Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1467
Chương 1467:
Lục Hàn Đình khẽ động môi mỏng, không nói chuyện, anh sắc bén nghi ngờ đánh giá Hạ Tịch Quán, anh hiểu rất rõ cô, cô thông tuệ vô song, tuyệt đối sẽ không đi làm chuyện vô nghĩa, lời hiện tại cô nói nhất định là lừa anh, nhưng anh trong chốc lát vẫn không thể đoán được mục đích thực sự của cô.
“Làm sao Lục tiên sinh, anh là không muốn, hay là không dám? Đó là câu chuyện thuộc về anh và cô gái kia, anh không muốn để cho em đi vào, đúng không?”
Nói rồi Hạ Tịch Quán nhướng chân mày lá liễu kiều hừ ộ g, phất tay áo đi liền: “Vậy thôi, anh coi như em chưa nói gì, em đi!”
Lục Hàn Đình nhìn cô hờn dỗi, nếu như nói vừa rồi vẻ mị nhân trên mặt cô không tính là rõ ràng, mà bây giờ đôi mắt ấy sóng sánh nước nhìn anh, còn trề đôi môi đỏ bừng, dáng vẻ vài phần xấu hổ vài phần nũng nịu kia thực sự làm cho khớp xương anh mềm nhũn.
Cô hôm nay là thế nào?
Lễ nào… phát phúc lợi cho anh?
Lục Hàn Đình nhanh chóng ôm cô, cưỡng chế khóa cô trong ngực mình: “Đừng mà Quán Quán, anh đồng ý, anh đồng ý em cải!”
Hạ Tịch Quán câu môi: “Thật không? Không cho anh lừa người đâu nhé!”
Lục Hàn Đình cúi đầu, môi mỏng rơi trên khuôn mặt của cô bắt đầu hôn, trằn trọc đến trên mái tóc cô: “Không lừa người, lát nữa anh bảo thư ký chuẩn bị hành trình.”
“Vậy…
“Suyt.” Lục Hàn Đình làm dấu tay chớ có lên tiếng, đôi mắt nóng bỏng nhìn cô: “Quán Quán, đừng nói chuyện, cho anh hôn một chút.”
Hạ Tịch Quán đỏ mặt lên – Lục tiên sinh, anh thật sự rất đáng ghét.
Trầm Tiểu Liên vẫn còn ở Hải Cảng Thành, bởi vì ả không có tiền, cho nên bị giam lại.
Bố Trầm mẹ Trầm bị quản lí Hải Cảng Thành mang đi, đi một lần này liền qua rất lâu vẫn chưa về, Trầm Tiểu Liên từ từ liền nhận ra không thích hợp, đôi bố mẹ ngu xuẩn của ả đi đâu rồi?
Kỳ thực ả từng nghĩ qua diệt cỏ tận gốc đôi vợ chồng ngu ấy, để mình biến thành cô nhi, thế nhưng ả sợ lộ ra kẽ hở, ngược lại không tốt, cho nên vẫn giữ lại bọn họ.
Hiện tại Trầm Tiểu Liên ngửi được khí tức không bình thường, ả cảm giác bố Tràm mẹ Trầm bị mang đi vô cùng kỳ quặc.
Không được!
Trầm Tiểu Liên nhanh chóng đi tới cửa, muốn ra ngoài, thế nhưng cạnh cửa vài tên bảo vệ ngăn cản ả: “Thật ngại quá, cô không thể đi ra ngoài!”
Mặt của Trầm Tiểu Liên lúc này lạnh xuống: “Các anh đây.
là ý gì, phi pháp giam giữ quyền tự do cơ thể của người khác tự sao, bố mẹ tôi đâu, các người mang bố mẹ tôi đi lâu như vậy cũng không trở về, tôi hợp lý hoài nghi các người đang làm bọn họ bị thương, mau thả tôi ra ngoài, nếu không tôi liền gọi báo cảnh sát!”
Lúc này một giọng nói trầm thấp từ tính vang lên: “Không nhọc cô phí tâm, bố mẹ cô đã ở trong đồn cảnh sát rồi.”
Trầm Tiểu Liên ngẳng đầu nhìn lên, Lục Hàn Đình tới.
Hạ Tịch Quán cũng tới, hiện tại tay cô được Lục Hàn Đình nắm thật chặt trong lòng bàn tay của mình.
Trầm Tiểu Liên nhanh chóng khôi phục vẻ điềm đạm đáng yêu trong ngày thường kia: “Lục tổng, vừa rồi… vừa rồi em chỉ là lo lắng ba mẹ em…..”
Lục Hàn Đình nắm tay Hạ Tịch Quán nhỏ đi tới, anh lãnh đạm nhìn Trầm Tiểu Liên: “Bố mẹ cô tiêu tiền như nước, bọn họ bây giờ nhưng là ác giả ác báo mà thôi, cô cứu không được bọn họ, vẫn nên thu thập một chút mau cùng tôi xuất phát đi!”
“Xuất phát?” Trầm Tiểu Liên giật mình: “Lục tổng, chúng ta đi đâu ạ?”
Lục Hàn Đình khẽ động môi mỏng, không nói chuyện, anh sắc bén nghi ngờ đánh giá Hạ Tịch Quán, anh hiểu rất rõ cô, cô thông tuệ vô song, tuyệt đối sẽ không đi làm chuyện vô nghĩa, lời hiện tại cô nói nhất định là lừa anh, nhưng anh trong chốc lát vẫn không thể đoán được mục đích thực sự của cô.
“Làm sao Lục tiên sinh, anh là không muốn, hay là không dám? Đó là câu chuyện thuộc về anh và cô gái kia, anh không muốn để cho em đi vào, đúng không?”
Nói rồi Hạ Tịch Quán nhướng chân mày lá liễu kiều hừ ộ g, phất tay áo đi liền: “Vậy thôi, anh coi như em chưa nói gì, em đi!”
Lục Hàn Đình nhìn cô hờn dỗi, nếu như nói vừa rồi vẻ mị nhân trên mặt cô không tính là rõ ràng, mà bây giờ đôi mắt ấy sóng sánh nước nhìn anh, còn trề đôi môi đỏ bừng, dáng vẻ vài phần xấu hổ vài phần nũng nịu kia thực sự làm cho khớp xương anh mềm nhũn.
Cô hôm nay là thế nào?
Lễ nào… phát phúc lợi cho anh?
Lục Hàn Đình nhanh chóng ôm cô, cưỡng chế khóa cô trong ngực mình: “Đừng mà Quán Quán, anh đồng ý, anh đồng ý em cải!”
Hạ Tịch Quán câu môi: “Thật không? Không cho anh lừa người đâu nhé!”
Lục Hàn Đình cúi đầu, môi mỏng rơi trên khuôn mặt của cô bắt đầu hôn, trằn trọc đến trên mái tóc cô: “Không lừa người, lát nữa anh bảo thư ký chuẩn bị hành trình.”
“Vậy…
“Suyt.” Lục Hàn Đình làm dấu tay chớ có lên tiếng, đôi mắt nóng bỏng nhìn cô: “Quán Quán, đừng nói chuyện, cho anh hôn một chút.”
Hạ Tịch Quán đỏ mặt lên – Lục tiên sinh, anh thật sự rất đáng ghét.
Trầm Tiểu Liên vẫn còn ở Hải Cảng Thành, bởi vì ả không có tiền, cho nên bị giam lại.
Bố Trầm mẹ Trầm bị quản lí Hải Cảng Thành mang đi, đi một lần này liền qua rất lâu vẫn chưa về, Trầm Tiểu Liên từ từ liền nhận ra không thích hợp, đôi bố mẹ ngu xuẩn của ả đi đâu rồi?
Kỳ thực ả từng nghĩ qua diệt cỏ tận gốc đôi vợ chồng ngu ấy, để mình biến thành cô nhi, thế nhưng ả sợ lộ ra kẽ hở, ngược lại không tốt, cho nên vẫn giữ lại bọn họ.
Hiện tại Trầm Tiểu Liên ngửi được khí tức không bình thường, ả cảm giác bố Tràm mẹ Trầm bị mang đi vô cùng kỳ quặc.
Không được!
Trầm Tiểu Liên nhanh chóng đi tới cửa, muốn ra ngoài, thế nhưng cạnh cửa vài tên bảo vệ ngăn cản ả: “Thật ngại quá, cô không thể đi ra ngoài!”
Mặt của Trầm Tiểu Liên lúc này lạnh xuống: “Các anh đây.
là ý gì, phi pháp giam giữ quyền tự do cơ thể của người khác tự sao, bố mẹ tôi đâu, các người mang bố mẹ tôi đi lâu như vậy cũng không trở về, tôi hợp lý hoài nghi các người đang làm bọn họ bị thương, mau thả tôi ra ngoài, nếu không tôi liền gọi báo cảnh sát!”
Lúc này một giọng nói trầm thấp từ tính vang lên: “Không nhọc cô phí tâm, bố mẹ cô đã ở trong đồn cảnh sát rồi.”
Trầm Tiểu Liên ngẳng đầu nhìn lên, Lục Hàn Đình tới.
Hạ Tịch Quán cũng tới, hiện tại tay cô được Lục Hàn Đình nắm thật chặt trong lòng bàn tay của mình.
Trầm Tiểu Liên nhanh chóng khôi phục vẻ điềm đạm đáng yêu trong ngày thường kia: “Lục tổng, vừa rồi… vừa rồi em chỉ là lo lắng ba mẹ em…..”
Lục Hàn Đình nắm tay Hạ Tịch Quán nhỏ đi tới, anh lãnh đạm nhìn Trầm Tiểu Liên: “Bố mẹ cô tiêu tiền như nước, bọn họ bây giờ nhưng là ác giả ác báo mà thôi, cô cứu không được bọn họ, vẫn nên thu thập một chút mau cùng tôi xuất phát đi!”
“Xuất phát?” Trầm Tiểu Liên giật mình: “Lục tổng, chúng ta đi đâu ạ?”
Bình luận facebook