Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-515
CHƯƠNG 515: VÔ CÙNG KHÍ PHÁCH, QUYẾT ĐOÁN HƠN NGƯỜI (1)
Nhạc Hồng Linh thấy anh ta hỏi thì trả lời, mặc dù Nhạc Hồng Linh không biết chuyện khác, nhưng Nhạc Hồng Linh biết chuyện Đường Bách Khiêm thích Hàn Nhã Thanh, cho nên cô ta không nói đến chuyện của Dương Tầm Chiêu.
"Ừ." Đường Bách Khiêm híp mắt lại, nhưng anh ta cũng không nói thêm gì, mà thấp giọng trả lời.
"Lão đại, anh đúng lúc đi ngang qua sao?" Nhạc Hồng Linh nhìn anh ta, hơi nhíu mày lại.
"Ừ." Đường Bách Khiêm lại thấp giọng nói, sau đó ngước mắt nhìn cô ta: "Cô và hai đứa nhỏ tiếp tục chơi đi, tôi đi trước."
Sau đó Đường Bách Khiêm nhanh chóng rời đi.
Nhạc Hồng Linh nhìn anh ta rời đi thì càng nhíu mày chặt lại, sao cô ta cảm thấy Đường Bách Khiêm hơi kỳ lạ, đột nhiên xuất hiện, sau đó lại nhanh chóng rời đi như thế?
Thành phố A, trong trung tâm của tám gia tộc lớn nhất.
Bởi vì Đường Vân Thành phái xe tới, cho nên tốc độ lái xe rất nhanh, không bao lâu đã đến nơi, Cố Nam cũng không nói gì, cũng không cố ý kéo dài, lập tức đưa Hàn Nhã Thanh vào phòng tài liệu, sau đó bảo vệ nhanh chóng lấy chìa khóa mở cửa, mọi chuyện đặc biệt thuận lợi đến mức làm cho Hàn Nhã Thanh cảm thấy quái lạ.
Hàn Nhã Thanh vào phòng tài liệu, Cố Nam cũng đi sát theo sau, tiện tay đóng cửa, Hàn Nhã Thanh nhìn cô ta một cái, hai mắt hơi híp lại, nhưng cũng không nói gì.
Hàn Nhã Thanh nhanh chóng đi tới tủ tài liệu, sau đó mở tủ ra, lần này không giống như lần trước, lần trước có mục tiêu rõ ràng, không cần dùng nhiều thời gian, nhưng lần này lại không có mục tiêu.
Mấy năm nay, Cung tông trưởng vẫn luôn điều hành Đội Tinh Vệ của tám gia tộc lớn nhất, tất cả tài liệu liên quan đều ở trong phòng tài liệu của Cung tông trưởng, từ nhiều năm trước Cung tông trưởng và đám người nhà họ Cố đối phó Đường Vân Thành, cho nên Đường Vân Thành không biết rõ nhiệm vụ của Đội Tinh Vệ, cũng không thể cung cấp tin tức có ích cho Hàn Nhã Thanh.
Cho nên Hàn Nhã Thanh cần phải tự mình điều tra tất cả.
Cố Nam vốn đang nghĩ cách làm cho vụ án lần này không liên quan đến tài liệu trong tay Hàn Nhã Thanh, nhưng cô ta lại phát hiện Hàn Nhã Thanh mở tủ tài liệu không hề liên quan đến vụ án.
Lúc này Hàn Nhã Thanh đang xem những tài liệu đó vốn chẳng liên quan đến vụ án.
Hơn nữa những tài liệu đó liên quan đến Đội Tinh Vệ.
Trong con ngươi của Cố Nam càng thêm ý cười, xem ra không cần cô ta nhọc lòng, Hàn Nhã Thanh đang tìm chết, không trách được cô ta.
Điều này làm cho Cố Nam vui mừng!
Cho nên Cố Nam không ngăn cản, thậm chí không làm cứ chuyện gì quấy rầy Hàn Nhã Thanh.
Hiện tại cô ta chờ mấy người kia đến bắt người, cũng thu hoạch được tang chứng.
Nhưng đúng lúc này, điện thoại của cô ta đột nhiên vang lên, cô ta lấy ra xem, khi nhìn thấy dãy số hiển thị trên màn hình thì ngẩn người, con ngươi nhanh chóng lóe lên.
Đường Lăng? Đường Lăng gọi điện thoại cho cô ta?
Đây là lần đầu tiên Đường Lăng chủ động gọi điện thoại cho cô ta?
Cố Nam nắm chặt điện thoại trong tay, sau đó nhanh chóng nhận máy, nhẹ nhàng nói một tiếng: "Alo."
Một tiếng này vừa nhẹ nhàng lại dịu dàng, cô ta thật sự thích Đường Lăng, cầu mà không được càng làm cho cô ta say mê.
"Cô đang ở đâu?" Giọng của Đường Lăng cũng nhẹ nhàng hơn bình thường, giọng điệu tùy ý, rất tự nhiên.
Nhưng giọng điệu tùy ý này làm cho Cố Nam cứng đờ, từ trước đến nay Đường Lăng lạnh nhạt từ trong ra ngoài với cô ta, cũng không sẽ tùy ý như vậy, hơn nữa anh ta còn hỏi cô ta đang ở đâu? Hôm nay Đường Lăng bị sao vậy?
"Có việc gì sao?" Cố Nam kiềm nén sự kích động trong lòng, hỏi một câu.
"Cũng không có gì, nhưng có một chuyện một người đàn ông như tôi không hiểu lắm, muốn hỏi cô một chút." Giọng Đường Lăng càng nhẹ nhàng tự nhiên, đương nhiên bọn họ đang nói chuyện qua điện thoại nên Cố Nam không nhìn thấy vẻ mặt của Đường Lăng.
"Chuyện gì?" Cố Nam cảm giác trong lòng mình càng kích động, càng căng thẳng, bàn tay cầm điện thoại không ngừng siết chặt.
"Tôi muốn hỏi bình thường phụ nữ thích nhẫn gì?" Bên kia giọng của Đường Lăng có chút ý cười, lại mang theo cảm giác sâu xa khác thường.
Trong nháy mắt, Cố Nam cảm thấy trái tim mình đột nhiên đập nhanh hơn, cô ta biết từ trước đến nay Đường Lăng là người quyết đoán dứt khoát, không thể do dự vì một chiếc nhẫn được.
Hơn nữa, sở thích của mỗi cô gái sẽ khác nhau, Đường Lăng hỏi cô ta, không lẽ Đường Lăng mua nhẫn cho cô ta sao?
"Tôi thích, chưa chắc cô gái anh tặng đã thích." Cố Nam thử thăm dò hỏi một câu.
"Cô thích thì tốt." Đường Lăng đột nhiên nói một câu như vậy, giọng nói vô cùng dịu dàng.
Cố Nam nhất thời cảm thấy trái tim mình muốn nhảy ra ngoài, không thể khống chế.
Cố Nam bản năng nhìn Hàn Nhã Thanh một cái, cô ta biết hiện tại nhà họ Cố và nhà họ Đường đang đấu đá nhau, bây giờ trùng hợp Đường Lăng gọi điện thoại cho cô ta, hơn nữa quá kỳ lạ, nhưng cô ta vẫn khống chế không được mình.
Cho dù Đường Lăng lừa cô ta thì cô ta cũng muốn giữ lấy khoảng khắc tốt đẹp này.
"Hay là tôi gửi ảnh chụp mấy chiếc nhẫn qua, cô chọn một cái..." Đường Lăng nói cố ý tạm dừng một chút, sau đó lại nói thêm một câu: "Giúp tôi chọn một cái."
Lúc này Đường Lăng cố ý làm cho mấy lời nói của mình trở nên mập mờ không rõ.
"Được." Khóe môi Cố Nam không nhịn được cong lên, nhẹ nhàng đồng ý.
Sau đó Đường Lăng gửi một bức ảnh cho Cố Nam.
Cố Nam nhìn bức ảnh, trên mặt càng thêm ý cười, sau đó Đường Lăng gửi tin nhắn cho cô ta, không ngừng gửi tin nhắn.
Hàn Nhã Thanh nhanh chóng điều tra, chỉ tài liệu quá nhiều, nhất thời không xem được hết.
Mà Cố Nam hoàn toàn chìm đắm trong cuộc nói chuyện qua tin nhắn với Đường Lăng, hoàn toàn quên mất những chuyện khác.
Nhưng Cố Nam không biết lúc Đường Lăng cúp điện thoại thì đưa điện thoại của mình cho Tiểu Hổ, bảo anh ta 'nói chuyện với cô ta'.
Đến khi cửa phòng tài liệu mở ra, Cung tông trưởng mang theo người xuất hiện ở bên ngoài cửa phòng, Cố Nam mới giật mình bừng tỉnh.
Đương nhiên, còn có Cố Chính Tuần và Cố Chính Minh.
Cố Nam lấy lại tinh thần, cô ta nhìn thấy ba mình thì bản năng cất điện thoại đi.
Khi Cố Chính Tuần nhìn về phía cô ta thì trong con ngươi mang theo sự nghiêm khắc, nhưng ông ta nhìn tài liệu trong tay Hàn Nhã Thanh thì ánh mắt rõ ràng dịu đi rất nhiều.
Ông ta thấy rõ tài liệu trong tay Hàn Nhã Thanh chính là tài liệu bí mật của Đội Tinh Vệ, hơn nữa hoàn toàn không liên quan đến vụ án này, lần này Cố Nam làm việc không tệ.
Hàn Nhã Thanh nhìn thấy có người đột nhiên xông vào phòng tài liệu thì con ngươi híp lại.
"Bắt cô ta lại cho tôi." Cung tông trưởng nhìn về phía Hàn Nhã Thanh, lập tức ra lệnh.
Trong lòng Hàn Nhã Thanh hơi kinh ngạc, tuy rằng cô sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng lại không nghĩ đến Cung tông trưởng lập tức cho người bắt mình!!
Nhạc Hồng Linh thấy anh ta hỏi thì trả lời, mặc dù Nhạc Hồng Linh không biết chuyện khác, nhưng Nhạc Hồng Linh biết chuyện Đường Bách Khiêm thích Hàn Nhã Thanh, cho nên cô ta không nói đến chuyện của Dương Tầm Chiêu.
"Ừ." Đường Bách Khiêm híp mắt lại, nhưng anh ta cũng không nói thêm gì, mà thấp giọng trả lời.
"Lão đại, anh đúng lúc đi ngang qua sao?" Nhạc Hồng Linh nhìn anh ta, hơi nhíu mày lại.
"Ừ." Đường Bách Khiêm lại thấp giọng nói, sau đó ngước mắt nhìn cô ta: "Cô và hai đứa nhỏ tiếp tục chơi đi, tôi đi trước."
Sau đó Đường Bách Khiêm nhanh chóng rời đi.
Nhạc Hồng Linh nhìn anh ta rời đi thì càng nhíu mày chặt lại, sao cô ta cảm thấy Đường Bách Khiêm hơi kỳ lạ, đột nhiên xuất hiện, sau đó lại nhanh chóng rời đi như thế?
Thành phố A, trong trung tâm của tám gia tộc lớn nhất.
Bởi vì Đường Vân Thành phái xe tới, cho nên tốc độ lái xe rất nhanh, không bao lâu đã đến nơi, Cố Nam cũng không nói gì, cũng không cố ý kéo dài, lập tức đưa Hàn Nhã Thanh vào phòng tài liệu, sau đó bảo vệ nhanh chóng lấy chìa khóa mở cửa, mọi chuyện đặc biệt thuận lợi đến mức làm cho Hàn Nhã Thanh cảm thấy quái lạ.
Hàn Nhã Thanh vào phòng tài liệu, Cố Nam cũng đi sát theo sau, tiện tay đóng cửa, Hàn Nhã Thanh nhìn cô ta một cái, hai mắt hơi híp lại, nhưng cũng không nói gì.
Hàn Nhã Thanh nhanh chóng đi tới tủ tài liệu, sau đó mở tủ ra, lần này không giống như lần trước, lần trước có mục tiêu rõ ràng, không cần dùng nhiều thời gian, nhưng lần này lại không có mục tiêu.
Mấy năm nay, Cung tông trưởng vẫn luôn điều hành Đội Tinh Vệ của tám gia tộc lớn nhất, tất cả tài liệu liên quan đều ở trong phòng tài liệu của Cung tông trưởng, từ nhiều năm trước Cung tông trưởng và đám người nhà họ Cố đối phó Đường Vân Thành, cho nên Đường Vân Thành không biết rõ nhiệm vụ của Đội Tinh Vệ, cũng không thể cung cấp tin tức có ích cho Hàn Nhã Thanh.
Cho nên Hàn Nhã Thanh cần phải tự mình điều tra tất cả.
Cố Nam vốn đang nghĩ cách làm cho vụ án lần này không liên quan đến tài liệu trong tay Hàn Nhã Thanh, nhưng cô ta lại phát hiện Hàn Nhã Thanh mở tủ tài liệu không hề liên quan đến vụ án.
Lúc này Hàn Nhã Thanh đang xem những tài liệu đó vốn chẳng liên quan đến vụ án.
Hơn nữa những tài liệu đó liên quan đến Đội Tinh Vệ.
Trong con ngươi của Cố Nam càng thêm ý cười, xem ra không cần cô ta nhọc lòng, Hàn Nhã Thanh đang tìm chết, không trách được cô ta.
Điều này làm cho Cố Nam vui mừng!
Cho nên Cố Nam không ngăn cản, thậm chí không làm cứ chuyện gì quấy rầy Hàn Nhã Thanh.
Hiện tại cô ta chờ mấy người kia đến bắt người, cũng thu hoạch được tang chứng.
Nhưng đúng lúc này, điện thoại của cô ta đột nhiên vang lên, cô ta lấy ra xem, khi nhìn thấy dãy số hiển thị trên màn hình thì ngẩn người, con ngươi nhanh chóng lóe lên.
Đường Lăng? Đường Lăng gọi điện thoại cho cô ta?
Đây là lần đầu tiên Đường Lăng chủ động gọi điện thoại cho cô ta?
Cố Nam nắm chặt điện thoại trong tay, sau đó nhanh chóng nhận máy, nhẹ nhàng nói một tiếng: "Alo."
Một tiếng này vừa nhẹ nhàng lại dịu dàng, cô ta thật sự thích Đường Lăng, cầu mà không được càng làm cho cô ta say mê.
"Cô đang ở đâu?" Giọng của Đường Lăng cũng nhẹ nhàng hơn bình thường, giọng điệu tùy ý, rất tự nhiên.
Nhưng giọng điệu tùy ý này làm cho Cố Nam cứng đờ, từ trước đến nay Đường Lăng lạnh nhạt từ trong ra ngoài với cô ta, cũng không sẽ tùy ý như vậy, hơn nữa anh ta còn hỏi cô ta đang ở đâu? Hôm nay Đường Lăng bị sao vậy?
"Có việc gì sao?" Cố Nam kiềm nén sự kích động trong lòng, hỏi một câu.
"Cũng không có gì, nhưng có một chuyện một người đàn ông như tôi không hiểu lắm, muốn hỏi cô một chút." Giọng Đường Lăng càng nhẹ nhàng tự nhiên, đương nhiên bọn họ đang nói chuyện qua điện thoại nên Cố Nam không nhìn thấy vẻ mặt của Đường Lăng.
"Chuyện gì?" Cố Nam cảm giác trong lòng mình càng kích động, càng căng thẳng, bàn tay cầm điện thoại không ngừng siết chặt.
"Tôi muốn hỏi bình thường phụ nữ thích nhẫn gì?" Bên kia giọng của Đường Lăng có chút ý cười, lại mang theo cảm giác sâu xa khác thường.
Trong nháy mắt, Cố Nam cảm thấy trái tim mình đột nhiên đập nhanh hơn, cô ta biết từ trước đến nay Đường Lăng là người quyết đoán dứt khoát, không thể do dự vì một chiếc nhẫn được.
Hơn nữa, sở thích của mỗi cô gái sẽ khác nhau, Đường Lăng hỏi cô ta, không lẽ Đường Lăng mua nhẫn cho cô ta sao?
"Tôi thích, chưa chắc cô gái anh tặng đã thích." Cố Nam thử thăm dò hỏi một câu.
"Cô thích thì tốt." Đường Lăng đột nhiên nói một câu như vậy, giọng nói vô cùng dịu dàng.
Cố Nam nhất thời cảm thấy trái tim mình muốn nhảy ra ngoài, không thể khống chế.
Cố Nam bản năng nhìn Hàn Nhã Thanh một cái, cô ta biết hiện tại nhà họ Cố và nhà họ Đường đang đấu đá nhau, bây giờ trùng hợp Đường Lăng gọi điện thoại cho cô ta, hơn nữa quá kỳ lạ, nhưng cô ta vẫn khống chế không được mình.
Cho dù Đường Lăng lừa cô ta thì cô ta cũng muốn giữ lấy khoảng khắc tốt đẹp này.
"Hay là tôi gửi ảnh chụp mấy chiếc nhẫn qua, cô chọn một cái..." Đường Lăng nói cố ý tạm dừng một chút, sau đó lại nói thêm một câu: "Giúp tôi chọn một cái."
Lúc này Đường Lăng cố ý làm cho mấy lời nói của mình trở nên mập mờ không rõ.
"Được." Khóe môi Cố Nam không nhịn được cong lên, nhẹ nhàng đồng ý.
Sau đó Đường Lăng gửi một bức ảnh cho Cố Nam.
Cố Nam nhìn bức ảnh, trên mặt càng thêm ý cười, sau đó Đường Lăng gửi tin nhắn cho cô ta, không ngừng gửi tin nhắn.
Hàn Nhã Thanh nhanh chóng điều tra, chỉ tài liệu quá nhiều, nhất thời không xem được hết.
Mà Cố Nam hoàn toàn chìm đắm trong cuộc nói chuyện qua tin nhắn với Đường Lăng, hoàn toàn quên mất những chuyện khác.
Nhưng Cố Nam không biết lúc Đường Lăng cúp điện thoại thì đưa điện thoại của mình cho Tiểu Hổ, bảo anh ta 'nói chuyện với cô ta'.
Đến khi cửa phòng tài liệu mở ra, Cung tông trưởng mang theo người xuất hiện ở bên ngoài cửa phòng, Cố Nam mới giật mình bừng tỉnh.
Đương nhiên, còn có Cố Chính Tuần và Cố Chính Minh.
Cố Nam lấy lại tinh thần, cô ta nhìn thấy ba mình thì bản năng cất điện thoại đi.
Khi Cố Chính Tuần nhìn về phía cô ta thì trong con ngươi mang theo sự nghiêm khắc, nhưng ông ta nhìn tài liệu trong tay Hàn Nhã Thanh thì ánh mắt rõ ràng dịu đi rất nhiều.
Ông ta thấy rõ tài liệu trong tay Hàn Nhã Thanh chính là tài liệu bí mật của Đội Tinh Vệ, hơn nữa hoàn toàn không liên quan đến vụ án này, lần này Cố Nam làm việc không tệ.
Hàn Nhã Thanh nhìn thấy có người đột nhiên xông vào phòng tài liệu thì con ngươi híp lại.
"Bắt cô ta lại cho tôi." Cung tông trưởng nhìn về phía Hàn Nhã Thanh, lập tức ra lệnh.
Trong lòng Hàn Nhã Thanh hơi kinh ngạc, tuy rằng cô sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng lại không nghĩ đến Cung tông trưởng lập tức cho người bắt mình!!