• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Truyện Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban (63 Viewers)

  • Chương 856-860

Chương 856: Con Phải Gả Cho Lục Hàn Đình!

Mọi người nhanh chóng tổng kết được một tin tức quan trọng: “Thì ra Prof. Hạ là ngồi xe Lục tổng tới, thế nhưng người tài xế Lục tổng này cũng quá không xứng chức, Prof. Hạ suýt nữa đã đến muộn.”

Lục Hàn Đình câu môi: “Ban nãy trên đường kẹt xe.”

“À, đã hiểu đã hiểu.” Mọi người nhao nhao cười nói, ánh mắt ám muội còn lưu luyến trên người Lục Hàn Đình và Hạ Tịch Quán.

Hạ Tịch Quán giơ lên vén lọn tóc ra vành tai trắng như tuyết, vành tai của cô đo đỏ, dù sao da mặt cô cũng mỏng, đối mặt với sự trêu chọc của mọi người cũng rất ngại.

Lúc này viện sĩ Khâu cười khoát tay: “Được rồi, diễn đàn học thuật sắp bắt đầu rồi, tất cả mọi người vào chỗ đi! Tịch Quán, đi theo thầy.”

Hạ Tịch Quán chìa tay về phía Lục Hàn Đình: “Đưa áo khoác cho em, anh đến công ty đi!”

Lục Hàn Đình không đưa: “Anh ở đây chờ em, xong rồi thì cùng đi.”

Anh muốn ở chỗ này đợi cô?

856-1.jpg


Lục Hàn Đình đi tới bên người Lệ Quân Mặc, trong chất giọng trầm thấp lộ ra vẻ thờ ờ: “Bác Lệ, hình như bác rất hứng thú với Hạ Tịch Quán nhỉ?”

Lệ Quân Mặc nhìn thoáng qua bóng người khuất xa của Hạ Tịch Quán, sau đó đưa mắt rơi trên khuôn mặt tuần tú của Lục Hàn Đình, ông gật đầu: “Ừ, là có chút hứng thú.”

Lệ Quân Mặc hào phóng thừa nhận chắc chắc là khiêu khích anh, Lục Hàn Đình nhanh chóng nheo lại cặp mắt thâm thúy kia: “Bác Lệ, Hạ Tịch Quán là người phụ nữ của cháu!”

“Đã nhìn ra.”

Lệ Quân Mặc nhìn lướt qua chiếc áo khoác vàng nhạt trong khuỷu tay Lục Hàn Đình: “Nếu không cháu cũng không mượn một cái áo khoác đỏ mắt chạy tới tuyên bố chủ quyền của mình.”

*…”

Trong đáy mắt Lục Hàn Đình nháy mắt cuồn cuộn ra tầng lệ khí rét lạnh, anh từ trong cổ họng bức ra giọng điệu âm u: “Bác Lệ, tốt nhất bác nên cách xa Hạ Tịch Quán một chút, nếu không… cháu sẽ không khách khí với bác!”

Cái gì?

Không khách khí với ông?

Lệ Quân Mặc như là nghe được truyện cười, ông tiến lên, đưa tay vỗ vỗ vai Lục Hàn Đình: “Nhóc con, bác có thể chờ cháu hai mươi năm.”

Lệ Quân Mặc rời đi.

Lệ Quân Mặc rời khỏi diễn đàn học thuật, quản gia tư nhân đi lên trước, cung kính hỏi: “Tiên sinh, chúng ta đi đâu ạ?”

Lệ Quân Mặc nói hai chữ: “Thăm tù.”

Quản gia tư nhân đã hiểu, Lệ Quân Mặc muốn đi thăm Dạ Huỳnh.

Lúc này phía sau có một người vội vã chạy tới: “Bó.”

Lệ Quân Mặc dừng bước lại, Lệ Yên Nhiên chạy tới.

“Bố, bố đi đâu vậy?” Lệ Yên Nhiên vươn tay khoác lên cánh tay của Lệ Quân Mặc làm nũng: “Bó, con thích anh Hàn Đình, lần này bố nhất định phải giúp con gả cho Lục Hàn Đình.”

Lệ Quân Mặc không có biểu tình gì, chỉ là ôn hòa nói: “Lục Hàn Đình có thể vì Hạ Tịch Quán tuyên chiến với bố, vậy cậu ta còn có cái gì không dám làm nữa đâu. Yên Nhiên, dứt ý định này đi!

Lục Hàn Đình chắc chăn sẽ không cưới con.”

Chương 857: Có Người Thăm Tù

Sắc mặt Lệ Yên Nhiên trắng nhọt, cô ta thật sự không ngờ bố có thể từ chối cô ta thẳng thừng đến thế.

Hiện tại mẹ đang ngồi tù, ông ngoại trúng cổ, Dạ Minh Châu cũng lo sợ án binh bất động, tên điên Dạ Vô Ưu kia cô là không dám qua lại với hắn, hiện tại ngay cả bố cũng không giúp cô trù mưu đặt kế, vật cô ta nên làm cái gì bây giờ?

“Bây giò bố muốn thăm mẹ con, con có muốn đi cùng không 2?”

Lúc này Lệ Quân Mặc hỏi.

Đến từ?

Lệ Yên Nhiên nhanh chóng rụt tay về, cô ta hiên ngang nói: “Con không muốn đi, mẹ làm nhiều chuyện sai lầm như vậy, còn giật dây con cắt cổ tay tự sát, bà ấy đã không phải là mẹ của con nữa rồi, con sẽ không đi thăm bà ấy!”

Lệ Quân Mặc liếc Lệ Yên Nhiên.

Lệ Yên Nhiên bị cái nhìn này tê cả da đầu: “Bố, con nói sai chỗ nào sao, con thực sự không làm gì cả, đều do ông ngoại công và mẹ xui khiến con.”

“Bồ biết rồi.” Lệ Quân Mặc nói xong cũng nhắc chân rời đi, rất nhanh ông cùng quản gia tư nhân đã khuất xa.

Quản gia tư nhân nhìn ra tâm trạng tiên sinh nhà mình không vui, ông thấp giọng nói: “Tiên sinh, có phải ngài thấy Đại tiểu thư quá nhẫn tâm bạc tình? Kỳ thực nếu như Đại tiểu thư ở trước mặt ngài sống chết khóc lóc, cầu ngài giúp đỡ mẹ mình, ngược lại có vẻ Đại tiêu thư là thuần khiết vô tội, tâm tính thuần lương, nhưng bây giờ Đại tiểu thư đẩy hết thảy ra khỏi người mình, rất sợ bản thân dính dáng tới bất kỳ thứ gì của mẹ mình, để mình sạch sẽ, hành động giấu đầu hở đuôi cách này ngược lại đã chứng minh tát cả.”

Lệ Quân Mặc nhấp một cái môi mỏng, quản gia tư nhân này theo ông hai mươi năm rồi, nói trúng suy nghĩ trong lòng ông, vừa rồi Lệ Yên Nhiên giống như là một tên hề vụng về ở trước mặt ông diễn ra một màn kịch ngu xuẫn.

Ông làm bố cũng có trách nhiệm, mấy năm nay ông bỏ mặc dạy dỗ cô con gái Lệ Yên Nhiên này, để cho cô cả ngày lăn lộn chỗ Dạ gia đó, thế cho nên tính cách cũng biến đồi cả rồi.

Bây giờ Lệ Yên Nhiên tầm thường, hay ghen tị, hư vinh lại nhu nhược, trên người cô không có một chút bóng dáng người Lệ gia.

Lệ Quân Mặc lại nhớ đến cặp mắt sóng sánh ánh nước kia của Hạ Tịch Quán, cô bé kia thông tuệ, ung dung, cứng cỏi lại dũng cảm, cô càng giống như là… người của Lệ giaI Lệ Quân Mặc từ nhỏ chính là một người nắm quyền đứng trên vạn người, ông có khứu giác rất bén nhạy với câu chuyện vẫn mù mờ chưa rõ này, Hạ Tịch Quán đột nhiên xông vào làm ông ngửi được khí tức không bình thường, trong lòng ông có phỏng đoán và giả thiết, hiện tại ông phải đi gặp Dạ Huỳnh, chứng thực gì đó.

Dạ Huỳnh vào tù, bà ta từ thiên đường cao sang ngã thẳng xuống địa ngục, cuộc sống vô cùng thê thảm.

Bà ta đang làm việc, lúc này có người ở bên ngoài hô: “Số 49, có người thăm tù.”

Dạ Huỳnh chính là số 49.

Từ lúc Dạ Huỳnh vào tù, không hề có ai tới thăm bà ta, bố ruột của bà, con gái của bà, mấy đứa cháu chẳng một ai đến, tim bà ta đã sớm nguội lạnh.

Hiện tại có người tới thăm bà ta, hai mắt bà ta sáng ngời, ngọn lửa tàn nguội ttrong lòng trong nháy mắt dấy lên hừng hực, là ai, là ai đến thăm bà ta?

Dạ Huỳnh nhanh chóng buông đồ trong tay xuống sau đó đứng dậy, đi ra ngoài.

“Ở đây, bà vào đi.”

Cửa bị mở ra, Dạ Huỳnh đi vào, lập tức liền thấy một bóng người anh tuần tôn quý, ấy vậy mà là… Lệ Quân Mặ!

c Con ngươi Dạ Huỳnh đột nhiên co rút, bà ta tuyệt đối không ngờ rằng ngay lúc bà ta bị toàn thế giới vứt bỏ, người duy nhất đến thăm bà ta lại là Lệ Quân Mặc.

Chương 858: Cô Không Phải Cô Gái Đêm Đó, Đúng Không?

Hiện tại Lệ Quân Mặc ngồi trên ghế, trên người ông là một chiếc áo choàng dài mỏng màu đen được may thủ công, người đàn ông này từ trong cốt nhục chảy trôi khí tức quý tộc, sạch sẽ nỗi bật, bàn ghế trong này đã rất cũ kỹ, ông ngồi ở chỗ này lại vô cùng có vẻ hu tôn hàng quý(”).

(*) Hu tôn hàng quý: Người có địa vị cao lại nhân nhượng trước người có địa vị thấp.

Đương nhiên người càng chật vật là Dạ Huỳnh, bà ta đang mặc đồng phục tù nhân nhăn nhúm bắn thỉu, phía trên in số 49 thật lớn, tượng trưng cho sỉ nhục, bà ta vươn tay nỗ lực vuốt ve nếp nhăn trên áo quần, muốn lấy dáng vẻ tốt nhất đối mặt Lệ Quân Mặc.

Lúc này Lệ Quân Mặc nghiêng mặt, nhìn qua hướng bà ta, ông không có biểu cảm gì, chỉ là dùng ánh mắt chỉ cái ghế đối diện: “Ngồi đi.”

Dạ Huỳnh cả người nhếch nhác, trước đây lúc bà ta ăn mặc gọn gàng xinh đẹp còn cảm giác mình không xứng với vị con cưng Đề Đô này, hiện tại vào tù rồi, càng cách xa ông một trời một vực rồi.

Dạ Huỳnh nhanh chóng tiến lên ngồi đối diện ông, bà ta mỉm cười: “Quân Mặc, anh… anh sao lại có thời gian đến thăm em thế?”

Ánh mắt Lệ Quân Mặc lạnh nhạt nhìn bà ta: “Tôi có mấy câu muốn hỏi cô.”

“Câu gì, anh nói đi.”

“Đêm đó, tôi hỏi cô tên gì, sao cô lại không nói?”

Dạ Huỳnh như bị điện giật, cả người cứng đờ, bà ta tuyệt đối không ngờ Lệ Quân Mặc đến thăm bà ta lại vì hỏi chuyện đêm kia.

Một đêm kia, ông lại hỏi… tên Lâm Thủy Dao là gì?

Là người trưởng thành, sau tình một đêm đại đa số mọi người đều chia tay, hỏi tên là là tối ky, trừ phi, trong định nghĩa của Lệ Quân Mặc, ông cũng không muốn định nghĩa đêm đó thành tình một đêm.

Rất rõ ràng đêm đó Lâm Thủy Dao làm cho ông hết sức hưởng thụ yêu thích, bằng không ông cũng sẽ không hỏi tên Lâm Thủy Dao.

Sắc mặt Dạ Huỳnh trắng bệch, bà ta cảm giác mình thật sự quá thảm, bà ta đã vào tù rồi, lẽ nào nghiêm phạt này còn chưa đủ sao, ông lại đuôi tới nơi đây cầm dao đâm nát trái tim bà ta!

Ông biết rõ thống khổ lớn nhất đời này của bà ta chính tình yêu không được đáp lại kia của bà ta dành cho ông, người đàn ông bà ta không có được lại ở trước mặt cô nhắc đến cô gái đã từng chung chăn chung gối với ông.

Lệ Quân Mặc lằng lặng nhìn cô, trầm giọng nói: “Nếu đêm đó cô không muốn nói tên cho tôi biết, vì sao lại vác cái bụng bự tìm tới cửa muốn tôi phụ trách, đêm đó… không phải cô muốn sinh con cho tôi sao?”

Dạ Huỳnh rốt cuộc đã biết, đã biết căn nguyên thân thé của Hạ Tịch Quán, Lâm Thủy Dao này thực sự là không biết xấu hổ, cô ta lại tìm đến phòng Lệ Quân Mặc sinh con cho ông.

Đứa con đó chính là Hạ Tịch Quán!

“Chắc cô không phải vì con mới tới tìm tôi, vậy bởi vì… cô thích tôi? Nhưng đêm đó cô cũng không thích tôi, cô nói tôi chỉ là bạn pháo một lần.”

Cái… cái gì cơ?

Bạn pháo… một lần?

Dạ Huỳnh đã chắn kinh há to miệng, mấy năm nay Lệ Quân Mặc không nói tới một chữ chuyện đêm kia , thế nhưng tất cả mọi người đều biết ông nhớ mãi không quên đêm kia.

Lâm Thủy Dao kia có phải điên rồi hay không? Cô ta có biết mình ngủ với người nào không? Là người đàn ông thủ phủ toàn cầu, con cưng Đề Đô, cực kỳ có quyền có thế có tiền lại có nhan sắc, đã từng bị cô ta chỉnh phục dưới thân, cô ta lại kiêu ngạo phách lối nói Lệ Quân Mặc là bạn pháo của cô, còn là một lần duy nhất?

Lệ Quân Mặc nhìn Dạ Huỳnh, im lặng vài giây rồi khẽ gật đầu một cái: “Cô không phải cô gái đêm đó, đúng không?”

Dạ Huỳnh hít vào một ngụm khí lạnh, chẳng lẽ ông đã phát giác được thứ gì, mục đích thực sự của lần này ông tới thăm tù kỳ thực chính là thăm dò bà ta, tìm kiếm chân tướng năm đó?

Ông cũng đã gặp Hạ Tịch Quán, chăng lẽ ông đã nhận ra được Hạ Tịch Quán chính là con gái ruột của ông?

Chương 859 Lại Có Người Thăm Tù

Trong lòng Dạ Huỳnh đã dâng lên sóng to gió lớn, nhưng bà ta buộc chính mình trần định lại, thân thế Hạ Tịch Quán không thể bại lộ, bằng không bao nhiêu mưu kế ngần ấy năm, hiện tại tất cả thứ Yên Nhiên có đều hệt như bong bóng vỡ tan mắt.

Dạ Huỳnh cười nói: “Quân Mặc, sao anh lại nói như vậy, cô gái đêm đó chính là em, mấy năm nay anh không nói năng gì với em, nhưng trong lòng anh còn nhớ rõ một đêm kia của chúng ta mà. Em thừa nhận mục đích tiếp cận của em chính là muốn cùng anh sinh con, lúc đầu em còn cầm một ống nghiệm khoa học, muốn… muốn từ trên người anh trộm gen, thế nhưng ai ngờ đến anh…”

Dạ Huỳnh lộ ra biểu tình thẹn thùng.

Lệ Quân Mặc không nói gì thêm, ông chỉ là bất động nhìn Dạ Huỳnh, dường như đang đánh giá nghiên cứu thứ gì.

Dạ Huỳnh biết những lời này của mình không có bất kỳ kẽ hở, đêm đó lúc và ta đi vào phòng phát hiện trên sàng Lâm Thủy Dao đánh ống nghiệm khoa học, Lệ Quân Mặc nhất định cũng thấy qua.

Nhưng Dạ Huỳnh vẫn rất lo lắng, ông lằng lặng nhìn bà ta, ánh mắt kia cũng không sắc bén, nhưng giống như là tia X quang vậy xuyên thủng sâu trong nội tâm của bà ta, bà ta không thể nào biết bây giờ ông đang suy nghĩ cái gì.

Lúc này Lệ Quân Mặc đứng dậy, trực tiếp rời đi.

“Quân Mặc…” Dạ Huỳnh liền gọi ông lại: “Em đã làm rất nhiều chuyện sai lầm, hiện tại đã nhận trừng phạt, nhưng Yên Nhiên là con gái ruột của chúng ta, anh nhất định phải chăm sóc thật tốt con bé, hai mươi năm trước được bố mẹ cưng chiều, quãng đời còn lại vẫn nên được chồng mình thương yêu, nên anh nhất định phải giúp Yên Nhiên tìm cách có được tắm chồng tốt, Yên Nhiên thích Lục Hàn Đình, anh phải giúp Yên Nhiên gả vào Lục gia.”

Lệ Quân Mặc không ngừng bước chân, thân ảnh tôn quý ấy rất nhanh đã biến mắt.

Lệ Quân Mặc ngồi xe rời đi, lúc này một người lén lút đi ra, chính là Lệ Yên Nhiên.

Lệ Yên Nhiên cũng tới.

859-1.jpg


Dạ Huỳnh năm bàn tay Lệ Yên Nhiên.

Mấy ngày này Dạ Huỳnh luôn làm việc, hai bàn tay lúc đầu được bảo dưỡng rất tốt đã có vét chai do lao động, hiện tại bà ta cầm tay Lệ Yên Nhiên, Lệ Yên Nhiên lại thấy đau, ghét bỏ rút tay mình về: “Mẹ, con tới đây là muốn nói với mẹ một việc.”

Nhìn dáng vẻ Lệ Yên Nhiên không nhịn được lại ghét bỏ rời xa , Dạ Huỳnh cứng đờ, nhưng bà ta gượng cười: “Chuyện gì con nói đi.”

“Con phát hiện bố thấy rất hứng thú với Hạ Tịch Quán, con hồ ly Hạ Tịch Quán kia tỉnh thực sự là không biết xấu hổ, nó câu dẫn anh Hàn Đình còn chưa đủ, bây giờ lại muốn quyến rũ bố, nó muốn làm gì, làm mẹ kế của con?”

“Con cũng không biết bố có ý gì, bố muốn cái gì dạng đàn bà nào mà không có, vì sao lại để ý đến Hạ Tịch Quán? Chẳng lẽ bố muốn bao nuôi Hạ Tịch Quán đấy chứ!?”

“Mẹ, mẹ nói bây giờ con nên làm gì, hiện tại bên cạnh ta chẳng còn ai bày mưu tính kế nữa, bà nội còn nhắc nhở con, cắm con lại gây chuyện.”

Chương 860: Giám Định ADN

Trái tim Dạ Huỳnh trong nháy mắt chìm đến đáy cốc, quả nhiên Hạ Tịch Quán đưa gợi lên hứng thú nồng đậm của Lệ Quân Mặc.

“Yên Nhiên, con hiểu lầm bó con rồi, bố con không phải hứng thú với Hạ Tịch Quán kiểu ấy.”

“Thế thì hứng thú kiểu nào?”

“Yên Nhiên, có một bí mật mẹ phải nói cho con biết, con không phải con ruột của bố, Hạ Tịch Quán mới là con gái ruột!”

Cái gì?

Lệ Yên Nhiên trực tiếp hít vào một ngụm khí lạnh, cô ta cả kinh trực tiếp từ trên ghế đứng phắt lên, không thể tin nhìn Dạ Huỳnh: “Mẹ… mẹ đang nói bậy gì thế, con làm sao không phải là con gái của bố được chứ, con chính là thiên kim Lệ gia, con ả Hạ Tịch Quán kia… Con ả Hạ Tịch Quán kia xuất thân đê tiện, nó làm sao xứng với con…”

“Yên Nhiên, chuyện này là sự thực, con nhất định phải chấp nhật, Hạ Tịch Quán là con ruột bố bó, là thiên kim chân chính của Lệ gia, con chỉ là một thiên kim… giả, thay thế thôi.”

Nhìn vẻ mặt chắc chắn lại nghiêm túc của Dạ Huỳnh, hai chân Lệ Yên Nhiên mềm nhữn, trực tiếp ngồi liệt trên ghế, sao có thể, sao có thể như vậy được chứ?

Thứ mà cô ta tự hào nhất chính là xuất thân của mình, đây là hào quang và chỗ dựa cả đời của cô ta, mà Hạ Tịch Quán chẳng qua là đứa con gái thất lạc của dòng dõi Hạ gia côn đồ kia, ngay cả giới mỹ nữ quyền quý Đế Đô cũng không bước chân vào được, cô ta đã chê cười cô N lần.

Nhưng bây giờ Dạ Huỳnh nói cho cô ta biết, Hạ Tịch Quán mới là thiên kim đại tiểu thư của Lệ gia, mà cô ta chỉ là một thiên kim giả mạo, cô ta sao mà chấp nhận nổi?

“Mẹ, vậy con nên làm gì bây giờ, con cảm giác bố đã nghỉ ngờ rồi, vì bố luôn nhìn chằm chằm Hạ Tịch Quán.” Lệ Yên Nhiên hoang mang luống cuống nhìn về phía Dạ Huỳnh xin giúp đỡ.

Dạ Huỳnh nhanh chóng nói: “Yên Nhiên, phải lừa che giấu thân thế của con và Hạ Tịch Quán, chẳng những phải giấu, con còn phải nghĩ kế cho tương lai của mình. Con gái đằng nào cũng phải lập gia đình, trước lúc bố con và bà nội còn chưa phát hiện, con phải nghĩ cách để bố giúp con gả cho Lục Hàn Đình, chỉ cần con gả vào Lục gia trở thành thiếu phu nhân, làm Lục gia đương gia chủ mẫu, vậy cuộc đời con về sau sẽ yên ổn rồi.”

Đúng, Lệ Yên Nhiên dùng sức gật đầu, cô ta muốn gả cho Lục Hàn Đình, nhưng là…

“Mẹ, con có nói với bố chuyện này, thế nhưng bố không đồng ý với con, bố còn bảo con đứt ý định đó đi.”

“Yên Nhiên, vậy con phải nghĩ cách rồi, bây giờ con cũng là con gái bố con, sâu trong lòng bố vẫn rất thương yêu con, chỉ cần bố con đáp ứng chuyện này rồi, con nhất định có thể gả cho Lục Hàn Đình!”

Lệ Yên Nhiên cả người hơi mờ mịt, cô ta đến bây giờ còn không thể nào chấp nhận được thân thế thiên kim thật giả của , mình và Hạ Tịch Quán, nhưng rất nhanh ánh mắt mờ mịt của cô ta trở nên kiên định, cô ta phải mau chóng hành động, cô ta không thể bó tay chịu chết đượ!

c Lệ Yên Nhiên về tới Lệ gia, cô ta lên lầu, lúc đi tới bên cửa thư phòng liền nghe được âm thanh bên trong: “Tiên sinh, đây là mẫu tóc thu được của ngài và Hạ Tịch Quán Hạ tiểu thư, tôi sẽ đưa đi giám định ADN ngay, kết quả chẳng máy chốc sẽ có.”

Trong lòng Lệ Yên Nhiên lộp bộp giật mình, cả người gióng lên tiếng chuông lớn, giám định ADN?

Cửa thư phòng cũng không đóng kín mấy, xuyên qua khe của, Lệ Yên Nhiên len lén nhìn vào bên trong, chỉ thấy trong tay quản gia tư nhân cầm một túi nilon kín gió trong suốt, trong túi đặt hai sợi tóc.

Lệ Yên Nhiên cứng đờ tại chỗ, cô ta thật sự không ngờ tốc độ của bố nhanh như thế, trực tiếp lấy được tóc Hạ Tịch Quán, còn sắp sửa tiền hành giám định DNA.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom