Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2809
Chương 2809:
Chỉ khi ở bên cạnh cô, anh mới có cảm giác như vậy.
Ngày hôm nay may mắn được Thượng Quan Thiêu Chủ tự mình đến hầu hà nên Lục Họa vô cùng hưởng thụ, vừa lúc động tác của anh cũng nhẹ nhàng, thê nhưng tóc còn chưa khô hẳn, Lục Họa đã phát hiện tay anh bắt đầu không thành thật rồi.
Chát.
Lục Họa đánh lên bàn tay to của anh, ở trong gương hòn dỗi liễc mắt anh: “Thượng Quan Thiếu chủ, anh đàng hoàng lại GIỈ Thượng Quan Mặc đặt máy sấy xuống: *“Đều nói đàn ông không hư, phụ nữ không yêu, lễ nào phu nhân thích người đứng đắn?”
Lục Họa phát hiện Thượng Quan Mặc đã trở nên xấu xa rồi: “Máy ngày gần đây anh chơi với Trương Hàn, hắn Không phải đã làm hư anh rồi không?”
Trương Hàn tự dưng bị lôi vào, vẻ mặt vô tội: “What? Tự dưng lôi tôi vào?”
Thượng Quan Mặc tiền đến khuôn mặt đhồ nhắn Lục Họa hôn một cái: “Đều do phu nhân quá đẹp, chồng đã không nhãn nại được.”
Nói rồi Thượng Quan Mặc ôm ngang Lục Họa lên, ném vào trong giường lớn mêm mại.
Lục Họa sợ hãi nhanh chóng muốn đứng dậy: “Thượng Quan Mặc, đừng xăng bậy, đây là khuế phòng của em, người nhà em đều ở bên ngoài.”
Chính là bởi vì đây là khuê phòng của cô, cho nên Thượng Quan Mặc mới không nhịn được như thế, anh còn chưa thử qua ở trong khuê phòng của cô.
Thượng Quan Mặc chống hai tay tại bên người cô, bá đạo cô giam cô trong lòng mình: “Chỉ cần em kêu nhỏ lại, người nhà em cũng sẽ không nghe GƯỢP.
“Nhưng là…”
Thượng Quan Mặc cúi đầu, một nụ hôn nóng bỏng xoay đất rung trời ập đên.
Lục Họa bị hôn đến choáng váng, hơi thở nam tính sạch sẽ mát lạnh trên người anh đã phủ lên ngũ quan cô, bàn tay lúc đầu muốn từ chối cũng chậm rãi kéo lại áo sơ mi của anh, người đàn ông này luôn khiến người ta như vậy không còn cách nào chôi từ.
“Vợ, mây ngày nay anh nhớ em muôn chết, em có nhớ anh không?”
Thượng Quan Mặc thâp thuân dịu dàng hỏi.
Cứu mạng!
Lục Họa cảm giác. lỗ tai mình sắp mang thai, đều nói nữ sắc làm quốc, cô thê nào lại cảm giác nam sắc cũng có thể khiến giang sơn đồ nát vậy?
Lục Họa nhắm mắt lại liên tục gật đầu: “Nhớ ạ.”
“Vây em xem, chúng ta vôn tân hôn thê nhưng em đột nhiên ra đi, em làm vợ có phải nên bồi thường cho anh không?” A Anh theo tuần tự bắt đầu hướng dẫn cô.
Lục Họa gật đầu: “Dạ.”
Thượng Quan Mặc nhéch mội, ngón tay của anh rơi vào cúc áo đô ngủ trcô ên chậm rãi cởi ra: “Gọi anh.”
Lục Họa ôm cỗ anh, thanh âm vừa ngọt vừa mềm vừa quyên rũ kêu lên: “Chồng ơi~.”
“PP “Hôn hôn chồng yêu.”
“Ù”“
“Chồng yêu của em.”
“ỨP
Chỉ khi ở bên cạnh cô, anh mới có cảm giác như vậy.
Ngày hôm nay may mắn được Thượng Quan Thiêu Chủ tự mình đến hầu hà nên Lục Họa vô cùng hưởng thụ, vừa lúc động tác của anh cũng nhẹ nhàng, thê nhưng tóc còn chưa khô hẳn, Lục Họa đã phát hiện tay anh bắt đầu không thành thật rồi.
Chát.
Lục Họa đánh lên bàn tay to của anh, ở trong gương hòn dỗi liễc mắt anh: “Thượng Quan Thiếu chủ, anh đàng hoàng lại GIỈ Thượng Quan Mặc đặt máy sấy xuống: *“Đều nói đàn ông không hư, phụ nữ không yêu, lễ nào phu nhân thích người đứng đắn?”
Lục Họa phát hiện Thượng Quan Mặc đã trở nên xấu xa rồi: “Máy ngày gần đây anh chơi với Trương Hàn, hắn Không phải đã làm hư anh rồi không?”
Trương Hàn tự dưng bị lôi vào, vẻ mặt vô tội: “What? Tự dưng lôi tôi vào?”
Thượng Quan Mặc tiền đến khuôn mặt đhồ nhắn Lục Họa hôn một cái: “Đều do phu nhân quá đẹp, chồng đã không nhãn nại được.”
Nói rồi Thượng Quan Mặc ôm ngang Lục Họa lên, ném vào trong giường lớn mêm mại.
Lục Họa sợ hãi nhanh chóng muốn đứng dậy: “Thượng Quan Mặc, đừng xăng bậy, đây là khuế phòng của em, người nhà em đều ở bên ngoài.”
Chính là bởi vì đây là khuê phòng của cô, cho nên Thượng Quan Mặc mới không nhịn được như thế, anh còn chưa thử qua ở trong khuê phòng của cô.
Thượng Quan Mặc chống hai tay tại bên người cô, bá đạo cô giam cô trong lòng mình: “Chỉ cần em kêu nhỏ lại, người nhà em cũng sẽ không nghe GƯỢP.
“Nhưng là…”
Thượng Quan Mặc cúi đầu, một nụ hôn nóng bỏng xoay đất rung trời ập đên.
Lục Họa bị hôn đến choáng váng, hơi thở nam tính sạch sẽ mát lạnh trên người anh đã phủ lên ngũ quan cô, bàn tay lúc đầu muốn từ chối cũng chậm rãi kéo lại áo sơ mi của anh, người đàn ông này luôn khiến người ta như vậy không còn cách nào chôi từ.
“Vợ, mây ngày nay anh nhớ em muôn chết, em có nhớ anh không?”
Thượng Quan Mặc thâp thuân dịu dàng hỏi.
Cứu mạng!
Lục Họa cảm giác. lỗ tai mình sắp mang thai, đều nói nữ sắc làm quốc, cô thê nào lại cảm giác nam sắc cũng có thể khiến giang sơn đồ nát vậy?
Lục Họa nhắm mắt lại liên tục gật đầu: “Nhớ ạ.”
“Vây em xem, chúng ta vôn tân hôn thê nhưng em đột nhiên ra đi, em làm vợ có phải nên bồi thường cho anh không?” A Anh theo tuần tự bắt đầu hướng dẫn cô.
Lục Họa gật đầu: “Dạ.”
Thượng Quan Mặc nhéch mội, ngón tay của anh rơi vào cúc áo đô ngủ trcô ên chậm rãi cởi ra: “Gọi anh.”
Lục Họa ôm cỗ anh, thanh âm vừa ngọt vừa mềm vừa quyên rũ kêu lên: “Chồng ơi~.”
“PP “Hôn hôn chồng yêu.”
“Ù”“
“Chồng yêu của em.”
“ỨP
Bình luận facebook