Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-903
CHƯƠNG 900: CÔNG CHÚA THẬT GIẢ (5)
CHƯƠNG 900: CÔNG CHÚA THẬT GIẢ (5)
“Giết phụ nữ? Mặc Thành tôi chưa bao giờ giết phụ nữ.” Đôi con ngươi của Thành thiếu chủ quét qua Bùi Doanh, sát ý nơi đáy mắt lại hiện lên lần nữa, nhưng khóe miệng vẫn nở nụ cười.
“Thành thiếu chủ là muốn giết Dương Tầm Chiêu?” Bùi Doanh rất thất vọng, nhưng cũng không phải kinh ngạc gì cho lắm, con người như Thành thiếu chủ có suy nghĩ như vậy thì cũng là bình thường.
“Dương Tầm Chiêu không dễ giết như vậy, hơn nữa cho dù Thành thiếu chủ có giết chết Dương Tầm Chiêu thì với năng lực của Đường Thấm Nhi cũng tuyệt đối có thể tra ra được, phá án là sở trường của Đường Thấm Nhi, đến lúc đó bị Đường Thấm Nhi tra ra được, lúc đó Thành chủ lại nhận Đường Thấm Nhi về? Đến lúc đó chắc Thành thiếu chủ cũng nghĩ ra được sẽ có kết quả thế nào rồi chứ?” Bùi Doanh đích thực là rất thông minh, cũng rất hiểu tâm kế.
“Vậy cô có cách gì hay?” Thành thiếu chủ dời ánh mắt ra khỏi người Bùi Doanh, mí mắt khẽ rũ xuống, ẩn đi cảm xúc trong đôi con ngươi.
“Trước khi Lương xác định thân phận của Đường Thấm Nhi thì tìm ra ‘con gái’ của Thành chủ trước.” Đây là điều mà Bùi Doanh đã tính toán trước rồi, cho nên khi nói đến
chuyện này, cô ta lại khôi phục sự tự tin.
“Tìm ra con gái của Thành chủ?” Thành thiếu chủ không biết là thật sự không hiểu, hay là cố ý, khi hỏi vấn đề này, ngữ điệu của anh ta khẽ cất cao lên.
“Đúng, chúng ta tìm ra ‘con gái’ của Thành chủ.” Trong lòng Bùi Doanh đã có dự tính trước cho nên trả lời rất nhanh.
“Đợi đến khi Thành chủ nhận lại ‘đứa con gái’ mà chúng ta tìm tới, đợi khi Thành chủ tin rồi, chúng ta hẵng nghĩ cách diệt trừ đi Đường Thấm Nhi, để diệt trừ hậu họa.”
“Khiến Thành chủ tin? Cô tưởng Thành chủ dễ bị gạt như vậy ư?” Đáy mắt Thành thiếu chủ lóe qua vài phần trào phúng, người phụ nữ này có phải đã quá suy nghĩ hão huyền rồi không, người phụ nữ này lòi từ đâu ra vậy?
“Chỉ cần Thành thiếu chủ có thể bảo đảm kết quả giám định nhận thân con ruột không xảy ra vấn đề, thì tôi có thể bảo đảm khiến Thành chủ tin.” Bùi Doanh cười cười, hiển nhiên cô ta cực kỳ tự tin về điểm này, bởi vì người phụ nữ mà cô ta tìm có khí chất và tư thái rất giống với người phụ nữ trên bức tranh mà Thành chủ vẽ.
Đương nhiên trong tình hình cô ta chưa xác định sự tình sẽ hoàn toàn có lợi cho cô ta, thì cô ta tuyệt đối sẽ không để người nào khác tiếp xúc được với người phụ nữ đó.
“Ồ?” Thành thiếu chủ nhướng đôi mày lên, trông có vẻ thật sự có mấy phần hứng thú: “Cô chắc chắn có thể khiến Thành chủ tin?”
“Tôi chắc chắn.” Bùi Doanh trả lời rất chắc nịch, không có chút chần chừ nào.
“Được thôi, vậy cô nói kế hoạch cụ thể của cô ra xem.” Lời nói của Thành thiếu chủ truyền đến một cách chậm rãi từng chữ một, rất nhẹ, rất chậm, nhưng đôi con ngươi của anh ta lại nhìn về một nơi nào đó ở phía trước, không ai biết anh ta đang nghĩ gì.
“Tôi phụ trách tìm người, Thành thiếu chủ phụ trách vấn đề giám định cha con, chỉ cần bên Thành thiếu chủ không xảy ra sai sót thì chuyện tuyệt đối sẽ không xảy ra sai sót gì.” Nghe thấy ý của Thành thiếu chủ đã đồng ý, trong lòng Bùi Doanh được một phen kích động.
Cô ta biết, không có người đàn ông nào có thể buông bỏ đi quyền lực trong tay, cho nên vị Thành thiếu chủ này là một người thông minh, sau khi cân nhắc lợi hại xong xuôi thì chắc chắn sẽ hợp tác với cô ta thôi.
“Được, cứ làm theo như cô nói đi.” Đôi con ngươi của Thành thiếu chủ khẽ đảo qua, lại nhìn Bùi Doanh một cái lần nữa, lúc này trong đôi con ngươi anh ta bình tĩnh đến mức không nhìn ra bất kỳ cảm xúc nào.
“Thành thiếu chủ yên tâm, tôi nhất định sẽ không khiến Thành thiếu chủ thất vọng đâu.” Trong lòng Bùi Doanh vui mừng, cho nên cật lực bày tỏ lòng trung thành.
“Tôi chống mắt lên chờ.” Khóe miệng Thành thiếu chủ lại cong lên, nụ cười khẽ nhàn nhạt nở trên khóe môi, ngay lập tức như có thể khiến ngày đêm như mất đi ánh sáng, trời đất như mất đi màu sắc, đẹp đến khiến người ta ngạt thở.
Một người đàn ông đẹp đến như vậy…
Thực sự nhìn rất đã mắt!!
Lần này Bùi Doanh hoàn hoàn nhìn đến ngây ngốc rồi, nhất thời kế hoạch gì đó, thù hận gì đó đều bị cô ta quẳng ra chín tầng mây.
Người đàn ông này thật sự quá mê người…
“Khụ…” Trịnh Hùng nhìn thấy bộ dạng hoa si của Bùi Doanh, nhịn không được mà khụ một tiếng, nhắc nhở cô ta, nếu như không phải lúc nãy cô ta đã thuyết phục được Thành thiếu chủ thì Trịnh Hùng sẽ trực tiếp một chưởng tát chết cô ta.
Bùi Doanh hít mạnh vài hơi, mới khiến mình hồi thần lại, sau đó cuối cùng lại nhớ đến một chính sự: “Thành thiếu chủ, Đường Vân Thành đúng lúc đến Hải Thành rồi, người nhà họ Cố trước đó đã liên hệ qua với chúng ta, muốn chúng ta giúp đỡ bọn họ đối phó với Đường Vân Thành ở Hải Thành, Đường Thấm Nhi vừa hay đã đi nước M rồi, chắc chắn sẽ không đến nhanh như vậy, ngài xem chúng ta có cần không?”
Lần này Bùi Doanh không có trực tiếp nói ra suy nghĩ của mình, dù sao chỗ này là Hải Thành, không phải thành phố A, không phải do Trịnh Hùng quyết định, càng không phải cô ta có thể quyết định.
Muốn điều động người bên Hải Thành này, trừ phi Thành thiếu chủ đồng ý.
“Được thôi, vậy thì đồng ý với người nhà họ Cố.” Lần này Thành thiếu chủ đồng ý vô cùng sảng khoái, khi Thành thiếu chủ đồng ý, khóe môi khẽ cong lên một nụ cười, một nụ cười mang hàm ý sâu xa.
Anh ta thật sự rất trông đợi chuyện tiếp theo đây.
“Kế hoạch lần này cần sự phối hợp bên Hải Thành.” Trong lòng Bùi Doanh đại hỉ, không ngờ sự tình lại thuận lợi như vậy, chỉ cần chuyện lần này có thể thành công, thì Đường Vân Thành sẽ hoàn toàn bị hủy, nhà họ Đường vĩnh viễn đừng mong trở mình nữa.
Đến lúc đó Hàn Nhã Thanh mất đi chỗ dựa là nhà họ Đường, còn cô ta có được Thành thiếu chủ, thậm chí là sự ủng hộ của Thành chủ, muốn đối phó với Hàn Nhã Thanh thì chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.
Đến lúc đó, Hàn Nhã Thanh rơi vào tay cô ta, cô ta muốn làm thế nào thì làm thế đó, nghĩ nghĩ cũng đã thấy hưng phấn rồi.
“Yên tâm, tôi sẽ bảo người bên Hải Thành phối hợp với kế hoạch của các người.” Trên mặt của Thành thiếu chủ vẫn mang theo nụ cười, đồng ý vẫn rất sảng khoái.
“Cảm ơn Thành thiếu chủ.” Bùi Doanh rất kích động, rất hưng phấn, như đã nhìn thấy thắng lợi đang vẫy tay với cô ta rồi vậy.
Trịnh Hùng cũng rất vui, anh ta không ngờ chuyện hôm nay lại thuận lợi như vậy.
Thành thiếu chủ không những đồng ý phối hợp với bọn họ chuyện tìm con gái thay Thành chủ, mà còn bảo người bên Hải Thành này giúp bọn họ đối phó với Đường Vân Thành, kết quả như vậy, khiến Trịnh Hùng có chút bắt đầu bay bổng rồi.
Bùi Doanh và Trịnh Hùng đều mang theo sự kích động và hưng phấn mà rời khỏi.
“Thành thiếu chủ, chúng ta thật sự giúp bọn họ…” Sau khi Bùi Doanh và Trịnh Hùng rời đi, người luôn đứng trong phòng lúc nãy nhịn không được mà hỏi ra nghi vấn trong lòng mình.
“Rất thú vị mà, không phải ư?” Nụ cười trên mặt của Mặc Thành lúc này đã ẩn đi, chỉ là trong đôi con ngươi có hiện lên một ánh sáng kỳ lạ.
Anh ta nói rất thú vị, nhưng không có nói rõ là chuyện gì rất thú vị.
Là kế hoạch của Bùi Doanh? Hay là cái khác?
Mặc Thành không có nói rõ, Lý Cường có chút ngờ nghệch, Thành thiếu chủ bình thường làm việc vốn dĩ đã có chút tùy tiện, anh ta theo bên cạnh Thành thiếu chủ bao nhiêu năm cũng vẫn không hiểu được suy nghĩ của Thành thiếu chủ.
“Vậy bây giờ tôi cần phải làm gì?” Lý Cường không hiểu tâm tư của Thành thiếu chủ, nhưng anh ta biết chỉ cần nghe theo lời dặn của Thành thiếu chủ thì sẽ không sai, đương nhiên chuyện mà sau đây Thành thiếu chủ dặn anh ta đi làm, đã đủ để nói rõ thái độ của Thành thiếu chủ.
Thành thiếu chủ cười cười, sau đó thị ý anh ta tới gần, sau khi Lý Cường đi tới, Thành thiếu chủ thấp giọng nói vài câu bên tai anh ta.
Sắc mặt Lý Cường lập tức thay đổi!
CHƯƠNG 900: CÔNG CHÚA THẬT GIẢ (5)
“Giết phụ nữ? Mặc Thành tôi chưa bao giờ giết phụ nữ.” Đôi con ngươi của Thành thiếu chủ quét qua Bùi Doanh, sát ý nơi đáy mắt lại hiện lên lần nữa, nhưng khóe miệng vẫn nở nụ cười.
“Thành thiếu chủ là muốn giết Dương Tầm Chiêu?” Bùi Doanh rất thất vọng, nhưng cũng không phải kinh ngạc gì cho lắm, con người như Thành thiếu chủ có suy nghĩ như vậy thì cũng là bình thường.
“Dương Tầm Chiêu không dễ giết như vậy, hơn nữa cho dù Thành thiếu chủ có giết chết Dương Tầm Chiêu thì với năng lực của Đường Thấm Nhi cũng tuyệt đối có thể tra ra được, phá án là sở trường của Đường Thấm Nhi, đến lúc đó bị Đường Thấm Nhi tra ra được, lúc đó Thành chủ lại nhận Đường Thấm Nhi về? Đến lúc đó chắc Thành thiếu chủ cũng nghĩ ra được sẽ có kết quả thế nào rồi chứ?” Bùi Doanh đích thực là rất thông minh, cũng rất hiểu tâm kế.
“Vậy cô có cách gì hay?” Thành thiếu chủ dời ánh mắt ra khỏi người Bùi Doanh, mí mắt khẽ rũ xuống, ẩn đi cảm xúc trong đôi con ngươi.
“Trước khi Lương xác định thân phận của Đường Thấm Nhi thì tìm ra ‘con gái’ của Thành chủ trước.” Đây là điều mà Bùi Doanh đã tính toán trước rồi, cho nên khi nói đến
chuyện này, cô ta lại khôi phục sự tự tin.
“Tìm ra con gái của Thành chủ?” Thành thiếu chủ không biết là thật sự không hiểu, hay là cố ý, khi hỏi vấn đề này, ngữ điệu của anh ta khẽ cất cao lên.
“Đúng, chúng ta tìm ra ‘con gái’ của Thành chủ.” Trong lòng Bùi Doanh đã có dự tính trước cho nên trả lời rất nhanh.
“Đợi đến khi Thành chủ nhận lại ‘đứa con gái’ mà chúng ta tìm tới, đợi khi Thành chủ tin rồi, chúng ta hẵng nghĩ cách diệt trừ đi Đường Thấm Nhi, để diệt trừ hậu họa.”
“Khiến Thành chủ tin? Cô tưởng Thành chủ dễ bị gạt như vậy ư?” Đáy mắt Thành thiếu chủ lóe qua vài phần trào phúng, người phụ nữ này có phải đã quá suy nghĩ hão huyền rồi không, người phụ nữ này lòi từ đâu ra vậy?
“Chỉ cần Thành thiếu chủ có thể bảo đảm kết quả giám định nhận thân con ruột không xảy ra vấn đề, thì tôi có thể bảo đảm khiến Thành chủ tin.” Bùi Doanh cười cười, hiển nhiên cô ta cực kỳ tự tin về điểm này, bởi vì người phụ nữ mà cô ta tìm có khí chất và tư thái rất giống với người phụ nữ trên bức tranh mà Thành chủ vẽ.
Đương nhiên trong tình hình cô ta chưa xác định sự tình sẽ hoàn toàn có lợi cho cô ta, thì cô ta tuyệt đối sẽ không để người nào khác tiếp xúc được với người phụ nữ đó.
“Ồ?” Thành thiếu chủ nhướng đôi mày lên, trông có vẻ thật sự có mấy phần hứng thú: “Cô chắc chắn có thể khiến Thành chủ tin?”
“Tôi chắc chắn.” Bùi Doanh trả lời rất chắc nịch, không có chút chần chừ nào.
“Được thôi, vậy cô nói kế hoạch cụ thể của cô ra xem.” Lời nói của Thành thiếu chủ truyền đến một cách chậm rãi từng chữ một, rất nhẹ, rất chậm, nhưng đôi con ngươi của anh ta lại nhìn về một nơi nào đó ở phía trước, không ai biết anh ta đang nghĩ gì.
“Tôi phụ trách tìm người, Thành thiếu chủ phụ trách vấn đề giám định cha con, chỉ cần bên Thành thiếu chủ không xảy ra sai sót thì chuyện tuyệt đối sẽ không xảy ra sai sót gì.” Nghe thấy ý của Thành thiếu chủ đã đồng ý, trong lòng Bùi Doanh được một phen kích động.
Cô ta biết, không có người đàn ông nào có thể buông bỏ đi quyền lực trong tay, cho nên vị Thành thiếu chủ này là một người thông minh, sau khi cân nhắc lợi hại xong xuôi thì chắc chắn sẽ hợp tác với cô ta thôi.
“Được, cứ làm theo như cô nói đi.” Đôi con ngươi của Thành thiếu chủ khẽ đảo qua, lại nhìn Bùi Doanh một cái lần nữa, lúc này trong đôi con ngươi anh ta bình tĩnh đến mức không nhìn ra bất kỳ cảm xúc nào.
“Thành thiếu chủ yên tâm, tôi nhất định sẽ không khiến Thành thiếu chủ thất vọng đâu.” Trong lòng Bùi Doanh vui mừng, cho nên cật lực bày tỏ lòng trung thành.
“Tôi chống mắt lên chờ.” Khóe miệng Thành thiếu chủ lại cong lên, nụ cười khẽ nhàn nhạt nở trên khóe môi, ngay lập tức như có thể khiến ngày đêm như mất đi ánh sáng, trời đất như mất đi màu sắc, đẹp đến khiến người ta ngạt thở.
Một người đàn ông đẹp đến như vậy…
Thực sự nhìn rất đã mắt!!
Lần này Bùi Doanh hoàn hoàn nhìn đến ngây ngốc rồi, nhất thời kế hoạch gì đó, thù hận gì đó đều bị cô ta quẳng ra chín tầng mây.
Người đàn ông này thật sự quá mê người…
“Khụ…” Trịnh Hùng nhìn thấy bộ dạng hoa si của Bùi Doanh, nhịn không được mà khụ một tiếng, nhắc nhở cô ta, nếu như không phải lúc nãy cô ta đã thuyết phục được Thành thiếu chủ thì Trịnh Hùng sẽ trực tiếp một chưởng tát chết cô ta.
Bùi Doanh hít mạnh vài hơi, mới khiến mình hồi thần lại, sau đó cuối cùng lại nhớ đến một chính sự: “Thành thiếu chủ, Đường Vân Thành đúng lúc đến Hải Thành rồi, người nhà họ Cố trước đó đã liên hệ qua với chúng ta, muốn chúng ta giúp đỡ bọn họ đối phó với Đường Vân Thành ở Hải Thành, Đường Thấm Nhi vừa hay đã đi nước M rồi, chắc chắn sẽ không đến nhanh như vậy, ngài xem chúng ta có cần không?”
Lần này Bùi Doanh không có trực tiếp nói ra suy nghĩ của mình, dù sao chỗ này là Hải Thành, không phải thành phố A, không phải do Trịnh Hùng quyết định, càng không phải cô ta có thể quyết định.
Muốn điều động người bên Hải Thành này, trừ phi Thành thiếu chủ đồng ý.
“Được thôi, vậy thì đồng ý với người nhà họ Cố.” Lần này Thành thiếu chủ đồng ý vô cùng sảng khoái, khi Thành thiếu chủ đồng ý, khóe môi khẽ cong lên một nụ cười, một nụ cười mang hàm ý sâu xa.
Anh ta thật sự rất trông đợi chuyện tiếp theo đây.
“Kế hoạch lần này cần sự phối hợp bên Hải Thành.” Trong lòng Bùi Doanh đại hỉ, không ngờ sự tình lại thuận lợi như vậy, chỉ cần chuyện lần này có thể thành công, thì Đường Vân Thành sẽ hoàn toàn bị hủy, nhà họ Đường vĩnh viễn đừng mong trở mình nữa.
Đến lúc đó Hàn Nhã Thanh mất đi chỗ dựa là nhà họ Đường, còn cô ta có được Thành thiếu chủ, thậm chí là sự ủng hộ của Thành chủ, muốn đối phó với Hàn Nhã Thanh thì chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.
Đến lúc đó, Hàn Nhã Thanh rơi vào tay cô ta, cô ta muốn làm thế nào thì làm thế đó, nghĩ nghĩ cũng đã thấy hưng phấn rồi.
“Yên tâm, tôi sẽ bảo người bên Hải Thành phối hợp với kế hoạch của các người.” Trên mặt của Thành thiếu chủ vẫn mang theo nụ cười, đồng ý vẫn rất sảng khoái.
“Cảm ơn Thành thiếu chủ.” Bùi Doanh rất kích động, rất hưng phấn, như đã nhìn thấy thắng lợi đang vẫy tay với cô ta rồi vậy.
Trịnh Hùng cũng rất vui, anh ta không ngờ chuyện hôm nay lại thuận lợi như vậy.
Thành thiếu chủ không những đồng ý phối hợp với bọn họ chuyện tìm con gái thay Thành chủ, mà còn bảo người bên Hải Thành này giúp bọn họ đối phó với Đường Vân Thành, kết quả như vậy, khiến Trịnh Hùng có chút bắt đầu bay bổng rồi.
Bùi Doanh và Trịnh Hùng đều mang theo sự kích động và hưng phấn mà rời khỏi.
“Thành thiếu chủ, chúng ta thật sự giúp bọn họ…” Sau khi Bùi Doanh và Trịnh Hùng rời đi, người luôn đứng trong phòng lúc nãy nhịn không được mà hỏi ra nghi vấn trong lòng mình.
“Rất thú vị mà, không phải ư?” Nụ cười trên mặt của Mặc Thành lúc này đã ẩn đi, chỉ là trong đôi con ngươi có hiện lên một ánh sáng kỳ lạ.
Anh ta nói rất thú vị, nhưng không có nói rõ là chuyện gì rất thú vị.
Là kế hoạch của Bùi Doanh? Hay là cái khác?
Mặc Thành không có nói rõ, Lý Cường có chút ngờ nghệch, Thành thiếu chủ bình thường làm việc vốn dĩ đã có chút tùy tiện, anh ta theo bên cạnh Thành thiếu chủ bao nhiêu năm cũng vẫn không hiểu được suy nghĩ của Thành thiếu chủ.
“Vậy bây giờ tôi cần phải làm gì?” Lý Cường không hiểu tâm tư của Thành thiếu chủ, nhưng anh ta biết chỉ cần nghe theo lời dặn của Thành thiếu chủ thì sẽ không sai, đương nhiên chuyện mà sau đây Thành thiếu chủ dặn anh ta đi làm, đã đủ để nói rõ thái độ của Thành thiếu chủ.
Thành thiếu chủ cười cười, sau đó thị ý anh ta tới gần, sau khi Lý Cường đi tới, Thành thiếu chủ thấp giọng nói vài câu bên tai anh ta.
Sắc mặt Lý Cường lập tức thay đổi!