Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1623: Xoay Chuyển
Liễu Ảnh yên lặng làm chuyện của mình, còn Tư Đồ Không đứng nhìn từ phía xa, cố gắng không quấy rầy... Hàn Nhã Thanh cảm thấy, Tư Đồ Không chắc chắn là có tình cảm với Liễu Ảnh.
Liễu Ảnh cười khổ, vô cảm nói với Hàn Nhã Thanh: “Tư Đồ Không nói với tớ, anh ta nhất định sẽ không thả tớ đi, anh ta muốn tớ mãi mãi ở bên cạnh anh ta.”
Hàn Nhã Thanh không hề cảm thấy bất ngờ, người như Tư Đồ Không, sao có thể dễ dàng để Liễu Ảnh đi chứ? Chỉ sợ nếu như không phải trong lòng anh ta thấy áy náy với Liễu Ảnh, bây giờ cũng sẽ không lẳng lặng đi theo Liễu Ảnh, ít hỏi tới chuyện của cô ấy.
“Thế cậu nghĩ thế nào?” Hàn Nhã Thanh cảm thấy, cô cần phải hiểu rõ tâm lý của Liễu Ảnh trước mới có thể thử lý giải, cô nhẹ nhàng hỏi.
Liễu Ảnh nhìn bên ngoài cửa sổ, bầu trời bên ngoài rất xanh, ánh nắng rất đẹp, mà cô ấy lại như một con chim gãy cánh, không thể đi được đâu. Cô ấy nghĩ một lát rồi chậm rãi nói: “Tớ muốn rời khỏi anh ta, chuyện lúc trước, tớ không có cách nào tha thứ cho anh ta cả, thậm chí còn muốn trả thù anh ta, nhưng mà, khác biệt giữa tớ và anh ta quá lớn, tớ còn có mẹ, tớ không muốn mẹ tớ phải chịu tổn thương nữa, thế nên, tớ cũng sẽ không đi trả thù anh ta, chỉ cần rời khỏi anh ta là được rồi.”
Hàn Nhã Thanh ngậm ngùi thổn thức, hiện giờ xem ra Liễu Ảnh không có ý gì với Tư Đồ Không dù chỉ một chút, không sợ yêu, không sợ hận, dù sao cũng đều là tình cảm, mà sự thờ ơ, không quan tâm lúc này của Liễu Ảnh mới thật sự tàn nhẫn, cô ấy hoàn toàn cự tuyệt Tư Đồ Không, càng muốn hoàn toàn vứt bỏ tất cả tình cảm với Tư Đồ Không. Không biết Tư Đồ Không sẽ nghĩ thế nào.
“Tư Đồ Không sẽ không dễ dàng từ bỏ như vậy, cậu từng nghĩ tới khả năng sẽ lại ở bên nhau chưa?” Hàn Nhã Thanh nhẹ nhàng hỏi.
Liễu Ảnh cười nhạo: “Ở bên nhau? Giữa tớ và anh ta còn gì để nói nữa? Tớ không có cách nào tha thứ cho anh ta về cái chết của ba tớ, huống hồ, lại ở bên anh ta với thân phận tình nhân sao? Nhục nhã suốt năm năm, tớ còn chưa chịu đủ hay sao?” Liễu Ảnh nói rồi lại có chút tức giận, nhưng nghĩ tới người bên cạnh là Hàn Nhã Thanh, là bạn tốt nhất của mình, cô ấy lại đè sự nóng nảy xuống rồi nói: “Hơn nữa, Tư Đồ Không đã có vị hôn thê rồi, sao có thể tự rước lấy nhục, mẹ anh ta cũng sẽ không đồng ý, còn tớ càng chưa từng nghĩ tới sẽ hòa giải với bà ta.”
Hàn Nhã Thanh tiến lên ôm lấy Liễu Ảnh, mấy năm nay cô ấy sống không hề tốt, nhắc tới quan hệ của cô ấy và Tư Đồ Không, Liễu Ảnh theo bản năng cảm thấy hai người là tình nhân, là quan hệ không thấy được ánh sáng, đây chỉ e là cách giải quyết không thể tách rời của Tư Đồ Không. Hơn nữa, Liễu Ảnh có vẻ vô cùng bất mãn với Tư Đồ Không, vừa nói tới là tức giận, căn bản không có cách nào nói chuyện bình thường được. Hàn Nhã Thanh chỉ có thể tạm thời không nói tới chuyện của Tư Đồ Không nữa, đợi Liễu Ảnh bình tĩnh lại rồi tính.
“Vừa rồi cậu nói, cả ngày hôm nay vẫn chưa ăn gì à?” Hàn Nhã Thanh nhớ tới lời Liễu Ảnh nói lúc trước, nhịn không được mà nhíu mày. Chỉ cảm thấy vừa rồi mình sơ suất quá, chỉ mải nghĩ tới chuyện của cô ấy và Tư Đồ Không, giờ đã chiều tối rồi, cả ngày không ăn cơm sẽ đói đến mức nào chứ!
Trước đó Liễu Ảnh không có cảm giác gì, khi Hàn Nhã Thanh hỏi lại cảm thấy thật đói. Thậm chí cả người không còn sức lực, không muốn làm gì cả, cô ấy nhìn Hàn Nhã Thanh, làm nũng với cô: “Bây giờ tớ cảm thấy đói quá, nhưng ở đây chẳng có gì ăn cả.”
Hàn Nhã Thanh tức giận nhìn thoáng qua cô ấy, lấy điện thoại đặt đồ ăn. Chỉ thoáng một cái mà đặt rất nhiều đồ, Liễu Ảnh cả ngày không ăn cơm, không biết khẩu vị như thế nào, nghĩ rồi lại đặt một suất cháo.
Liễu Ảnh nhìn động tác của Hàn Nhã Thanh, cảm động mỉm cười. Có người bạn thân như Hàn Nhã Thanh, cho dù lúc nào cũng che chở cho mình, đứng về phía mình, người bạn thân như vậy, sao có thể nỡ để cô chịu chút tổn thương nào chứ.
Liễu Ảnh không kiềm được mà nghĩ, nếu như năm đó mình gặp được Hàn Nhã Thanh của hôm nay, có phải sẽ không cần cầu xin Tư Đồ Không? Giữa cô ấy và Tư Đồ Không cũng sẽ không có nghiệt duyên như vậy, nhưng mà! Trên đời này không có nếu như, năm năm trước, Hàn Nhã Thanh ốc còn không mang nổi mình ốc, chính mình còn không giúp được gì, sao có thể không biết xấu hổ đi nhờ Hàn Nhã Thanh giúp đỡ chứ? Cũng may là Hàn Nhã Thanh trụ được, đi tới ngày hôm nay.
“Đợi một lát, đồ ăn tới ngay bây giờ đây.” Hàn Nhã Thanh nghĩ tới hiện giờ Liễu Ảnh đang ở khách sạn, vô cùng bất tiện, chủ động đề nghị: “Cậu không thể cứ ở khách sạn mãi được, hay là chuyển tới ở cùng tớ đi.”
“Không sao đâu, huống hồ, tớ chuyển tới ở cùng cậu, chắc ngày nào Dương Tầm Chiêu cũng ghen mất! Tớ không muốn ngày nào cũng bị người ta ghi hận đâu.” Liễu Ảnh trêu chọc nói. Dương Tầm Chiêu là chúa ghen, dù là nam hay nữ, chỉ cần tiếp cận Hàn Nhã Thanh đều sẽ bị anh ghen ghét, cô ấy không muốn đụng phải cây súng này đâu.
“...” Hàn Nhã Thanh bỗng cạn lời, sao nghe câu này cứ thấy sai sai vậy? Nhưng lại không có cách nào phản bác, Hàn Nhã Thanh thầm nghĩ, tính cách của Dương Tầm Chiêu đúng thật là phiền phức mà: “Hay là cậu đến ở nhà tớ đi, lúc trước tớ có mua một căn nhà, cũng ở trung tâm thành phố, đi đâu cũng rất tiện, cậu cũng biết đấy, bây giờ tớ ở cùng Dương Tầm Chiêu, không thể nào ra ngoài ở, cậu chia sẻ giúp tớ chút đi, nếu như tớ ra ngoài còn có thể tìm cậu.” Hàn Nhã Thanh đề nghị, căn nhà đó đã mua từ lâu, bên trong đã trang trí cả rồi, Liễu Ảnh chỉ cần xách vali tới là có thể ở.
Liễu Ảnh biết Hàn Nhã Thanh vì nghĩ cho cô ấy, hơn nữa mỗi một câu nói cũng đều là vì cô ấy, cảm động nhìn cô. Hàn Nhã Thanh nhéo má Liễu Ảnh: “Con bé ngốc này, chúng ta là bạn tốt bao nhiêu năm, có gì phải ngại chứ?”
“Nhã Thanh, cảm ơn cậu, may mà có cậu!” Liễu Ảnh nói tự đáy lòng, Hàn Nhã Thanh ghé sát bên người cô ấy: “Tớ cũng vậy, cảm ơn cậu luôn ở bên cạnh tớ!”
Hai người còn chưa kịp cảm động thì bụng Liễu Ảnh đã đột nhiên kêu lên, cô ấy xấu hổ nhìn Hàn Nhã Thanh, Hàn Nhã Thanh bật cười, mở điện thoại ra: “Để tớ xem giúp con heo đói cả ngày nay xem đồ ăn đến đâu rồi nào!”
Liễu Ảnh cố ý hừ một tiếng: “Cậu mới là heo ý!”
Hàn Nhã Thanh không nhịn được mà bật cười, mở điện thoại ra còn chưa nhìn thấy đồ ăn đặt thì đã bị một hot search thu hút sự chú ý… đó là hot search liên quan tới Bùi Dật Duy, vẻ mặt cô không khỏi trở nên nghiêm túc.
Liễu Ảnh dễ dàng nhận ra sự thay đổi của Hàn Nhã Thanh, hỏi một câu: “Xảy ra chuyện gì thế? Cậu có chuyện gì phải đi sao?”
Hàn Nhã Thanh nhìn Liễu Ảnh, đưa điện thoại qua: “Chuyện của Bùi Dật Duy, lại lên hot search rồi.”
Liễu Ảnh cũng lập tức trở nên nghiêm túc, cô ấy nhấn mở hot search, là cảnh sát trần thuật từ đầu đến cuối chuyện của Bùi Dật Duy, bên trong kể rõ nguyên nhân Tổng giám đốc Bùi Dật Duy của tập đoàn Thanh Duy giết người, những chuyện đã trải qua cùng với việc chủ động tự thú.
Hơn nữa cảnh sát đăng kèm không ít hình ảnh, ví dụ như xét nghiệm thuốc trong đồ ăn, vết tích trên giường, thậm chí còn có đơn xin giám định huyết thống của Bùi Doanh và Bùi Dật Duy.
Có thể nhìn ra, lần này chuẩn bị rất đầy đủ, bởi vì giám định quan hệ huyết thống không thể nhanh chóng cho ra kết quả nên vẫn còn nghi vấn, nhưng có bài đăng này, cơ bản đã có thể khiến đại đa số người xem tin tưởng, Bùi Dật Duy không nói dối, giữa Bùi Doanh và Bùi Dật Duy không có quan hệ huyết thống, nếu vậy thì, chuyện này sẽ trở nên phức tạp hơn nhiều, những màn tranh cãi phía dưới đã nổi lên rầm rộ.
Trước khi có bài giải thích này, trên mạng chỉ toàn mắng chửi Bùi Dật Duy. Nhưng từ khi có bài đăng này, rất nhiều người cảm thấy về tình có thể tha thứ. Vẫn luôn tưởng là chị ruột, không ngờ lại bỏ thuốc mình, cưỡng ép hai người phát sinh quan hệ.
Chỉ riêng chuyện này thôi là lúc tỉnh lại e là không thể chấp nhận nổi rồi, huống hồ sau đó còn thêm dầu vào lửa, ắt hẳn bất kỳ người bình thường nào cũng không chịu nổi sự đùa giỡn như vậy, không phải sao? Chuyện này thật ra còn có một chi tiết tế nhị nữa, nếu như Bùi Doanh và Bùi Dật Duy chủ động phát sinh quan hệ, thậm chí là rượu vào chơi bời thác loạn, mọi người cũng sẽ không dao động, thậm chí còn cảm thấy Bùi Dật Duy chuyện bé xé ra to, hoặc là trốn tránh trách nhiệm, nhưng đây lại là bỏ thuốc, bỏ đủ lượng hay thậm chí quá liều, hai người phát sinh quan hệ mọi người cũng chỉ cảm thấy Bùi Doanh đê tiện, không có liêm sỉ, Bùi Dật Duy thật sự là người bị hại, người mình xem là chị ruột mười mấy, hai mươi năm lại bỏ thuốc mình, tam quan như sụp đổ luôn rồi.
Trong hoàn cảnh như vậy, Bùi Dật Duy càng thêm đáng thương, thậm chí cảm thấy anh ta quá thảm, chính mình bị “cưỡng gian”, ba mình bị cắm sừng hơn hai mươi năm, bất cứ ai cũng không thể chịu nổi! Thậm chí còn bắt đầu có người nói Bùi Dật Duy là giết người trong cơn xốc nổi, Bùi Doanh mới là đầu sỏ gây tội. Tóm lại, ý kiến đồng tình chiếm đa số.
Đương nhiên, bên dưới còn có những bình luận khác, nói Bùi Dật Duy giết người là sự thật, không thể vì anh ta cũng bị hại mà không phải chịu trừng phạt.
Còn có những bình luận khác, nói Bùi Dật Duy cố ý giết người, ở giữa chỉ e còn xảy ra chuyện khác, mọi người đều bị dắt mũi rồi. Nhưng dưới những bình luận này hầu như đều cãi nhau ầm lên, hỏi ngược lại rằng loại chuyện này xảy ra với mình liệu có thể chấp được không, liệu bị “cưỡng gian” rồi còn không làm gì, lẽ nào cứ để như vậy mãi sao?
Liễu Ảnh cười khổ, vô cảm nói với Hàn Nhã Thanh: “Tư Đồ Không nói với tớ, anh ta nhất định sẽ không thả tớ đi, anh ta muốn tớ mãi mãi ở bên cạnh anh ta.”
Hàn Nhã Thanh không hề cảm thấy bất ngờ, người như Tư Đồ Không, sao có thể dễ dàng để Liễu Ảnh đi chứ? Chỉ sợ nếu như không phải trong lòng anh ta thấy áy náy với Liễu Ảnh, bây giờ cũng sẽ không lẳng lặng đi theo Liễu Ảnh, ít hỏi tới chuyện của cô ấy.
“Thế cậu nghĩ thế nào?” Hàn Nhã Thanh cảm thấy, cô cần phải hiểu rõ tâm lý của Liễu Ảnh trước mới có thể thử lý giải, cô nhẹ nhàng hỏi.
Liễu Ảnh nhìn bên ngoài cửa sổ, bầu trời bên ngoài rất xanh, ánh nắng rất đẹp, mà cô ấy lại như một con chim gãy cánh, không thể đi được đâu. Cô ấy nghĩ một lát rồi chậm rãi nói: “Tớ muốn rời khỏi anh ta, chuyện lúc trước, tớ không có cách nào tha thứ cho anh ta cả, thậm chí còn muốn trả thù anh ta, nhưng mà, khác biệt giữa tớ và anh ta quá lớn, tớ còn có mẹ, tớ không muốn mẹ tớ phải chịu tổn thương nữa, thế nên, tớ cũng sẽ không đi trả thù anh ta, chỉ cần rời khỏi anh ta là được rồi.”
Hàn Nhã Thanh ngậm ngùi thổn thức, hiện giờ xem ra Liễu Ảnh không có ý gì với Tư Đồ Không dù chỉ một chút, không sợ yêu, không sợ hận, dù sao cũng đều là tình cảm, mà sự thờ ơ, không quan tâm lúc này của Liễu Ảnh mới thật sự tàn nhẫn, cô ấy hoàn toàn cự tuyệt Tư Đồ Không, càng muốn hoàn toàn vứt bỏ tất cả tình cảm với Tư Đồ Không. Không biết Tư Đồ Không sẽ nghĩ thế nào.
“Tư Đồ Không sẽ không dễ dàng từ bỏ như vậy, cậu từng nghĩ tới khả năng sẽ lại ở bên nhau chưa?” Hàn Nhã Thanh nhẹ nhàng hỏi.
Liễu Ảnh cười nhạo: “Ở bên nhau? Giữa tớ và anh ta còn gì để nói nữa? Tớ không có cách nào tha thứ cho anh ta về cái chết của ba tớ, huống hồ, lại ở bên anh ta với thân phận tình nhân sao? Nhục nhã suốt năm năm, tớ còn chưa chịu đủ hay sao?” Liễu Ảnh nói rồi lại có chút tức giận, nhưng nghĩ tới người bên cạnh là Hàn Nhã Thanh, là bạn tốt nhất của mình, cô ấy lại đè sự nóng nảy xuống rồi nói: “Hơn nữa, Tư Đồ Không đã có vị hôn thê rồi, sao có thể tự rước lấy nhục, mẹ anh ta cũng sẽ không đồng ý, còn tớ càng chưa từng nghĩ tới sẽ hòa giải với bà ta.”
Hàn Nhã Thanh tiến lên ôm lấy Liễu Ảnh, mấy năm nay cô ấy sống không hề tốt, nhắc tới quan hệ của cô ấy và Tư Đồ Không, Liễu Ảnh theo bản năng cảm thấy hai người là tình nhân, là quan hệ không thấy được ánh sáng, đây chỉ e là cách giải quyết không thể tách rời của Tư Đồ Không. Hơn nữa, Liễu Ảnh có vẻ vô cùng bất mãn với Tư Đồ Không, vừa nói tới là tức giận, căn bản không có cách nào nói chuyện bình thường được. Hàn Nhã Thanh chỉ có thể tạm thời không nói tới chuyện của Tư Đồ Không nữa, đợi Liễu Ảnh bình tĩnh lại rồi tính.
“Vừa rồi cậu nói, cả ngày hôm nay vẫn chưa ăn gì à?” Hàn Nhã Thanh nhớ tới lời Liễu Ảnh nói lúc trước, nhịn không được mà nhíu mày. Chỉ cảm thấy vừa rồi mình sơ suất quá, chỉ mải nghĩ tới chuyện của cô ấy và Tư Đồ Không, giờ đã chiều tối rồi, cả ngày không ăn cơm sẽ đói đến mức nào chứ!
Trước đó Liễu Ảnh không có cảm giác gì, khi Hàn Nhã Thanh hỏi lại cảm thấy thật đói. Thậm chí cả người không còn sức lực, không muốn làm gì cả, cô ấy nhìn Hàn Nhã Thanh, làm nũng với cô: “Bây giờ tớ cảm thấy đói quá, nhưng ở đây chẳng có gì ăn cả.”
Hàn Nhã Thanh tức giận nhìn thoáng qua cô ấy, lấy điện thoại đặt đồ ăn. Chỉ thoáng một cái mà đặt rất nhiều đồ, Liễu Ảnh cả ngày không ăn cơm, không biết khẩu vị như thế nào, nghĩ rồi lại đặt một suất cháo.
Liễu Ảnh nhìn động tác của Hàn Nhã Thanh, cảm động mỉm cười. Có người bạn thân như Hàn Nhã Thanh, cho dù lúc nào cũng che chở cho mình, đứng về phía mình, người bạn thân như vậy, sao có thể nỡ để cô chịu chút tổn thương nào chứ.
Liễu Ảnh không kiềm được mà nghĩ, nếu như năm đó mình gặp được Hàn Nhã Thanh của hôm nay, có phải sẽ không cần cầu xin Tư Đồ Không? Giữa cô ấy và Tư Đồ Không cũng sẽ không có nghiệt duyên như vậy, nhưng mà! Trên đời này không có nếu như, năm năm trước, Hàn Nhã Thanh ốc còn không mang nổi mình ốc, chính mình còn không giúp được gì, sao có thể không biết xấu hổ đi nhờ Hàn Nhã Thanh giúp đỡ chứ? Cũng may là Hàn Nhã Thanh trụ được, đi tới ngày hôm nay.
“Đợi một lát, đồ ăn tới ngay bây giờ đây.” Hàn Nhã Thanh nghĩ tới hiện giờ Liễu Ảnh đang ở khách sạn, vô cùng bất tiện, chủ động đề nghị: “Cậu không thể cứ ở khách sạn mãi được, hay là chuyển tới ở cùng tớ đi.”
“Không sao đâu, huống hồ, tớ chuyển tới ở cùng cậu, chắc ngày nào Dương Tầm Chiêu cũng ghen mất! Tớ không muốn ngày nào cũng bị người ta ghi hận đâu.” Liễu Ảnh trêu chọc nói. Dương Tầm Chiêu là chúa ghen, dù là nam hay nữ, chỉ cần tiếp cận Hàn Nhã Thanh đều sẽ bị anh ghen ghét, cô ấy không muốn đụng phải cây súng này đâu.
“...” Hàn Nhã Thanh bỗng cạn lời, sao nghe câu này cứ thấy sai sai vậy? Nhưng lại không có cách nào phản bác, Hàn Nhã Thanh thầm nghĩ, tính cách của Dương Tầm Chiêu đúng thật là phiền phức mà: “Hay là cậu đến ở nhà tớ đi, lúc trước tớ có mua một căn nhà, cũng ở trung tâm thành phố, đi đâu cũng rất tiện, cậu cũng biết đấy, bây giờ tớ ở cùng Dương Tầm Chiêu, không thể nào ra ngoài ở, cậu chia sẻ giúp tớ chút đi, nếu như tớ ra ngoài còn có thể tìm cậu.” Hàn Nhã Thanh đề nghị, căn nhà đó đã mua từ lâu, bên trong đã trang trí cả rồi, Liễu Ảnh chỉ cần xách vali tới là có thể ở.
Liễu Ảnh biết Hàn Nhã Thanh vì nghĩ cho cô ấy, hơn nữa mỗi một câu nói cũng đều là vì cô ấy, cảm động nhìn cô. Hàn Nhã Thanh nhéo má Liễu Ảnh: “Con bé ngốc này, chúng ta là bạn tốt bao nhiêu năm, có gì phải ngại chứ?”
“Nhã Thanh, cảm ơn cậu, may mà có cậu!” Liễu Ảnh nói tự đáy lòng, Hàn Nhã Thanh ghé sát bên người cô ấy: “Tớ cũng vậy, cảm ơn cậu luôn ở bên cạnh tớ!”
Hai người còn chưa kịp cảm động thì bụng Liễu Ảnh đã đột nhiên kêu lên, cô ấy xấu hổ nhìn Hàn Nhã Thanh, Hàn Nhã Thanh bật cười, mở điện thoại ra: “Để tớ xem giúp con heo đói cả ngày nay xem đồ ăn đến đâu rồi nào!”
Liễu Ảnh cố ý hừ một tiếng: “Cậu mới là heo ý!”
Hàn Nhã Thanh không nhịn được mà bật cười, mở điện thoại ra còn chưa nhìn thấy đồ ăn đặt thì đã bị một hot search thu hút sự chú ý… đó là hot search liên quan tới Bùi Dật Duy, vẻ mặt cô không khỏi trở nên nghiêm túc.
Liễu Ảnh dễ dàng nhận ra sự thay đổi của Hàn Nhã Thanh, hỏi một câu: “Xảy ra chuyện gì thế? Cậu có chuyện gì phải đi sao?”
Hàn Nhã Thanh nhìn Liễu Ảnh, đưa điện thoại qua: “Chuyện của Bùi Dật Duy, lại lên hot search rồi.”
Liễu Ảnh cũng lập tức trở nên nghiêm túc, cô ấy nhấn mở hot search, là cảnh sát trần thuật từ đầu đến cuối chuyện của Bùi Dật Duy, bên trong kể rõ nguyên nhân Tổng giám đốc Bùi Dật Duy của tập đoàn Thanh Duy giết người, những chuyện đã trải qua cùng với việc chủ động tự thú.
Hơn nữa cảnh sát đăng kèm không ít hình ảnh, ví dụ như xét nghiệm thuốc trong đồ ăn, vết tích trên giường, thậm chí còn có đơn xin giám định huyết thống của Bùi Doanh và Bùi Dật Duy.
Có thể nhìn ra, lần này chuẩn bị rất đầy đủ, bởi vì giám định quan hệ huyết thống không thể nhanh chóng cho ra kết quả nên vẫn còn nghi vấn, nhưng có bài đăng này, cơ bản đã có thể khiến đại đa số người xem tin tưởng, Bùi Dật Duy không nói dối, giữa Bùi Doanh và Bùi Dật Duy không có quan hệ huyết thống, nếu vậy thì, chuyện này sẽ trở nên phức tạp hơn nhiều, những màn tranh cãi phía dưới đã nổi lên rầm rộ.
Trước khi có bài giải thích này, trên mạng chỉ toàn mắng chửi Bùi Dật Duy. Nhưng từ khi có bài đăng này, rất nhiều người cảm thấy về tình có thể tha thứ. Vẫn luôn tưởng là chị ruột, không ngờ lại bỏ thuốc mình, cưỡng ép hai người phát sinh quan hệ.
Chỉ riêng chuyện này thôi là lúc tỉnh lại e là không thể chấp nhận nổi rồi, huống hồ sau đó còn thêm dầu vào lửa, ắt hẳn bất kỳ người bình thường nào cũng không chịu nổi sự đùa giỡn như vậy, không phải sao? Chuyện này thật ra còn có một chi tiết tế nhị nữa, nếu như Bùi Doanh và Bùi Dật Duy chủ động phát sinh quan hệ, thậm chí là rượu vào chơi bời thác loạn, mọi người cũng sẽ không dao động, thậm chí còn cảm thấy Bùi Dật Duy chuyện bé xé ra to, hoặc là trốn tránh trách nhiệm, nhưng đây lại là bỏ thuốc, bỏ đủ lượng hay thậm chí quá liều, hai người phát sinh quan hệ mọi người cũng chỉ cảm thấy Bùi Doanh đê tiện, không có liêm sỉ, Bùi Dật Duy thật sự là người bị hại, người mình xem là chị ruột mười mấy, hai mươi năm lại bỏ thuốc mình, tam quan như sụp đổ luôn rồi.
Trong hoàn cảnh như vậy, Bùi Dật Duy càng thêm đáng thương, thậm chí cảm thấy anh ta quá thảm, chính mình bị “cưỡng gian”, ba mình bị cắm sừng hơn hai mươi năm, bất cứ ai cũng không thể chịu nổi! Thậm chí còn bắt đầu có người nói Bùi Dật Duy là giết người trong cơn xốc nổi, Bùi Doanh mới là đầu sỏ gây tội. Tóm lại, ý kiến đồng tình chiếm đa số.
Đương nhiên, bên dưới còn có những bình luận khác, nói Bùi Dật Duy giết người là sự thật, không thể vì anh ta cũng bị hại mà không phải chịu trừng phạt.
Còn có những bình luận khác, nói Bùi Dật Duy cố ý giết người, ở giữa chỉ e còn xảy ra chuyện khác, mọi người đều bị dắt mũi rồi. Nhưng dưới những bình luận này hầu như đều cãi nhau ầm lên, hỏi ngược lại rằng loại chuyện này xảy ra với mình liệu có thể chấp được không, liệu bị “cưỡng gian” rồi còn không làm gì, lẽ nào cứ để như vậy mãi sao?