Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2670
Chủ nhiệm lớp nhìn thành tích môi môn của Lâm Mặc, giọng nói cũng bắt đầu run rây: “Không sai, là em ây, là Lâm Mặc, các em nhìn thành tích từng môn của em ấy đi, ngữ văn 150, số học 0, tiếng Anh 150, khoa học tổng hợp 300, tổng điểm 600, ngoại trừ sô học, các môn khác của em ây đều là… trọn điểm, trọn điềm đó! Thầy dạy nhiều năm như vậy nhưng chưa từng có gặp qua loại tình huông này.”
Lục Họa cùng Cát Thành cũng nhìn thấy thành tích mỗi môn của Lâm Mặc, ngoại trừ số học, những môn khác đều là trọn điểm.
Nói cách khác, cậu trên căn bản, không thi môn số học, còn có thể lấy.
ưu thê một điểm ép Cát Thành tới gắt gao, bạn nói, có làm người giận điên không chứ?
Cát Thành không ngừng lắc đầu: “Không có khả năng, bài thi lần này khó như Vậy, Lâm Mặc làm sao có thể thi trọn điểm toàn bộ?”
“Đúng vậy, bài thi lần này khó như vậy, Lâm Mặc vậy mà thi trọn điểm ượ”
“Hơn nữa, hiệu trưởng dành vị trí thi duy nhất của cuộc thi lập trình số học cho Lâm Mặc, đây cũng chính là nói..
môn sở trường nhất của Lâm Mặc phải là số học.”
“Trời ạ, Lâm Mặc rốt cuộc là người nào 2?”
“Bây giờ nghĩ lại, cậu ây vào Nhật Trung một cách quái lạ, hiệu trưởng ba lần bốn lượt che chở cậu ây, đều cũng có nguyên nhân.”
“Lẽ nào Lâm Mặc thâm tàng. bắt lộ, chúng ta đều bị biểu hiện giả dối của cậu ây lừa, kỳ thực cậu ấy là một thiên tài?”
Mọi người nghị luận ầm ï, đều cảm thây Lâm Mặc hiện tại chỉnh là một câu đó.
Sắc mặt Cát Thành khó coi đến cực hạn, hắn vẫn luôn có dự cảm không lành, hiện tại dự cảm này rốt cục đã linh nghiệm, cuộc tranh tài này hắn thua, hơn nữa thua thành một Ð nên cười.
“Hiệu trưởng! Hiệu trưởng, thầy đã đến rồi!” Lúc này hiệu trưởng Dương đi đến.
Các học sinh đều vây lại, bao gôm cả chủ nhiệm lớp, bọn họ không kịp chờ đợi hỏi: “Hiệu trưởng, lân sát hạch này Lâm Mặc không thi môn sô học, các môn khác đều là trọn điểm, đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì, Lâm Mặc rốt cuộc có lai lịch ra sao?”
Hiệu trưởng Dương biết không dồi gạt được, kỳ thực ông không muốn lừa gạt, trước đây ông dụ dỗ Lâm.
Mặc đến Nhất Trung đã hao phí rất nhiều thời gian và tỉnh lực, thê nhưng Lâm Mặc quá khiêm tồn, trước khi vào Nhất Trung muôn ông bảo mật lai lịch của cậu.
Bây giò là Lâm Mặc tự mình tham gia sát hạch nhát chiến thành danh, cũng không phải là ông để lộ bí mật.
Hiệu trưởng Dương cười khoát tay áo: “Tôi biết mọi người đều rất tò mò với Lâm Mặc, lúc trước chuyện Lâm Mặc vào Nhất Trung có rât nhiêu phỏng đoán, tôi đây sẽ không lừa gạt mọi người nữa, Lâm Mặc căn bản cũng không phải học sinh kém, trí thông minh của trò ấy khác hắn với với thường, là một thiên tài sô học.”
Lời này hạ xuống, đám người khiếp sợ ngay cả tròng mắt đêu sắp rót xuống, thì ra Lâm Mặc thật sự là một thiên tài.
Nếu như không đoán sai, cậu còn là một thiên tài biên thái.
Cát Thành cảm giác cả thế giới đều huyền ảo, người hắn vẫn luôn coi thường nhân lại là một thiên tài chữ số lQ cao, thảo nào Lâm Mặc ở trước mặt hắn lớn lối như vậy, các trò khiêu khích lúc trước của hãn ở trong mắt Lâm Mặc nhất định rất nực cười, Lâm Mặc nhất định là xem hắn là tên hè rôi.
Lục Họa cùng Cát Thành cũng nhìn thấy thành tích mỗi môn của Lâm Mặc, ngoại trừ số học, những môn khác đều là trọn điểm.
Nói cách khác, cậu trên căn bản, không thi môn số học, còn có thể lấy.
ưu thê một điểm ép Cát Thành tới gắt gao, bạn nói, có làm người giận điên không chứ?
Cát Thành không ngừng lắc đầu: “Không có khả năng, bài thi lần này khó như Vậy, Lâm Mặc làm sao có thể thi trọn điểm toàn bộ?”
“Đúng vậy, bài thi lần này khó như vậy, Lâm Mặc vậy mà thi trọn điểm ượ”
“Hơn nữa, hiệu trưởng dành vị trí thi duy nhất của cuộc thi lập trình số học cho Lâm Mặc, đây cũng chính là nói..
môn sở trường nhất của Lâm Mặc phải là số học.”
“Trời ạ, Lâm Mặc rốt cuộc là người nào 2?”
“Bây giờ nghĩ lại, cậu ây vào Nhật Trung một cách quái lạ, hiệu trưởng ba lần bốn lượt che chở cậu ây, đều cũng có nguyên nhân.”
“Lẽ nào Lâm Mặc thâm tàng. bắt lộ, chúng ta đều bị biểu hiện giả dối của cậu ây lừa, kỳ thực cậu ấy là một thiên tài?”
Mọi người nghị luận ầm ï, đều cảm thây Lâm Mặc hiện tại chỉnh là một câu đó.
Sắc mặt Cát Thành khó coi đến cực hạn, hắn vẫn luôn có dự cảm không lành, hiện tại dự cảm này rốt cục đã linh nghiệm, cuộc tranh tài này hắn thua, hơn nữa thua thành một Ð nên cười.
“Hiệu trưởng! Hiệu trưởng, thầy đã đến rồi!” Lúc này hiệu trưởng Dương đi đến.
Các học sinh đều vây lại, bao gôm cả chủ nhiệm lớp, bọn họ không kịp chờ đợi hỏi: “Hiệu trưởng, lân sát hạch này Lâm Mặc không thi môn sô học, các môn khác đều là trọn điểm, đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì, Lâm Mặc rốt cuộc có lai lịch ra sao?”
Hiệu trưởng Dương biết không dồi gạt được, kỳ thực ông không muốn lừa gạt, trước đây ông dụ dỗ Lâm.
Mặc đến Nhất Trung đã hao phí rất nhiều thời gian và tỉnh lực, thê nhưng Lâm Mặc quá khiêm tồn, trước khi vào Nhất Trung muôn ông bảo mật lai lịch của cậu.
Bây giò là Lâm Mặc tự mình tham gia sát hạch nhát chiến thành danh, cũng không phải là ông để lộ bí mật.
Hiệu trưởng Dương cười khoát tay áo: “Tôi biết mọi người đều rất tò mò với Lâm Mặc, lúc trước chuyện Lâm Mặc vào Nhất Trung có rât nhiêu phỏng đoán, tôi đây sẽ không lừa gạt mọi người nữa, Lâm Mặc căn bản cũng không phải học sinh kém, trí thông minh của trò ấy khác hắn với với thường, là một thiên tài sô học.”
Lời này hạ xuống, đám người khiếp sợ ngay cả tròng mắt đêu sắp rót xuống, thì ra Lâm Mặc thật sự là một thiên tài.
Nếu như không đoán sai, cậu còn là một thiên tài biên thái.
Cát Thành cảm giác cả thế giới đều huyền ảo, người hắn vẫn luôn coi thường nhân lại là một thiên tài chữ số lQ cao, thảo nào Lâm Mặc ở trước mặt hắn lớn lối như vậy, các trò khiêu khích lúc trước của hãn ở trong mắt Lâm Mặc nhất định rất nực cười, Lâm Mặc nhất định là xem hắn là tên hè rôi.
Bình luận facebook