Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2374
Chương 2374:
Anh nghĩ, cả đời này, anh là mềm mại duy nhất nơi đáy lòng cô.
Hà Băng, tạm biệt em.
Xin lỗi, anh lại phải rời khỏi em rồi.
E rằng, về sau cũng sẽ không gặp lại được nữa.
Hạnh phúc anh nắm chặt ở trong tay, kết cục vẫn phải buông tay.
Chiếc nhẫn kim cương trong túi quần kia, cuối cùng vẫn không thể nào đeo lên cho cô.
Hai bàn tay xuôi ở bên người Diệp Minh siết thành quyền thật chặt, đồng tử màu mực đỏ thăm biên thành ướt át. Tạm biệt em, cô gái anh yêu nhất.
Nắm tay đột nhiên buông ra, Diệp Minh xoay người rời đi.
Bến tàu.
Chu Siêu bị trói trên trụ đá, Bò Cạp cầm lấy kìm gắp đốt đỏ bừng, mặt hung dữ đè kìm gắp trên ngực Chu Siêu.
Mùi thịt nướng khét lẹt tỏa ra, hai mắt Chu Siêu đỏ bừng cắn răng rên khẽ một tiếng, anh ta cũng là một hán tử tâm huyết.
“Nói, Huyết Ưng là ai? Tên được quân chính tư pháp hai giới hắc bạch kính như truyên kỳ, làm người ta nghe tin đã sợ mất mật, Huyết Ưng rốt cuộc là ai?”
Bò Cạp ép hỏi.
Chu Siêu cười lạnh một tiếng: “Mày vĩnh viễn sẽ không… biết, anh ấy là một vị thần vĩnh viễn!”
Sắc mặt Bò Cạp lập tức âm trầm.
Lúc này đột nhiên một quả bom khói ném vào, khói nhanh chóng tỏa ra, tầm mắt trở nên mờ nhạt.
“Lão đại, có người tới!” Cả nhà tải app truyện hola về đọc tiếp nhé!
Bò Cạp lộ ra nụ cười phần khởi vặn vẹo, Huyết Ưng rốt cuộc đã tới.
“Àm” một tiếng, tấm cửa gỗ bị một cước đá văng, khói mù che phủ dáng người cao lớn ây.
Người đàn ông mặc áo thun màu đen, phía dưới là quần rằn ri, trên chân đạp giày lính đen, khí tràng cường hãn mạnh mẽ, tựa như sói hoang chạy nhanh ở trong thảo nguyên.
Thấy không rõ mặt của anh, che một tắm khăn che mặt bí ẩn.
Bò Cạp còn muốn nhìn nữa, lúc này người đàn ông giơ súng lên: “đùng” một tiếng, thủ hạ mới vừa rồi còn đang nói chuyện cái kia đều đã ngã xuống.
Thuật bắn súng xuất thần nhập hóa, nhanh chuẩn ngoan.
Mẹ nó.
Bò Cạp khế chửi một tiêng, nhanh chóng trốn qua một bên.
Lúc này kết hợp với bảy tám tiếng súng vang, những thủ hạ bên người gã đã toàn bộ ngã xuống.
Bò Cạp ớn lạnh, gã không ngò’ tới những thủ hạ kia của mình không tới một phút đã bị quật ngã.
Hay, quả nhiên là Huyết Ưng.
Lúc này bên tai vang lên tiếng bước chân nặng nề, Huyết Ưng đạp giày lính đi tới, đáy ủng đạp trên tấm ván phát ra tiếng “ken két”, xơ xác tiêu điều, mang theo sát khí máu tanh.
Bò Cạp cầm súng, hướng về phía người đàn ông băn một cái.
Đang định bắn phát súng thứ hai, người đàn ông đã đi tới, bàn tay thô ráp vươn qua đây níu lấy cổ áo của gã, kìm gắp bị hơ đỏ bừng “xèo” một tiếng đè trên mắt phải Bò Cạp.
Aaaaaaa.
Bò Cạp hét thảm một tiếng, đau đớn lăn lộn trên mặt đất, mắt, mắt của gãi Người đàn ông hất gã ra, giống như ném rác, sau đó đi tới trước mặt Chu Siêu, cởi dây thừng cho Chu Siêu.
Anh nghĩ, cả đời này, anh là mềm mại duy nhất nơi đáy lòng cô.
Hà Băng, tạm biệt em.
Xin lỗi, anh lại phải rời khỏi em rồi.
E rằng, về sau cũng sẽ không gặp lại được nữa.
Hạnh phúc anh nắm chặt ở trong tay, kết cục vẫn phải buông tay.
Chiếc nhẫn kim cương trong túi quần kia, cuối cùng vẫn không thể nào đeo lên cho cô.
Hai bàn tay xuôi ở bên người Diệp Minh siết thành quyền thật chặt, đồng tử màu mực đỏ thăm biên thành ướt át. Tạm biệt em, cô gái anh yêu nhất.
Nắm tay đột nhiên buông ra, Diệp Minh xoay người rời đi.
Bến tàu.
Chu Siêu bị trói trên trụ đá, Bò Cạp cầm lấy kìm gắp đốt đỏ bừng, mặt hung dữ đè kìm gắp trên ngực Chu Siêu.
Mùi thịt nướng khét lẹt tỏa ra, hai mắt Chu Siêu đỏ bừng cắn răng rên khẽ một tiếng, anh ta cũng là một hán tử tâm huyết.
“Nói, Huyết Ưng là ai? Tên được quân chính tư pháp hai giới hắc bạch kính như truyên kỳ, làm người ta nghe tin đã sợ mất mật, Huyết Ưng rốt cuộc là ai?”
Bò Cạp ép hỏi.
Chu Siêu cười lạnh một tiếng: “Mày vĩnh viễn sẽ không… biết, anh ấy là một vị thần vĩnh viễn!”
Sắc mặt Bò Cạp lập tức âm trầm.
Lúc này đột nhiên một quả bom khói ném vào, khói nhanh chóng tỏa ra, tầm mắt trở nên mờ nhạt.
“Lão đại, có người tới!” Cả nhà tải app truyện hola về đọc tiếp nhé!
Bò Cạp lộ ra nụ cười phần khởi vặn vẹo, Huyết Ưng rốt cuộc đã tới.
“Àm” một tiếng, tấm cửa gỗ bị một cước đá văng, khói mù che phủ dáng người cao lớn ây.
Người đàn ông mặc áo thun màu đen, phía dưới là quần rằn ri, trên chân đạp giày lính đen, khí tràng cường hãn mạnh mẽ, tựa như sói hoang chạy nhanh ở trong thảo nguyên.
Thấy không rõ mặt của anh, che một tắm khăn che mặt bí ẩn.
Bò Cạp còn muốn nhìn nữa, lúc này người đàn ông giơ súng lên: “đùng” một tiếng, thủ hạ mới vừa rồi còn đang nói chuyện cái kia đều đã ngã xuống.
Thuật bắn súng xuất thần nhập hóa, nhanh chuẩn ngoan.
Mẹ nó.
Bò Cạp khế chửi một tiêng, nhanh chóng trốn qua một bên.
Lúc này kết hợp với bảy tám tiếng súng vang, những thủ hạ bên người gã đã toàn bộ ngã xuống.
Bò Cạp ớn lạnh, gã không ngò’ tới những thủ hạ kia của mình không tới một phút đã bị quật ngã.
Hay, quả nhiên là Huyết Ưng.
Lúc này bên tai vang lên tiếng bước chân nặng nề, Huyết Ưng đạp giày lính đi tới, đáy ủng đạp trên tấm ván phát ra tiếng “ken két”, xơ xác tiêu điều, mang theo sát khí máu tanh.
Bò Cạp cầm súng, hướng về phía người đàn ông băn một cái.
Đang định bắn phát súng thứ hai, người đàn ông đã đi tới, bàn tay thô ráp vươn qua đây níu lấy cổ áo của gã, kìm gắp bị hơ đỏ bừng “xèo” một tiếng đè trên mắt phải Bò Cạp.
Aaaaaaa.
Bò Cạp hét thảm một tiếng, đau đớn lăn lộn trên mặt đất, mắt, mắt của gãi Người đàn ông hất gã ra, giống như ném rác, sau đó đi tới trước mặt Chu Siêu, cởi dây thừng cho Chu Siêu.
Bình luận facebook