Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2835
Chương 2835:
Tiểu Diệp Diệp không cách nào trả lời, Lục Họa xem cậu đã đồng ý.
Lục Họa cầm ngân châm, chậm rãi đây tới trong trái tim mình.
Cảm giác đau đớn kịch liệt tập kích tới, suýt chút nữa làm cô ngất xỉu, mầu chốt là, cô cảm thấy bụng đau quá.
Bụng thật sự rất đau.
Hai lần trước lấy máu cũng đau, Lục Họa được nuông chiều từ bé, sợ đau nhất, nhưng vì cứu Thượng Quan Mặc, cô có thể nhịn được.
Con đau lần này đau lại kịch liệt hơn hai lần trước rất nhiều, đến cơn đau co rút từ bụng làm cho nguyên khuôn mặt nhỏ nhãn Lục Họa trăng bệch, trán đã túa ra một lớp mồ hỗi lạnh.
Con.
Con của cô có phải đã xảy ra chuyện hay không?
Lúc này Lục Họa cảm thấy. phía dưới ẩm ướt, cô cúi đầu nhìn, cô chảy máu rôi.
Cô chảy máu rồi!
Cô chẳng lẽ đã sảy thai?
Ngân châm trong tay Lục Họa rơi xuông đất, hơi nước tràn ngập trong mắt ngưng kết thành châu, lã chã rơi xung.
Cô đã làm xong chuẩn bị cùng con hy sinh.
Nhưng là, cô vẫn chưa chuẩn bị việc con mình sẽ bỏ mình đi trước.
Hiện tại, cô sảy thai rồi sao?
Không!
Đây là con của cô.
Tiểu Diệp Diệp của cô.
Lúc này “ầm” một tiếng, cửa phòng đột nhiên bị một cước đạp ra, có người tới.
Lục Họa nhanh chóng ngắng đầu, cô ở cạnh cửa thầy được thân thê cao to kia của Thöốï Quan Mặc, anh đã tới.
Anh tại sao lại về?
Không phải anh đi rồi sao?
Con ngươi Lục Họa lóe lên mê man cùng hoảng loạn.
Thượng Quan Mặc đứng ở cạnh cửa nhìn Lục Họa, cả người anh âm trầm như hàn băng, rất đáng sợ.
Rất nhanh ánh mắt anh liền rơi vào trên quần áo của cô, nơi đó có mảng lớn máu thắm ra ngoài, cô chảy máu.
“AI Phu nhân chảy máu! Phu nhân sảy thai!” Không biết là người nào hét lên một tiêng.
Thượng Quan Mặc vọt vào, ôm lầy Lục Họa, nêu như ánh mắt có thể giết người, anh sớm đã giết Lục Họa mây trăm lần, anh đỏ vành mắt rồng giận: “LÚC Họa, vừa rôi em đã làm cái gì, cô đã làm cái gì với con?”
Lục Họa đau đến co rút, căn bản nghe không rõ anh đang nói cái gì.
Khóe mắt Thượng Quan Mặc đều là màu đỏ tươi: “Le Họa, vì sao, rốt cuộc vì sao, vì sao em một giây trước vẫn còn nói yêu tôi, một giây sau lại giết con tôi, đên tột cùng người nào mới thật sự là em, tôi phát hiện tôi chưa từng hiểu được eml”
Tiểu Diệp Diệp không cách nào trả lời, Lục Họa xem cậu đã đồng ý.
Lục Họa cầm ngân châm, chậm rãi đây tới trong trái tim mình.
Cảm giác đau đớn kịch liệt tập kích tới, suýt chút nữa làm cô ngất xỉu, mầu chốt là, cô cảm thấy bụng đau quá.
Bụng thật sự rất đau.
Hai lần trước lấy máu cũng đau, Lục Họa được nuông chiều từ bé, sợ đau nhất, nhưng vì cứu Thượng Quan Mặc, cô có thể nhịn được.
Con đau lần này đau lại kịch liệt hơn hai lần trước rất nhiều, đến cơn đau co rút từ bụng làm cho nguyên khuôn mặt nhỏ nhãn Lục Họa trăng bệch, trán đã túa ra một lớp mồ hỗi lạnh.
Con.
Con của cô có phải đã xảy ra chuyện hay không?
Lúc này Lục Họa cảm thấy. phía dưới ẩm ướt, cô cúi đầu nhìn, cô chảy máu rôi.
Cô chảy máu rồi!
Cô chẳng lẽ đã sảy thai?
Ngân châm trong tay Lục Họa rơi xuông đất, hơi nước tràn ngập trong mắt ngưng kết thành châu, lã chã rơi xung.
Cô đã làm xong chuẩn bị cùng con hy sinh.
Nhưng là, cô vẫn chưa chuẩn bị việc con mình sẽ bỏ mình đi trước.
Hiện tại, cô sảy thai rồi sao?
Không!
Đây là con của cô.
Tiểu Diệp Diệp của cô.
Lúc này “ầm” một tiếng, cửa phòng đột nhiên bị một cước đạp ra, có người tới.
Lục Họa nhanh chóng ngắng đầu, cô ở cạnh cửa thầy được thân thê cao to kia của Thöốï Quan Mặc, anh đã tới.
Anh tại sao lại về?
Không phải anh đi rồi sao?
Con ngươi Lục Họa lóe lên mê man cùng hoảng loạn.
Thượng Quan Mặc đứng ở cạnh cửa nhìn Lục Họa, cả người anh âm trầm như hàn băng, rất đáng sợ.
Rất nhanh ánh mắt anh liền rơi vào trên quần áo của cô, nơi đó có mảng lớn máu thắm ra ngoài, cô chảy máu.
“AI Phu nhân chảy máu! Phu nhân sảy thai!” Không biết là người nào hét lên một tiêng.
Thượng Quan Mặc vọt vào, ôm lầy Lục Họa, nêu như ánh mắt có thể giết người, anh sớm đã giết Lục Họa mây trăm lần, anh đỏ vành mắt rồng giận: “LÚC Họa, vừa rôi em đã làm cái gì, cô đã làm cái gì với con?”
Lục Họa đau đến co rút, căn bản nghe không rõ anh đang nói cái gì.
Khóe mắt Thượng Quan Mặc đều là màu đỏ tươi: “Le Họa, vì sao, rốt cuộc vì sao, vì sao em một giây trước vẫn còn nói yêu tôi, một giây sau lại giết con tôi, đên tột cùng người nào mới thật sự là em, tôi phát hiện tôi chưa từng hiểu được eml”
Bình luận facebook