ tìm được cô.
Muốn trốn?! Đó là chuyện tuyệt đối không thể!!
Thành phố A, Dương Bạc Vệ qua đời, linh đường đặt ở nhà lớn của nhà họ Dương, thật ra bây giờ rất nhiều người đều sẽ chọn trực tiếp làm linh đường ở nhà tang lễ, người vốn dĩ luôn ở viện điều dưỡng như Dương Bạc Vệ, sau khi mất lại mang về nhà dường như không thích hợp lắm, nhưng ông cụ Dương khăng khăng làm như vậy.
Hơn nữa gây ra động tĩnh rất lớn, người có thể biết, người không thể biết, đều biết tin Dương Bạc Vệ qua đời.
Chuyện qua đời như này sẽ không mời người khác, bình thường đều là người nhận được tin có chút giao tình sẽ chủ động tới.
Ông cụ Dương gây ra nhiều động tĩnh như vậy, rất nhiều người đều biết, cho nên khách tới viếng vô cùng nhiều.
Tuy những năm nay Dương Bạc Vệ luôn mặc kệ chuyện của nhà họ Dương, cũng luôn không lộ mặt, nhưng lấy sức ảnh hưởng của Dương Thị ở thành phố A, người muốn lấy lòng nhà họ Dương nhiều vô kể, cơ hội giống như này tự nhiên sẽ không bỏ lỡ.
Trong nhà lớn nhà họ Dương, trong số khách đến viếng khó tránh sẽ có người quen biết nhau, tự nhiên cũng khó tránh việc hàn huyên vài câu.
“Lưu tổng cũng tới rồi, Lưu tổng đây là từ đâu nhận được tin vậy?” Một người đàn ông trung niên khẽ mỉm cười chào hỏi với người ở bên cạnh.
“Chuyện này còn cần phải đặc biệt đi nghe ngóng tin tức sao? Bây giờ ở thành phố A ai không biết chuyện này, ông bình thường không lên mạng, cho nên không biết chuyện gì.” Lưu tổng nhìn sang người đàn ông trung niên, thần sắc có hơi phức tạp: “Ông nhìn xem, người ở thành phố A có thể tới đều tới gần hết rồi.”
Người đàn ông trung niên có hơi sững sờ: “Chuyện này đều truyền trên mạng rồi sao?”
Mắt của người đàn ông trung niên quét qua những người đi qua đi lại ở đây, lông mày hơi nhíu lại: “Chẳng trách tôi nhìn thấy rất nhiều người lạ, những người đó bình thường cũng không có qua lại gì với Dương Thị.”
“Phát tán như điên, gần như tất cả các trên mạng của điện thoại đều có thể nhìn thấy, biết tin đều muốn tới.” Lưu tổng vốn cũng không có qua lại gì với Dương Thị, ông ta nói sau khi nhìn thấy tin tức đó thì tự mình tới.
“Loại chuyện này tại sao trên mang lại lưu chuyện mạnh mẽ như vậy?” Người đàn ông trung niên có hơi không hiểu, lông mày nhíu càng chặt: “Ai truyền ra?”
Tuy ảnh hưởng của Dương Thị ở thành phố A rất lớn, nhưng Dương Bạc Vệ ở Dương Thị ngay cả một chức vị cũng không có, hơn nữa Dương Bạc Vệ những năm nay đều chưa từng lộ diện, việc qua đời của ông ta tại sao làm to như vậy?
Hơn nữa Dương Bạc Vệ hiện nay cũng chỉ có bốn mươi mấy tuổi, tuổi tác này đã qua đời là một chuyện rất bi thương, theo lý mà nói tin tức báo đài cái gì cũng không nên viết tinh linh.
“Ông thật sự không xem tin tức sao? Mấy ngày trước cậu Dương tuyên bố chuyện thoát ly quan hệ với nhà họ Dương ông không biết sao?” Lưu tổng nhìn người đàn ông trung niên, vẻ mặt có hơi phức tạp.
Người đàn ông sững người, rõ ràng không biết: “Cậu Dương thoát ly quan hệ với nhà họ Dương?”
Ông ta ý thức giọng nói của mình có hơi lớn, may mà ở đây rất ồn, không có ai chú ý tới ông ta: “Tôi khoảng thời gian này nghỉ dưỡng ở Hương Sơn, không quá để ý, cậu Dương này sao lại thoát ly quan hệ với nhà họ Dương rồi?”
Chuyện hôm nay Dương Bạc Vệ mất vẫn là người bạn của ông ta gọi điện nói cho ông ta nên ông ta mới chạy tới.
“Nguyên nhân của chuyện này rất phức tạp, còn có chút liên quan đến công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, nhưng thái độ của cậu Dương rất chắc chắn, trực tiếp mở cuộc họp báo tuyên bố thoát ly quan hệ với nhà họ Dương, hơn nữa Dương Tầm Chiêu trả lại hết cổ phần của nhà họ Dương cho ông cụ Dương, còn hứa sẽ không tiếp tục quản chuyện của Dương Thị nữa.” Lưu tổng nói sơ tình hình cho người đàn ông trung niên.
“Chẳng trách không có nhìn thấy cậu Dương.” Người đàn ông trung niên đã đoán được vài điều, mắt của ông ta nhìn trong linh đường: “Cho nên thì sao?”
“Cho nên, rất nhiều người đều đang đoán, ông cụ Dương chính là muốn lợi dụng chuyện Dương Bạc Vệ qua đời ép cậu Dương quay về.” Lưu tổng đè thấp giọng, có điều lúc này trong linh đường đang thổi kèn, cho dù ông ta không đè thấp giọng người khác cũng không nghe được.
“Ông cụ Dương làm như vậy, có hơi không ổn nhỉ?” Người đàn ông lại nhíu mày: “Muốn kêu cậu Dương quay về, ông cụ Dương trực tiếp gọi điện cho cậu Dương là được rồi?”
“Rất rõ ràng ông cụ Dương không phải nghĩ như vậy, đương nhiên ông cụ Dương khả năng cũng buông được cái thể diện này mà cầu cháu trai của mình quay về, cho nên mới dùng cách này.” Khi Lưu tổng nói lời này thì khẽ lắc đầu, khóe miệng hơi nhếch lên, cười như không cười!
“Ông cụ Dương làm như vậy không sợ càng gây càng căng sao?” Người đàn ông trung niên rõ ràng không tán đồng cách làm này: “Hơn nữa con người của cậu Dương tôi cũng hiểu một chút, cậu Dương luôn chán ghét bị người khác uy hiếp nhất, bị người khác ép, cho nên tôi cảm thấy cách làm này của ông cụ Dương quả thật không ổn!!”
Lưu tổng nhìn người đàn ông này, khóe miệng hơi nhếch lên lộ ra chút ý cười, ông ta sát lại bên cạnh người đàn ông trung niên, lần nữa nói: “Dương Bạc Vệ mất quá đột ngột, tôi nghe nói, hình như là ông cụ Dương vì khiến cậu Dương quay về, cho nên ép chết Dương Bạc Vệ!!!”
Sắc mặt của người đàn ông nhanh chóng thay đổi: “Lời này không thể nói bậy được, chuyện này sao có thể chứ? Sao có thể có loại chuyện này chứ?”
“Tôi cũng chỉ là nghe người khác bàn luận thôi, rốt cuộc như nào, tôi cũng không biết, tôi cũng chỉ tùy tiện nói chơi, ông đừng xem là thật.” Lưu tổng không ngờ người đàn ông trung niên phản ứng lớn như vậy, đều có hơi sững người.
“Dương Bạc Vệ là con trai ruột của ông cụ Dương, loại tin đồn nhảm này quá hoang đường rồi.” Cảm xúc của người đàn ông trung niên còn chưa hoàn toàn che đi, trên mặt còn mang vài phần sửng sốt: “Cho dù ông cụ Dương muốn kêu cậu Dương quay về, cũng không thể làm đến bước này.”
“Đúng, đúng, tôi cũng cảm thấy tin đồn này không đáng tin, có điều chỉ là không biết cậu Dương liệu có quay về hay không?” Lưu tổng vội chuyển chủ đề, thật ra liên quan đến những tin đồn này, trong lòng Lưu tổng vẫn có vài phần tin.
“Dương Bạc Vệ dù sao là ba của cậu Dương, ba mất, cậu Dương chắc chắn sẽ trở về nhỉ?” Người đàn ông cũng không có tiếp tục chủ đề trước đó, ông ta khi nói lời này, đôi mắt vô thức nhìn ra bên ngoài, khác đi qua đi lại hiện nay đã không ít, nhưng vẫn không có nhìn thấy cậu Dương.
“Ai biết được, con người của cậu Dương ông cũng biết.” Lưu tổng bĩu môi.
Lúc này trong phòng, sắc mặt của ông cụ Dương âm trầm tới mức hơi đáng sợ: “Dương Tầm Chiêu sao còn chưa quay về, khách đều đã tới đủ, đứa con trai như nó còn không xuất hiện, như này ra cái gì chứ?”
“Đợi thêm một lát, Tầm Chiêu thế nào cũng không thể mặc kệ ba của nó, chuyện lớn như vậy, nó chắc chắn sẽ đến.” Bà cụ Dương thấp giọng khuyên, chỉ là bà ta rõ ràng cũng không có quá nhiều tự tin, rõ ràng cũng không thể chắc chắn Dương Tầm Chiêu liệu có đến hay không.
“Cái đồ khốn nạn, nó đây mà muốn tôi tức chết, ba của nó mất rồi, nó cũng không xuất hiện, nó rốt cuộc muốn làm cái gì?” Ông cụ Dương không có bị xoa dịu, ngược lại càng thêm nóng nảy.
“Tính khí của Tầm Chiêu ông cũng biết, ông trước tiên đừng sốt ruột, đợi thêm đi.” Bà cụ Dương cũng không có cách nào khác, bọn họ một cuộc gọi cũng không gọi chô Dương Dương Tầm, chỉ đem chuyện này thông qua các kênh báo đài truyền ra, nháo to như vậy chính là vì để Tầm Chiêu quay về.
Nhưng bây giờ khách khứa đều đến đông như vậy rồi, cái bóng của Dương Tầm Chiêu cũng không có nhìn thấy, trong lòng của bà cụ Dương cũng khẩn trương.
Bọn họ tỉ mỉ lên kế hoạch tất cả chuyện này, chính là vì để Tầm Chiêu quay về, bà ta ngay cả con trai cũng hy sinh rồi, bà ta không muốn đến cuối cùng lại trống không.
“Phải, tính khí của nó tôi rõ nhất, cho nên bà cảm thấy đợi thêm thì nó sẽ đến sao?” Ông cụ Dương mặt mày càng khó coi, giọng nói cũng không nhịn được mà nâng cao vài phần: “Chúng ta làm nhiều như vậy chính là vì để nó quay về, nhưng nó đến bây giờ còn không lộ mặt, bà nói xem phải làm sao?”
“Đợi thêm một lát nữa, đợi thêm nửa tiếng nữa, nếu nửa tiếng sau nó còn không xuất hiện, chúng ta nghĩ cách khác.” Mắt của bà cụ Dương hơi lóe lên, thần sắc thấp thoáng vài phần phức tạp.
“Cách khác? Còn có cách khác sao? Loại tình hình này rồi còn có cách gì nữa?” Ông cụ Dương nhìn sang bà cụ Dương, ngược lại bình tĩnh hơn một chút.
“Cách tự nhiên là có.” Bà cụ Dương thầm hít thở một hơi: “Mục đích của chúng ta chính là vì để Tầm Chiêu quay về, toàn bộ đều là vì Tầm Chiêu, cho nên chỉ cần kết quả cuối cùng có thể khiến nó quay về là được, chúng ta cũng đều là vì tốt cho nó.”
“Đúng, bà nói đúng, ba còn có cách gì?” Ông cụ Dương không có một chút nghi ngờ về cách của bà cụ Dương, nhanh chóng gật đầu.
“Sự việc hiện nay đã tới bước này, ép một lần là ép, ép hai lần cũng là ép.” Mắt của bà cụ Dương tối lại, hình như cuối cùng cũng hạ quyết tâm.
“Bây giờ Dương Bạc Vệ đều vì chuyện này mà hy sinh rồi, chúng ta tự nhiên không thể từ bỏ.” Bà cụ Dương cố gắng mượn cớ cho mình.
“Cho nên rốt cuộc là cách gì?” Ông cụ Dương không nhịn được mà truy hỏi một câu.
“Bây giờ Dương Bạc Vệ mất, Tầm Chiêu là con trai lại không có xuất hiện, nếu chuyện này đăng lên báo, tôi lại cho người khác thêm thắt vào, đến lúc đó nhất định có thể khiến nó quay về.” Mắt của bà cụ Dương hơi nheo lại, vụt qua vài phần quyết tuyệt.
Ông cụ Dương sững người, không biết là nhất thời chưa có hoàn hồn, hay là bị cách này của bà cụ Dương dọa rồi, nhất thời không có nói chuyện.
“Làm như này, đối với Tầm Chiêu...” Lát sau, ông cụ Dương mới lên tiếng lần nữa, giọng nói rõ ràng trầm thấp hơn vài phần.
Ông cụ Dương đã lăn lộn hơn nửa đời trên thương thường, ông ta đương nhiên rất rõ cách mà bà cụ Dương nói đến lúc đó sẽ có kết quả như nào.
Bây giờ tuy Dương Tầm Chiêu còn chưa quay về, khách đến nhà họ Dương cũng đều biết chuyện này, nhưng những người đó đều sẽ không nói bậy, cho dù nói, cũng chỉ sẽ nhỏ giọng bàn luận trong tối, nói rồi thì cũng thôi. Ngôn Tình Hài
Nhưng nếu như cố ý đưa chuyện này lên báo, hơn nữa còn là sau khi cố ý thêm thắt, nếu thật sự là như vậy, Tầm Chiêu chắc chắn sẽ bị mắng rất thảm, chỉ sợ có thể bị nước bọt của người khác nhấn chìm chết.
Trong chuyện lần trước, ông cụ Dương đã biết sức sát thương của cộng đồng mạng.
“Ông là muốn nói như này đối với Tầm Chiêu không tốt?” Bà cụ Dương cắt ngang lời của ông ta: “Tôi cũng biết như này sẽ ảnh hưởng không tốt tới Tầm Chiêu, nhưng chúng ta bây giờ không có cách gì khác rồi, nếu chuyện lần này không thể khiến nó quay về, vậy thì chúng ta sau này càng không thể khiến nó quay về nữa rồi.”
Sắc mặt của ông cụ Dương hơi thay đổi, phải, nếu chuyện này không thể khiến Dương Tầm Chiêu quay về, vậy chuyện khác càng không thể.
“Ông bây giờ tuổi tác đã cao, Bạc Vệ không còn rồi, Tầm Trung lại vô tích sự, nếu Tầm Chiêu không quay về, nhà họ Dương chúng ta phải làm sao? Dương Thị phải làm sao? Còn cả những sản nghiệp của Tầm Chiêu ở bên ngoài, đó cũng là của nhà họ Dương chúng ta, cho nên Tầm Chiêu bắt buộc phải quay về.” Bà cụ Dương sống với ông cụ Dương nhiều năm như vậy, bà ta hiểu ông cụ Dương nhất, cho bên bà ta rất rõ khuyên ông cụ Dương thế nào.
“Đúng, bà nói đúng, Tầm Chiêu bắt buộc phải quay về.” Ông cụ Dương thầm hít thở một hơi, trong mắt cũng nhiều thêm vài phần quả quyết: “Bắt buộc phải quay về.”
“Cách của chúng ta có thể không quá tốt, nhưng tâm ý của tôi đều là tốt.” Bà cụ Dương tiếp tục cố gắng tìm cớ cho mình: “Mục đích cuối cùng của chúng ta đều là vì tốt cho nó, nhà họ Dương là của nó, Dương Thị cũng đều là của nó, những cái này đều là chúng ta để lại cho nó, hai chúng ta tuổi tác đã cao rồi, cũng sống không được mấy năm nữa.”
Ông cụ Dương gật đầu: “Đúng, chúng ta đều là vì tốt cho nó, Dương Thị đều là để lại cho nó.”
“Vậy tôi cho người đi chuẩn bị.” Bà cụ Dương thấy ông cụ Dương đáp ứng thì khẽ thở phào nhẹ nhõm: “Nếu nửa tiếng sau Tầm Chiêu còn không trở về thì tôi để phóng viên tung tin tức.”
“Hôm nay mời cả phóng viên đến sao?” Ông cụ Dương hơi sững ra, truy hỏi một câu.
“Không có cố tình mời, nhưng phóng viên nhận được tin tức đã tới, có hai nhà là thường xuyên hợp tác với chúng ta, để bọn họ đến làm chuyện này là thích hợp nhất.”
“Ừm, cẩn thận một chút, đừng bị người ta bắt thóp.” Ông cụ Dương mím khóe môi: “Liên quan đến chuyện Bạc Vệ qua đời, bên ngoài bây giờ có một số lời đồn không hay lắm, cho nên không thể làm loạn nữa.”
Mắt của ông cụ Dương tối lại, thấp thoáng có chút cô quạnh.
“Tôi biết làm như nào.” Bà cụ Dương tự nhiên hiểu sự lo lắng của ông cụ Dương, có điều chuyện như này bà cụ Dương đã làm không chỉ một lần, kinh nghiệm rất phong phú, tự nhiên không thể để lại vết tích gì.
Ông cụ Dương đối với sự cố gắng của bà cụ Dương là rất tin tưởng, cho nên không có nói gì thêm nữa, chỉ là ông ta đột nhiên nghĩ đến một chuyện khác: “Đúng rồi, cô công chúa đó của Quỷ Vực Chi Thành, bà không phải đã nói với cô ta rồi sao, cô ta không phải nói muốn tới sao?”
“Ừm, công chúa của Quỷ Vực Chi Thành nói sẽ tới, liên quan tới cô ta tôi ngược lại không lo lắng, cô ta nói sẽ chắc chắn đến, bản thân cô ta muốn gả cho Tầm Chiêu của chúng ta, chúng ta tạo cho cô ta cơ hội, cô ta tự nhiên sẽ nắm chắc.” Nhắc đến chuyện này bà cụ Dương rõ ràng rất có lòng tin, thật ra bà cụ Dương đối với Trình Nhu Nhu không hài lòng, Trình Nhu Nhu quá nhỏ mọn, hơn nữa quá ngốc, nhưng Trình Nhu Nhu là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, chỉ đơn giản dựa vào một thân phận này của Trình Nhu Nhu mấy cái chứng tật gì khác đều có thể cho qua!!
“Mấu chốt nhất hiện nay chính là muốn khiến Tầm Chiêu quay về, chỉ có Tầm Chiêu quay về, kế hoạch của chúng ta mới có thể tiếp tục tiến hành, nếu không cho dù công chúa của Quỷ Vực Chi Thành đến cũng không có tác dụng.” Bà cụ Dương rõ ràng đã lên kế hoạch sự việc xong hết rồi, những cái khác bà ta đều rất có lòng tin, chỉ đợi Tầm Chiêu quay về.
“Ừm.” Ông cụ Dương cũng biết kế hoạch của bà cụ Dương, cho nên lúc này ông ta không có nói gì nhiều, chỉ khẽ đáp một tiếng.
Bọn họ đã lên kế hoạch hết cho tất cả mọi chuyện rồi, chỉ cần Dương Tầm Chiêu trở về...
Bọn họ đã lên kế hoạch cho tất cả mọi chuyện xong rồi, chỉ cần Dương Tầm Chiêu về thì tất cả kế hoạch tiếp theo có thể thuận lợi tiến hành….
Bà cụ Dương nhìn thời gian một cái, sau đó lại đợi thêm nửa tiếng đồng hồ.
Sau nửa tiếng, Dương Tầm Chiêu vẫn chưa xuất hiện.
Bà cụ Dương thầm thở ra một hơi, sau đó nháy mắt ra hiệu với người ở trong góc một cái.
Nữ người làm hiểu ý, sau đó giả vờ như tuỳ ý mà đi đến bên cạnh phóng viên.
“Cậu chủ cả sao vẫn còn chưa về nữa chứ? Ông chủ và bà chủ sắp sốt ruột gần chết rồi, ông chủ sốt ruột đến mức bệnh tim sắp tái phát luôn rồi.” Vẻ mặt nữ người làm lo lắng, giả vờ như đang tự nói chuyện với mình.
Phóng viên nghe thấy lời của nữ người làm thì nhanh chóng đảo mắt nhìn qua, thân là một phóng viên, nhiệm vụ quan trọng nhất chính là đào ra được tin tức mà người khác không đào được.
Vốn dĩ Dương Tầm Chiêu mãi vẫn không xuất hiện, rất nhiều người đã nhỏ tiếng bàn tán riêng với nhau, tuy cậu ba Dương mấy ngày trước mới tuyên bố đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương, nhưng dù sao đi nữa thì Dương Bạc Vệ cũng là cha ruột của anh, cha ruột qua đời mà con trai không tới, thì thật không hay.
Người chết là lớn nhất, càng huống hồ còn là trưởng bối trực hệ nữa!!
Phóng viên đương nhiên cũng phát hiện tình hình này, nhưng tình hình không rõ ràng, phóng viên cũng không dám lan truyền lung tung, dù sao thì nhà họ Dương và cậu ba Dương đều không phải người dễ chọc.
“Cậu ba Dương sao còn chưa về nữa? Ông cụ Dương đã thông báo cho cậu ba Dương chưa?” Phóng viên khó lắm mới bắt được cơ hội như vậy, đương nhiên là muốn nắm thêm nhiều tin tức hơn rồi, đây dù sao cũng là người nhà họ Dương, chắc sẽ biết một chút tình hình.
“Xảy ra chuyện lớn như vậy, ông chủ sao có thể không thông báo cho cậu chủ cả chứ, tôi thấy ông chủ đã gọi cho cậu chủ cả mấy cuộc điện thoại rồi, ông chủ mới ở trên lầu gọi cho cậu chủ cả, gọi xong thì tức đến muốn ngất đi luôn.” Nữ người làm nhìn phóng viên một cái, trong thần sắc mang theo sự bất mãn, không biết là bất mãn với phóng viên hay là vì cái khác nữa!
Phóng viên vừa nghe lời của nữ người làm thì đôi mắt lập tức sáng lên: “Nghe ý của cô thì cậu ba Dương là không muốn về sao?”
Nếu như cậu ba Dương thật sự có chuyện gì đó mà bị trì trệ thì ông cụ Dương cũng sẽ không đến nỗi tức đến suýt ngất như vậy.
Chỉ có một khả năng, cậu ba Dương có thể là căn bản không đồng ý quay về.
“Anh đừng có nói bậy.” Nữ người làm trực tiếp trừng phóng viên một cái.
“Nếu như cậu ba Dương thật sự không về thì sao ông cụ nhà họ Dương lại có thái độ vậy chứ.” Phóng viên không có so đo thái độ của nữ người làm, vẫn thử thăm dò mà hỏi một câu.
Chuyện này nếu như bị lộ ra thì chắc chắn là sẽ bất lợi cho cậu ba Dương, cho nên anh ta ít nhất phải bảo đảm bên ông cụ Dương sẽ không truy cứu, hoặc là nói, anh ta ít nhất phải đoán ra tâm tư của ông cụ Dương.
Mấy năm nay anh ta theo ông cụ Dương, không chỉ hợp tác một lần, anh ta vẫn có chút hiểu biết đối với ông cụ Dương.
“Ông chủ chúng tôi đương nhiên là muốn nghĩ cách để cậu chủ cả của chúng tôi về rồi, chỉ là bây giờ không có cách gì hay, bây giờ ông chủ và bà chủ chúng tôi đều sốt ruột sắp chết rồi.”
Đôi con ngươi của phóng viên khẽ lập loè, anh ta biết lúc này ông cụ Dương chắc chắn rất muốn cậu ba Dương về, vì để cậu ba Dương về, ông cụ Dương chắc chắn sẽ không tiếc dùng một số thủ đoạn, mà sau khi anh ta tung chuyện này lên, rất có thể sẽ ép được cậu ba Dương về nhà họ Dương, đến lúc đó ông cụ Dương chắc sẽ cảm kích anh ta thôi.
“Tôi có một cách có lẽ có thể thử một chút, hay là cô đi hỏi ông cụ Dương một chút xem.” Nhưng phóng viên cũng không dám tự tung ra, anh ta vẫn muốn hỏi thăm ý của ông cụ Dương.
“Ông chủ nhà tôi bây giờ sắp sốt ruột đến ngất rồi, làm gì rảnh gặp anh, nếu anh thật sự có cách thì đi làm đi, nếu như thật sự có thể khiến cậu chủ cả về thì ông chủ chắc chắn sẽ cảm kích anh.” Nữ người làm làm theo ý của bà cụ Dương, bà cụ Dương làm việc đương nhiên sẽ không để lại cái thóp, chuyện này cho dù sau này có bị ai điều tra ra thì cũng chả liên luỵ được đến bà ta.
Nữ người làm nói xong câu này thì không cho phóng viên cơ hội truy hỏi nữa, trực tiếp quay người đi.
Phóng viên sững sờ, suy nghĩ một hồi, sau đó lấy máy ảnh ra, chọn vài tấm ảnh mà trước đó đã chụp, sau đó phát ra ngoài.
‘Dương Bạc Vệ qua đời, cậu ba Dương đến nay vẫn chưa từng lộ mặt.’ Phóng viên vẫn không dám làm quá đáng quá, cho nên tiêu đề này cũng là đang thật sự cầu thị.
Nhưng tấm ảnh mà phóng viên tung ra là đã được đặc biệt lựa chọn qua.
Trên tấm ảnh, một thiếu niên 18-19 tuổi đang quỳ ở bên linh đường, đang tạ lễ cho khách.
Thiếu niên này, không có nhiều người quen biết, nhưng lại có không ít người biết đến, rất nhiều người đều biết Dương Bạc Vệ có một đứa con trai riêng, hơn nữa đứa con trai riêng đó đã được ông cụ Dương đón về nhà họ Dương nhiều năm trước rồi.
Nhưng, ông cụ Dương vốn không có cho anh ta vào công ty, cũng chưa từng đưa anh ta đến các dịp công khai để lộ mặt.
Trong dịp như vậy, quỳ ở trước linh đường để tạ lễ cho khách, thì thân phận của anh ta sẽ rất dễ để đoán ra.
Không có Dương Tầm Chiêu ở đây, chỉ có đứa con trai riêng này, lại công thêm tiêu đề của tin tức, đương nhiên thu hút được không ít bàn tán.
Cậu ba Dương vậy mà lại không có mặt…
Cậu ba Dương trước đây không lâu mới tuyên bố cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương…
Cho dù có cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương thì cha qua đời cũng không thể không lộ mặt chứ? Cái này cũng quá là không có tình người rồi?
Các bình luận không có ý mắng chửi Dương Tầm Chiêu, nhưng vẫn có một phần lớn bình luận là không tán đồng với cách làm của Dương Tầm Chiêu.
Sau khi tin tức được tung lên, chỉ 2 phút ngắn ngủi, mà bình luận đã lên tới con số hàng chục ngàn, 80% là thái độ chỉ trích.
Hiện trường cũng có người nhìn thấy tin tức và bình luận trên điện thoại, có người thầm kinh ngạc, cũng có người cười trên nỗi đau của người khác.
Nhưng, người ở hiện trường nhìn Dương Tầm Trung đang quỳ ở linh đường, trên mặt ít nhiều gì cũng mang theo vài phần chế giễu.
Đứa con riêng này tuy đã về nhà họ Dương, nhưng ông cụ Dương rõ ràng không có bất kỳ ý gì muốn đào tạo anh ta, mấy năm nay, bị nuôi đến phế rồi.
Rõ ràng ông cụ Dương đã gửi gắm toàn bộ hy vọng lên người của Dương Tầm Chiêu, chỉ là không ngờ Dương Tầm Chiêu lại ầm ĩ đòi cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương như vậy.
Nhưng, cho dù là như vậy thì ông cụ Dương rõ ràng cũng không có ý định giao Dương Thị cho đứa con riêng này.
Dương Tầm Trung bị Kim Minh Trân gọi hối về, đối với người cha Dương Bạc Vệ này, anh ta thật sự không có chút tình cảm nào, điều này cũng không thể trách anh ta được, anh ta tổng cộng chỉ gặp qua Dương Bạc Vệ có một lần, mà Dương Bạc Vệ thậm chí chả nhìn anh ta lấy một cái, đương nhiên càng không thể nói chuyện với anh ta rồi, cho nên cho dù anh ta có muốn gọi ba thì cũng không có cơ hội!!
Dương Bạc Vệ ngay cả Dương Tầm Chiêu mà cũng không quan tâm thì Dương Tầm Trung chưa từng hy vọng xa xỉ rằng Dương Bạc Vệ sẽ quan tâm đến anh ta.
Cho nên Dương Bạc Vệ đối với anh ta mà nói cũng chỉ như một người xa lạ thôi vậy.
Nhưng mà, người chết rồi, điều anh ta nên làm cũng vẫn phải làm, cái nào cần tuân thủ thì vẫn phải tuân thủ.
Cho dù Kim Minh Trân không kêu anh ta về thì anh ta cũng phải về.
Anh ta không phải là muốn làm ra vẻ cho ai coi, anh ta biết bên ngoài có rất nhiều người đều đang cười cợt anh ta, anh ta biết bọn họ coi thường anh ta, mấy năm nay anh ta đã quen rồi, anh ta không quan tâm.
Anh ta cũng rất rõ, tất cả mọi thứ của Dương Thị đều sẽ không thuộc về anh ta, anh ta cũng không thèm, anh ta vẫn có sự tự mình biết mình, nếu như Dương Thị thật sự để anh ta quản lý thì chắc chả bao lâu sẽ bị anh ta chơi sạch sẽ thôi, hơn nữa anh ta cũng không thích đi phí cái sức đó.
Bây giờ anh ta sống được ngày nào thì vui ngày đó, những cái khác thì ai muốn quan tâm thì quan tâm.
Dương Tầm Trung vốn còn định quy củ mà quỳ ở linh đường, chỉ là mang máng cảm giác ánh mắt của mấy người bên ngoài nhìn về phía mình dường như đã có chút thay đổi, hơn nữa anh ta cũng phát hiện có rất nhiều người đang nhỏ tiếng bàn tán gì đó.
Giọng của mấy người đó không lớn, tiếng nhạc buồn ở linh đường lại rất lớn, Dương Tầm Trung không có nghe được rõ, nhưng anh ta nhìn thấy bọn họ đều cầm điện thoại, đang coi cái gì đó.
Dương Tầm Trung cũng nhanh chóng lấy điện thoại ra, rất nhanh đã tìm được nguyên nhân, nhìn nội dung trên đó, ánh mắt lười biếng của Dương Tầm Trung hiếm khi trở nên nghiêm túc.
Bình luận trên mạng càng lúc càng nhiều, tiếng chỉ trích cũng càng lúc càng nhiều, có một số lời quá khích cũng càng nói càng khó nghe, mới có mấy phút mà bình luận đã mấy chục ngàn rồi.
Mi tâm Dương Tầm Trung khẽ nhíu, lúc ngẩng đầu lên thì đúng lúc nhìn thấy bà cụ Dương đang ở không xa kia, vẻ mặt bà cụ Dương buồn bã, bộ dạng trông vô cùng yếu ớt, có mấy người đang dìu bà ta.
Dương Tầm Trung không biết bà cụ Dương có biết chuyện trên mạng hay không, nhưng anh ta biết, ở nhà họ Dương này, ở dịp như thế này, nếu như ông cụ Dương và bà cụ Dương không biểu lộ ra chút ý tứ nào thì phóng viên chỉ e sẽ không dám nói lung tung đâu.
Dương Tầm Trung nghĩ đến một số tin đồn mà trước đó đã nghe được, nghe nói cái chết của Dương Bạc Vệ có liên quan đến ông cụ Dương và bà cụ Dương!!
Mấy năm nay anh ta tuy sống ở nhà họ Dương, nhưng vốn không có tình cảm gì với ông cụ Dương và bà cụ Dương, bởi vì anh ta biết ông cụ Dương và bà cụ Dương đều không thích anh ta.
Anh ta cũng không thích bọn họ, mấy năm nay những chuyện mà ông cụ Dương và bà cụ Dương làm anh ta đều nhìn thấy vào trong mắt, anh ta biết bọn họ vì để đạt được mục đích mà trước giờ đều không từ thủ đoạn!!
Cho nên, tin đồn ở bên ngoài chưa chắc đã là lời chó sủa chỗ không.
Dương Tầm Trung rũ mắt xuống, khoé miệng cong lên một nụ cười lạnh có hơi hơi mỉa mai, nếu như mấy chuyện này thật sự là do bọn họ làm để ép Dương Tầm Chiêu thì thật sự quá điên cuồng bệnh hoạn rồi!!
Tin tức mới vừa được phát lên kia vẫn đang nóng hổi, không biết có phải có người cố ý khơi dậy không, mà càng lúc càng có nhiều người chửi mắng Dương Tầm Chiêu.
Phóng viên tung tin tức rõ ràng cũng không có ngờ bình luận lại nhiều như vậy, anh ta cũng không ngờ mọi người lại ‘tích cực’ như vậy.
Nhưng phóng viên phát hiện bà cụ Dương vốn không có bất kỳ phản ứng kỳ lạ nào cả, nên cũng từ từ yên tâm, chí ít thì bà cụ Dương không có tức giận vì chuyện này, thái độ của bà cụ Dương cũng đại diện cho thái độ của ông cụ Dương.
Xem ra trước đó anh ta đã đoán không sai, ông cụ Dương vì để ép cậu ba Dương về mà không ngại sử dụng một chút thủ đoạn.
Cứ như vậy, anh ta cũng hoàn toàn yên tâm rồi!!
Xem ra, tin tức mà anh ta mới tung lên không bao lâu nữa sẽ lên đầu đề thôi, phóng viên nhớ đến lời mà nữ người làm nói khi nãy, rồi lại nhìn thái độ của bà cụ Dương, nghĩ nghĩ, sau đó lấy điện thoại ra, tung thêm drama ở bên dưới.
- --Người có mặt ở hiện trường được biết ông cụ Dương đã gọi cho cậu ba Dương rất nhiều cuộc gọi để bảo cậu ba Dương về, nhưng đều bị cậu ba Dương từ chối, ông cụ Dương tức đến suýt ngất!!----
Lời này vừa tuôn ra thì chiều gió bình luận lập tức thay đổi, vốn chỉ đơn thuần là không tán đồng và chỉ trích thôi, vốn còn có người nói rằng cậu ba Dương có thể là có chuyện bị làm trì trệ, vẫn chưa kịp về.
Nhưng tin này vừa được tung ra thì những bình luận đó lập tức trở nên cực đoan, những sự không tán đồng và chỉ trích ban đầu đều trở thành chửi mắng.
Tiếng chửi mắng cũng càng lúc càng quá đáng, càng lúc càng khó nghe.
Ông già chết rồi mà con trai cố ý không tới, trong tình hình thế này đúng là quá đáng!!
Dương Tầm Trung cũng nhìn thấy tin tức, nhìn mấy bình luận đó, nụ cười lạnh nơi khoé môi anh ta càng sâu thêm vài phần, bình luận này vừa nhìn là biết có người cố ý dẫn dụ rồi.
Là ai làm, thì cũng không khó đoán.
Chậc chậc!!
Dương Tầm Chiêu thật thảm!!
Còn thảm hơn anh ta nữa!!
Không, thảm hơn anh ta nhiều nữa!!
Cuộc sống của anh ta tiêu diêu tự tại như vậy, anh ta khá hài lòng.
Sau khi phóng viên đó tung tin thì không tới hai phút, nhà tổ họ Dương đột nhiên truyền đến tiếng xôn xao.
Sau đó Dương Tầm Chiêu đi vào.
Phóng viên nhìn thấy Dương Tầm Chiêu đột nhiên xuất hiện thì trực tiếp ngây người, hồi nãy nữ người làm đó không phải nói, ông cụ Dương gọi cho cậu ba Dương đến mấy cuộc nhưng cậu ba Dương vẫn không chịu về sao?
Với tính cách của cậu ba Dương thì nếu đã nói với ông cụ Dương là không về thì chắc chắn là sẽ thật sự không về, phóng viên cũng đã nhận định điểm này nên hồi nãy mới tung tin, anh ta cũng muốn khiến tin tức của mình nhanh chóng được lên đầu đề.
Không ngờ, Dương Tầm Chiêu nhanh như vậy mà đã về rồi!!
Đám người nhìn thấy Dương Tầm Chiêu đột nhiên xuất hiện, cũng đều có chút sững sờ, nhưng những người có mặt đều là người thông minh, đương nhiên sẽ chẳng nói gì nhiều.
Dương Tầm Chiêu trực tiếp đi đến linh đường.
Đôi con ngươi của bà cụ Dương nhanh chóng lập loè, bà ta rõ ràng cũng không ngờ Dương Tầm Chiêu lại quay về vào lúc này, sớm biết như thế, bà ta đã không vội bảo phóng viên tung tin như thế rồi.
Nhưng mà, chỉ cần anh về là được rồi, còn về tin tức đó, có thể đè xuống được.
Bà cụ Dương đã đạt được mục đích nên cũng muốn dẹp chuyện đặng yên thân, đó dù gì cũng là cháu trai của bà ta, bà ta cũng không muốn để anh bị người ta mắng.
Cũng may tin tức còn chưa được tung ra bao lâu, bây giờ xoá đi vẫn còn kịp, cũng không đến nỗi quá ầm ĩ, đương nhiên, bà cụ Dương cũng không sợ ầm ĩ liên lụy đến bà ta.
Dương Tầm Trung quỳ ở bên dưới cũng có chút sững sờ, khi nhìn thấy Dương Tầm Chiêu đi đến gần, Dương Tầm Trung mỉm cười, sau đó đột nhiên đứng dậy, chỉ vào Dương Tầm Chiêu mắng: “Có phải anh có bệnh không, ba ruột qua đời mà đến bây giờ anh mới về.”
Đám người bị cảnh này làm kinh ngạc, không ai ngờ đứa con riêng nhà họ Dương lại trực tiếp mắng Dương Tầm Chiêu ở dịp như vậy.
Phóng viên ở hiện trường nhìn thấy tình huống này thì cũng không nhịn được hưng phấn, đây là một tin tức lớn, bọn họ không dám đắc tội với ông cụ nhà họ Dương, nhưng đứa con riêng nhà họ Dương này thì bọn họ còn chả để vào mắt.
Dưới tình huống này, đứa con riêng làm ra chuyện như vậy, tuyệt đối chính là tin tức lớn, bởi vì đây dù sao cũng là nhà họ Dương, người mà thằng con riêng đang mắng chính là cậu ba Dương!!
Dương Tầm Chiêu ngước mắt lên nhìn sang Dương Tầm Trung.
“Nhìn cái gì mà nhìn? Tôi nói sai rồi sao? Cho dù anh có ở nước ngoài, thì Dương Thị không phải cũng có máy bay riêng sao? Không lẽ anh muốn về sớm chút mà cũng không được?” Dương Tầm Trung có chút sợ khi nhìn ánh mắt của Dương Tầm Chiêu, anh ta từ nhỏ đã sợ Dương Tầm Chiêu, nhưng lúc này anh ta không có rút lui, trực tiếp trừng mắt nhìn lại, thanh âm còn cất cao lên mấy phần.
Lời này của anh ta đủ để khiến rất nhiều người có mặt ở hiện trường nghe thấy.
Vốn dĩ có rất nhiều người nhìn thấy tin tức hồi nãy còn đang xì xầm bàn tán Dương Tầm Chiêu, bây giờ nghe thấy lời của Dương Tầm Trung, trên mặt đều lộ ra vài thần sắc ngỡ ngàng.
Hoá ra cậu ba Dương phải về từ nước ngoài, nếu như từ nước ngoài về thì tốc độ của cậu ba Dương thực ra chả phải chậm gì.
Chỉ là đứa con riêng, cậu chủ nhỏ này đang làm gì vậy chứ?
Muốn làm khó cậu ba Dương, kết quả lại thành giúp cậu ba Dương rồi?
Xem ra đầu óc của cậu chủ nhỏ nhà họ Dương này có chút ngốc ngốc rồi đây!!
Lúc này phóng viên tung tin lúc nãy đã trực tiếp phát trực tiếp, cho nên tình hình ở hiện trường đều được trực tiếp phát ra ngoài.
Chỉ là phóng viên nghe thấy lời của Dương Tầm Trung thì cũng có chút ngơ người!!
Mi tâm của Dương Tầm Chiêu khẽ nhíu lại, anh lúc này cũng không hiểu ý của Dương Tầm Trung cho lắm, nhưng Dương Tầm Chiêu không muốn quan tâm đến anh ta.
“Dương Tầm Chiêu, không phải anh nói không về sao? Ông cụ gọi cho anh rất nhiều lần rồi, không phải anh nói không về sao? Anh tự nói coi, ông cụ gọi cho anh mấy cuộc điện thoại vậy?” Dương Tầm Trung tiếp tục ‘làm càn’, đôi con ngươi phẫn nộ mà nhìn Dương Tầm Chiêu.
Đôi con ngươi của Dương Tầm Chiêu khẽ trầm xuống, sau khi Dương Bạc Vệ qua đời thì ông cụ Dương không có gọi cho anh qua cuộc điện thoại nào, tất cả mọi chuyện đều là anh tự tra ra được.
Dương Tầm Chiêu không muốn nói nhiều với Dương Tầm Trung, anh sải bước đi về phía trước.
“Dương Tầm Chiêu, anh có ý gì? Anh dám làm không dám nhận sao? Anh tự mình nói xem ông cụ đã gọi cho anh bao nhiêu cuộc điện thoại vậy, anh đều từ chối ông cụ, nói sẽ không về mà?”
Dương Tầm Trung rõ ràng không muốn ngừng lại, rõ ràng là cố ý muốn gây ầm ĩ.
“Sao? Dương Tầm Chiêu anh muốn làm con rùa rụt cổ ư? Vậy bây giờ tôi kêu ông cụ tới, nói rõ ràng trước mặt.” Dương Tầm Trung nhìn trông vô cùng tức giận, vô cùng không cam tâm, bộ dạng đó trông rất giống rất không muốn để Dương Tầm Chiêu về.
“Tầm Chiêu, cháu về rồi.” Bà cụ Dương vội vàng đi qua đó, trông có chút kích động: “Tốt quá rồi, thật sự tốt quá rồi, cháu có thể về thật là tốt quá, bà và ông nội đã đợi cháu rất lâu rồi.”
Bà cụ Dương không muốn làm lớn chuyện, trong lòng bà ta rõ hơn ai hết, bà ta và ông cụ Dương không có gọi cho Dương Tầm Chiêu, bọn họ chỉ là tung tin Dương Bạc Vệ qua đời ra bên ngoài, sau đó để Dương Tầm Chiêu tự nhìn thấy, sau đó để Dương Tầm Chiêu tự về.
Bởi vì chỉ có như vậy, kế hoạch tiếp theo của bọn họ mới càng thêm thuận lợi!!
Cho nên, lúc này bà cụ Dương đương nhiên không muốn Dương Tầm Trung làm lớn chuyện.
Bà cụ Dương hiểu tính của Dương Tầm Chiêu, bà ta biết Dương Tầm Chiêu sẽ không làm ầm ĩ ở những dịp thế này, cho nên bà cụ Dương không lo lắng chuyện sau khi Dương Tầm Chiêu về, nhưng bà ta không ngờ Dương Tầm Trung sẽ làm ầm ĩ.
Lúc bà cụ Dương nói chuyện còn trừng Dương Tầm Trung một cái.
“Bà nội, không thể để yên như vậy được, bà với ông nội trước đó không phải đã gọi cho anh ta rất nhiều lần rồi sao, không phải anh ta đều nói sẽ không về ư? Cho nên bây giờ phải nói rõ ràng mọi chuyện.” Dương Tầm Trung giả vờ như không có hiểu ý của bà cụ Dương, vẫn tiếp tục làm ầm ĩ.
“Được rồi, cháu làm loạn gì vậy? Hôm nay là tình huống gì cháu có biết không? Còn ra thể thống gì nữa?” Bà cụ Dương tức giận, lại trừng Dương Tầm Trung một cái, rõ ràng đã có ý giận dữ.
“Bà nội, không phải cháu làm loạn, mà là Dương Tầm Chiêu quá đáng quá, hồi nãy cháu đã nhìn thấy tin tức trên mạng rồi, ông bà gọi cho anh ta nhiều cuộc như vậy, anh ta đều nói không về,anh ta rõ ràng là đang cố ý chọc tức ông bà.” Dương Tầm Trung không những không ngừng lại mà giọng nói còn cất cao hơn vài phần.
“Bà nội, bà và ông nội có phải đã gọi cho anh ta rất nhiều lần rồi không, có phải anh ta đều nói sẽ không về đúng không?” Dương Tầm Trung vẫn cố ý hỏi bà cụ Dương.
Sắc mặt bà cụ Dương khẽ thay đổi, trong lòng càng tức giận hơn vài phần, nhưng dưới tình huống này bà ta cũng không thể tức giận, càng không thể nói gì nhiều: “Được rồi, đừng làm ồn nữa, mấy chuyện này không cần cháu quan tâm.”
“Không được, những chuyện khác cháu có thể không quan tâm, nhưng chuyện này cháu nhất định phải quan tâm, cháu không thể để anh ta chọc tức bà và ông nội như vậy.” Dương Tầm Trung trực tiếp tiến lên trước, một tay xoè ra trước mặt Dương Tầm Chiêu: “Lấy điện thoại ra, để mọi người coi nhật ký cuộc gọi của anh.”
“Không được, những chuyện khác cháu có thể không quan tâm, chuyện này cháu nhất định phải quan tâm, cháu không thể để anh ta chọc tức bà và ông nội như vậy.” Dương Tầm Trung trực tiếp tiến lên trước, một tay xoè ra trước mặt Dương Tầm Chiêu: “Lấy điện thoại ra, để mọi người coi nhật ký cuộc gọi của anh.”
“Tầm Trung, cháu làm loạn gì vậy?” Sắc mặt bà cụ Dương thay đổi, trong giọng nói cũng có thêm nhiều sự nghiêm nghị.
“Cháu không phải đang làm loạn mà, cháu đang làm đại sự, cháu chỉ muốn mọi người nhìn thấy bộ mặt thật của anh ta thôi.” Dương Tầm Trung bình thường không đụng chạm với ông cụ Dương và bà cụ Dương ở nhà họ Dương qua, trước giờ, anh ta chỉ cần có ăn, có uống, có chơi là được.
Người của nhà họ Dương có quan tâm hay không anh ta đều không để ý, ông cụ Dương và bà cụ Dương thỉnh thoảng cũng có nói anh ta, anh ta đều nghe vào tai trái rồi ra bằng tai phải.
Anh ta ăn chơi bài bạc, không làm việc nên hồn đã gần 20 năm, hiếm lắm mới nghiêm túc được một lần, thật đó!!
Cuộc sống trước đây của anh ta luôn mơ hồ hồ đồ, nhưng chuyện hôm nay anh ta muốn làm rõ, anh ta muốn làm rõ cái chết của Dương Bạc Vệ rốt cuộc có liên quan đến ông cụ Dương và bà cụ Dương hay không.
Anh ta muốn biết ông cụ Dương và bà cụ Dương có thể làm đến mức nào chỉ để ép Dương Tầm Chiêu?
Anh ta muốn biết, ông cụ Dương và bà cụ Dương có còn một chút giới hạn làm người nào nữa không.
Cái này rất quan trọng đối với cuộc sống sau này của anh ta, nếu như ông cụ Dương và bà cụ Dương đối với Dương Tầm Chiêu mà còn tuyệt tình như vậy thì sau này anh ta nhất định phải đề phòng.
Dương Tầm Trung vốn không quan tâm đến sự phẫn nộ của bà cụ Dương, một tay trực tiếp thò lên người Dương Tầm Chiêu, muốn tìm điện thoại của Dương Tầm Chiêu.
“Đứa con riêng nhà họ Dương này bị sao vậy chứ, vậy mà lại làm ầm ĩ với Dương Tầm Chiêu trong trường hợp thế này, cậu ta không sợ sao?”
“Chim khôn chết miếng mồi ngon, lợi ích ở ngay trước mắt, có thể sợ sao, chắc là không muốn để Dương Tầm Chiêu về thôi.”
“Cũng phải, cậu ba Dương cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương, ngay cả Dương Thị cũng không cần, người được lợi lớn nhất chính là đứa con riêng này rồi.”
“Anh tưởng ông cụ Dương là tên ngốc sao, như cậu ta, thì cho dù cậu ba Dương có không về nhà họ Dương đi nữa, ông cụ Dương cũng sẽ không thể giao Dương Thị cho cậu ta đâu.”
“Ông cụ Dương tuổi đã cao, còn có thể chống đỡ bao nhiêu năm nữa, bây giờ Dương Bạc Vệ đã qua đời rồi, nếu như ông cụ Dương mà đi nữa, nếu như Dương Tầm Chiêu lúc này thật sự không về thì nhà họ Dương chỉ có thể là của cậu ta rồi.”
“Cho nên, cái này là không muốn cho cậu ba Dương về nhà, chỉ là cái tướng ăn này cũng có hơi xấu rồi đó.”
“Chỉ dựa vào cậu ta thì có một trăm tên cũng không địch lại một cậu ba Dương nữa, cậu ta còn dám khiêu khích cậu ba Dương giữa bàn dân thiên hạ, đúng là ngốc chết đi được.”
“Cậu ba Dương chỉ một ánh mắt thôi chắc đã có thể hù cậu ta té đái rồi.”
Người bên ngoài nhịn không được mà nhỏ tiếng bàn tán, đương nhiên vì có Dương Tầm Chiêu, nên đều không dám lớn tiếng, cho nên Dương Tầm Chiêu và Dương Tầm Trung đều không nghe thấy.
Đương nhiên, lúc này hầu hết người có mặt đều đang đợi hóng drama, đều đợi xem Dương Tầm Chiêu sẽ làm thế nào.
Đôi con ngươi của Dương Tầm Chiêu khẽ lập loè, khoé miệng như chậm rãi cong lên một chút, sau đó lấy điện thoại ra, tự mở khoá, rồi đưa cho Dương Tầm Trung.
Liên quan đến tin tức trên mạng hồi nãy, Dương Tầm Chiêu đương nhiên đã nhìn thấy rồi, đã sớm thất vọng tột cùng, đã sớm không còn ôm bất kỳ hy vọng gì với ông cụ Dương và bà cụ Dương nữa, cho nên khi nhìn thấy tin tức, anh rất bình tĩnh, cũng không có nghĩ là sẽ làm gì đó.
Nhưng bây giờ Dương Tầm Trung muốn làm ầm lên thì anh cũng không ngại phối hợp một chút.
Đám người nhìn thấy hành động của Dương Tầm Chiêu thì đều sững sờ, không ngờ Dương Tầm Chiêu vậy mà lại có thái độ như vậy.
Sau khi bà Dương qua đời thì Dương Tầm Trung được đón về nhà họ Dương, đều biết tình cảm của Dương Tầm Chiêu và đứa con riêng này không thể tốt lành gì được, tại sao lúc này Dương Tầm Chiêu lại nghe Dương Tầm Trung chứ.
Đám người đều bày ra vẻ mặt kinh ngạc, vẻ mặt không hiểu.
Sắc mặt bà cụ Dương trực tiếp thay đổi, trong mắt có thêm vài phần lo lắng, càng có thêm vài phần âm lãnh, tên Dương Tầm Trung này đang yên đang lành lại làm ầm ĩ chuyện gì vậy chứ?
“Tầm Chiêu, nó làm loạn mà cháu cũng chiều theo nó ư?” Bà cụ Dương phản ứng lại, đương nhiên muốn nghĩ cách ngăn cản.
“Không sao, để cậu ta coi.” Dương Tầm Chiêu chỉ nhàn nhạt nhìn bà cụ Dương một cái, trong lòng Dương Tầm Chiêu rất rõ, tin tức tung lên mạng lúc nãy tuyệt đối là có liên quan đến bà cụ Dương và ông cụ Dương.
Nếu như ông cụ Dương và bà cụ Dương đã làm gì đó thì tin tức phụ được đăng lên sau đó tuyệt đối sẽ không chi tiết như vậy, ví dụ như là câu ông cụ Dương đã gọi cho anh vô số lần anh đều không chịu về.
Nếu như không phải ông cụ Dương và bà cụ Dương tiết lộ cho phóng viên thì phóng viên tuyệt đối không dám tự dàn dựng ra lời nói như vậy.
“Coi thì coi, tôi sợ anh chắc.” Dương Tầm Trung nhanh chóng giật lấy điện thoại trước khi bà cụ Dương ngăn cản, sau đó trực tiếp mở nhật ký cuộc gọi.
“Đứa con riêng nhà họ Dương này rốt cuộc là muốn làm gì chứ? Cậu ta làm lớn chuyện này lên như vậy thì có thể có lợi gì với cậu ta?” Có một số người nhìn thấy hành động của Dương Tầm Trung thì bắt đầu không hiểu.
“Anh không nhìn thấy tin tức mới tung ra hồi nãy sao? Có người nói ông cụ Dương đã gọi cho Dương Tầm Chiêu rất nhiều cuộc, nhưng Dương Tầm Chiêu đều nói không về, xem ra, đứa con riêng nhà họ Dương này là đang muốn chứng minh chuyện này, tin tức hồi nãy vừa tung ra, trên mạng đều chửi bới Dương Tầm Chiêu, chửi rất gắt.”
“Nhưng Dương Tầm Chiêu đã về rồi, mấy tin đồn đó không phải chả đánh mà tự phá rồi sao? Còn có gì để làm ầm ĩ nữa chứ?”
“Đúng đó, cậu ba Dương quay về, mấy cái trên mạng đều hoàn toàn biến thành tin đồn nhảm, cho dù ông cụ Dương có gọi cho Dương Tầm Chiêu rất nhiều cuộc điện thoại, thì Dương Tầm Chiêu bây giờ cũng đã về rồi, chuyện này cũng đã kết thúc, đứa con riêng nhà họ Dương này làm ầm lên như vậy không những không tạo thành tổn thất gì cho Dương Tầm Chiêu, mà chỉ e sẽ làm mình khó xử, cho nên đứa con riêng nhà họ Dương này là đang nghĩ gì vậy?”
“Vậy thì không biết nữa, có thể là đứa con riêng nhà họ Dương này có não không giống người bình thường.”
Lúc này rất nhiều người có mặt đều không hiểu cách làm của Dương Tầm Trung.
“Ủa, sao lại không có lịch sử cuộc gọi? Không có bất kỳ lịch sử cuộc gọi nào từ bên nhà họ Dương hết?” Đám người đang nghi hoặc thì giọng nói của Dương Tầm Trung lại lần nữa truyền tới, mang theo sự bất ngờ và ngạc nhiên không thể nào rõ ràng hơn: “Không những không có lịch sử cuộc gọi nào từ nhà họ Dương, mà ngay cả cuộc gọi nhỡ từ bên nhà họ Dương cũng không có!!”
Lúc Dương Tầm Trung nói lời này, giọng nói nghe trông rất bất ngờ, còn rất ngơ ngác, nhưng trong lòng thì lạnh lẽo.
Tuy anh ta không có tiếp xúc gì với người anh trai này nhiều, bình thường cũng chả nói chuyện, nhưng anh ta hiểu Dương Tầm Chiêu, Dương Tầm Chiêu tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện xoá lịch sử cuộc gọi đâu.
Liên quan đến điểm này, anh ta có thể chắc chắn, cũng tin phần lớn người có mặt ở đây cũng đều rất khẳng định điểm này.
Vậy thì chỉ có một khả năng đó là chuyện Dương Bạc Vệ qua đời, bên nhà họ Dương căn bản không có gọi cho Dương Tầm Chiêu qua, một cuộc cũng không có.
Điện thoại còn chả gọi, mà còn kêu người vu nhọ Dương Tầm Chiêu, ông cụ Dương và bà cụ Dương thật đúng là cái gì cũng làm được.
Đám người nghe thấy lời của anh ta thì đều sững sờ, không có lịch sử cuộc gọi?
Cái này là sao? Là ý gì?
Hơn nữa hồi nãy Dương Tầm Trung còn nói thậm chí một cuộc gọi liên quan đến nhà họ Dương cũng còn không có?
Dương Bạc Vệ qua đời, chuyện lớn như vậy, mà nhà họ Dương lại không gọi cho Dương Tầm Chiêu ư?
Sao có thể?
Hồi nãy trên mạng không phải còn tung tin nói ông cụ Dương đã gọi cho Dương Tầm Chiêu rất nhiều lần bảo Dương Tầm Chiêu về sao?
Nếu như Dương Bạc Vệ qua đời, ông cụ Dương không gọi cho Dương Tầm Chiêu lấy một cuộc thì chuyện này chính là ông cụ Dương không đúng, Dương Tầm Chiêu không có gì sai hết.
Đừng nói Dương Tầm Chiêu chỉ là đến trễ, cho dù Dương Tầm Chiêu có không đến thì cũng đều không thể là lỗi của Dương Tầm Chiêu, dù sao cậu ba Dương trước đó đã rời khỏi nhà họ Dương, mà nhà họ Dương bên này không có thông báo cho cậu ba Dương.
Lời này là do Dương Tầm Trung nói ra, người khác hoàn toàn không nghi ngờ gì, bởi vì ai cũng biết Dương Tầm Trung và Dương Tầm Chiêu chắc chắn là đối lập nhau, Dương Tầm Trung chỉ có thể hại Dương Tầm Chiêu, chứ không thể giúp Dương Tầm Chiêu được.
Sắc mặt của bà cụ Dương nhất thời trở nên càng khó coi hơn, chuyện này không ai rõ hơn bà ta hết, nhà họ Dương đích thực không có gọi cho Dương Tầm Chiêu qua, bà ta không gọi, ông cụ Dương không gọi, ngay cả người làm nhà họ Dương cũng đều không có gọi qua.
Cho nên, trong điện thoại của Dương Tầm Chiêu chắc chắn không thể có lịch sử cuộc gọi với nhà họ Dương bên này được.
Bà ta hiểu tính của Dương Tầm Chiêu, bà ta tin Dương Tầm Chiêu sẽ không chủ động nhắc đến chuyện này, nhưng bà ta không ngờ Dương Tầm Trung lại làm loạn.
“Bà nội, bà và ông nội không phải đã gọi cho anh ta rất nhiều lần sao? Ông bà dùng điện thoại nào gọi vậy? Máy bàn trong nhà? Hay là điện thoại của bà, tại sao trên điện thoại anh ta chả có lấy một lịch sử cuộc gọi nào vậy?” Dương Tầm Trung khẽ quay đầu nhìn sang sắc mặt khó coi của bà cụ Dương, Dương Tầm Trung chỉ cảm thấy trong lòng lạnh lẽo, hôm nay nếu như anh ta đã làm loạn thì sẽ hoàn toàn làm rõ chuyện này luôn, nếu không thì trò của anh ta hôm nay sẽ uổng phí rồi, không ý nghĩa gì nữa!!
Bà cụ Dương nghe thấy lời nói của Dương Tầm Trung, ánh mắt tối sầm lại, lạnh lùng liếc nhìn Dương Tầm Trung một cái: "Con quậy đủ chưa? Trước kia con làm ầm ĩ cũng thôi đi, hoàn cảnh này mà cũng ầm ĩ? Bà thấy là con điên rồi.". "
"Bà nội, con lần này thật sự không phải quậy phá, con chỉ là không hiểu rõ, không phải bà gọi cho anh ta rất nhiều lần sao? Làm sao không có nhật ký được?" Dương Tầm Trung vẻ mặt vô tội, lại có chút sững sờ, đảo mắt về phía Dương Tầm Chiêu: "Anh xóa nhật ký rồi à?"
Dương Tầm Trung trong lòng biết rất rõ Dương Tầm Chiêu sẽ không làm như vậy, anh ta lúc này nói vậy là cố ý.
"Chuyện này sao có thể? Cậu ba Dương làm sao có thể làm thế, cậu chủ nhỏ nhà họ Dương đây là đang xúc phạm cậu ba Dương." Dương Tầm Trung vừa nói ra, có người không nhịn được trực tiếp phản bác.
Mọi người cùng phản bác, đại đa số những người có mặt đều lên tiếng đồng ý, người không lên tiếng thì trong lòng cũng nghĩ như thế.
"Vậy? Chuyện đó là sao?" Dương Tầm Trung ngẩn ra, vô cùng vô tội.
Anh ta ngừng một chút, chỉ một lát đó, không đợi bà cụ Dương lên tiếng, anh ta liền quay sang bà cụ Dương, kinh ngạc nói: "Bà nội, chẳng lẽ nhà họ Dương không gọi điện thoại cho anh ta sao?"
Ngay khi Dương Tầm Trung nói ra lời này, bà cụ Dương gần như nghiến chặt hàm răng.
Sắc mặt của những người khác bây giờ ít nhiều cũng có thay đổi, thật ra trước đây cũng có người nghĩ tới khả năng này, nhưng trong lòng cũng chỉ nghĩ tới mà thôi, lúc này Dương Tầm Trung trực tiếp nói như vậy, tình huống hoàn toàn khác nhau.
liên kết trước sau lại, xem ra thật sự chỉ có một khả năng này!!
Nếu đúng như vậy thì ông cụ Dương và bà cụ Dương thực sự là có ý gì?
Những người ở đó đều là những người thông minh, sau khi nghĩ lại, trong lòng có chút trầm xuống...
Bà cụ Dương lúc này hận không thể trực tiếp bóp chết Dương Tầm Trung, nhưng bà biết mình không thể tức giận vào lúc này, nếu giờ phút này tức giận thì càng thêm đáng ngờ.
“Bà nội, rốt cuộc là chuyện gì vậy?” Dương Tầm Trung vẫn chưa muốn dừng lại, bướng bỉnh tiếp tục hỏi: “Ông nội đã thông báo cho anh ta như thế nào?
Bà cụ Dương thầm thở ra hít vào, cố gắng giữ cho mình bình tĩnh không tức giận tại chỗ, nhất thời không biết nên trả lời câu hỏi của Dương Tầm Trung như thế nào.
Bà lại không thể nói bà hoàn toàn không có gọi cho Dương Tầm Chiêu.
Mà bà cụ Dương lúc này cũng không dám nói dối, dù sao chuyện này cũng đã rùm ben lên rồi, bây giờ Dương Tầm Chiêu đang đứng trước mặt bà, bà sợ rằng nếu nói dối, Dương Tầm Chiêu sẽ trực tiếp vạch trần. suy cho cùng, Dương Tầm Chiêu hiện tại đã không còn là Dương Tầm Chiêu của ngày xưa nữa.
Dương Tầm Chiêu còn có thể làm ra những chuyện như tách ra khỏi nhà họ Dương, e rằng anh sẽ không để ý đến mặt mũi của bà nữa.
Hơn nữa, bà cụ Dương trong lòng vẫn có một nỗi sợ hãi đối với Dương Tầm Chiêu, không dám nói dối trước mặt Dương Tầm Chiêu.
Bà cụ Dương lúc này im lặng, sắc mặt rõ ràng rất khó coi, trong lòng mọi người đều có đáp án.
Chẳng qua ở đây đều là người thông minh, tình huống thế này nhất định sẽ không tùy tiện lên tiếng,
Những người có mặt không dám nói nhảm, nhưng trên mạng lại trực tiếp bùng nổ, bởi vì Dương Tầm Trung lần đầu tiên công kích Dương Tầm Chiêu, phóng viên bắt đầu phát sóng trực tiếp, cho nên tình huống hiện giờ, rất nhiều người trên mạng đều đang xem.
“Tình hình thế nào? Tình hình thế nào? Ba của cậu ba Dương mất mà nhà họ Dương không thông báo cho cậu ba Dương sao?"
“Không có báo cho cậu ba Dương thì thôi đi, vậy mà còn vu khống cho cậu ba Dương, nói gì mà gọi rất nhiều cuộc điện thoại mà cậu ba Dương không chịu về? Đây gọi là gì?" Ông cụ Dương và bà cụ Dương rốt cuộc có ý gì? "
Tôi không biết ông cụ Dương và bà cụ Dương là có ý gì, nhưng nghĩ kỹ thì thấy thật là khủng khiếp. Rõ ràng là có người muốn hại cậu ba Dương, có người muốn hủy hoại cậu ba Dương.”
"Ai? Ai muốn hại cậu ba Dương?"
“Tôi không rõ đó là ai, nhưng ông cụ Dương và bà cụ Dương rõ ràng đóng vai trò quan trọng trong việc này, đương nhiên đó không phải là vai gì tốt đẹp, dù sao thì chuyện Dương Bạc Vệ qua đời ông cụ Dương thì không thông báo cho Dương Tầm Chiêu cũng thật quá đáng, huống hồ chi với thân phận địa vị đó của ông cụ Dương, cho nên tôi vô cùng nghi ngờ tin đồn gọi điện nhiều lần cho cậu ba Dương mà cậu ấy không về là ý của ông cụ Dương và bà cụ Dương?
"Lầu trên phân tích là đúng rồi, vừa nghĩ tới liền cảm thấy kinh hãi, đau lòng cậu ba Dương."
Đúng vậy, đau lòng cậu ba Dương. Chẳng trách cậu ba Dương phải rời khỏi nhà họ Dương, trưởng bối thế này ai mà thèm?"
"Tôi cũng mắng cậu ba Dương khi xem tin tức trên mạng, không ngờ lại bị vả mặt sớm như vậy."
"Cũng may, cậu chủ nhỏ nhà họ Dương quậy lên như vậy, nếu không chân tướng sự việc sẽ không bị bại lộ, cậu chủ nhỏ nhà họ Dương, quậy tốt lắm."
“Cậu chủ nhỏ nhà họ Dương không quậy được cậu ba Dương mà ngược lại còn kéo cả mình vào trong.”
"Mặc dù cậu chủ nhỏ nhà họ Dương thực sự rất ngốc, nhưng tôi vẫn muốn tặng một like, cảm ơn cậu chủ nhỏ nhà họ Dương trả lại trong sạch cho cậu ba Dương."
Nếu không có cậu chủ nhỏ nhà họ Dương, cậu ba Dương thật sự sẽ bị oan, rốt cuộc lương tâm của ông cụ Dương và bà cụ Dương ở đâu? Nghĩ đến mà thấy sợ!”
"Nghĩ đến mà khiếp, thật kinh khủng!!"
“Những người như ông cụ Dương và bà cụ Dương thực sự còn đáng sợ hơn kẻ thù!!"
Nhất thời, những người trước đây mắng cậu ba Dương đều quay sang mắng ông cụ Dương và bà cụ Dương, bọn họ còn mắng ác hơn trước.
Xét cho cùng, cậu ba Dương thường là người có tư chất tốt có danh tiếng, cậu ba Dương còn là một người tài giỏi, đẹp trai xuất chúng. Cho nên những cô gái bình thường không nhẫn tâm mắng, nhưng đối với ông cụ Dương và bà cụ Dương thì ông có chút nương tay nào hết.
Chẳng mấy chốc, có người lôi ở đâu ra được rất nhiều chuyện trước đây giữa ông cụ Dương và bà cụ Dương, xa thì có chuyện riêng tư đó khoan nói tới, trước kia không lâu Hàn Nhã Thanh làm rùm beng một trận ai cũng biết, rất nhanh, cư dân mạng sắp xếp lại một lần rồi đăng lên.
Đặc biệt là khi một số video ông cụ Dương giả vờ nhập viện được đăng tải chỉ trong vài phút đã đứng đầu lượt xem, ngày càng có nhiều người bấm vào xem, thì càng có nhiều người chửi bới.
Chỉ cộng hai điều này lại với nhau thì uy tín của ông cụ Dương hoàn toàn bị hủy hoại, hóa ra trước đây không rõ về chuyện của ngày hôm nay, bây giờ đều trực tiếp xác định, đều nhận định là cụ Dương và bà cụ Dương hãm hại cậu ba Dương.
Ông cụ Dương lúc này đang ở trên lầu, lúc trước Dương Tầm Chiêu không quay về, trong lòng lo lắng, giả bộ sức khỏe không tốt rồi lên lầu.
Dương Tầm Chiêu vừa trở lại đã nhận được tin tức, nhưng cũng không vội trở về, lúc muốn về Dương Tầm Trung lại làm um sùm lên, bây giờ ở trên lầu nhìn thấy thông tin không ngừng lộ ra trên mạng, thấy những lời mắng mỏ đó, ông ta gần như ngất đi vì tức giận.
Phóng viên vừa bắt đầu phát sóng trực tiếp, muốn dập cũng không dập được, đương nhiên ông ta cũng có thể xóa tất cả video trên mạng, nhưng ông ta biết điều đó không có tác dụng lắm vì phải có cư dân mạng đã lưu video lại rồi, ông ta chân trước cho người xóa thì chân sau đám cư dân mạng đó lại đăng lên tiếp thôi.
Xóa như vậy sẽ không giải quyết được vấn đề cơ bản, mà còn đáng ngờ hơn!!
Ông cụ Dương chưa bao giờ nghĩ mọi chuyện lại thành ra thế này, vốn dĩ ông muốn dùng dư luận để ép Dương Tầm Chiêu quay lại, nhưng không ngờ lại tự mình hại mình.
Lúc này, ông cụ Dương mặt đen lại trông rất đáng sợ.
Mặc dù lúc này bà cụ Dương đang ở dưới lầu, không thấy những bình luận chửi bới trên mạng, thấy có phóng viên vừa rồi đang phát trực tiếp, cho nên biết sự việc chắc đã lan rộng, nhưng bây giờ bà cụ Dương không thể kiểm soát mấy thứ trên mạng, bà bây giờ lo lắng giải quyết tình huống trước mặt này hơn
Bà cụ Dương nhận thấy rằng khi nhiều người ở hiện trường nhìn bà, nét mặt của họ thay đổi, trở nên hơi kỳ lạ, mặc dù không thấy rõ nhưng bà cụ Dương vẫn nhận ra điều đó.
Bà cụ Dương lúc này chỉ cảm thấy lồng ngực ngột ngạt, tức đến hộc máu.
"Ôi, chuyện này sao lại lan truyền trên mạng, người trên mạng nói lung tung gì thế này..." Dương Tầm Trung đột nhiên kêu lên, vẻ mặt vẫn vô tội như cũ, trực tiếp cầm lấy điện thoại đưa cho bà cụ Dương: " Bà nội, nhìn xem, bọn họ đang nói nhảm, kỳ thực bọn họ nói bà và ông nội gài bẫy Dương Tầm Chiêu. Bọn họ cái gì cũng không biết, sao có thể nói nhảm? "
Bà cụ Dương vốn dĩ tức giận đến chết đi sống lại, lúc này nghe thấy những lời nói của Dương Tầm Trung, nhìn thấy những lời chửi bới đó trên mạng, thân thể của bà cụ Dương trực tiếp rung lên, suýt nữa thì trực tiếp ngã xuống.
Bà cụ Dương bao năm qua sóng yên biển lặng, chưa bao giờ nổi nóng, cũng chưa bao giờ mất kiểm soát như bây giờ!!
Trước đó vương hậu có thể gọi mẹ đến sỉ nhục mẹ cũng là vì việc trước đó bọn họ đều không biết, bây giờ đại vương tử đã biết chuyện này, tự nhiên sẽ không tiếp tục cho phép chuyện giống như hôm nay xảy ra nữa.
Mà vương hậu cũng không thể vì chuyện nhỏ như vậy mà đắc tội với đại vương tử.
Cho nên vương hậu muốn tìm cũng là tìm cô gây phiền phức.
Cho nên mẹ ở lại sẽ không có nguy hiểm gì, dù sao nếu như hai người sau khi cùng rời khỏi sẽ càng khiến đám người vương hậu nghi ngờ.
Nhưng Lâm Bối vẫn không yên tâm: “Mẹ, không bằng mẹ cùng con ra nước ngoài chơi vài ngày, mẹ còn chưa từng ra nước ngoài.”
Lâm Bối cảm thấy có lý do này để hai người ra nước ngoài, vương hậu dù sao cũng tìm không ra chỗ sai gì, chỉ có điều nếu muốn tránh được Đường Lăng chắc chắn rất khó.
“Không, mẹ không ra nước ngoài, ngày mai mẹ còn hẹn người khác đi dạo phố, đánh mạt chược, ra nước ngoài quá mệt, có nơi nào thoải mái bằng nhà mình, con tự đi, mẹ không theo con đi chịu mệt đâu.” Mẹ Lâm dường như có hơi mất kiên nhẫn, xua tay thẳng với Lâm Bối.
Lâm Bối nhìn bà ta, thần sắc có hơi phức tạp, lại lên tiếng.
“Được rồi, con đừng ngây ngốc ở đây nữa, mẹ vốn là tưởng thân phận của con bị vương hậu phát hiện rồi, cho nên mới lo lắng, bây giờ không sao rồi thì mẹ yên tâm, giờ không còn sớm nữa, mẹ đi ngủ đây, con là ngủ ở đây hay quay về?” Mẹ Lâm lại trực tiếp cắt ngang lời Lâm Bối còn chưa nói ra thì bà ta đã nói xong, không có tiếp tục quản Lâm Bối, tự mình về phòng.
Lâm Bối đứng ở đại sảnh, nhìn bóng lưng của mẹ, ánh mắt có hơi sững sờ, không biết đang nghĩ cái gì.
Một lát sau, phòng của mẹ Lâm tắt đèn, Lâm Bối vẫn rời đi.
Đại khái một tiếng sau, trong khách sạn Đường Lăng nhận được một cuộc điện thoại.
“Cậu Đường, tiểu vương tử đặt vé máy bay đến nước Q.” Cuộc gọi vừa kết nối, người kia liền trực tiếp báo cáo, hiển nhiên Đường Lăng cho người mà Dương Tầm Chiêu cử tới đi điều tra một số việc của Lâm Bối, nhưng trước đó anh kêu người đó chú ý hành tung của tiểu vương tử, có chuyện gì đều sẽ lập tức thông báo cho Đường Lăng.
Đường Lăng cầm điện thoại, đôi mắt hơi nheo lại, đi nước Q.
Cô đi nước Q? Cô vừa quay về không bao lâu thì đặt vé máy bay?
Cô đây là muốn trốn anh?
Lời trước đó anh nói rõ ràng như vậy, cô thật sự một câu cũng không nghe lọt.
Chỉ là cô thông minh như vậy, làm việc gì luôn thận trọng, sao lại trực tiếp đặt vé máy bay trên mạng?!
Đường Lăng đột nhiên mỉm cười, sợ là cố ý làm cho anh xem.
“Bây giờ tiểu vương tử đang ở đâu?” Đường Lăng cảm thấy vấn đề vé máy bay đó anh không cần để ý.
“Tiểu vương tử về biệt thự không bao lâu thì rời đi, sau đó người đi theo của chúng tôi bị tiểu vương tử cắt đuôi rồi, sau đó thì tra được chuyện tiểu vương tử đặt vé máy bay, vé máy bay mà tiểu vương tử đặt còn có ba tiếng nữa, lúc này tiểu vương tử chắc đang chạy đến sân bay?”
Khóe miệng của Đường Lăng hơi mím lại, chạy đến sân bay? Nếu thật sự chạy tới sân bay thì không cần cắt đuôi người của anh ta rồi.
Có điều, Đường Lăng ngược lại rất muốn biết cô muốn làm cái gì?
Trốn anh? Trốn như nào? Muốn trốn đi đâu?
“Cậu Đường, chúng ta có cần đến sân bay canh chừng không?” Người đó không có nghe thấy tiếng của Đường Lăng, không nhịn được hỏi một câu.
“Đi chứ.” Giọng của Đường Lăng nhàn nhạt, nghe không ra cảm xúc gì, nếu đã làm lạc người rồi, cũng không có chỗ dùng gì khác, đến sân bay canh cũng được.
Tuy anh nhận định Lâm Bối đang chơi chiêu giương đông kích tây, anh nhận định Lâm Bối không thể tới sân bay, nhưng ngộ nhỡ cô thật sự đi rồi thì sao?!
Cho người đến sân bay canh anh cũng tương đối yên tâm.
Vì thế, còn anh, chắc chắn là phải tìm được người trước mới được, chuyện của Quỷ Vực Chi Thành đều đã giải quyết rồi, vậy thì tiếp theo, chuyện anh phải giải quyết cũng chỉ có một chuyện này.
Cho nên, mặc kệ cô trốn đi đâu, anh đều sẽ tìm được cô.
Muốn trốn?! Đó là chuyện tuyệt đối không thể!!
Thành phố A, Dương Bạc Vệ qua đời, linh đường đặt ở nhà lớn của nhà họ Dương, thật ra bây giờ rất nhiều người đều sẽ chọn trực tiếp làm linh đường ở nhà tang lễ, người vốn dĩ luôn ở viện điều dưỡng như Dương Bạc Vệ, sau khi mất lại mang về nhà dường như không thích hợp lắm, nhưng ông cụ Dương khăng khăng làm như vậy.
Hơn nữa gây ra động tĩnh rất lớn, người có thể biết, người không thể biết, đều biết tin Dương Bạc Vệ qua đời.
Chuyện qua đời như này sẽ không mời người khác, bình thường đều là người nhận được tin có chút giao tình sẽ chủ động tới.
Ông cụ Dương gây ra nhiều động tĩnh như vậy, rất nhiều người đều biết, cho nên khách tới viếng vô cùng nhiều.
Tuy những năm nay Dương Bạc Vệ luôn mặc kệ chuyện của nhà họ Dương, cũng luôn không lộ mặt, nhưng lấy sức ảnh hưởng của Dương Thị ở thành phố A, người muốn lấy lòng nhà họ Dương nhiều vô kể, cơ hội giống như này tự nhiên sẽ không bỏ lỡ.
Trong nhà lớn nhà họ Dương, trong số khách đến viếng khó tránh sẽ có người quen biết nhau, tự nhiên cũng khó tránh việc hàn huyên vài câu.
“Lưu tổng cũng tới rồi, Lưu tổng đây là từ đâu nhận được tin vậy?” Một người đàn ông trung niên khẽ mỉm cười chào hỏi với người ở bên cạnh.
“Chuyện này còn cần phải đặc biệt đi nghe ngóng tin tức sao? Bây giờ ở thành phố A ai không biết chuyện này, ông bình thường không lên mạng, cho nên không biết chuyện gì.” Lưu tổng nhìn sang người đàn ông trung niên, thần sắc có hơi phức tạp: “Ông nhìn xem, người ở thành phố A có thể tới đều tới gần hết rồi.”
Người đàn ông trung niên có hơi sững sờ: “Chuyện này đều truyền trên mạng rồi sao?”
Mắt của người đàn ông trung niên quét qua những người đi qua đi lại ở đây, lông mày hơi nhíu lại: “Chẳng trách tôi nhìn thấy rất nhiều người lạ, những người đó bình thường cũng không có qua lại gì với Dương Thị.”
“Phát tán như điên, gần như tất cả các trên mạng của điện thoại đều có thể nhìn thấy, biết tin đều muốn tới.” Lưu tổng vốn cũng không có qua lại gì với Dương Thị, ông ta nói sau khi nhìn thấy tin tức đó thì tự mình tới.
“Loại chuyện này tại sao trên mang lại lưu chuyện mạnh mẽ như vậy?” Người đàn ông trung niên có hơi không hiểu, lông mày nhíu càng chặt: “Ai truyền ra?”
Tuy ảnh hưởng của Dương Thị ở thành phố A rất lớn, nhưng Dương Bạc Vệ ở Dương Thị ngay cả một chức vị cũng không có, hơn nữa Dương Bạc Vệ những năm nay đều chưa từng lộ diện, việc qua đời của ông ta tại sao làm to như vậy?
Hơn nữa Dương Bạc Vệ hiện nay cũng chỉ có bốn mươi mấy tuổi, tuổi tác này đã qua đời là một chuyện rất bi thương, theo lý mà nói tin tức báo đài cái gì cũng không nên viết tinh linh.
“Ông thật sự không xem tin tức sao? Mấy ngày trước cậu Dương tuyên bố chuyện thoát ly quan hệ với nhà họ Dương ông không biết sao?” Lưu tổng nhìn người đàn ông trung niên, vẻ mặt có hơi phức tạp.
Người đàn ông sững người, rõ ràng không biết: “Cậu Dương thoát ly quan hệ với nhà họ Dương?”
Ông ta ý thức giọng nói của mình có hơi lớn, may mà ở đây rất ồn, không có ai chú ý tới ông ta: “Tôi khoảng thời gian này nghỉ dưỡng ở Hương Sơn, không quá để ý, cậu Dương này sao lại thoát ly quan hệ với nhà họ Dương rồi?”
Chuyện hôm nay Dương Bạc Vệ mất vẫn là người bạn của ông ta gọi điện nói cho ông ta nên ông ta mới chạy tới.
“Nguyên nhân của chuyện này rất phức tạp, còn có chút liên quan đến công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, nhưng thái độ của cậu Dương rất chắc chắn, trực tiếp mở cuộc họp báo tuyên bố thoát ly quan hệ với nhà họ Dương, hơn nữa Dương Tầm Chiêu trả lại hết cổ phần của nhà họ Dương cho ông cụ Dương, còn hứa sẽ không tiếp tục quản chuyện của Dương Thị nữa.” Lưu tổng nói sơ tình hình cho người đàn ông trung niên.
“Chẳng trách không có nhìn thấy cậu Dương.” Người đàn ông trung niên đã đoán được vài điều, mắt của ông ta nhìn trong linh đường: “Cho nên thì sao?”
“Cho nên, rất nhiều người đều đang đoán, ông cụ Dương chính là muốn lợi dụng chuyện Dương Bạc Vệ qua đời ép cậu Dương quay về.” Lưu tổng đè thấp giọng, có điều lúc này trong linh đường đang thổi kèn, cho dù ông ta không đè thấp giọng người khác cũng không nghe được.
“Ông cụ Dương làm như vậy, có hơi không ổn nhỉ?” Người đàn ông lại nhíu mày: “Muốn kêu cậu Dương quay về, ông cụ Dương trực tiếp gọi điện cho cậu Dương là được rồi?”
“Rất rõ ràng ông cụ Dương không phải nghĩ như vậy, đương nhiên ông cụ Dương khả năng cũng buông được cái thể diện này mà cầu cháu trai của mình quay về, cho nên mới dùng cách này.” Khi Lưu tổng nói lời này thì khẽ lắc đầu, khóe miệng hơi nhếch lên, cười như không cười!
“Ông cụ Dương làm như vậy không sợ càng gây càng căng sao?” Người đàn ông trung niên rõ ràng không tán đồng cách làm này: “Hơn nữa con người của cậu Dương tôi cũng hiểu một chút, cậu Dương luôn chán ghét bị người khác uy hiếp nhất, bị người khác ép, cho nên tôi cảm thấy cách làm này của ông cụ Dương quả thật không ổn!!”
Lưu tổng nhìn người đàn ông này, khóe miệng hơi nhếch lên lộ ra chút ý cười, ông ta sát lại bên cạnh người đàn ông trung niên, lần nữa nói: “Dương Bạc Vệ mất quá đột ngột, tôi nghe nói, hình như là ông cụ Dương vì khiến cậu Dương quay về, cho nên ép chết Dương Bạc Vệ!!!”
Sắc mặt của người đàn ông nhanh chóng thay đổi: “Lời này không thể nói bậy được, chuyện này sao có thể chứ? Sao có thể có loại chuyện này chứ?”
“Tôi cũng chỉ là nghe người khác bàn luận thôi, rốt cuộc như nào, tôi cũng không biết, tôi cũng chỉ tùy tiện nói chơi, ông đừng xem là thật.” Lưu tổng không ngờ người đàn ông trung niên phản ứng lớn như vậy, đều có hơi sững người.
“Dương Bạc Vệ là con trai ruột của ông cụ Dương, loại tin đồn nhảm này quá hoang đường rồi.” Cảm xúc của người đàn ông trung niên còn chưa hoàn toàn che đi, trên mặt còn mang vài phần sửng sốt: “Cho dù ông cụ Dương muốn kêu cậu Dương quay về, cũng không thể làm đến bước này.”
“Đúng, đúng, tôi cũng cảm thấy tin đồn này không đáng tin, có điều chỉ là không biết cậu Dương liệu có quay về hay không?” Lưu tổng vội chuyển chủ đề, thật ra liên quan đến những tin đồn này, trong lòng Lưu tổng vẫn có vài phần tin.
“Dương Bạc Vệ dù sao là ba của cậu Dương, ba mất, cậu Dương chắc chắn sẽ trở về nhỉ?” Người đàn ông cũng không có tiếp tục chủ đề trước đó, ông ta khi nói lời này, đôi mắt vô thức nhìn ra bên ngoài, khác đi qua đi lại hiện nay đã không ít, nhưng vẫn không có nhìn thấy cậu Dương.
“Ai biết được, con người của cậu Dương ông cũng biết.” Lưu tổng bĩu môi.
Lúc này trong phòng, sắc mặt của ông cụ Dương âm trầm tới mức hơi đáng sợ: “Dương Tầm Chiêu sao còn chưa quay về, khách đều đã tới đủ, đứa con trai như nó còn không xuất hiện, như này ra cái gì chứ?”
“Đợi thêm một lát, Tầm Chiêu thế nào cũng không thể mặc kệ ba của nó, chuyện lớn như vậy, nó chắc chắn sẽ đến.” Bà cụ Dương thấp giọng khuyên, chỉ là bà ta rõ ràng cũng không có quá nhiều tự tin, rõ ràng cũng không thể chắc chắn Dương Tầm Chiêu liệu có đến hay không.
“Cái đồ khốn nạn, nó đây mà muốn tôi tức chết, ba của nó mất rồi, nó cũng không xuất hiện, nó rốt cuộc muốn làm cái gì?” Ông cụ Dương không có bị xoa dịu, ngược lại càng thêm nóng nảy.
“Tính khí của Tầm Chiêu ông cũng biết, ông trước tiên đừng sốt ruột, đợi thêm đi.” Bà cụ Dương cũng không có cách nào khác, bọn họ một cuộc gọi cũng không gọi chô Dương Dương Tầm, chỉ đem chuyện này thông qua các kênh báo đài truyền ra, nháo to như vậy chính là vì để Tầm Chiêu quay về.
Nhưng bây giờ khách khứa đều đến đông như vậy rồi, cái bóng của Dương Tầm Chiêu cũng không có nhìn thấy, trong lòng của bà cụ Dương cũng khẩn trương.
Bọn họ tỉ mỉ lên kế hoạch tất cả chuyện này, chính là vì để Tầm Chiêu quay về, bà ta ngay cả con trai cũng hy sinh rồi, bà ta không muốn đến cuối cùng lại trống không.
“Phải, tính khí của nó tôi rõ nhất, cho nên bà cảm thấy đợi thêm thì nó sẽ đến sao?” Ông cụ Dương mặt mày càng khó coi, giọng nói cũng không nhịn được mà nâng cao vài phần: “Chúng ta làm nhiều như vậy chính là vì để nó quay về, nhưng nó đến bây giờ còn không lộ mặt, bà nói xem phải làm sao?”
“Đợi thêm một lát nữa, đợi thêm nửa tiếng nữa, nếu nửa tiếng sau nó còn không xuất hiện, chúng ta nghĩ cách khác.” Mắt của bà cụ Dương hơi lóe lên, thần sắc thấp thoáng vài phần phức tạp.
“Cách khác? Còn có cách khác sao? Loại tình hình này rồi còn có cách gì nữa?” Ông cụ Dương nhìn sang bà cụ Dương, ngược lại bình tĩnh hơn một chút.
“Cách tự nhiên là có.” Bà cụ Dương thầm hít thở một hơi: “Mục đích của chúng ta chính là vì để Tầm Chiêu quay về, toàn bộ đều là vì Tầm Chiêu, cho nên chỉ cần kết quả cuối cùng có thể khiến nó quay về là được, chúng ta cũng đều là vì tốt cho nó.”
“Đúng, bà nói đúng, ba còn có cách gì?” Ông cụ Dương không có một chút nghi ngờ về cách của bà cụ Dương, nhanh chóng gật đầu.
“Sự việc hiện nay đã tới bước này, ép một lần là ép, ép hai lần cũng là ép.” Mắt của bà cụ Dương tối lại, hình như cuối cùng cũng hạ quyết tâm.
“Bây giờ Dương Bạc Vệ đều vì chuyện này mà hy sinh rồi, chúng ta tự nhiên không thể từ bỏ.” Bà cụ Dương cố gắng mượn cớ cho mình.
“Cho nên rốt cuộc là cách gì?” Ông cụ Dương không nhịn được mà truy hỏi một câu.
“Bây giờ Dương Bạc Vệ mất, Tầm Chiêu là con trai lại không có xuất hiện, nếu chuyện này đăng lên báo, tôi lại cho người khác thêm thắt vào, đến lúc đó nhất định có thể khiến nó quay về.” Mắt của bà cụ Dương hơi nheo lại, vụt qua vài phần quyết tuyệt.
Ông cụ Dương sững người, không biết là nhất thời chưa có hoàn hồn, hay là bị cách này của bà cụ Dương dọa rồi, nhất thời không có nói chuyện.
“Làm như này, đối với Tầm Chiêu...” Lát sau, ông cụ Dương mới lên tiếng lần nữa, giọng nói rõ ràng trầm thấp hơn vài phần.
Ông cụ Dương đã lăn lộn hơn nửa đời trên thương thường, ông ta đương nhiên rất rõ cách mà bà cụ Dương nói đến lúc đó sẽ có kết quả như nào.
Bây giờ tuy Dương Tầm Chiêu còn chưa quay về, khách đến nhà họ Dương cũng đều biết chuyện này, nhưng những người đó đều sẽ không nói bậy, cho dù nói, cũng chỉ sẽ nhỏ giọng bàn luận trong tối, nói rồi thì cũng thôi. Ngôn Tình Hài
Nhưng nếu như cố ý đưa chuyện này lên báo, hơn nữa còn là sau khi cố ý thêm thắt, nếu thật sự là như vậy, Tầm Chiêu chắc chắn sẽ bị mắng rất thảm, chỉ sợ có thể bị nước bọt của người khác nhấn chìm chết.
Trong chuyện lần trước, ông cụ Dương đã biết sức sát thương của cộng đồng mạng.
“Ông là muốn nói như này đối với Tầm Chiêu không tốt?” Bà cụ Dương cắt ngang lời của ông ta: “Tôi cũng biết như này sẽ ảnh hưởng không tốt tới Tầm Chiêu, nhưng chúng ta bây giờ không có cách gì khác rồi, nếu chuyện lần này không thể khiến nó quay về, vậy thì chúng ta sau này càng không thể khiến nó quay về nữa rồi.”
Sắc mặt của ông cụ Dương hơi thay đổi, phải, nếu chuyện này không thể khiến Dương Tầm Chiêu quay về, vậy chuyện khác càng không thể.
“Ông bây giờ tuổi tác đã cao, Bạc Vệ không còn rồi, Tầm Trung lại vô tích sự, nếu Tầm Chiêu không quay về, nhà họ Dương chúng ta phải làm sao? Dương Thị phải làm sao? Còn cả những sản nghiệp của Tầm Chiêu ở bên ngoài, đó cũng là của nhà họ Dương chúng ta, cho nên Tầm Chiêu bắt buộc phải quay về.” Bà cụ Dương sống với ông cụ Dương nhiều năm như vậy, bà ta hiểu ông cụ Dương nhất, cho bên bà ta rất rõ khuyên ông cụ Dương thế nào.
“Đúng, bà nói đúng, Tầm Chiêu bắt buộc phải quay về.” Ông cụ Dương thầm hít thở một hơi, trong mắt cũng nhiều thêm vài phần quả quyết: “Bắt buộc phải quay về.”
“Cách của chúng ta có thể không quá tốt, nhưng tâm ý của tôi đều là tốt.” Bà cụ Dương tiếp tục cố gắng tìm cớ cho mình: “Mục đích cuối cùng của chúng ta đều là vì tốt cho nó, nhà họ Dương là của nó, Dương Thị cũng đều là của nó, những cái này đều là chúng ta để lại cho nó, hai chúng ta tuổi tác đã cao rồi, cũng sống không được mấy năm nữa.”
Ông cụ Dương gật đầu: “Đúng, chúng ta đều là vì tốt cho nó, Dương Thị đều là để lại cho nó.”
“Vậy tôi cho người đi chuẩn bị.” Bà cụ Dương thấy ông cụ Dương đáp ứng thì khẽ thở phào nhẹ nhõm: “Nếu nửa tiếng sau Tầm Chiêu còn không trở về thì tôi để phóng viên tung tin tức.”
“Hôm nay mời cả phóng viên đến sao?” Ông cụ Dương hơi sững ra, truy hỏi một câu.
“Không có cố tình mời, nhưng phóng viên nhận được tin tức đã tới, có hai nhà là thường xuyên hợp tác với chúng ta, để bọn họ đến làm chuyện này là thích hợp nhất.”
“Ừm, cẩn thận một chút, đừng bị người ta bắt thóp.” Ông cụ Dương mím khóe môi: “Liên quan đến chuyện Bạc Vệ qua đời, bên ngoài bây giờ có một số lời đồn không hay lắm, cho nên không thể làm loạn nữa.”
Mắt của ông cụ Dương tối lại, thấp thoáng có chút cô quạnh.
“Tôi biết làm như nào.” Bà cụ Dương tự nhiên hiểu sự lo lắng của ông cụ Dương, có điều chuyện như này bà cụ Dương đã làm không chỉ một lần, kinh nghiệm rất phong phú, tự nhiên không thể để lại vết tích gì.
Ông cụ Dương đối với sự cố gắng của bà cụ Dương là rất tin tưởng, cho nên không có nói gì thêm nữa, chỉ là ông ta đột nhiên nghĩ đến một chuyện khác: “Đúng rồi, cô công chúa đó của Quỷ Vực Chi Thành, bà không phải đã nói với cô ta rồi sao, cô ta không phải nói muốn tới sao?”
“Ừm, công chúa của Quỷ Vực Chi Thành nói sẽ tới, liên quan tới cô ta tôi ngược lại không lo lắng, cô ta nói sẽ chắc chắn đến, bản thân cô ta muốn gả cho Tầm Chiêu của chúng ta, chúng ta tạo cho cô ta cơ hội, cô ta tự nhiên sẽ nắm chắc.” Nhắc đến chuyện này bà cụ Dương rõ ràng rất có lòng tin, thật ra bà cụ Dương đối với Trình Nhu Nhu không hài lòng, Trình Nhu Nhu quá nhỏ mọn, hơn nữa quá ngốc, nhưng Trình Nhu Nhu là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, chỉ đơn giản dựa vào một thân phận này của Trình Nhu Nhu mấy cái chứng tật gì khác đều có thể cho qua!!
“Mấu chốt nhất hiện nay chính là muốn khiến Tầm Chiêu quay về, chỉ có Tầm Chiêu quay về, kế hoạch của chúng ta mới có thể tiếp tục tiến hành, nếu không cho dù công chúa của Quỷ Vực Chi Thành đến cũng không có tác dụng.” Bà cụ Dương rõ ràng đã lên kế hoạch sự việc xong hết rồi, những cái khác bà ta đều rất có lòng tin, chỉ đợi Tầm Chiêu quay về.
“Ừm.” Ông cụ Dương cũng biết kế hoạch của bà cụ Dương, cho nên lúc này ông ta không có nói gì nhiều, chỉ khẽ đáp một tiếng.
Bọn họ đã lên kế hoạch hết cho tất cả mọi chuyện rồi, chỉ cần Dương Tầm Chiêu trở về...
Bọn họ đã lên kế hoạch cho tất cả mọi chuyện xong rồi, chỉ cần Dương Tầm Chiêu về thì tất cả kế hoạch tiếp theo có thể thuận lợi tiến hành….
Bà cụ Dương nhìn thời gian một cái, sau đó lại đợi thêm nửa tiếng đồng hồ.
Sau nửa tiếng, Dương Tầm Chiêu vẫn chưa xuất hiện.
Bà cụ Dương thầm thở ra một hơi, sau đó nháy mắt ra hiệu với người ở trong góc một cái.
Nữ người làm hiểu ý, sau đó giả vờ như tuỳ ý mà đi đến bên cạnh phóng viên.
“Cậu chủ cả sao vẫn còn chưa về nữa chứ? Ông chủ và bà chủ sắp sốt ruột gần chết rồi, ông chủ sốt ruột đến mức bệnh tim sắp tái phát luôn rồi.” Vẻ mặt nữ người làm lo lắng, giả vờ như đang tự nói chuyện với mình.
Phóng viên nghe thấy lời của nữ người làm thì nhanh chóng đảo mắt nhìn qua, thân là một phóng viên, nhiệm vụ quan trọng nhất chính là đào ra được tin tức mà người khác không đào được.
Vốn dĩ Dương Tầm Chiêu mãi vẫn không xuất hiện, rất nhiều người đã nhỏ tiếng bàn tán riêng với nhau, tuy cậu ba Dương mấy ngày trước mới tuyên bố đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương, nhưng dù sao đi nữa thì Dương Bạc Vệ cũng là cha ruột của anh, cha ruột qua đời mà con trai không tới, thì thật không hay.
Người chết là lớn nhất, càng huống hồ còn là trưởng bối trực hệ nữa!!
Phóng viên đương nhiên cũng phát hiện tình hình này, nhưng tình hình không rõ ràng, phóng viên cũng không dám lan truyền lung tung, dù sao thì nhà họ Dương và cậu ba Dương đều không phải người dễ chọc.
“Cậu ba Dương sao còn chưa về nữa? Ông cụ Dương đã thông báo cho cậu ba Dương chưa?” Phóng viên khó lắm mới bắt được cơ hội như vậy, đương nhiên là muốn nắm thêm nhiều tin tức hơn rồi, đây dù sao cũng là người nhà họ Dương, chắc sẽ biết một chút tình hình.
“Xảy ra chuyện lớn như vậy, ông chủ sao có thể không thông báo cho cậu chủ cả chứ, tôi thấy ông chủ đã gọi cho cậu chủ cả mấy cuộc điện thoại rồi, ông chủ mới ở trên lầu gọi cho cậu chủ cả, gọi xong thì tức đến muốn ngất đi luôn.” Nữ người làm nhìn phóng viên một cái, trong thần sắc mang theo sự bất mãn, không biết là bất mãn với phóng viên hay là vì cái khác nữa!
Phóng viên vừa nghe lời của nữ người làm thì đôi mắt lập tức sáng lên: “Nghe ý của cô thì cậu ba Dương là không muốn về sao?”
Nếu như cậu ba Dương thật sự có chuyện gì đó mà bị trì trệ thì ông cụ Dương cũng sẽ không đến nỗi tức đến suýt ngất như vậy.
Chỉ có một khả năng, cậu ba Dương có thể là căn bản không đồng ý quay về.
“Anh đừng có nói bậy.” Nữ người làm trực tiếp trừng phóng viên một cái.
“Nếu như cậu ba Dương thật sự không về thì sao ông cụ nhà họ Dương lại có thái độ vậy chứ.” Phóng viên không có so đo thái độ của nữ người làm, vẫn thử thăm dò mà hỏi một câu.
Chuyện này nếu như bị lộ ra thì chắc chắn là sẽ bất lợi cho cậu ba Dương, cho nên anh ta ít nhất phải bảo đảm bên ông cụ Dương sẽ không truy cứu, hoặc là nói, anh ta ít nhất phải đoán ra tâm tư của ông cụ Dương.
Mấy năm nay anh ta theo ông cụ Dương, không chỉ hợp tác một lần, anh ta vẫn có chút hiểu biết đối với ông cụ Dương.
“Ông chủ chúng tôi đương nhiên là muốn nghĩ cách để cậu chủ cả của chúng tôi về rồi, chỉ là bây giờ không có cách gì hay, bây giờ ông chủ và bà chủ chúng tôi đều sốt ruột sắp chết rồi.”
Đôi con ngươi của phóng viên khẽ lập loè, anh ta biết lúc này ông cụ Dương chắc chắn rất muốn cậu ba Dương về, vì để cậu ba Dương về, ông cụ Dương chắc chắn sẽ không tiếc dùng một số thủ đoạn, mà sau khi anh ta tung chuyện này lên, rất có thể sẽ ép được cậu ba Dương về nhà họ Dương, đến lúc đó ông cụ Dương chắc sẽ cảm kích anh ta thôi.
“Tôi có một cách có lẽ có thể thử một chút, hay là cô đi hỏi ông cụ Dương một chút xem.” Nhưng phóng viên cũng không dám tự tung ra, anh ta vẫn muốn hỏi thăm ý của ông cụ Dương.
“Ông chủ nhà tôi bây giờ sắp sốt ruột đến ngất rồi, làm gì rảnh gặp anh, nếu anh thật sự có cách thì đi làm đi, nếu như thật sự có thể khiến cậu chủ cả về thì ông chủ chắc chắn sẽ cảm kích anh.” Nữ người làm làm theo ý của bà cụ Dương, bà cụ Dương làm việc đương nhiên sẽ không để lại cái thóp, chuyện này cho dù sau này có bị ai điều tra ra thì cũng chả liên luỵ được đến bà ta.
Nữ người làm nói xong câu này thì không cho phóng viên cơ hội truy hỏi nữa, trực tiếp quay người đi.
Phóng viên sững sờ, suy nghĩ một hồi, sau đó lấy máy ảnh ra, chọn vài tấm ảnh mà trước đó đã chụp, sau đó phát ra ngoài.
‘Dương Bạc Vệ qua đời, cậu ba Dương đến nay vẫn chưa từng lộ mặt.’ Phóng viên vẫn không dám làm quá đáng quá, cho nên tiêu đề này cũng là đang thật sự cầu thị.
Nhưng tấm ảnh mà phóng viên tung ra là đã được đặc biệt lựa chọn qua.
Trên tấm ảnh, một thiếu niên 18-19 tuổi đang quỳ ở bên linh đường, đang tạ lễ cho khách.
Thiếu niên này, không có nhiều người quen biết, nhưng lại có không ít người biết đến, rất nhiều người đều biết Dương Bạc Vệ có một đứa con trai riêng, hơn nữa đứa con trai riêng đó đã được ông cụ Dương đón về nhà họ Dương nhiều năm trước rồi.
Nhưng, ông cụ Dương vốn không có cho anh ta vào công ty, cũng chưa từng đưa anh ta đến các dịp công khai để lộ mặt.
Trong dịp như vậy, quỳ ở trước linh đường để tạ lễ cho khách, thì thân phận của anh ta sẽ rất dễ để đoán ra.
Không có Dương Tầm Chiêu ở đây, chỉ có đứa con trai riêng này, lại công thêm tiêu đề của tin tức, đương nhiên thu hút được không ít bàn tán.
Cậu ba Dương vậy mà lại không có mặt…
Cậu ba Dương trước đây không lâu mới tuyên bố cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương…
Cho dù có cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương thì cha qua đời cũng không thể không lộ mặt chứ? Cái này cũng quá là không có tình người rồi?
Các bình luận không có ý mắng chửi Dương Tầm Chiêu, nhưng vẫn có một phần lớn bình luận là không tán đồng với cách làm của Dương Tầm Chiêu.
Sau khi tin tức được tung lên, chỉ 2 phút ngắn ngủi, mà bình luận đã lên tới con số hàng chục ngàn, 80% là thái độ chỉ trích.
Hiện trường cũng có người nhìn thấy tin tức và bình luận trên điện thoại, có người thầm kinh ngạc, cũng có người cười trên nỗi đau của người khác.
Nhưng, người ở hiện trường nhìn Dương Tầm Trung đang quỳ ở linh đường, trên mặt ít nhiều gì cũng mang theo vài phần chế giễu.
Đứa con riêng này tuy đã về nhà họ Dương, nhưng ông cụ Dương rõ ràng không có bất kỳ ý gì muốn đào tạo anh ta, mấy năm nay, bị nuôi đến phế rồi.
Rõ ràng ông cụ Dương đã gửi gắm toàn bộ hy vọng lên người của Dương Tầm Chiêu, chỉ là không ngờ Dương Tầm Chiêu lại ầm ĩ đòi cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương như vậy.
Nhưng, cho dù là như vậy thì ông cụ Dương rõ ràng cũng không có ý định giao Dương Thị cho đứa con riêng này.
Dương Tầm Trung bị Kim Minh Trân gọi hối về, đối với người cha Dương Bạc Vệ này, anh ta thật sự không có chút tình cảm nào, điều này cũng không thể trách anh ta được, anh ta tổng cộng chỉ gặp qua Dương Bạc Vệ có một lần, mà Dương Bạc Vệ thậm chí chả nhìn anh ta lấy một cái, đương nhiên càng không thể nói chuyện với anh ta rồi, cho nên cho dù anh ta có muốn gọi ba thì cũng không có cơ hội!!
Dương Bạc Vệ ngay cả Dương Tầm Chiêu mà cũng không quan tâm thì Dương Tầm Trung chưa từng hy vọng xa xỉ rằng Dương Bạc Vệ sẽ quan tâm đến anh ta.
Cho nên Dương Bạc Vệ đối với anh ta mà nói cũng chỉ như một người xa lạ thôi vậy.
Nhưng mà, người chết rồi, điều anh ta nên làm cũng vẫn phải làm, cái nào cần tuân thủ thì vẫn phải tuân thủ.
Cho dù Kim Minh Trân không kêu anh ta về thì anh ta cũng phải về.
Anh ta không phải là muốn làm ra vẻ cho ai coi, anh ta biết bên ngoài có rất nhiều người đều đang cười cợt anh ta, anh ta biết bọn họ coi thường anh ta, mấy năm nay anh ta đã quen rồi, anh ta không quan tâm.
Anh ta cũng rất rõ, tất cả mọi thứ của Dương Thị đều sẽ không thuộc về anh ta, anh ta cũng không thèm, anh ta vẫn có sự tự mình biết mình, nếu như Dương Thị thật sự để anh ta quản lý thì chắc chả bao lâu sẽ bị anh ta chơi sạch sẽ thôi, hơn nữa anh ta cũng không thích đi phí cái sức đó.
Bây giờ anh ta sống được ngày nào thì vui ngày đó, những cái khác thì ai muốn quan tâm thì quan tâm.
Dương Tầm Trung vốn còn định quy củ mà quỳ ở linh đường, chỉ là mang máng cảm giác ánh mắt của mấy người bên ngoài nhìn về phía mình dường như đã có chút thay đổi, hơn nữa anh ta cũng phát hiện có rất nhiều người đang nhỏ tiếng bàn tán gì đó.
Giọng của mấy người đó không lớn, tiếng nhạc buồn ở linh đường lại rất lớn, Dương Tầm Trung không có nghe được rõ, nhưng anh ta nhìn thấy bọn họ đều cầm điện thoại, đang coi cái gì đó.
Dương Tầm Trung cũng nhanh chóng lấy điện thoại ra, rất nhanh đã tìm được nguyên nhân, nhìn nội dung trên đó, ánh mắt lười biếng của Dương Tầm Trung hiếm khi trở nên nghiêm túc.
Bình luận trên mạng càng lúc càng nhiều, tiếng chỉ trích cũng càng lúc càng nhiều, có một số lời quá khích cũng càng nói càng khó nghe, mới có mấy phút mà bình luận đã mấy chục ngàn rồi.
Mi tâm Dương Tầm Trung khẽ nhíu, lúc ngẩng đầu lên thì đúng lúc nhìn thấy bà cụ Dương đang ở không xa kia, vẻ mặt bà cụ Dương buồn bã, bộ dạng trông vô cùng yếu ớt, có mấy người đang dìu bà ta.
Dương Tầm Trung không biết bà cụ Dương có biết chuyện trên mạng hay không, nhưng anh ta biết, ở nhà họ Dương này, ở dịp như thế này, nếu như ông cụ Dương và bà cụ Dương không biểu lộ ra chút ý tứ nào thì phóng viên chỉ e sẽ không dám nói lung tung đâu.
Dương Tầm Trung nghĩ đến một số tin đồn mà trước đó đã nghe được, nghe nói cái chết của Dương Bạc Vệ có liên quan đến ông cụ Dương và bà cụ Dương!!
Mấy năm nay anh ta tuy sống ở nhà họ Dương, nhưng vốn không có tình cảm gì với ông cụ Dương và bà cụ Dương, bởi vì anh ta biết ông cụ Dương và bà cụ Dương đều không thích anh ta.
Anh ta cũng không thích bọn họ, mấy năm nay những chuyện mà ông cụ Dương và bà cụ Dương làm anh ta đều nhìn thấy vào trong mắt, anh ta biết bọn họ vì để đạt được mục đích mà trước giờ đều không từ thủ đoạn!!
Cho nên, tin đồn ở bên ngoài chưa chắc đã là lời chó sủa chỗ không.
Dương Tầm Trung rũ mắt xuống, khoé miệng cong lên một nụ cười lạnh có hơi hơi mỉa mai, nếu như mấy chuyện này thật sự là do bọn họ làm để ép Dương Tầm Chiêu thì thật sự quá điên cuồng bệnh hoạn rồi!!
Tin tức mới vừa được phát lên kia vẫn đang nóng hổi, không biết có phải có người cố ý khơi dậy không, mà càng lúc càng có nhiều người chửi mắng Dương Tầm Chiêu.
Phóng viên tung tin tức rõ ràng cũng không có ngờ bình luận lại nhiều như vậy, anh ta cũng không ngờ mọi người lại ‘tích cực’ như vậy.
Nhưng phóng viên phát hiện bà cụ Dương vốn không có bất kỳ phản ứng kỳ lạ nào cả, nên cũng từ từ yên tâm, chí ít thì bà cụ Dương không có tức giận vì chuyện này, thái độ của bà cụ Dương cũng đại diện cho thái độ của ông cụ Dương.
Xem ra trước đó anh ta đã đoán không sai, ông cụ Dương vì để ép cậu ba Dương về mà không ngại sử dụng một chút thủ đoạn.
Cứ như vậy, anh ta cũng hoàn toàn yên tâm rồi!!
Xem ra, tin tức mà anh ta mới tung lên không bao lâu nữa sẽ lên đầu đề thôi, phóng viên nhớ đến lời mà nữ người làm nói khi nãy, rồi lại nhìn thái độ của bà cụ Dương, nghĩ nghĩ, sau đó lấy điện thoại ra, tung thêm drama ở bên dưới.
- --Người có mặt ở hiện trường được biết ông cụ Dương đã gọi cho cậu ba Dương rất nhiều cuộc gọi để bảo cậu ba Dương về, nhưng đều bị cậu ba Dương từ chối, ông cụ Dương tức đến suýt ngất!!----
Lời này vừa tuôn ra thì chiều gió bình luận lập tức thay đổi, vốn chỉ đơn thuần là không tán đồng và chỉ trích thôi, vốn còn có người nói rằng cậu ba Dương có thể là có chuyện bị làm trì trệ, vẫn chưa kịp về.
Nhưng tin này vừa được tung ra thì những bình luận đó lập tức trở nên cực đoan, những sự không tán đồng và chỉ trích ban đầu đều trở thành chửi mắng.
Tiếng chửi mắng cũng càng lúc càng quá đáng, càng lúc càng khó nghe.
Ông già chết rồi mà con trai cố ý không tới, trong tình hình thế này đúng là quá đáng!!
Dương Tầm Trung cũng nhìn thấy tin tức, nhìn mấy bình luận đó, nụ cười lạnh nơi khoé môi anh ta càng sâu thêm vài phần, bình luận này vừa nhìn là biết có người cố ý dẫn dụ rồi.
Là ai làm, thì cũng không khó đoán.
Chậc chậc!!
Dương Tầm Chiêu thật thảm!!
Còn thảm hơn anh ta nữa!!
Không, thảm hơn anh ta nhiều nữa!!
Cuộc sống của anh ta tiêu diêu tự tại như vậy, anh ta khá hài lòng.
Sau khi phóng viên đó tung tin thì không tới hai phút, nhà tổ họ Dương đột nhiên truyền đến tiếng xôn xao.
Sau đó Dương Tầm Chiêu đi vào.
Phóng viên nhìn thấy Dương Tầm Chiêu đột nhiên xuất hiện thì trực tiếp ngây người, hồi nãy nữ người làm đó không phải nói, ông cụ Dương gọi cho cậu ba Dương đến mấy cuộc nhưng cậu ba Dương vẫn không chịu về sao?
Với tính cách của cậu ba Dương thì nếu đã nói với ông cụ Dương là không về thì chắc chắn là sẽ thật sự không về, phóng viên cũng đã nhận định điểm này nên hồi nãy mới tung tin, anh ta cũng muốn khiến tin tức của mình nhanh chóng được lên đầu đề.
Không ngờ, Dương Tầm Chiêu nhanh như vậy mà đã về rồi!!
Đám người nhìn thấy Dương Tầm Chiêu đột nhiên xuất hiện, cũng đều có chút sững sờ, nhưng những người có mặt đều là người thông minh, đương nhiên sẽ chẳng nói gì nhiều.
Dương Tầm Chiêu trực tiếp đi đến linh đường.
Đôi con ngươi của bà cụ Dương nhanh chóng lập loè, bà ta rõ ràng cũng không ngờ Dương Tầm Chiêu lại quay về vào lúc này, sớm biết như thế, bà ta đã không vội bảo phóng viên tung tin như thế rồi.
Nhưng mà, chỉ cần anh về là được rồi, còn về tin tức đó, có thể đè xuống được.
Bà cụ Dương đã đạt được mục đích nên cũng muốn dẹp chuyện đặng yên thân, đó dù gì cũng là cháu trai của bà ta, bà ta cũng không muốn để anh bị người ta mắng.
Cũng may tin tức còn chưa được tung ra bao lâu, bây giờ xoá đi vẫn còn kịp, cũng không đến nỗi quá ầm ĩ, đương nhiên, bà cụ Dương cũng không sợ ầm ĩ liên lụy đến bà ta.
Dương Tầm Trung quỳ ở bên dưới cũng có chút sững sờ, khi nhìn thấy Dương Tầm Chiêu đi đến gần, Dương Tầm Trung mỉm cười, sau đó đột nhiên đứng dậy, chỉ vào Dương Tầm Chiêu mắng: “Có phải anh có bệnh không, ba ruột qua đời mà đến bây giờ anh mới về.”
Đám người bị cảnh này làm kinh ngạc, không ai ngờ đứa con riêng nhà họ Dương lại trực tiếp mắng Dương Tầm Chiêu ở dịp như vậy.
Phóng viên ở hiện trường nhìn thấy tình huống này thì cũng không nhịn được hưng phấn, đây là một tin tức lớn, bọn họ không dám đắc tội với ông cụ nhà họ Dương, nhưng đứa con riêng nhà họ Dương này thì bọn họ còn chả để vào mắt.
Dưới tình huống này, đứa con riêng làm ra chuyện như vậy, tuyệt đối chính là tin tức lớn, bởi vì đây dù sao cũng là nhà họ Dương, người mà thằng con riêng đang mắng chính là cậu ba Dương!!
Dương Tầm Chiêu ngước mắt lên nhìn sang Dương Tầm Trung.
“Nhìn cái gì mà nhìn? Tôi nói sai rồi sao? Cho dù anh có ở nước ngoài, thì Dương Thị không phải cũng có máy bay riêng sao? Không lẽ anh muốn về sớm chút mà cũng không được?” Dương Tầm Trung có chút sợ khi nhìn ánh mắt của Dương Tầm Chiêu, anh ta từ nhỏ đã sợ Dương Tầm Chiêu, nhưng lúc này anh ta không có rút lui, trực tiếp trừng mắt nhìn lại, thanh âm còn cất cao lên mấy phần.
Lời này của anh ta đủ để khiến rất nhiều người có mặt ở hiện trường nghe thấy.
Vốn dĩ có rất nhiều người nhìn thấy tin tức hồi nãy còn đang xì xầm bàn tán Dương Tầm Chiêu, bây giờ nghe thấy lời của Dương Tầm Trung, trên mặt đều lộ ra vài thần sắc ngỡ ngàng.
Hoá ra cậu ba Dương phải về từ nước ngoài, nếu như từ nước ngoài về thì tốc độ của cậu ba Dương thực ra chả phải chậm gì.
Chỉ là đứa con riêng, cậu chủ nhỏ này đang làm gì vậy chứ?
Muốn làm khó cậu ba Dương, kết quả lại thành giúp cậu ba Dương rồi?
Xem ra đầu óc của cậu chủ nhỏ nhà họ Dương này có chút ngốc ngốc rồi đây!!
Lúc này phóng viên tung tin lúc nãy đã trực tiếp phát trực tiếp, cho nên tình hình ở hiện trường đều được trực tiếp phát ra ngoài.
Chỉ là phóng viên nghe thấy lời của Dương Tầm Trung thì cũng có chút ngơ người!!
Mi tâm của Dương Tầm Chiêu khẽ nhíu lại, anh lúc này cũng không hiểu ý của Dương Tầm Trung cho lắm, nhưng Dương Tầm Chiêu không muốn quan tâm đến anh ta.
“Dương Tầm Chiêu, không phải anh nói không về sao? Ông cụ gọi cho anh rất nhiều lần rồi, không phải anh nói không về sao? Anh tự nói coi, ông cụ gọi cho anh mấy cuộc điện thoại vậy?” Dương Tầm Trung tiếp tục ‘làm càn’, đôi con ngươi phẫn nộ mà nhìn Dương Tầm Chiêu.
Đôi con ngươi của Dương Tầm Chiêu khẽ trầm xuống, sau khi Dương Bạc Vệ qua đời thì ông cụ Dương không có gọi cho anh qua cuộc điện thoại nào, tất cả mọi chuyện đều là anh tự tra ra được.
Dương Tầm Chiêu không muốn nói nhiều với Dương Tầm Trung, anh sải bước đi về phía trước.
“Dương Tầm Chiêu, anh có ý gì? Anh dám làm không dám nhận sao? Anh tự mình nói xem ông cụ đã gọi cho anh bao nhiêu cuộc điện thoại vậy, anh đều từ chối ông cụ, nói sẽ không về mà?”
Dương Tầm Trung rõ ràng không muốn ngừng lại, rõ ràng là cố ý muốn gây ầm ĩ.
“Sao? Dương Tầm Chiêu anh muốn làm con rùa rụt cổ ư? Vậy bây giờ tôi kêu ông cụ tới, nói rõ ràng trước mặt.” Dương Tầm Trung nhìn trông vô cùng tức giận, vô cùng không cam tâm, bộ dạng đó trông rất giống rất không muốn để Dương Tầm Chiêu về.
“Tầm Chiêu, cháu về rồi.” Bà cụ Dương vội vàng đi qua đó, trông có chút kích động: “Tốt quá rồi, thật sự tốt quá rồi, cháu có thể về thật là tốt quá, bà và ông nội đã đợi cháu rất lâu rồi.”
Bà cụ Dương không muốn làm lớn chuyện, trong lòng bà ta rõ hơn ai hết, bà ta và ông cụ Dương không có gọi cho Dương Tầm Chiêu, bọn họ chỉ là tung tin Dương Bạc Vệ qua đời ra bên ngoài, sau đó để Dương Tầm Chiêu tự nhìn thấy, sau đó để Dương Tầm Chiêu tự về.
Bởi vì chỉ có như vậy, kế hoạch tiếp theo của bọn họ mới càng thêm thuận lợi!!
Cho nên, lúc này bà cụ Dương đương nhiên không muốn Dương Tầm Trung làm lớn chuyện.
Bà cụ Dương hiểu tính của Dương Tầm Chiêu, bà ta biết Dương Tầm Chiêu sẽ không làm ầm ĩ ở những dịp thế này, cho nên bà cụ Dương không lo lắng chuyện sau khi Dương Tầm Chiêu về, nhưng bà ta không ngờ Dương Tầm Trung sẽ làm ầm ĩ.
Lúc bà cụ Dương nói chuyện còn trừng Dương Tầm Trung một cái.
“Bà nội, không thể để yên như vậy được, bà với ông nội trước đó không phải đã gọi cho anh ta rất nhiều lần rồi sao, không phải anh ta đều nói sẽ không về ư? Cho nên bây giờ phải nói rõ ràng mọi chuyện.” Dương Tầm Trung giả vờ như không có hiểu ý của bà cụ Dương, vẫn tiếp tục làm ầm ĩ.
“Được rồi, cháu làm loạn gì vậy? Hôm nay là tình huống gì cháu có biết không? Còn ra thể thống gì nữa?” Bà cụ Dương tức giận, lại trừng Dương Tầm Trung một cái, rõ ràng đã có ý giận dữ.
“Bà nội, không phải cháu làm loạn, mà là Dương Tầm Chiêu quá đáng quá, hồi nãy cháu đã nhìn thấy tin tức trên mạng rồi, ông bà gọi cho anh ta nhiều cuộc như vậy, anh ta đều nói không về,anh ta rõ ràng là đang cố ý chọc tức ông bà.” Dương Tầm Trung không những không ngừng lại mà giọng nói còn cất cao hơn vài phần.
“Bà nội, bà và ông nội có phải đã gọi cho anh ta rất nhiều lần rồi không, có phải anh ta đều nói sẽ không về đúng không?” Dương Tầm Trung vẫn cố ý hỏi bà cụ Dương.
Sắc mặt bà cụ Dương khẽ thay đổi, trong lòng càng tức giận hơn vài phần, nhưng dưới tình huống này bà ta cũng không thể tức giận, càng không thể nói gì nhiều: “Được rồi, đừng làm ồn nữa, mấy chuyện này không cần cháu quan tâm.”
“Không được, những chuyện khác cháu có thể không quan tâm, nhưng chuyện này cháu nhất định phải quan tâm, cháu không thể để anh ta chọc tức bà và ông nội như vậy.” Dương Tầm Trung trực tiếp tiến lên trước, một tay xoè ra trước mặt Dương Tầm Chiêu: “Lấy điện thoại ra, để mọi người coi nhật ký cuộc gọi của anh.”
“Không được, những chuyện khác cháu có thể không quan tâm, chuyện này cháu nhất định phải quan tâm, cháu không thể để anh ta chọc tức bà và ông nội như vậy.” Dương Tầm Trung trực tiếp tiến lên trước, một tay xoè ra trước mặt Dương Tầm Chiêu: “Lấy điện thoại ra, để mọi người coi nhật ký cuộc gọi của anh.”
“Tầm Trung, cháu làm loạn gì vậy?” Sắc mặt bà cụ Dương thay đổi, trong giọng nói cũng có thêm nhiều sự nghiêm nghị.
“Cháu không phải đang làm loạn mà, cháu đang làm đại sự, cháu chỉ muốn mọi người nhìn thấy bộ mặt thật của anh ta thôi.” Dương Tầm Trung bình thường không đụng chạm với ông cụ Dương và bà cụ Dương ở nhà họ Dương qua, trước giờ, anh ta chỉ cần có ăn, có uống, có chơi là được.
Người của nhà họ Dương có quan tâm hay không anh ta đều không để ý, ông cụ Dương và bà cụ Dương thỉnh thoảng cũng có nói anh ta, anh ta đều nghe vào tai trái rồi ra bằng tai phải.
Anh ta ăn chơi bài bạc, không làm việc nên hồn đã gần 20 năm, hiếm lắm mới nghiêm túc được một lần, thật đó!!
Cuộc sống trước đây của anh ta luôn mơ hồ hồ đồ, nhưng chuyện hôm nay anh ta muốn làm rõ, anh ta muốn làm rõ cái chết của Dương Bạc Vệ rốt cuộc có liên quan đến ông cụ Dương và bà cụ Dương hay không.
Anh ta muốn biết ông cụ Dương và bà cụ Dương có thể làm đến mức nào chỉ để ép Dương Tầm Chiêu?
Anh ta muốn biết, ông cụ Dương và bà cụ Dương có còn một chút giới hạn làm người nào nữa không.
Cái này rất quan trọng đối với cuộc sống sau này của anh ta, nếu như ông cụ Dương và bà cụ Dương đối với Dương Tầm Chiêu mà còn tuyệt tình như vậy thì sau này anh ta nhất định phải đề phòng.
Dương Tầm Trung vốn không quan tâm đến sự phẫn nộ của bà cụ Dương, một tay trực tiếp thò lên người Dương Tầm Chiêu, muốn tìm điện thoại của Dương Tầm Chiêu.
“Đứa con riêng nhà họ Dương này bị sao vậy chứ, vậy mà lại làm ầm ĩ với Dương Tầm Chiêu trong trường hợp thế này, cậu ta không sợ sao?”
“Chim khôn chết miếng mồi ngon, lợi ích ở ngay trước mắt, có thể sợ sao, chắc là không muốn để Dương Tầm Chiêu về thôi.”
“Cũng phải, cậu ba Dương cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương, ngay cả Dương Thị cũng không cần, người được lợi lớn nhất chính là đứa con riêng này rồi.”
“Anh tưởng ông cụ Dương là tên ngốc sao, như cậu ta, thì cho dù cậu ba Dương có không về nhà họ Dương đi nữa, ông cụ Dương cũng sẽ không thể giao Dương Thị cho cậu ta đâu.”
“Ông cụ Dương tuổi đã cao, còn có thể chống đỡ bao nhiêu năm nữa, bây giờ Dương Bạc Vệ đã qua đời rồi, nếu như ông cụ Dương mà đi nữa, nếu như Dương Tầm Chiêu lúc này thật sự không về thì nhà họ Dương chỉ có thể là của cậu ta rồi.”
“Cho nên, cái này là không muốn cho cậu ba Dương về nhà, chỉ là cái tướng ăn này cũng có hơi xấu rồi đó.”
“Chỉ dựa vào cậu ta thì có một trăm tên cũng không địch lại một cậu ba Dương nữa, cậu ta còn dám khiêu khích cậu ba Dương giữa bàn dân thiên hạ, đúng là ngốc chết đi được.”
“Cậu ba Dương chỉ một ánh mắt thôi chắc đã có thể hù cậu ta té đái rồi.”
Người bên ngoài nhịn không được mà nhỏ tiếng bàn tán, đương nhiên vì có Dương Tầm Chiêu, nên đều không dám lớn tiếng, cho nên Dương Tầm Chiêu và Dương Tầm Trung đều không nghe thấy.
Đương nhiên, lúc này hầu hết người có mặt đều đang đợi hóng drama, đều đợi xem Dương Tầm Chiêu sẽ làm thế nào.
Đôi con ngươi của Dương Tầm Chiêu khẽ lập loè, khoé miệng như chậm rãi cong lên một chút, sau đó lấy điện thoại ra, tự mở khoá, rồi đưa cho Dương Tầm Trung.
Liên quan đến tin tức trên mạng hồi nãy, Dương Tầm Chiêu đương nhiên đã nhìn thấy rồi, đã sớm thất vọng tột cùng, đã sớm không còn ôm bất kỳ hy vọng gì với ông cụ Dương và bà cụ Dương nữa, cho nên khi nhìn thấy tin tức, anh rất bình tĩnh, cũng không có nghĩ là sẽ làm gì đó.
Nhưng bây giờ Dương Tầm Trung muốn làm ầm lên thì anh cũng không ngại phối hợp một chút.
Đám người nhìn thấy hành động của Dương Tầm Chiêu thì đều sững sờ, không ngờ Dương Tầm Chiêu vậy mà lại có thái độ như vậy.
Sau khi bà Dương qua đời thì Dương Tầm Trung được đón về nhà họ Dương, đều biết tình cảm của Dương Tầm Chiêu và đứa con riêng này không thể tốt lành gì được, tại sao lúc này Dương Tầm Chiêu lại nghe Dương Tầm Trung chứ.
Đám người đều bày ra vẻ mặt kinh ngạc, vẻ mặt không hiểu.
Sắc mặt bà cụ Dương trực tiếp thay đổi, trong mắt có thêm vài phần lo lắng, càng có thêm vài phần âm lãnh, tên Dương Tầm Trung này đang yên đang lành lại làm ầm ĩ chuyện gì vậy chứ?
“Tầm Chiêu, nó làm loạn mà cháu cũng chiều theo nó ư?” Bà cụ Dương phản ứng lại, đương nhiên muốn nghĩ cách ngăn cản.
“Không sao, để cậu ta coi.” Dương Tầm Chiêu chỉ nhàn nhạt nhìn bà cụ Dương một cái, trong lòng Dương Tầm Chiêu rất rõ, tin tức tung lên mạng lúc nãy tuyệt đối là có liên quan đến bà cụ Dương và ông cụ Dương.
Nếu như ông cụ Dương và bà cụ Dương đã làm gì đó thì tin tức phụ được đăng lên sau đó tuyệt đối sẽ không chi tiết như vậy, ví dụ như là câu ông cụ Dương đã gọi cho anh vô số lần anh đều không chịu về.
Nếu như không phải ông cụ Dương và bà cụ Dương tiết lộ cho phóng viên thì phóng viên tuyệt đối không dám tự dàn dựng ra lời nói như vậy.
“Coi thì coi, tôi sợ anh chắc.” Dương Tầm Trung nhanh chóng giật lấy điện thoại trước khi bà cụ Dương ngăn cản, sau đó trực tiếp mở nhật ký cuộc gọi.
“Đứa con riêng nhà họ Dương này rốt cuộc là muốn làm gì chứ? Cậu ta làm lớn chuyện này lên như vậy thì có thể có lợi gì với cậu ta?” Có một số người nhìn thấy hành động của Dương Tầm Trung thì bắt đầu không hiểu.
“Anh không nhìn thấy tin tức mới tung ra hồi nãy sao? Có người nói ông cụ Dương đã gọi cho Dương Tầm Chiêu rất nhiều cuộc, nhưng Dương Tầm Chiêu đều nói không về, xem ra, đứa con riêng nhà họ Dương này là đang muốn chứng minh chuyện này, tin tức hồi nãy vừa tung ra, trên mạng đều chửi bới Dương Tầm Chiêu, chửi rất gắt.”
“Nhưng Dương Tầm Chiêu đã về rồi, mấy tin đồn đó không phải chả đánh mà tự phá rồi sao? Còn có gì để làm ầm ĩ nữa chứ?”
“Đúng đó, cậu ba Dương quay về, mấy cái trên mạng đều hoàn toàn biến thành tin đồn nhảm, cho dù ông cụ Dương có gọi cho Dương Tầm Chiêu rất nhiều cuộc điện thoại, thì Dương Tầm Chiêu bây giờ cũng đã về rồi, chuyện này cũng đã kết thúc, đứa con riêng nhà họ Dương này làm ầm lên như vậy không những không tạo thành tổn thất gì cho Dương Tầm Chiêu, mà chỉ e sẽ làm mình khó xử, cho nên đứa con riêng nhà họ Dương này là đang nghĩ gì vậy?”
“Vậy thì không biết nữa, có thể là đứa con riêng nhà họ Dương này có não không giống người bình thường.”
Lúc này rất nhiều người có mặt đều không hiểu cách làm của Dương Tầm Trung.
“Ủa, sao lại không có lịch sử cuộc gọi? Không có bất kỳ lịch sử cuộc gọi nào từ bên nhà họ Dương hết?” Đám người đang nghi hoặc thì giọng nói của Dương Tầm Trung lại lần nữa truyền tới, mang theo sự bất ngờ và ngạc nhiên không thể nào rõ ràng hơn: “Không những không có lịch sử cuộc gọi nào từ nhà họ Dương, mà ngay cả cuộc gọi nhỡ từ bên nhà họ Dương cũng không có!!”
Lúc Dương Tầm Trung nói lời này, giọng nói nghe trông rất bất ngờ, còn rất ngơ ngác, nhưng trong lòng thì lạnh lẽo.
Tuy anh ta không có tiếp xúc gì với người anh trai này nhiều, bình thường cũng chả nói chuyện, nhưng anh ta hiểu Dương Tầm Chiêu, Dương Tầm Chiêu tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện xoá lịch sử cuộc gọi đâu.
Liên quan đến điểm này, anh ta có thể chắc chắn, cũng tin phần lớn người có mặt ở đây cũng đều rất khẳng định điểm này.
Vậy thì chỉ có một khả năng đó là chuyện Dương Bạc Vệ qua đời, bên nhà họ Dương căn bản không có gọi cho Dương Tầm Chiêu qua, một cuộc cũng không có.
Điện thoại còn chả gọi, mà còn kêu người vu nhọ Dương Tầm Chiêu, ông cụ Dương và bà cụ Dương thật đúng là cái gì cũng làm được.
Đám người nghe thấy lời của anh ta thì đều sững sờ, không có lịch sử cuộc gọi?
Cái này là sao? Là ý gì?
Hơn nữa hồi nãy Dương Tầm Trung còn nói thậm chí một cuộc gọi liên quan đến nhà họ Dương cũng còn không có?
Dương Bạc Vệ qua đời, chuyện lớn như vậy, mà nhà họ Dương lại không gọi cho Dương Tầm Chiêu ư?
Sao có thể?
Hồi nãy trên mạng không phải còn tung tin nói ông cụ Dương đã gọi cho Dương Tầm Chiêu rất nhiều lần bảo Dương Tầm Chiêu về sao?
Nếu như Dương Bạc Vệ qua đời, ông cụ Dương không gọi cho Dương Tầm Chiêu lấy một cuộc thì chuyện này chính là ông cụ Dương không đúng, Dương Tầm Chiêu không có gì sai hết.
Đừng nói Dương Tầm Chiêu chỉ là đến trễ, cho dù Dương Tầm Chiêu có không đến thì cũng đều không thể là lỗi của Dương Tầm Chiêu, dù sao cậu ba Dương trước đó đã rời khỏi nhà họ Dương, mà nhà họ Dương bên này không có thông báo cho cậu ba Dương.
Lời này là do Dương Tầm Trung nói ra, người khác hoàn toàn không nghi ngờ gì, bởi vì ai cũng biết Dương Tầm Trung và Dương Tầm Chiêu chắc chắn là đối lập nhau, Dương Tầm Trung chỉ có thể hại Dương Tầm Chiêu, chứ không thể giúp Dương Tầm Chiêu được.
Sắc mặt của bà cụ Dương nhất thời trở nên càng khó coi hơn, chuyện này không ai rõ hơn bà ta hết, nhà họ Dương đích thực không có gọi cho Dương Tầm Chiêu qua, bà ta không gọi, ông cụ Dương không gọi, ngay cả người làm nhà họ Dương cũng đều không có gọi qua.
Cho nên, trong điện thoại của Dương Tầm Chiêu chắc chắn không thể có lịch sử cuộc gọi với nhà họ Dương bên này được.
Bà ta hiểu tính của Dương Tầm Chiêu, bà ta tin Dương Tầm Chiêu sẽ không chủ động nhắc đến chuyện này, nhưng bà ta không ngờ Dương Tầm Trung lại làm loạn.
“Bà nội, bà và ông nội không phải đã gọi cho anh ta rất nhiều lần sao? Ông bà dùng điện thoại nào gọi vậy? Máy bàn trong nhà? Hay là điện thoại của bà, tại sao trên điện thoại anh ta chả có lấy một lịch sử cuộc gọi nào vậy?” Dương Tầm Trung khẽ quay đầu nhìn sang sắc mặt khó coi của bà cụ Dương, Dương Tầm Trung chỉ cảm thấy trong lòng lạnh lẽo, hôm nay nếu như anh ta đã làm loạn thì sẽ hoàn toàn làm rõ chuyện này luôn, nếu không thì trò của anh ta hôm nay sẽ uổng phí rồi, không ý nghĩa gì nữa!!
Bà cụ Dương nghe thấy lời nói của Dương Tầm Trung, ánh mắt tối sầm lại, lạnh lùng liếc nhìn Dương Tầm Trung một cái: "Con quậy đủ chưa? Trước kia con làm ầm ĩ cũng thôi đi, hoàn cảnh này mà cũng ầm ĩ? Bà thấy là con điên rồi.". "
"Bà nội, con lần này thật sự không phải quậy phá, con chỉ là không hiểu rõ, không phải bà gọi cho anh ta rất nhiều lần sao? Làm sao không có nhật ký được?" Dương Tầm Trung vẻ mặt vô tội, lại có chút sững sờ, đảo mắt về phía Dương Tầm Chiêu: "Anh xóa nhật ký rồi à?"
Dương Tầm Trung trong lòng biết rất rõ Dương Tầm Chiêu sẽ không làm như vậy, anh ta lúc này nói vậy là cố ý.
"Chuyện này sao có thể? Cậu ba Dương làm sao có thể làm thế, cậu chủ nhỏ nhà họ Dương đây là đang xúc phạm cậu ba Dương." Dương Tầm Trung vừa nói ra, có người không nhịn được trực tiếp phản bác.
Mọi người cùng phản bác, đại đa số những người có mặt đều lên tiếng đồng ý, người không lên tiếng thì trong lòng cũng nghĩ như thế.
"Vậy? Chuyện đó là sao?" Dương Tầm Trung ngẩn ra, vô cùng vô tội.
Anh ta ngừng một chút, chỉ một lát đó, không đợi bà cụ Dương lên tiếng, anh ta liền quay sang bà cụ Dương, kinh ngạc nói: "Bà nội, chẳng lẽ nhà họ Dương không gọi điện thoại cho anh ta sao?"
Ngay khi Dương Tầm Trung nói ra lời này, bà cụ Dương gần như nghiến chặt hàm răng.
Sắc mặt của những người khác bây giờ ít nhiều cũng có thay đổi, thật ra trước đây cũng có người nghĩ tới khả năng này, nhưng trong lòng cũng chỉ nghĩ tới mà thôi, lúc này Dương Tầm Trung trực tiếp nói như vậy, tình huống hoàn toàn khác nhau.
liên kết trước sau lại, xem ra thật sự chỉ có một khả năng này!!
Nếu đúng như vậy thì ông cụ Dương và bà cụ Dương thực sự là có ý gì?
Những người ở đó đều là những người thông minh, sau khi nghĩ lại, trong lòng có chút trầm xuống...
Bà cụ Dương lúc này hận không thể trực tiếp bóp chết Dương Tầm Trung, nhưng bà biết mình không thể tức giận vào lúc này, nếu giờ phút này tức giận thì càng thêm đáng ngờ.
“Bà nội, rốt cuộc là chuyện gì vậy?” Dương Tầm Trung vẫn chưa muốn dừng lại, bướng bỉnh tiếp tục hỏi: “Ông nội đã thông báo cho anh ta như thế nào?
Bà cụ Dương thầm thở ra hít vào, cố gắng giữ cho mình bình tĩnh không tức giận tại chỗ, nhất thời không biết nên trả lời câu hỏi của Dương Tầm Trung như thế nào.
Bà lại không thể nói bà hoàn toàn không có gọi cho Dương Tầm Chiêu.
Mà bà cụ Dương lúc này cũng không dám nói dối, dù sao chuyện này cũng đã rùm ben lên rồi, bây giờ Dương Tầm Chiêu đang đứng trước mặt bà, bà sợ rằng nếu nói dối, Dương Tầm Chiêu sẽ trực tiếp vạch trần. suy cho cùng, Dương Tầm Chiêu hiện tại đã không còn là Dương Tầm Chiêu của ngày xưa nữa.
Dương Tầm Chiêu còn có thể làm ra những chuyện như tách ra khỏi nhà họ Dương, e rằng anh sẽ không để ý đến mặt mũi của bà nữa.
Hơn nữa, bà cụ Dương trong lòng vẫn có một nỗi sợ hãi đối với Dương Tầm Chiêu, không dám nói dối trước mặt Dương Tầm Chiêu.
Bà cụ Dương lúc này im lặng, sắc mặt rõ ràng rất khó coi, trong lòng mọi người đều có đáp án.
Chẳng qua ở đây đều là người thông minh, tình huống thế này nhất định sẽ không tùy tiện lên tiếng,
Những người có mặt không dám nói nhảm, nhưng trên mạng lại trực tiếp bùng nổ, bởi vì Dương Tầm Trung lần đầu tiên công kích Dương Tầm Chiêu, phóng viên bắt đầu phát sóng trực tiếp, cho nên tình huống hiện giờ, rất nhiều người trên mạng đều đang xem.
“Tình hình thế nào? Tình hình thế nào? Ba của cậu ba Dương mất mà nhà họ Dương không thông báo cho cậu ba Dương sao?"
“Không có báo cho cậu ba Dương thì thôi đi, vậy mà còn vu khống cho cậu ba Dương, nói gì mà gọi rất nhiều cuộc điện thoại mà cậu ba Dương không chịu về? Đây gọi là gì?" Ông cụ Dương và bà cụ Dương rốt cuộc có ý gì? "
Tôi không biết ông cụ Dương và bà cụ Dương là có ý gì, nhưng nghĩ kỹ thì thấy thật là khủng khiếp. Rõ ràng là có người muốn hại cậu ba Dương, có người muốn hủy hoại cậu ba Dương.”
"Ai? Ai muốn hại cậu ba Dương?"
“Tôi không rõ đó là ai, nhưng ông cụ Dương và bà cụ Dương rõ ràng đóng vai trò quan trọng trong việc này, đương nhiên đó không phải là vai gì tốt đẹp, dù sao thì chuyện Dương Bạc Vệ qua đời ông cụ Dương thì không thông báo cho Dương Tầm Chiêu cũng thật quá đáng, huống hồ chi với thân phận địa vị đó của ông cụ Dương, cho nên tôi vô cùng nghi ngờ tin đồn gọi điện nhiều lần cho cậu ba Dương mà cậu ấy không về là ý của ông cụ Dương và bà cụ Dương?
"Lầu trên phân tích là đúng rồi, vừa nghĩ tới liền cảm thấy kinh hãi, đau lòng cậu ba Dương."
Đúng vậy, đau lòng cậu ba Dương. Chẳng trách cậu ba Dương phải rời khỏi nhà họ Dương, trưởng bối thế này ai mà thèm?"
"Tôi cũng mắng cậu ba Dương khi xem tin tức trên mạng, không ngờ lại bị vả mặt sớm như vậy."
"Cũng may, cậu chủ nhỏ nhà họ Dương quậy lên như vậy, nếu không chân tướng sự việc sẽ không bị bại lộ, cậu chủ nhỏ nhà họ Dương, quậy tốt lắm."
“Cậu chủ nhỏ nhà họ Dương không quậy được cậu ba Dương mà ngược lại còn kéo cả mình vào trong.”
"Mặc dù cậu chủ nhỏ nhà họ Dương thực sự rất ngốc, nhưng tôi vẫn muốn tặng một like, cảm ơn cậu chủ nhỏ nhà họ Dương trả lại trong sạch cho cậu ba Dương."
Nếu không có cậu chủ nhỏ nhà họ Dương, cậu ba Dương thật sự sẽ bị oan, rốt cuộc lương tâm của ông cụ Dương và bà cụ Dương ở đâu? Nghĩ đến mà thấy sợ!”
"Nghĩ đến mà khiếp, thật kinh khủng!!"
“Những người như ông cụ Dương và bà cụ Dương thực sự còn đáng sợ hơn kẻ thù!!"
Nhất thời, những người trước đây mắng cậu ba Dương đều quay sang mắng ông cụ Dương và bà cụ Dương, bọn họ còn mắng ác hơn trước.
Xét cho cùng, cậu ba Dương thường là người có tư chất tốt có danh tiếng, cậu ba Dương còn là một người tài giỏi, đẹp trai xuất chúng. Cho nên những cô gái bình thường không nhẫn tâm mắng, nhưng đối với ông cụ Dương và bà cụ Dương thì ông có chút nương tay nào hết.
Chẳng mấy chốc, có người lôi ở đâu ra được rất nhiều chuyện trước đây giữa ông cụ Dương và bà cụ Dương, xa thì có chuyện riêng tư đó khoan nói tới, trước kia không lâu Hàn Nhã Thanh làm rùm beng một trận ai cũng biết, rất nhanh, cư dân mạng sắp xếp lại một lần rồi đăng lên.
Đặc biệt là khi một số video ông cụ Dương giả vờ nhập viện được đăng tải chỉ trong vài phút đã đứng đầu lượt xem, ngày càng có nhiều người bấm vào xem, thì càng có nhiều người chửi bới.
Chỉ cộng hai điều này lại với nhau thì uy tín của ông cụ Dương hoàn toàn bị hủy hoại, hóa ra trước đây không rõ về chuyện của ngày hôm nay, bây giờ đều trực tiếp xác định, đều nhận định là cụ Dương và bà cụ Dương hãm hại cậu ba Dương.
Ông cụ Dương lúc này đang ở trên lầu, lúc trước Dương Tầm Chiêu không quay về, trong lòng lo lắng, giả bộ sức khỏe không tốt rồi lên lầu.
Dương Tầm Chiêu vừa trở lại đã nhận được tin tức, nhưng cũng không vội trở về, lúc muốn về Dương Tầm Trung lại làm um sùm lên, bây giờ ở trên lầu nhìn thấy thông tin không ngừng lộ ra trên mạng, thấy những lời mắng mỏ đó, ông ta gần như ngất đi vì tức giận.
Phóng viên vừa bắt đầu phát sóng trực tiếp, muốn dập cũng không dập được, đương nhiên ông ta cũng có thể xóa tất cả video trên mạng, nhưng ông ta biết điều đó không có tác dụng lắm vì phải có cư dân mạng đã lưu video lại rồi, ông ta chân trước cho người xóa thì chân sau đám cư dân mạng đó lại đăng lên tiếp thôi.
Xóa như vậy sẽ không giải quyết được vấn đề cơ bản, mà còn đáng ngờ hơn!!
Ông cụ Dương chưa bao giờ nghĩ mọi chuyện lại thành ra thế này, vốn dĩ ông muốn dùng dư luận để ép Dương Tầm Chiêu quay lại, nhưng không ngờ lại tự mình hại mình.
Lúc này, ông cụ Dương mặt đen lại trông rất đáng sợ.
Mặc dù lúc này bà cụ Dương đang ở dưới lầu, không thấy những bình luận chửi bới trên mạng, thấy có phóng viên vừa rồi đang phát trực tiếp, cho nên biết sự việc chắc đã lan rộng, nhưng bây giờ bà cụ Dương không thể kiểm soát mấy thứ trên mạng, bà bây giờ lo lắng giải quyết tình huống trước mặt này hơn
Bà cụ Dương nhận thấy rằng khi nhiều người ở hiện trường nhìn bà, nét mặt của họ thay đổi, trở nên hơi kỳ lạ, mặc dù không thấy rõ nhưng bà cụ Dương vẫn nhận ra điều đó.
Bà cụ Dương lúc này chỉ cảm thấy lồng ngực ngột ngạt, tức đến hộc máu.
"Ôi, chuyện này sao lại lan truyền trên mạng, người trên mạng nói lung tung gì thế này..." Dương Tầm Trung đột nhiên kêu lên, vẻ mặt vẫn vô tội như cũ, trực tiếp cầm lấy điện thoại đưa cho bà cụ Dương: " Bà nội, nhìn xem, bọn họ đang nói nhảm, kỳ thực bọn họ nói bà và ông nội gài bẫy Dương Tầm Chiêu. Bọn họ cái gì cũng không biết, sao có thể nói nhảm? "
Bà cụ Dương vốn dĩ tức giận đến chết đi sống lại, lúc này nghe thấy những lời nói của Dương Tầm Trung, nhìn thấy những lời chửi bới đó trên mạng, thân thể của bà cụ Dương trực tiếp rung lên, suýt nữa thì trực tiếp ngã xuống.
Bà cụ Dương bao năm qua sóng yên biển lặng, chưa bao giờ nổi nóng, cũng chưa bao giờ mất kiểm soát như bây giờ!!