Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 503-507
Chương 503: Nhặt Được Bảo Vật
Thầy Ngô Đại học A là một người rất có tính cách, là số ít trong phần tử trí thức thích cách làm của Hạ Bang trong vụ án gian lận đánh thuốc mê lần trước.
Phó giáo sư Chu kia bận tâm đến danh dự trường học, xử lý rất không kịp thời, Hạ Bang dẫn người đại náo Đại học T, lòng thầy Ngô vô cùng hả hê.
Chỉ là máy năm nay thầy Ngô có hơi buồn bực, bầu không khí học tập của Đại học A càng ngày càng kém, đã trở thành Đại học tệ nhất trong số các đại học y khoa ở Đề Đô, ông ta và phó giáo sư Chu năm đó là bạn cùng trường, hiện tại mỗi một lần họp, phó giáo sư Chu gặo ông ta đều như con gà trống đắc ý, hùng dũng dương dương tự đắc, ép ông ta lép vế, nên thầy Ngô mới chỉ có hơn 40 tuổi mà tóc trên đỉnh đầu tóc đã chẳng còn nhiều nhặn gì.
Hạ Bang vui vẻ cười to: “Thầy Ngô, coi như ông rất tinh mắt, ông nhận Quán Quán nhà tôi, tôi cam đoan về sau ông sẽ rất vui mừng.”
“Ông Hạ, tôi rất tôn kính ông, tự nhiên cũng rất thích lệnh thiên kim, nhưng trường học có nội quy trường học, lệnh thiên kim vào Đại học A, tôi phải hiểu một chút thành tích bằng cấp của lệnh thiên kim.”
Ba tháng trước Lục Tư Tước mang theo Lục Hàn Đình rời đi, xóa đi tất cả ký ức về Hạ Tịch Quán ở Hải Thành, lực lượng của ông ta quá mạnh mẽ.
Mà năm đó, khi 13 tuổi Hạ Tịch Quán đã được cử đi học Đại học bậc nhất y khoa cũng chính là Đại học T, cũng chính là Đại học lúc nãy vừa rồi đã chặn ba người họ ở ngoài, cô đã đổi mới toàn bộ lịch sử của Đại học T, viết nên chương mới cho ngành y.
Chỉ là, sau khi Hạ Tịch Quán năm 15 tuổi nhận được hai bằng tiến sĩ, tham dự một cuộc nghiên cứu bí mật bậc nhát, nên tất cả bằng cấp của cô đều bị Đại học T niêm phong cắt vào kho thành hồ sơ bí mật, không thể để lộ ra ngoài.
Năm đó Hạ Tịch Quán ở Đại học T, vị phó hiệu trưởng Chu kia vẫn chưa được đề bạt, ông ta vẫn chỉ là giáo viên chủ nhiệm, ấn tượng với cô không quá sâu.
Ở Đại học T, lớp thiếu niên thiên tài và lớp bình thường vẫn có vách tường ngăn lại, lại qua 5 năm, phó giáo sư Chu có thể có ấn tượng với cô, nhưng ông ta không nhớ ra.
Viện khoa học hàng năm cũng sẽ chiêu sinh trong các đại học y khoa khác, cô không muốn người Hạ gia vì cô mà bị Đại học T khinh bỉ làm khó dễ, nếu không đi được Đại học T, thì sang Đại học A cũng là lựa chọn tốt.
Hạ Tịch Quán lúc này đây tới Đề Đô chỉ hy vọng mình có thể thuận lợi lấy được bảo rương thứ hai mẹ lưu lại.
“Thầy Ngô, bằng cấp thành tích quá khứ của tôi bởi vì có chút nguyên nhân không thể nói cho thầy biết được, nhưng tôi có thư giới thiệu của viện trưởng Lý Văn Thanh ở viện nghiên cứu Xu Mật Hải Thành.” Hạ Tịch Quán đem thư giới thiệu ra.
Thầy Ngô viện trưởng Lý Văn Thanh đều ở trong giới y, tự nhiên cũng quen nhau, ông ta mở ra thư giới thiệu nhìn thoáng qua, ngạc nhiên nói: “Viện trưởng Lý tôi rất quen thuộc, ánh mát ông ấy rất cao, vậy mà vì cô tự tay viết thư giới thiệu.”
Đôi mắt sáng của Hạ Tịch Quán nhìn Thầy Ngô: “Thầy Ngô, trước tiên thầy cứ nhận tôi đi, gần đây không phải sắp có cuộc thi liên hợp sao, ông có thể nhìn thử thành tích cuộc thi rồi quyết định có muốn nhận tôi chính thức hay không. Nói chung tôi có lòng tin, thầy Ngô nếu như nguyện ý nhận tôi, tuyệt đối sẽ không chịu thua thiệt.”
Thầy Ngô nhìn trong con ngươi kia của cô gái lóe ra ánh sáng, rực rỡ loá mắt, vẻ thong dong thản nhiên làm cho lòng người an yên cùng tín phục, Tâm trạng sầu não của thầy Ngô chợt sôi ùng ục, ông ta có dự cảm, cô gái này sẽ sửa lại lịch sử đứng tụt xuống đáy của Đại học AI Ông ta nhặt được bảo vật rồi!
“Được, tôi nhận côi”
Hạ Tịch Quán chọn chuyên ngành Trung y chuông vào học đã reo, lớp Trung y 2 là giờ của thầy Ngô, nhưng các bạn học vẫn vui cười đùa giỡn trong lớp, không hề có không khí nghiêm túc học tập.
Chương 504: Hoa Khôi Mới Của Trường
Lúc này thầy Ngô đi vào, vỗ bàn một cái: “Các em, yên lặng một chút.”
Dù sao cũng là hiệu trưởng, những bạn học này cũng nễ mặt ông, đều yên tĩnh lại, nhưng bọn họ mỗi một người đều gục xuống bàn, đi ngủ.
“ >Sm: Thầy Ngô cảm giác mình sớm muộn gì tóc mình cũng rụng đến trọc… Lũ ranh con này cũng không nghe lời, áp lực tâm lýcủa ông cũng quá lớn: “Các em, hôm nay lớp Trung y 2 ta đón một bạn học mới, bạn ấy tên là Hạ Tịch Quán, mọi người hoan nghênh bạn học mới đến nào.”
Lời vừa dứt, Hạ Tịch Quán từ ngoài cửa đi vào.
Cũng không biết là ai hô lên: “Mẹ nó.”
“Đừng ngủ nữa, mau dậy, bạn học mới… Đẹp quá trời!”
“Đừng có phiền tớ, bạn học xinh đẹp nhất ở Đại học T ấy, là hoa khôi Đại học T – Lệ Yên Nhiên, cô ta còn có thể xinh đẹp qua Lệ Yên Nhiên sao? Thế đó, tớ ngủ trước đây, đợi lát nữa chạy tới Đại học T ngắm Lệ Yên Nhiên, hôm nay người vây quanh ngắm Lệ Yên Nhiên còn đông như kiến ấy.”
“Đừng nói nữa, mau nhìn bạn học mới, cô ấy thực sự so với Lệ Yên Nhiên… Xinh đẹp hơn mài”
“Nữ sinh xinh hơn cả Lệ Yên Nhiên Đại học T2?”
Bạn học vốn chuẩn bị gục xuống bàn ngủ ngắng đầu, bọn họ thấy được Hạ Tịch Quán đứng bên người thầy Ngô.
Hạ Tịch Quán đã thay sang đồng phục của Đại học A, phía trên là áo sơ mi trắng, cổ áo màu xanh biển, phía dưới váy màu xanh hải quân, khéo léo che đến đầu gối cô, hai đôi chân nhỏ trắng nõn thẳng tắp, trên chân mang đôi giày bata trăng, dáng vẻ cô gái được phác họa mềm mại lả lướt, bắp chân lộ ra như mỡ cừu hảo hạng, khiến người không dời được mắt.
Cô cột mái tóc đen nhánh thành đuôi ngựa, vài cọng tóc quân quanh ở cần cỗ trăng như tuyết cổ, trên mặt mang mạng che mặt, tuy không thấy rõ đường nét, nhưng đôi mắt trong veo óng ánh sóng nước đó câu hồn đột phách người ta.
Hạ Tịch Quán sau khi sống lại, khí chất cả người càng thêm cao nhã không nhiễm bụi trần, càng ngày càng có tiên khí.
Wow.
Lớp Trung y 2 đều hít một hơi vào, ánh mắt của mọi người như nam châm dính chặt vào trên người Hạ Tịch Quán, cô là… tiểu tiên nữ sao?
Mang mạng che mặt lại không ảnh hưởng đến vẻ đẹp của cô chút nào, ngược lại càng tăng thêm thần bí, khiến người ta hận không thể tháo mạng che mặt của cô xuống.
Hạ Tịch Quán ngoan ngoãn đứng thẳng, giọng nói thanh lệ mềm mại cất lên: “Chào mọi người, tớ là bạn học mới tới Hạ Tịch Quán, hy vọng về sau mọi người có thể giúp đỡ nhiều hơn.”
“Wow, giọng tiểu tiên nữ đều nghe hay như thế sao?”
Có mấy bạn học sắp chảy nước miếng.
Bình thường lớp Trung y 2 ồn ào như cái chợ, hiện tại lại im lặng không tiếng động, thầy Ngô cảm thấy kỳ lạ, xem ra mỹ nhân quả nhiên dễ có tác dụng cao.
Kỳ thực Thầy Ngô cũng kỳ quái, gia tộc như Hạ gia vậy mà có thể sinh ra cô con gái xinh đẹp tiên khí như vậy. Bàn về nhan sắc, vị hoa khôi Lệ Yên Nhiên kia của Đại học T chắc sẽ chào thua cô luôn nhỉ?
Thầy Ngô dường như đã nếm được vị ngọt của chiến thắng, trong lòng ông ta không kiềm được cười to ha ha vài tiếng.
“Quán Quán, em ngồi bên cạnh bạn Phạm Điềm nhé.”
Thầy Ngô chỉ vào một chỗ nghi.
“Dạ”
Hạ Tịch Quán ngồi cạnh nữ sinh Phạm Điềm, Phạm Điềm chưa từng gặp được tiểu tiên nữ như vậy, cô ấy chủ động giúp Hạ Tịch Quán kéo ghế ra.
Hạ Tịch Quán thân thiện cười: “Cảm ơn nha.”
Một cô gái như Phạm Điềm cũng thấy tim đập bịch bịch, a a a, cô muốn chết!
Hạ Tịch Quán bây giờ đang trong tầm ngắm của giới thượng lưu, nhất là cuộc điện thoại trong tiệc sinh nhật kia của Lệ Yên Nhiên, càng làm cho cô nhất chiến thành danh, nên tin cô vào Đại học A cũng nhanh chóng truyền ra, cũng truyền đến tai Tôn Tiến.
Chương 505: Lệ Yên Nhiên Không Vui
Lúc Tôn Tiến nghe được tin này, anh ta đang theo đám công tử nhà giàu đang chơi đua xe, mọi người nhao nhao trêu ghẹo anh ta, “Tôn thiếu, anh nghe nói chưa, sáng nay bố vợ anh mang vị hôn thê anh đến Đại học T, vị hôn thê của anh muốn vào học Đại học T đấy.”
“Đáng tiếc, phó giáo sư Chu trực tiếp đóng cổng Đại học T lại, căn bản không để cho bố mẹ chồng còn có vị hôn thê anh vào, bọn họ bị chặn cổng gói.”
“Sau đó vị hôn thê kia của anh đến ngay Đại học A, nghe nói đã vào học rồi, Đại học A lại là đại học xếp chót trong nhóm đại học y khoa, nhưng vị hôn thê kia của anh có thể vào cũng là miễn cưỡng rồi, tôi còn tưởng cô ta sẽ kế thừa chiêu múa dao vung kiếm của ông chủ Hạ gia chứ.”
Tôn Tiến tháo mũ bảo hiểm xuống, cái gì, con nhỏ xấu kia vào học đại học y khoa rồi?
Đại học T cũng không mở cửa cho cô vào, cô liền vào Đại học A kém nhất?
Tôn Tiến cảm giác mặt mũi mình bị cô ném sạch rồi, cô thích làm chuyện xấu hồ gì thì đó cũng là chuyện cô, nhưng vì hai người có hôn ước, hại anh ta cũng phải mắt mặt cùng.
Lần trước cô trong điện thoại nhục nhã chuyện của anh ta, anh ta còn chưa tìm cô, hiện tại vừa lúc nợ mới nợ cũ cùng tính một lượt.
“Đi, lập tức đến Đại học A chặn con nhỏ xấu kia lại, hôm nay dù thế nào cũng phải từ hôn cho được, bằng không tôi cứ phải bị các người chê cười một trăm năm nữa mắt!” Tôn Tiến xuất phát đến Đại học A.
Mọi người vừa thấy có kịch vui để xem, nhanh chóng nhiệt huyết sôi trào, đều đi theo: “Tôn thiếu, chờ chúng tôi một chút a, chúng tôi đi chung với anh, đúng lúc xem thử dáng vẻ vị hôn thê anh thế nào.”
Đại học T.
Lệ Yên Nhiên cũng nghe nói đến chuyện Hạ Tịch Quán, nhóm bạn học bên cạnh kể lại vô cùng sinh động cho cô ta, “Yên Nhiên, vị hôn thê của anh họ Tôn Tiến cậu vào Đại học A ấy, nghe nói sáng nay ông chủ Hạ gia và Lam phu nhân qua Đại học T náo loạn một trận thật to, dọa phó giáo sư Chu sợ mắt mật.
“Tớ còn nghe nói Tôn thiếu đã dẫn người chạy đến, muốn chặn Hạ Tịch Quán kia ngay cổng trường, lần này có trò hay để xem rồi.”
“Yên Nhiên, tan học rồi, chúng ta cùng sang bên cạnh xem đi.”
Đại học T và Đại học A là hàng xóm của nhau, hai trường cách rất gần, đi vài bước liền đến.
Lệ Yên Nhiên nhìn dáng vẻ hưng phần của người bên cạnh, có chút không vui, cô ta không biết Hạ Tịch Quán này sao lại nổi lên, nói chung hiện tại độ chú ý cao vô cùng.
Trước đây cô ta chính là tiêu điểm chú ý, nhưng là bây giờ tất cả mọi người đều muốn đến Đại học A xem con ả Hạ Tịch Quán kia, cô ta cảm thấy có chút mắt mát, dù mọi người đều là hóng kịch vui, nhưng cô ta không vui.
Huống hồ, con Hạ Tịch Quán kia có cái gì để xem, hoàn toàn không đáng đề cô ta lãng phí thời gian.
Lệ Yên Nhiên nhìn thời gian một chút, nhanh chóng lộ ra ý cười ngọt ngào, cô ta đứng dậy rời đi: “Thật ngại quá, tớ không có thời gian, các cậu đi xem đi nhé! Anh Hàn Đình nói đến đón tớ tan học, hiện tại đã đến giờ rồi, tớ đi tìm anh Hàn Đình đã.”
“Yên Nhiên, cậu thực sự hạnh phúc quá, bây giờ cậu là cô bạn gái nhỏ hoàn toàn là lâm vào bẻ tình rồi.”
Mọi người hâm mộ nói.
Lệ Yên Nhiên lúc này mới hài lòng một chút, đây mới là cuộc sống của cô ta, từ nhỏ đã ở lớn lên trong đủ loại hâm mộ và khen tặng, cô ta giơ giơ tay chào tạm biệt rồi đi khỏi.
Đại học A, lớp Trung y 2.
Tiếng chuông tan học reo lên, đám bạn học kia không nhẫn nại được nữa, nhanh chóng chạy đến cạnh Hạ Tịch Quán, bao vây cô lại, “Bạn học Hạ à, đây là chocolate mẹ tớ từ Đức mang về, tặng cho cậu đấy, chúng ta kết bạn nhé!.”
“Bạn học Hạ ơi, nhà cậu ở đâu, tớ lái xe đưa cậu về nhà nha.”
“Bạn học Hạ, đây là giấy tớ viết cho cậu, cậu nhất định phải xem đấy.”
Hạ Tịch Quán bị bọn họ vây quanh nhiệt tình như vậy, chỉ có thể không thất lễ cười cười: “Cảm ơn mọi người yêu thích, chúng ta là bạn học cùng lớp, vốn là bạn bè mà, đồ các cậu tặng tớ không thể nhận, tớ về nhà trước, ngày mai gặp.”
Chương 506: Lục Hàn Đình Ở Trong Biển Người
Thấy Được Cô Hạ Tịch Quán đeo cặp rời phòng học.
Mọi người nhét quà vào hộc bàn cô, nhét đến tràn đầy, sau đó đuổi theo, đi theo phía sau Hạ Tịch Quán.
Đây quả thực là hiện tượng của Đại học A lớn, một phong cảnh xinh đẹp nhất, mọi người vây quanh cô, vây cô ở chính giữa, đoàn người đông như kiến.
Phạm Điềm cười nói: ‘Quán Quán, cậu không bị dọa sợ chứ, Đại học A chúng ta lâu lắm rồi không có mỹ nữ, bọn họ đều leo tường đến Đại học T ngắm hoa khôi Lệ Yên Nhiên, hiện tại cậu đã đến rồi, bọn họ liền đều nhìn cậu thôi, cậu chính là món đồ chơi mới bọn họ tranh nhau giành giật.”
Hạ Tịch Quán cong môi tỏ ý đã hiểu.
Lúc này rất nhiều người lấy điện thoại ra chụp ảnh, đăng ảnh Hạ Tịch Quán lên diễn đàn Đại học A, tiêu đề chính là “hoan nghênh nhiệt liệt tân hoa khôi của Đại học AI”
Lúc này, một chiếc Rolls-Royce Plantom chậm rãi dừng ở cổng Đại học T, Lục Hàn Đình tới, anh tới đón Lệ Yên Nhiên tan học.
Anh cũng không xuống xe, mà kéo cửa sổ chậm rãi tuột xuống, để không khí trong lành phả vào, an tĩnh đợi.
Lúc này phía trước truyền đến tiếng rồi loạn, là cổng chính Đại học A sát vách xuất hiện một đám người đông như kiến, là giờ cao điểm học sinh tan học.
Đôi mắt thâm thúy nhìn lướt qua nơi đó, sau lại nhàn nhạt dời đi, nhưng hai giây sau, anh lại kéo ánh mắt quay về.
Lục Hàn Đình ở trong biển người liếc mắt liền thấy được bị Hạ Tịch Quán vây ở chính giữa.
Thân ảnh nhỏ xinh mềm mại của cô gái lập tức liền xông vào đáy mắt anh, cô mặc đồng phục học sinh, cùng đám nữ sinh xung quanh không khác gì, nhưng lại cứ khác biệt như vậy.
Cùng một bộ đồng phục nhưng lên người cô lại rất đẹp, cơ thể thiếu nữ phát dục mỏng manh như cành liễu, đường cong được phát họa rõ nét, làn da trắng như tuyết của cô, loại trắng mịn tựa kem khiến người ta sinh ra cảm giác cắm ky muốn phá hủy, cô đeo treo một cái balo đen nho nhỏ mà tỉnh xảo sau lưng, tuyệt lệ lại lịch sự tao nhã, không dính chút bụi trần.
Con ngươi Lục Hàn Đình hung hăng co rụt lại, anh không biết trong lòng như có vật gì bị đâm đau đớn, anh chỉ là nhìn chằm chằm thân ảnh nhỏ xinh mềm mại kia, lập tức viền mắt nóng lên.
Rất đau, rất đau.
Lúc Lệ Yên Nhiên vui vẻ chạy ra liền thấy một màn này, Lục Hàn Đình anh tuấn ngồi trên ghế lái, một tay anh cầm vô lăng, anh đang nhìn một cô gái, nhìn chằm chằm một cô gái, bởi vì quá chuyên chú đến cả mí mắt anh cũng chẳng chớp lấy một cái.
Lệ Yên Nhiên từ trước tới nay chưa từng thấy được anh dùng loại ánh mắt này nhìn một cô gái.
Anh thủy chung đều là dáng vẻ đạm bạc xa cách, lúc đi cùng với cô ta cũng lạnh nhạt, dù cho cô ta hôn anh, anh cũng không phản ứng gì, cô cho là anh không có hứng thú với con gái.
Nhưng bây giờ, anh dùng một loại ánh mắt cực nóng đến nảy sinh ác độc nhìn một cô gái.
Lệ Yên Nhiên cũng đã nhận ra hôm nay khác thường, bình thường cô ta tan học, cổng Đại học T đông nghịt người, nhất là mấy gã phú nhị đại của Đại học A lớn sẽ tràn qua nhìn lén cô ta, tuy là cô ta xem thường đám người đó, nhưng cô ta đã sớm quen được như thê.
Hôm nay, những người đó không tới.
Một người cũng không.
Lệ Yên Nhiên ngắng đầu nhìn về phía cổng Đại học A, hiện ra đám đông kia tràn ra, đám người bình thường nhìn cô đều vây quanh cô gái khác.
anh dùng loại ánh mắt này nhìn một cô gái.
Anh thủy chung đều là dáng vẻ đạm bạc xa cách, lúc đi cùng với cô ta cũng lạnh nhạt, dù cho cô ta hôn anh, anh cũng không phản ứng gì, cô cho là anh không có hứng thú với con gái.
Nhưng bây giờ, anh dùng một loại ánh mắt cực nóng đến nảy sinh ác độc nhìn một cô gái.
Lệ Yên Nhiên cũng đã nhận ra hôm nay khác thường, bình thường cô ta tan học, cổng Đại học T đông nghịt người, nhất là mấy gã phú nhị đại của Đại học A lớn sẽ tràn qua nhìn lén cô ta, tuy là cô ta xem thường đám người đó, nhưng cô ta đã sớm quen được như thê.
Hôm nay, những người đó không tới.
Một người cũng không.
Lệ Yên Nhiên ngắng đầu nhìn về phía cổng Đại học A, hiện ra đám đông kia tràn ra, đám người bình thường nhìn cô đều vây quanh cô gái khác.
Chương 507: Rõ Ràng Là Tiểu Tiên Nữ!
Tôn Tiến vừa kêu như thế, ánh mắt mọi người đều nhìn sang, có người nói: “Đây không phải là Tôn thiếu sao, anh sao lại tìm đến Đại học A chúng tôi, ai là con nhỏ xấu xí?”
Nhóm công tử Đại học A này có quen với Tôn Tiến, thỉnh thoảng sẽ chơi với nhau.
Tôn Tiến nhớ lại một chút tên con nhỏ xấu của Hạ gia: “Con nhỏ xấu kia của Hạ gia không phải hôm nay nhập học Đại học A các người sao, gọi cô ta ra, nói Tôn Tiến tìm cô ta, hình như cô ta tên gì ấy nhỉ… ừm Hạ Tịch Quán.”
Hạ Tịch Quán?
Mọi người không thẻ tin hít vào một tiếng, Tôn Tiến tìm tân hoa khôi của bọn họ, tiểu tiên nữ sao?
“Tôn thiếu, anh thật sự tìm Hạ Tịch Quán sao? Ánh mắt anh có vấn đề hả! Hạ Tịch Quán xấu chỗ nào, cậu ây rõ ràng là một tiểu tiên nữ.”
Tiểu tiên nữ?
Phụt.
Tôn Tiến bật cười, Hạ gia thì sao mà sinh ra được tiểu tiên nữ?
“Có phải các anh chưa từng thấy qua tiểu tiên nữ đúng không, chưa từng thấy thì đề nghị các anh đến sát vách nhìn Lệ Yên Nhiên em họ tôi một chút, rửa sạch mắt một chút.” Tôn Tiến vô tình cười nhạo nói.
Lúc này giọng nói thanh lệ mềm mại vang lên: “Tôn Tiến, anh tìm tôi?”
Tôn Tiến ngắng đầu, chỉ thấy một thân ảnh nhỏ xinh từ trong đám người đi tới trước mặt anh ta, Hạ Tịch Quán đi ra.
Mẹ nói!
Con ngươi Tôn Tiến co rụt lại, cả người cứng tại chỗ, anh ta khiếp sợ nhìn cô gái tràn đầy tiên khí trước mát, tiểu tiên nữ!
Anh ta thực sự thấy được một tiểu tiên nữ rồi!
Cô… Cô chính là con nhỏ xấu xí kia?
Đám công tử bạn thân của Tôn Tiến mang tới cũng xem ngây người, bọn họ vốn là đến xem kịch vui, nhưng Hạ Tịch Quán thanh tú xông vào tầm mắt bọn họ, hiện tại đôi mắt đen láy ươn ướt của cô nhìn bọn họ, bình tĩnh thong dong, quả thực hút hết linh hồn nhỏ bé của bọn họ đi mắt.
Bọn họ từ trước tới nay chưa từng gặp qua cô gái có tiên khí đến thế.
“Mẹ nó Tôn thiếu, anh cũng không nói cho chúng tôi biết con gái Hạ gia là một tiểu tiên nữ.”
“Tôn thiếu, anh ăn cái gì mà hên vãi thế, vị hôn thê quá đẹp.”
“Cho dù Lệ Yên Nhiên đứng cạnh cũng thua kém cô áy”
Tôn Tiến cảm thấy mấy người phía sau quá ồn ào: “Bọn mày câm miệng lại!”
Nói xong Tôn Tiến nhìn về phía Hạ Tịch Quán, vị hôn thê của anh ta từ con nhỏ xấu xí biến thành tiểu tiên nữ, chuyện này hệt như mơ vậy, anh ta muốn cong môi cười, nhưng lại liều mạng nhịn xuống, rất sĩ diện lớn tiếng nói: “Ừ, là tôi tìm cô, cô chính là… vị hôn thê của tôi?”
“Trước kia thôi, bây giờ không phải là rồi.” Hạ Tịch Quán đáp.
Tôn Tiến ngưng trệ: “Có ý gì?”
Trong lòng bàn tay trắng noãn của Hạ Tịch Quán có chiếc vòng ngọc, cô trả vòng ngọc lại cho Tôn Tiến: “Anh tới đúng lúc lắm, tôi cũng muốn đi tìm anh rồi, đây là năm đó tín vật đính hôn hai nhà Tôn Hạ, giờ tôi trả tín vật cho anh, chúng ta giải trừ hôn ước, về sau anh đừng tới tìm tôi nữa.”
“ca Trong lòng Tôn Tiến còn đang vui sướng với nhan sắc của Hạ Tịch Quán, anh ta sao mà cam lòng từ hôn được, nhưng không ngờ đến Hạ Tịch Quán trực tiếp xối một chậu nước lạnh xuống tới, từ hôn trước.
Cho nên, là anh ta bị từ hôn?
Tôn Tiến trợn to hai mắt nhìn Hạ Tịch Quán: “Cô… con nhỏ cô đây là có ý gì, cô dám từ hôn tôi, tôi không đồng ý, lời cô nói không tính!”
Hạ Tịch Quán nhìn tên Tôn Tiến này, anh ta sẽ không phải thấy sắc nảy lòng tham, không muốn từ hôn đấy chứ!?
Hạ Tịch Quán cong môi đỏ mọng, hàng mi cánh bướm khẽ động: “Anh tức như vậy là do bị từ hôn, hay là do anh không muốn từ hôn?”
“Tôi… tôi đương nhiên tức vì cô từ hôn tôi, muốn từ hôn cũng chỉ có thể tôi từ hôn cô, là tôi muốn giải trừ hôn ước!”
“À…” Hạ Tịch Quán gật đầu: “Tôi đồng ý.”
Thầy Ngô Đại học A là một người rất có tính cách, là số ít trong phần tử trí thức thích cách làm của Hạ Bang trong vụ án gian lận đánh thuốc mê lần trước.
Phó giáo sư Chu kia bận tâm đến danh dự trường học, xử lý rất không kịp thời, Hạ Bang dẫn người đại náo Đại học T, lòng thầy Ngô vô cùng hả hê.
Chỉ là máy năm nay thầy Ngô có hơi buồn bực, bầu không khí học tập của Đại học A càng ngày càng kém, đã trở thành Đại học tệ nhất trong số các đại học y khoa ở Đề Đô, ông ta và phó giáo sư Chu năm đó là bạn cùng trường, hiện tại mỗi một lần họp, phó giáo sư Chu gặo ông ta đều như con gà trống đắc ý, hùng dũng dương dương tự đắc, ép ông ta lép vế, nên thầy Ngô mới chỉ có hơn 40 tuổi mà tóc trên đỉnh đầu tóc đã chẳng còn nhiều nhặn gì.
Hạ Bang vui vẻ cười to: “Thầy Ngô, coi như ông rất tinh mắt, ông nhận Quán Quán nhà tôi, tôi cam đoan về sau ông sẽ rất vui mừng.”
“Ông Hạ, tôi rất tôn kính ông, tự nhiên cũng rất thích lệnh thiên kim, nhưng trường học có nội quy trường học, lệnh thiên kim vào Đại học A, tôi phải hiểu một chút thành tích bằng cấp của lệnh thiên kim.”
Ba tháng trước Lục Tư Tước mang theo Lục Hàn Đình rời đi, xóa đi tất cả ký ức về Hạ Tịch Quán ở Hải Thành, lực lượng của ông ta quá mạnh mẽ.
Mà năm đó, khi 13 tuổi Hạ Tịch Quán đã được cử đi học Đại học bậc nhất y khoa cũng chính là Đại học T, cũng chính là Đại học lúc nãy vừa rồi đã chặn ba người họ ở ngoài, cô đã đổi mới toàn bộ lịch sử của Đại học T, viết nên chương mới cho ngành y.
Chỉ là, sau khi Hạ Tịch Quán năm 15 tuổi nhận được hai bằng tiến sĩ, tham dự một cuộc nghiên cứu bí mật bậc nhát, nên tất cả bằng cấp của cô đều bị Đại học T niêm phong cắt vào kho thành hồ sơ bí mật, không thể để lộ ra ngoài.
Năm đó Hạ Tịch Quán ở Đại học T, vị phó hiệu trưởng Chu kia vẫn chưa được đề bạt, ông ta vẫn chỉ là giáo viên chủ nhiệm, ấn tượng với cô không quá sâu.
Ở Đại học T, lớp thiếu niên thiên tài và lớp bình thường vẫn có vách tường ngăn lại, lại qua 5 năm, phó giáo sư Chu có thể có ấn tượng với cô, nhưng ông ta không nhớ ra.
Viện khoa học hàng năm cũng sẽ chiêu sinh trong các đại học y khoa khác, cô không muốn người Hạ gia vì cô mà bị Đại học T khinh bỉ làm khó dễ, nếu không đi được Đại học T, thì sang Đại học A cũng là lựa chọn tốt.
Hạ Tịch Quán lúc này đây tới Đề Đô chỉ hy vọng mình có thể thuận lợi lấy được bảo rương thứ hai mẹ lưu lại.
“Thầy Ngô, bằng cấp thành tích quá khứ của tôi bởi vì có chút nguyên nhân không thể nói cho thầy biết được, nhưng tôi có thư giới thiệu của viện trưởng Lý Văn Thanh ở viện nghiên cứu Xu Mật Hải Thành.” Hạ Tịch Quán đem thư giới thiệu ra.
Thầy Ngô viện trưởng Lý Văn Thanh đều ở trong giới y, tự nhiên cũng quen nhau, ông ta mở ra thư giới thiệu nhìn thoáng qua, ngạc nhiên nói: “Viện trưởng Lý tôi rất quen thuộc, ánh mát ông ấy rất cao, vậy mà vì cô tự tay viết thư giới thiệu.”
Đôi mắt sáng của Hạ Tịch Quán nhìn Thầy Ngô: “Thầy Ngô, trước tiên thầy cứ nhận tôi đi, gần đây không phải sắp có cuộc thi liên hợp sao, ông có thể nhìn thử thành tích cuộc thi rồi quyết định có muốn nhận tôi chính thức hay không. Nói chung tôi có lòng tin, thầy Ngô nếu như nguyện ý nhận tôi, tuyệt đối sẽ không chịu thua thiệt.”
Thầy Ngô nhìn trong con ngươi kia của cô gái lóe ra ánh sáng, rực rỡ loá mắt, vẻ thong dong thản nhiên làm cho lòng người an yên cùng tín phục, Tâm trạng sầu não của thầy Ngô chợt sôi ùng ục, ông ta có dự cảm, cô gái này sẽ sửa lại lịch sử đứng tụt xuống đáy của Đại học AI Ông ta nhặt được bảo vật rồi!
“Được, tôi nhận côi”
Hạ Tịch Quán chọn chuyên ngành Trung y chuông vào học đã reo, lớp Trung y 2 là giờ của thầy Ngô, nhưng các bạn học vẫn vui cười đùa giỡn trong lớp, không hề có không khí nghiêm túc học tập.
Chương 504: Hoa Khôi Mới Của Trường
Lúc này thầy Ngô đi vào, vỗ bàn một cái: “Các em, yên lặng một chút.”
Dù sao cũng là hiệu trưởng, những bạn học này cũng nễ mặt ông, đều yên tĩnh lại, nhưng bọn họ mỗi một người đều gục xuống bàn, đi ngủ.
“ >Sm: Thầy Ngô cảm giác mình sớm muộn gì tóc mình cũng rụng đến trọc… Lũ ranh con này cũng không nghe lời, áp lực tâm lýcủa ông cũng quá lớn: “Các em, hôm nay lớp Trung y 2 ta đón một bạn học mới, bạn ấy tên là Hạ Tịch Quán, mọi người hoan nghênh bạn học mới đến nào.”
Lời vừa dứt, Hạ Tịch Quán từ ngoài cửa đi vào.
Cũng không biết là ai hô lên: “Mẹ nó.”
“Đừng ngủ nữa, mau dậy, bạn học mới… Đẹp quá trời!”
“Đừng có phiền tớ, bạn học xinh đẹp nhất ở Đại học T ấy, là hoa khôi Đại học T – Lệ Yên Nhiên, cô ta còn có thể xinh đẹp qua Lệ Yên Nhiên sao? Thế đó, tớ ngủ trước đây, đợi lát nữa chạy tới Đại học T ngắm Lệ Yên Nhiên, hôm nay người vây quanh ngắm Lệ Yên Nhiên còn đông như kiến ấy.”
“Đừng nói nữa, mau nhìn bạn học mới, cô ấy thực sự so với Lệ Yên Nhiên… Xinh đẹp hơn mài”
“Nữ sinh xinh hơn cả Lệ Yên Nhiên Đại học T2?”
Bạn học vốn chuẩn bị gục xuống bàn ngủ ngắng đầu, bọn họ thấy được Hạ Tịch Quán đứng bên người thầy Ngô.
Hạ Tịch Quán đã thay sang đồng phục của Đại học A, phía trên là áo sơ mi trắng, cổ áo màu xanh biển, phía dưới váy màu xanh hải quân, khéo léo che đến đầu gối cô, hai đôi chân nhỏ trắng nõn thẳng tắp, trên chân mang đôi giày bata trăng, dáng vẻ cô gái được phác họa mềm mại lả lướt, bắp chân lộ ra như mỡ cừu hảo hạng, khiến người không dời được mắt.
Cô cột mái tóc đen nhánh thành đuôi ngựa, vài cọng tóc quân quanh ở cần cỗ trăng như tuyết cổ, trên mặt mang mạng che mặt, tuy không thấy rõ đường nét, nhưng đôi mắt trong veo óng ánh sóng nước đó câu hồn đột phách người ta.
Hạ Tịch Quán sau khi sống lại, khí chất cả người càng thêm cao nhã không nhiễm bụi trần, càng ngày càng có tiên khí.
Wow.
Lớp Trung y 2 đều hít một hơi vào, ánh mắt của mọi người như nam châm dính chặt vào trên người Hạ Tịch Quán, cô là… tiểu tiên nữ sao?
Mang mạng che mặt lại không ảnh hưởng đến vẻ đẹp của cô chút nào, ngược lại càng tăng thêm thần bí, khiến người ta hận không thể tháo mạng che mặt của cô xuống.
Hạ Tịch Quán ngoan ngoãn đứng thẳng, giọng nói thanh lệ mềm mại cất lên: “Chào mọi người, tớ là bạn học mới tới Hạ Tịch Quán, hy vọng về sau mọi người có thể giúp đỡ nhiều hơn.”
“Wow, giọng tiểu tiên nữ đều nghe hay như thế sao?”
Có mấy bạn học sắp chảy nước miếng.
Bình thường lớp Trung y 2 ồn ào như cái chợ, hiện tại lại im lặng không tiếng động, thầy Ngô cảm thấy kỳ lạ, xem ra mỹ nhân quả nhiên dễ có tác dụng cao.
Kỳ thực Thầy Ngô cũng kỳ quái, gia tộc như Hạ gia vậy mà có thể sinh ra cô con gái xinh đẹp tiên khí như vậy. Bàn về nhan sắc, vị hoa khôi Lệ Yên Nhiên kia của Đại học T chắc sẽ chào thua cô luôn nhỉ?
Thầy Ngô dường như đã nếm được vị ngọt của chiến thắng, trong lòng ông ta không kiềm được cười to ha ha vài tiếng.
“Quán Quán, em ngồi bên cạnh bạn Phạm Điềm nhé.”
Thầy Ngô chỉ vào một chỗ nghi.
“Dạ”
Hạ Tịch Quán ngồi cạnh nữ sinh Phạm Điềm, Phạm Điềm chưa từng gặp được tiểu tiên nữ như vậy, cô ấy chủ động giúp Hạ Tịch Quán kéo ghế ra.
Hạ Tịch Quán thân thiện cười: “Cảm ơn nha.”
Một cô gái như Phạm Điềm cũng thấy tim đập bịch bịch, a a a, cô muốn chết!
Hạ Tịch Quán bây giờ đang trong tầm ngắm của giới thượng lưu, nhất là cuộc điện thoại trong tiệc sinh nhật kia của Lệ Yên Nhiên, càng làm cho cô nhất chiến thành danh, nên tin cô vào Đại học A cũng nhanh chóng truyền ra, cũng truyền đến tai Tôn Tiến.
Chương 505: Lệ Yên Nhiên Không Vui
Lúc Tôn Tiến nghe được tin này, anh ta đang theo đám công tử nhà giàu đang chơi đua xe, mọi người nhao nhao trêu ghẹo anh ta, “Tôn thiếu, anh nghe nói chưa, sáng nay bố vợ anh mang vị hôn thê anh đến Đại học T, vị hôn thê của anh muốn vào học Đại học T đấy.”
“Đáng tiếc, phó giáo sư Chu trực tiếp đóng cổng Đại học T lại, căn bản không để cho bố mẹ chồng còn có vị hôn thê anh vào, bọn họ bị chặn cổng gói.”
“Sau đó vị hôn thê kia của anh đến ngay Đại học A, nghe nói đã vào học rồi, Đại học A lại là đại học xếp chót trong nhóm đại học y khoa, nhưng vị hôn thê kia của anh có thể vào cũng là miễn cưỡng rồi, tôi còn tưởng cô ta sẽ kế thừa chiêu múa dao vung kiếm của ông chủ Hạ gia chứ.”
Tôn Tiến tháo mũ bảo hiểm xuống, cái gì, con nhỏ xấu kia vào học đại học y khoa rồi?
Đại học T cũng không mở cửa cho cô vào, cô liền vào Đại học A kém nhất?
Tôn Tiến cảm giác mặt mũi mình bị cô ném sạch rồi, cô thích làm chuyện xấu hồ gì thì đó cũng là chuyện cô, nhưng vì hai người có hôn ước, hại anh ta cũng phải mắt mặt cùng.
Lần trước cô trong điện thoại nhục nhã chuyện của anh ta, anh ta còn chưa tìm cô, hiện tại vừa lúc nợ mới nợ cũ cùng tính một lượt.
“Đi, lập tức đến Đại học A chặn con nhỏ xấu kia lại, hôm nay dù thế nào cũng phải từ hôn cho được, bằng không tôi cứ phải bị các người chê cười một trăm năm nữa mắt!” Tôn Tiến xuất phát đến Đại học A.
Mọi người vừa thấy có kịch vui để xem, nhanh chóng nhiệt huyết sôi trào, đều đi theo: “Tôn thiếu, chờ chúng tôi một chút a, chúng tôi đi chung với anh, đúng lúc xem thử dáng vẻ vị hôn thê anh thế nào.”
Đại học T.
Lệ Yên Nhiên cũng nghe nói đến chuyện Hạ Tịch Quán, nhóm bạn học bên cạnh kể lại vô cùng sinh động cho cô ta, “Yên Nhiên, vị hôn thê của anh họ Tôn Tiến cậu vào Đại học A ấy, nghe nói sáng nay ông chủ Hạ gia và Lam phu nhân qua Đại học T náo loạn một trận thật to, dọa phó giáo sư Chu sợ mắt mật.
“Tớ còn nghe nói Tôn thiếu đã dẫn người chạy đến, muốn chặn Hạ Tịch Quán kia ngay cổng trường, lần này có trò hay để xem rồi.”
“Yên Nhiên, tan học rồi, chúng ta cùng sang bên cạnh xem đi.”
Đại học T và Đại học A là hàng xóm của nhau, hai trường cách rất gần, đi vài bước liền đến.
Lệ Yên Nhiên nhìn dáng vẻ hưng phần của người bên cạnh, có chút không vui, cô ta không biết Hạ Tịch Quán này sao lại nổi lên, nói chung hiện tại độ chú ý cao vô cùng.
Trước đây cô ta chính là tiêu điểm chú ý, nhưng là bây giờ tất cả mọi người đều muốn đến Đại học A xem con ả Hạ Tịch Quán kia, cô ta cảm thấy có chút mắt mát, dù mọi người đều là hóng kịch vui, nhưng cô ta không vui.
Huống hồ, con Hạ Tịch Quán kia có cái gì để xem, hoàn toàn không đáng đề cô ta lãng phí thời gian.
Lệ Yên Nhiên nhìn thời gian một chút, nhanh chóng lộ ra ý cười ngọt ngào, cô ta đứng dậy rời đi: “Thật ngại quá, tớ không có thời gian, các cậu đi xem đi nhé! Anh Hàn Đình nói đến đón tớ tan học, hiện tại đã đến giờ rồi, tớ đi tìm anh Hàn Đình đã.”
“Yên Nhiên, cậu thực sự hạnh phúc quá, bây giờ cậu là cô bạn gái nhỏ hoàn toàn là lâm vào bẻ tình rồi.”
Mọi người hâm mộ nói.
Lệ Yên Nhiên lúc này mới hài lòng một chút, đây mới là cuộc sống của cô ta, từ nhỏ đã ở lớn lên trong đủ loại hâm mộ và khen tặng, cô ta giơ giơ tay chào tạm biệt rồi đi khỏi.
Đại học A, lớp Trung y 2.
Tiếng chuông tan học reo lên, đám bạn học kia không nhẫn nại được nữa, nhanh chóng chạy đến cạnh Hạ Tịch Quán, bao vây cô lại, “Bạn học Hạ à, đây là chocolate mẹ tớ từ Đức mang về, tặng cho cậu đấy, chúng ta kết bạn nhé!.”
“Bạn học Hạ ơi, nhà cậu ở đâu, tớ lái xe đưa cậu về nhà nha.”
“Bạn học Hạ, đây là giấy tớ viết cho cậu, cậu nhất định phải xem đấy.”
Hạ Tịch Quán bị bọn họ vây quanh nhiệt tình như vậy, chỉ có thể không thất lễ cười cười: “Cảm ơn mọi người yêu thích, chúng ta là bạn học cùng lớp, vốn là bạn bè mà, đồ các cậu tặng tớ không thể nhận, tớ về nhà trước, ngày mai gặp.”
Chương 506: Lục Hàn Đình Ở Trong Biển Người
Thấy Được Cô Hạ Tịch Quán đeo cặp rời phòng học.
Mọi người nhét quà vào hộc bàn cô, nhét đến tràn đầy, sau đó đuổi theo, đi theo phía sau Hạ Tịch Quán.
Đây quả thực là hiện tượng của Đại học A lớn, một phong cảnh xinh đẹp nhất, mọi người vây quanh cô, vây cô ở chính giữa, đoàn người đông như kiến.
Phạm Điềm cười nói: ‘Quán Quán, cậu không bị dọa sợ chứ, Đại học A chúng ta lâu lắm rồi không có mỹ nữ, bọn họ đều leo tường đến Đại học T ngắm hoa khôi Lệ Yên Nhiên, hiện tại cậu đã đến rồi, bọn họ liền đều nhìn cậu thôi, cậu chính là món đồ chơi mới bọn họ tranh nhau giành giật.”
Hạ Tịch Quán cong môi tỏ ý đã hiểu.
Lúc này rất nhiều người lấy điện thoại ra chụp ảnh, đăng ảnh Hạ Tịch Quán lên diễn đàn Đại học A, tiêu đề chính là “hoan nghênh nhiệt liệt tân hoa khôi của Đại học AI”
Lúc này, một chiếc Rolls-Royce Plantom chậm rãi dừng ở cổng Đại học T, Lục Hàn Đình tới, anh tới đón Lệ Yên Nhiên tan học.
Anh cũng không xuống xe, mà kéo cửa sổ chậm rãi tuột xuống, để không khí trong lành phả vào, an tĩnh đợi.
Lúc này phía trước truyền đến tiếng rồi loạn, là cổng chính Đại học A sát vách xuất hiện một đám người đông như kiến, là giờ cao điểm học sinh tan học.
Đôi mắt thâm thúy nhìn lướt qua nơi đó, sau lại nhàn nhạt dời đi, nhưng hai giây sau, anh lại kéo ánh mắt quay về.
Lục Hàn Đình ở trong biển người liếc mắt liền thấy được bị Hạ Tịch Quán vây ở chính giữa.
Thân ảnh nhỏ xinh mềm mại của cô gái lập tức liền xông vào đáy mắt anh, cô mặc đồng phục học sinh, cùng đám nữ sinh xung quanh không khác gì, nhưng lại cứ khác biệt như vậy.
Cùng một bộ đồng phục nhưng lên người cô lại rất đẹp, cơ thể thiếu nữ phát dục mỏng manh như cành liễu, đường cong được phát họa rõ nét, làn da trắng như tuyết của cô, loại trắng mịn tựa kem khiến người ta sinh ra cảm giác cắm ky muốn phá hủy, cô đeo treo một cái balo đen nho nhỏ mà tỉnh xảo sau lưng, tuyệt lệ lại lịch sự tao nhã, không dính chút bụi trần.
Con ngươi Lục Hàn Đình hung hăng co rụt lại, anh không biết trong lòng như có vật gì bị đâm đau đớn, anh chỉ là nhìn chằm chằm thân ảnh nhỏ xinh mềm mại kia, lập tức viền mắt nóng lên.
Rất đau, rất đau.
Lúc Lệ Yên Nhiên vui vẻ chạy ra liền thấy một màn này, Lục Hàn Đình anh tuấn ngồi trên ghế lái, một tay anh cầm vô lăng, anh đang nhìn một cô gái, nhìn chằm chằm một cô gái, bởi vì quá chuyên chú đến cả mí mắt anh cũng chẳng chớp lấy một cái.
Lệ Yên Nhiên từ trước tới nay chưa từng thấy được anh dùng loại ánh mắt này nhìn một cô gái.
Anh thủy chung đều là dáng vẻ đạm bạc xa cách, lúc đi cùng với cô ta cũng lạnh nhạt, dù cho cô ta hôn anh, anh cũng không phản ứng gì, cô cho là anh không có hứng thú với con gái.
Nhưng bây giờ, anh dùng một loại ánh mắt cực nóng đến nảy sinh ác độc nhìn một cô gái.
Lệ Yên Nhiên cũng đã nhận ra hôm nay khác thường, bình thường cô ta tan học, cổng Đại học T đông nghịt người, nhất là mấy gã phú nhị đại của Đại học A lớn sẽ tràn qua nhìn lén cô ta, tuy là cô ta xem thường đám người đó, nhưng cô ta đã sớm quen được như thê.
Hôm nay, những người đó không tới.
Một người cũng không.
Lệ Yên Nhiên ngắng đầu nhìn về phía cổng Đại học A, hiện ra đám đông kia tràn ra, đám người bình thường nhìn cô đều vây quanh cô gái khác.
anh dùng loại ánh mắt này nhìn một cô gái.
Anh thủy chung đều là dáng vẻ đạm bạc xa cách, lúc đi cùng với cô ta cũng lạnh nhạt, dù cho cô ta hôn anh, anh cũng không phản ứng gì, cô cho là anh không có hứng thú với con gái.
Nhưng bây giờ, anh dùng một loại ánh mắt cực nóng đến nảy sinh ác độc nhìn một cô gái.
Lệ Yên Nhiên cũng đã nhận ra hôm nay khác thường, bình thường cô ta tan học, cổng Đại học T đông nghịt người, nhất là mấy gã phú nhị đại của Đại học A lớn sẽ tràn qua nhìn lén cô ta, tuy là cô ta xem thường đám người đó, nhưng cô ta đã sớm quen được như thê.
Hôm nay, những người đó không tới.
Một người cũng không.
Lệ Yên Nhiên ngắng đầu nhìn về phía cổng Đại học A, hiện ra đám đông kia tràn ra, đám người bình thường nhìn cô đều vây quanh cô gái khác.
Chương 507: Rõ Ràng Là Tiểu Tiên Nữ!
Tôn Tiến vừa kêu như thế, ánh mắt mọi người đều nhìn sang, có người nói: “Đây không phải là Tôn thiếu sao, anh sao lại tìm đến Đại học A chúng tôi, ai là con nhỏ xấu xí?”
Nhóm công tử Đại học A này có quen với Tôn Tiến, thỉnh thoảng sẽ chơi với nhau.
Tôn Tiến nhớ lại một chút tên con nhỏ xấu của Hạ gia: “Con nhỏ xấu kia của Hạ gia không phải hôm nay nhập học Đại học A các người sao, gọi cô ta ra, nói Tôn Tiến tìm cô ta, hình như cô ta tên gì ấy nhỉ… ừm Hạ Tịch Quán.”
Hạ Tịch Quán?
Mọi người không thẻ tin hít vào một tiếng, Tôn Tiến tìm tân hoa khôi của bọn họ, tiểu tiên nữ sao?
“Tôn thiếu, anh thật sự tìm Hạ Tịch Quán sao? Ánh mắt anh có vấn đề hả! Hạ Tịch Quán xấu chỗ nào, cậu ây rõ ràng là một tiểu tiên nữ.”
Tiểu tiên nữ?
Phụt.
Tôn Tiến bật cười, Hạ gia thì sao mà sinh ra được tiểu tiên nữ?
“Có phải các anh chưa từng thấy qua tiểu tiên nữ đúng không, chưa từng thấy thì đề nghị các anh đến sát vách nhìn Lệ Yên Nhiên em họ tôi một chút, rửa sạch mắt một chút.” Tôn Tiến vô tình cười nhạo nói.
Lúc này giọng nói thanh lệ mềm mại vang lên: “Tôn Tiến, anh tìm tôi?”
Tôn Tiến ngắng đầu, chỉ thấy một thân ảnh nhỏ xinh từ trong đám người đi tới trước mặt anh ta, Hạ Tịch Quán đi ra.
Mẹ nói!
Con ngươi Tôn Tiến co rụt lại, cả người cứng tại chỗ, anh ta khiếp sợ nhìn cô gái tràn đầy tiên khí trước mát, tiểu tiên nữ!
Anh ta thực sự thấy được một tiểu tiên nữ rồi!
Cô… Cô chính là con nhỏ xấu xí kia?
Đám công tử bạn thân của Tôn Tiến mang tới cũng xem ngây người, bọn họ vốn là đến xem kịch vui, nhưng Hạ Tịch Quán thanh tú xông vào tầm mắt bọn họ, hiện tại đôi mắt đen láy ươn ướt của cô nhìn bọn họ, bình tĩnh thong dong, quả thực hút hết linh hồn nhỏ bé của bọn họ đi mắt.
Bọn họ từ trước tới nay chưa từng gặp qua cô gái có tiên khí đến thế.
“Mẹ nó Tôn thiếu, anh cũng không nói cho chúng tôi biết con gái Hạ gia là một tiểu tiên nữ.”
“Tôn thiếu, anh ăn cái gì mà hên vãi thế, vị hôn thê quá đẹp.”
“Cho dù Lệ Yên Nhiên đứng cạnh cũng thua kém cô áy”
Tôn Tiến cảm thấy mấy người phía sau quá ồn ào: “Bọn mày câm miệng lại!”
Nói xong Tôn Tiến nhìn về phía Hạ Tịch Quán, vị hôn thê của anh ta từ con nhỏ xấu xí biến thành tiểu tiên nữ, chuyện này hệt như mơ vậy, anh ta muốn cong môi cười, nhưng lại liều mạng nhịn xuống, rất sĩ diện lớn tiếng nói: “Ừ, là tôi tìm cô, cô chính là… vị hôn thê của tôi?”
“Trước kia thôi, bây giờ không phải là rồi.” Hạ Tịch Quán đáp.
Tôn Tiến ngưng trệ: “Có ý gì?”
Trong lòng bàn tay trắng noãn của Hạ Tịch Quán có chiếc vòng ngọc, cô trả vòng ngọc lại cho Tôn Tiến: “Anh tới đúng lúc lắm, tôi cũng muốn đi tìm anh rồi, đây là năm đó tín vật đính hôn hai nhà Tôn Hạ, giờ tôi trả tín vật cho anh, chúng ta giải trừ hôn ước, về sau anh đừng tới tìm tôi nữa.”
“ca Trong lòng Tôn Tiến còn đang vui sướng với nhan sắc của Hạ Tịch Quán, anh ta sao mà cam lòng từ hôn được, nhưng không ngờ đến Hạ Tịch Quán trực tiếp xối một chậu nước lạnh xuống tới, từ hôn trước.
Cho nên, là anh ta bị từ hôn?
Tôn Tiến trợn to hai mắt nhìn Hạ Tịch Quán: “Cô… con nhỏ cô đây là có ý gì, cô dám từ hôn tôi, tôi không đồng ý, lời cô nói không tính!”
Hạ Tịch Quán nhìn tên Tôn Tiến này, anh ta sẽ không phải thấy sắc nảy lòng tham, không muốn từ hôn đấy chứ!?
Hạ Tịch Quán cong môi đỏ mọng, hàng mi cánh bướm khẽ động: “Anh tức như vậy là do bị từ hôn, hay là do anh không muốn từ hôn?”
“Tôi… tôi đương nhiên tức vì cô từ hôn tôi, muốn từ hôn cũng chỉ có thể tôi từ hôn cô, là tôi muốn giải trừ hôn ước!”
“À…” Hạ Tịch Quán gật đầu: “Tôi đồng ý.”
Bình luận facebook