Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-790
Chương 790: Hộ Tâm hoàn(*)
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
(*) Viên thuốc bảo vệ tim
Nhìn một màn này, mi mắt Dạ Huỳnh đều mềm, bà ta nghĩ cả nhà ba người họ có thể hạnh phúc mỹ mãn sống cùng nhau mà, hiện tại lão phu nhân chướng ngại này đã bị trừ khử, bà ta cách mục tiêu lại gần thêm một bước.
Dạ Huỳnh đi lên trước, một nữ cường nhân nhanh chóng trở nên dịu dàng mềm mại, bà ta tràn ngập mến mộ nhìn Lệ Quân Mặc: “Quân Mặc, anh đã về, sao không gọi em và Yên Nhiên đến sân bay đón?”
Lệ Quân Mặc thả Lệ Yên Nhiên ra, ông ta nhàn nhạt nhìn Dạ Huỳnh: “Không cần.”
Vẫn là thái độ từ chối người ngoài ngàn dặm sơ nhạt, nhiều năm như vậy thủy chung như một, sắc mặt Dạ Huỳnh trắng nhợt, cả người có hơi đông cứng.
Lúc này Lệ Quân Mặc đi vào phòng bệnh chăm sóc đặc biệt, thăm Lệ lão phu nhân.
Dạ Huỳnh nhắc chân, cũng muốn đi theo vào.
Thế nhưng quản gia tư nhân của Lệ Quân Mặc – Triệu Tân cản Dạ Huỳnh lại: ‘Thật ngại quá phu nhân, bà không thể vào.”
*Vì sao tôi không thể vào?” Dạ Huỳnh có một chút kinh hoảng: *Tôi vào kể chuyện lão phu nhân cho Quân Mặc nghe.”
“Không cần, ma ma tới, tiên sinh sẽ hiểu tình huống thôi.” Triệu Tân đã giải quyết ồn thỏa.
Dạ Huỳnh quay đầu, ma ma khôn khéo luôn ở cạnh Lệ lão phu nhân đi tới, ma ma liếc mắt nhìn Dạ Huỳnh, sau đó cùng vào trong phòng chăm sóc đặc biệt.
Dạ Huỳnh chỉ có thể đứng ở bên ngoài, bà ta không biết bên trong nói những gì, dù sao bà ta cũng không để lại bất kỳ điểm yếu kẽ hở nào, chắc sẽ không sao.
Trong phòng chăm sóc đặc biệt.
Lệ Quân Mặc đắp chăn cho Lệ lão phu nhân xong, lúc này ma ma bên người thấp giọng nói: “Thiếu gia không cần lo lắng, lão phu nhân không sao đâu ạ. Vì trước khi Dạ Huỳnh qua đây, Quán Quán tiểu thư đã lặng lẽ phái người đưa tới một viên Hộ Tâm hoàn.”
Quán Quán?
Buỏi tối Lệ Quân Mặc trở về Lệ gia, ông vào phòng tắm tắm rửa rồi đi ra, trên người mặc đồ ngủ bằng tơ lụa, mái tóc ngắn ướt nhẹp, so với bình thường càng thêm trẻ tuổi anh tuần.
Lúc này trong phòng ngủ đã có một người đang chờ ông, chính là Dạ Huỳnh.
Dạ Huỳnh cũng tắm rồi, mặc chiếc váy hai dây màu đỏ, dáng người bà ta thướt tha xinh đẹp, khắp nơi lộ ra phong tình phụ nữ quyến rũ, hiện tại hai mắt bà ta chứa ý xuân nhìn Lệ Quân Mặc, sau đó đi lên trước, vươn tay ôm ông: “Quân Mặc…”
Lệ Quân Mặc im lặng, tránh khỏi tay bà ta.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
(*) Viên thuốc bảo vệ tim
Nhìn một màn này, mi mắt Dạ Huỳnh đều mềm, bà ta nghĩ cả nhà ba người họ có thể hạnh phúc mỹ mãn sống cùng nhau mà, hiện tại lão phu nhân chướng ngại này đã bị trừ khử, bà ta cách mục tiêu lại gần thêm một bước.
Dạ Huỳnh đi lên trước, một nữ cường nhân nhanh chóng trở nên dịu dàng mềm mại, bà ta tràn ngập mến mộ nhìn Lệ Quân Mặc: “Quân Mặc, anh đã về, sao không gọi em và Yên Nhiên đến sân bay đón?”
Lệ Quân Mặc thả Lệ Yên Nhiên ra, ông ta nhàn nhạt nhìn Dạ Huỳnh: “Không cần.”
Vẫn là thái độ từ chối người ngoài ngàn dặm sơ nhạt, nhiều năm như vậy thủy chung như một, sắc mặt Dạ Huỳnh trắng nhợt, cả người có hơi đông cứng.
Lúc này Lệ Quân Mặc đi vào phòng bệnh chăm sóc đặc biệt, thăm Lệ lão phu nhân.
Dạ Huỳnh nhắc chân, cũng muốn đi theo vào.
Thế nhưng quản gia tư nhân của Lệ Quân Mặc – Triệu Tân cản Dạ Huỳnh lại: ‘Thật ngại quá phu nhân, bà không thể vào.”
*Vì sao tôi không thể vào?” Dạ Huỳnh có một chút kinh hoảng: *Tôi vào kể chuyện lão phu nhân cho Quân Mặc nghe.”
“Không cần, ma ma tới, tiên sinh sẽ hiểu tình huống thôi.” Triệu Tân đã giải quyết ồn thỏa.
Dạ Huỳnh quay đầu, ma ma khôn khéo luôn ở cạnh Lệ lão phu nhân đi tới, ma ma liếc mắt nhìn Dạ Huỳnh, sau đó cùng vào trong phòng chăm sóc đặc biệt.
Dạ Huỳnh chỉ có thể đứng ở bên ngoài, bà ta không biết bên trong nói những gì, dù sao bà ta cũng không để lại bất kỳ điểm yếu kẽ hở nào, chắc sẽ không sao.
Trong phòng chăm sóc đặc biệt.
Lệ Quân Mặc đắp chăn cho Lệ lão phu nhân xong, lúc này ma ma bên người thấp giọng nói: “Thiếu gia không cần lo lắng, lão phu nhân không sao đâu ạ. Vì trước khi Dạ Huỳnh qua đây, Quán Quán tiểu thư đã lặng lẽ phái người đưa tới một viên Hộ Tâm hoàn.”
Quán Quán?
Buỏi tối Lệ Quân Mặc trở về Lệ gia, ông vào phòng tắm tắm rửa rồi đi ra, trên người mặc đồ ngủ bằng tơ lụa, mái tóc ngắn ướt nhẹp, so với bình thường càng thêm trẻ tuổi anh tuần.
Lúc này trong phòng ngủ đã có một người đang chờ ông, chính là Dạ Huỳnh.
Dạ Huỳnh cũng tắm rồi, mặc chiếc váy hai dây màu đỏ, dáng người bà ta thướt tha xinh đẹp, khắp nơi lộ ra phong tình phụ nữ quyến rũ, hiện tại hai mắt bà ta chứa ý xuân nhìn Lệ Quân Mặc, sau đó đi lên trước, vươn tay ôm ông: “Quân Mặc…”
Lệ Quân Mặc im lặng, tránh khỏi tay bà ta.
Bình luận facebook