Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1352
Chương 1352:
Lục Hàn Đình móc môi thành đường vòng cung nhợt nhạt mà nguy hiểm, tuy là anh bây giờ nhìn không rõ những nghỉ ngờ này, nhưng những yêu ma quỷ quái đã rục rịch bắt đầu xuất hiện, anh hiện tại cái gì cũng không cần làm, lẳng lặng đợi là tốt rồi.
Lục Hàn Đình cụp mắt, ánh mắt rơi trên tấm hình, tắm hình này chính là nơi năm đó anh suýt bỏ mạng, cũng là nơi anh gặp được cô bé kia.
Lục Hàn Đình đột nhiên híp đôi mắt thâm thúy, anh cầm lấy tắm hình kia, cẳn thận nhìn máy lần.
“Chủ tử, anh làm sao vậy?” Sùng Văn tháp giọng hỏi.
Lục Hàn Đình chậm rãi nói: “Không biết vì sao, bây giờ tôi nhìn nơi này, lại cảm thấy có chút quen mắt, dường như: sau đó tôi đã từng về lại.”
“Chủ tử, vậy anh mau ngẫm lại đi.”
Lục Hàn Đình nhắm mắt, sau đó lắc đầu: “Tôi không nhớ.
ra được, chỉ là cái chỗ này cho tôi cảm giác rất quen thuộc, dường như… nơi đó có những khoảnh khắc tốt đẹp của tôi.”
Kỳ thực địa điểm trên tắm hình này chính là quê nơi Hạ Tịch Quán lớn lên, chỉ là ở khoảng cách rất xa, không phải cùng một địa điểm, bốn năm trước lúc bệnh tình Lục Hàn Đình nguy kịch, Hạ Tịch Quán đã từng dẫn anh về.
Đáng tiếc là, Lục Hàn Đình lúc đó là nhắm mắt bị Hạ Tịch Quán mang vào, lại là nhắm mắt bị Lục Tư Tước mang ra ngoài.
Nơi đó có những ngày tháng ngọt ngào nhất của anh và Hạ Tịch Quán.
Sùng Văn nói: “Chủ tử, chỗ này cũng là Hải Thành, lại nói tiếp anh và cô bé kia đều gặp nhau tại Hải Thành, mà anh và Hạ tiểu thư cũng gặp tại Hải Thành, Hải Thành, là nơi mọi chuyện bắt đầu.”
Lục Hàn Đình liền nhớ lại lần sơ ngộ giữa anh và Hạ Tịch Quán trên xe lửa tại Hải Thành, khi đó anh lần nữa gặp phải truy sát, tuy là lúc sau tra ra là địch thủ cạnh tranh làm ăn, với lần đầu tiên anh gặp truy sát giống nhau như đúc, đều là địch thủ của Lục gia trên phương diện làm ăn, nhưng anh luôn cảm giác rất kỳ quặc.
Lần đầu tiên anh gặp cô bé kia, lần thứ hai anh gặp Hạ Tịch Quán, bánh xe vận mệnh đang không ngừng luân chuyển, dường như từ nơi sâu xa đã có sắp xếp, Hải Thành, là nơi mà tất cả mọi chuyện bắt đầu.
Lục Hàn Đình kéo ra ngăn kéo phía dưới cùng, bỏ tấm hình kia vào: “Về chuyện cô bé kia không cần nói cho Quán Quán, cô ấy nhất định sẽ nghĩ nhiều.”
Trước đây ở Hải Thành anh từng nói qua chuyện Hạ Nghiên Nghiên cứu anh với cô, lúc đó cô liền ghen tị, không thể phủ nhận, cô bé năm đó kia vẫn là nơi mềm mại nhất trong lòng anh, đương nhiên, hiện tại trái tim anh đều đã cho cô.
Nếu như bây giờ Hạ Tịch Quán biết mới vừa đưa đi một Hạ Nghiên Nghiên lại lòi ra một Trầm Tiểu Liên, cô nhất định sẽ nổi máu ghen.
Phụ nữ ghen lên rất đáng sợ, anh còn chưa làm gì, cũng đã bị xa lánh, bị mấy cục cưng và đôi bố mẹ vợ nghiêm khắc thu thập một trận, anh không muốn lại làm lớn chuyện.
“Đã biết chủ tử.”
Hạ Tịch Quán về tới khu chung cư của mình, Tình Nhi nói: “Đã tra được tung tích của Quan Tử Long.”
Hạ Tịch Quán nâng đôi mắt sáng lên: “Quan Tử Long bây giờ đang ở đâu?”
“Năm đó Lục Nhân Nhân xảy ra chuyện, Quan Tử Long thống khổ không ngót, ông ta rời khỏi Đề Đô ở bên ngoài trầm mê một đoạn thời gian, sau đó cơ duyên xảo hợp đến vùng núi, ở chỗ đó dạy học, dạy đến tận ba mươi năm.”
Hạ Tịch Quán không khỏi có chút thốn thức than thở, năm đó Quan gia chỉ có quý công tử và Lục gia thiên kim đại tiểu thư là đôi tình nhân trời đất tạo thành, nhưng thanh mai trúc mã nhiều năm lại chịu thua dưới sự hấp dẫn của Liễu Anh Lạc, Quan Tử Long chối bỏ vợ và con của chính mình, tự tay gây nên bi kịch.
Ông ta nhất định rất đau khổ, thậm chí trọn đời không muốn trở lại Đề Đô, đã từng là công tử nhà họ Quan ưu tú nổi bật bỏ lại một thân phồn hoa biến thành một gã dạy học nơi vùng núi, ở đó cùng bọn nhỏ sống hơn ba mươi năm, không biết, ông ta đã được cứu rỗi hay chưa?
Lục Hàn Đình móc môi thành đường vòng cung nhợt nhạt mà nguy hiểm, tuy là anh bây giờ nhìn không rõ những nghỉ ngờ này, nhưng những yêu ma quỷ quái đã rục rịch bắt đầu xuất hiện, anh hiện tại cái gì cũng không cần làm, lẳng lặng đợi là tốt rồi.
Lục Hàn Đình cụp mắt, ánh mắt rơi trên tấm hình, tắm hình này chính là nơi năm đó anh suýt bỏ mạng, cũng là nơi anh gặp được cô bé kia.
Lục Hàn Đình đột nhiên híp đôi mắt thâm thúy, anh cầm lấy tắm hình kia, cẳn thận nhìn máy lần.
“Chủ tử, anh làm sao vậy?” Sùng Văn tháp giọng hỏi.
Lục Hàn Đình chậm rãi nói: “Không biết vì sao, bây giờ tôi nhìn nơi này, lại cảm thấy có chút quen mắt, dường như: sau đó tôi đã từng về lại.”
“Chủ tử, vậy anh mau ngẫm lại đi.”
Lục Hàn Đình nhắm mắt, sau đó lắc đầu: “Tôi không nhớ.
ra được, chỉ là cái chỗ này cho tôi cảm giác rất quen thuộc, dường như… nơi đó có những khoảnh khắc tốt đẹp của tôi.”
Kỳ thực địa điểm trên tắm hình này chính là quê nơi Hạ Tịch Quán lớn lên, chỉ là ở khoảng cách rất xa, không phải cùng một địa điểm, bốn năm trước lúc bệnh tình Lục Hàn Đình nguy kịch, Hạ Tịch Quán đã từng dẫn anh về.
Đáng tiếc là, Lục Hàn Đình lúc đó là nhắm mắt bị Hạ Tịch Quán mang vào, lại là nhắm mắt bị Lục Tư Tước mang ra ngoài.
Nơi đó có những ngày tháng ngọt ngào nhất của anh và Hạ Tịch Quán.
Sùng Văn nói: “Chủ tử, chỗ này cũng là Hải Thành, lại nói tiếp anh và cô bé kia đều gặp nhau tại Hải Thành, mà anh và Hạ tiểu thư cũng gặp tại Hải Thành, Hải Thành, là nơi mọi chuyện bắt đầu.”
Lục Hàn Đình liền nhớ lại lần sơ ngộ giữa anh và Hạ Tịch Quán trên xe lửa tại Hải Thành, khi đó anh lần nữa gặp phải truy sát, tuy là lúc sau tra ra là địch thủ cạnh tranh làm ăn, với lần đầu tiên anh gặp truy sát giống nhau như đúc, đều là địch thủ của Lục gia trên phương diện làm ăn, nhưng anh luôn cảm giác rất kỳ quặc.
Lần đầu tiên anh gặp cô bé kia, lần thứ hai anh gặp Hạ Tịch Quán, bánh xe vận mệnh đang không ngừng luân chuyển, dường như từ nơi sâu xa đã có sắp xếp, Hải Thành, là nơi mà tất cả mọi chuyện bắt đầu.
Lục Hàn Đình kéo ra ngăn kéo phía dưới cùng, bỏ tấm hình kia vào: “Về chuyện cô bé kia không cần nói cho Quán Quán, cô ấy nhất định sẽ nghĩ nhiều.”
Trước đây ở Hải Thành anh từng nói qua chuyện Hạ Nghiên Nghiên cứu anh với cô, lúc đó cô liền ghen tị, không thể phủ nhận, cô bé năm đó kia vẫn là nơi mềm mại nhất trong lòng anh, đương nhiên, hiện tại trái tim anh đều đã cho cô.
Nếu như bây giờ Hạ Tịch Quán biết mới vừa đưa đi một Hạ Nghiên Nghiên lại lòi ra một Trầm Tiểu Liên, cô nhất định sẽ nổi máu ghen.
Phụ nữ ghen lên rất đáng sợ, anh còn chưa làm gì, cũng đã bị xa lánh, bị mấy cục cưng và đôi bố mẹ vợ nghiêm khắc thu thập một trận, anh không muốn lại làm lớn chuyện.
“Đã biết chủ tử.”
Hạ Tịch Quán về tới khu chung cư của mình, Tình Nhi nói: “Đã tra được tung tích của Quan Tử Long.”
Hạ Tịch Quán nâng đôi mắt sáng lên: “Quan Tử Long bây giờ đang ở đâu?”
“Năm đó Lục Nhân Nhân xảy ra chuyện, Quan Tử Long thống khổ không ngót, ông ta rời khỏi Đề Đô ở bên ngoài trầm mê một đoạn thời gian, sau đó cơ duyên xảo hợp đến vùng núi, ở chỗ đó dạy học, dạy đến tận ba mươi năm.”
Hạ Tịch Quán không khỏi có chút thốn thức than thở, năm đó Quan gia chỉ có quý công tử và Lục gia thiên kim đại tiểu thư là đôi tình nhân trời đất tạo thành, nhưng thanh mai trúc mã nhiều năm lại chịu thua dưới sự hấp dẫn của Liễu Anh Lạc, Quan Tử Long chối bỏ vợ và con của chính mình, tự tay gây nên bi kịch.
Ông ta nhất định rất đau khổ, thậm chí trọn đời không muốn trở lại Đề Đô, đã từng là công tử nhà họ Quan ưu tú nổi bật bỏ lại một thân phồn hoa biến thành một gã dạy học nơi vùng núi, ở đó cùng bọn nhỏ sống hơn ba mươi năm, không biết, ông ta đã được cứu rỗi hay chưa?
Bình luận facebook