Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2824
Chương 2824:
Nhưng là, cô không thể nhận đứa bé này.
Cô còn phải dùng tâm đầu huyết của mình cứu mạng anh.
Bác sĩ nhìn sắc mặt tái nhọợt, vẻ do dự trong mắt Lục Họa liền thở dài một cái, bọn họ làm bác sĩ, đã gặp qua đủ loại người: “Cô trở về thương lượng với chông cô một chút, hiện tại thai mới chỉ hai mươi mây ngày, nêu như cô không muôn đứa bé này, vậy tới bệnh viện tiền hành phẫu thuật loại bỏ không. đau, giảm. thương tồn xuông mức thấp nhất.”
Lục Họa ngồi xe về nhà, cô một đường yên lặng nhìn phong cảnh lướt nhanh ngoài cửa số, không biết nên lựa chọn thê nào.
Đây đại khái là lựa chọn lớn nhất khó khẩii nhất mà cô từng đối diện.
Cô đưa tay nhẹ nhàng đặt trên vùng bụng bằng phẳng của mình, bố và mẹ đều rất chờ mong con đến, thế nhưng, con tới không đúng lúc, con và bố, mẹ chỉ có thể chọn mội.
Lục Họa lần đầu làm màu, đây là đứa bé đầu tiên của cô, nếu bảo cô bỏ đứa bé này, cô là người đau nhát.
Thế nhưng Thượng Quan Mặc…
Lục Họa suy nghĩ, cô cuối cùng vẫn yêu Thượng Quan Mặc nhiều hơn một chút.
Đến nhà, Lục Họa liền thâậy Thượng Quan Mặc đứng ở của nồi giận, Thượng Quan Mặc sâm mặt: “Phu nhân đi đâu các người cũng không biết, mắt của các người mù sao?”
“Chủ nhân, phu nhân lúc đi không nói với chúng tôi, chúng tôi cũng không chú ý tới…”
“Còn ngây ra đây làm gì, mau chóng đi thăm dò phu nhân đi nơi nào, nêu như phu nhân xảy ra chuyện gì, các người cứ chờ chôn củng!” Thượng Quan Mặc trầm giọng nói.
“Vâng.”
Lục Họa nhanh chóng tiến lên, kêu một tiếng: “Chồng ơi.”
Thượng Quan Mặc liền quay đầu, liếc mắt thây được Lục Họa, anh chạy tới cầm X cô: “Họa Họa m đã đi đâu, sao không nói cho anh biết một tiếng, anh về nhà không thấy em lo muốn chết.”
Lục Họa vươn tay ôm lấy. hông anh, mềm mại nói: “Em biết rồi chồng, anh đừng hung dữ mà.”
Khi cô dùng giọng nũng nịu nói ra câu “anh đừng hung dữ mà”, cơn giận của Thượng Quan Mặc tan sạch, bị cô ôm chặt, anh không khỏi thả mêm giọng: “Anh không hung dữ, là em làm sai.”
“Dạ dạ, là em làm sai.”
“Vậy em có thể nói cho anh biết rốt cuộc em ởi đâu không!’?”
“Em đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe.”
“Sao lại tự đi, lúc đi anh thây em đang ngủ say, cho nên mới đi làm việc một lát, vốn dĩ anh định làm xong về nhà dẫn em đi khám mà.” Thượng Quan Mặc bát mãn nói.
“Em không sao, cơ thể em em rõ ràng nhất, em đi bệnh viện làm kiểm tra, bác sĩ nói tất cả đều tốt, chính là gần.
đây quá mệt mỏi, ăn ít, phải nghỉ ngơi thật tôt.”
“Thực sự?” Thượng Quan Mặc cảm thấy lời cô không máy đáng tin.
“Đương nhiên là thực.” Nói rồi Lục Họa chớp chớp hàng mi, thân bí nhỏ giọng nói: “Bác sĩ còn nói..
Thượng Quan Mặc liền sốt sắng: “Bác sĩ còn nói cái gì?”
Nhưng là, cô không thể nhận đứa bé này.
Cô còn phải dùng tâm đầu huyết của mình cứu mạng anh.
Bác sĩ nhìn sắc mặt tái nhọợt, vẻ do dự trong mắt Lục Họa liền thở dài một cái, bọn họ làm bác sĩ, đã gặp qua đủ loại người: “Cô trở về thương lượng với chông cô một chút, hiện tại thai mới chỉ hai mươi mây ngày, nêu như cô không muôn đứa bé này, vậy tới bệnh viện tiền hành phẫu thuật loại bỏ không. đau, giảm. thương tồn xuông mức thấp nhất.”
Lục Họa ngồi xe về nhà, cô một đường yên lặng nhìn phong cảnh lướt nhanh ngoài cửa số, không biết nên lựa chọn thê nào.
Đây đại khái là lựa chọn lớn nhất khó khẩii nhất mà cô từng đối diện.
Cô đưa tay nhẹ nhàng đặt trên vùng bụng bằng phẳng của mình, bố và mẹ đều rất chờ mong con đến, thế nhưng, con tới không đúng lúc, con và bố, mẹ chỉ có thể chọn mội.
Lục Họa lần đầu làm màu, đây là đứa bé đầu tiên của cô, nếu bảo cô bỏ đứa bé này, cô là người đau nhát.
Thế nhưng Thượng Quan Mặc…
Lục Họa suy nghĩ, cô cuối cùng vẫn yêu Thượng Quan Mặc nhiều hơn một chút.
Đến nhà, Lục Họa liền thâậy Thượng Quan Mặc đứng ở của nồi giận, Thượng Quan Mặc sâm mặt: “Phu nhân đi đâu các người cũng không biết, mắt của các người mù sao?”
“Chủ nhân, phu nhân lúc đi không nói với chúng tôi, chúng tôi cũng không chú ý tới…”
“Còn ngây ra đây làm gì, mau chóng đi thăm dò phu nhân đi nơi nào, nêu như phu nhân xảy ra chuyện gì, các người cứ chờ chôn củng!” Thượng Quan Mặc trầm giọng nói.
“Vâng.”
Lục Họa nhanh chóng tiến lên, kêu một tiếng: “Chồng ơi.”
Thượng Quan Mặc liền quay đầu, liếc mắt thây được Lục Họa, anh chạy tới cầm X cô: “Họa Họa m đã đi đâu, sao không nói cho anh biết một tiếng, anh về nhà không thấy em lo muốn chết.”
Lục Họa vươn tay ôm lấy. hông anh, mềm mại nói: “Em biết rồi chồng, anh đừng hung dữ mà.”
Khi cô dùng giọng nũng nịu nói ra câu “anh đừng hung dữ mà”, cơn giận của Thượng Quan Mặc tan sạch, bị cô ôm chặt, anh không khỏi thả mêm giọng: “Anh không hung dữ, là em làm sai.”
“Dạ dạ, là em làm sai.”
“Vậy em có thể nói cho anh biết rốt cuộc em ởi đâu không!’?”
“Em đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe.”
“Sao lại tự đi, lúc đi anh thây em đang ngủ say, cho nên mới đi làm việc một lát, vốn dĩ anh định làm xong về nhà dẫn em đi khám mà.” Thượng Quan Mặc bát mãn nói.
“Em không sao, cơ thể em em rõ ràng nhất, em đi bệnh viện làm kiểm tra, bác sĩ nói tất cả đều tốt, chính là gần.
đây quá mệt mỏi, ăn ít, phải nghỉ ngơi thật tôt.”
“Thực sự?” Thượng Quan Mặc cảm thấy lời cô không máy đáng tin.
“Đương nhiên là thực.” Nói rồi Lục Họa chớp chớp hàng mi, thân bí nhỏ giọng nói: “Bác sĩ còn nói..
Thượng Quan Mặc liền sốt sắng: “Bác sĩ còn nói cái gì?”
Bình luận facebook